Chương 192: Hắc động tuyền qua
"Huyền Tiêu cho ta một cái mục tiêu, là để cho ta sau một tháng nữa đạt tới tứ thiểm, nhưng mà, điểm này là cực hạn của ta à"
Trong lúc nghiên cứu Chân Long Cửu Thiểm, thời gian mới đi qua nửa giờ Thìn, bỗng nhiên bên ngoài liền truyền đến một trận xôn xao, hẳn là có người đến.
"Long Thần, ngươi đi ra cho ta"
Một tiếng gầm rống này lạnh như băng, Long Thần nghe xong, liền nhớ tới rốt cuộc là người nào, đi ra cửa nhìn lại, quả nhiên là Đông Phương Huyền Vũ phong vận phong tư vẫn còn trác tuyệt.
Lúc này, Đông Phương Huyền Vũ sắc mặt lạnh như băng, nhìn Long Thần đi ra như không có chuyện gì, con ngươi tức giận càng thêm sâu, nàng tiến lên mấy bước, khí thế Thiên Đan cảnh đại thành hướng Long Thần ép tới, lạnh lùng nói: "Tên tiểu tử ngươi tốt quá hén, vừa mới tiến vào nội tộc, cũng không biết kính già yêu trẻ gì cả, liền đánh tộc đệ, thật là không có thuốc nào cứu được! Hôm nay, nếu không trừng phạt ngươi một trận, ta liền không gọi là Đông Phương Huyền Vũ nữa"
Long Thần nghe nữ nhân này nói xong, cũng biết được, nhất định là mấy tên tiểu tử này sau khi trở về liền cáo trạng bậy bạ.
Chuyện này là Đông Phương Thiên Nhai chặn đường hắn, hơn nữa cũng là hắn xuất thủ trước, nói cho cùng, cho dù Long Thần có đánh nhiều hơn nữa, cũng không thể trách được Long Thần, hơn nữa, Long Thần chỉ giáo huấn Đông Phương Thiên Nhai một tí xíu mà thôi.
"Đánh à" Long Thần không chút sợ hãi, thản nhiên nói: "Đây cũng quá xem trọng ta rồi, hắn còn nhỏ tuổi, nhưng cũng đã là Địa Đan cảnh tiểu thành, ta như thế nào là đối thủ của hắn được chớ"
"Ngươi còn không thừa nhận?" Nhìn Long Thần bày ra cái bộ dáng không sao cả kia, Đông Phương Huyền Vũ lửa giận càng thêm lớn, nếu như không phải còn điều cố kỵ mà nói, nói không chừng nàng liền trực tiếp động thủ rút gân lột da tên tiểu tử này rồi.
"Chuyện này, ta không muốn nhiều lời, hôm nay, Đông Phương Thiên Nhai và mấy tên tiểu tử kia ngăn chặn ta, muốn cho ta chút giáo huấn, ta cũng chỉ là làm ra chút phòng vệ mà thôi, có lẽ đám người bọn họ đùa giỡn cái chi chi đó, cũng không có quan hệ gì đến ta" Long Thần bình thản, nhìn thẳng vào Đông Phương Huyền Vũ, chậm rãi nói.
"Ngươi còn dám nói sạo" Cái tên tiểu tử Long Thần này, quả nhiên càng nhìn càng thêm chán ghét, đám tiểu bối kia, luôn đối với nàng không có chỗ nào không là cung cung kính kính, còn gã Long Thần này thì ngược lại, vừa mới tới Đông Phương gia tộc, liền xung đột với nàng.
Bây giờ cho dù chuyện này đến đâu đi nữa, Đông Phương Huyền Vũ cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
"Vừa mới tới Đông Phương gia tộc, liền dám ỷ vào sự sủng ái của Huyền Tiêu, xung đột với ta, còn đáp miếng trả miếng”
Nghĩ tới đây, khí thế cường đại của Đông Phương Huyền Vũ liền khóa chặt Long Thần, gằn từng chữ nói: "Long Thần, hôm nay ngươi chẳng những đánh tộc đệ, còn xung đột với ta, thật sự là quá đáng, hiện tại, ta phạt ngươi đi tổ lăng quỳ mười ngày mười đêm, lập tức thi hành"
"Mười ngày mười đêm" Long Thần nhãn thần nhất mị, không nói.
"Không đi phải không, phải chờ ta động thủ à?" Trong thanh âm của Đông Phương Huyền Vũ, mang theo lạnh lẽo.
Long Thần có chút im lặng, nữ nhân kia đã tới từng tuổi này rồi, mà có thể như vậy, hoàn toàn không nói lý lẽ. Thế nhưng, cái này cũng không đại biểu là Long Thần vì sợ mà khuất nhục, thế đạo chính là như thế đó, người thiện bị lấn lướt, ngựa hiền bị người ta cỡi, nếu như hắn hiện tại lộ ra yếu thế, tương lai còn phải dựa vào hơi thở của Đông Phương Huyền Tiêu mà sống.
"Cho dù ngươi có giết ta, cũng đừng muốn ta nhúc nhích nửa bước, thị phi tự có người phán xét, ta không làm gì sai, cần gì phải quỳ xuống" Long Thần một thân không sao cả.
"Ngươi! Muốn chết" Đông Phương Huyền Vũ giận dữ, đang muốn động thủ, đúng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền lại từ phía sau lưng nàng.
"Đủ rồi"
Thanh âm này, Đông Phương Huyền Vũ vô cùng quen thuộc, nàng quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Đông Phương Huyền Tiêu một thân băng lạnh, hướng nơi này đi tới.
"Ngươi muốn ngăn cản?" Khi hỏi ra những lời này, Đông Phương Huyền Vũ có chút không yên, Đông Phương Huyền Tiêu không phải là thân đệ đệ của nàng, thực lực cao cường, tính tình rất khó nắm bắt.
"Ta cho ngươi biết, chớ đừng đến khi ta nói tiếng cút với ngươi, bây giờ ngươi nhanh rời đi đi" Đông Phương Huyền Tiêu ngay khi tới bên cạnh Đông Phương Huyền Vũ, lạnh lùng nói.
Một câu kia, thật sự là khí phách đến cực điểm. Long Thần vốn cho rằng mình đả đủ cường ngạnh rồi, nhưng mà so với Đông Phương Huyền Tiêu, hắn chính là đồ con nít.
"Ngươi!" Sắc mặt Đông Phương Huyền Vũ nhất thời liền trở nên vô cùng đặc sắc.
Trong nội tâm nàng vô cùng rối rắm, nếu như động thủ, nàng không phải là đối thủ của Đông Phương Huyền Tiêu, nếu như đấu võ mồm, nàng lúc này là hoàn toàn thua, cuối cùng, chỉ có thể chém gió một câu, liền vội vã rời đi.
"Huyền Tiêu, hôm nay ngươi vũ nhục ta, ta muốn tìm đại ca ta, để cho hắn trừng phạt ngươi"
Đông Phương Huyền Tiêu mặc kệ nàng, mà là nhìn về phía Long Thần, nghiêm mặc nói: "Đàn bà thúi kia tại sao lại đến tìm ngươi làm phiền"
Rõ ràng là đường tỷ của hắn, lại bị hắn gọi là đàn bà thúi, có thể thấy được Đông Phương Huyền Tiêu đối với nàng cũng không có hảo cảm gì ráo.
"Hôm nay đi ra ngoài, mấy đứa trẻ kia ngăn cản ta, ta đánh một người trong đám kia, nàng liền giết tới tận cửa …" Long Thần cười khổ nói.
Đông Phương Huyền Tiêu không có để ý đến chuyện này, mà nhìn Long Thần lắc đầu, nói: "Thanh Minh hồn quả, là chuyện gì xảy ra, lấy một năm ban thưởng để đối lấy hồn quả này, Long Thần, ta có nên mắng ngươi là kẻ ngu ngốc hay không"
Chuyện Thanh Minh hồn quả, Long Thần biết, khẳng định là Đông Phương Huyền Tiêu sẽ hướng hắn hỏi, đứng ở góc độ của Đông Phương Huyền Tiêu mà nói, Long Thần làm ra cái cử động này chính là xúc động đến ngu ngốc, cho nên hắn mới đến đây để hỏi thăm Long Thần.
"Nghĩa phụ, vật này đối với ta rất quan trọng, so với loại ban thưởng gì đó còn trọng yếu hơn, trong lòng ta đã quyết định"
Đông Phương Huyền Tiêu nhìn hắn một chặp, cuối cùng vẫn là lựa chọn tín nhiệm Long Thần, cho nên hắn tiếp tục nói: "Được rồi, vậy thì nhìn kết quả phê duyệt như thế nào thôi"
Đông Phương Huyền Tiêu người này, hôm nay lại vì hắn mà hóa giải nguy cơ, hơn nữa, đối với cử động xúc động dường như rất quá đáng của mình mà hắn vẫn lựa chọn tín nhiệm, điều này làm cho Long Thần vô cùng cảm kích hắn.
Long Thần luôn luôn là người có ân báo ân có thù báo thù, đối với người của mình, hắn một điểm cũng sẽ không so đo.
Giống như vậy, hắn ở một bên tín niệm dẫn dắt, giống như Mạc tiểu Lang đã từng cho hắn Tinh Thần chiến thể vậy.
"Không biết ta bây giờ có thể đi Tinh Ma ngục hay không" Long Thần trực tiếp nói.
"Ta đến lần này chủ yếu là dẫn ngươi đi Tinh Ma ngục, thời gian còn lại còn hơn một tháng nữa mới bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt Thanh Long Chiến Kích, tại trong Tinh Ma ngục, ngươi lưu lại khoảng chừng nửa tháng là được rồi"
"Vâng" Long Thần gật đầu, nghĩ tới liền lập tức đi vào Tinh Ma ngục trong truyền thuyết, đi thám thính tin tức Mạc tiểu lang, tâm tình của hắn có chút kích động.
Trong lúc nghiên cứu Chân Long Cửu Thiểm, thời gian mới đi qua nửa giờ Thìn, bỗng nhiên bên ngoài liền truyền đến một trận xôn xao, hẳn là có người đến.
"Long Thần, ngươi đi ra cho ta"
Một tiếng gầm rống này lạnh như băng, Long Thần nghe xong, liền nhớ tới rốt cuộc là người nào, đi ra cửa nhìn lại, quả nhiên là Đông Phương Huyền Vũ phong vận phong tư vẫn còn trác tuyệt.
Lúc này, Đông Phương Huyền Vũ sắc mặt lạnh như băng, nhìn Long Thần đi ra như không có chuyện gì, con ngươi tức giận càng thêm sâu, nàng tiến lên mấy bước, khí thế Thiên Đan cảnh đại thành hướng Long Thần ép tới, lạnh lùng nói: "Tên tiểu tử ngươi tốt quá hén, vừa mới tiến vào nội tộc, cũng không biết kính già yêu trẻ gì cả, liền đánh tộc đệ, thật là không có thuốc nào cứu được! Hôm nay, nếu không trừng phạt ngươi một trận, ta liền không gọi là Đông Phương Huyền Vũ nữa"
Long Thần nghe nữ nhân này nói xong, cũng biết được, nhất định là mấy tên tiểu tử này sau khi trở về liền cáo trạng bậy bạ.
Chuyện này là Đông Phương Thiên Nhai chặn đường hắn, hơn nữa cũng là hắn xuất thủ trước, nói cho cùng, cho dù Long Thần có đánh nhiều hơn nữa, cũng không thể trách được Long Thần, hơn nữa, Long Thần chỉ giáo huấn Đông Phương Thiên Nhai một tí xíu mà thôi.
"Đánh à" Long Thần không chút sợ hãi, thản nhiên nói: "Đây cũng quá xem trọng ta rồi, hắn còn nhỏ tuổi, nhưng cũng đã là Địa Đan cảnh tiểu thành, ta như thế nào là đối thủ của hắn được chớ"
"Ngươi còn không thừa nhận?" Nhìn Long Thần bày ra cái bộ dáng không sao cả kia, Đông Phương Huyền Vũ lửa giận càng thêm lớn, nếu như không phải còn điều cố kỵ mà nói, nói không chừng nàng liền trực tiếp động thủ rút gân lột da tên tiểu tử này rồi.
"Chuyện này, ta không muốn nhiều lời, hôm nay, Đông Phương Thiên Nhai và mấy tên tiểu tử kia ngăn chặn ta, muốn cho ta chút giáo huấn, ta cũng chỉ là làm ra chút phòng vệ mà thôi, có lẽ đám người bọn họ đùa giỡn cái chi chi đó, cũng không có quan hệ gì đến ta" Long Thần bình thản, nhìn thẳng vào Đông Phương Huyền Vũ, chậm rãi nói.
"Ngươi còn dám nói sạo" Cái tên tiểu tử Long Thần này, quả nhiên càng nhìn càng thêm chán ghét, đám tiểu bối kia, luôn đối với nàng không có chỗ nào không là cung cung kính kính, còn gã Long Thần này thì ngược lại, vừa mới tới Đông Phương gia tộc, liền xung đột với nàng.
Bây giờ cho dù chuyện này đến đâu đi nữa, Đông Phương Huyền Vũ cũng sẽ không bỏ qua cho hắn.
"Vừa mới tới Đông Phương gia tộc, liền dám ỷ vào sự sủng ái của Huyền Tiêu, xung đột với ta, còn đáp miếng trả miếng”
Nghĩ tới đây, khí thế cường đại của Đông Phương Huyền Vũ liền khóa chặt Long Thần, gằn từng chữ nói: "Long Thần, hôm nay ngươi chẳng những đánh tộc đệ, còn xung đột với ta, thật sự là quá đáng, hiện tại, ta phạt ngươi đi tổ lăng quỳ mười ngày mười đêm, lập tức thi hành"
"Mười ngày mười đêm" Long Thần nhãn thần nhất mị, không nói.
"Không đi phải không, phải chờ ta động thủ à?" Trong thanh âm của Đông Phương Huyền Vũ, mang theo lạnh lẽo.
Long Thần có chút im lặng, nữ nhân kia đã tới từng tuổi này rồi, mà có thể như vậy, hoàn toàn không nói lý lẽ. Thế nhưng, cái này cũng không đại biểu là Long Thần vì sợ mà khuất nhục, thế đạo chính là như thế đó, người thiện bị lấn lướt, ngựa hiền bị người ta cỡi, nếu như hắn hiện tại lộ ra yếu thế, tương lai còn phải dựa vào hơi thở của Đông Phương Huyền Tiêu mà sống.
"Cho dù ngươi có giết ta, cũng đừng muốn ta nhúc nhích nửa bước, thị phi tự có người phán xét, ta không làm gì sai, cần gì phải quỳ xuống" Long Thần một thân không sao cả.
"Ngươi! Muốn chết" Đông Phương Huyền Vũ giận dữ, đang muốn động thủ, đúng vào lúc này, một tiếng hừ lạnh truyền lại từ phía sau lưng nàng.
"Đủ rồi"
Thanh âm này, Đông Phương Huyền Vũ vô cùng quen thuộc, nàng quay đầu lại, quả nhiên nhìn thấy Đông Phương Huyền Tiêu một thân băng lạnh, hướng nơi này đi tới.
"Ngươi muốn ngăn cản?" Khi hỏi ra những lời này, Đông Phương Huyền Vũ có chút không yên, Đông Phương Huyền Tiêu không phải là thân đệ đệ của nàng, thực lực cao cường, tính tình rất khó nắm bắt.
"Ta cho ngươi biết, chớ đừng đến khi ta nói tiếng cút với ngươi, bây giờ ngươi nhanh rời đi đi" Đông Phương Huyền Tiêu ngay khi tới bên cạnh Đông Phương Huyền Vũ, lạnh lùng nói.
Một câu kia, thật sự là khí phách đến cực điểm. Long Thần vốn cho rằng mình đả đủ cường ngạnh rồi, nhưng mà so với Đông Phương Huyền Tiêu, hắn chính là đồ con nít.
"Ngươi!" Sắc mặt Đông Phương Huyền Vũ nhất thời liền trở nên vô cùng đặc sắc.
Trong nội tâm nàng vô cùng rối rắm, nếu như động thủ, nàng không phải là đối thủ của Đông Phương Huyền Tiêu, nếu như đấu võ mồm, nàng lúc này là hoàn toàn thua, cuối cùng, chỉ có thể chém gió một câu, liền vội vã rời đi.
"Huyền Tiêu, hôm nay ngươi vũ nhục ta, ta muốn tìm đại ca ta, để cho hắn trừng phạt ngươi"
Đông Phương Huyền Tiêu mặc kệ nàng, mà là nhìn về phía Long Thần, nghiêm mặc nói: "Đàn bà thúi kia tại sao lại đến tìm ngươi làm phiền"
Rõ ràng là đường tỷ của hắn, lại bị hắn gọi là đàn bà thúi, có thể thấy được Đông Phương Huyền Tiêu đối với nàng cũng không có hảo cảm gì ráo.
"Hôm nay đi ra ngoài, mấy đứa trẻ kia ngăn cản ta, ta đánh một người trong đám kia, nàng liền giết tới tận cửa …" Long Thần cười khổ nói.
Đông Phương Huyền Tiêu không có để ý đến chuyện này, mà nhìn Long Thần lắc đầu, nói: "Thanh Minh hồn quả, là chuyện gì xảy ra, lấy một năm ban thưởng để đối lấy hồn quả này, Long Thần, ta có nên mắng ngươi là kẻ ngu ngốc hay không"
Chuyện Thanh Minh hồn quả, Long Thần biết, khẳng định là Đông Phương Huyền Tiêu sẽ hướng hắn hỏi, đứng ở góc độ của Đông Phương Huyền Tiêu mà nói, Long Thần làm ra cái cử động này chính là xúc động đến ngu ngốc, cho nên hắn mới đến đây để hỏi thăm Long Thần.
"Nghĩa phụ, vật này đối với ta rất quan trọng, so với loại ban thưởng gì đó còn trọng yếu hơn, trong lòng ta đã quyết định"
Đông Phương Huyền Tiêu nhìn hắn một chặp, cuối cùng vẫn là lựa chọn tín nhiệm Long Thần, cho nên hắn tiếp tục nói: "Được rồi, vậy thì nhìn kết quả phê duyệt như thế nào thôi"
Đông Phương Huyền Tiêu người này, hôm nay lại vì hắn mà hóa giải nguy cơ, hơn nữa, đối với cử động xúc động dường như rất quá đáng của mình mà hắn vẫn lựa chọn tín nhiệm, điều này làm cho Long Thần vô cùng cảm kích hắn.
Long Thần luôn luôn là người có ân báo ân có thù báo thù, đối với người của mình, hắn một điểm cũng sẽ không so đo.
Giống như vậy, hắn ở một bên tín niệm dẫn dắt, giống như Mạc tiểu Lang đã từng cho hắn Tinh Thần chiến thể vậy.
"Không biết ta bây giờ có thể đi Tinh Ma ngục hay không" Long Thần trực tiếp nói.
"Ta đến lần này chủ yếu là dẫn ngươi đi Tinh Ma ngục, thời gian còn lại còn hơn một tháng nữa mới bắt đầu cuộc chiến tranh đoạt Thanh Long Chiến Kích, tại trong Tinh Ma ngục, ngươi lưu lại khoảng chừng nửa tháng là được rồi"
"Vâng" Long Thần gật đầu, nghĩ tới liền lập tức đi vào Tinh Ma ngục trong truyền thuyết, đi thám thính tin tức Mạc tiểu lang, tâm tình của hắn có chút kích động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất