Lãnh Chúa Toàn Dân: Binh Chủng Của Ta Biến Dị (Dịch)
Chương 27: Gặp Mặt Trao Đổi
Kênh nói chuyện phiếm cái gì cũng tốt, nhưng lại để lộ tên thật điểm ấy không tốt, cho nên Lâm Hữu cũng không thích gửi tin nhắn lên.
Hắn cũng thử qua nói chuyện riêng với đối phương, nhưng đợi một hồi cũng không có trả lời, đoán chừng là tin nhắn riêng bị nằm trong phần chờ.
Quả nhiên, hắn gửi tin nhắn lên kênh chung không bao lâu, thì nhận được một tin nhắn riêng, là Lạc Lỗi gửi tới.
- Huynh đệ, ngươi thật có lệnh bài binh chủng hệ Vong Linh?
- Xin lỗi, cũng không phải là ta hoài nghi ngươi, hiện tại tình huống hệ Thực Vật... Ngươi chắc cũng biết, cho nên muốn xác nhận một chút.
Nhìn ra được, đối phương vẫn vô cùng cẩn thận, cũng không có lập tức tin Lâm Hữu.
Lâm Hữu cũng hiểu được, trực tiếp trả lời:
- Ta không cần phải lừa ngươi, như vậy đi, địa điểm giao dịch ngươi quyết định, thành ý này đủ chứ?
Đối với thực lực của mình, Lâm Hữu vẫn vô cùng tự tin.
Không nói đối phương có thăng cấp tới 4 hay không, khi thăng lên tới cấp 4, hắn cũng có lòng tin tuyệt đối nắm chắc có thể áp chế đối phương.
Huống chi sào huyệt ma thú mới mở ra chưa đến một ngày, hắn có thể không tin có người đã đạt đến cấp 4 sau đó còn có ma năng chiêu mộ số lượng lớn binh chủng cấp 4, nhiều lắm cũng chỉ hai ba cái mà thôi.
Lạc Lỗi hình như bị thành ý của hắn làm cho cảm động, trả lời lại:
- Được, ta tin tưởng lời của ngươi nói, địa điểm giao dịch, thì chọn ở lãnh địa của ta đi, không biết được hay không?
Lâm Hữu kinh ngạc một chút, lại đáp lại:
- Có thể, gửi vị trí qua cho ta đi.
Cuối cùng, hai người đạt thành giao dịch, Lâm Hữu cũng đã nhận được vị trí lãnh địa của Lạc Lỗi, hẹn nhau sáng mai chạm mặt.
Về phần vì sao đối phương lại lựa chọn lãnh địa của mình làm địa điểm giao dịch, Lâm Hữu rất dễ dàng đoán được.
Đương nhiên là bởi vì vấn đề an toàn.
Dù sao ma thú cấp 4 cũng không phải ăn chay.
Dù đối phương có đồng bạn đi chung, cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt.
Chỉ sợ hiện tại, Lạc Lỗi đã không có thừa bao nhiêu binh chủng, cho nên mới không thể không để lộ ra vị trí lãnh địa của mình, để bảo đảm bản thân hắn ta trong thời gian ngắn được an toàn.
Kết hợp với lời hứa hẹn trước đó, Lâm Hữu càng thêm không cần lo lắng cái gì.
…………..
Thời gian ước hẹn, rất nhanh đã tới.
Sáng sớm, Lâm Hữu đã mang theo mười lăm binh chủng cấp 4 rời khỏi lãnh địa trừ Hoa Vương Ăn Thịt Người.
Về phần tại sao là mười lăm cái.
Đương nhiên vì qua một đêm Hoa Sen Lửa lại cho sản xuất thêm cho hắn không ít ma năng, để hắn có thể có chiêu mộ nhiều thêm mấy cái.
Cộng thêm năm Hoa Linh cấp 3, tất cả có hai mươi binh chủng, trùng trùng điệp điệp di chuyển ở giữa núi rừng, cơ hồ có thể nói được là dốc toàn bộ lực lượng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn dám một mình đi đến lãnh địa đối phương.
Hơn hai giờ sau.
Lâm Hữu đã đi đến vị trí mà Lạc Lỗi gửi trong tin nhắn, xuyên qua rừng rậm, đi vào một cánh đồng hoang bát ngát mênh mông.
Mà ở biên giới cánh đồng, một lãnh địa có mộ bia đứng san sát nhau tọa lạc ở chỗ đó, âm u lại rất hùng vĩ.
Lạc Lỗi sớm đã chờ rất lâu, mang theo mấy Binh Lính Bộ Xương đứng ở bên ngoài lãnh địa, nhìn thấy Lâm Hữu đi ra từ trong núi rừng, lập tức tiến lên chào đón.
- Ngươi chính là Lâm Hữu huynh đệ?
Trong mắt Lạc Lỗi chứa kinh ngạc, đánh giá Lâm Hữu.
Lúc này, bên người Lâm Hữu chỉ có Linh Tịch với bốn Dũng Sĩ Thụ Tinh đi theo, đội hình như vậy cũng dám đi ngang qua núi rừng, mặc cho ai gặp đều sẽ cảm thấy rất ngạc nhiên.
Lâm Hữu cũng không có giải thích thêm cái gì, nhìn chung quanh một vòng bốn phía, cười nói:
- Là ta đoán sai, không nghĩ tới sát bên vị trí lãnh địa của ngươi lại có cánh đồng hoang rộng rãi như vậy.
- Người anh em lại nói đùa, mặc dù cánh đồng hoang này rất phổ biến, lại có không ít lãnh địa khác ở chỗ này, rất không an toàn, để ngươi đặc biệt đi một chuyến thật đúng là không đúng.
Lạc Lỗi cười khổ một tiếng, sắc mặt hắn có chút xấu hổ.
Nếu không phải phần lớn binh chủng của hắn đều bị giết chết ở căn cứ ma thú, cũng không đến mức để lộ ra vị trí lãnh địa của mình, càng không đến mức để Lâm Hữu chạy xa như vậy.
Đồng thời, hắn lại nhịn không được âm thầm kinh ngạc và sợ hãi.
Bởi vì hắn phát hiện, năm binh chủng Lâm Hữu mang theo bên người, tất cả đều là cấp 4!
Binh chủng làm cho hắn ta kinh ngạc nhất, chính là Tiểu Hoa Tinh bay trên đỉnh đầu Lâm Hữu, mang đến cho hắn ta một cỗ cảm giác nguy hiểm.
Từ bao giờ trong hệ Thực Vật lại xuất hiện một nhân vật như vậy?
Hắn không ngờ lại cũng không biết!
Mà khi Lạc Lỗi dò xét Lâm Hữu, đồng thời Lâm Hữu cũng đang đánh giá Lạc Lỗi.
Quả nhiên như hắn suy đoán, binh chủng bên người Lạc Lỗi cũng không nhiều, là một đoàn Bộ Xương Bách Binh Trưởng (Bách binh trưởng (百夫长) Tương đương đại đội trưởng trong quân đội thời hiện đại cấp 3), không có thấy binh chủng cấp 4.
Xem ra sau khi Lạc Lỗi tiêu diệt căn cứ ma thú cũng bị tổn thất không nhỏ, tạm thời không có vật liệu thăng cấp lãnh địa, chiêu mộ binh chủng.
Điều này cũnng khiến cho hắn yên tâm lại, cười nói:
- Không sao, dù sao cũng không phải rất xa, mấy giờ đã đến, đúng, lệnh bài binh chủng ngươi có mang theo không?
- Có, còn của ngươi đâu?
Lạc Lỗi từ trong ngực lấy ra một lệnh bài, đưa ra trước mặt Lâm Hữu.
Hắn cũng thử qua nói chuyện riêng với đối phương, nhưng đợi một hồi cũng không có trả lời, đoán chừng là tin nhắn riêng bị nằm trong phần chờ.
Quả nhiên, hắn gửi tin nhắn lên kênh chung không bao lâu, thì nhận được một tin nhắn riêng, là Lạc Lỗi gửi tới.
- Huynh đệ, ngươi thật có lệnh bài binh chủng hệ Vong Linh?
- Xin lỗi, cũng không phải là ta hoài nghi ngươi, hiện tại tình huống hệ Thực Vật... Ngươi chắc cũng biết, cho nên muốn xác nhận một chút.
Nhìn ra được, đối phương vẫn vô cùng cẩn thận, cũng không có lập tức tin Lâm Hữu.
Lâm Hữu cũng hiểu được, trực tiếp trả lời:
- Ta không cần phải lừa ngươi, như vậy đi, địa điểm giao dịch ngươi quyết định, thành ý này đủ chứ?
Đối với thực lực của mình, Lâm Hữu vẫn vô cùng tự tin.
Không nói đối phương có thăng cấp tới 4 hay không, khi thăng lên tới cấp 4, hắn cũng có lòng tin tuyệt đối nắm chắc có thể áp chế đối phương.
Huống chi sào huyệt ma thú mới mở ra chưa đến một ngày, hắn có thể không tin có người đã đạt đến cấp 4 sau đó còn có ma năng chiêu mộ số lượng lớn binh chủng cấp 4, nhiều lắm cũng chỉ hai ba cái mà thôi.
Lạc Lỗi hình như bị thành ý của hắn làm cho cảm động, trả lời lại:
- Được, ta tin tưởng lời của ngươi nói, địa điểm giao dịch, thì chọn ở lãnh địa của ta đi, không biết được hay không?
Lâm Hữu kinh ngạc một chút, lại đáp lại:
- Có thể, gửi vị trí qua cho ta đi.
Cuối cùng, hai người đạt thành giao dịch, Lâm Hữu cũng đã nhận được vị trí lãnh địa của Lạc Lỗi, hẹn nhau sáng mai chạm mặt.
Về phần vì sao đối phương lại lựa chọn lãnh địa của mình làm địa điểm giao dịch, Lâm Hữu rất dễ dàng đoán được.
Đương nhiên là bởi vì vấn đề an toàn.
Dù sao ma thú cấp 4 cũng không phải ăn chay.
Dù đối phương có đồng bạn đi chung, cũng chưa chắc có thể chiếm được chỗ tốt.
Chỉ sợ hiện tại, Lạc Lỗi đã không có thừa bao nhiêu binh chủng, cho nên mới không thể không để lộ ra vị trí lãnh địa của mình, để bảo đảm bản thân hắn ta trong thời gian ngắn được an toàn.
Kết hợp với lời hứa hẹn trước đó, Lâm Hữu càng thêm không cần lo lắng cái gì.
…………..
Thời gian ước hẹn, rất nhanh đã tới.
Sáng sớm, Lâm Hữu đã mang theo mười lăm binh chủng cấp 4 rời khỏi lãnh địa trừ Hoa Vương Ăn Thịt Người.
Về phần tại sao là mười lăm cái.
Đương nhiên vì qua một đêm Hoa Sen Lửa lại cho sản xuất thêm cho hắn không ít ma năng, để hắn có thể có chiêu mộ nhiều thêm mấy cái.
Cộng thêm năm Hoa Linh cấp 3, tất cả có hai mươi binh chủng, trùng trùng điệp điệp di chuyển ở giữa núi rừng, cơ hồ có thể nói được là dốc toàn bộ lực lượng.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn dám một mình đi đến lãnh địa đối phương.
Hơn hai giờ sau.
Lâm Hữu đã đi đến vị trí mà Lạc Lỗi gửi trong tin nhắn, xuyên qua rừng rậm, đi vào một cánh đồng hoang bát ngát mênh mông.
Mà ở biên giới cánh đồng, một lãnh địa có mộ bia đứng san sát nhau tọa lạc ở chỗ đó, âm u lại rất hùng vĩ.
Lạc Lỗi sớm đã chờ rất lâu, mang theo mấy Binh Lính Bộ Xương đứng ở bên ngoài lãnh địa, nhìn thấy Lâm Hữu đi ra từ trong núi rừng, lập tức tiến lên chào đón.
- Ngươi chính là Lâm Hữu huynh đệ?
Trong mắt Lạc Lỗi chứa kinh ngạc, đánh giá Lâm Hữu.
Lúc này, bên người Lâm Hữu chỉ có Linh Tịch với bốn Dũng Sĩ Thụ Tinh đi theo, đội hình như vậy cũng dám đi ngang qua núi rừng, mặc cho ai gặp đều sẽ cảm thấy rất ngạc nhiên.
Lâm Hữu cũng không có giải thích thêm cái gì, nhìn chung quanh một vòng bốn phía, cười nói:
- Là ta đoán sai, không nghĩ tới sát bên vị trí lãnh địa của ngươi lại có cánh đồng hoang rộng rãi như vậy.
- Người anh em lại nói đùa, mặc dù cánh đồng hoang này rất phổ biến, lại có không ít lãnh địa khác ở chỗ này, rất không an toàn, để ngươi đặc biệt đi một chuyến thật đúng là không đúng.
Lạc Lỗi cười khổ một tiếng, sắc mặt hắn có chút xấu hổ.
Nếu không phải phần lớn binh chủng của hắn đều bị giết chết ở căn cứ ma thú, cũng không đến mức để lộ ra vị trí lãnh địa của mình, càng không đến mức để Lâm Hữu chạy xa như vậy.
Đồng thời, hắn lại nhịn không được âm thầm kinh ngạc và sợ hãi.
Bởi vì hắn phát hiện, năm binh chủng Lâm Hữu mang theo bên người, tất cả đều là cấp 4!
Binh chủng làm cho hắn ta kinh ngạc nhất, chính là Tiểu Hoa Tinh bay trên đỉnh đầu Lâm Hữu, mang đến cho hắn ta một cỗ cảm giác nguy hiểm.
Từ bao giờ trong hệ Thực Vật lại xuất hiện một nhân vật như vậy?
Hắn không ngờ lại cũng không biết!
Mà khi Lạc Lỗi dò xét Lâm Hữu, đồng thời Lâm Hữu cũng đang đánh giá Lạc Lỗi.
Quả nhiên như hắn suy đoán, binh chủng bên người Lạc Lỗi cũng không nhiều, là một đoàn Bộ Xương Bách Binh Trưởng (Bách binh trưởng (百夫长) Tương đương đại đội trưởng trong quân đội thời hiện đại cấp 3), không có thấy binh chủng cấp 4.
Xem ra sau khi Lạc Lỗi tiêu diệt căn cứ ma thú cũng bị tổn thất không nhỏ, tạm thời không có vật liệu thăng cấp lãnh địa, chiêu mộ binh chủng.
Điều này cũnng khiến cho hắn yên tâm lại, cười nói:
- Không sao, dù sao cũng không phải rất xa, mấy giờ đã đến, đúng, lệnh bài binh chủng ngươi có mang theo không?
- Có, còn của ngươi đâu?
Lạc Lỗi từ trong ngực lấy ra một lệnh bài, đưa ra trước mặt Lâm Hữu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất