Chương 165: Vệ Tử Khâm
Chỉ là, mặc cho Diêu Vũ như thế nào kêu gọi, Trác Thiên Hạo đang ngủ say hiển nhiên cũng sẽ không có khả năng đáp lại y.
Cảm nhận được vô số âm khí đang từ phía sau bủa vây tới, Diêu Vũ liền biết, nếu cứ tiếp tục chạy như con ruồi mất đầu như thế này, không sớm thì muộn, y nhất định cũng sẽ bị bắt thôi.
Thời khắc nguy cấp này, không còn khả năng do dự nữa, Diêu Vũ chỉ có thể lựa chọn phương án bết bát nhất mà mình nghĩ ra được.
Không dám chần chừ, gần như ngay khi chỉ vừa hạ quyết tâm, Diêu Vũ liền đã thò tay ra sau lưng, đem khóa kéo cửa ba lô mở ra, thò tay vào trong.
Bởi vì kϊƈɦ thước của vật cần lấy không nhỏ, nên gần như trong nháy mắt, y liền đã có thể sờ tới nó, trực tiếp đem nó lôi ra khỏi ba lô.
Không ngoài ý liệu, trong tay Diêu Vũ lúc này liền chính là hộp gỗ đựng đầu của không đầu tướng quân.
Nhìn xem nó, trong mắt thoáng hiện một tia giãy giụa, nhưng rốt cuộc, Diêu Vũ vẫn là cắn răng, đem nắp hộp mở ra. Hơn nữa, còn trực tiếp đưa tay, đem đầu của hắn ôm lên, ngay cả hộp gỗ đều bị vứt bỏ.
Không ngoài dự liệu, đầu của không đầu tướng quân cũng mang theo đầy đủ tiêu chí của một cỗ thi thể, tỷ như da thịt lạnh băng, cứng nhắc thô ráp.
Bởi vì đang ôm lấy đầu đối phương, Diêu Vũ có thể cảm nhận được rõ ràng tóc đen xơ rối, nhưng lại không chút nào dơ bẩn kia.
Không chút do dự, y liền lập tức xoay người, để ánh mắt của không đầu tướng quân nhìn thẳng về phía Mặc Phong. Mà bản thân cũng dùng tư thế đi thụt lùi, nhanh chóng di chuyển.
May mắn trêи đường ngoại trừ nước bẩn cũng đã không còn trướng ngại vật nào khác, nếu không, Diêu Vũ e là đã sớm ngã thành tư thế cẩu gặm phân.
Thời khắc này, khi gương mặt đối diện với Mặc Phong, con ngươi đang nhắm chặt của đầu lâu liền đã đột ngột mở ra.
Mà gần như cùng lúc, tốc độ khuếch trương quỷ vực của Mặc Phong liền đã đột ngột giảm xuống rất nhiều lần. Mặc dù không đến mức tại chỗ bị đinh trụ, nhưng ảnh hưởng vẫn vô cùng hữu hiệu.
Đứng ở trong quỷ vực, không ngừng thuấn di lao nhanh, đột ngột, thân thể của Mặc Phong cũng đã ngưng lại ở giữa không trung.
Nhưng chỉ một giây thoáng qua, hắn liền đã từ trong trạng thái tạm dừng tránh thoát đi, ánh mắt nâng lên, mang theo u ám nhìn về phía bóng người đang nhanh chóng đào thoát ở phía trước.
“Tiểu Ngư nhi, ngươi đúng là trêu chọc đủ nhiều thứ. Thật muốn đánh gãy chân của ngươi, đem ngươi khóa lại, để ngươi không dám ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt nữa.”
Không nghe thấy lời lẩm bẩm của Mặc Phong, lúc này, nhìn thấy hiệu quả mà đầu lâu mang tới, Diêu Vũ ngay tức khắc liền mừng rỡ trong lòng.
Nhưng dù vậy, y vẫn không cấm có chút lo nghĩ, lỡ như không đầu tướng quân đang ở cách nơi này rất xa thì sao?
Thế nhưng, vấn đề này của Diêu Vũ, hiển nhiên chính là nghĩ nhiều! Bởi vì y không biết, quỷ vực của không đầu tướng quân vô cùng đặc biệt, có thể xuyên toa không gian!
Cũng vì thế, nên khi nghe thấy tiếng vó ngựa quen thuộc đang không ngừng đến gần, Diêu Vũ chỉ có thể thầm than ngay cả ông trời cũng muốn giúp mình.
Mà cũng vào thời điểm này, hệ thống liền đã không chịu thua kém, bỗng dưng xuất hiện soát độ tồn tại.
[ Đinh, người chơi thành công phát động nhiệm vụ ẩn tàng. Có lựa chọn tiếp nhận hay không?]
[ Nhắc nhở : Đây thuộc về nhiệm vụ ẩn, không thuộc phạm vi quản lý của hệ thống. Cấp bậc cùng phần thưởng hoàn toàn dựa vào người ban bố nhiệm vụ, thỉnh suy nghĩ kĩ trước khi lựa chọn.]
Lại là nhiệm vụ ẩn! Nhưng mơ hồ, Diêu Vũ có khoảng 90% chắc chắn, ‘người’ đề ra nhiệm vụ này, chính là không đầu tướng quân.
Vì vậy, không chút do dự, Diêu Vũ liền lập tức xác nhận :“Tiếp nhận nhiệm vụ ẩn.”
[ Đinh, tiếp nhận hoàn tất, người chơi thành công mở ra ẩn tàng nhiệm vụ : Quỷ Hầu Gia.]
[ Mô tả nhiệm vụ :
–Quỷ Hầu Gia khi còn sống họ Vệ, tên Tử Khâm, là nhi tử của tiểu công chúa Tây Mạc cùng một vị vương gia khác họ trong triều.
–Phụ mẫu của hắn thành thân, tất cả đều chỉ là vì một cuộc hôn nhân chính trị, nên có thể nói là không có bất kì tình cảm nam nữ gì.
–Sau khi Vệ Tử Khâm sinh ra, vương gia liền bắt đầu ở bên ngoài tầm hoa vấn liễu, còn nạp vào phủ không ít thϊế͙p͙ thất. Mà ngay cả mẫu phi của hắn, đồng dạng cũng ở ngoài phủ nuôi tân hoan.]
[…2
–Rõ ràng là tiểu thế tử vốn phải được người tôn kính, nhưng Vệ Tử Khâm từ nhỏ lại phải bất hạnh nhìn xem phụ mẫu triệt để bỏ mặt nhau.
–Bởi vì kế thừa phần lớn huyết mạch của mẫu thân, nên ngoại hình của Vệ Tử Khâm cũng thiên về hướng dị vực. Việc này, khiến hắn không ít lần bị người đem ra làm trò đùa, còn bị những vương tôn quý tộc khác xa lánh.]
[…3
–Phong lưu khắp nơi, chưa tới ba năm, vương gia liền đã có thêm hai nhi một nữ.
–Cũng vì thế, vị tiểu thế tử như Vệ Tử Khâm liền triệt để biến thành vật dư thừa. Bị phụ vương không chút do dự phái tới biên ải.
–Biết rõ bản thân không được chào đón ở vương phủ, hắn cũng không già mồm cãi láo, trong đêm liền mang theo hành trang tiến về biên cương.
–Mười bốn tuổi, Vệ Tử Khâm liền đã bắt đầu ra trận giết địch, hắn anh dũng thiện chiến, chưa đến năm năm liền đã được thánh thượng phong làm thống soái đại quân, ban tước phong hầu, trở thành một vị hầu gia quyền thế vượt xa phụ vương của mình.]
[…4
–Bôn ba trêи chiến trường, hơn năm năm, Vệ Tử Khâm mới mang theo một thân sát khí quay trở về.
–Hắn được ban thưởng phủ đệ, còn có lượng lớn vàng bạc châu báu cùng đất phong.
–Chỉ là, Vệ Tử Khâm có lẽ cũng không ngờ tới được, nhân tính của con người đôi khi lại có thể tàn nhẫn hơn cả súc sinh như vậy.
–Phụ mẫu một khi đã chán ghét con cái, thì so với ngoại nhân còn phải tàn nhẫn hơn gấp trăm vạn lần.]
**Tên của hầu gia nhà ta là Tử Khâm trong “Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm”. Dịch thô một chút có nghĩa là áo chàng xanh xanh, làm lòng ta xao xuyến.
Cảm nhận được vô số âm khí đang từ phía sau bủa vây tới, Diêu Vũ liền biết, nếu cứ tiếp tục chạy như con ruồi mất đầu như thế này, không sớm thì muộn, y nhất định cũng sẽ bị bắt thôi.
Thời khắc nguy cấp này, không còn khả năng do dự nữa, Diêu Vũ chỉ có thể lựa chọn phương án bết bát nhất mà mình nghĩ ra được.
Không dám chần chừ, gần như ngay khi chỉ vừa hạ quyết tâm, Diêu Vũ liền đã thò tay ra sau lưng, đem khóa kéo cửa ba lô mở ra, thò tay vào trong.
Bởi vì kϊƈɦ thước của vật cần lấy không nhỏ, nên gần như trong nháy mắt, y liền đã có thể sờ tới nó, trực tiếp đem nó lôi ra khỏi ba lô.
Không ngoài ý liệu, trong tay Diêu Vũ lúc này liền chính là hộp gỗ đựng đầu của không đầu tướng quân.
Nhìn xem nó, trong mắt thoáng hiện một tia giãy giụa, nhưng rốt cuộc, Diêu Vũ vẫn là cắn răng, đem nắp hộp mở ra. Hơn nữa, còn trực tiếp đưa tay, đem đầu của hắn ôm lên, ngay cả hộp gỗ đều bị vứt bỏ.
Không ngoài dự liệu, đầu của không đầu tướng quân cũng mang theo đầy đủ tiêu chí của một cỗ thi thể, tỷ như da thịt lạnh băng, cứng nhắc thô ráp.
Bởi vì đang ôm lấy đầu đối phương, Diêu Vũ có thể cảm nhận được rõ ràng tóc đen xơ rối, nhưng lại không chút nào dơ bẩn kia.
Không chút do dự, y liền lập tức xoay người, để ánh mắt của không đầu tướng quân nhìn thẳng về phía Mặc Phong. Mà bản thân cũng dùng tư thế đi thụt lùi, nhanh chóng di chuyển.
May mắn trêи đường ngoại trừ nước bẩn cũng đã không còn trướng ngại vật nào khác, nếu không, Diêu Vũ e là đã sớm ngã thành tư thế cẩu gặm phân.
Thời khắc này, khi gương mặt đối diện với Mặc Phong, con ngươi đang nhắm chặt của đầu lâu liền đã đột ngột mở ra.
Mà gần như cùng lúc, tốc độ khuếch trương quỷ vực của Mặc Phong liền đã đột ngột giảm xuống rất nhiều lần. Mặc dù không đến mức tại chỗ bị đinh trụ, nhưng ảnh hưởng vẫn vô cùng hữu hiệu.
Đứng ở trong quỷ vực, không ngừng thuấn di lao nhanh, đột ngột, thân thể của Mặc Phong cũng đã ngưng lại ở giữa không trung.
Nhưng chỉ một giây thoáng qua, hắn liền đã từ trong trạng thái tạm dừng tránh thoát đi, ánh mắt nâng lên, mang theo u ám nhìn về phía bóng người đang nhanh chóng đào thoát ở phía trước.
“Tiểu Ngư nhi, ngươi đúng là trêu chọc đủ nhiều thứ. Thật muốn đánh gãy chân của ngươi, đem ngươi khóa lại, để ngươi không dám ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt nữa.”
Không nghe thấy lời lẩm bẩm của Mặc Phong, lúc này, nhìn thấy hiệu quả mà đầu lâu mang tới, Diêu Vũ ngay tức khắc liền mừng rỡ trong lòng.
Nhưng dù vậy, y vẫn không cấm có chút lo nghĩ, lỡ như không đầu tướng quân đang ở cách nơi này rất xa thì sao?
Thế nhưng, vấn đề này của Diêu Vũ, hiển nhiên chính là nghĩ nhiều! Bởi vì y không biết, quỷ vực của không đầu tướng quân vô cùng đặc biệt, có thể xuyên toa không gian!
Cũng vì thế, nên khi nghe thấy tiếng vó ngựa quen thuộc đang không ngừng đến gần, Diêu Vũ chỉ có thể thầm than ngay cả ông trời cũng muốn giúp mình.
Mà cũng vào thời điểm này, hệ thống liền đã không chịu thua kém, bỗng dưng xuất hiện soát độ tồn tại.
[ Đinh, người chơi thành công phát động nhiệm vụ ẩn tàng. Có lựa chọn tiếp nhận hay không?]
[ Nhắc nhở : Đây thuộc về nhiệm vụ ẩn, không thuộc phạm vi quản lý của hệ thống. Cấp bậc cùng phần thưởng hoàn toàn dựa vào người ban bố nhiệm vụ, thỉnh suy nghĩ kĩ trước khi lựa chọn.]
Lại là nhiệm vụ ẩn! Nhưng mơ hồ, Diêu Vũ có khoảng 90% chắc chắn, ‘người’ đề ra nhiệm vụ này, chính là không đầu tướng quân.
Vì vậy, không chút do dự, Diêu Vũ liền lập tức xác nhận :“Tiếp nhận nhiệm vụ ẩn.”
[ Đinh, tiếp nhận hoàn tất, người chơi thành công mở ra ẩn tàng nhiệm vụ : Quỷ Hầu Gia.]
[ Mô tả nhiệm vụ :
–Quỷ Hầu Gia khi còn sống họ Vệ, tên Tử Khâm, là nhi tử của tiểu công chúa Tây Mạc cùng một vị vương gia khác họ trong triều.
–Phụ mẫu của hắn thành thân, tất cả đều chỉ là vì một cuộc hôn nhân chính trị, nên có thể nói là không có bất kì tình cảm nam nữ gì.
–Sau khi Vệ Tử Khâm sinh ra, vương gia liền bắt đầu ở bên ngoài tầm hoa vấn liễu, còn nạp vào phủ không ít thϊế͙p͙ thất. Mà ngay cả mẫu phi của hắn, đồng dạng cũng ở ngoài phủ nuôi tân hoan.]
[…2
–Rõ ràng là tiểu thế tử vốn phải được người tôn kính, nhưng Vệ Tử Khâm từ nhỏ lại phải bất hạnh nhìn xem phụ mẫu triệt để bỏ mặt nhau.
–Bởi vì kế thừa phần lớn huyết mạch của mẫu thân, nên ngoại hình của Vệ Tử Khâm cũng thiên về hướng dị vực. Việc này, khiến hắn không ít lần bị người đem ra làm trò đùa, còn bị những vương tôn quý tộc khác xa lánh.]
[…3
–Phong lưu khắp nơi, chưa tới ba năm, vương gia liền đã có thêm hai nhi một nữ.
–Cũng vì thế, vị tiểu thế tử như Vệ Tử Khâm liền triệt để biến thành vật dư thừa. Bị phụ vương không chút do dự phái tới biên ải.
–Biết rõ bản thân không được chào đón ở vương phủ, hắn cũng không già mồm cãi láo, trong đêm liền mang theo hành trang tiến về biên cương.
–Mười bốn tuổi, Vệ Tử Khâm liền đã bắt đầu ra trận giết địch, hắn anh dũng thiện chiến, chưa đến năm năm liền đã được thánh thượng phong làm thống soái đại quân, ban tước phong hầu, trở thành một vị hầu gia quyền thế vượt xa phụ vương của mình.]
[…4
–Bôn ba trêи chiến trường, hơn năm năm, Vệ Tử Khâm mới mang theo một thân sát khí quay trở về.
–Hắn được ban thưởng phủ đệ, còn có lượng lớn vàng bạc châu báu cùng đất phong.
–Chỉ là, Vệ Tử Khâm có lẽ cũng không ngờ tới được, nhân tính của con người đôi khi lại có thể tàn nhẫn hơn cả súc sinh như vậy.
–Phụ mẫu một khi đã chán ghét con cái, thì so với ngoại nhân còn phải tàn nhẫn hơn gấp trăm vạn lần.]
**Tên của hầu gia nhà ta là Tử Khâm trong “Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm”. Dịch thô một chút có nghĩa là áo chàng xanh xanh, làm lòng ta xao xuyến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất