Loã Xoa (H)

Chương 13: Làm Vợ Chồng Chính Thức (H) 1

Trước Sau
Nhóm Dịch: 102

Cái eo chó đực cũng không khách sáo, từng cái một, vừa chắc chắn vừa mạnh mẽ, như đóng cọc đóng chặt cô dưới thân, hai cơ thể khít khao hợp nhất làm một.

Mỗi lần, đều đâm vào sâu nhất, mặc cho huyệt hoa ướt át siết chặt lấy anh, vừa chua vừa tê, lại không chán ghét đâm vào tận cùng hoa tâm.

Du Vi Tri có mái tóc đen như thác nước xõa tung trên giường, mồ hôi làm ướt tóc, giống như một yêu nữ quyến rũ, mang theo vẻ đẹp quyến rũ vạn phần.

Cái trơn trượt ấm áp chặt chẽ đó, khoái cảm xộc thẳng lên đỉnh đầu, anh cong lưng liên tục dùng sức, quên mất cái gọi là "nhịp điệu", chỉ hận không được cứng như sắt, cả đời chôn vùi trong cơ thể cô.

Như lạc vào thiên đường, trong nháy mắt rơi xuống vực sâu, không thể tự thoát ra được.

Nếu có thể, thật muốn... thật muốn ăn trọn cô.

Nhịp độ ra vào bên dưới từ chậm đến nhanh, ngày càng nhanh, cho đến khi nghe thấy tiếng nước bắn tung tóe, nhịp độ và tốc độ tấn công của anh khiến cô gần như suy sụp.

"Á! Thật sự... không được rồi!" Cô cắn mu bàn tay, run rẩy thở hổn hển.

Nhưng Trình Tiêu Dực một tay khống chế cô, còn có thể tránh cho cô tự làm mình bị thương.

Trên người anh thoang thoảng mùi tuyết tùng nhàn nhạt, chỉ khi tình đến nồng mới ngửi thấy, vừa gợi cảm vừa lãnh đạm.

Nắm lấy tay phải của cô, nhẹ nhàng hôn một cái rồi mười ngón tay đan chặt vào nhau, sự dịu dàng ở trên và sự hung dữ ở dưới, như thể nhân cách phân liệt thành hai người.

Cái nóng bỏng cuồn cuộn không biết mệt mỏi đâm vào, thẳng tắp thao túng, nơi giao hợp của hai người là một vùng lầy lội, chảy ra những vệt nước ngoằn ngoèo, lại liên tục thay đổi góc độ, cô cảm thấy cơ thể mình sắp bị vỡ tan.

Môi lưỡi vụn vặt trải khắp toàn thân, nghiền ngẫm gặm nhấm, tiếng rên rỉ của cô từ thanh mảnh đến tròn trịa trầm thấp, vỡ vụn, nhưng anh không cho cô được thoải mái.



"Tôi, tôi mệt quá... ghét, anh!"

"Đừng chạm vào đó, ư~ cầu xin..." Cô muốn dừng lại, nhưng cô không hề có quyền quyết định, "Ừm a, đừng!"

"Chậm một chút..."

Mỗi lần đến giới hạn sắp sụp đổ, anh đều cố tình giảm tốc độ tấn công, hoặc dứt khoát dừng lại, anh mới vào nghề vừa giống như một chàng trai trẻ không biết kiềm chế, lại dựa vào khả năng tự chủ siêu cường khiến cô run rẩy điên cuồng.

Quá trình ra vào liên tục dài dằng dặc và vô tận, anh vui vẻ tận hưởng, như thể không biết mệt.

Anh xông vào bên trong cô, vừa mạnh vừa dữ, Du Vi Tri không thể kêu được, chỉ có thể há miệng thở gấp, hoàn toàn từ bỏ việc chống cự.

Cô chưa bao giờ biết được chuyện ân ái, lại có thể khiến người ta phát điên ngạt thở như vậy.

Thể lực tiêu hao kiệt quệ, khoái cảm tê dại từ huyệt hoa ập đến toàn thân dữ dội, cô khô miệng lưỡi, mềm nhũn vô lực co giật hai ba cái, cơn cực khoái bị kìm nén từ lâu trong nháy mắt lan tỏa khắp tứ chi.

"Nóng quá~" Anh không nhịn được thở dài một tiếng, nơi giao hợp cũng theo tiếng "phụt" một cái, giống như có thứ gì đó trào ra.

Khoái cảm anh mang lại, vượt quá giới hạn mà cơ thể Du Vi Tri có thể chịu đựng được, sự hung dữ đầy đặn lướt qua từng nếp gấp nhỏ bên trong hoa huyệt, cô hét lên thất thanh.

Cơ thể ửng hồng liên tục co giật, cửa mình vô thức co lại chặt nhất, khiến Trình Tiêu Dực trải nghiệm cảm giác sung sướng gần như đau đớn.

Hẻm núi đột ngột siết chặt, anh lại động thêm hai cái, đang lúc anh chuẩn bị tiếp tục ra sức thì bụng dưới đột nhiên co thắt, một dòng nước nóng trào ra từ bên dưới.

Anh bất ngờ bị cô kẹp bắn như vậy.

Sắc mặt Trình Tiêu Dực không được tốt lắm, cơ bắp rắn chắc căng chặt, làn da màu mật ong mịn màng, trán ẩn nhẫn nổi gân xanh, vô số lần anh mường tượng đến đêm động phòng này, mất ăn mất ngủ, vô cùng ấm áp, nhưng lại quên rằng bẩm sinh và học tập, đôi khi không thể chống lại bản năng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau