[Lãng Lãng Đinh / Sơn Hà Lệnh] Nhập Vai
Chương 36
Trương Triết Hạn cười đợi MC hỏi tiếp.
"Cậu vừa quay xong《 thiên nhai khách 》, vậy hiện tại cậu đã thoát ra khỏi nhân vật này chưa?"
Trương Triết Hạn thoáng cái khựng lại, rồi cũng nhanh chóng qua đi, sau đó giơ tay lên xoa xoa tóc mái dài đến lông mày, cười gật đầu ︰ "Có có có, thoát rồi, tôi đã đi du lịch một thời gian, bộ phim tiếp theo đã chuẩn bị gần xong rồi, sẽ không dừng lại ở một vai diễn quá lâu."
"Ồ, " MC lại hỏi ︰ " nghe nói sắp tới thầy Trương sẽ tổ chức concert phải không?"
"À vâng vâng, " Trương Triết Hạn nói︰ "Ngay tuần sau rồi."
"Vậy có cân nhắc mời bạn bè trong đoàn phim Thiên Nhai Khách vừa đóng máy không?" MC cười hỏi.
"Có, lúc ở trong đoàn phom, tôi đã nói với Cung Tuấn chuyện này, " Trương Triết Hạn nhìn chằm chằm ống kính nói ︰ "Có một ca khúc vào hôm chụp poster tôi đã cho cậu ấy nghe một đoạn, cậu ấy nói,ừ, không tệ."
Trương Triết Hạn quay sang MC︰ "Tôi nói nếu khi đó cậu ở Bắc Kinh, phải đến xem..."
Nói rồi dừng một chút, trong mắt dường như lóe lên chờ mong, lại nhìn chằm chằm máy quay, khóe miệng tươi cười︰ "Cũng không biết... Cậu ấy có tới hay không."
Từ khi đóng máy đến giờ hai người chưa từng liên lạc, lúc ở trong đoàn phim anh cố gắng biểu hiện bình thường trước mặt Cung Tuấn, trêu chọc cãi cọ, chính là muốn giữ một thân phận có thể xuất hiện cùng nhau —— bạn bè.
Nhưng cho dù anh bỏ ra bao nhiêu cố gắng, tốn biết bao sức lực kiềm chế tình cảm không nên có, cuối cùng.. vẫn thất bại, bọn họ hiện tại ngay cả bạn bè cũng không làm được.
Số tiền 5000 đồng anh chuyển cho trợ lý Diêu đưa giúp Cung Tuấn cũng bị trả lại rồi, Cung Tuấn thật sự không tìm anh nữa.
"Vậy chúng ta gửi lời thông qua màn hình, nhân cơ hội này mời Cung lão sư của chúng ta, thế nào?"MC đề nghị.
Trương Triết Hạn mím môi nhìn không ra cảm xúc, im lặng cả buổi, điều này làm cho hiện trường có chút lạnh.
MC lúng túng cười cười︰ "Có phải xấu hổ không,đừng sợ cậu ấy sẽ đến."
Trương Triết Hạn nghiêng đầu, cười ngọt ngào︰ "Đó là sự thật, nếu cậu ấy không đến, tôi sẽ rất xấu hổ."
"Vậy cậu thử xem, biết đâu người ta dành thời gian đến."
"... Được rồi!" Trương Triết Hạn mím môi hạ quyết tâm, nặng nề gật đầu, sau đó ngồi ngay ngắn hướng về phía ống kính︰ "Cung Tuấn, chẳng phải cậu nói giúp anh viết ca khúc làm album sao?"
"Hiện tại không cần cậu làm nhiều như vậy, ngày 18 nhớ kỹ tới concert của anh..."
Trương Triết Hạn mím môi︰ "Vậy đủ rồi."
Còn chưa nói hết, MC đã ngắt lời︰ "Nếu không đến thì sao?"
Trương Triết Hạn làm như không nghe thấy lời MC, nói tiếp ︰ "Tới là bước đầu tiên, bước thứ hai nếu không biết hát ca khúc của anh..."
Trương Triết Hạn tự nói rồi mỉm cười, tựa như khi đó Cung Tuấn ở bên cạnh trêu chọc anh︰ "Vậy phải đăng weibo, nói xin lỗi các kiểu..."
Nhưng lần này sẽ không còn tên ngốc bị anh chọc đến tức giận cũng chỉ biết trợn mắt cười ngây ngô nữa.
Trương Triết Hạn rất buồn, anh luôn dùng cách du lịch để thoát vai, tại sao lần này không hiệu quả nữa... Còn làm cho anh rối não công khai mời cậu ấy đến mini concert của mình.
Thậm chí hai ngày trước concert, anh mở ra khung chat vẫn chưa từng nhắn, gõ rồi xóa, xóa rồi gõ, cuối cùng gửi qua vài chữ︰ Concert của anh, em có thời gian đến xem không?
"Cậu vừa quay xong《 thiên nhai khách 》, vậy hiện tại cậu đã thoát ra khỏi nhân vật này chưa?"
Trương Triết Hạn thoáng cái khựng lại, rồi cũng nhanh chóng qua đi, sau đó giơ tay lên xoa xoa tóc mái dài đến lông mày, cười gật đầu ︰ "Có có có, thoát rồi, tôi đã đi du lịch một thời gian, bộ phim tiếp theo đã chuẩn bị gần xong rồi, sẽ không dừng lại ở một vai diễn quá lâu."
"Ồ, " MC lại hỏi ︰ " nghe nói sắp tới thầy Trương sẽ tổ chức concert phải không?"
"À vâng vâng, " Trương Triết Hạn nói︰ "Ngay tuần sau rồi."
"Vậy có cân nhắc mời bạn bè trong đoàn phim Thiên Nhai Khách vừa đóng máy không?" MC cười hỏi.
"Có, lúc ở trong đoàn phom, tôi đã nói với Cung Tuấn chuyện này, " Trương Triết Hạn nhìn chằm chằm ống kính nói ︰ "Có một ca khúc vào hôm chụp poster tôi đã cho cậu ấy nghe một đoạn, cậu ấy nói,ừ, không tệ."
Trương Triết Hạn quay sang MC︰ "Tôi nói nếu khi đó cậu ở Bắc Kinh, phải đến xem..."
Nói rồi dừng một chút, trong mắt dường như lóe lên chờ mong, lại nhìn chằm chằm máy quay, khóe miệng tươi cười︰ "Cũng không biết... Cậu ấy có tới hay không."
Từ khi đóng máy đến giờ hai người chưa từng liên lạc, lúc ở trong đoàn phim anh cố gắng biểu hiện bình thường trước mặt Cung Tuấn, trêu chọc cãi cọ, chính là muốn giữ một thân phận có thể xuất hiện cùng nhau —— bạn bè.
Nhưng cho dù anh bỏ ra bao nhiêu cố gắng, tốn biết bao sức lực kiềm chế tình cảm không nên có, cuối cùng.. vẫn thất bại, bọn họ hiện tại ngay cả bạn bè cũng không làm được.
Số tiền 5000 đồng anh chuyển cho trợ lý Diêu đưa giúp Cung Tuấn cũng bị trả lại rồi, Cung Tuấn thật sự không tìm anh nữa.
"Vậy chúng ta gửi lời thông qua màn hình, nhân cơ hội này mời Cung lão sư của chúng ta, thế nào?"MC đề nghị.
Trương Triết Hạn mím môi nhìn không ra cảm xúc, im lặng cả buổi, điều này làm cho hiện trường có chút lạnh.
MC lúng túng cười cười︰ "Có phải xấu hổ không,đừng sợ cậu ấy sẽ đến."
Trương Triết Hạn nghiêng đầu, cười ngọt ngào︰ "Đó là sự thật, nếu cậu ấy không đến, tôi sẽ rất xấu hổ."
"Vậy cậu thử xem, biết đâu người ta dành thời gian đến."
"... Được rồi!" Trương Triết Hạn mím môi hạ quyết tâm, nặng nề gật đầu, sau đó ngồi ngay ngắn hướng về phía ống kính︰ "Cung Tuấn, chẳng phải cậu nói giúp anh viết ca khúc làm album sao?"
"Hiện tại không cần cậu làm nhiều như vậy, ngày 18 nhớ kỹ tới concert của anh..."
Trương Triết Hạn mím môi︰ "Vậy đủ rồi."
Còn chưa nói hết, MC đã ngắt lời︰ "Nếu không đến thì sao?"
Trương Triết Hạn làm như không nghe thấy lời MC, nói tiếp ︰ "Tới là bước đầu tiên, bước thứ hai nếu không biết hát ca khúc của anh..."
Trương Triết Hạn tự nói rồi mỉm cười, tựa như khi đó Cung Tuấn ở bên cạnh trêu chọc anh︰ "Vậy phải đăng weibo, nói xin lỗi các kiểu..."
Nhưng lần này sẽ không còn tên ngốc bị anh chọc đến tức giận cũng chỉ biết trợn mắt cười ngây ngô nữa.
Trương Triết Hạn rất buồn, anh luôn dùng cách du lịch để thoát vai, tại sao lần này không hiệu quả nữa... Còn làm cho anh rối não công khai mời cậu ấy đến mini concert của mình.
Thậm chí hai ngày trước concert, anh mở ra khung chat vẫn chưa từng nhắn, gõ rồi xóa, xóa rồi gõ, cuối cùng gửi qua vài chữ︰ Concert của anh, em có thời gian đến xem không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất