Chương 11: Giao chiến
Các ngươi là ai mà dám tới địa bàn của bọn ta.
Một toán cướp từ đâu xuất hiện đang đứng sừng sững trước mặt hai người. Nhìn sơ qua thì có tầm khoảng hơn 20 người thanh niên cao to mặc đồng bộ nam trang màu đen, tay cuốn xà cạp đỏ, mặt mũi bịt kín. Tên cầm đầu thì có vẻ nhỉnh hơn chút, tay hắn cầm con mã tấu dài sáng loá chĩa thẳng về phía hai người. Ngũ ca bèn đứng dậy tiến lên phía trước che chắn lấy Tần Trương ở phía sau:
- Chúng tôi chỉ là người khách du hành qua đây không biết đã có điểm nào mạo phạm đến các vị huynh đài đây.
Tên tướng cướp đáp lại:
- Tao không cần biết, đây là địa bàn của bọn tao,chúng bay vào muốn vào phải cống cho tụi này ít nhất 50 lạng bạc. Nếu không thì..."
Đám cướp đồng thanh hô to:
- Lột sạch đồ, giết không tha! Lột sạch đồ,giết không tha!
Ngũ Ca thấy sự trắng trợn ghê gớm ấy của bọn cướp, sự tức giận trong cậu bộc phát, hai tay nắm chặt môi mín chặt định lao lên động thủ.Tần Trương vội giữ lấy tay y, ra hiệu bằng ánh mắt cho y bình tĩnh lại. Rồi cậu kéo y ra phía sau để tự mình đàm đạo với toán cướp:
- Thật sự chúng tôi chỉ là kẻ hành khuất lang thang không thể lấy đâu ra 50 lạng bạc để cống nạp được mong các vị rộng lượng bỏ qua. Với lại đây cũng là lần đầu chúng tôi tới đây nên không....
- Mày im!
Tần Trương chưa kịp nói hết câu thì tên cướp đã hét toáng lên. Hắn nghiền răng nghiến lợi mặt đỏ bừng khí thế hừng hực như một con mãnh thú đang sôi máu. Tiến lại gần phía Tần Trương hắn nhìn cậu chằm chằm rồi nhanh chân đạp cho cậu một cước vào bụng. May thay cậu kịp thời lấy tay chắn được nhưng vẫn bị sức mạnh của đòn đánh đẩy lùi ra phía sau vài bước.
- Chớ có luyên thuyên, không có tiền nộp cho ông thì chỉ có nước chết!
Lời tên tướng cướp vừa dứt, đám người phía sau đã nhào đến bao vây lấy hai người. Tần Trương và Ngũ Ca cũng nhanh chóng vào thế thủ sẵn. Trương rút trong người bộ đôi dao găm, còn Ngũ Ca lấy nỏ bắn đá cầm tay làm vũ khí. Hai bên đều đã sẵn sàng chuẩn bị ứng chiến. Không khí xung quanh như ngưng tụ lại khiến cho tình thế càng trở nên căng thẳng. Tên cầm đầu hô một tiếng: Giết! Cả đám bèn lao lên. Trận chiến chính thức bắt đầu.
Tần Trương lộn nhào về phía trước tránh né đòn tất công của địch. Cậu dẫm lên vai một tên cướp đang xông đến, rồi lấy đà lao vào đám phía sau múa vài đường xoèn xoẹt khiến ba bốn tên ngã nhào. Thấy thủ pháp của cậu tên tướng cướp cũng lao đến hai người solo cực gắt bất phân thắng bại. Ngũ Ca cũng không phải dạng vừa, cậu lấy một vài viên đá trong túi đeo ở bên hông vừa giương nỏ cậu vừa niệm chú khiến mấy viên đá sáng rực lên như bị lửa thiêu đốt.Y yểm trợ Tần Trương từ phía xa, một loạt đạn cậu bắn ra bọn cướp phải hét toán lên vì sức nóng của những viên đá.
Nhưng chỉ được một lúc lâu hai bên đã thấm mệt. Tần Trương bị tên tướng cướp cứa một nhát bên bả vai còn hắn thì cũng bị cậu đâm một nhát phía bên sườn. Hai người khuỵu xuống thở hồng hộc. Bên phía Ngũ Ca cũng sắp không cầm cự nổi vì để tạo ra đá lửa thì cậu phải hoàn toàn sử dụng nội lực của mình. Đám cướp đã,tiêu tán gần hết lực lượng chỉ còn lại vài tên bị trọng thương đang cố gắng chống đỡ. Bỗng nhiên tên tướng cướp cười lớn:
- Ha ha hay lắm coi như cũng có chút bản lĩnh vậy để xem ngươi có đỡ lại được thứ này không?
Một toán cướp từ đâu xuất hiện đang đứng sừng sững trước mặt hai người. Nhìn sơ qua thì có tầm khoảng hơn 20 người thanh niên cao to mặc đồng bộ nam trang màu đen, tay cuốn xà cạp đỏ, mặt mũi bịt kín. Tên cầm đầu thì có vẻ nhỉnh hơn chút, tay hắn cầm con mã tấu dài sáng loá chĩa thẳng về phía hai người. Ngũ ca bèn đứng dậy tiến lên phía trước che chắn lấy Tần Trương ở phía sau:
- Chúng tôi chỉ là người khách du hành qua đây không biết đã có điểm nào mạo phạm đến các vị huynh đài đây.
Tên tướng cướp đáp lại:
- Tao không cần biết, đây là địa bàn của bọn tao,chúng bay vào muốn vào phải cống cho tụi này ít nhất 50 lạng bạc. Nếu không thì..."
Đám cướp đồng thanh hô to:
- Lột sạch đồ, giết không tha! Lột sạch đồ,giết không tha!
Ngũ Ca thấy sự trắng trợn ghê gớm ấy của bọn cướp, sự tức giận trong cậu bộc phát, hai tay nắm chặt môi mín chặt định lao lên động thủ.Tần Trương vội giữ lấy tay y, ra hiệu bằng ánh mắt cho y bình tĩnh lại. Rồi cậu kéo y ra phía sau để tự mình đàm đạo với toán cướp:
- Thật sự chúng tôi chỉ là kẻ hành khuất lang thang không thể lấy đâu ra 50 lạng bạc để cống nạp được mong các vị rộng lượng bỏ qua. Với lại đây cũng là lần đầu chúng tôi tới đây nên không....
- Mày im!
Tần Trương chưa kịp nói hết câu thì tên cướp đã hét toáng lên. Hắn nghiền răng nghiến lợi mặt đỏ bừng khí thế hừng hực như một con mãnh thú đang sôi máu. Tiến lại gần phía Tần Trương hắn nhìn cậu chằm chằm rồi nhanh chân đạp cho cậu một cước vào bụng. May thay cậu kịp thời lấy tay chắn được nhưng vẫn bị sức mạnh của đòn đánh đẩy lùi ra phía sau vài bước.
- Chớ có luyên thuyên, không có tiền nộp cho ông thì chỉ có nước chết!
Lời tên tướng cướp vừa dứt, đám người phía sau đã nhào đến bao vây lấy hai người. Tần Trương và Ngũ Ca cũng nhanh chóng vào thế thủ sẵn. Trương rút trong người bộ đôi dao găm, còn Ngũ Ca lấy nỏ bắn đá cầm tay làm vũ khí. Hai bên đều đã sẵn sàng chuẩn bị ứng chiến. Không khí xung quanh như ngưng tụ lại khiến cho tình thế càng trở nên căng thẳng. Tên cầm đầu hô một tiếng: Giết! Cả đám bèn lao lên. Trận chiến chính thức bắt đầu.
Tần Trương lộn nhào về phía trước tránh né đòn tất công của địch. Cậu dẫm lên vai một tên cướp đang xông đến, rồi lấy đà lao vào đám phía sau múa vài đường xoèn xoẹt khiến ba bốn tên ngã nhào. Thấy thủ pháp của cậu tên tướng cướp cũng lao đến hai người solo cực gắt bất phân thắng bại. Ngũ Ca cũng không phải dạng vừa, cậu lấy một vài viên đá trong túi đeo ở bên hông vừa giương nỏ cậu vừa niệm chú khiến mấy viên đá sáng rực lên như bị lửa thiêu đốt.Y yểm trợ Tần Trương từ phía xa, một loạt đạn cậu bắn ra bọn cướp phải hét toán lên vì sức nóng của những viên đá.
Nhưng chỉ được một lúc lâu hai bên đã thấm mệt. Tần Trương bị tên tướng cướp cứa một nhát bên bả vai còn hắn thì cũng bị cậu đâm một nhát phía bên sườn. Hai người khuỵu xuống thở hồng hộc. Bên phía Ngũ Ca cũng sắp không cầm cự nổi vì để tạo ra đá lửa thì cậu phải hoàn toàn sử dụng nội lực của mình. Đám cướp đã,tiêu tán gần hết lực lượng chỉ còn lại vài tên bị trọng thương đang cố gắng chống đỡ. Bỗng nhiên tên tướng cướp cười lớn:
- Ha ha hay lắm coi như cũng có chút bản lĩnh vậy để xem ngươi có đỡ lại được thứ này không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất