Lam Nhi Xuyên Tới Thời Hiện Đại
Chương 64: Bà chủ
EDITOR: HTHYYHTH
Chỉ thấy người đàn ông nọ tiện tay móc từ trước ngực ra một bao thuốc khô quắt, móc ra một điếu cuối cùng, sau đó tùy ý ném đi, nhưng lại ném bao thuốc chuẩn xác vào trong thùng rác phân loại cách đó không ra.
Người đàn ông đó lấy bật lửa ra châm thuốc, theo động tác che tay chặn gió, không một tiếng động âm thầm quan sát tình huống xung quanh, sau đó thuận thế làm cái thủ thế với đồng bọn trên xe mà chỉ có bọn họ mới hiểu. Đôi mắt như chim ưng kia của hắn vô cùng sắc bén, rất nhiều mối nguy hiểm tiềm tàng đều khó thoát được pháp nhãn của hắn, thân thủ tuyệt hảo đã nhiều lần cứu cả đội thoát khỏi nguy hiểm, khiến hắn được cả đội rất tin tưởng.
Người đàn ông văn nhã thấy người nọ cũng xuống xe, biết rằng thời gian của mình không có nhiều lắm, bèn nói một tiếng rồi bước vào siêu thị.
Người đàn ông nọ đương nhiên cũng theo vào siêu thị.
Lúc này hai người mới phát hiện đây là một siêu thị do người da màu mở, hơn nữa đại khái chắc là người Trung Quốc, bởi vì bên trong bày bán một số mặt hàng của ba nước Đông Á, chủ yếu là thức ăn vặt, thực phẩm đông lạnh cùng gia vị nấu ăn v.v, trong đó đồ Trung Quốc là nhiều nhất.
Hiện tại, trong tiệm không có khách hàng nào khác, chỉ có một cô gái trẻ tầm mới 20 tuổi đứng trước quầy thu ngân, đang ôm một chiếc laptop xem không buồn chớp mắt, trong màn hình thỉnh thoảng truyền tới vài câu thoại tiếng Trung, chồng thêm các loại hiệu ứng âm thanh khác nhau, lộ rõ vẻ sống động, náo nhiệt cực kì.
Người đàn ông văn nhã nghe thấy đó hình như là một gameshow giải trí trong nước, có tiếng của vài MC y có hơi ấn tượng, tiếc là y rời nước đi làm nhiệm vụ hơn một năm, mỗi ngày hiện tại vừa khổ vừa mệt, còn phải cẩn thận từng li từng tí ứng phó với sự truy sát ám sát, ngay cả thời gian ngủ còn không đủ, căn bản không rảnh để xem truyền hình.
Chao ôi, chỉ mong có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi về nước mà thôi.
Lại nói, bọn họ vậy mà lại có thể gặp được đồng bào ở một thành thị nhỏ trong đất nước ngay cả chim còn không thèm ị này, nên nói quả nhiên là người Trung đã trải dài ra khắp thế giới hay không?
Người đàn ông văn nhã không quấy rầy cô gái kia, cầm cái giỏ trống ở cửa đi đến kệ để hàng chọn đồ, mà người đàn ông cao lớn thì như một tòa núi nhỏ đứng lặng ở quầy thu ngân trước cửa siêu thị chờ, thường hít một hơi hết nửa điếu thuốc trên tay, động tác nhả khói cực kì phóng khoáng.
Cô bé thu ngân chú ý tới hai vị khách này, nhấn xuống nút tạm dừng video trên laptop.
Nếu như là bình thường, có một tên đàn ông cao to lực lưỡng râu ria xồm xoàm đứng trước cửa tiệm bọn họ như này, thì có thể cô sẽ báo cảnh sát hoặc chuẩn bị tốt tâm lý sẽ bị cướp bóc rồi. Ai ngờ hôm nay, không biết vì sao, tuy vẻ ngoài của người đàn ông cao lớn này nhìn cũng chẳng phải loại lương thiện gì, cơ mà cố tình khí chất của hắn lại cho người ta một loại... nói sao đây nhỉ, chính là tràn đầy "chính khí", tóm lại không giống người xấu.
"Đừng căng thẳng, chúng tôi mua xong đi liền, cô xem tiếp đi." Người đàn ông đang hút thuốc thấy cô gái ngừng độc tác lại mà phát ngốc, bèn mở miệng trấn an.
Âm thanh của hắn trầm thấp như đàn Cello, thái độ ôn hòa trầm ổn, bất giác khiến cho người ta tin tưởng, lại cộng thêm ngôn ngữ Trung Quốc quen thuộc kia, ngay tức khắc khiến cho cô gái thu ngân hạ xuống sự cảnh giác, chẳng qua cô cũng không phát tiếp video gameshow, mà là yên lặng đánh giá người đàn ông cao lớn nọ cách không xa, càng nhìn mặt càng đỏ.
Người đàn ông văn nhã chọn đồ rất mau, mấy phút sau đã cầm theo giỏ tới trước quầy, bên trong có một ít đồ dùng sinh hoạt cùng mì gói và thức ăn nhanh khác, thanh toán xong hai người một trước một sau rời đi.
Tiễn khách đi rồi, cô gái thu ngân thở ra một hơi, vỗ vỗ gương mặt có hơi mê trai của mình, lần nữa nhấn tiếp tục phát video, vừa lúc màn hình cảnh sau nhảy đến cảnh ở tổ trò chơi của nóc nhà mới của cô nàng - Tiêu Duyệt Vân, tức khắc khiến mắt cô nàng phát sáng, hết sức chăm chú mà xem.
Mà lúc này, người đàn ông cao lớn kia đã lên xe Jeep, nhanh chóng nổ máy lái xe đi, chỉ để lại đám bụi mù mịt ở chỗ cũ.
**
Trong công ty kĩ thuật cao Lãng Phong cũng có người theo dõi bộ phim "Tiên hiệp truyện" phát sóng, càng xem càng thấy vị "Kiếm Tiên" ấy có hơi quen mắt, lên Weibo tra thử, nhìn thấy info của diễn viên, quả nhiên xác định, đó là bạn học Tiêu đến công ty lần trước.
Hóa ra bạn học Tiêu là một diễn viên nhỏ hả?
Không biết vì sao, tổ hợp bá đạo tổng tài x diễn viên nhỏ khiến người ta vô thức nghĩ đến màn xe chấn (ù uôi).
Cơ mà đây rõ ràng không phải gout của BOSS lớn mà? Vài năm gần đây cũng có một ít mỹ nữ danh giá không sợ lạnh đến thử tiếp cận BOSS lớn, vốn đâu có thấy hắn động lòng.
Nếu không thì là thân thích, hoặc bạn tốt? Chẳng qua, dựa theo cách biệt tuổi tác, bạn bè cái quỷ yêu gì, luôn cảm thấy có hơi ơn ớn. Nhưng mà theo một thân khí chất ấy của Tiêu Duyệt Vân, cảm giác nói là một tiểu công tử của thế gia nào đấy đến cũng tuyệt đối có người tin liền.
Chân tướng rốt cuộc ra sao, trong công ty không ai dám đi tìm Phó Lãng đối chứng, trừ Trác Phong, mà hắn đã sớm biết cái hẹn ước gọi là bạn trai dự bị trước khi phim chiếu rồi, thậm chí biết cả thái độ của Phó gia.
Trác Phong cảm khái trong lòng, một khi bạn tốt thông suốt rồi quả thực chính là động tĩnh long trời lở đất, quả quyết ghê á! Đủ đàn ông! Hắn đã ở Mỹ nhiều năm nên không hề có chút kì thị nào với đồng tính trong lòng, chỉ là hơi kinh ngạc với tuổi tác của người Phó Lãng thương, nhưng nghĩ đến dáng vẻ của Tiêu Duyệt Vân trong ấn tượng, lại cảm thấy đây chỉ là vấn đề thời gian thôi, những dấu vết từng khiến hắn nghi ngờ cũng đã được chứng thực. Trác Phong cũng vui cho bạn thân cuối cùng cũng đã tìm được đối tượng mình hi vọng được ở bên cả đời.
Mà trong một nhóm chat kín nhỏ của Công ty kỹ thuật cao Lãng Phong, các nhân viên rất hứng thú với cái tin tức bát quái "khách quý thế gia" đến thành phố H thăm ban vào kì nghỉ đông năm nay.
"Đúng thật là BOSS lớn đi công tác tại thành phố H vào lúc đó á!" Nữ nhân viên dẫn chủ đề lộ rõ sự hưng phấn cực.
"Phải đó, hơn nữa trước đó mấy ngày đã đi mất tiêu roài!"
"Vậy tám chín phần mười là nói đến BOSS lớn của tụi mình rồi, khách quý thế gia."
"Cho nên, cuối cùng bọn họ có quan hệ gì?"
"Mặc kệ quan hệ của bọn họ là gì, tôi chỉ cảm thấy mỗi lần bọn họ đứng chung khung hình thật sự đẹp trời thần đất lở luôn. Nếu như không phải tui biết nhóc shota là em trai, nói là một nhà ba người tôi cũng bằng lòng tin luôn á."
"Cô đáo để đó, dám gài hàng BOSS lớn luôn ha! Câu này đừng có tùy tiện truyền ra."
"Biết roài, tui đây hổng phải chỉ nói với mọi người thôi hả?"
"Thật ra tui thật sự muốn cậu Tiêu đến công ty thêm vài lần nữa, trừ việc được xem thêm vẻ đẹp thiếu niên của Kiếm Tiên, nguyên nhân quan trọng hơn nữa là, mỗi lần cậu Tiêu đến, tâm trạng của BOSS lớn đều rất tốt, áp lực của tụi mình cũng không còn nặng nề như vậy nữa."
"Cô đỉnh thiệt ó, vậy mà có thể từ cái bản mặt lạnh lẽo của BOSS lớn nhìn ra khi nào tâm trạng ổng vui hả?"
"Siêu rõ ràng luôn đó hiểu hông? À, đúng rồi, lần trước bà đi công tác mà, không được thấy BOSS lớn dắt cậu Tiêu tham quan công ty. Tôi còn nghe nói, bộ phận kế hoạch và bộ phận thị trường đều có nữ nhân viên nhìn chằm chằm BOSS của tụi mình. Chậc chậc, tiểu yêu tinh, thật là không biết trời cao đất rộng là gì mà."
"Đúng đó, tuy rằng bình thường BOSS lớn cũng chẳng làm gì, cơ mà không hiểu sao, tui không dám lắc lư qua lại trước mặt ổng, lẽ nào đây chính là khí tràng của bá đạo tổng tài trong truyền thuyết ha gì?"
"Đúng dzậy đúng dzậy, lần trước không hiểu vì sao tâm trạng BOSS lớn vô cùng kém, khiến trên dưới toàn công ty đều như ve sầu mùa đông (tắt nắng kkkk), mấy bà có nhớ không?"
"Đương nhiên nhớ rồi, giám đốc (bộ phận á) của tụi tui lúc đó còn bị rụng không ít tóc trên đầu nè."
"Cơ mà mấy bà đừng nói, khoảng thời gian đó hiệu suất trên dưới công ty đều tăng vùn vụt luôn á, hai sự kiện lớn như công ty mở chi nhánh mới và đưa ra thị trường có thể phát triển vô cùng thuận lợi, phỏng chừng cũng có nguyên nhân là sự tức giận của BOSS lớn, mọi người không dám chọc ổng, cẩn thận từng li từng tí luôn. Mặc dù tiền thưởng sau đó dày ơi là dày, nhưng bây giờ nghĩ đến quả thực khiến cho người ta dở khóc dở cười."
"Những ngày tháng như quỷ ma đó sao tui cũng không muốn trải qua lần nữa đâu."
"Nói đi cũng phải nói lại, khoảng thời gian gần đây, tâm trạng BOSS lớn hình như có chuyển biến tốt rồi."
"Há chỉ là chuyển biến tốt, quả thực như băng tuyết tan chảy, gió xuân phà vào mặt, bước đi cũng mang theo gió, lúc nào đó mà nhìn thấy ổng cười thì tui cũng sẽ không ngạc nhiên á." Đây là lời của thư kí đến từ cao tầng.
"Yếu ớt bổ sung một câu, giống như là được tắm cả người vào bong bóng màu hồng của ------- yêu đương, còn về đối tượng hả, tui to gan nghĩ đến một người... mấy bà hiểu chứ."
"Suỵt! Không thể nói không thể nói."
"Khóa kéo ngậm miệng!"
"À dzậy thì, khi nào bà chủ mới đến công ty nữa dzậy ta."
"Shut up!"
**
Thật ra, ngay từ ngày thứ hai sau khi phim chiếu, Tiêu Duyệt Vân đã bị một số bạn tập lái xe nhận ra khi đến nơi luyện lái xe như bình thường, bọn họ nhịn không được tiến lên vây quanh bắt chuyện với Tiêu Duyệt Vân, sức mạnh hưng phấn ấy khiến Tiêu Duyệt Vân ứng phó rất mệt mỏi, cũng khiến Khâu Chí thấy được âm thầm cắn răng.
Vậy mà phương diện luyện lái xe của Tiêu Duyệt Vân lại cố tình chẳng lúng túng chút nào, còn cộng thêm cả bộ phim y đóng, tức khắc khiến y càng được chào đón. Hôm đó, một số bức hình của Tiêu Duyệt Vân được truyền ra từ nơi luyện lái xe, lại dẫn phát một đợt thảo luận trên mạng, cũng khiến cho tỉ suất báo danh của nơi này tăng vọt, cao hơn nhiều so với cùng kì năm trước, làm cho ông chủ chỗ đó cười không khép miệng được.
Đối với tình cảnh này, Tiêu Duyệt Vân rất bất đắc dĩ, vừa lúc ngày thứ ba đi quay gameshow một ngày, cho nên vài ngày sau y mới lại xuất hiện tại địa điểm luyện lái xe. Lúc đó, độ nóng của Kiếm Tiên cũng đã giảm bớt khá nhiều, cộng thêm suy cho cùng thì y cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, không có tác phẩm nào khác, vả lại cũng không có fan cuồng tích lũy theo ngày tháng, cho nên sau khi mọi người thấy mới lạ vây xem một thời gian, thì cũng bình tĩnh hơn nhiều.
Mà sau đó Tiêu Duyệt Vân đều chọn một tiếng sớm nhất của buổi sáng để luyện lái xe, rồi nhanh chóng rời khỏi đó, lúc này mới khiến lỗ tai y thanh tịnh không ít.
Thế nhưng, theo sự phát sóng của tập gameshow kia, độ hot của "Kiếm Tiên" Tiêu Duyệt Vân vốn đã giảm đi lại lần nữa tăng lên.
Trước khi chiếu, Tiêu Duyệt Vân cũng đồng ý với yêu cầu của tổ chương trình và đoàn phim, mở Weibo tuyên truyền, vốn muốn trực tiếp lấy tên "Tiêu Duyệt Vân", cơ mà tên gọi này vậy mà đã có người chiếm dụng rồi, Tiêu Duyệt Vân bất đắc dĩ thử rất nhiều lần, cuối cùng mới thành công lấy được ID "Tiêu thị Duyệt Vân".
Thật ra, hơn nửa năm trước y có một tài khoản chuyên dùng để tìm tin tức trên Weibo, nhưng từ sau khi vào Hoa Phong, trên cơ bản y đã thích ứng với cuộc sống, mấy cái không hiểu trừ hỏi công cụ tìm kiếm, thì còn có thể hỏi bạn học trong trường, thế nên tần suất sử dụng Weibo liền giảm đi đáng kể. Lần này vốn định lấy nó ra, thì y mới phát hiện đã quên mất tiêu mật khẩu tài khoản rồi.
Tiêu Duyệt Vân nói với Triển Xán tên Weibo mới của mình, sau khi share lại một bài trên Weibo chính thức của phim "Tiên hiệp truyện", bèn không hề nói đến nữa. Nhưng vì không có người đại diện và phòng làm việc xử lý, bản thân y cũng lười xin xác thực mở dấu tick V, bèn tùy ý để tài khoản Weibo đó dần chìm xuống.
Chiều hôm nay, Weibo chính thức của tổ chương trình khi spoil tập sau liền tag toàn bộ khách mời vào, đương nhiên Tiêu Duyệt Vân cũng nằm trong số đó. Vì thế bèn có một số fan mò đến theo dõi y, chờ đến trước khi gameshow chính thức phát sóng, số fan của Tiêu Duyệt Vân đã đột phá 15 vạn, trong đó số fan sách, fan phim, fan nhan sắc, fan qua đường và cả fan gameshow chiếm đa số, còn có một bộ phận nhỏ học sinh Hoa Phong và nhân viên của Công ty kỹ thuật cao Lãng Phong.
Lúc này lại có người nhìn không vừa mắt Tiêu Duyệt Vân đến cọ cảm giác tồn tại, cái gì mà mấy cái hot search lúc đầu chắc chắn là mua, rồi 15 vạn fan cũng không biết có bao nhiêu thủy quân trong đó. Hơn nữa, đoàn đội bối cảnh phía sau y cũng keo kiệt ghê á, vậy mà mới mua có nhiêu đó fan, nhanh chóng để y tham gia gameshow tìm tiền bối lấy kinh nghiệm, trải sự đời, để y biết cách làm người trong vòng giải trí... Ngôn luận như thế cũng không nghĩ xem thật ra Tiêu Duyệt Vân chỉ mới mở Weibo có hai ngày thôi.
Thật ra, trong mắt người ngoài, quả thực Tiêu Duyệt Vân xem như may mắn, vừa vào giới đã tham diễn bộ phim hot, nhân vật còn có độ đề tài, vậy mà lại còn nhặt được cơ hội tham gia quay gameshow hot nhất! Cho nên, bị fan mấy nhà khác, trong đó có một số fan của nam diễn viên không kịp đến quay ngày hôm nay nói xéo cũng là điều có thể hiểu được.
Nhưng, chuyện bẽ mặt mà bọn họ mong chờ Tiêu Duyệt Vân làm ra trong tiết mục cũng không hề xảy ra.
—————
Editor: Cứu, sắp đi thực tập mà tìm không ra công ty nào luôn
Chỉ thấy người đàn ông nọ tiện tay móc từ trước ngực ra một bao thuốc khô quắt, móc ra một điếu cuối cùng, sau đó tùy ý ném đi, nhưng lại ném bao thuốc chuẩn xác vào trong thùng rác phân loại cách đó không ra.
Người đàn ông đó lấy bật lửa ra châm thuốc, theo động tác che tay chặn gió, không một tiếng động âm thầm quan sát tình huống xung quanh, sau đó thuận thế làm cái thủ thế với đồng bọn trên xe mà chỉ có bọn họ mới hiểu. Đôi mắt như chim ưng kia của hắn vô cùng sắc bén, rất nhiều mối nguy hiểm tiềm tàng đều khó thoát được pháp nhãn của hắn, thân thủ tuyệt hảo đã nhiều lần cứu cả đội thoát khỏi nguy hiểm, khiến hắn được cả đội rất tin tưởng.
Người đàn ông văn nhã thấy người nọ cũng xuống xe, biết rằng thời gian của mình không có nhiều lắm, bèn nói một tiếng rồi bước vào siêu thị.
Người đàn ông nọ đương nhiên cũng theo vào siêu thị.
Lúc này hai người mới phát hiện đây là một siêu thị do người da màu mở, hơn nữa đại khái chắc là người Trung Quốc, bởi vì bên trong bày bán một số mặt hàng của ba nước Đông Á, chủ yếu là thức ăn vặt, thực phẩm đông lạnh cùng gia vị nấu ăn v.v, trong đó đồ Trung Quốc là nhiều nhất.
Hiện tại, trong tiệm không có khách hàng nào khác, chỉ có một cô gái trẻ tầm mới 20 tuổi đứng trước quầy thu ngân, đang ôm một chiếc laptop xem không buồn chớp mắt, trong màn hình thỉnh thoảng truyền tới vài câu thoại tiếng Trung, chồng thêm các loại hiệu ứng âm thanh khác nhau, lộ rõ vẻ sống động, náo nhiệt cực kì.
Người đàn ông văn nhã nghe thấy đó hình như là một gameshow giải trí trong nước, có tiếng của vài MC y có hơi ấn tượng, tiếc là y rời nước đi làm nhiệm vụ hơn một năm, mỗi ngày hiện tại vừa khổ vừa mệt, còn phải cẩn thận từng li từng tí ứng phó với sự truy sát ám sát, ngay cả thời gian ngủ còn không đủ, căn bản không rảnh để xem truyền hình.
Chao ôi, chỉ mong có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi về nước mà thôi.
Lại nói, bọn họ vậy mà lại có thể gặp được đồng bào ở một thành thị nhỏ trong đất nước ngay cả chim còn không thèm ị này, nên nói quả nhiên là người Trung đã trải dài ra khắp thế giới hay không?
Người đàn ông văn nhã không quấy rầy cô gái kia, cầm cái giỏ trống ở cửa đi đến kệ để hàng chọn đồ, mà người đàn ông cao lớn thì như một tòa núi nhỏ đứng lặng ở quầy thu ngân trước cửa siêu thị chờ, thường hít một hơi hết nửa điếu thuốc trên tay, động tác nhả khói cực kì phóng khoáng.
Cô bé thu ngân chú ý tới hai vị khách này, nhấn xuống nút tạm dừng video trên laptop.
Nếu như là bình thường, có một tên đàn ông cao to lực lưỡng râu ria xồm xoàm đứng trước cửa tiệm bọn họ như này, thì có thể cô sẽ báo cảnh sát hoặc chuẩn bị tốt tâm lý sẽ bị cướp bóc rồi. Ai ngờ hôm nay, không biết vì sao, tuy vẻ ngoài của người đàn ông cao lớn này nhìn cũng chẳng phải loại lương thiện gì, cơ mà cố tình khí chất của hắn lại cho người ta một loại... nói sao đây nhỉ, chính là tràn đầy "chính khí", tóm lại không giống người xấu.
"Đừng căng thẳng, chúng tôi mua xong đi liền, cô xem tiếp đi." Người đàn ông đang hút thuốc thấy cô gái ngừng độc tác lại mà phát ngốc, bèn mở miệng trấn an.
Âm thanh của hắn trầm thấp như đàn Cello, thái độ ôn hòa trầm ổn, bất giác khiến cho người ta tin tưởng, lại cộng thêm ngôn ngữ Trung Quốc quen thuộc kia, ngay tức khắc khiến cho cô gái thu ngân hạ xuống sự cảnh giác, chẳng qua cô cũng không phát tiếp video gameshow, mà là yên lặng đánh giá người đàn ông cao lớn nọ cách không xa, càng nhìn mặt càng đỏ.
Người đàn ông văn nhã chọn đồ rất mau, mấy phút sau đã cầm theo giỏ tới trước quầy, bên trong có một ít đồ dùng sinh hoạt cùng mì gói và thức ăn nhanh khác, thanh toán xong hai người một trước một sau rời đi.
Tiễn khách đi rồi, cô gái thu ngân thở ra một hơi, vỗ vỗ gương mặt có hơi mê trai của mình, lần nữa nhấn tiếp tục phát video, vừa lúc màn hình cảnh sau nhảy đến cảnh ở tổ trò chơi của nóc nhà mới của cô nàng - Tiêu Duyệt Vân, tức khắc khiến mắt cô nàng phát sáng, hết sức chăm chú mà xem.
Mà lúc này, người đàn ông cao lớn kia đã lên xe Jeep, nhanh chóng nổ máy lái xe đi, chỉ để lại đám bụi mù mịt ở chỗ cũ.
**
Trong công ty kĩ thuật cao Lãng Phong cũng có người theo dõi bộ phim "Tiên hiệp truyện" phát sóng, càng xem càng thấy vị "Kiếm Tiên" ấy có hơi quen mắt, lên Weibo tra thử, nhìn thấy info của diễn viên, quả nhiên xác định, đó là bạn học Tiêu đến công ty lần trước.
Hóa ra bạn học Tiêu là một diễn viên nhỏ hả?
Không biết vì sao, tổ hợp bá đạo tổng tài x diễn viên nhỏ khiến người ta vô thức nghĩ đến màn xe chấn (ù uôi).
Cơ mà đây rõ ràng không phải gout của BOSS lớn mà? Vài năm gần đây cũng có một ít mỹ nữ danh giá không sợ lạnh đến thử tiếp cận BOSS lớn, vốn đâu có thấy hắn động lòng.
Nếu không thì là thân thích, hoặc bạn tốt? Chẳng qua, dựa theo cách biệt tuổi tác, bạn bè cái quỷ yêu gì, luôn cảm thấy có hơi ơn ớn. Nhưng mà theo một thân khí chất ấy của Tiêu Duyệt Vân, cảm giác nói là một tiểu công tử của thế gia nào đấy đến cũng tuyệt đối có người tin liền.
Chân tướng rốt cuộc ra sao, trong công ty không ai dám đi tìm Phó Lãng đối chứng, trừ Trác Phong, mà hắn đã sớm biết cái hẹn ước gọi là bạn trai dự bị trước khi phim chiếu rồi, thậm chí biết cả thái độ của Phó gia.
Trác Phong cảm khái trong lòng, một khi bạn tốt thông suốt rồi quả thực chính là động tĩnh long trời lở đất, quả quyết ghê á! Đủ đàn ông! Hắn đã ở Mỹ nhiều năm nên không hề có chút kì thị nào với đồng tính trong lòng, chỉ là hơi kinh ngạc với tuổi tác của người Phó Lãng thương, nhưng nghĩ đến dáng vẻ của Tiêu Duyệt Vân trong ấn tượng, lại cảm thấy đây chỉ là vấn đề thời gian thôi, những dấu vết từng khiến hắn nghi ngờ cũng đã được chứng thực. Trác Phong cũng vui cho bạn thân cuối cùng cũng đã tìm được đối tượng mình hi vọng được ở bên cả đời.
Mà trong một nhóm chat kín nhỏ của Công ty kỹ thuật cao Lãng Phong, các nhân viên rất hứng thú với cái tin tức bát quái "khách quý thế gia" đến thành phố H thăm ban vào kì nghỉ đông năm nay.
"Đúng thật là BOSS lớn đi công tác tại thành phố H vào lúc đó á!" Nữ nhân viên dẫn chủ đề lộ rõ sự hưng phấn cực.
"Phải đó, hơn nữa trước đó mấy ngày đã đi mất tiêu roài!"
"Vậy tám chín phần mười là nói đến BOSS lớn của tụi mình rồi, khách quý thế gia."
"Cho nên, cuối cùng bọn họ có quan hệ gì?"
"Mặc kệ quan hệ của bọn họ là gì, tôi chỉ cảm thấy mỗi lần bọn họ đứng chung khung hình thật sự đẹp trời thần đất lở luôn. Nếu như không phải tui biết nhóc shota là em trai, nói là một nhà ba người tôi cũng bằng lòng tin luôn á."
"Cô đáo để đó, dám gài hàng BOSS lớn luôn ha! Câu này đừng có tùy tiện truyền ra."
"Biết roài, tui đây hổng phải chỉ nói với mọi người thôi hả?"
"Thật ra tui thật sự muốn cậu Tiêu đến công ty thêm vài lần nữa, trừ việc được xem thêm vẻ đẹp thiếu niên của Kiếm Tiên, nguyên nhân quan trọng hơn nữa là, mỗi lần cậu Tiêu đến, tâm trạng của BOSS lớn đều rất tốt, áp lực của tụi mình cũng không còn nặng nề như vậy nữa."
"Cô đỉnh thiệt ó, vậy mà có thể từ cái bản mặt lạnh lẽo của BOSS lớn nhìn ra khi nào tâm trạng ổng vui hả?"
"Siêu rõ ràng luôn đó hiểu hông? À, đúng rồi, lần trước bà đi công tác mà, không được thấy BOSS lớn dắt cậu Tiêu tham quan công ty. Tôi còn nghe nói, bộ phận kế hoạch và bộ phận thị trường đều có nữ nhân viên nhìn chằm chằm BOSS của tụi mình. Chậc chậc, tiểu yêu tinh, thật là không biết trời cao đất rộng là gì mà."
"Đúng đó, tuy rằng bình thường BOSS lớn cũng chẳng làm gì, cơ mà không hiểu sao, tui không dám lắc lư qua lại trước mặt ổng, lẽ nào đây chính là khí tràng của bá đạo tổng tài trong truyền thuyết ha gì?"
"Đúng dzậy đúng dzậy, lần trước không hiểu vì sao tâm trạng BOSS lớn vô cùng kém, khiến trên dưới toàn công ty đều như ve sầu mùa đông (tắt nắng kkkk), mấy bà có nhớ không?"
"Đương nhiên nhớ rồi, giám đốc (bộ phận á) của tụi tui lúc đó còn bị rụng không ít tóc trên đầu nè."
"Cơ mà mấy bà đừng nói, khoảng thời gian đó hiệu suất trên dưới công ty đều tăng vùn vụt luôn á, hai sự kiện lớn như công ty mở chi nhánh mới và đưa ra thị trường có thể phát triển vô cùng thuận lợi, phỏng chừng cũng có nguyên nhân là sự tức giận của BOSS lớn, mọi người không dám chọc ổng, cẩn thận từng li từng tí luôn. Mặc dù tiền thưởng sau đó dày ơi là dày, nhưng bây giờ nghĩ đến quả thực khiến cho người ta dở khóc dở cười."
"Những ngày tháng như quỷ ma đó sao tui cũng không muốn trải qua lần nữa đâu."
"Nói đi cũng phải nói lại, khoảng thời gian gần đây, tâm trạng BOSS lớn hình như có chuyển biến tốt rồi."
"Há chỉ là chuyển biến tốt, quả thực như băng tuyết tan chảy, gió xuân phà vào mặt, bước đi cũng mang theo gió, lúc nào đó mà nhìn thấy ổng cười thì tui cũng sẽ không ngạc nhiên á." Đây là lời của thư kí đến từ cao tầng.
"Yếu ớt bổ sung một câu, giống như là được tắm cả người vào bong bóng màu hồng của ------- yêu đương, còn về đối tượng hả, tui to gan nghĩ đến một người... mấy bà hiểu chứ."
"Suỵt! Không thể nói không thể nói."
"Khóa kéo ngậm miệng!"
"À dzậy thì, khi nào bà chủ mới đến công ty nữa dzậy ta."
"Shut up!"
**
Thật ra, ngay từ ngày thứ hai sau khi phim chiếu, Tiêu Duyệt Vân đã bị một số bạn tập lái xe nhận ra khi đến nơi luyện lái xe như bình thường, bọn họ nhịn không được tiến lên vây quanh bắt chuyện với Tiêu Duyệt Vân, sức mạnh hưng phấn ấy khiến Tiêu Duyệt Vân ứng phó rất mệt mỏi, cũng khiến Khâu Chí thấy được âm thầm cắn răng.
Vậy mà phương diện luyện lái xe của Tiêu Duyệt Vân lại cố tình chẳng lúng túng chút nào, còn cộng thêm cả bộ phim y đóng, tức khắc khiến y càng được chào đón. Hôm đó, một số bức hình của Tiêu Duyệt Vân được truyền ra từ nơi luyện lái xe, lại dẫn phát một đợt thảo luận trên mạng, cũng khiến cho tỉ suất báo danh của nơi này tăng vọt, cao hơn nhiều so với cùng kì năm trước, làm cho ông chủ chỗ đó cười không khép miệng được.
Đối với tình cảnh này, Tiêu Duyệt Vân rất bất đắc dĩ, vừa lúc ngày thứ ba đi quay gameshow một ngày, cho nên vài ngày sau y mới lại xuất hiện tại địa điểm luyện lái xe. Lúc đó, độ nóng của Kiếm Tiên cũng đã giảm bớt khá nhiều, cộng thêm suy cho cùng thì y cũng chỉ là một nhân vật nhỏ, không có tác phẩm nào khác, vả lại cũng không có fan cuồng tích lũy theo ngày tháng, cho nên sau khi mọi người thấy mới lạ vây xem một thời gian, thì cũng bình tĩnh hơn nhiều.
Mà sau đó Tiêu Duyệt Vân đều chọn một tiếng sớm nhất của buổi sáng để luyện lái xe, rồi nhanh chóng rời khỏi đó, lúc này mới khiến lỗ tai y thanh tịnh không ít.
Thế nhưng, theo sự phát sóng của tập gameshow kia, độ hot của "Kiếm Tiên" Tiêu Duyệt Vân vốn đã giảm đi lại lần nữa tăng lên.
Trước khi chiếu, Tiêu Duyệt Vân cũng đồng ý với yêu cầu của tổ chương trình và đoàn phim, mở Weibo tuyên truyền, vốn muốn trực tiếp lấy tên "Tiêu Duyệt Vân", cơ mà tên gọi này vậy mà đã có người chiếm dụng rồi, Tiêu Duyệt Vân bất đắc dĩ thử rất nhiều lần, cuối cùng mới thành công lấy được ID "Tiêu thị Duyệt Vân".
Thật ra, hơn nửa năm trước y có một tài khoản chuyên dùng để tìm tin tức trên Weibo, nhưng từ sau khi vào Hoa Phong, trên cơ bản y đã thích ứng với cuộc sống, mấy cái không hiểu trừ hỏi công cụ tìm kiếm, thì còn có thể hỏi bạn học trong trường, thế nên tần suất sử dụng Weibo liền giảm đi đáng kể. Lần này vốn định lấy nó ra, thì y mới phát hiện đã quên mất tiêu mật khẩu tài khoản rồi.
Tiêu Duyệt Vân nói với Triển Xán tên Weibo mới của mình, sau khi share lại một bài trên Weibo chính thức của phim "Tiên hiệp truyện", bèn không hề nói đến nữa. Nhưng vì không có người đại diện và phòng làm việc xử lý, bản thân y cũng lười xin xác thực mở dấu tick V, bèn tùy ý để tài khoản Weibo đó dần chìm xuống.
Chiều hôm nay, Weibo chính thức của tổ chương trình khi spoil tập sau liền tag toàn bộ khách mời vào, đương nhiên Tiêu Duyệt Vân cũng nằm trong số đó. Vì thế bèn có một số fan mò đến theo dõi y, chờ đến trước khi gameshow chính thức phát sóng, số fan của Tiêu Duyệt Vân đã đột phá 15 vạn, trong đó số fan sách, fan phim, fan nhan sắc, fan qua đường và cả fan gameshow chiếm đa số, còn có một bộ phận nhỏ học sinh Hoa Phong và nhân viên của Công ty kỹ thuật cao Lãng Phong.
Lúc này lại có người nhìn không vừa mắt Tiêu Duyệt Vân đến cọ cảm giác tồn tại, cái gì mà mấy cái hot search lúc đầu chắc chắn là mua, rồi 15 vạn fan cũng không biết có bao nhiêu thủy quân trong đó. Hơn nữa, đoàn đội bối cảnh phía sau y cũng keo kiệt ghê á, vậy mà mới mua có nhiêu đó fan, nhanh chóng để y tham gia gameshow tìm tiền bối lấy kinh nghiệm, trải sự đời, để y biết cách làm người trong vòng giải trí... Ngôn luận như thế cũng không nghĩ xem thật ra Tiêu Duyệt Vân chỉ mới mở Weibo có hai ngày thôi.
Thật ra, trong mắt người ngoài, quả thực Tiêu Duyệt Vân xem như may mắn, vừa vào giới đã tham diễn bộ phim hot, nhân vật còn có độ đề tài, vậy mà lại còn nhặt được cơ hội tham gia quay gameshow hot nhất! Cho nên, bị fan mấy nhà khác, trong đó có một số fan của nam diễn viên không kịp đến quay ngày hôm nay nói xéo cũng là điều có thể hiểu được.
Nhưng, chuyện bẽ mặt mà bọn họ mong chờ Tiêu Duyệt Vân làm ra trong tiết mục cũng không hề xảy ra.
—————
Editor: Cứu, sắp đi thực tập mà tìm không ra công ty nào luôn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất