Chương 61: Tuyển chọn người tài
Tuyển chọn người tài
Hàn Tranh điều khiển xạ thủ phá trụ xong, sau đó lên đường giữa hỗ trợ Lộc Duy phá trụ giữa.
Nữ Oa có khả năng dọn lính nhanh, khả năng hỗ trợ cón nhanh hơn, vì thế khi có đợt lính tràn vào trụ địch, Lộc Duy thấy Hàn Tranh đang di chuyển lên đường giữa, cậu quyết định chạy lênh đường trên giúp Tần Duyệt áp lực đối phương.
Khi cậu lên đường trên, lợi dụng đối diện không ai chú ý, đứng trong bụi đợi, sau đó yên lặng lặng di chuyến đến bãi cỏ gần ngay trụ của đối phương, chuẩn bị bất ngờ bắt ai đó đi lẻ.
Tần Duyệt rất phối hợp, gõ chữ nói với Tôn Thượng Hương ở đối diện:
[Tần Duyệt] Tôn Sách: "Hương Hương, tới đây nào ~~"
Lộc Duy: "..." Tại sao cậu thấy Tần Duyệt còn lắm trò hơn cả mình? Cậu chỉ dám giả vờ giả vịt làm trò, còn chưa đạt đến cảnh giới dụ dỗ con nhà người ta đâu.
Tôn Thượng Hương xem ra còn biết suy nghĩ, cảm giác phải có gì đó bảo kê nên Tần Duyệt mới đứng ở đó khiêu khích, thay vì lao lên solo với Tần Duyệt, hắn gọi Nữ Oa đang ở đường giữa lên hỗ trợ.
Nữ Oa ở đường giữa vân sức, sau hai giây dịch chuyển đến vị trí đứng của Tôn Thượng Hương.
Nhưng cô ta vừa đáp xuống đất, dưới chân đột nhiên xuất hiện một lớp bang, Nữ Oa không kịp phản ứng, bản thân đã bị đóng bang, ngay sau đó Tần Duyệt lao lên, gõ ba rìu hạ gục được Nữ Oa.
Lộc Duy ở trong bụi không lộ diện, đợi đến khi Nữ Oa nằm xuống, Nữ Oa và Tôn Thượng Hương vẫn không biết vị trí của cậu.
[Team địch] Tôn Thượng Hương: "..."
[Team địch] Nữ Oa: "Như ma thế."
Lộc Duy cười:
[Lộc Duy] Vương Chiêu Quân: "Là các cậu quá gà."
Nếu là cậu chơi Nữ Oa, khi hỗ trợ, cậu sẽ chọn vị trí dịch chuyển ở trong bụi cỏ, có thể che dấu bản thân làm kẻ địch không thể thấy mình, cũng là bảo vệ bản thân.
Nữ Oa rõ ràng không biết vị trí của Vương Chiêu Quân mà vẫn dám dịch chuyển lộ liễu như thế, đúng là muốn chết mà.
Có Lộc Duy hỗ trợ, trụ đường trên của đối phương nằm xuống rất nhanh.
Đội bọn họ có lợi thế dẫn trước về trụ ở đường trên và đường dưới, vì thế tập hợp lại đẩy ở đường giữa.
Trong quá trình Lộc Duy không hề lộ vị trí của mình, khi Tần Duyệt và Hàn Tranh đánh trụ, ai đến tấn công họ sẽ bị Lộc Duy đóng băng, chỉ có cách để lại mạng của mình.
Không có cách nào ngăn họ lại.
Một trận đấu ở rank Vương giả 46 sao lại giống như ở rank Vàng.
Tỷ số mạng hạ gục của đội Lộc Duy và đội đối phương đang là 17: 0.
Đến phút thứ mười lăm đối diện hoàn toàn bị họ áp đảo, không gỡ được một mạng danh dự.
Ngược lại, Lộc Duy là người duy nhất sở hữu mười mạng hạ gục và ba điểm hỗ trợ.
Lộc Duy đóng băng kẻ địch trên toàn bản đồ, hoặc là giúp đồng đội làm chậm kẻ thù. Khi trận đấu kéo về cuối, năm người đội bạn đều nhắm bắt chết ngay lập tực Lộc Duy.
Khi Lộc Duy đang đánh bùa xanh, bọn họ từ trong bụi bên cạnh xông ra, vây Lộc Duy lại.
"Không xong rồi," Lộ Phi nhíu mày. Hắn đang cùng Tần Duyệt và Mạnh Khưu phá trụ hai đường trên, phát hiện Lộc Duy bọ bắt lẻ, nhanh chóng muốn quay lại hỗ trợ nhưng khoảng cách của bọn họ và Lộc Duy quá xa.
Hàn Tranh lại đang đánh rồng, không thể bỏ ngang đến hỗ trợ được.
Lộc Duy rất mỏng mạnh, chỉ cần ăn hai gậy là chết, bọn họ cứu cũng không kịp.
Mạnh Khưu vội vàng triệu hồi cổng dịch chuyển, muốn dịch chuyển Lộc Duy đến nơi an toàn, nhưng bị Tôn Ngộ Không gõ một gậy làm choáng, ngắt thời gian vận sức dịch chuyển của Lộc Duy.
"Xong rồi..." Mạnh Khưu rất muốn dịch chuyển đến vị trí của Lộc Duy nhưng hắn không có kỹ năng đó.
Khi mọi người đều nghĩ Lộc Duy sẽ bị năm người đối phương hội đồng thì dưới chân cậu xuất hiện một tầng băng, đóng bang ngay lặp tức Tôn Ngộ Không và Cuống Thiết, sau đó đổi sang giáp vàng, giúp bản thân trong trạng thái miễn nhiễm sát thương và khống chế trong 1.5 giây.
Đồng thời triệu hồi bão tuyết, làm giảm tốc độ di chuyển của kẻ địch.
Nội tại bão tuyết của Vương Chiêu Quân có thể làm giảm 50% tốc độ di chuyển và 0% tốc độ đánh của kẻ địch.
Vì thế, kẻ địch bị cậu làm mềm trong bão tuyết và mất một phần ba máu. Lộc Duy nhân cơ hội này đổi sang giáp hồi sinh, nhanh chóng mua bình hồi máu, sau đó tốc biến qua tường, né kỹ năng kéo của Quỷ Cỗ Tử.
Thoát chết trong gang tấc.
Xạ thủ Tôn Thượng Hương của đối diện muốn đuổi theo giết Lộc Duy nhưng chạy đến đường trên bị Tần Duyệt bắt sơ hở, dùng chiêu cuối triệu hồ thuyền lao đến, hất tung cả năm người, sau đó chính là thảm sát.
Khi năm người đối diện đang bị hất tung, Tần Duyệt bồi thêm đòn làm choáng nữa, không thể làm gì cả. Bọn họ không có hỗ trọ giải khống chế, cũng không có kỹ năng đó, chỉ còn cách nhìn tướng của mình đang bị hất tung, rồi bị Lộ Phi găm sáu kiếm vào người, một lúc hạ gục cả năm.
Tần Duyệt: "..."
Lộ Phi: "Aiya!"
Mạnh Khưu chép miệng, "Anh thế mà năn được Penta."
Cùng với âm thanh thông báo Penta Kill của Tần Duyệt là âm thanh thông báo đội họ thành công hạ gục Baron, đồng thời tăng 30% sát thương của cả đội.
Sự ăn ý này quá mạnh.
Sau khi quét sạch kẻ địch, hạ gục được Baron, khả năng phá trụ tăng lên rất nhanh, lính cũng được cường hóa trở nên mạnh hơn.
Năm người đối phương chưa kịp hồi sinh, bọn Lộc Duy đã dẫn lính đến nhà chính của họ.
Tần Duyệt kéo theo Lộc Duy và mấy người còn lại đứng trước bệ đá cổ của đối phương.
[Tần Duyệt] Tôn Sách: "Trời ơi, Tôn Ngộ Không với Nữ Oa không phải là gà đấy chứ, sao lại bị Vương Chiêu Quân dắt mũi thế."
[Hàn Tranh] Công Tôn Ly: "Đúng thế, tội ba người còn lại ghê."
Năm người họ không thèm đánh nhà, để cho lính tự đánh.
Để cho Tôn Ngộ Không và Nữ Oa nhìn nhà chính của mình từng chút từng chút mất máu, khi họ hồi sinh lại cũng là lúc nhà chính bị phá hủy.
Cho chừa cái tội chửi Lộc Duy.
Trận này nói đúng ra muốn thắng cũng rất khó.
Đầu tiền, Vương Chiêu Quân rất dễ bị Tôn Ngộ Không bắt, Vương Chiêu Quân rất sợ nhưng con tướng linh hoạt, có khả năng áp sát nhanh.
Đội bọn họ đều là những con tướng mỏng manh, nếu không nhờ Lộc Duy có khả năng đóng bang chuẩn xác, luôn quấy rối kẻ địch không để đối phương thuận lợi phát triển sức mạnh thì trận này rất khó thắng.
Năm người họ có thể chơi ra được chất tướng, phối hợp ăn ý mới giao tranh thắng dễ như vậy.
Đặc biệt, lúc nãy Lộc Duy một mình thoát khỏi năm kẻ địch, nối đổi lại họ bị vây như thế không giám chắc mình có thể sống được hay không.
Sau khi màn hình xuất hiền hai chữ Chiến Thắng, mới làm các thành viên đội LD yên tâm.
Khi cùng nhau hợp sức hoàn thành một việc nào đó, mọi người rất dễ có tâm lý dựa dẫm. Rất nhanh có thể hòa hợp tinh cảm của cả đội, khi giành chiến thắng, nhanh chóng giành được sự tin tưởng và yêu thương của mọi người.
Không hổ là em trai của anh Sư.
Trong đầu mọi người đều xuất hiện một suy nghĩ.
Nhưng họ cũng nhận ra, cách chơi của hai người không giống nhau.
Lộc Sư nhìn rất nhẹ nhàng nhưng cách chơi rất hổ báo và bạo lực.
Với mỗi con tướng đường giữa anh đều sở hữu Quốc Phục, nhưng lại thích chơi những con tướng linh hoạt, có khả năng thay đổi vị trí trong giao tranh, phát huy tối đa sức mạnh của những con pháp sư đó.
Ngày trước mọi người cùng nhau thi đấu, mặc dù giành chiến thắng liên tiếp nhưng Lộc Sư chưa bao giờ sử dụng những con tướng có kỹ năng dịch chuyển.
Nhưng Lộc Duy lại khác, cậu hình như không chê kỹ năng của bất kỳ con tướng nào cả. Giống như Vương Chiêu Quân, không có kỹ năng lướt, rất dễ bị bắt chế khi bị gank, Lộc Sư sẽ không bao giờ dùng kiểu tướng này, còn Lộc Duy không chỉ dám chơi mà còn chơi rất tốt.
Mạnh Khưu nhớ lại lúc nãy mình còn nghi ngờ khả năng của Lộc Duy, mặt nháy mắt đỏ bừng.
Hắn quay sang nhìn Lộc Duy, mặt vẫn còn xấu hổ: "Lộc Duy, em rất giỏi. Anh không nên nghi ngờ khả năng của em."
Lộc Duy vội vàng xua tay, ý bảo không sao.
Lại nhìn thấy Hàn Tranh đẩy kính trên mũi. Đôi mắt dài nhìn chằm chằm cậu: "Em rất giỏi đấy."
"Vậy thì sao?" Tần Duyệt giơ tay, dùng giọng nói khàn khàn, lười biếng nhắc lại vấn đề lúc nãy, "Đề nghị của tôi thế nào?"
Hàn Tranh và Mạnh Khưu gật đầu không phản đối.
Tần Duyệt nhếch môi cười khẽ: "Tôi tuyên bố, LD đã được tái sinh!"
Nhưng trong lòng Hàn Tranh vẫn còn băn khoăn: "Nếu tính đến chuyện thi đấu, giải KPL năm nay chúng ta cũng không thể tham gia được."
"Có thể." Tần Duyệt xua tay, "Quên rồi à, đội vô địch hàng năm, lần tiếp theo tham gia KPL sẽ được đặc cách vào vòng loại mùa thu." Tần Duyệt nói tiến, hắn nhìn Hàn Tranh, trong mắt đầy kỷ niệm: "Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội duy nhất này đâu đấy."
Bọn họ được đồng hành với Lộc Sư giành chức vô địch, để lại một cơ hội duy nhất trở lại KPL cùng Lộc Duy.
Lộc Duy nghe thế, đột nhiên thấy cảm xúc dâng trào, "Vậy mục tiêu lần này của chúng ta là gì?"
Tần Duyệt vuốt ngước tóc mái trên trên.
Da của hắn rất trắng, khi làm động tác như thế, bàn tay cuả hắn như phát sáng.
Đôi mắt phượng hơi rủ xuống liếc nhìn Lộc Duy, lộ ra vẻ quyến rũ khó tả: "Tất nhiên là..."
"Đi đến giải Châu Á, sau đó đi đến giải Thế Giới."
Lộc Duy tưởng hắn đùa, nhưng nhớ đến năm nay Vương giả vinh diệu lần đầu tiên tổ chức giải chung kết thế giới.
Nếu giành chức vô địch giải KPL chuyên nghiệp, bạn sẽ có cơ hội giành một suất đến với chung kết thế giới.
Mọi người nhìn Tần Duyệt, thấy hắn gật gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Đúng thế, tôi nói đến chính là KCC, chung kết thế giới Vương giả vinh diệu."
Một đám người còn chưa bước vào huấn luyện, không có đội trưởng, không huấn luyện viên, thậm chí còn không có thành viên dự bị, bây giờ đang ngồi trong quán cơm, muốn giành lấy cúp KPL, thậm chí còn đến cả cúp KCC.
Nếu để người khác nghe được thì chỉ có bị cười cho thối mũi.
Nhưng bốn thành viên cũ LD thấy không phải là không được.
Ngày xưa, khi bọn họ nói muốn giành được chức vô địch KPL, cũng chính Lộc Sư thản nhiên nói một câu "Chắc chắn sẽ được", sau đó năm đó họ như thế chẻ tre giành lấy chức vô địch.
(*) Thế như chẻ tre: thế mạnh áp đảo, tạo nên chiến thắng thần tốc, liên tiếp.
Lộc Duy gật đầu: "Vì thế, bắt đầu từ hôm sau chúng ta sẽ bắt đầu huyến luyện?"
Cậu nói xong, Hàn Trành gật đầu đồng ý: "Lịch trình như thế nào, tôi nay tôi về sẽ lên kế hoạch."
Lúc nãy họ đã kết bạn, Hàn Tranh lập tức thành lập một nhóm chat, kéo mọi người vào: "Đợi tôi sắp xếp thời gian hợp lý sẽ gửi cho mọi người xem."
Hắn nói xong, mới nhớ ra một vấn đề, "Chúng ta...huấn luyện ở đâu?"
Ngày trước khi bọn họ huấn luyện, là Lộc Sư thuê nhà. Sau này, Lộc Duy gặp tai nạn, căn phòng kia đã được trả lại.
Mấy người im lặng suy nghĩ.
Mạnh Khưu đột nhiên hít một hơi thật mạnh, nhỏ giọng nói: "Tôi biết một nơi."
- --
Mình đang làm bộ đam về Cthulhu, mà mình không biết nội dung sẽ tập trung thể loại đó như thế nào, có ai đã đọc loại đó chưa. Mình đang làm bộ đó mà hơi sợ á.
Hàn Tranh điều khiển xạ thủ phá trụ xong, sau đó lên đường giữa hỗ trợ Lộc Duy phá trụ giữa.
Nữ Oa có khả năng dọn lính nhanh, khả năng hỗ trợ cón nhanh hơn, vì thế khi có đợt lính tràn vào trụ địch, Lộc Duy thấy Hàn Tranh đang di chuyển lên đường giữa, cậu quyết định chạy lênh đường trên giúp Tần Duyệt áp lực đối phương.
Khi cậu lên đường trên, lợi dụng đối diện không ai chú ý, đứng trong bụi đợi, sau đó yên lặng lặng di chuyến đến bãi cỏ gần ngay trụ của đối phương, chuẩn bị bất ngờ bắt ai đó đi lẻ.
Tần Duyệt rất phối hợp, gõ chữ nói với Tôn Thượng Hương ở đối diện:
[Tần Duyệt] Tôn Sách: "Hương Hương, tới đây nào ~~"
Lộc Duy: "..." Tại sao cậu thấy Tần Duyệt còn lắm trò hơn cả mình? Cậu chỉ dám giả vờ giả vịt làm trò, còn chưa đạt đến cảnh giới dụ dỗ con nhà người ta đâu.
Tôn Thượng Hương xem ra còn biết suy nghĩ, cảm giác phải có gì đó bảo kê nên Tần Duyệt mới đứng ở đó khiêu khích, thay vì lao lên solo với Tần Duyệt, hắn gọi Nữ Oa đang ở đường giữa lên hỗ trợ.
Nữ Oa ở đường giữa vân sức, sau hai giây dịch chuyển đến vị trí đứng của Tôn Thượng Hương.
Nhưng cô ta vừa đáp xuống đất, dưới chân đột nhiên xuất hiện một lớp bang, Nữ Oa không kịp phản ứng, bản thân đã bị đóng bang, ngay sau đó Tần Duyệt lao lên, gõ ba rìu hạ gục được Nữ Oa.
Lộc Duy ở trong bụi không lộ diện, đợi đến khi Nữ Oa nằm xuống, Nữ Oa và Tôn Thượng Hương vẫn không biết vị trí của cậu.
[Team địch] Tôn Thượng Hương: "..."
[Team địch] Nữ Oa: "Như ma thế."
Lộc Duy cười:
[Lộc Duy] Vương Chiêu Quân: "Là các cậu quá gà."
Nếu là cậu chơi Nữ Oa, khi hỗ trợ, cậu sẽ chọn vị trí dịch chuyển ở trong bụi cỏ, có thể che dấu bản thân làm kẻ địch không thể thấy mình, cũng là bảo vệ bản thân.
Nữ Oa rõ ràng không biết vị trí của Vương Chiêu Quân mà vẫn dám dịch chuyển lộ liễu như thế, đúng là muốn chết mà.
Có Lộc Duy hỗ trợ, trụ đường trên của đối phương nằm xuống rất nhanh.
Đội bọn họ có lợi thế dẫn trước về trụ ở đường trên và đường dưới, vì thế tập hợp lại đẩy ở đường giữa.
Trong quá trình Lộc Duy không hề lộ vị trí của mình, khi Tần Duyệt và Hàn Tranh đánh trụ, ai đến tấn công họ sẽ bị Lộc Duy đóng băng, chỉ có cách để lại mạng của mình.
Không có cách nào ngăn họ lại.
Một trận đấu ở rank Vương giả 46 sao lại giống như ở rank Vàng.
Tỷ số mạng hạ gục của đội Lộc Duy và đội đối phương đang là 17: 0.
Đến phút thứ mười lăm đối diện hoàn toàn bị họ áp đảo, không gỡ được một mạng danh dự.
Ngược lại, Lộc Duy là người duy nhất sở hữu mười mạng hạ gục và ba điểm hỗ trợ.
Lộc Duy đóng băng kẻ địch trên toàn bản đồ, hoặc là giúp đồng đội làm chậm kẻ thù. Khi trận đấu kéo về cuối, năm người đội bạn đều nhắm bắt chết ngay lập tực Lộc Duy.
Khi Lộc Duy đang đánh bùa xanh, bọn họ từ trong bụi bên cạnh xông ra, vây Lộc Duy lại.
"Không xong rồi," Lộ Phi nhíu mày. Hắn đang cùng Tần Duyệt và Mạnh Khưu phá trụ hai đường trên, phát hiện Lộc Duy bọ bắt lẻ, nhanh chóng muốn quay lại hỗ trợ nhưng khoảng cách của bọn họ và Lộc Duy quá xa.
Hàn Tranh lại đang đánh rồng, không thể bỏ ngang đến hỗ trợ được.
Lộc Duy rất mỏng mạnh, chỉ cần ăn hai gậy là chết, bọn họ cứu cũng không kịp.
Mạnh Khưu vội vàng triệu hồi cổng dịch chuyển, muốn dịch chuyển Lộc Duy đến nơi an toàn, nhưng bị Tôn Ngộ Không gõ một gậy làm choáng, ngắt thời gian vận sức dịch chuyển của Lộc Duy.
"Xong rồi..." Mạnh Khưu rất muốn dịch chuyển đến vị trí của Lộc Duy nhưng hắn không có kỹ năng đó.
Khi mọi người đều nghĩ Lộc Duy sẽ bị năm người đối phương hội đồng thì dưới chân cậu xuất hiện một tầng băng, đóng bang ngay lặp tức Tôn Ngộ Không và Cuống Thiết, sau đó đổi sang giáp vàng, giúp bản thân trong trạng thái miễn nhiễm sát thương và khống chế trong 1.5 giây.
Đồng thời triệu hồi bão tuyết, làm giảm tốc độ di chuyển của kẻ địch.
Nội tại bão tuyết của Vương Chiêu Quân có thể làm giảm 50% tốc độ di chuyển và 0% tốc độ đánh của kẻ địch.
Vì thế, kẻ địch bị cậu làm mềm trong bão tuyết và mất một phần ba máu. Lộc Duy nhân cơ hội này đổi sang giáp hồi sinh, nhanh chóng mua bình hồi máu, sau đó tốc biến qua tường, né kỹ năng kéo của Quỷ Cỗ Tử.
Thoát chết trong gang tấc.
Xạ thủ Tôn Thượng Hương của đối diện muốn đuổi theo giết Lộc Duy nhưng chạy đến đường trên bị Tần Duyệt bắt sơ hở, dùng chiêu cuối triệu hồ thuyền lao đến, hất tung cả năm người, sau đó chính là thảm sát.
Khi năm người đối diện đang bị hất tung, Tần Duyệt bồi thêm đòn làm choáng nữa, không thể làm gì cả. Bọn họ không có hỗ trọ giải khống chế, cũng không có kỹ năng đó, chỉ còn cách nhìn tướng của mình đang bị hất tung, rồi bị Lộ Phi găm sáu kiếm vào người, một lúc hạ gục cả năm.
Tần Duyệt: "..."
Lộ Phi: "Aiya!"
Mạnh Khưu chép miệng, "Anh thế mà năn được Penta."
Cùng với âm thanh thông báo Penta Kill của Tần Duyệt là âm thanh thông báo đội họ thành công hạ gục Baron, đồng thời tăng 30% sát thương của cả đội.
Sự ăn ý này quá mạnh.
Sau khi quét sạch kẻ địch, hạ gục được Baron, khả năng phá trụ tăng lên rất nhanh, lính cũng được cường hóa trở nên mạnh hơn.
Năm người đối phương chưa kịp hồi sinh, bọn Lộc Duy đã dẫn lính đến nhà chính của họ.
Tần Duyệt kéo theo Lộc Duy và mấy người còn lại đứng trước bệ đá cổ của đối phương.
[Tần Duyệt] Tôn Sách: "Trời ơi, Tôn Ngộ Không với Nữ Oa không phải là gà đấy chứ, sao lại bị Vương Chiêu Quân dắt mũi thế."
[Hàn Tranh] Công Tôn Ly: "Đúng thế, tội ba người còn lại ghê."
Năm người họ không thèm đánh nhà, để cho lính tự đánh.
Để cho Tôn Ngộ Không và Nữ Oa nhìn nhà chính của mình từng chút từng chút mất máu, khi họ hồi sinh lại cũng là lúc nhà chính bị phá hủy.
Cho chừa cái tội chửi Lộc Duy.
Trận này nói đúng ra muốn thắng cũng rất khó.
Đầu tiền, Vương Chiêu Quân rất dễ bị Tôn Ngộ Không bắt, Vương Chiêu Quân rất sợ nhưng con tướng linh hoạt, có khả năng áp sát nhanh.
Đội bọn họ đều là những con tướng mỏng manh, nếu không nhờ Lộc Duy có khả năng đóng bang chuẩn xác, luôn quấy rối kẻ địch không để đối phương thuận lợi phát triển sức mạnh thì trận này rất khó thắng.
Năm người họ có thể chơi ra được chất tướng, phối hợp ăn ý mới giao tranh thắng dễ như vậy.
Đặc biệt, lúc nãy Lộc Duy một mình thoát khỏi năm kẻ địch, nối đổi lại họ bị vây như thế không giám chắc mình có thể sống được hay không.
Sau khi màn hình xuất hiền hai chữ Chiến Thắng, mới làm các thành viên đội LD yên tâm.
Khi cùng nhau hợp sức hoàn thành một việc nào đó, mọi người rất dễ có tâm lý dựa dẫm. Rất nhanh có thể hòa hợp tinh cảm của cả đội, khi giành chiến thắng, nhanh chóng giành được sự tin tưởng và yêu thương của mọi người.
Không hổ là em trai của anh Sư.
Trong đầu mọi người đều xuất hiện một suy nghĩ.
Nhưng họ cũng nhận ra, cách chơi của hai người không giống nhau.
Lộc Sư nhìn rất nhẹ nhàng nhưng cách chơi rất hổ báo và bạo lực.
Với mỗi con tướng đường giữa anh đều sở hữu Quốc Phục, nhưng lại thích chơi những con tướng linh hoạt, có khả năng thay đổi vị trí trong giao tranh, phát huy tối đa sức mạnh của những con pháp sư đó.
Ngày trước mọi người cùng nhau thi đấu, mặc dù giành chiến thắng liên tiếp nhưng Lộc Sư chưa bao giờ sử dụng những con tướng có kỹ năng dịch chuyển.
Nhưng Lộc Duy lại khác, cậu hình như không chê kỹ năng của bất kỳ con tướng nào cả. Giống như Vương Chiêu Quân, không có kỹ năng lướt, rất dễ bị bắt chế khi bị gank, Lộc Sư sẽ không bao giờ dùng kiểu tướng này, còn Lộc Duy không chỉ dám chơi mà còn chơi rất tốt.
Mạnh Khưu nhớ lại lúc nãy mình còn nghi ngờ khả năng của Lộc Duy, mặt nháy mắt đỏ bừng.
Hắn quay sang nhìn Lộc Duy, mặt vẫn còn xấu hổ: "Lộc Duy, em rất giỏi. Anh không nên nghi ngờ khả năng của em."
Lộc Duy vội vàng xua tay, ý bảo không sao.
Lại nhìn thấy Hàn Tranh đẩy kính trên mũi. Đôi mắt dài nhìn chằm chằm cậu: "Em rất giỏi đấy."
"Vậy thì sao?" Tần Duyệt giơ tay, dùng giọng nói khàn khàn, lười biếng nhắc lại vấn đề lúc nãy, "Đề nghị của tôi thế nào?"
Hàn Tranh và Mạnh Khưu gật đầu không phản đối.
Tần Duyệt nhếch môi cười khẽ: "Tôi tuyên bố, LD đã được tái sinh!"
Nhưng trong lòng Hàn Tranh vẫn còn băn khoăn: "Nếu tính đến chuyện thi đấu, giải KPL năm nay chúng ta cũng không thể tham gia được."
"Có thể." Tần Duyệt xua tay, "Quên rồi à, đội vô địch hàng năm, lần tiếp theo tham gia KPL sẽ được đặc cách vào vòng loại mùa thu." Tần Duyệt nói tiến, hắn nhìn Hàn Tranh, trong mắt đầy kỷ niệm: "Chúng ta không thể bỏ lỡ cơ hội duy nhất này đâu đấy."
Bọn họ được đồng hành với Lộc Sư giành chức vô địch, để lại một cơ hội duy nhất trở lại KPL cùng Lộc Duy.
Lộc Duy nghe thế, đột nhiên thấy cảm xúc dâng trào, "Vậy mục tiêu lần này của chúng ta là gì?"
Tần Duyệt vuốt ngước tóc mái trên trên.
Da của hắn rất trắng, khi làm động tác như thế, bàn tay cuả hắn như phát sáng.
Đôi mắt phượng hơi rủ xuống liếc nhìn Lộc Duy, lộ ra vẻ quyến rũ khó tả: "Tất nhiên là..."
"Đi đến giải Châu Á, sau đó đi đến giải Thế Giới."
Lộc Duy tưởng hắn đùa, nhưng nhớ đến năm nay Vương giả vinh diệu lần đầu tiên tổ chức giải chung kết thế giới.
Nếu giành chức vô địch giải KPL chuyên nghiệp, bạn sẽ có cơ hội giành một suất đến với chung kết thế giới.
Mọi người nhìn Tần Duyệt, thấy hắn gật gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Đúng thế, tôi nói đến chính là KCC, chung kết thế giới Vương giả vinh diệu."
Một đám người còn chưa bước vào huấn luyện, không có đội trưởng, không huấn luyện viên, thậm chí còn không có thành viên dự bị, bây giờ đang ngồi trong quán cơm, muốn giành lấy cúp KPL, thậm chí còn đến cả cúp KCC.
Nếu để người khác nghe được thì chỉ có bị cười cho thối mũi.
Nhưng bốn thành viên cũ LD thấy không phải là không được.
Ngày xưa, khi bọn họ nói muốn giành được chức vô địch KPL, cũng chính Lộc Sư thản nhiên nói một câu "Chắc chắn sẽ được", sau đó năm đó họ như thế chẻ tre giành lấy chức vô địch.
(*) Thế như chẻ tre: thế mạnh áp đảo, tạo nên chiến thắng thần tốc, liên tiếp.
Lộc Duy gật đầu: "Vì thế, bắt đầu từ hôm sau chúng ta sẽ bắt đầu huyến luyện?"
Cậu nói xong, Hàn Trành gật đầu đồng ý: "Lịch trình như thế nào, tôi nay tôi về sẽ lên kế hoạch."
Lúc nãy họ đã kết bạn, Hàn Tranh lập tức thành lập một nhóm chat, kéo mọi người vào: "Đợi tôi sắp xếp thời gian hợp lý sẽ gửi cho mọi người xem."
Hắn nói xong, mới nhớ ra một vấn đề, "Chúng ta...huấn luyện ở đâu?"
Ngày trước khi bọn họ huấn luyện, là Lộc Sư thuê nhà. Sau này, Lộc Duy gặp tai nạn, căn phòng kia đã được trả lại.
Mấy người im lặng suy nghĩ.
Mạnh Khưu đột nhiên hít một hơi thật mạnh, nhỏ giọng nói: "Tôi biết một nơi."
- --
Mình đang làm bộ đam về Cthulhu, mà mình không biết nội dung sẽ tập trung thể loại đó như thế nào, có ai đã đọc loại đó chưa. Mình đang làm bộ đó mà hơi sợ á.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất