Chương 15
Ngày thứ hai của lễ hội văn hóa ta mới bắt đầu tham gia.
Sáng sớm khi…tỉnh lại dấu vết trên người đã được Linh rửa sạch cho, cảm giác phi thường nhẹ nhàng khoan khoái, đầu giường có tờ giấy hắn lưu lại, bảo ta hảo hảo nghỉ ngơi.
Buổi sáng các hạng mục hoạt động ta phụ trách liền giao cho hắn.
Nhu nhu thắt lưng, cũng không phải thực đau, tối hôm qua Linh thực ôn nhu, nói thật, hắn đúng là tình nhân tốt.
Nếu hắn hứa hẹn phụ trách các hạng mục hoạt động, ta cũng không khách khí tiếp tục nghỉ ngơi. Bình thường Linh chẳng quản lí việc của ai bao giờ, nhưng một khi hắn đã đáp ứng chuyện gì nhất định sẽ làm đến cùng, biết rõ điểm ấy ta ngủ thiệt yên tâm thoải mái.
Gần đến trưa, Linh trở về phòng ngủ.
Trên người hắn mặc bộ đồ hoa lệ cổ đại Hy Lạp kia kia, đem ta từ trên giường kéo đến.
“Tình nhi bảo bối, ngủ cả một buổi sáng cũng đủ rồi đi, nhanh đứng lên, buổi chiều có buổi biểu diễn của ta, ngươi phải trình diện nga.”
Nói xong từ trong tủ treo quần áo lấy ra đồng phục, thay ta mặc vào.
Lúc này ta, cảm giác tựa như về trước đây, đoạn thời gian bị hắn biến trở thành búp bê không ngừng bắt mặc đủ loại quần áo.
“Thật lâu không giúp Tình nhi mặc quần áo …” Hắn ngữ khí mang theo hoài niệm, “Khi đó ta thích nhất đem Tình nhi mặc thành búp bê lolita xinh xắn đáng yêu vô cùng a… …”
Kính nhờ! Là ngươi đơn phương hưởng thụ, khi đó ta chính là chịu đau khổ.
Mặc xong quần áo, ta vào phòng tắm rửa mặt, mà còn lại Linh là ở phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.
Không phải ta thổi phồng, tay nghề cuả Linh, thật sự là đệ nhất đệ nhị a, tuyệt không so với đầu bếp khách sạn kém hơn!
Hơn nữa hắn lại rất rõ ràng khẩu vị của ta, bữa cơm này, đương nhiên là ăn thỏa mãn lại khoái trá rồi
Chuẩn bị xong, ta bị Linh cầm tay lôi ra khỏi kí túc xá.
Ở hội trường người thật sự rất nhiều nha!
Bốn phía đầy ấp người, cũng không có thiếu cha mẹ học sinh, lễ hội văn hóa của học viện lan dục là mở của tự do, chỉ cần là học sinh cũng có thể mời cha mẹ tham dự, đương nhiên, học sinh đã tốt nghiệp cũng có thể về lại trường thăm thú, náo nhiệt là đương nhiên.
Còn chưa kịp đi hội học sinh hội báo tin, Linh đã lôi kéo ta nhằm đến chỗ hắn chỗ,phía sau cánh gà.
Chung quanh không ít ánh mắt kinh diễm dừng ở bộ quần áo diễm lệ trên người Linh, ta ở một bên tự nhiên cũng bị dư quang ngắm đến, còn có một chút tầm mắt, quỷ dị dừng ở cái nắm tay của chúng ta, bình thường ta cũng không có cảm giác gì cả, nhưng giờ phút này lại cảm thấy được có chút chột dạ, sự việc tối hôm qua phát sinh hết thảy rõ ràng ở trước mắt, ta đỏ mặt, muốn giãy khỏi tay Linh, nhưng hắn khí lực tăng thêm, chặt chẽ kéo chặt ta.
Rốt cục tới nơi, lớp của Linh mặt mũi cũng hảo lớn, cư nhiên cướp được sân khấu kịch của trường, ta nhớ rõ đối thủ cạnh tranh có vài nhóm, trong đó ca kịch, CLB kịch nói vẫn là CLB có lịch sử lâu đời trong trường, mà lớp của Linh tựa hồ không có gì đặc biệt, thế nhưng lại lấy được được chỗ tốt như thế a?
Tuy rằng diễn tập mới được vài ngày, lớp Linh cũng không có gì cường hạng, nhưng ít nhiều nhờ có chiêu bài quảng bá rộng rãi của Linh, thế nên trước giờ diễn tận một tiếng, rạp hát chỗ ngồi đã gần như kín hết.
“Tình nhi… … …”
Linh lộ ra một nụ cười ác ma, mỗi lần hắn cười như vậy, ta nhất định sẽ không hay ho!
“Có… Chuyện gì?”
Ta trong lòng run sợ lui dần lui dần hỏi, sau đó che lỗ tai, lừa mình dối người không muốn nghe tin dữ bổ xuống đầu mình.
“Chúng ta có một nhân vật phi thường trọng yếu không có tới… … tiểu Tình nhi ngươi tới thay thế bổ sung đi… …”
Hắn cười tủm tỉm lôi kéo ta vào hậu trường, không thèm để ý kháng nghị của ta lôi ra một bộ quần áo hoa lệ!
“Không… Không được… Vẫn là tìm ở lớp các ngươi đi… …” Ta nghiêm mặt ngoài cười nhưng trong không cười, “Ta cái gì cũng không biết nhất định sẽ diễn sai!”
“Sẽ không… …” Hắn bắt đầu cởi quần áo của ta, mạnh mẽ thay đổi trang phục, “Còn có thời gian một giờ, mà nhân vật kia lời kịch chỉ có vài câu, bằng trí thông minh của tiểu Tình nhi, nhất định rất nhanh có thể nhập vai a…”
Nói xong, không để cho cự tuyệt đem ta ấn vào bàn hóa trang, đập phấn bôm bốp.
Trời ạ… …
Ta có hay không có thể không cần thông minh?
Ta không nghĩ lên diễn a!!!!!
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot
Sáng sớm khi…tỉnh lại dấu vết trên người đã được Linh rửa sạch cho, cảm giác phi thường nhẹ nhàng khoan khoái, đầu giường có tờ giấy hắn lưu lại, bảo ta hảo hảo nghỉ ngơi.
Buổi sáng các hạng mục hoạt động ta phụ trách liền giao cho hắn.
Nhu nhu thắt lưng, cũng không phải thực đau, tối hôm qua Linh thực ôn nhu, nói thật, hắn đúng là tình nhân tốt.
Nếu hắn hứa hẹn phụ trách các hạng mục hoạt động, ta cũng không khách khí tiếp tục nghỉ ngơi. Bình thường Linh chẳng quản lí việc của ai bao giờ, nhưng một khi hắn đã đáp ứng chuyện gì nhất định sẽ làm đến cùng, biết rõ điểm ấy ta ngủ thiệt yên tâm thoải mái.
Gần đến trưa, Linh trở về phòng ngủ.
Trên người hắn mặc bộ đồ hoa lệ cổ đại Hy Lạp kia kia, đem ta từ trên giường kéo đến.
“Tình nhi bảo bối, ngủ cả một buổi sáng cũng đủ rồi đi, nhanh đứng lên, buổi chiều có buổi biểu diễn của ta, ngươi phải trình diện nga.”
Nói xong từ trong tủ treo quần áo lấy ra đồng phục, thay ta mặc vào.
Lúc này ta, cảm giác tựa như về trước đây, đoạn thời gian bị hắn biến trở thành búp bê không ngừng bắt mặc đủ loại quần áo.
“Thật lâu không giúp Tình nhi mặc quần áo …” Hắn ngữ khí mang theo hoài niệm, “Khi đó ta thích nhất đem Tình nhi mặc thành búp bê lolita xinh xắn đáng yêu vô cùng a… …”
Kính nhờ! Là ngươi đơn phương hưởng thụ, khi đó ta chính là chịu đau khổ.
Mặc xong quần áo, ta vào phòng tắm rửa mặt, mà còn lại Linh là ở phòng bếp chuẩn bị cơm trưa.
Không phải ta thổi phồng, tay nghề cuả Linh, thật sự là đệ nhất đệ nhị a, tuyệt không so với đầu bếp khách sạn kém hơn!
Hơn nữa hắn lại rất rõ ràng khẩu vị của ta, bữa cơm này, đương nhiên là ăn thỏa mãn lại khoái trá rồi
Chuẩn bị xong, ta bị Linh cầm tay lôi ra khỏi kí túc xá.
Ở hội trường người thật sự rất nhiều nha!
Bốn phía đầy ấp người, cũng không có thiếu cha mẹ học sinh, lễ hội văn hóa của học viện lan dục là mở của tự do, chỉ cần là học sinh cũng có thể mời cha mẹ tham dự, đương nhiên, học sinh đã tốt nghiệp cũng có thể về lại trường thăm thú, náo nhiệt là đương nhiên.
Còn chưa kịp đi hội học sinh hội báo tin, Linh đã lôi kéo ta nhằm đến chỗ hắn chỗ,phía sau cánh gà.
Chung quanh không ít ánh mắt kinh diễm dừng ở bộ quần áo diễm lệ trên người Linh, ta ở một bên tự nhiên cũng bị dư quang ngắm đến, còn có một chút tầm mắt, quỷ dị dừng ở cái nắm tay của chúng ta, bình thường ta cũng không có cảm giác gì cả, nhưng giờ phút này lại cảm thấy được có chút chột dạ, sự việc tối hôm qua phát sinh hết thảy rõ ràng ở trước mắt, ta đỏ mặt, muốn giãy khỏi tay Linh, nhưng hắn khí lực tăng thêm, chặt chẽ kéo chặt ta.
Rốt cục tới nơi, lớp của Linh mặt mũi cũng hảo lớn, cư nhiên cướp được sân khấu kịch của trường, ta nhớ rõ đối thủ cạnh tranh có vài nhóm, trong đó ca kịch, CLB kịch nói vẫn là CLB có lịch sử lâu đời trong trường, mà lớp của Linh tựa hồ không có gì đặc biệt, thế nhưng lại lấy được được chỗ tốt như thế a?
Tuy rằng diễn tập mới được vài ngày, lớp Linh cũng không có gì cường hạng, nhưng ít nhiều nhờ có chiêu bài quảng bá rộng rãi của Linh, thế nên trước giờ diễn tận một tiếng, rạp hát chỗ ngồi đã gần như kín hết.
“Tình nhi… … …”
Linh lộ ra một nụ cười ác ma, mỗi lần hắn cười như vậy, ta nhất định sẽ không hay ho!
“Có… Chuyện gì?”
Ta trong lòng run sợ lui dần lui dần hỏi, sau đó che lỗ tai, lừa mình dối người không muốn nghe tin dữ bổ xuống đầu mình.
“Chúng ta có một nhân vật phi thường trọng yếu không có tới… … tiểu Tình nhi ngươi tới thay thế bổ sung đi… …”
Hắn cười tủm tỉm lôi kéo ta vào hậu trường, không thèm để ý kháng nghị của ta lôi ra một bộ quần áo hoa lệ!
“Không… Không được… Vẫn là tìm ở lớp các ngươi đi… …” Ta nghiêm mặt ngoài cười nhưng trong không cười, “Ta cái gì cũng không biết nhất định sẽ diễn sai!”
“Sẽ không… …” Hắn bắt đầu cởi quần áo của ta, mạnh mẽ thay đổi trang phục, “Còn có thời gian một giờ, mà nhân vật kia lời kịch chỉ có vài câu, bằng trí thông minh của tiểu Tình nhi, nhất định rất nhanh có thể nhập vai a…”
Nói xong, không để cho cự tuyệt đem ta ấn vào bàn hóa trang, đập phấn bôm bốp.
Trời ạ… …
Ta có hay không có thể không cần thông minh?
Ta không nghĩ lên diễn a!!!!!
Liệp tình mỹ thiểu niên
Edit: Bapngot
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất