[Lãng Lãng Đinh / Sơn Hà Lệnh] Nhập Vai

Chương 65: Pn 3

Trước Sau
Concert Sơn Hà Lệnh sắp bắt đầu, ngọn nguồn sự trói buộc giữa Trương Triết Hạn và Cung Tuấn, những dằn vặt đau khổ anh tưởng chừng sắp quên đi, vào lúc này lại giống như cây cọ trong tay chuyên viên trang điểm nhẹ nhàng quét qua trái tim Trương Triết Hạn.

Từ rất lâu rồi, lúc chỉ có hai người, họ cũng không nhắc đến bất kỳ điều gì liên quan đến Sơn Hà Lệnh, bởi vì Sơn Hà Lệnh đã nối dây tơ hồng cho họ, ở trong lòng hai người, Sơn Hà Lệnh giống như một vùng cấm, một sự tồn tại không thể nói nên lời.

Mọi thứ dường như không chân thực, giống như anh đã nói, anh làm A Nhứ bốn tháng, thật vất vả tách ra, nhưng cuối cùng buộc phải mang y trở lại, quan hệ qua lại đan xen giữa thực và hư này, quá đau khổ rồi.

Mặt khác... Buổi chiều gặp được mẹ đã lâu không gặp khiến Trương Triết Hạn đột nhiên nghĩ đến quan hệ của anh và Cung Tuấn dù hiện tại giấu diếm, thì đến một ngày nào đó cũng phải nói cho mẹ biết.

Vấn đề này Trương Triết Hạn đã nghĩ rất nhiều lần, cũng nhiều lần muốn nói ra, nhưng khi vấn đề đặt ra trước mắt, Trương Triết Hạn lại mờ mịt.

Cho dù là nhìn nụ cười không tim không phổi của Cung Tuấn, cũng không điều chỉnh được tâm trạng sa sút của anh lúc này.

Trương Triết Hạn cúi đầu nghịch điện thoại, trong lòng nhẩm lời thoại. Ốp điện thoại trên tay phát ra tiếng kẹt kẹt.

Cổ họng cũng rất khó chịu, mặc dù cố gắng đè nén vẫn không nhịn được ho ra mấy tiếng.

"Cổ họng vẫn khó chịu à?" Cung Tuấn quay sang... Nhìn Trương Triết Hạn.

Nhân viên trang điểm theo phản xạ rụt tay lại: "Này, đừng nhúc nhích."

"Ừ..." Trương Triết Hạn nhỏ giọng nói.

"Uống thuốc chưa?" Cung Tuấn nhắm mặt lại di chuyển theo cây cọ của nhân viên trang điểm.

Cậu đã sớm phát hiện tâm trạng của Trương Triết Hạn không ổn, cả buổi chiều vì sự có mặt của nhân viên trang điểm, không tiện nói thêm gì, tất cả quan tâm đều chỉ dừng ở mức độ đồng nghiệp.

Rốt cục đợi sau khi nhân viên trang điểm rời đi, Cung Tuấn lập tức xoay người chạy đến ngồi xổm trước mặt Trương Triết Hạn, hỏi: "Trương lão sư làm sao vậy? Cả buổi chiều đều lơ đãng, tinh thần ngày thường đâu rồi?"



"Không muốn nói chuyện." Trương Triết Hạn hiện tại đều dùng giọng bực bội nói, quay mặt đi không nhìn Cung Tuấn, thậm chí dùng chân nhỏ đẩy Cung Tuấn.

"Aizz..." Cung Tuấn nghẹn một bụng lời, lúc này ở trước mặt Trương Triết Hạn lại nói không ra lời, cậu dường như hiểu được lo âu của Trương Triết Hạn, có thể cùng vấn đề cậu đang nghĩ trong đầu, nhưng cậu không biểu hiện ra.

Điều này sẽ làm Trương Triết Hạn áp lực hơn, cậu chỉ có thể cười vô tâm vô phế dỗ vợ, cậu vén đám tóc lòa xòa của Trương Triết Hạn ra sau: "Aiya vợ à, đừng lạnh lùng thế mà, nhìn em này."

"Xem em làm mặt xấu này..." Nói xong, Cung Tuấn lập tức chống mắt, lè lưỡi, dùng tay đẩy mũi, tự làm cho mình xấu đi.

"Phì..." Trương Triết Hạn bị chọc bật cười ra tiếng, sau đó lại quay về gương mặt cứng nhắc: "Ấu trĩ,... không chín chắn chút nào...sau này sao gặp mẹ vợ."

Trong nháy mắt, phòng hóa trang an tĩnh.

Trương Triết Hạn dường như cũng nhận ra điều đó, nội tâm càng phiền nào, lập tức giả bộ lờ đi, nói sang chủ đề khác: "Còn hơn một tiếng nữa là bắt đầu, trở về nghỉ một chút đi."

Nói xong muốn đứng lên, lại bị Cung Tuấn ấn trở lại ghế.

"Em làm gì đấy?" Trương Triết Hạn không vui trừng Cung Tuấn, đấm nhẹ một cái lên vai cậu.

"Vợ à, lấy gà theo gà lấy chó theo chó, ở lâu bên tên ngốc như em, anh cũng trở nên không chín chắn sao?" Cung Tuấn đột nhiên nói, nhìn như nói giỡn, vẻ mặt lại rất nghiêm túc khiến Trương Triết Hạn có chút không dám nhìn thẳng vào cậu.

"Cung Tuấn em ngứa đòn?" Trương Triết Hạn vẫn định lừa gạt cho qua.

"Có một số việc vẫn phải sớm đối mặt, " Cung Tuấn thở dài, sờ sờ đầu Trương Triết Hạn: "Trong lòng anh nhất định cũng nghĩ như vậy đúng không?"

Cung Tuấn đã nói rõ như vậy, Trương Triết Hạn cũng không tiện đục nước béo cò, cậu nhìn anh cúi đầu tựa như đang suy tư, có thể kết quả không như ý, mặt mày nhíu càng ngày càng chặt.

"Hạn Hạn của chúng ta suốt ngày chỉ biết chê chồng ngốc có phải đang tính sau khi concert kết thúc sẽ giới thiệu em như thế nào không?" Cung Tuấn tiến đến trước mặt Trương Triết Hạn, trên mặt là nụ cười khi thực hiện được gian kế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau