Lặng Thinh

Chương 94: Fanmeeting

Trước Sau
"Bảo bối em mau gọi bạn cùng phòng mình qua hỗ trợ đi!"

Trên đường trở về phòng học, Quý Đạo Tuyên không đi theo bọn họ nữa.

Khưu Dặc hỏi Minh Nhượng: "Anh không thích cậu ta?"

Minh Nhượng nghe vậy liếc nhìn hắn, "Ý cậu là người nào?"

"Còn ai vào đây nữa." Khưu Dặc hất cằm về hướng Quý Đạo Tuyên đi.

Minh Nhượng hơi nhếch khóe môi, vẻ mặt thờ ơ, "Cũng không hẳn là thích hay không thích. Chẳng qua tôi nghe nói, quan hệ của cậu ta và bốn người cùng công ty kia vốn dĩ không tốt, mấy câu cậu ta nói chắc một nửa là nói dối rồi."

"Huống chi," Trong lời nói của Minh Nhượng mang vài phần hàm xúc, "Trong đám thực tập sinh sớm đã có đồn đãi, mấy người kia lên đảo chỉ để làm đệm chân, người mà công ty bọn họ muốn nâng chỉ có một mình cậu ta thôi. "

Khưu Dặc suy nghĩ một lát rồi nói: "Lần công bố thứ hạng mới đây, cậu ta không có trong danh sách được ra mắt."

Minh Nhượng gật đầu, vẫn không lộ ra tâm trạng ngạc nhiên lắm, "Điều này có nghĩa là, đêm debut đó nhất định sẽ có người rơi khỏi danh sách debut, nhường chỗ cho người đã đặt trước."

Khưu Dặc vô cùng kinh ngạc trợn mắt, "Trước tiên không nói tới người bị rơi khỏi danh sách ra mắt là do tổ tiết mục làm hay vì không đủ độ phủ sóng, nhưng ngoại trừ Quý Đạo Tuyên ra, còn nhiều thực tập sinh nằm ngoài danh sách như vậy, sao có thể chắc chắn được Quý Đạo Tuyên sẽ là người ngồi lên vị trí kia chứ? "

Minh Nhượng dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc mà nhìn cậu ta, "Thủ đoạn của tổ tiết mục chẳng lẽ còn ít sao? "

Khưu Dặc thở dài, không nói gì thêm.

Lâm Gia đi ở phía trước, nghe rõ rõ ràng ràng đoạn đối thoại của hai người không sót một chữ, nên cũng có chút hiểu rõ ý đồ của những người kia khi đăng bài bôi xấu mình và người khác.

Hướng gió trên mạng có thể làm tăng hoặc giảm độ hot của bọn họ, nếu như chiêu trước dùng không có tác dụng, thì tổ tiết mục sẽ đổi chiêu khác.

Dù sao loại chuyện đổi người ngay đêm debut này nếu đặt trong chương trình của bọn họ, cũng không thể xem là do tổ tiết mục nhúng tay vào. Từ trước khi chương trình này được ghi hình chính thức, đã có những chương trình khác tuôn ra tin đồn bỏ phiếu ác liệt rồi.

Bốn người tiến vào tòa nhà luyện tập, sau đó mới tách ra ở hành lang. Lâm Gia và Giang Liễm đi vào một phòng học khác, để hướng dẫn vũ đạo cho đồng đội trong buổi fanmetting.

Bọn họ ở lỳ trong phòng tập cả một buổi chiều, mới cùng nhau phối hợp ăn ý được.

Cũng may thực tập sinh chưa học qua vũ đạo ở trong nhóm cũng không nhiều, nhưng dù vậy, Lâm Gia cũng không có thời gian rảnh để nghỉ ngơi. Thậm chí ngay cả đi WC, cũng là cậu và Giang Liễm thay phiên nhau.

Thời gian Giang Liễm vào phòng vệ sinh lâu hơn Lâm Gia.

Lâm Gia cũng chẳng mảy may hay biết, sau khi ra khỏi phòng vệ sinh, đối phương lại không quay về giám sát luyện tập mà đến hành lang ngồi trong chốc lát, lấy điện thoại di động ra xem.

Trước khi ăn cơm trưa Lâm Gia có lấy điện thoại của hắn lên weibo, còn chưa kịp xóa lịch sử tìm kiếm. Mà lúc trên đường trở về, đối thoại của Minh Nhượng và Khưu Dặc cũng làm Giang Liễm nghe thấy.

Hắn mở weibo ra đi tới giao diện tìm kiếm, nhưng lại không tìm cái gì liên quan đến mình cả, mà là dựa theo lịch sử tìm kiếm mấy giờ trước của Lâm Gia, nhấn vào hashtag xem hai lần.

Lúc thoát khỏi weibo, Giang Liễm nhíu mày khóa điện thoại di động lại, nhìn vào màn hình đen kịt cân nhắc trong giây lát, sau đó mới mở khóa điện thoại di động, đi vào danh bạ liên lạc, bấm một dãy số.

Mấy tháng nay ở trên đảo, bởi vì đạo diễn có chủ ý riêng, nên ống kính của Quý Đạo Tuyên nhìn qua có vẻ đều đặn, nhưng thứ hạng cũng không quá khoa trương. Thứ hạng và độ hot vẫn luôn duy trì trong top 10.

Mà trong hai lần công bố xếp hạng gần đây, dường như có xu thế thụt giảm về độ hot và thứ bậc. Điều này có nghĩa là, trước đó có vẻ đã xử lý rất ổn thỏa, nhưng sau này lại có phần sơ sài qua loa.

Lúc phía sau không có ai đuổi theo, cậu ta có thể im hơi lặng tiếng mà ngồi tại chỗ, bảo vệ vị trí thuộc về mình. Mà khi những người ở phía sau dồn sức truy kích hay thậm chí là đi đường tắt muốn vượt qua cậu ta, cậu ta sẽ lập tức bị ném ra sau không ai quan tâm.

Lúc bắt đầu tổ tiết mục cũng không phải là nhìn vào giá trí thương mại của Quý Đạo Tuyên mà tặng cậu ta suất debut. Xét đến cùng chỉ có thể là, trước đây khi lén lút trao đổi với nhau, công ty sau lưng Quý Đạo Tuyên không chỉ hứa hẹn cho bọn họ tiền tài, mà còn bao gồm cả tài nguyên sau khi nhóm nhạc nam được thành lập.

Nhưng mà tới gần đêm chung kết, lại có công ty lớn hơn tìm tới bọn họ, nói gần nói xa là sẽ cho bọn họ tài nguyên còn tốt hơn công ty Quý Đạo Tuyên để đổi lấy suất debut trong tay cậu ta.

Tổ tiết mục bắt đầu thấy lay động hơn nữa còn cảm thấy rất lạ lùng, trong chương trình, người của công ty bọn họ đã ngồi vững ở ghế C vị rồi, bọn họ việc gì phải tìm đến đàm phán lần nữa.

Anh ta trái lo phải nghĩ vẫn cảm thấy trong đó có điều mờ ám, lấy lý do không muốn thất hứa mà từ chối. Đối phương vẫn chưa cưỡng cầu bọn họ bằng lòng, thậm chí còn thẳng thắn mở miệng nói, bọn họ mua cái vị trí kia của Quý Đạo Tuyên, không phải muốn dành cho bất kỳ nguời nào khác, mà chỉ mua một sự công bằng.

Cái này vốn dĩ không có ảnh hưởng xấu gì tới tổ tiết mục cả, trong chương trình này, còn có khối người có độ hot và giá trị thương mại cao hơn Quý Đạo Tuyên nhiều, tổ tiết mục không cần phải ... vì một gốc rau hẹ, mà buông bỏ cả một vường rau hẹ tiềm năng vô hạn trong tương lai.

Dù sao nguyện vọng ban đầu mà tổ tiết mục trù tính cho chương trình tuyển chọn này không phải là để những thiếu niên có tài năng thực hiện ước mơ của mình, mà là vì những đứa trẻ kia có thể mang lại giá trị thương mại cao ngất cho bọn họ trong tương lai.

Tổ tiết mục cuối cùng vẫn bị thuyết phục, một tay cầm hợp đồng cam kết của đối phương, một tay đưa ra hợp đồng giải ước và phí vi phạm hợp đồng cho công ty phía sau Quý Đạo Tuyên.

Còn một vị trí trống duy nhất sẽ vào tay ai, vậy thì phải xem bản lĩnh quyên góp của người hâm thế nào.



Hai ngày trước trận chung kết, hai mươi thực tập sinh tham dự fammetting một nghìn người. Mọi người đều mặc bộ đồng phục màu đỏ tím và giày da mà mỗi lần công bố thứ hạng đều mặc vào, đi ra sân khấu công diễn mà mình đã từng trình diễn vài lần trước đó.

Lúc Ca khúc chủ đề đã sớm quen thuộc vang lên trong sân vận động, những người hâm mộ dưới khán đài nhao nhao giơ cao poster và lightstick trong tay lên, cao giọng gọi ra tên thực tập sinh mà mình yêu thích.

Trong tiếng la hét đinh tai nhức óc của các fan, nhóm thực tập sinh đi ra sân khấu, cất giọng hát lên ca từ đã thuộc nằm lòng và nhảy động tác vũ đạo đã khắc sâu trong đầu.

Đến phần cao trào của Ca khúc chủ đề, fan hâm mộ dưới khán đài thậm chí còn biết dừng lại và hát fanchart cùng nhóm thực tập sinh. Không những trên sân khấu có giọng hát truyền ra, mà ở ngay trong mỗi góc dưới khán đài cũng có tiếng ca rải rác vang lên.

Giọng hát của người hâm mộ như dòng nước róc rách chảy từ bốn phương tám hướng vào, sau đó hòa quyện với nhóm thực tập sinh hợp xướng xong một ca khúc này.

Vào thời khắc ấy, các cô không còn là fan của một trong hai mươi thực tập sinh nữa, không chỉ biết ủng hộ một trong hai mươi thực tập sinh, cũng sẽ không lo lắng người bên cạnh mình có phải là người nhà đối địch không.

Vào thời khắc ấy, các cô cũng chỉ là một phần rất nhỏ nhưng không thể thiếu trong bản hợp ca đó mà thôi.

Sau khi biểu diễn xong Ca khúc chủ đề, thì đến phần mỗi nhóm sẽ lên trình diễn ca khúc của mình. Trên mục lục của chương trình đã công khai tên bốn ca khúc từng công diễn, ở giữa còn bổ sung thêm một phần trò chơi hỗ động.

Đến phần trò chơi, thực tập sinh sẽ chia thành hai nhóm để tiến hành thi đấu, nội dung trò chơi phong phú đa dạng, có trò chơi đề cử người chơi, cũng có trò chơi dành cho cả tập thể.

Nhóm thua cuộc không chỉ nhận hình phạt, mà còn ngay tại hiện trường chọn một người hâm mộ lên đài để thỏa mãn nguyện vọng của họ.

Tiếng MC vừa dứt, người hâm mộ ngồi gần chỗ khán đài Khưu Dặc liều mạng gào to: "Khưu Dặc -- nghe lời mẹ -- con phải thua trò chơi biết chưa – mẹ không cho phép con thắng -- "

Khán giả ở đó cười âm lên, thầm nói nhỏ không hổ là idol đồ nào fan nấy. Thực tập sinh trên sân khấu cũng buồn cười, bản thân Khưu Dặc thì ngay lập tức lấy tay che mặt lại, không còn mặt mũi nào đi nhìn những người đồng đội khác.

Quy tắc chia nhóm là dựa vào thứ hạng của thực tập sinh, thực tập sinh nào xếp hạng lẻ sẽ thành một nhóm, thực tập sinh nào xếp hạng chẵn sẽ về một nhóm.

Đội trưởng Số lẻ là Giang Liễm, đội trưởng Số chẵn là Minh Nhượng.

Trò chơi còn chưa bắt đầu, mà tình hình chia nhóm như vậy đã khiến mấy nhà fan CP vui sướng không thôi, nhao nhao livestream vào siêu thoại nhà mình cảnh ca ca đệ đệ chia nhóm.

Lâm Gia lại bị phân tới nhóm của Giang Liễm, chỉ là giữa hai người còn cách vài người nữa, chứ không đứng cùng nhau, cũng không có bất kỳ cái chạm mắt hay nhìn nhau gì giữa họ từ đầu đến cuối.

Đầu tiên là trò chơi mua thức ăn tính tiền, hai mươi thực tập sinh phải luân phiên thay nhau chơi. Người chủ trì cho mười bảy thực tập sinh mỗi người năm đồng, còn lại Giang Liễm, Ôn Miễn và Hạ Đông Thiền mỗi người một tệ.

"Ví dụ sáng nay tôi đi mua thức ăn, tốn hết bốn đồng rưỡi.Vì vậy các cậu sẽ phải trong thời gian ngắn nhất ôm lấy người khác, không cần biết có bao nhiêu người, chỉ cần tổng giá trị cộng lại nhỏ hơn bốn đồng rưỡi, là coi như thắng. Thực tập sinh còn sót lại hoặc có tổng giá trị lớn hơn bốn đồng rưỡi sẽ bị loại. Hiểu rồi chứ? " MC giải thích luật chơi.

Nhóm thực tập sinh cười đáp: "Hiểu rõ. "

MC gật đầu, yêu cầu nhóm thực tập sinh tản ra bốn phía tự do hoạt động. Cùng lúc đó, tiếng nhạc vui tai cũng chợt vang lên, nhóm thực tập sinh chậm rãi hoạt động tứ chi, vẻ mặt thả lỏng mà nhúng nhảy theo điệu nhạc.

MC bất chợt mở miệng: "Sáng nay, Giang Liễm xách giỏ đến chợ mua thức ăn."

Quả thật hình ảnh Giang Liễm xách giỏ đi chợ mua thức ăn rất khủng bố, còn chưa kịp nói mất hết bao nhiêu tiền thì những người hâm mộ dưới khán đài đã cười vang.

MC đi đến đứng sát chỗ khán đài,"Vậy thì C vị của chúng ta rốt cuộc tốn bao nhiêu tiền để mua thức ăn đây? "

Người hâm mộ nhao nhao đưa ra con số.

MC rời khỏi khán đài trở về sân khấu, "Nghe cho kỹ --" Anh ta hắng giọng, "C vị của chúng ta, tổng cộng mua hết năm tệ tiền thức ăn."

Trên sân khấu nhất thời rơi vào một trận rối loạn. Bốn thực tập sinh có năm đồng ôm ba thực tập sinh có một tệ, Lâm Gia đứng cùng chín thực tập sinh có năm đồng, còn lại ba thực tập sinh giữ năm đồng đáng tiếc bị loại.

Những người hâm mộ ở dưới khán đài cười to, nói ba thực tập sinh bị loại kia căn bản không hề có kinh nghiệm chơi trò chơi, thậm chí sau khi kết thúc fanmeeting, có người còn lấy hình chụp của ba người ngồi chụm lại trên sân khấu nhìn người khác chơi game ra làm icon cảm xúc, ghi là "Niềm vui là của người ta, chúng tôi chẳng có gì cả".

Sau khi mọi người cười xong, trò chơi lại tiếp tục.

"Ngày hôm sau, Giang Liễm giao nhiệm vụ mua thức ăn gian khổ này lại cho Minh Nhượng. " Lúc này đây, MC cũng không thừa nước đục thả câu nữa, "Minh Nhượng mua hết ba tệ tiền thức ăn."

Nhóm thực tập sinh nhanh chóng kéo người bên cạnh qua ôm lại.

Có hai nhóm là do sáu thực tập sinh có năm đồng tạo thành, ba thực tập sinh giữ một tệ đứng cùng nhau, còn lại hai thực tập sinh có năm đồng cô đơn lẻ loi đứng chính giữa sân khấu.

Thực tập sinh còn sót lại nhìn về phía sáu người bạn cùng phòng của mình kêu: "Các anh em! Có phúc cùng hưởng đã nói đâu rồi! Các cậu còn không tới, tôi nay tôi không cho các cậu vào cửa nửa bước!"

Người hâm mộ dưới khán đài lại cười một trận, thậm chí còn giúp đỡ thực tập sinh kia trách móc bạn cùng phòng của cậu ta.

Tình huống trên sân khấu nháy mắt xoay ngược, nhóm sáu người chỗ Lâm Gia bị dăm ba câu ba xạo này chia rẽ, hai người vốn còn sót lại dễ dàng lôi kéo được bốn người kia, Lâm Gia và người còn lại lập tức thành hai người bị thừa ra.



Nhóm Gia Thanh Tỷ Tỷ tại hiện trường đều mang vẻ mặt khiếp sợ, lúc này gấp đến độ căng giọng hô to: "Bảo bối em mau gọi bạn cùng phòng mình qua hỗ trợ đi!"

Trong tiếng đếm ngược của MC, ánh mắt Lâm Gia quét đến trong đám người, cũng không biết là đang tìm ai.

Giang Liễm đi ra khỏi nhóm ba người, lại kêu Minh Nhượng và Khưu Dặc đang trong một nhóm khác nữa đi về phía Lâm Gia bên này, năm người tạp thành một nhóm ba tệ.

Khoảnh khắc Giang Liễm tách ra khỏi nhóm ba người kia, dưới khán đài bất chợt vang lên tiếng thét chói tai của những người hâm mộ.

Mà đối chiếu với tiếng thét hưng phấn kích động khó hiểu của những người hâm mộ, là nhóm ba người vốn đã thông qua nhưng lại vì Giang Liễm tách ra mà tan đàn xẻ nghé.

Hai thực tập sinh một tệ vộ vã kéo hai thực tập sinh năm đồng qua. Cuối cùng người bị loại bỏ lại là hai thực tập sinh năm đồng khác.

MC công bố số tiền mua thức ăn lần thứ ba, "Ngày thứ ba, người mua thức ăn lại đổi thành Khưu Dặc. Cậu ấy đến chợ mua hai củ khoai tay, ba trái dưa leo, tổng cộng tốn hết bốn tệ rưỡi. Thế nhưng --"

Ở trong tiếng bước chân hoảng loạn dồn dập của thực tập sinh, giọng của MC đột nhiên vang lên, "Vị thực tập sinh hot thứ ba này có vẻ là vì đã tốt nghiệp lâu rồi, nên tính toán có chút không tốt lắm. Vậy nên cậu ấy tính nhầm tiền rồi."

Những người hâm mộ cười đến căng da mặt.

Lần nữa bị cue, bản thân Khưu Dặc đứng trên sân khấu giật giật khóe mắt.

MC hỏi một ngàn người dưới khán đài: "Các bạn nghĩ tiền mua thức ăn thật sự là bao nhiêu?"

Những người hâm mộ lần nữa lại đồng loạt hô to: "Hai tệ rưỡi."

MC lưu loát quả đoán, trong giọng nói còn mang theo ý cười lộ liễu: "Được, vậy thì dưạ theo yêu cầu của đại đa số người hâm mộ, Khưu Dặc tốn hết hai tệ rưỡi tiền thức ăn."

Khưu Dặc còn chưa kịp nói gì cả, đã bị người khác kéo qua tạo thành một nhóm.

Giang Liễm một tệ và Minh Nhượng năm đồng, cộng thêm một tệ của Hạ Đông Thiền hợp thành một nhóm hai tệ rưỡi.

Mười hai người còn lại, một tệ của Ôn Miễn, năm đồng của Lâm Gia, và hai thực tập sinh năm đồng khác tạo thành một nhóm; năm thực tập sinh năm đồng thành một nhóm. Còn lại ba thực tập sinh năm đồng bị sót lại.

Ngay trong bọn họ lại trùng hợp có người là bạn cùng phòng của Ôn Miễn, đối phương cũng bắt chước vừa rồi mà xúi giục bạn cùng phòng: "Ôn Miễn, giờ cậu qua đi. Từ hôm nay đến đến debut, bít tất của cậu tôi bao hết."

Người hâm mộ dưới khán đài kinh hãi không thôi, phần lớn các cô đều là con gái, cũng nhiều người đã có bạn trai, biết rõ thẳng nam đối với giặt bít tất này có bao nhiêu căm thù. Cũng biết rõ vì không muốn bị loại mà thực tập sinh đã trả giá bao nhiêu.

Ôn Miễn lập tức rục rịch lay động, đặt lên tay Lâm Gia nói: "Xin lỗi các vị, sức mê hoặc lớn quá tôi chống cự không nổi. "

Bạn cùng phòng xúi giục thành công, lộ ra nụ cười huênh hoang đắc ý.

Lâm Gia và hai thực tập sinh năm đồng khác lại một lần nữa trở thành người bị thừa lại. Cậu đã chuẩn bị tốt tâm lý bị loại, đang xoay người đi về phía MC đang đứng bên khán đài đếm ngược.

Giang Liễm lại gọi cậu: "Em qua đây. "

Lâm Gia đi tới.

Nhớ lại hình ảnh vòng trước Giang Liễm không nói tiếng nào đã tách nhóm rời đi, trong lòng hai thực tập sinh kia cũng tràn đầy mong đợi, nhấc chân đi theo.

Minh Nhượng đứng bên cạnh Giang Liễm lập tức hỏi: "Chúng ta kéo Lâm Gia và một người nữa lại thành một nhóm mới? "

Giang Liễm liếc nhìn hắc, không nói gì.

Trong lòng Minh Nhượng đột nhiên nảy sinh dự cảm không tốt.

Thực tế chứng minh, có đôi khi trực giác của đàn ông cũng không kém hơn giác quan thứ sáu của phụ nữ bao nhiêu. Một giây tiếp theo, Giang Liễm nhếch môi đầy hàm xúc, sau đó đẩy hắn ra khỏi nhóm, trở tay kéo Lâm Gia vào, nắm lấy tay của cậu.

Để lại Minh Nhượng đứng ở bên ngoài, từ vẻ mặt đầy chấn động và khó tin lúc đầu, biến thành vẻ nheo mắt cười đầy thích thú.

Gần nhiều năm sau, cái icon cảm xúc "Trọng sắc khinh bạn chấn động thiên hạ" này của Minh Nhượng vẫn đứng vững bất khuất trong vòng fan CP.

Hắn xoay người không chút hoang mang mà gọi: "Khưu Dặc."

Khưu Dặc không nói hai lời, đẩy người bên cạnh ra đi về phía Minh Nhượng. Hai người cộng thêm ba người khác thành công tạo thành một nhóm, ba thực tập sinh còn sót lại bị loại.

Người hâm mộ dưới khán đài xem liên tiếp hai vở kịch vô cùng đặc sắc trên sân khấu, trong não nhiều lần chạm đến bờ vực thiếu khí oxi, cán cân trong lòng càng ngày càng thêm chao đảo, do dự qua lại giữa hai CP này.

Cuối cùng đều là hóa thành tiếng nghẹn ngào khó lòng kiềm nén: "CP tôi gặm là thật! Ký túc xá tôi yêu cũng là thật! Bốn người đều là thật! Không được quyền bác bỏ! "Yeah

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau