Lãnh Chúa Toàn Dân: Binh Chủng Của Ta Biến Dị (Dịch)
Chương 58: Hợp Tác Tranh Đoạt Bảo Gương
Mà một bên khác.
Bên trong khu vực quặng mỏ.
Lúc này, các lãnh chúa từ bốn phương tám hướng đã tập trung lại, ai nấy đều mang theo đủ loại binh chủng, cấp 4, cấp 5 ở khắp mọi nơi, thậm chí ngay cả binh chủng hệ máy móc ngày thường cực kỳ hiếm thấy cũng có mặt.
Tất cả mọi người đều canh gác khu vực quặng mỏ và đề phòng lẫn nhau, toàn bộ cảnh tượng vô cùng ngưng trọng.
- Lần này, thật đúng là có rất nhiều người chạy đến.
Ở một góc nào đó trong quặng mỏ, một thanh niên nhỏ giọng trò chuyện với đồng bạn.
- Đúng vậy, còn nhiều hơn lần trước không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn có rất nhiều cấp 5.
- Lần này sợ là cuộc chiến tranh đoạt vật liệu sẽ không dễ dàng.
- Đâu chỉ là không dễ dàng, ngươi nhìn bên kia kìa, Ngô Nham xếp hạng mười bảy và Mặc Trường Phong xếp hạng tám cũng tới! Không biết nơi đây còn cất giấu bao nhiêu đại lão trên bảng xếp hạng đâu.
- Hay là chúng ta từ bỏ đi, nếu không đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết nữa.
Nghe được lời nói của đồng bạn, thanh niên nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi.
Đại lão trên bảng xếp hạng đều là cường giả cấp 5, căn bản không phải những người như bọn họ có thể chống lại.
Đừng đến lúc đó không những không đoạt được bảo bối, ngược lại bỏ mạng tại đây, như vậy mất cả chì lẫn chài.
Có vẻ vị đồng bạn kia cũng biết đạo lý này, cho nên đã có ý định thối lui.
Nhưng vào ngay lúc này, Trong đám đông đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, một thanh niên với khuôn mặt lạnh lùng, mang theo mười tên binh chủng nguyên tố với hình thể to lớn xuất hiện trong quặng mỏ.
- Đó không phải là Viêm Vũ sao? Tại sao ngay cả hắn cũng tới đây chứ!?
- Viêm Vũ? Đại lão hệ Nguyên Tố xếp hạng thứ ba?
- Ôi trời ạ, thật là nhiều binh chủng cấp 5!
- Đây chính là thực lực của hạng ba sao?
- Đáng chết! Nếu hắn ở đây, sợ là cuộc chiến tranh đoạt vật liệu sẽ càng khó khăn hơn!
...
Mọi người nghị luận ầm ĩ, thần sắc dần trở nên ngưng trọng.
Viêm Vũ không nhìn bọn họ, hắn nghênh ngang đi vào trong khu vực quặng mỏ, giống như sợ người khác không biết hắn đã tới vậy.
Cộng thêm việc hắn vốn dĩ vô cùng nổi tiếng, sau khi tin tức được truyền ra, chưa được bao lâu thì toàn bộ người ở khu vực quặng mỏ đều biết hắn tới, mọi người dần dần trở nên đề phòng.
Không có cách nào, Viêm Vũ là tuyển thủ vững ở mười vị trí đầu ở bảng xếp hạng, thực lực của hắn không cần bàn cãi, tuyệt đối là sự uy hiếp lớn nhất trong cuộc chiến cướp đoạt bảo rương lần này.
Thậm chí đã có rất nhiều người ngầm gật đầu với nhau, đạt thành nhận thức chung.
Chỉ cần Viêm Vũ vừa ra tay thì bọn họ sẽ lập tức toàn lực ngăn cản, quyết không để cho Viêm Vũ đoạt được vật liệu trong bảo rương, nếu không để Viêm Vũ chạy khỏi nơi này, muốn cướp trở lại gần như là không thể nào!
Viêm Vũ tất nhiên cảm nhận được bầu không khí chung quanh thay đổi, khóe miệng hắn dần dần cong lên một nụ cười nhàn nhạt.
Hắn âm thầm liếc nhìn phía sau đám đông, khi thấy bóng người thấp thoáng ở một góc hẻo lánh ở quặng mỏ thì hắn thoải mái tiến lên phía trước, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Lâm Hữu ẩn nấp ở một nơi hẻo lánh, binh chủng thực vật đã được hắn giấu trong khu rừng đen phía sau quặng mỏ, bên cạnh chỉ có Linh Tịch và vài tên Thủ Lĩnh Thụ Tinh để che giấu tai mắt người khác.
Hiện tại lực chú ý của mọi người đều ở trên người Viêm Vũ.
Căn bản sẽ không có ai chú ý và quan tâm đến hắn, càng sẽ không cảm thấy hắn với số lượng binh chủng ít ỏi như vậy có thể tạo thành uy hiếp bao lớn.
Mà theo thời gian dần trôi qua, càng ngày càng có nhiều người tập trung ở khu vực quặng mỏ, bầu không khí cũng càng ngày càng khẩn trương hơn.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn đạo lưu quang kia đang nhanh chóng đến gần, giống như là bọn họ đang nghênh đón điều gì đó.
- Đến rồi!
Không biết ai đột nhiên la to một câu.
Đám người khẩn trương cùng nhau chấn động, sau đó tất cả nhìn thấy đạo lưu quang kia mang theo uy thế vô tận rớt xuống mặt mặt đất.
- Oanh!!
Toàn bộ mặt đất khu vực quặng mỏ đều rung chuyển dữ dội.
Một cỗ uy thế ngập trời bao phủ nơi đây, núi đá bốn phía không ngừng chấn động rồi rơi xuống, tạo nên một mảng bụi mù lớn.
Ngay sau đó, một bảo rương viền vàng, còn xa hoa hơn trước đó gấp mấy lần xuất hiện trước mặt mọi người.
- Bảo rương!
Vừa nhìn thấy bảo rương, trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, vẻ mặt ai nấy đều lập tức biến thành vui mừng như điên.
Lần trước, vì không rõ tình huống cho nên bỏ lỡ cơ hội tranh đoạt bảo vật, lần này thật vất vả mới có một bảo rương rơi xuống, làm sao bọn họ chịu buông tha cho được.
- Tiến lên! Mau chạy tới đoạt bảo rương!
- Tất cả cút đi! Bảo rương là của ta!
- Mau cản bọn họ lại! Đừng để bọn họ đụng tới bảo rương!
- Đừng có mơ! Mau cút sang một bên đi!
- A _ _ _
...
Trong phút chốc, toàn bộ khu vực quặng mỏ loạn thành một đoàn.
Tất cả mọi người dẫn binh lính của mình lao tới bảo rương, những đòn công kích hoa cả mắt không ngừng rơi xuống đám đông rồi nổ tung.
Nháy mắt một cái đã có rất nhiều người bị đánh chết tại chỗ, chết oan chết uổng.
Viêm Vũ trà trộn trong đám đông cũng không có nhàn rỗi.
Hắn trực tiếp suất lĩnh binh chủng nguyên tố mở vòng vây, lao về phía bảo rương, hành động này khiến người khác không khỏi giật mình.
- Mau lên! Mau ngăn hắn lại!
Bọn họ quá rõ ràng thực lực của Viêm Vũ, một khi để hắn đụng phải bảo rương, kết quả khẳng định sẽ vô cùng phiền phức.
Bên trong khu vực quặng mỏ.
Lúc này, các lãnh chúa từ bốn phương tám hướng đã tập trung lại, ai nấy đều mang theo đủ loại binh chủng, cấp 4, cấp 5 ở khắp mọi nơi, thậm chí ngay cả binh chủng hệ máy móc ngày thường cực kỳ hiếm thấy cũng có mặt.
Tất cả mọi người đều canh gác khu vực quặng mỏ và đề phòng lẫn nhau, toàn bộ cảnh tượng vô cùng ngưng trọng.
- Lần này, thật đúng là có rất nhiều người chạy đến.
Ở một góc nào đó trong quặng mỏ, một thanh niên nhỏ giọng trò chuyện với đồng bạn.
- Đúng vậy, còn nhiều hơn lần trước không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn có rất nhiều cấp 5.
- Lần này sợ là cuộc chiến tranh đoạt vật liệu sẽ không dễ dàng.
- Đâu chỉ là không dễ dàng, ngươi nhìn bên kia kìa, Ngô Nham xếp hạng mười bảy và Mặc Trường Phong xếp hạng tám cũng tới! Không biết nơi đây còn cất giấu bao nhiêu đại lão trên bảng xếp hạng đâu.
- Hay là chúng ta từ bỏ đi, nếu không đến lúc đó chết như thế nào cũng không biết nữa.
Nghe được lời nói của đồng bạn, thanh niên nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi.
Đại lão trên bảng xếp hạng đều là cường giả cấp 5, căn bản không phải những người như bọn họ có thể chống lại.
Đừng đến lúc đó không những không đoạt được bảo bối, ngược lại bỏ mạng tại đây, như vậy mất cả chì lẫn chài.
Có vẻ vị đồng bạn kia cũng biết đạo lý này, cho nên đã có ý định thối lui.
Nhưng vào ngay lúc này, Trong đám đông đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào, một thanh niên với khuôn mặt lạnh lùng, mang theo mười tên binh chủng nguyên tố với hình thể to lớn xuất hiện trong quặng mỏ.
- Đó không phải là Viêm Vũ sao? Tại sao ngay cả hắn cũng tới đây chứ!?
- Viêm Vũ? Đại lão hệ Nguyên Tố xếp hạng thứ ba?
- Ôi trời ạ, thật là nhiều binh chủng cấp 5!
- Đây chính là thực lực của hạng ba sao?
- Đáng chết! Nếu hắn ở đây, sợ là cuộc chiến tranh đoạt vật liệu sẽ càng khó khăn hơn!
...
Mọi người nghị luận ầm ĩ, thần sắc dần trở nên ngưng trọng.
Viêm Vũ không nhìn bọn họ, hắn nghênh ngang đi vào trong khu vực quặng mỏ, giống như sợ người khác không biết hắn đã tới vậy.
Cộng thêm việc hắn vốn dĩ vô cùng nổi tiếng, sau khi tin tức được truyền ra, chưa được bao lâu thì toàn bộ người ở khu vực quặng mỏ đều biết hắn tới, mọi người dần dần trở nên đề phòng.
Không có cách nào, Viêm Vũ là tuyển thủ vững ở mười vị trí đầu ở bảng xếp hạng, thực lực của hắn không cần bàn cãi, tuyệt đối là sự uy hiếp lớn nhất trong cuộc chiến cướp đoạt bảo rương lần này.
Thậm chí đã có rất nhiều người ngầm gật đầu với nhau, đạt thành nhận thức chung.
Chỉ cần Viêm Vũ vừa ra tay thì bọn họ sẽ lập tức toàn lực ngăn cản, quyết không để cho Viêm Vũ đoạt được vật liệu trong bảo rương, nếu không để Viêm Vũ chạy khỏi nơi này, muốn cướp trở lại gần như là không thể nào!
Viêm Vũ tất nhiên cảm nhận được bầu không khí chung quanh thay đổi, khóe miệng hắn dần dần cong lên một nụ cười nhàn nhạt.
Hắn âm thầm liếc nhìn phía sau đám đông, khi thấy bóng người thấp thoáng ở một góc hẻo lánh ở quặng mỏ thì hắn thoải mái tiến lên phía trước, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Lâm Hữu ẩn nấp ở một nơi hẻo lánh, binh chủng thực vật đã được hắn giấu trong khu rừng đen phía sau quặng mỏ, bên cạnh chỉ có Linh Tịch và vài tên Thủ Lĩnh Thụ Tinh để che giấu tai mắt người khác.
Hiện tại lực chú ý của mọi người đều ở trên người Viêm Vũ.
Căn bản sẽ không có ai chú ý và quan tâm đến hắn, càng sẽ không cảm thấy hắn với số lượng binh chủng ít ỏi như vậy có thể tạo thành uy hiếp bao lớn.
Mà theo thời gian dần trôi qua, càng ngày càng có nhiều người tập trung ở khu vực quặng mỏ, bầu không khí cũng càng ngày càng khẩn trương hơn.
Tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn đạo lưu quang kia đang nhanh chóng đến gần, giống như là bọn họ đang nghênh đón điều gì đó.
- Đến rồi!
Không biết ai đột nhiên la to một câu.
Đám người khẩn trương cùng nhau chấn động, sau đó tất cả nhìn thấy đạo lưu quang kia mang theo uy thế vô tận rớt xuống mặt mặt đất.
- Oanh!!
Toàn bộ mặt đất khu vực quặng mỏ đều rung chuyển dữ dội.
Một cỗ uy thế ngập trời bao phủ nơi đây, núi đá bốn phía không ngừng chấn động rồi rơi xuống, tạo nên một mảng bụi mù lớn.
Ngay sau đó, một bảo rương viền vàng, còn xa hoa hơn trước đó gấp mấy lần xuất hiện trước mặt mọi người.
- Bảo rương!
Vừa nhìn thấy bảo rương, trong lòng tất cả mọi người đều chấn động, vẻ mặt ai nấy đều lập tức biến thành vui mừng như điên.
Lần trước, vì không rõ tình huống cho nên bỏ lỡ cơ hội tranh đoạt bảo vật, lần này thật vất vả mới có một bảo rương rơi xuống, làm sao bọn họ chịu buông tha cho được.
- Tiến lên! Mau chạy tới đoạt bảo rương!
- Tất cả cút đi! Bảo rương là của ta!
- Mau cản bọn họ lại! Đừng để bọn họ đụng tới bảo rương!
- Đừng có mơ! Mau cút sang một bên đi!
- A _ _ _
...
Trong phút chốc, toàn bộ khu vực quặng mỏ loạn thành một đoàn.
Tất cả mọi người dẫn binh lính của mình lao tới bảo rương, những đòn công kích hoa cả mắt không ngừng rơi xuống đám đông rồi nổ tung.
Nháy mắt một cái đã có rất nhiều người bị đánh chết tại chỗ, chết oan chết uổng.
Viêm Vũ trà trộn trong đám đông cũng không có nhàn rỗi.
Hắn trực tiếp suất lĩnh binh chủng nguyên tố mở vòng vây, lao về phía bảo rương, hành động này khiến người khác không khỏi giật mình.
- Mau lên! Mau ngăn hắn lại!
Bọn họ quá rõ ràng thực lực của Viêm Vũ, một khi để hắn đụng phải bảo rương, kết quả khẳng định sẽ vô cùng phiền phức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất