Lên Án [Đam Mỹ]

Chương 17: 10.1

Trước
Chương 10.1

Đạo diễn hô cắt, Chu Liệt gọi Kỷ Vọng qua, hỏi hôm nay cậu sao lại biến thành thế này, ngày hôm qua diễn xuất rất tốt, hôm nay trạng thái lại vô cùng tệ.

Tuy rằng diễn xuất của Kỳ Bạc Ngôn so với cậu còn kém xa, nhưng Chu Liệt không có năng lực mắng nhiếc Kỳ Bạc Ngôn, chỉ có thể chĩa mũi dùi về phía cậu. Kỷ Vọng thành thật cúi đầu nghe mắng: “Đạo diễn, quay lại lần nữa nhé, lần này tôi nhất định sẽ diễn tốt hơn.”

Tiếng bước chân từ phía sau truyền đến, vừa nghe đã biết là ai, bởi vì đôi giày Kỳ Bạc Ngôn đang đi có đính vật trang trí đặc biệt. Khi bước đi phát ra âm thanh rất kỳ lạ, Kỷ Vọng nghe một lần liền để lại ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Cậu theo bản năng đứng thẳng lưng, Kỳ Bạc Ngôn đứng phía sau cậu nói: “Thôi bỏ đi đạo diễn, màn này không quay nữa.”

Truyện được đăng tải trên trang: https://webtruyen.com/len-an-dam-my/. Việc đọc trên các trang coppy khác có thể sẽ không đầy đủ. Các bạn hãy đọc ở trang chính thức để cập nhật truyện nhanh nhất nhé.

Đây là MV của Kỳ Bạc Ngôn, tiền cũng là công ty Kỳ Bạc Ngôn bỏ ra. Nhưng mà, Chu Liệt nghe thấy lời nói tùy hứng của Kỳ Bạc Ngôn, muốn quay là quay, không muốn quay nữa là không quay, vẫn không tránh khỏi cảm thấy khó chịu.

Chu Liệt đè nén lửa giận: “Đã dựng phông xong rồi, vẫn nên tiếp tục quay chứ, nếu bỏ giữa chừng thì lãng phí quá.”

Kỷ Vọng cảm giác được quần áo trên lưng đã đẫm mồ hôi, Kỳ Bạc Ngôn phía sau lại ậm ờ không nói chuyện.

Sắc mặt Chu Liệt càng lúc càng khó coi, hắn xoay người, đối mặt với Kỳ Bạc Ngôn: “Ngài Kỳ à… Đã sắp xếp xong hết rồi, tốt nhất là tiếp tục quay thôi.”

“Anh yên tâm, lần này tôi nhất định diễn đàng hoàng.” Kỷ Vọng gằn từng chữ.

Kỳ Bạc Ngôn tựa như đang chờ lời nói này của cậu: “Vậy nghe đạo diễn đi, tiếp tục quay.”

Nói xong, Kỳ Bạc Ngôn bước lên ôm lấy bả vai Chu Liệt: “Buổi tối cùng đi ăn khuya nhé? Chị Viện muốn tới thăm anh.”

Chu Liệt nghe thấy cái tên này, sắc mặt ngay lập tức dịu lại: “Thằng nhóc này, còn muốn ăn khuya, cũng không biết đến tối đã quay xong chưa nữa.”

Kỳ Bạc Ngôn thoải mái nói: “Làm sao lại không quay xong chứ, nếu thật sự không xong tôi sẽ nói với công ty bơm thêm tiền qua.”



Kỷ Vọng thấy sắc mặt Chu Liệt từ giận dữ trở nên hớn hở, có chút hối hận bản thân đi xen vào việc của người khác.

Kỳ Bạc Ngôn đắc tội ai, có liên quan gì đến cậu? Kỳ Bạc Ngôn lăn lộn đến vị trí cao hơn cậu, người ta cũng thích hắn hơn cậu.

Bắt đầu quay lần nữa, Kỷ Vọng theo lời đã nói, nỗ lực diễn, nghiêm túc đọc thoại, ánh mắt trở nên sâu sắc hơn, diễn ra dáng vẻ mến mộ một người, làm cho mọi người xung quanh sinh ra ảo giác, tựa như Kỷ Vọng thật sự rất nặng tình với Kỳ Bạc Ngôn.

Chỉ là diễn kịch mà thôi, Kỷ Vọng tự nhủ trong lòng.

Đạo diễn hài lòng rồi, Kỷ Vọng lại đánh rơi nghị lực, nhập vai quá sâu, khóe mắt đỏ ửng, ngơ ngẩn ngồi tại chỗ, đôi tay nhuốm đầy máu giả nhơ nhớp.

Kỳ Bạc Ngôn xoay người đứng lên, Lý Phong đưa khăn ướt cho hắn, Kỳ Bạc Ngôn cầm trên tay cũng không lo bàn tay dính nhớp của hắn, mà ưu tiên kéo tay Kỷ Vọng qua, lau cho cậu trước.

Khuôn mặt Kỳ Bạc Ngôn vẫn còn sưng, dáng vẻ cụp mắt thoạt nhìn cực kỳ nghiêm túc, giống như hiện tại không có chuyện gì quan trọng bằng việc lau sạch tay cho Kỷ Vọng.

Trên tay truyền đến cảm giác ẩm ướt, kéo Kỷ Vọng đang đắm chìm trong cốt truyện tỉnh lại. Cậu rút tay mình ra khỏi tay Kỳ Bạc Ngôn, tựa kiếm đứng dậy, mang theo cảm giác dính nhớp còn sót lại trên tay, rời khỏi trường quay.

Phần diễn của Kỷ Vọng không còn nhiều, Kỳ Bạc Ngôn lại tùy hứng, cũng mặc kệ cậu bỏ diễn, bởi vì thích khách cho dù yêu ai đi nữa, cũng không thay đổi chuyện cũ của nhân vật chính, chỉ là một nhân vật làm nền trăm phần trăm.

Nhân vật chính sẽ khiếp sợ vì tâm ý của hắn, kinh ngạc vì hành vi của hắn, nhưng sẽ vĩnh viễn không giao phó chân tâm cho một nhân vật phụ.

Chu Sơ Tuyết đứng ở bên phông nền, trợ lý che dù cho cô. Kỷ Vọng vì lễ phép gật đầu chào hỏi, lại bị đối phương gọi lại.

Nữ Omega thoạt nhìn nhỏ nhắn xinh đẹp, làm người khác dâng lên ham muốn bảo vệ.

Mà việc Kỷ Vọng không hiểu nhất là giao tiếp với Omega, cậu gượng gạo không biết nên làm như thế nào, lại nghĩ đến bởi vì Kỳ Bạc Ngôn nổi cơn, đất diễn của nữ chính đều bị cậu chiếm.

Đã vào giới lâu như vậy, Kỷ Vọng đương nhiên biết đây là một chuyện vô cùng thiếu lễ phép. Chu Sơ Tuyết nếu ghét cậu, Kỷ Vọng cũng phải cắn răng chịu, huống chi Chu Sơ Tuyết không tỏ thái độ gì, càng làm cho Kỷ Vọng cảm thấy áy náy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước