Lén Lút Yêu Đương Trong Giới Giải Trí Là Trải Nghiệm Gì?

Chương 12

Trước Sau
“Mấy con nô tì kia đừng ăn vạ nữa, hôm nay Xán Bạch top nhất hot nhất thế giới đã cầu hôn rồi.”

“Ảnh đế và ca sĩ, anh tàn bạo ở trong phim, dịu dàng của anh chỉ dành cho em, em biến tình yêu thành lời ca, trêu ghẹo cho anh ghen chết.”

Không sai, Phác Xán Liệt quá hưng phấn, kéo tay Biên Bá Hiền đan mười ngón vào nhau, chụp tấm hình đăng Weibo.

“Lập gia đình rồi, đối tượng @Biên Bối Khẳng. Tay em ấy đẹp không? Của tôi đấy.【trề môi】”

Biên Bá Hiền cười hắn ấu trĩ, ở trên giường chọt hắn ngứa ngáy một phen, hai người lăn tới lăn lui lại nổi lửa.

Quản lý của Phác Xán Liệt gọi tới, hắn bật loa ngoài, tiếp tục nghịch cùng cậu. Hiện tại hắn chiếm thế thượng phong, Biên Bá Hiền ở dưới thân hắn bị cù lét đỏ bừng mặt, không lên tiếng được, cậu không quen khoe ân ái trước mặt người ngoài mà.

“Xán Liệt à, cậu có chuyện thì tốt xấu gì cũng bàn bạc với anh, này này này, vụ có người yêu lớn thế mà không nói…”

Phác Xán Liệt bận trêu Biên Bá Hiền, thuận miệng đáp lấy lệ: “Bây giờ vẫn ổn mà anh, anh khỏi lo nha…”

Đầu tóc Biên Bá Hiền lộn xộn, nút áo ngủ cũng bung mấy cái, làn da trước ngực trắng bóc, dường như cố ý, đầu lưỡi cậu trườn từ khóe miệng lên đường viền môi trên, Phác Xán Liệt quấn lấy môi cậu hôn như trả thù, Biên Bá Hiền bị hắn gợi cảm giác, ôm cổ cắn môi trên của hắn.

Phác Xán Liệt thấy chưa thỏa mãn, ghé vào cổ cậu thổi hơi.

Biên Bá Hiền nhột, cười khúc khích.

“Xán Liệt? Cậu đang làm gì đấy? Còn cười à?”

Phác Xán Liệt suýt quên mất quản lý, mò lấy di động vừa nói chuyện vừa ôm Biên Bá Hiền vào lòng: “Anh, chuyện vợ chồng em anh đừng bận tâm, chẳng phải bây giờ rất tốt sao?”

Hai người náo loạn đến tận trưa, mặt Biên Bá Hiền đã đỏ rực, Phác Xán Liệt càng ngắm càng thấy đáng yêu, ôm cậu bóp bóp chỗ này hôn hôn chỗ nọ.

Bài đăng Weibo của Phác Xán Liệt gây nên trận xôn xao không nhỏ, hai người vừa công khai sang hôm sau đã cầu hôn, phim truyền hình cũng không diễn biến như vậy.

Hơn nữa nhan sắc cả hai đều tuyệt phối, ở trong giới giải trí cũng có địa vị không thấp, scandal hầu như bằng không, người qua đường cũng vui lây với tình yêu của họ, hai chữ “chúc mừng” thậm chí lên luôn hot search.

Phác Xán Liệt xem mà cao hứng, mở Wechat gửi ghi âm cho Ngô Thế Huân: “Ngô Thế Huân Ngô Thế Huân, sao chưa share Weibo của anh?”

Rồi lại mở nhóm Wechat của studio, kêu quản lý chuyển chức chủ nhóm cho mình, Phác Xán Liệt phát thông báo:

“@Mọi người, sao chưa share Weibo của tôi? Chưa dậy à?”

Qua hồi lâu vẫn không ai đáp, Phác Xán Liệt tức tới thở phì phò mà phát lì xì.

Chưa đến hai giây đã bị cướp sạch.

“Chúc mừng anh Phác anh Biên nên duyên vợ chồng, chúc hôn nhân mỹ mãn.”

“Trăm năm hòa hợp.”



“Đầu bạc răng long.”

“Sớm sinh quý tử.”

Phác Xán Liệt không nhịn nổi nữa: “Dừng! Nhận lì xì rồi thì lăn đi share đi!”

Tay Biên Bá Hiền không an phận, vén áo hắn lên sờ, khiến Phác Xán Liệt mất kiên nhẫn, đến khi ánh mắt hắn thấm dục vọng mà hỏi cậu: “Cục cưng, có muốn…”

Biên Bá Hiền cười một cách vô tội: “Em đói.”

OK, kết hôn rồi, Phác Xán Liệt thăng chức từ bảo mẫu thành bà nội trợ, hắn vẫn rất hài lòng với chức vụ này.

Trong nhà không có nguyên liệu nấu ăn, Phác Xán Liệt lôi Biên Bá Hiền ra ngoài mua sắm.

Tuy đã công khai, nhưng vẫn phải trang bị một chút, khẩu trang tuyệt đối không thể thiếu, hắn đeo cho Biên Bá Hiền, lại kéo xuống hôn hôn chóp mũi cậu.

Biên Bá Hiền rất đẹp, nhất là vừa trải qua chuyện ấy, toàn thân ửng hồng, làm hắn quyến luyến không rời.

Phác Xán Liệt nắm tay cậu lắc lư: “Đi thôi, dẫn bảo bối nhỏ đi siêu thị.”

Biên Bá Hiền vỗ cơ bắp hắn: “Học sinh tiểu học à.”

Hai người rất hiếm khi dạo siêu thị cùng nhau, đa phần đều là Phác Xán Liệt mua nguyên liệu về nhà nấu cơm, xưa nay Biên Bá Hiền không quản, thậm chí ra ngoài cực kỳ ít.

Không sợ bị lật tẩy, quang minh chính đại nắm tay đi siêu thị, hoạt động hằng ngày thế này khiến lòng cậu ấm áp quá đỗi.

Cậu đẩy xe hàng, tới khu quà vặt, gom cả dãy khoai tây chiên vào xe y như giặc ngoại xâm tấn công thôn quê, Phác Xán Liệt theo sau, cất từng món trở về.

Biên Bá Hiền ngoái đầu nhìn: “Phác Xán Liệt anh làm gì vậy? Khoai tây chiên của em đâu?”

“Không cho ăn, hôm qua em gào dữ lắm, bộ cổ họng không đau hả?”

Bị hắn nói, mặc dù có hơi thẹn, nhưng Biên Bá Hiền được cưng chiều được quan tâm, cả người lâng lâng, bèn ngầm đồng ý hành động của Phác Xán Liệt.

Ai bảo hôm nay cậu vui vẻ chứ?

Cuối cùng quà vặt dễ gây nhiệt đều không được phép, trên xe hàng nhiều nhất chỉ là kẹo trái cây.

Biên Bá Hiền không biết làm cơm, Phác Xán Liệt mua nguyên liệu cậu cũng không biết lựa, ngoan ngoãn ở bên cạnh nhìn hắn bỏ đồ ăn đủ loại đủ kiểu lên xe.

Vừa quay đầu bỗng trông thấy Đồng Tư Vũ.

“Ồ, trùng hợp quá.”



Trùng cái đếch, cậu không xấu hổ à? Biên Bá Hiền bực bội nghĩ, cuối cùng chỉ cười cười với gã, kéo Phác Xán Liệt đi.

Phác Xán Liệt đi còn nhanh hơn cậu, trong lòng luôn nghĩ Đồng Tư Vũ cứ thích tạo moment với Biên Bá Hiền, không ngừng gắn biệt danh ‘ti tiện’ cho gã.

Để lại mình Đồng Tư Vũ lúng ta lúng ta tại chỗ.

Thế giới mạng quá phát triển cũng có một điểm không tốt, tin tức truyền đi cực nhanh, làm người ta không có chút riêng tư nào.

Bức ảnh hai người dạo siêu thị đụng trúng Đồng Tư Vũ bị đăng lên Weibo, các bậc thầy mạng ảo lại bắt đầu thêu dệt cốt truyện, gì mà duyên mới gặp tình cũ, trong ánh mắt hai người đều bén tia lửa.

Biên Bá Hiền nhìn tấm hình bị chỉnh tới mức chỉ còn đường viền cơ thể kia, khóe miệng giật giật.

CP Tư Hiền vừa mới tuyệt vọng hiện tại lại hô gào đầy nhiệt huyết, chữ “tự lăng xê” lại nhảy ra liên tù tì.

Biên Bá Hiền: “Thói xấu.”

Biên Bá Hiền ăn no rồi, đỡ cái bụng tròn ủm giải quyết đống kẹo trái cây mới mua về, nằm trên lồng ngực Phác Xán Liệt đút hắn từng viên một.

“Em đút anh cái nào anh phải nói vị cái đó nha.”

“Nho.”

“Táo xanh.”

“Việt quất.”

“Vị dâu, cho em ăn.”

Biên Bá Hiền: “Ưm ưm ưm…”

Hai ngày nay họ quá sôi nổi, bị cho là tự lăng xê cũng không phải không có lý do, có điều phỏng đoán này bị người hâm mộ bác bỏ rất nhanh: “Siêu sao còn phải tự lăng xê à? Có thể động cái bộ não dùng để trưng của bạn không?”

Lúc nào Biên Bá Hiền cũng bị bình luận của fan chọc cười.

Ác, nhưng gãi đúng chỗ ngứa.

Hiện tại miệng Biên Bá Hiền đầy vị trái cây hỗn hợp, cậu nhéo cằm Phác Xán Liệt tỏ vẻ trả thù, nhưng đối với hắn mà nói sức lực này chỉ là nhõng nhẽo.

Họ lại bắt đầu náo loạn, tận đến khi di động reo, Biên Bá Hiền mang sắc mặt nghiêm túc nhìn hắn, bắt máy:

“Mẹ.”

Đầu kia sau khi trầm mặc vài giây:

“Kêu Phác Xán Liệt nghe điện thoại.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau