Chương 158: Quy Luật Giết Người
Nhìn xem đám nhân ngẫu này, tâm trạng của Diêu Vũ cũng không được tốt lắm.
Cầm chắc hỷ nến, nhìn nó đang không ngừng thiêu đốt một cách nhanh chóng, Diêu Vũ liền cắn răng, cầm lấy ô hướng về phía đám nhân ngẫu.
Khi đi đến trước mặt một cái nhân ngẫu đứng ở ngoài rìa, y liền không chút do dự dùng cán dù đánh xuống, đem nó đánh ngã ra đất.
Lệ quỷ trốn trong đám nhân ngẫu liền cho rằng y không có biện pháp đối phó nó sao? Đây cũng quá ngây thơ rồi đi.
Trong nháy mắt không thể chính xác tìm được vị trí của nó, như vậy liền từng cỗ, từng cỗ đánh tan là được.
Không thể không nói, đám nhân ngẫu này mặc dù nhìn như đáng sợ, nhưng ở dưới Hộ Hồn Tán, căn bản là một kϊƈɦ cũng không chống đỡ nổi. Rất nhanh liền bị Diêu Vũ dùng chuôi dù đập ngã, toàn bộ hóa thành từng đống tay chân đổ vỡ, chất đống dưới chân y.
Thế nhưng, càng đánh, sắc mặt Diêu Vũ liền càng khó coi. Đến cuối cùng, khi nhân ngẫu cuối cùng đều bị đập vỡ, xung quanh ngoại trừ tàn chi, cũng chỉ còn lại một mình y đang đứng, thần sắc trêи mặt y cũng đã sớm thâm trầm như nước.
Quỷ không ở đây.
Chẳng lẽ y đoán sai, đám nhân ngẫu này kỳ thực cũng chỉ là quỷ nô, mà không phải chân chính lệ quỷ?
“Không đúng, đám nhân ngẫu này trêи người đều không có âm khí quá nặng, không có khả năng là quỷ nô. Vả lại, chỉ có đỉnh cấp hồng y mới có khả năng tạo ra quỷ nô.”
Lần đầu tiên gặp được loại chuyện kỳ dị như vậy, suy nghĩ của Diêu Vũ cũng không khỏi có chút hỗn loạn.
Thế nhưng, rất nhanh, y liền đã vững tâm, lập tức xác định, quỷ - nhất định vẫn còn giấu ở đây! Bởi vì nó không có quỷ vực, không thể tại chỗ thuấn di!
Chỉ là, ở đây đã không còn vật gì che chắn, nhân ngẫu cũng đã tàn khuyết nằm trêи đất, nó lại có thể trốn đi đâu được?
Bất chợt, Diêu Vũ lại không kiềm được, nghĩ tới nhắc nhở của hệ thống…
Đó chính là - không được đưa lưng về phía cái bóng của mình!
Lúc này, bởi vì có ánh trăng từ cửa phòng chiếu rọi, cùng với ánh nến của hỷ nến, cái bóng của Diêu Vũ liền triệt để kéo dài ở trêи đất.
Gần như trong nháy mắt, chỉ vừa nhớ tới nhắc nhở này, Diêu Vũ liền đã lập tức xoay người, quay mặt lại, đối mặt với cái bóng của bản thân. Mà một màn sau đó, liền đã làm sau lưng của y toát lên một cỗ hàn ý.
Chỉ thấy, không biết từ khi nào, bên cạnh cái bóng của y liền đã nhiều ra một đoàn âm ảnh, tựa như một vũng mực nước, tạo thành hình dạng vặn vẹo, có chút giống với thân thể con người.
Lúc này, đoàn âm ảnh đó đang giơ hai tay ra, từ điệu bộ tới xem, tựa hồ là muốn chộp lấy đầu trêи cái bóng của y, đem nó vặn xuống!
[ Quỷ Ảnh - Cấp bậc : A. ( hồng y lệ quỷ)]
Mặc dù thấy rõ, thứ bị quỷ ảnh hạ thủ chỉ là cái bóng của mình. Thế nhưng, một khắc trước vừa mới nhìn thấy được khỏa đầu lâu hư thối treo trêи đầu của nhân ngẫu, Diêu Vũ liền có một loại linh cảm…
Một khi đầu của cái bóng bị vặn xuống, e rằng, đầu của y cũng sẽ không khống chế được, giống như cái bóng, bị cưỡng ép tháo đi.
Còn tốt, y kịp thời hiểu được ý nghĩa của lời nhắc nhở đó, nếu không, đầu cùng cổ của y e rằng đã phải hát một khúc biệt ly rồi.
Không biết vì cớ gì, sau khi bị ánh mắt của Diêu Vũ phát hiện. Động tác của quỷ ảnh liền đã giống như bị nhấn nút tạm dừng. Thân ảnh của nó cũng tựa như một vũng nước, bị người dùng khăn lau đi, chậm rãi phai nhạt, biến mất trong tầm mắt Diêu Vũ.
Thế nhưng, nhìn thấy một màn này, Diêu Vũ cũng không có cảm giác thoải mái chút nào. Bởi vì y biết rất rõ, quỷ ảnh cũng không chết. Nó hiện tại vẫn còn đang ẩn núp ở xung quanh, chờ đợi thời cơ ám toán y.
Không biết có phải là lương tâm trỗi dậy hay không, hiếm khi, hệ thống lại thông báo tiến độ nhiệm vụ một cách nhanh nhẹn như vậy.
[ Đinh, chúc mừng người chơi Diêu Vũ thành công hoàn thành A cấp nhiệm vụ : Hắc Ảnh. Khen thưởng : 5000 tích phân.]
[ Phụ đề nhiệm vụ : đầu óc linh mẫn đã kịp thời cứu giúp người chơi một mạng, kế tiếp, phải dựa vào người chơi thực hiện tự cứu rồi.]
Nếu chỉ nhìn mặt ngoài, đây có lẽ là nhiệm vụ đơn giản nhất mà Diêu Vũ từng thực hiện.
Không cần khống chế lệ quỷ, cũng không cần nghi lễ rườm rà, thế nhưng, nếu đổi thành người chơi khác đến thực hiện, dưới tình huống không biết rõ được sự thật như thế này, chín phần mười đều sẽ lật thuyền trong mương.
Quy luật giết người của quỷ ảnh, tựa hồ chính là từ phía sau âm thầm vặn gãy cổ của cái bóng. Yêu cầu cơ bản là không bị ánh mắt của người khác chính diện nhìn thấy.
Biết được quy tắc, thế nhưng, muốn thoát khốn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Con lệ quỷ này cùng những lệ quỷ khác y từng gặp rất khác nhau. Nó không có thực thể, mà chỉ là một đoàn bóng đen.
Dưới bóng đêm thế này, có thể nói, nó liền là cá trong biển lớn, có thể du tẩu đến bất kì nơi nào, rất khó lòng phòng bị.
Dù sao, y cũng không thể một mực nhìn chằm chằm cái bóng của mình không rời.
Đương nhiên, mọi chuyện chung quy vẫn không tính là quá mức khó khăn. Dù sao, quỷ ảnh cũng chỉ mới là hồng y lệ quỷ, không nắm giữ quỷ vực, cũng không thể rời khỏi địa phương này quá xa.
Chỉ cần y ra khỏi tiệm y phục, tin chắc rằng, nó cũng sẽ phải thúc thủ vô sách.
Cầm chắc hỷ nến, nhìn nó đang không ngừng thiêu đốt một cách nhanh chóng, Diêu Vũ liền cắn răng, cầm lấy ô hướng về phía đám nhân ngẫu.
Khi đi đến trước mặt một cái nhân ngẫu đứng ở ngoài rìa, y liền không chút do dự dùng cán dù đánh xuống, đem nó đánh ngã ra đất.
Lệ quỷ trốn trong đám nhân ngẫu liền cho rằng y không có biện pháp đối phó nó sao? Đây cũng quá ngây thơ rồi đi.
Trong nháy mắt không thể chính xác tìm được vị trí của nó, như vậy liền từng cỗ, từng cỗ đánh tan là được.
Không thể không nói, đám nhân ngẫu này mặc dù nhìn như đáng sợ, nhưng ở dưới Hộ Hồn Tán, căn bản là một kϊƈɦ cũng không chống đỡ nổi. Rất nhanh liền bị Diêu Vũ dùng chuôi dù đập ngã, toàn bộ hóa thành từng đống tay chân đổ vỡ, chất đống dưới chân y.
Thế nhưng, càng đánh, sắc mặt Diêu Vũ liền càng khó coi. Đến cuối cùng, khi nhân ngẫu cuối cùng đều bị đập vỡ, xung quanh ngoại trừ tàn chi, cũng chỉ còn lại một mình y đang đứng, thần sắc trêи mặt y cũng đã sớm thâm trầm như nước.
Quỷ không ở đây.
Chẳng lẽ y đoán sai, đám nhân ngẫu này kỳ thực cũng chỉ là quỷ nô, mà không phải chân chính lệ quỷ?
“Không đúng, đám nhân ngẫu này trêи người đều không có âm khí quá nặng, không có khả năng là quỷ nô. Vả lại, chỉ có đỉnh cấp hồng y mới có khả năng tạo ra quỷ nô.”
Lần đầu tiên gặp được loại chuyện kỳ dị như vậy, suy nghĩ của Diêu Vũ cũng không khỏi có chút hỗn loạn.
Thế nhưng, rất nhanh, y liền đã vững tâm, lập tức xác định, quỷ - nhất định vẫn còn giấu ở đây! Bởi vì nó không có quỷ vực, không thể tại chỗ thuấn di!
Chỉ là, ở đây đã không còn vật gì che chắn, nhân ngẫu cũng đã tàn khuyết nằm trêи đất, nó lại có thể trốn đi đâu được?
Bất chợt, Diêu Vũ lại không kiềm được, nghĩ tới nhắc nhở của hệ thống…
Đó chính là - không được đưa lưng về phía cái bóng của mình!
Lúc này, bởi vì có ánh trăng từ cửa phòng chiếu rọi, cùng với ánh nến của hỷ nến, cái bóng của Diêu Vũ liền triệt để kéo dài ở trêи đất.
Gần như trong nháy mắt, chỉ vừa nhớ tới nhắc nhở này, Diêu Vũ liền đã lập tức xoay người, quay mặt lại, đối mặt với cái bóng của bản thân. Mà một màn sau đó, liền đã làm sau lưng của y toát lên một cỗ hàn ý.
Chỉ thấy, không biết từ khi nào, bên cạnh cái bóng của y liền đã nhiều ra một đoàn âm ảnh, tựa như một vũng mực nước, tạo thành hình dạng vặn vẹo, có chút giống với thân thể con người.
Lúc này, đoàn âm ảnh đó đang giơ hai tay ra, từ điệu bộ tới xem, tựa hồ là muốn chộp lấy đầu trêи cái bóng của y, đem nó vặn xuống!
[ Quỷ Ảnh - Cấp bậc : A. ( hồng y lệ quỷ)]
Mặc dù thấy rõ, thứ bị quỷ ảnh hạ thủ chỉ là cái bóng của mình. Thế nhưng, một khắc trước vừa mới nhìn thấy được khỏa đầu lâu hư thối treo trêи đầu của nhân ngẫu, Diêu Vũ liền có một loại linh cảm…
Một khi đầu của cái bóng bị vặn xuống, e rằng, đầu của y cũng sẽ không khống chế được, giống như cái bóng, bị cưỡng ép tháo đi.
Còn tốt, y kịp thời hiểu được ý nghĩa của lời nhắc nhở đó, nếu không, đầu cùng cổ của y e rằng đã phải hát một khúc biệt ly rồi.
Không biết vì cớ gì, sau khi bị ánh mắt của Diêu Vũ phát hiện. Động tác của quỷ ảnh liền đã giống như bị nhấn nút tạm dừng. Thân ảnh của nó cũng tựa như một vũng nước, bị người dùng khăn lau đi, chậm rãi phai nhạt, biến mất trong tầm mắt Diêu Vũ.
Thế nhưng, nhìn thấy một màn này, Diêu Vũ cũng không có cảm giác thoải mái chút nào. Bởi vì y biết rất rõ, quỷ ảnh cũng không chết. Nó hiện tại vẫn còn đang ẩn núp ở xung quanh, chờ đợi thời cơ ám toán y.
Không biết có phải là lương tâm trỗi dậy hay không, hiếm khi, hệ thống lại thông báo tiến độ nhiệm vụ một cách nhanh nhẹn như vậy.
[ Đinh, chúc mừng người chơi Diêu Vũ thành công hoàn thành A cấp nhiệm vụ : Hắc Ảnh. Khen thưởng : 5000 tích phân.]
[ Phụ đề nhiệm vụ : đầu óc linh mẫn đã kịp thời cứu giúp người chơi một mạng, kế tiếp, phải dựa vào người chơi thực hiện tự cứu rồi.]
Nếu chỉ nhìn mặt ngoài, đây có lẽ là nhiệm vụ đơn giản nhất mà Diêu Vũ từng thực hiện.
Không cần khống chế lệ quỷ, cũng không cần nghi lễ rườm rà, thế nhưng, nếu đổi thành người chơi khác đến thực hiện, dưới tình huống không biết rõ được sự thật như thế này, chín phần mười đều sẽ lật thuyền trong mương.
Quy luật giết người của quỷ ảnh, tựa hồ chính là từ phía sau âm thầm vặn gãy cổ của cái bóng. Yêu cầu cơ bản là không bị ánh mắt của người khác chính diện nhìn thấy.
Biết được quy tắc, thế nhưng, muốn thoát khốn cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy.
Con lệ quỷ này cùng những lệ quỷ khác y từng gặp rất khác nhau. Nó không có thực thể, mà chỉ là một đoàn bóng đen.
Dưới bóng đêm thế này, có thể nói, nó liền là cá trong biển lớn, có thể du tẩu đến bất kì nơi nào, rất khó lòng phòng bị.
Dù sao, y cũng không thể một mực nhìn chằm chằm cái bóng của mình không rời.
Đương nhiên, mọi chuyện chung quy vẫn không tính là quá mức khó khăn. Dù sao, quỷ ảnh cũng chỉ mới là hồng y lệ quỷ, không nắm giữ quỷ vực, cũng không thể rời khỏi địa phương này quá xa.
Chỉ cần y ra khỏi tiệm y phục, tin chắc rằng, nó cũng sẽ phải thúc thủ vô sách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất