Chương 11
Muốn cho Long Thiên Thích ra giá cả mua hạ Thương thị, Nguyệt Khê cũng không nắm chắc nhiều lắm. Long Thiên Thích lần trước dường như đã ngụ ý nói cho hắn biết, đòi tiền đơn giản, nhưng tuyệt không thể nhúng tay vào chuyện của y, tin tưởng Long Thiên Thích là người nói được là làm được. Bất quá Nguyệt Khê từ trước đến nay đối mị lực chính mình rất có tự tin, hơn nữa Long Thiên Thích hiện tại đúng là đối hắn cảm tình đang thập phần sâu sắc, giá trị tuyệt đối không nhỏ.
Có cái từ kêu chẩm biên phong, tuy rằng nói chung đều là chiêu thức của nữ nhân, nhưng đã rơi vào loại tình huống này Nguyệt Khê cũng rất khó bận tâm đến tôn nghiêm chính mình. Vấn đề cần phải giải quyết trước mắt chính là việc của anh trai hắn. Chiếu theo lời Mai Thuấn Thần nói, phong này chỉ cần thổi trúng hảo, không sợ không chiếm được, đương nhiên loại phong này chỉ có ở chẩm biên mới thổi trúng.
Đầu tiên mặc vào áo ngủ siêu cấp sét đánh mà Mai Thuấn Thần đưa cho hắn, thật không phải nói cỡ nào lộ, là trạng thái bán trong suốt, theo cách nói của Mai Thuấn Thần như ẩn như hiện mới là vương đạo; trong phòng đương nhiên hắn cũng đã cố ý bố trí qua, chính là lấy ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn để đạt tới hiệu quả tốt nhất. Tuy rằng Mai Thuấn Thần hướng hắn đề cử mấy khoản nước hoa, nhưng Nguyệt Khê ngẫm lại vẫn là tự nhiên vẫn tốt hơn, Long Thiên Thích không phải nam nhân bình thường, tin tưởng những tình nhân trước kia tuyệt đối là hao tổn tâm cơ để lấy lòng y, dùng cách này ngược lại làm cho y phát hiện sẽ không tốt lắm.
Sớm gọi điện thoại cùng y hẹn thời gian, miễn cho vị đại nhân vật kia bị chuyện gì đó cuốn lấy. Mấy ngày nay, thời gian y ra ngoài càng lúc càng nhiều, rất nhiều buổi tối khi hắn ngủ được một giấc mới có thể nhìn đến y, cho nên nếu trước đó không hẹn tốt, hết thảy sự chuẩn bị này đều có thể uổng phí.
Lại ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái đồng hồ trên tường, bảy giờ năm mươi, thời gian hẹn cùng Long Thiên Thích còn kém mười phút, Nguyệt Khê trước tiên ở bên ngoài áo ngủ bán trong suốt khoát thêm một bộ nhất kiện. Vừa vào cửa liền nhìn thấy hắn mặc thành như vậy, Long Thiên Thích sẽ hoài nghi.
Tám giờ đúng, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, người này thật sự là đúng giờ.
Nhanh chóng đi tới cửa, có vài phần giống thê tử Nhật Bản cười nghênh đón: “Ngươi đã trở lại.”
Tuy rằng rất muốn làm cho chính mình thoạt nhìn có vẻ thật nghiêm chỉnh, nhưng Nguyệt Khê vẫn là nhịn không được bật cười.
Đôi mắt Long Thiên Thích hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó cũng cười, nói: “Hôm nay tại sao lại ngoan như vậy a?!”
Khi nói chuyện Long Thiên Thích vuốt vuốt tóc Nguyệt Khê. Rất có xúc cảm.
Nguyệt Khê cười tiến lên đem tây trang của Long Thiên Thích cởi ra, chỉ để lại áo sơmi bên trong, nháy mắt mấy cái nói: “Ngẫu nhiên như vậy một chút không tốt sao?”
“Cũng không tồi.” Long Thiên Thích cười, lôi kéo Nguyệt Khê song song ngồi vào trên sô pha, lại nói: “Bữa tối ăn chưa?”
Nguyệt Khê gật gật đầu, cười nói: “Quản gia đưa lên trong phòng ăn, hôm nay có món cá ăn rất ngon, ngươi cũng nếm qua đi?”
Long Thiên Thích gật gật đầu, đem Nguyệt Khê kéo qua, hôn nhẹ hai má hắn, hỏi: “Hôm nay cố ý làm cho ta về sớm là có chuyện gì sao?”
“Cũng không có gì, một thiên tiểu thuyết của ta xuất bản, biên tập vừa mới cho ta biết.” Nguyệt Khê cười, lại nói: “Bởi vì cảm thấy thật cao hứng, cho nên muốn chúc mừng một chút.”
“Phải không?” Long Thiên Thích tựa hồ có chút kinh ngạc, nói: “Ngươi gần nhất không phải vẫn không viết sao?”
“Y?” Nguyệt Khê có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Long Thiên Thích ngay cả loại chi tiết này đều biết. Nhưng bổ cứu còn kịp, nhân tiện nói “Đây là viết lúc trước, chỉ tùy tiện một chút, không nghĩ tới kết quả này.”
Long Thiên Thích “Úc” một tiếng, lại nói: “Bất quá, về sau không cần viết nữa, bác sĩ nói qua ngươi không nên phí công quá độ.”
Nguyệt Khê nháy mắt mấy cái, điều này bất đồng với ngày thường, đây là Mai Thuấn Thần dạy hắn phương pháp thứ hai dùng để mê hoặc người khác —— phao mị nhãn. Chính là gương mặt hắn là thanh lệ, phỏng chừng rất khó giả vờ bộ dáng quyến rũ, nhưng hắn vẫn nỗ lực, trả lời: “Hảo hảo, cái gì đều nghe lời ngươi, bất quá nếu ta ngay cả bản thảo cũng không viết, vậy thì bình thường ta có cái gì để làm đâu?”
Trước kia lúc còn là sinh viên, hắn cơ hồ không bỏ qua buổi học nào, một là cảm thấy học thêm một chút mới có lợi, hai là hắn thật sự không biết chính mình nên làm cái gì khi rỗi rảnh. Mà hiện tại sau bốn năm học, sắp lãnh bằng tốt nghiệp thì hoàn toàn không cần đi học nữa, rất nhiều bạn học đều bắt đầu tìm việc làm, nhưng mà thật rõ ràng là vị nhân huynh này sẽ không đồng ý hắn đi làm, đương nhiên nếu là cho hắn làm tư nhân trợ lý còn có thể nói chuyện. Nhưng mà cái công việc đó, hắn dù thế nào cũng sẽ không nguyện ý.
Long Thiên Thích nhìn hắn, tựa hồ đối với vấn đề này cảm thấy khó giải quyết, một hồi lâu mới nói: “Đi theo ta không tốt sao?”
Nguyệt Khê gật gật đầu, nói: “Tốt lắm, cùng ngươi đúng là thật sự rất vui vẻ. Nhưng công việc của ngươi nhiều như vậy, cũng không có thể hai mươi bốn giờ ở bên cạnh ta, cho dù thật sự có thể, như vậy cũng không có nhiều ý nghĩa. Có chút chuyện gì đó để chính mình làm cũng tốt mà.”
Long Thiên Thích lẳng lặng nhìn hắn, một hồi lâu mới nói: “Kia tuỳ ngươi thích đi.”
“Đừng chỉ nói đến chuyện mất hứng này nữa.” Nguyệt Khê hưng trí, lôi kéo Long Thiên Thích hướng phòng ngủ bên trong đi vào, nói: “Tiểu thuyết của ta xuất bản, ngươi tính chúc mừng như thế nào?”
Long Thiên Thích cười nhìn hắn, hỏi: “Vậy ngươi muốn ta chúc mừng thế nào đây?”
“Điều này phải tự ngươi nghĩ ra chứ, ta nói ra thì không có ý nghĩa gì.” Nguyệt Khê cười lôi kéo Long Thiên Thích ngồi ở trên sô pha, chính mình ngồi ở trên người y.
“Ta thật sự không nghĩ ra được.”
Chuyện tặng quà hay lễ vật cho người khác, y cơ hồ chưa làm qua, tình nhân của y cho tới bây giờ đều tìm cách làm cho y vui, còn y thì không biết nên như thế nào mang lại niềm vui cho người khác.
Nguyệt Khê nắm tay Long Thiên Thích, miệng lại cong lên, Long Thiên Thích cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.
“Đúng rồi, ngươi mấy ngày nay đi nơi nào? Mỗi ngày ta đã muốn ngủ mới trở về.” Nguyệt Khê giống như nhớ tới cái gì đột nhiên hỏi.
“Có chút việc cần xử lý.” Long Thiên Thích ôm hắn đáp.
Nguyệt Khê lại đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt nhìn về phía Long Thiên Thích đầy dò xét, dùng thanh âm cực nhẹ lại nguy hiểm nói: “Mấy ngày qua, ngươi cũng chưa bính qua ta, ngươi sẽ không ở bên ngoài tìm người nào khác đó chứ?”
“Lại nghĩ ngợi lung tung, chỉ vì thân thể ngươi không tốt.” Long Thiên Thích ôm hắn, lại nói: “Bác sĩ nói phải cẩn thận điều trị.”
Lần đó sau khi bính hắn, hắn ước chừng hai ngày không xuống giường. Hơn nữa bác dĩ Hoàng sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi, cho dù còn muốn, y cũng không thể không để ý đến thân thể hắn.
Đối với đáp án này Nguyệt Khê tựa hồ thập phần vừa lòng, lấy thân phận Long Thiên Thích, cho dù muốn tìm một người nào đó để giải quyết nhu cầu thì cũng là tối bình thường thôi.
“Đúng rồi, ngày hôm qua anh trai ngươi tìm ngươi là có chuyện gì?” Long Thiên Thích cười hỏi.
Đây là Nguyệt Khê lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại muốn y về sớm, Thương gia lại vừa vặn xảy ra vấn đề, cho nên có đến 99% là có chuyện cầu y.
“Hắc hắc......” Nguyệt Khê cười rộ lên.
“Vấn đề tiền bạc sao?” Long Thiên Thích một bộ biểu tình hiểu rõ, lại nói: “Nhiều ít? Lần này ta sẽ cho mượn với tư cách tư nhân.”
“Ai muốn tiền của ngươi, giống như đối tốt với ngươi chính là vì tiền vậy.”
“Vậy thì làm sao? Nói nghe một chút.” Long Thiên Thích thật ra cũng có chút hưng trí, bắt đầu đùa với Nguyệt Khê. Ngày hôm qua Thương Phong Dật gọi điện thoại hẹn Nguyệt Khê, y lập tức cho thư ký đi chuẩn bị số liệu hiện tại của Thương thị, đối với trạng huống của Thương thị y đã nắm một cách rõ ràng.
“Cho ngươi một cái đại tiện nghi, là tốt cho ngươi.” Nguyệt Khê nói xong, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Long Thiên Thích nói: “Đem Thương thị bán cho ngươi, có phải là một sự tốt hay không?”
“Thương thị nếu là không qua được cửa ải khó khăn trước mắt này, tuỳ thời đều có thể phá sản, đến lúc đó căn bản là không cần mua, cấp lại cũng không ai muốn.” Long Thiên Thích nhất châm kiến huyết nói.
Nguyệt Khê khoé miệng run rẩy, người nầy có thể không cần khôn khéo như vậy hay không.
“Nhưng vấn đề là, chỉ là ba nghìn vạn mà thôi, tuỳ tiện bán đều có thể.” Nguyệt Khê phản bác.
“Nhưng điều kiện tiên quyết là muốn bán nó, nếu ta không muốn cho nó bán được, ta cam đoan cho dù chỉ là một phần ba giá cả đều bán không được.” Long Thiên Thích lại khai khẩu.
Nguyệt Khê lúc này sắc mặt đã muốn trở nên khó coi, Long Thiên Thích lại đột nhiên cười cười, xoa mũi hắn nói: “Ta chỉ là cùng ngươi nói đùa mà thôi, chỉ là một Thương thị xí nghiệp, còn không đáng giá ta lấy tay đoạn.”
Nói vậy có nghĩa là nếu xí nghiệp của đối phương có giá trị, y sẽ làm như vậy, quả nhiên là vô sỉ.
“Được rồi, ta chỉ đùa chút thôi, đừng trầm mặt như vậy.” Long Thiên Thích hống hắn, trực tiếp hỏi: “Ngươi hy vọng ta lấy giá cả nào để mua?”
“Này...... Ngươi xem xét rồi quyết định thôi.” Nguyệt Khê đối với con số cụ thể thật sự không biết, phỏng chừng Thương Phong Dật cũng không biết.
Long Thiên Thích trầm ngâm một chút, mới nói: “Ta sẽ lấy danh nghĩa tập đoàn Lập Phong mà thu mua, giá cả cụ thể phải đợi sau khi đánh giá mới định được. Trừ lần đó ra, ta sẽ lấy danh nghĩa tư nhân ở giá gốc chi nhiều ra một phần ba, như vậy ngươi chắc chắn sẽ cao hứng.”
Quả nhiên, Nguyệt Khê có chút vừa lòng gật gật đầu, lại thở dài: “Ngươi công và tư phân thật sự rất rõ ràng.”
“Đã muốn không rõ ràng lắm.” Long Thiên Thích cười, đem Nguyệt Khê ôm sát, thần sắc phút chốc trở nên nghiêm túc, nói: “Bất quá, nhớ rõ lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa. Thương thị là nhà của ngươi, nếu là bán cho người khác, thật sự sẽ có lỗi với phụ thân đã qua đời của ngươi, cho nên ta mới có thể ngoại lệ mà mua nó. Nhưng về sau đối với phương diện này không cần tới nữa, vẫn là câu nói trước kia, cần bao nhiêu tiền thì cứ nói cho ta biết là tốt rồi.”
Nguyệt Khê chỉ phải gật gật đầu, tuy rằng trong lòng ít nhiều có chút không thoải mái, nhưng lại có chút bội phục Long Thiên Thích.
“Bất quá, nhĩ hảo giống như laptop ta đưa cho ngươi vẫn vô dụng.” Long Thiên Thích nhớ tới thời điểm hôm nay thư ký báo cáo thu chi nói, hắn mua cho Nguyệt Khê là loại laptop tốt nhất.
“Đã muốn không ít.” Nguyệt Khê kêu lên: “Ngươi không chú ý tới trong thư phòng hơn rất nhiều sách sao? Còn có rất nhiều loạn thất bát tao tư liệu, đều là ta ở trên mạng tìm được. Bất quá, ngươi thật là kỳ quái, ngươi thiết lập mật mã trong máy tính tại sao lại chính là ngày sinh nhật anh trai của ta a?”
Long Thiên Thích nở nụ cười, nói: “Ta là ngày đó nhìn thấy ngươi, không nhớ rõ sao?”
Nguyệt Khê lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, tuy là cao hứng rồi lại có chút khó hiểu, hỏi: “Ta có điểm không rõ, ta thực sự xinh đẹp như vậy sao, có thể khiến cho ngươi nhất kiến chung tình?”
Long Thiên Thích cười khẽ, đối với câu hỏi này không thể trả lời. Cẩn thận ngẫm lại cũng không có thể xem như nhất kiến chung tình, dù sao người xinh đẹp so với Nguyệt Khê, y cũng là gặp qua không ít, chính là ở chung một thời gian, xinh đẹp tuy rằng trọng yếu, nhưng loại cảm giác này cũng không thể tìm được từ trên người ai khác.
“Nói thật, ngươi là không phải vì cảm thấy ta ngoạn tốt lắm, liền có cảm giác giống như dưỡng tiểu miêu tiểu cẩu?” Nguyệt Khê đột nhiên hỏi.
Long Thiên Thích bật cười, nói: “Ta cũng không thích dưỡng miêu cẩu, hơn nữa vài thứ kia cũng không có biện pháp cùng ta như vậy.”
“Vậy ngươi đã từng gặp qua người nào xinh đẹp đến kinh tâm động phách, vừa thấy khó quên chưa?” Nguyệt Khê tiếp tục hỏi.
Long Thiên Thích gật đầu, nói: “Đương nhiên là có.”
Nguyệt Khê chậc lưỡi, lại hỏi: “Vậy tình nhân của ngươi lúc ở trên giường có phải đều mang đến cho ngươi niềm vui hay không?”
“Ít nhất không nửa đường té xỉu.”
Nguyệt Khê trở mình mắt trợn trắng, đột nhiên cảm thấy được có chút vô lực, vừa định đứng dậy lại bị Long Thiên Thích ôm đắc càng nhanh.
“Nhưng mà không có người nào có thể làm cho ta vui vẻ như vậy.” Long Thiên Thích cười đến càng khoái trá.
Nguyệt Khê cũng cười, thân thủ phủng trụ mặt Long Thiên Thích nói: “Cũng chưa từng có người nào như ngươi sủng ta đến vậy.”
Long Thiên Thích cười cúi đầu hôn vào nơi cổ Nguyệt Khê, Nguyệt Khê mới vừa tắm qua, trên người tản ra một cỗ mùi thơm mê người. Long Thiên Thích nhanh chóng đem tầng quần áo bên ngoài Nguyệt Khê cởi xuống, chỉ để lại nhất kiện bên trong kia, nhưng động tác kế tiếp của y lại đình chỉ.
“Ta không quyến rũ sao?” Nguyệt Khê nhịn không được hỏi, hắn hoàn toàn ấn theo lời Mai Thuấn Thần nói mà làm, chẳng lẽ diện mạo hắn thật sự không quyến rũ?
Long Thiên Thích diêu đầu, xem tốt lắm, cũng thực quyến rũ, chính là......
“Đây là Mai Thuấn Thần dạy ngươi?” Long Thiên Thích cơ hồ có thể khẳng định.
Nguyệt Khê nhấp nháy đôi mắt xinh đẹp, lại không nói chuyện.
Long Thiên Thích thở dài, nói: “Ngươi thân thể vốn sẽ không hảo, không cần cùng hắn học những thứ loạn thất bát tao này, muốn cái gì theo ta nói thẳng thì tốt rồi.”
Nguyệt Khê quyết miệng phản đối: “Như vậy hiệu quả không phải rất tốt sao?” Khi nói chuyện, hắn đã muốn ôm lấy cổ Long Thiên Thích, một trận khẽ hôn làm cho Long Thiên Thích tâm thần nhộn nhạo.
Hắn a, từ nhỏ chính là tiểu ma nhân rồi.
Hai tháng sau Thương thị đổi chủ, liên tục một tuần các loại truyền thông hết sức có thể mà báo đạo, nhìn thấy mà Nguyệt Khê đều cảm thấy phiền. Bất quá, thực rõ ràng Thương Phong Dật đối với kết quả này thập phần vừa lòng, đương nhiên thân thích La thị cũng thập phần bất mãn, thế nhưng bọn họ cho dù bất mãn như thế nào cũng không dám cùng Long Thiên Thích oán giận. Nếu là bọn họ dám, Nguyệt Khê thật ra cũng có điểm chờ mong.
Mà Nguyệt Khê trong thời gian dài cũng hay viết lách, kia vốn là vì hắn đại thời gian rảnh rỗi không có việc gì làm nên viết đùa, nhưng hiện tại tính toán có thể dùng nó kiếm cơm, nên cũng lấy ra nhìn xem, từ từ tu chỉnh đến cuối cùng giao bản thảo không sai biệt lắm dùng một tháng thời gian, bất quá này cũng chính mình năm gần đây tối vừa lòng một ngày. Mà biên tập tựa hồ cũng đặc biệt mãn ý, thẳng hỏi hắn còn muốn viết tiếp theo hay không.
Viết, thật ra thì vẫn sẽ viết, chính là chỉ sợ phải qua một đoạn thời gian nữa.
Hắn cùng Long Thiên Thích kết giao là từ cuối tháng mười năm trước, mà hiện tại là tháng hai, tính tính cũng có bốn nguyệt. Tuy rằng thực tế thời gian hai người cùng một chỗ không nhiều lắm —— rất lớn nhất bộ nguyên nhân là do Long Thiên Thích bận quá, nhưng không thể phủ nhận, trong số các tình nhân của Nguyệt Khê vài năm trở lại đây, người này được xem như lâu bền nhất. Bất quá, cũng nên đã xong.
Hắn nguyên bản tính toán chờ Long Thiên Thích vứt bỏ hắn, hắn hảo thành công sắm vai diễn khí phu, hiện tại tuy rằng mục đích cũng là như thế, nhưng hắn đã không muốn chờ Long Thiên Thích chính mình cảm thấy chán ghét nữa. Tốc chiến tốc thắng với hắn mà nói là tốt nhất, đối với Long Thiên Thích hắn không thể có gì mê hoặc nữa rồi.
Tối hôm qua đã định đồng hồ báo thức, cam đoan hôm nay hắn sẽ thức dậy rời giường lúc chín giờ.
Đánh trước di động cho Long Thiên Thích, bởi vì Nguyệt Khê không xác định y lúc này có thể ở công ty hay không, mà điều trọng yếu hơn là không có Long Thiên Thích cho phép, hắn căn bản vào không cửa được, một tổng tài của một đại công ti cũng không phải bằng câu nói của hắn mà có thể đi lên gặp mặt được.
“Nguyệt Khê tiên sinh phải không?” Một tiểu thư xinh đẹp đã đi tới thập phần thân thiết hỏi, ẩn ẩn có chút tò mò nhìn nhìn Nguyệt Khê.
Nguyệt Khê gật gật đầu.
“Mời ngài theo ta đi lên.”
Ngồi thang máy tới rồi lầu ba mươi sáu, thế nhưng cùng lần trước ngồi phỏng vấn lại bất đồng, bên cạnh có khắc dấu hiệu tộc huy. Nguyệt Khê cơ hồ có thể khẳng định, đây là phòng chuyên dụng của Long Thiên Thích.
“Tổng tài đang đợi ngươi.” Tiểu thư xinh đẹp sau khi nói một câu lập tức thối lui.
Nguyệt Khê lại đánh giá gian văn phòng kia của tổng tài, nhìn một lúc, trực tiếp đẩy cửa đi vào. Dù sao là tới để khiến người chán ghét, không có lễ phép mới chính là trụ cột trong trụ cột.
Thế nhưng điều làm cho Nguyệt Khê ngoài ý muốn chính là, hắn bên này vừa mới vào cửa, cả người đã bị bế đứng lên.
“Ngươi thật sự đến đây?” Trong lời nói Long Thiên Thích hàm chứa ngoài ý muốn, nhưng rõ ràng là thập phần cao hứng.
“Nhớ ngươi, đương nhiên là tới rồi.” Nguyệt Khê cười.
Thật sự là kỳ quái, hắn rõ ràng so với Long Thiên Thích chỉ thấp hơn mười ba cm mà thôi, vì cái gì y luôn có thể dễ dàng ôm lấy hắn.
Long Thiên Thích ngồi ở trên sô pha, làm cho Nguyệt Khê ngồi ở trên đùi y, nói: “Còn tưởng rằng ngươi về sau sẽ không đến công ty nữa.”
“Chỉ cần là nơi ngươi sẽ đi, ta nhất định sẽ xuất hiện, bởi vì ta thật sự không – ly khai ngươi.” Nguyệt Khê cười, hai tay ôm cổ Long Thiên Thích, thật sự là muốn bao nhiêu thân thiết liền có bấy nhiêu thân thiết.
Bất quá Nguyệt Khê trong lòng cũng bắt đầu bội phục chính mình, loại lời này có thể nói đến thế mà mặt không đỏ, khí không suyễn.
Long Thiên Thích cười, tựa hồ càng thêm vui vẻ, hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Khê, lại nói: “Hôm nay tại sao lại nói như vậy?”
Mỗi câu đều giống như cố ý hống cho y vui vẻ.
Nguyệt Khê nhấp nháy mắt, nói: “Ngươi không thích sao?”
“Như thế nào không thích.” Long Thiên Thích ôm chặt hắn, nói: “Chính là có điểm ngoài ý muốn mà thôi.”
Nguyệt Khê mỉm cười. Yên tâm, về sau việc ngoài ý muốn còn rất nhiều.
“Ta đây về sau mỗi ngày cùng đi làm với ngươi được không?” Nguyệt Khê được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
“Ta sợ ngươi dậy sớm không nổi.” Long Thiên Thích xoa mũi hắn, nói chung hắn ngày hôm sau đều phải ngủ thẳng đến giữa trưa mới có thể đứng lên.
“Có thể, ta cam đoan có thể.” Nguyệt Khê cười cam đoan: “Vì để ở cùng ngươi một chỗ, ta nhất định sẽ thức dậy sớm.”
Long Thiên Thích không khỏi nhìn kỹ hắn, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hỏi: “Ngươi hôm nay có phải ăn cái gì không nên ăn gì hay không?”
Cuộc sống của Nguyệt Khê thực đơn thuần, ngoại trừ chuyện của Thương gia ra, nơi duy nhất thường đi chính là “Thiên sử chi đều”, mà Mai Thuấn Thần lại không xảy ra chuyện gì, mạc danh kỳ diệu xum xoe thật đúng là kỳ quái.
Khoé miệng Nguyệt Khê không khỏi run rẩy một chút, nói: “Có ý gì?”
“Ngươi tựa hồ có điểm khác thường.” Long Thiên Thích khi nói chuyện còn sờ sờ cái trán Nguyệt Khê, vừa cẩn thận ngửi ngửi trên người hắn, cũng không có mùi rượu.
“Ta đối với ngươi như vậy, ngươi cảm thấy không tốt sao?” Nguyệt Khê cẩn thận hỏi.
“Tại sao không tốt chứ, ta đương nhiên cảm thấy thật cao hứng rồi, chính là có điểm lo lắng thân thể của ngươi mà thôi.” Long Thiên Thích tựa hồ còn có điểm lo lắng.
Nguyệt Khê hắc hắc cười quái dị hai tiếng, ai! Nên hình dung tâm tình hiện tại như thế nào đây......
“Ta còn không ăn bữa sáng đâu.” Nguyệt Khê làm nũng nói.
Công phu làm nũng này là theo Mai Thuấn Thần học, thập phần thập phần nữ khí, theo Mai Thuấn Thần nói đây là một trong những tuyệt chiêu của hắn. Chính mình tuy rằng nhiều năm không dùng, nhưng từ trước đến nay trăm thứ Bách Linh, ít nhất cho tới nay đối Long Thiên Thích phải có hữu dụng chứ.
“Trong phòng nghỉ của ta tựa hồ thư ký đã có chuẩn bị.” Long Thiên Thích có chút không xác định, y chưa bao giờ ăn bữa ăn chính bên ngoài. Là phòng buổi tối tăng ca khi đói bụng, thư ký hẳn là có chuẩn bị.
“Từ bỏ, ngươi theo giúp ta đi ăn được không?” Nguyệt Khê không ngừng cố gắng, hôm nay Long Thiên Thích không ghê tởm, hắn còn muốn phun trước.
“Hảo.” Long Thiên Thích khi nói chuyện đã đứng dậy. Ăn xong bữa sáng, phải đem Nguyệt Khê mang về hảo hảo cho bác sĩ kiểm tra một chút.
Nếu không phải là do ăn trúng đồ ăn không tốt, chẳng lẽ là khi rời giường không cẩn thận đụng vào đầu?
“Kia ăn xong rồi, chúng ta sẽ đi mua đồ vật này nọ, hôm nay nhất định phải đi xem một lượt tất cả thương tràng.” Nguyệt Khê rất có chí hướng nói.
“Đi.” Long Thiên Thích lại gật đầu.
Xem ra một hồi phải tranh thủ lúc hắn thay quần áo điện thoại trước cho bác sĩ Hoàng, thật sự đĩnh nghiêm trọng rồi.
Có cái từ kêu chẩm biên phong, tuy rằng nói chung đều là chiêu thức của nữ nhân, nhưng đã rơi vào loại tình huống này Nguyệt Khê cũng rất khó bận tâm đến tôn nghiêm chính mình. Vấn đề cần phải giải quyết trước mắt chính là việc của anh trai hắn. Chiếu theo lời Mai Thuấn Thần nói, phong này chỉ cần thổi trúng hảo, không sợ không chiếm được, đương nhiên loại phong này chỉ có ở chẩm biên mới thổi trúng.
Đầu tiên mặc vào áo ngủ siêu cấp sét đánh mà Mai Thuấn Thần đưa cho hắn, thật không phải nói cỡ nào lộ, là trạng thái bán trong suốt, theo cách nói của Mai Thuấn Thần như ẩn như hiện mới là vương đạo; trong phòng đương nhiên hắn cũng đã cố ý bố trí qua, chính là lấy ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn để đạt tới hiệu quả tốt nhất. Tuy rằng Mai Thuấn Thần hướng hắn đề cử mấy khoản nước hoa, nhưng Nguyệt Khê ngẫm lại vẫn là tự nhiên vẫn tốt hơn, Long Thiên Thích không phải nam nhân bình thường, tin tưởng những tình nhân trước kia tuyệt đối là hao tổn tâm cơ để lấy lòng y, dùng cách này ngược lại làm cho y phát hiện sẽ không tốt lắm.
Sớm gọi điện thoại cùng y hẹn thời gian, miễn cho vị đại nhân vật kia bị chuyện gì đó cuốn lấy. Mấy ngày nay, thời gian y ra ngoài càng lúc càng nhiều, rất nhiều buổi tối khi hắn ngủ được một giấc mới có thể nhìn đến y, cho nên nếu trước đó không hẹn tốt, hết thảy sự chuẩn bị này đều có thể uổng phí.
Lại ngẩng đầu nhìn liếc mắt một cái đồng hồ trên tường, bảy giờ năm mươi, thời gian hẹn cùng Long Thiên Thích còn kém mười phút, Nguyệt Khê trước tiên ở bên ngoài áo ngủ bán trong suốt khoát thêm một bộ nhất kiện. Vừa vào cửa liền nhìn thấy hắn mặc thành như vậy, Long Thiên Thích sẽ hoài nghi.
Tám giờ đúng, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, người này thật sự là đúng giờ.
Nhanh chóng đi tới cửa, có vài phần giống thê tử Nhật Bản cười nghênh đón: “Ngươi đã trở lại.”
Tuy rằng rất muốn làm cho chính mình thoạt nhìn có vẻ thật nghiêm chỉnh, nhưng Nguyệt Khê vẫn là nhịn không được bật cười.
Đôi mắt Long Thiên Thích hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó cũng cười, nói: “Hôm nay tại sao lại ngoan như vậy a?!”
Khi nói chuyện Long Thiên Thích vuốt vuốt tóc Nguyệt Khê. Rất có xúc cảm.
Nguyệt Khê cười tiến lên đem tây trang của Long Thiên Thích cởi ra, chỉ để lại áo sơmi bên trong, nháy mắt mấy cái nói: “Ngẫu nhiên như vậy một chút không tốt sao?”
“Cũng không tồi.” Long Thiên Thích cười, lôi kéo Nguyệt Khê song song ngồi vào trên sô pha, lại nói: “Bữa tối ăn chưa?”
Nguyệt Khê gật gật đầu, cười nói: “Quản gia đưa lên trong phòng ăn, hôm nay có món cá ăn rất ngon, ngươi cũng nếm qua đi?”
Long Thiên Thích gật gật đầu, đem Nguyệt Khê kéo qua, hôn nhẹ hai má hắn, hỏi: “Hôm nay cố ý làm cho ta về sớm là có chuyện gì sao?”
“Cũng không có gì, một thiên tiểu thuyết của ta xuất bản, biên tập vừa mới cho ta biết.” Nguyệt Khê cười, lại nói: “Bởi vì cảm thấy thật cao hứng, cho nên muốn chúc mừng một chút.”
“Phải không?” Long Thiên Thích tựa hồ có chút kinh ngạc, nói: “Ngươi gần nhất không phải vẫn không viết sao?”
“Y?” Nguyệt Khê có chút kinh ngạc, không nghĩ tới Long Thiên Thích ngay cả loại chi tiết này đều biết. Nhưng bổ cứu còn kịp, nhân tiện nói “Đây là viết lúc trước, chỉ tùy tiện một chút, không nghĩ tới kết quả này.”
Long Thiên Thích “Úc” một tiếng, lại nói: “Bất quá, về sau không cần viết nữa, bác sĩ nói qua ngươi không nên phí công quá độ.”
Nguyệt Khê nháy mắt mấy cái, điều này bất đồng với ngày thường, đây là Mai Thuấn Thần dạy hắn phương pháp thứ hai dùng để mê hoặc người khác —— phao mị nhãn. Chính là gương mặt hắn là thanh lệ, phỏng chừng rất khó giả vờ bộ dáng quyến rũ, nhưng hắn vẫn nỗ lực, trả lời: “Hảo hảo, cái gì đều nghe lời ngươi, bất quá nếu ta ngay cả bản thảo cũng không viết, vậy thì bình thường ta có cái gì để làm đâu?”
Trước kia lúc còn là sinh viên, hắn cơ hồ không bỏ qua buổi học nào, một là cảm thấy học thêm một chút mới có lợi, hai là hắn thật sự không biết chính mình nên làm cái gì khi rỗi rảnh. Mà hiện tại sau bốn năm học, sắp lãnh bằng tốt nghiệp thì hoàn toàn không cần đi học nữa, rất nhiều bạn học đều bắt đầu tìm việc làm, nhưng mà thật rõ ràng là vị nhân huynh này sẽ không đồng ý hắn đi làm, đương nhiên nếu là cho hắn làm tư nhân trợ lý còn có thể nói chuyện. Nhưng mà cái công việc đó, hắn dù thế nào cũng sẽ không nguyện ý.
Long Thiên Thích nhìn hắn, tựa hồ đối với vấn đề này cảm thấy khó giải quyết, một hồi lâu mới nói: “Đi theo ta không tốt sao?”
Nguyệt Khê gật gật đầu, nói: “Tốt lắm, cùng ngươi đúng là thật sự rất vui vẻ. Nhưng công việc của ngươi nhiều như vậy, cũng không có thể hai mươi bốn giờ ở bên cạnh ta, cho dù thật sự có thể, như vậy cũng không có nhiều ý nghĩa. Có chút chuyện gì đó để chính mình làm cũng tốt mà.”
Long Thiên Thích lẳng lặng nhìn hắn, một hồi lâu mới nói: “Kia tuỳ ngươi thích đi.”
“Đừng chỉ nói đến chuyện mất hứng này nữa.” Nguyệt Khê hưng trí, lôi kéo Long Thiên Thích hướng phòng ngủ bên trong đi vào, nói: “Tiểu thuyết của ta xuất bản, ngươi tính chúc mừng như thế nào?”
Long Thiên Thích cười nhìn hắn, hỏi: “Vậy ngươi muốn ta chúc mừng thế nào đây?”
“Điều này phải tự ngươi nghĩ ra chứ, ta nói ra thì không có ý nghĩa gì.” Nguyệt Khê cười lôi kéo Long Thiên Thích ngồi ở trên sô pha, chính mình ngồi ở trên người y.
“Ta thật sự không nghĩ ra được.”
Chuyện tặng quà hay lễ vật cho người khác, y cơ hồ chưa làm qua, tình nhân của y cho tới bây giờ đều tìm cách làm cho y vui, còn y thì không biết nên như thế nào mang lại niềm vui cho người khác.
Nguyệt Khê nắm tay Long Thiên Thích, miệng lại cong lên, Long Thiên Thích cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.
“Đúng rồi, ngươi mấy ngày nay đi nơi nào? Mỗi ngày ta đã muốn ngủ mới trở về.” Nguyệt Khê giống như nhớ tới cái gì đột nhiên hỏi.
“Có chút việc cần xử lý.” Long Thiên Thích ôm hắn đáp.
Nguyệt Khê lại đột nhiên quay đầu lại, vẻ mặt nhìn về phía Long Thiên Thích đầy dò xét, dùng thanh âm cực nhẹ lại nguy hiểm nói: “Mấy ngày qua, ngươi cũng chưa bính qua ta, ngươi sẽ không ở bên ngoài tìm người nào khác đó chứ?”
“Lại nghĩ ngợi lung tung, chỉ vì thân thể ngươi không tốt.” Long Thiên Thích ôm hắn, lại nói: “Bác sĩ nói phải cẩn thận điều trị.”
Lần đó sau khi bính hắn, hắn ước chừng hai ngày không xuống giường. Hơn nữa bác dĩ Hoàng sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi, cho dù còn muốn, y cũng không thể không để ý đến thân thể hắn.
Đối với đáp án này Nguyệt Khê tựa hồ thập phần vừa lòng, lấy thân phận Long Thiên Thích, cho dù muốn tìm một người nào đó để giải quyết nhu cầu thì cũng là tối bình thường thôi.
“Đúng rồi, ngày hôm qua anh trai ngươi tìm ngươi là có chuyện gì?” Long Thiên Thích cười hỏi.
Đây là Nguyệt Khê lần đầu tiên chủ động gọi điện thoại muốn y về sớm, Thương gia lại vừa vặn xảy ra vấn đề, cho nên có đến 99% là có chuyện cầu y.
“Hắc hắc......” Nguyệt Khê cười rộ lên.
“Vấn đề tiền bạc sao?” Long Thiên Thích một bộ biểu tình hiểu rõ, lại nói: “Nhiều ít? Lần này ta sẽ cho mượn với tư cách tư nhân.”
“Ai muốn tiền của ngươi, giống như đối tốt với ngươi chính là vì tiền vậy.”
“Vậy thì làm sao? Nói nghe một chút.” Long Thiên Thích thật ra cũng có chút hưng trí, bắt đầu đùa với Nguyệt Khê. Ngày hôm qua Thương Phong Dật gọi điện thoại hẹn Nguyệt Khê, y lập tức cho thư ký đi chuẩn bị số liệu hiện tại của Thương thị, đối với trạng huống của Thương thị y đã nắm một cách rõ ràng.
“Cho ngươi một cái đại tiện nghi, là tốt cho ngươi.” Nguyệt Khê nói xong, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía Long Thiên Thích nói: “Đem Thương thị bán cho ngươi, có phải là một sự tốt hay không?”
“Thương thị nếu là không qua được cửa ải khó khăn trước mắt này, tuỳ thời đều có thể phá sản, đến lúc đó căn bản là không cần mua, cấp lại cũng không ai muốn.” Long Thiên Thích nhất châm kiến huyết nói.
Nguyệt Khê khoé miệng run rẩy, người nầy có thể không cần khôn khéo như vậy hay không.
“Nhưng vấn đề là, chỉ là ba nghìn vạn mà thôi, tuỳ tiện bán đều có thể.” Nguyệt Khê phản bác.
“Nhưng điều kiện tiên quyết là muốn bán nó, nếu ta không muốn cho nó bán được, ta cam đoan cho dù chỉ là một phần ba giá cả đều bán không được.” Long Thiên Thích lại khai khẩu.
Nguyệt Khê lúc này sắc mặt đã muốn trở nên khó coi, Long Thiên Thích lại đột nhiên cười cười, xoa mũi hắn nói: “Ta chỉ là cùng ngươi nói đùa mà thôi, chỉ là một Thương thị xí nghiệp, còn không đáng giá ta lấy tay đoạn.”
Nói vậy có nghĩa là nếu xí nghiệp của đối phương có giá trị, y sẽ làm như vậy, quả nhiên là vô sỉ.
“Được rồi, ta chỉ đùa chút thôi, đừng trầm mặt như vậy.” Long Thiên Thích hống hắn, trực tiếp hỏi: “Ngươi hy vọng ta lấy giá cả nào để mua?”
“Này...... Ngươi xem xét rồi quyết định thôi.” Nguyệt Khê đối với con số cụ thể thật sự không biết, phỏng chừng Thương Phong Dật cũng không biết.
Long Thiên Thích trầm ngâm một chút, mới nói: “Ta sẽ lấy danh nghĩa tập đoàn Lập Phong mà thu mua, giá cả cụ thể phải đợi sau khi đánh giá mới định được. Trừ lần đó ra, ta sẽ lấy danh nghĩa tư nhân ở giá gốc chi nhiều ra một phần ba, như vậy ngươi chắc chắn sẽ cao hứng.”
Quả nhiên, Nguyệt Khê có chút vừa lòng gật gật đầu, lại thở dài: “Ngươi công và tư phân thật sự rất rõ ràng.”
“Đã muốn không rõ ràng lắm.” Long Thiên Thích cười, đem Nguyệt Khê ôm sát, thần sắc phút chốc trở nên nghiêm túc, nói: “Bất quá, nhớ rõ lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa. Thương thị là nhà của ngươi, nếu là bán cho người khác, thật sự sẽ có lỗi với phụ thân đã qua đời của ngươi, cho nên ta mới có thể ngoại lệ mà mua nó. Nhưng về sau đối với phương diện này không cần tới nữa, vẫn là câu nói trước kia, cần bao nhiêu tiền thì cứ nói cho ta biết là tốt rồi.”
Nguyệt Khê chỉ phải gật gật đầu, tuy rằng trong lòng ít nhiều có chút không thoải mái, nhưng lại có chút bội phục Long Thiên Thích.
“Bất quá, nhĩ hảo giống như laptop ta đưa cho ngươi vẫn vô dụng.” Long Thiên Thích nhớ tới thời điểm hôm nay thư ký báo cáo thu chi nói, hắn mua cho Nguyệt Khê là loại laptop tốt nhất.
“Đã muốn không ít.” Nguyệt Khê kêu lên: “Ngươi không chú ý tới trong thư phòng hơn rất nhiều sách sao? Còn có rất nhiều loạn thất bát tao tư liệu, đều là ta ở trên mạng tìm được. Bất quá, ngươi thật là kỳ quái, ngươi thiết lập mật mã trong máy tính tại sao lại chính là ngày sinh nhật anh trai của ta a?”
Long Thiên Thích nở nụ cười, nói: “Ta là ngày đó nhìn thấy ngươi, không nhớ rõ sao?”
Nguyệt Khê lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, tuy là cao hứng rồi lại có chút khó hiểu, hỏi: “Ta có điểm không rõ, ta thực sự xinh đẹp như vậy sao, có thể khiến cho ngươi nhất kiến chung tình?”
Long Thiên Thích cười khẽ, đối với câu hỏi này không thể trả lời. Cẩn thận ngẫm lại cũng không có thể xem như nhất kiến chung tình, dù sao người xinh đẹp so với Nguyệt Khê, y cũng là gặp qua không ít, chính là ở chung một thời gian, xinh đẹp tuy rằng trọng yếu, nhưng loại cảm giác này cũng không thể tìm được từ trên người ai khác.
“Nói thật, ngươi là không phải vì cảm thấy ta ngoạn tốt lắm, liền có cảm giác giống như dưỡng tiểu miêu tiểu cẩu?” Nguyệt Khê đột nhiên hỏi.
Long Thiên Thích bật cười, nói: “Ta cũng không thích dưỡng miêu cẩu, hơn nữa vài thứ kia cũng không có biện pháp cùng ta như vậy.”
“Vậy ngươi đã từng gặp qua người nào xinh đẹp đến kinh tâm động phách, vừa thấy khó quên chưa?” Nguyệt Khê tiếp tục hỏi.
Long Thiên Thích gật đầu, nói: “Đương nhiên là có.”
Nguyệt Khê chậc lưỡi, lại hỏi: “Vậy tình nhân của ngươi lúc ở trên giường có phải đều mang đến cho ngươi niềm vui hay không?”
“Ít nhất không nửa đường té xỉu.”
Nguyệt Khê trở mình mắt trợn trắng, đột nhiên cảm thấy được có chút vô lực, vừa định đứng dậy lại bị Long Thiên Thích ôm đắc càng nhanh.
“Nhưng mà không có người nào có thể làm cho ta vui vẻ như vậy.” Long Thiên Thích cười đến càng khoái trá.
Nguyệt Khê cũng cười, thân thủ phủng trụ mặt Long Thiên Thích nói: “Cũng chưa từng có người nào như ngươi sủng ta đến vậy.”
Long Thiên Thích cười cúi đầu hôn vào nơi cổ Nguyệt Khê, Nguyệt Khê mới vừa tắm qua, trên người tản ra một cỗ mùi thơm mê người. Long Thiên Thích nhanh chóng đem tầng quần áo bên ngoài Nguyệt Khê cởi xuống, chỉ để lại nhất kiện bên trong kia, nhưng động tác kế tiếp của y lại đình chỉ.
“Ta không quyến rũ sao?” Nguyệt Khê nhịn không được hỏi, hắn hoàn toàn ấn theo lời Mai Thuấn Thần nói mà làm, chẳng lẽ diện mạo hắn thật sự không quyến rũ?
Long Thiên Thích diêu đầu, xem tốt lắm, cũng thực quyến rũ, chính là......
“Đây là Mai Thuấn Thần dạy ngươi?” Long Thiên Thích cơ hồ có thể khẳng định.
Nguyệt Khê nhấp nháy đôi mắt xinh đẹp, lại không nói chuyện.
Long Thiên Thích thở dài, nói: “Ngươi thân thể vốn sẽ không hảo, không cần cùng hắn học những thứ loạn thất bát tao này, muốn cái gì theo ta nói thẳng thì tốt rồi.”
Nguyệt Khê quyết miệng phản đối: “Như vậy hiệu quả không phải rất tốt sao?” Khi nói chuyện, hắn đã muốn ôm lấy cổ Long Thiên Thích, một trận khẽ hôn làm cho Long Thiên Thích tâm thần nhộn nhạo.
Hắn a, từ nhỏ chính là tiểu ma nhân rồi.
Hai tháng sau Thương thị đổi chủ, liên tục một tuần các loại truyền thông hết sức có thể mà báo đạo, nhìn thấy mà Nguyệt Khê đều cảm thấy phiền. Bất quá, thực rõ ràng Thương Phong Dật đối với kết quả này thập phần vừa lòng, đương nhiên thân thích La thị cũng thập phần bất mãn, thế nhưng bọn họ cho dù bất mãn như thế nào cũng không dám cùng Long Thiên Thích oán giận. Nếu là bọn họ dám, Nguyệt Khê thật ra cũng có điểm chờ mong.
Mà Nguyệt Khê trong thời gian dài cũng hay viết lách, kia vốn là vì hắn đại thời gian rảnh rỗi không có việc gì làm nên viết đùa, nhưng hiện tại tính toán có thể dùng nó kiếm cơm, nên cũng lấy ra nhìn xem, từ từ tu chỉnh đến cuối cùng giao bản thảo không sai biệt lắm dùng một tháng thời gian, bất quá này cũng chính mình năm gần đây tối vừa lòng một ngày. Mà biên tập tựa hồ cũng đặc biệt mãn ý, thẳng hỏi hắn còn muốn viết tiếp theo hay không.
Viết, thật ra thì vẫn sẽ viết, chính là chỉ sợ phải qua một đoạn thời gian nữa.
Hắn cùng Long Thiên Thích kết giao là từ cuối tháng mười năm trước, mà hiện tại là tháng hai, tính tính cũng có bốn nguyệt. Tuy rằng thực tế thời gian hai người cùng một chỗ không nhiều lắm —— rất lớn nhất bộ nguyên nhân là do Long Thiên Thích bận quá, nhưng không thể phủ nhận, trong số các tình nhân của Nguyệt Khê vài năm trở lại đây, người này được xem như lâu bền nhất. Bất quá, cũng nên đã xong.
Hắn nguyên bản tính toán chờ Long Thiên Thích vứt bỏ hắn, hắn hảo thành công sắm vai diễn khí phu, hiện tại tuy rằng mục đích cũng là như thế, nhưng hắn đã không muốn chờ Long Thiên Thích chính mình cảm thấy chán ghét nữa. Tốc chiến tốc thắng với hắn mà nói là tốt nhất, đối với Long Thiên Thích hắn không thể có gì mê hoặc nữa rồi.
Tối hôm qua đã định đồng hồ báo thức, cam đoan hôm nay hắn sẽ thức dậy rời giường lúc chín giờ.
Đánh trước di động cho Long Thiên Thích, bởi vì Nguyệt Khê không xác định y lúc này có thể ở công ty hay không, mà điều trọng yếu hơn là không có Long Thiên Thích cho phép, hắn căn bản vào không cửa được, một tổng tài của một đại công ti cũng không phải bằng câu nói của hắn mà có thể đi lên gặp mặt được.
“Nguyệt Khê tiên sinh phải không?” Một tiểu thư xinh đẹp đã đi tới thập phần thân thiết hỏi, ẩn ẩn có chút tò mò nhìn nhìn Nguyệt Khê.
Nguyệt Khê gật gật đầu.
“Mời ngài theo ta đi lên.”
Ngồi thang máy tới rồi lầu ba mươi sáu, thế nhưng cùng lần trước ngồi phỏng vấn lại bất đồng, bên cạnh có khắc dấu hiệu tộc huy. Nguyệt Khê cơ hồ có thể khẳng định, đây là phòng chuyên dụng của Long Thiên Thích.
“Tổng tài đang đợi ngươi.” Tiểu thư xinh đẹp sau khi nói một câu lập tức thối lui.
Nguyệt Khê lại đánh giá gian văn phòng kia của tổng tài, nhìn một lúc, trực tiếp đẩy cửa đi vào. Dù sao là tới để khiến người chán ghét, không có lễ phép mới chính là trụ cột trong trụ cột.
Thế nhưng điều làm cho Nguyệt Khê ngoài ý muốn chính là, hắn bên này vừa mới vào cửa, cả người đã bị bế đứng lên.
“Ngươi thật sự đến đây?” Trong lời nói Long Thiên Thích hàm chứa ngoài ý muốn, nhưng rõ ràng là thập phần cao hứng.
“Nhớ ngươi, đương nhiên là tới rồi.” Nguyệt Khê cười.
Thật sự là kỳ quái, hắn rõ ràng so với Long Thiên Thích chỉ thấp hơn mười ba cm mà thôi, vì cái gì y luôn có thể dễ dàng ôm lấy hắn.
Long Thiên Thích ngồi ở trên sô pha, làm cho Nguyệt Khê ngồi ở trên đùi y, nói: “Còn tưởng rằng ngươi về sau sẽ không đến công ty nữa.”
“Chỉ cần là nơi ngươi sẽ đi, ta nhất định sẽ xuất hiện, bởi vì ta thật sự không – ly khai ngươi.” Nguyệt Khê cười, hai tay ôm cổ Long Thiên Thích, thật sự là muốn bao nhiêu thân thiết liền có bấy nhiêu thân thiết.
Bất quá Nguyệt Khê trong lòng cũng bắt đầu bội phục chính mình, loại lời này có thể nói đến thế mà mặt không đỏ, khí không suyễn.
Long Thiên Thích cười, tựa hồ càng thêm vui vẻ, hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyệt Khê, lại nói: “Hôm nay tại sao lại nói như vậy?”
Mỗi câu đều giống như cố ý hống cho y vui vẻ.
Nguyệt Khê nhấp nháy mắt, nói: “Ngươi không thích sao?”
“Như thế nào không thích.” Long Thiên Thích ôm chặt hắn, nói: “Chính là có điểm ngoài ý muốn mà thôi.”
Nguyệt Khê mỉm cười. Yên tâm, về sau việc ngoài ý muốn còn rất nhiều.
“Ta đây về sau mỗi ngày cùng đi làm với ngươi được không?” Nguyệt Khê được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
“Ta sợ ngươi dậy sớm không nổi.” Long Thiên Thích xoa mũi hắn, nói chung hắn ngày hôm sau đều phải ngủ thẳng đến giữa trưa mới có thể đứng lên.
“Có thể, ta cam đoan có thể.” Nguyệt Khê cười cam đoan: “Vì để ở cùng ngươi một chỗ, ta nhất định sẽ thức dậy sớm.”
Long Thiên Thích không khỏi nhìn kỹ hắn, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hỏi: “Ngươi hôm nay có phải ăn cái gì không nên ăn gì hay không?”
Cuộc sống của Nguyệt Khê thực đơn thuần, ngoại trừ chuyện của Thương gia ra, nơi duy nhất thường đi chính là “Thiên sử chi đều”, mà Mai Thuấn Thần lại không xảy ra chuyện gì, mạc danh kỳ diệu xum xoe thật đúng là kỳ quái.
Khoé miệng Nguyệt Khê không khỏi run rẩy một chút, nói: “Có ý gì?”
“Ngươi tựa hồ có điểm khác thường.” Long Thiên Thích khi nói chuyện còn sờ sờ cái trán Nguyệt Khê, vừa cẩn thận ngửi ngửi trên người hắn, cũng không có mùi rượu.
“Ta đối với ngươi như vậy, ngươi cảm thấy không tốt sao?” Nguyệt Khê cẩn thận hỏi.
“Tại sao không tốt chứ, ta đương nhiên cảm thấy thật cao hứng rồi, chính là có điểm lo lắng thân thể của ngươi mà thôi.” Long Thiên Thích tựa hồ còn có điểm lo lắng.
Nguyệt Khê hắc hắc cười quái dị hai tiếng, ai! Nên hình dung tâm tình hiện tại như thế nào đây......
“Ta còn không ăn bữa sáng đâu.” Nguyệt Khê làm nũng nói.
Công phu làm nũng này là theo Mai Thuấn Thần học, thập phần thập phần nữ khí, theo Mai Thuấn Thần nói đây là một trong những tuyệt chiêu của hắn. Chính mình tuy rằng nhiều năm không dùng, nhưng từ trước đến nay trăm thứ Bách Linh, ít nhất cho tới nay đối Long Thiên Thích phải có hữu dụng chứ.
“Trong phòng nghỉ của ta tựa hồ thư ký đã có chuẩn bị.” Long Thiên Thích có chút không xác định, y chưa bao giờ ăn bữa ăn chính bên ngoài. Là phòng buổi tối tăng ca khi đói bụng, thư ký hẳn là có chuẩn bị.
“Từ bỏ, ngươi theo giúp ta đi ăn được không?” Nguyệt Khê không ngừng cố gắng, hôm nay Long Thiên Thích không ghê tởm, hắn còn muốn phun trước.
“Hảo.” Long Thiên Thích khi nói chuyện đã đứng dậy. Ăn xong bữa sáng, phải đem Nguyệt Khê mang về hảo hảo cho bác sĩ kiểm tra một chút.
Nếu không phải là do ăn trúng đồ ăn không tốt, chẳng lẽ là khi rời giường không cẩn thận đụng vào đầu?
“Kia ăn xong rồi, chúng ta sẽ đi mua đồ vật này nọ, hôm nay nhất định phải đi xem một lượt tất cả thương tràng.” Nguyệt Khê rất có chí hướng nói.
“Đi.” Long Thiên Thích lại gật đầu.
Xem ra một hồi phải tranh thủ lúc hắn thay quần áo điện thoại trước cho bác sĩ Hoàng, thật sự đĩnh nghiêm trọng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất