Chương 1: Hôn nhân mới
Bên trong sáng sủa, sàn tre sẫm màu phủ kín mặt đất, mây đỏ bên ngoài trời, trà nóng trên bàn cà phê bốc khói nghi ngút, hương thơm tràn ngập khắp phòng
Gulf ngồi trên ghế sô pha, miệng nở một nụ cười, nhưng tay chân của cậu trông có vẻ hơi thận trọng.
"Không cần khách khí, con cứ coi đây là nhà của chính mình." thanh âm bà Sarla rất dịu dàng và thái độ rất ân cần, bà nhìn Gulf, bà hài lòng biết bao.
Gulf sinh ra rất tốt, ở cùng mẹ chứ không phải cha, nước da trắng trẻo, thanh tú như ngọc, mắt to và sáng, con ngươi hơi nhạt, mũi khá vênh,môi huyết sắc không đủ, cả người nhìn qua ngoan ngoãn lại u buồn, như là hoàng tử bé nhỏ trong truyện cổ tích
Gulf mỉm cười với bà Sarla
"Dì à, dì đang vội thì đi trước đi, con giúp dì tiếp đón anh Gulf."
Người thanh niên ngồi bên cạnh Gulf cười nói, "Từ nay về sau có lẽ anh nên gọi tôi là tiểu thúc."
Bà Sarla đứng dậy nói: "Hai đứa. Người trẻ tuổi chắc có nhiều chuyện muốn nói, để dì đi vào bếp nhìn xem
Sau khi bà Sarla rời đi, Gulf có chút ngượng ngùng, Ở nhà họ Suppasit cậu chỉ biết bà Sarla và ông Baldric
Tuy Gulf đã gặp vài lần "tiểu thúc" bên cạnh, nhưng cậu chưa bao giờ tiếp xúc quá nhiều với cậu ta
Ngay khi Gulf muốn mở miệng phá vỡ bầu không khí xấu hổ, những người xung quanh đột nhiên thì thào "Tôi thấy rất nhiều người giống như anh ta."
"Anh ta có thể làm mọi thứ vì tiền, cưới một người chết,....tiền mất tật mang....
"Cậu nhìn có thể đoán ra được bọn họ muốn nói đến điều gì?"
Adonis liếc nhìn Gulf một cái, trong ánh mắt mang theo cao cao tại thượng trào phúng: "Đừng tưởng rằng anh thật sự là người nhà họ Suppasit gia sau khi vào nhà này. Một đại nam nhân, cùng nam nhân kết hôn, lại là cái người đã chết, chẳng lẽ Kanawut gia tất cả đều là người mù?"
" Nghe nói Kanawut gia sắp phá sản rồi phải không?
Vậy mà anh còn không muốn có con trai, chỉ muốn đến nhà họ Suppasit gia của chúng tôi sao? "
"Không cần nằm mơ."
"Quả nhiên chân đất vẫn là chân đất, anh xuất thân nông dân, mấy đời đều là nông dân, anh vĩnh viễn rửa không sạch mùi đất trên cơ thể mình. "
Thanh âm bà Sarla từ chỗ phòng bếp truyền đến: "Tiểu Adonis, nhớ lấy trà cho tiểu Gulf. Dì để nó trên tủ. "
Adonis, người vẫn đang chế giễu Gulf một giây trước, tăng âm lượng lên và cười nói: "Con biết rồi! Dì đừng lo lắng về điều đó, tốt xấu gì cũng là đối tượng kết hôn của Mew ca, con nhất định sẽ khiến anh ấy cảm nhận được sự ấm áp của gia đình chúng ta mà "
Bà Sarla: " Tiểu Gulf con có cần gì thì cứ hỏi Tiểu Adonis, nhớ đừng khách sáo với chúng ta."
Gulf nắm chặt tay: "Dạ cô, con biết rồi."
Adonis dựa sát vào Gulf, giống như hai người là bạn tốt của nhau, trong mắt anh ta đầy vẻ khinh thường và ác ý, nhưng khóe miệng lại nở một nụ cười nhân hậu: "Để gả cho một người đã chết, còn có thể nói dối rằng, liền chính mình từ nhỏ thân thể suy yếu không minh hôn sẽ chết "
Anh cũng thật không biết xấu hổ, cả đời chưa thấy qua tiền sao? Sau khi phá sản, chỉ có thể về quê làm ruộng? "
"Như vậy là được rồi, trở về nông thôn hảo hảo trồng trọt, cưới cô gái nông thôn về làm vợ, không phải như vậy cũng khá tốt?"
Gulf quay đầu nhìn Andonis, ánh mắt lạnh lùng:" Đủ chưa? "
Adonis mỉm cười, vươn tay lấy một quả cam, dễ dàng bóc vỏ ra.: "Có người sinh ra đã đắc tội không được."
Gulf nắm chặt tay rồi buông lỏng ra, còn nói nhỏ: "Cậu đặc biệt ghét tôi sao?"
Adonis sửng sốt, múi cam trên môi cũng quên mất há miệng ăn.
Gulf: "Nếu không có tôi, Adonis cậu người họ hàng thân thiết có huyết thống gần nhất với cô Sarla, sau bao nhiêu năm cố gắng, cậu không phải nghĩ chính mình chắc chắn sẽ trở thành người thừa kế của nhà họ Suppasit sao?" "
"Adonis, tôi thực sự cảm thấy cậu rất đáng thương, vì vậy cậu nói bất cứ điều gì tôi,tôi sẽ xem như một con chó hoang đang sủa. "
"Tôi hà tất cùng một con chó so đo?"
Adonis trợn to đôi mắt nhìn Gulf, Gulf là một người yếu đuối, kín tiếng cậu ta cũng đã từng điều tra qua, Gulf chưa bao giờ mất bình tĩnh, giống như một kẻ ngốc tự cam chịu.
Gulf đề cao thanh âm: "Tiểu thúc, có thể giúp tôi lấy một chút trà bánh sao?"
Adonis ngồi yên tại chỗ.
Bà Sarla: "Tiểu Andonis!"
Adonis lúc này mới hoàn hồn: "Tôi lập tức đi lấy! Tôi rất vui khi nói chuyện với anh
Adonis cho những múi cam còn lại trong vào miệng, đang muốn đứng lên, bỗng nhiên tê tâm liệt phế ho khan lên, sắc mặt trướng đến đỏ bừng, đôi tay bóp cổ chính mình, hai mắt lồi ra khỏi hốc mắt, một chân quỳ gối trên sô pha, cái trán nổi đầy gân xanh, miệng há hốc, thè lưỡi, tay tiếp tục bóp cổ.
Không biết tại sao, Gulf nghĩ rằng cậu ta thực sự giống một con chó như thế này.
"Đừng giả vờ." Gulf thì thào, "Phòng khách có camera, cậu đừng giở trò! "
Adonis trợn tròn mắt rồi, nếu nói được, nhất định sẽ mắng người,người đứng trước mặt cậu ta.Chẳng lẽ Gulf cho rằng cậu ta đang biểu diễn tốt nghiệp chuyên ngành diễn xuất sao?
Gulf nhìn Adonis vẫn luôn vẫn duy trì dáng vẻ này, lúc này mới phát hiện đối phương có thể bị sặc bởi cam, cậu nhẹ giọng nói: "Để tôi giúp cậu."
Adonis nhìn Gulf như nhìn thấy bóng ma, Gulf đỡ vai Adonis, một tay nắm chặt, nhẹ giọng nói: "Đừng lo lắng, tôi không dùng nhiều sức lực. Cậu sẽ không sao, nhưng chắc hơi đau."
Nắm đấm này đánh vào bụng Adonis, cả người Adonis đau đến giật giật,véo cổ và che bụng, những múi cam mắc kẹt trong cổ họng cuối cùng cũng bị nôn ra ngoài.
Adonis nửa quỳ trên mặt đất, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Gulf: "Anh!"
Gulf dùng khăn giấy ướt lau tay, ánh mắt trầm xuống: " Chuyện nhỏ không tốn sức gì, liền không cần phải nói cảm ơn, dù gì cậu cũng là tiểu thúc của tôi."
Adonis nghiến răng nghiến lợi: "Gulf Kanawut!"
Lúc này Gulf mới lên tiếng:" Cô Sarla, cậu Adonis vừa bị sặc một quả cam. Nước ở đâu ạ? Để con đi rót cho cậu ấy một cốc nước. "
Bà Sarla từ phòng bếp đi ra, tuy bà là người phụ nữ giàu có, nhưng hứng thú yêu thích chính là xuống bếp, trong nhà có đầu bếp cũng chỉ gọi người khác trợ thủ, bà vội vàng nói: "Lớn như vậy rồi, như thế nào ăn quả cam lại bị sặc?
Tiểu Gulf con ngồi đừng nhúc nhích, để cô đi lấy cho."
Bà Sarla nhanh chóng xuống bếp, lấy đem ly nước đưa tới trước mặt Adonis: "Mau uống, thuận thuận khí."
Adonis không thể không uống, cậu ta nghiêng đầu trừng mắt nhìn Gulf liếc mắt một cái, uống xong một ngụm nước
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ......" Adonis mặt lại lần nữa đỏ lên, điên cuồng ho khan, lại thở không nổi.
Này trận thế đem bà Sarla dọa sợ: "Đứa nhỏ này, như thế nào uống nước đều sặc?
Trước kia không này tật xấu a."
Gulf cũng cảm thấy kỳ quái, hắn nói: "Có thể là tiểu thúc hôm nay thân thể có chút không thoải mái?"
Adonis thật vất vả mới thở lại bình thường, đang muốn nói chuyện, Gulf lại một quyền đánh tới bụng cậu ta, còn đối bà Sarla nói: "Vừa mới con chính như vậy làm tiểu thúc thuận khí, tiểu thúc đem múi quả cam nhổ ra thì tốt rồi, cô xem, hiện tại cậu ta cũng không còn ho khan nữa."
Adonis sắc mặt chuyển từ đỏ sang xanh.
Chắc tôi tin anh!
Bà Sarla: "Tiểu Gulf khống chế lực đạo tốt, may mắn có tiểu Gulf ở đây, tiểu Adonis a, con vẫn nên đi bệnh viện khám đi. Dì có nhờ tài xế đưa con đến đó. Đừng xem đây là vấn đề nhỏ." Nếu không có ai bên cạnh, có lẽ một ngày nào đó, con sẽ bị nghẹn chết. "
Adonis có nổi khổ nói không nên lời, gian nan mà nói: "Có thể ngày hôm nay giữa trưa con ăn có hơi nhiều."
"Dì đã nói với tài xế đưa con đi bệnh viện." Bà Sarla nói một không nói hai, gọi người giúp việc đem Andonis đưa đến gara.
Adonis rời đi trước, dùng ánh mắt oán độc nhìn Gulf liếc mắt một cái, giật giật miệng, miệng hình phiên dịch lại đây chính là: "Anh chờ tôi."
Andonis đi rồi, bà Sarla nói xin lỗi với đối Gulf, "Vốn dĩ muốn cho con hảo hảo nghỉ ngơi một lát, kết quả vẫn là phiền toái đến con."
Gulf vội vàng nói: "Này không có gì, mọi người đều là thân thích, con không cảm thấy phiền phức."
Bà Sarla càng nhìn Gulf càng vừa lòng, ngoại hình dễ nhìn, tính tình thì tốt, tuy rằng thân thể kém chút, nhưng gần nhất vài lần gặp mặt, bà đều phát hiện Gulf thân thể càng ngày càng tốt, nói không chừng có lẽ thật do chính con trai bà đang phù hộ cho cậu con dâu này
Đứa con trai duy nhất của bà chết sớm khi tuổi còn rất trẻ. Đã nhiều năm như vậy mà bà vẫn chưa quên được, ban đầu, bà không đồng ý với ý định minh hôn.Nhưng gặp qua Gulf lúc sau liền thay đổi quyết định
Coi như nhận thêm một đứa con nuôi.
"Đồ ăn sẽ nhanh chóng chuẩn bị xong." Bà Sarla dịu dàng nói, "Con có thể xem TV một lát, chúng ta sẽ ăn tối khi tiểu Andonis về."
Gulf hướng mặt bà Sarla gật đầu, bà Sarla nhìn Gulf với vẻ ngoài ngoan ngoãn, trái tim bà như tan chảy, và gần như đang bay bổng khi bước vào bếp.
Gulf ngồi xuống nghĩ nghĩ không biết Adonis sẽ dùng chiến thuật gì tiếp theo sau màn vu khống, kích động lúc nãy nữa.Cậu nhẹ giọng thở dài
Gulf dựa vào trên sô pha, miệng uống một ngụm trà, trong lúc đảo mắt, chợt nhận thấy cái gì đó không đúng,hình như có một bóng đen trên ghế Adonis vừa ngồi.
Cậu chăm chú nhìn kĩ lại, nó trống rỗng và không có gì cả.
Gulf quay đầu đi, rồi lần nữa quay đầu lại liếc mắt một cái vẫn nhìn thấy.
Tay cậu rung lên, tách trà gần như rơi xuống.
Đôi mắt cậu xảy ra vấn đề?
Gulf dụi mắt, mặc dù sức khỏe không tốt nhưng thị lực vẫn luôn tốt, mắt không có vấn đề gì, chẳng lẽ đêm qua ngủ không ngon giấc hay có phải do ảo giác không?
Đúng lúc này, cửa biệt thự đột nhiên mở ra.
Một luồng gió từ ngoài cửa tràn vào, ông Baldric đã trở lại.
Ăn cơm thôi." Bà Sarla nói
Gulf ngừng suy nghĩ rồi đi vào nhà, ba người ngồi quanh bàn ăn, bà Sarla không ngừng thêm thức ăn cho cậu, trên mặt cười tươi: "tiểu Gulf gầy quá, ăn nhiều chút đi con"
Ông Baldric thân hình cao lớn, bảo dưỡng đến rất tốt, có mấy phần quy củ nặng nề, nhìn không ra vẻ tức giận kiêu ngạo: "Em cho thằng bé ăn nhiều như vậy, ý định đang nuôi dưỡng thành heo sao?"
Bà Sarla trừng mắt nhìn chồng và nói với Gulf: "Ông ấy không giỏi ăn nói, con cứ giả vờ như không nghe thấy đi"
Ông Baldric thở dài, trước nay ông chưa từng hơn thua điều gì với vợ, chỉ nói với Gulf: "Từ nay về sau, con cứ xem như đây chính là nhà riêng của mình. Nếu có thời gian, con có thể đi dạo phố thường xuyên với bà ấy nha. Bà ấy rất thích con.Hãy luôn ở cạnh bà ấy"
Gulf ngoan ngoãn trả lời: "Con sẽ, chú Baldric."
Thế hệ lớn tuổi rất thích những đứa trẻ ngoan ngoãn hơn, và ông Baldric cực kỳ hài lòng về Gulf
Sau bữa ăn tối, bà Sarla đưa Gulf vào phòng ngủ.
Phòng ngủ rất rộng, gần giống như một căn phòng nhỏ với một phòng ngủ và một phòng khách. Có tất cả mọi thứ, trừ nhà bếp, nhưng nếu có ai nhìn thấy cách trang trí của phòng ngủ này nhất định sẽ bị sợ tới mức lông tơ đứng chổng ngược
Trên bàn bên cạnh giường có một bài vị cùng tấm hình đen trắng, nến đỏ được ngăn cách hai bên, trên giường được trải một tấm khăn trải giường lớn màu đỏ cùng những ngọn nến đỏ đã được thắp lên, và ánh nến lung linh.
Đây là tân phòng.
Là đêm tân hôn của cậu cùng với một người đã chết.
Bà Sarla mỉm cười nói: "Sau đêm nay, con liền phải đổi cách xưng hô.
Tim Gulf đột nhiên đập dữ dội, ánh sáng ngoại vi, đột nhiên cậu liền nhìn thấy một bóng đen đang đứng bên cạnh bà Sarla
Nó mờ ảo, nhưng mang lại cho người ta cảm giác áp bức mạnh mẽ.
Dường như nó sắp nuốt chửng mọi thứ.
Bóng đen trong phòng khách, nó theo sau.
Gulf ngồi trên ghế sô pha, miệng nở một nụ cười, nhưng tay chân của cậu trông có vẻ hơi thận trọng.
"Không cần khách khí, con cứ coi đây là nhà của chính mình." thanh âm bà Sarla rất dịu dàng và thái độ rất ân cần, bà nhìn Gulf, bà hài lòng biết bao.
Gulf sinh ra rất tốt, ở cùng mẹ chứ không phải cha, nước da trắng trẻo, thanh tú như ngọc, mắt to và sáng, con ngươi hơi nhạt, mũi khá vênh,môi huyết sắc không đủ, cả người nhìn qua ngoan ngoãn lại u buồn, như là hoàng tử bé nhỏ trong truyện cổ tích
Gulf mỉm cười với bà Sarla
"Dì à, dì đang vội thì đi trước đi, con giúp dì tiếp đón anh Gulf."
Người thanh niên ngồi bên cạnh Gulf cười nói, "Từ nay về sau có lẽ anh nên gọi tôi là tiểu thúc."
Bà Sarla đứng dậy nói: "Hai đứa. Người trẻ tuổi chắc có nhiều chuyện muốn nói, để dì đi vào bếp nhìn xem
Sau khi bà Sarla rời đi, Gulf có chút ngượng ngùng, Ở nhà họ Suppasit cậu chỉ biết bà Sarla và ông Baldric
Tuy Gulf đã gặp vài lần "tiểu thúc" bên cạnh, nhưng cậu chưa bao giờ tiếp xúc quá nhiều với cậu ta
Ngay khi Gulf muốn mở miệng phá vỡ bầu không khí xấu hổ, những người xung quanh đột nhiên thì thào "Tôi thấy rất nhiều người giống như anh ta."
"Anh ta có thể làm mọi thứ vì tiền, cưới một người chết,....tiền mất tật mang....
"Cậu nhìn có thể đoán ra được bọn họ muốn nói đến điều gì?"
Adonis liếc nhìn Gulf một cái, trong ánh mắt mang theo cao cao tại thượng trào phúng: "Đừng tưởng rằng anh thật sự là người nhà họ Suppasit gia sau khi vào nhà này. Một đại nam nhân, cùng nam nhân kết hôn, lại là cái người đã chết, chẳng lẽ Kanawut gia tất cả đều là người mù?"
" Nghe nói Kanawut gia sắp phá sản rồi phải không?
Vậy mà anh còn không muốn có con trai, chỉ muốn đến nhà họ Suppasit gia của chúng tôi sao? "
"Không cần nằm mơ."
"Quả nhiên chân đất vẫn là chân đất, anh xuất thân nông dân, mấy đời đều là nông dân, anh vĩnh viễn rửa không sạch mùi đất trên cơ thể mình. "
Thanh âm bà Sarla từ chỗ phòng bếp truyền đến: "Tiểu Adonis, nhớ lấy trà cho tiểu Gulf. Dì để nó trên tủ. "
Adonis, người vẫn đang chế giễu Gulf một giây trước, tăng âm lượng lên và cười nói: "Con biết rồi! Dì đừng lo lắng về điều đó, tốt xấu gì cũng là đối tượng kết hôn của Mew ca, con nhất định sẽ khiến anh ấy cảm nhận được sự ấm áp của gia đình chúng ta mà "
Bà Sarla: " Tiểu Gulf con có cần gì thì cứ hỏi Tiểu Adonis, nhớ đừng khách sáo với chúng ta."
Gulf nắm chặt tay: "Dạ cô, con biết rồi."
Adonis dựa sát vào Gulf, giống như hai người là bạn tốt của nhau, trong mắt anh ta đầy vẻ khinh thường và ác ý, nhưng khóe miệng lại nở một nụ cười nhân hậu: "Để gả cho một người đã chết, còn có thể nói dối rằng, liền chính mình từ nhỏ thân thể suy yếu không minh hôn sẽ chết "
Anh cũng thật không biết xấu hổ, cả đời chưa thấy qua tiền sao? Sau khi phá sản, chỉ có thể về quê làm ruộng? "
"Như vậy là được rồi, trở về nông thôn hảo hảo trồng trọt, cưới cô gái nông thôn về làm vợ, không phải như vậy cũng khá tốt?"
Gulf quay đầu nhìn Andonis, ánh mắt lạnh lùng:" Đủ chưa? "
Adonis mỉm cười, vươn tay lấy một quả cam, dễ dàng bóc vỏ ra.: "Có người sinh ra đã đắc tội không được."
Gulf nắm chặt tay rồi buông lỏng ra, còn nói nhỏ: "Cậu đặc biệt ghét tôi sao?"
Adonis sửng sốt, múi cam trên môi cũng quên mất há miệng ăn.
Gulf: "Nếu không có tôi, Adonis cậu người họ hàng thân thiết có huyết thống gần nhất với cô Sarla, sau bao nhiêu năm cố gắng, cậu không phải nghĩ chính mình chắc chắn sẽ trở thành người thừa kế của nhà họ Suppasit sao?" "
"Adonis, tôi thực sự cảm thấy cậu rất đáng thương, vì vậy cậu nói bất cứ điều gì tôi,tôi sẽ xem như một con chó hoang đang sủa. "
"Tôi hà tất cùng một con chó so đo?"
Adonis trợn to đôi mắt nhìn Gulf, Gulf là một người yếu đuối, kín tiếng cậu ta cũng đã từng điều tra qua, Gulf chưa bao giờ mất bình tĩnh, giống như một kẻ ngốc tự cam chịu.
Gulf đề cao thanh âm: "Tiểu thúc, có thể giúp tôi lấy một chút trà bánh sao?"
Adonis ngồi yên tại chỗ.
Bà Sarla: "Tiểu Andonis!"
Adonis lúc này mới hoàn hồn: "Tôi lập tức đi lấy! Tôi rất vui khi nói chuyện với anh
Adonis cho những múi cam còn lại trong vào miệng, đang muốn đứng lên, bỗng nhiên tê tâm liệt phế ho khan lên, sắc mặt trướng đến đỏ bừng, đôi tay bóp cổ chính mình, hai mắt lồi ra khỏi hốc mắt, một chân quỳ gối trên sô pha, cái trán nổi đầy gân xanh, miệng há hốc, thè lưỡi, tay tiếp tục bóp cổ.
Không biết tại sao, Gulf nghĩ rằng cậu ta thực sự giống một con chó như thế này.
"Đừng giả vờ." Gulf thì thào, "Phòng khách có camera, cậu đừng giở trò! "
Adonis trợn tròn mắt rồi, nếu nói được, nhất định sẽ mắng người,người đứng trước mặt cậu ta.Chẳng lẽ Gulf cho rằng cậu ta đang biểu diễn tốt nghiệp chuyên ngành diễn xuất sao?
Gulf nhìn Adonis vẫn luôn vẫn duy trì dáng vẻ này, lúc này mới phát hiện đối phương có thể bị sặc bởi cam, cậu nhẹ giọng nói: "Để tôi giúp cậu."
Adonis nhìn Gulf như nhìn thấy bóng ma, Gulf đỡ vai Adonis, một tay nắm chặt, nhẹ giọng nói: "Đừng lo lắng, tôi không dùng nhiều sức lực. Cậu sẽ không sao, nhưng chắc hơi đau."
Nắm đấm này đánh vào bụng Adonis, cả người Adonis đau đến giật giật,véo cổ và che bụng, những múi cam mắc kẹt trong cổ họng cuối cùng cũng bị nôn ra ngoài.
Adonis nửa quỳ trên mặt đất, ánh mắt hung hăng nhìn chằm chằm Gulf: "Anh!"
Gulf dùng khăn giấy ướt lau tay, ánh mắt trầm xuống: " Chuyện nhỏ không tốn sức gì, liền không cần phải nói cảm ơn, dù gì cậu cũng là tiểu thúc của tôi."
Adonis nghiến răng nghiến lợi: "Gulf Kanawut!"
Lúc này Gulf mới lên tiếng:" Cô Sarla, cậu Adonis vừa bị sặc một quả cam. Nước ở đâu ạ? Để con đi rót cho cậu ấy một cốc nước. "
Bà Sarla từ phòng bếp đi ra, tuy bà là người phụ nữ giàu có, nhưng hứng thú yêu thích chính là xuống bếp, trong nhà có đầu bếp cũng chỉ gọi người khác trợ thủ, bà vội vàng nói: "Lớn như vậy rồi, như thế nào ăn quả cam lại bị sặc?
Tiểu Gulf con ngồi đừng nhúc nhích, để cô đi lấy cho."
Bà Sarla nhanh chóng xuống bếp, lấy đem ly nước đưa tới trước mặt Adonis: "Mau uống, thuận thuận khí."
Adonis không thể không uống, cậu ta nghiêng đầu trừng mắt nhìn Gulf liếc mắt một cái, uống xong một ngụm nước
"Khụ khụ khụ khụ khụ khụ......" Adonis mặt lại lần nữa đỏ lên, điên cuồng ho khan, lại thở không nổi.
Này trận thế đem bà Sarla dọa sợ: "Đứa nhỏ này, như thế nào uống nước đều sặc?
Trước kia không này tật xấu a."
Gulf cũng cảm thấy kỳ quái, hắn nói: "Có thể là tiểu thúc hôm nay thân thể có chút không thoải mái?"
Adonis thật vất vả mới thở lại bình thường, đang muốn nói chuyện, Gulf lại một quyền đánh tới bụng cậu ta, còn đối bà Sarla nói: "Vừa mới con chính như vậy làm tiểu thúc thuận khí, tiểu thúc đem múi quả cam nhổ ra thì tốt rồi, cô xem, hiện tại cậu ta cũng không còn ho khan nữa."
Adonis sắc mặt chuyển từ đỏ sang xanh.
Chắc tôi tin anh!
Bà Sarla: "Tiểu Gulf khống chế lực đạo tốt, may mắn có tiểu Gulf ở đây, tiểu Adonis a, con vẫn nên đi bệnh viện khám đi. Dì có nhờ tài xế đưa con đến đó. Đừng xem đây là vấn đề nhỏ." Nếu không có ai bên cạnh, có lẽ một ngày nào đó, con sẽ bị nghẹn chết. "
Adonis có nổi khổ nói không nên lời, gian nan mà nói: "Có thể ngày hôm nay giữa trưa con ăn có hơi nhiều."
"Dì đã nói với tài xế đưa con đi bệnh viện." Bà Sarla nói một không nói hai, gọi người giúp việc đem Andonis đưa đến gara.
Adonis rời đi trước, dùng ánh mắt oán độc nhìn Gulf liếc mắt một cái, giật giật miệng, miệng hình phiên dịch lại đây chính là: "Anh chờ tôi."
Andonis đi rồi, bà Sarla nói xin lỗi với đối Gulf, "Vốn dĩ muốn cho con hảo hảo nghỉ ngơi một lát, kết quả vẫn là phiền toái đến con."
Gulf vội vàng nói: "Này không có gì, mọi người đều là thân thích, con không cảm thấy phiền phức."
Bà Sarla càng nhìn Gulf càng vừa lòng, ngoại hình dễ nhìn, tính tình thì tốt, tuy rằng thân thể kém chút, nhưng gần nhất vài lần gặp mặt, bà đều phát hiện Gulf thân thể càng ngày càng tốt, nói không chừng có lẽ thật do chính con trai bà đang phù hộ cho cậu con dâu này
Đứa con trai duy nhất của bà chết sớm khi tuổi còn rất trẻ. Đã nhiều năm như vậy mà bà vẫn chưa quên được, ban đầu, bà không đồng ý với ý định minh hôn.Nhưng gặp qua Gulf lúc sau liền thay đổi quyết định
Coi như nhận thêm một đứa con nuôi.
"Đồ ăn sẽ nhanh chóng chuẩn bị xong." Bà Sarla dịu dàng nói, "Con có thể xem TV một lát, chúng ta sẽ ăn tối khi tiểu Andonis về."
Gulf hướng mặt bà Sarla gật đầu, bà Sarla nhìn Gulf với vẻ ngoài ngoan ngoãn, trái tim bà như tan chảy, và gần như đang bay bổng khi bước vào bếp.
Gulf ngồi xuống nghĩ nghĩ không biết Adonis sẽ dùng chiến thuật gì tiếp theo sau màn vu khống, kích động lúc nãy nữa.Cậu nhẹ giọng thở dài
Gulf dựa vào trên sô pha, miệng uống một ngụm trà, trong lúc đảo mắt, chợt nhận thấy cái gì đó không đúng,hình như có một bóng đen trên ghế Adonis vừa ngồi.
Cậu chăm chú nhìn kĩ lại, nó trống rỗng và không có gì cả.
Gulf quay đầu đi, rồi lần nữa quay đầu lại liếc mắt một cái vẫn nhìn thấy.
Tay cậu rung lên, tách trà gần như rơi xuống.
Đôi mắt cậu xảy ra vấn đề?
Gulf dụi mắt, mặc dù sức khỏe không tốt nhưng thị lực vẫn luôn tốt, mắt không có vấn đề gì, chẳng lẽ đêm qua ngủ không ngon giấc hay có phải do ảo giác không?
Đúng lúc này, cửa biệt thự đột nhiên mở ra.
Một luồng gió từ ngoài cửa tràn vào, ông Baldric đã trở lại.
Ăn cơm thôi." Bà Sarla nói
Gulf ngừng suy nghĩ rồi đi vào nhà, ba người ngồi quanh bàn ăn, bà Sarla không ngừng thêm thức ăn cho cậu, trên mặt cười tươi: "tiểu Gulf gầy quá, ăn nhiều chút đi con"
Ông Baldric thân hình cao lớn, bảo dưỡng đến rất tốt, có mấy phần quy củ nặng nề, nhìn không ra vẻ tức giận kiêu ngạo: "Em cho thằng bé ăn nhiều như vậy, ý định đang nuôi dưỡng thành heo sao?"
Bà Sarla trừng mắt nhìn chồng và nói với Gulf: "Ông ấy không giỏi ăn nói, con cứ giả vờ như không nghe thấy đi"
Ông Baldric thở dài, trước nay ông chưa từng hơn thua điều gì với vợ, chỉ nói với Gulf: "Từ nay về sau, con cứ xem như đây chính là nhà riêng của mình. Nếu có thời gian, con có thể đi dạo phố thường xuyên với bà ấy nha. Bà ấy rất thích con.Hãy luôn ở cạnh bà ấy"
Gulf ngoan ngoãn trả lời: "Con sẽ, chú Baldric."
Thế hệ lớn tuổi rất thích những đứa trẻ ngoan ngoãn hơn, và ông Baldric cực kỳ hài lòng về Gulf
Sau bữa ăn tối, bà Sarla đưa Gulf vào phòng ngủ.
Phòng ngủ rất rộng, gần giống như một căn phòng nhỏ với một phòng ngủ và một phòng khách. Có tất cả mọi thứ, trừ nhà bếp, nhưng nếu có ai nhìn thấy cách trang trí của phòng ngủ này nhất định sẽ bị sợ tới mức lông tơ đứng chổng ngược
Trên bàn bên cạnh giường có một bài vị cùng tấm hình đen trắng, nến đỏ được ngăn cách hai bên, trên giường được trải một tấm khăn trải giường lớn màu đỏ cùng những ngọn nến đỏ đã được thắp lên, và ánh nến lung linh.
Đây là tân phòng.
Là đêm tân hôn của cậu cùng với một người đã chết.
Bà Sarla mỉm cười nói: "Sau đêm nay, con liền phải đổi cách xưng hô.
Tim Gulf đột nhiên đập dữ dội, ánh sáng ngoại vi, đột nhiên cậu liền nhìn thấy một bóng đen đang đứng bên cạnh bà Sarla
Nó mờ ảo, nhưng mang lại cho người ta cảm giác áp bức mạnh mẽ.
Dường như nó sắp nuốt chửng mọi thứ.
Bóng đen trong phòng khách, nó theo sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất