Long Huyết Chiến Thần

Chương 344: Ba đại lão ma​

Trước Sau
Dưới sự hướng dẫn của Triệu Thanh Vân, Long Thần đi xuyên qua khu hoang dã dần dần thấy được hình dáng Độc Giác Tể vương. Thân thể Độc Giác Tế vương to lớn hơn Cửu Thiên Chân Hỏa thú gấp mấy lần, làn da có màu xám tro, từng khối da thịt đội lên tràn đầy lực lượng.

Long Thần biết làn da của nó còn cứng rắn hơn cương thiết, lực phòng ngự mạnh mẽ không gì sánh nổi.

Vũ khí đáng sợ nhất của Độc Giác Tế vương chính là Độc giác ở trên trán, tuyệt đối là lợi khí đoạt mạng.

Thế nhưng, hết thảy những điều đó chỉ là gió thoảng mây trôi đối với Triệu Thanh Vân. Đường đường yêu thú Địa giai thất phẩm bị hắn một chương diệt sát, Độc Giác Tê vương kêu thảm rồi ngã gục xuống đất, mất mạng ngay tại đường trường.

"Thế nào, đã đủ tư cách làm sư tôn của người chưa?" Triệu Thanh Vân mỉm cười đắc ý nói với Long Thần.

"Dĩ nhiên!" Vô duyên vô cớ nhận được bảo vật, Long Thần đương nhiên biết đạo lý “tôn sư trọng đạo”. Bản thân hắn rất khâm phục Triệu Thanh Vân, coi như là võ giả Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng cũng khó lòng chém giết Độc Giác Tế vương nhẹ nhàng như vậy.

Không nghi ngờ chút nào, thực lực Triệu Thanh Vân phải mạnh hơn Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng rất nhiều lần.

Long Thần biết cảnh giới trên Thiên Hà cảnh là Thông Thiên cảnh. Thông thiên có nghĩa là thực lực cường đại đến mức vượt qua trời cao, có được lực lượng đối kháng tự nhiên.

Trên con đường tu luyện, Long Mạch cảnh, Thần Đan cảnh, Thiên Hà cảnh và Thông Thiên cảnh được gọi là bốn đại cảnh giới trụ cột. Phía trên nữa vẫn còn cấp bậc cao hơn, ở quê hương Linh Hi mới có hi vọng đào tạo ra những cường giả như vậy. Về phần Thương Ương quốc thì khó nói rồi.

Trong quá trình tu luyện bốn đại cảnh giới này, cho dù là chiến kỹ, thần binh, linh được hay là các phương diện khác đều phân biệt theo thứ tự Thiên Địa Huyện Hoàng.

Những cảnh giới cao hơn phải đợi đến khi Long Thần đã thực lực rời khỏi Thương Ưng quốc mới nói sau.

Long Thần sử dụng túi càn khôn cất giữ thi thể Độc Giác Tế vương.

"Lễ ra mắt cũng đã nhận. Long Thần, nếu không có chuyện gì khác thì chúng ta lập tức trở về

Thiên Ma cung. Ta sẽ triệu tập thành viên cao tầng Thiên Ma cung để tuyên bố đệ tử thân truyền thứ chín. Đến lúc đó xem như người hoàn thành bái sư, thế nào?".

Triệu Thanh Vân nghiêm túc nói.

"Ngươi đã thật tâm thu nhận ta làm đồ đệ, bản thân ta đương nhiên tôn sư trọng đạo. Hơn nữa, ta vô cùng hài lòng với lễ vật Độc Giác Tế vương." Long Thần cười nói, tác phong của hắn không giống với người bình thường bái sư chút nào.

"Vậy người đi đi nhưng ta nhắc nhở người một câu. Thực lực ngươi bây giờ chỉ là Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng, nếu có người khiêu khích nhất định phải nhẫn nhịn, chờ đợi sóng yên biển lặng. Đợi đến lúc ngươi đầy đủ thực lực, đám người kia dĩ nhiên tự biết ngậm miệng lại." Triệu Thanh Vân lựa lời khuyên nhủ.

"Hảo hán không ăn thiệt thòi trước mắt. Sư phụ yên tâm đi, ta đây không phải hạng người ngu xuân." Long Thần thản nhiên nói. Chẳng qua là Triệu Thanh Vân muốn nhắc nhở hắn hiểu được cuộc sống tại Thiên Ma cung không hề dễ dàng.

"Tiểu Hi, Tiểu Lang, các ngươi chờ xem ta náo động Thiên Ma cung thế nào. Ba tháng sau chính là thời điểm ta cầm Đế Ma kiếm giết ngược trở về Bích Ương hoàng thành."

Long Thần đi theo Triệu Thanh Vân bước lên con đường đi tới Ma cung.

Đế Ma sơn cao lớn, đại đa số ngọn núi cao khuất tầng mây. Thiên Ma cung xây dựng ở giữa sườn núi bên trong sơn mạch, nền đá nơi này trơn nhẵn thoạt nhìn giống như là bị lưỡi kiếm cắt ngang.

"Ngươi ngạc nhiên đúng không?" Triệu Thanh Vân thấy vẻ mặt Long Thần liền đoán được ý nghĩ trong lòng hắn.

"Quả thật!" Long Thần ngồi xuống vuốt nền đá mấy lần, nơi này vẫn còn dấu vết khá rõ. Từ đó cho thấy khu vực này khẳng định là do nhân lực tạo thành.

"Đây là tuyệt tác của người sáng lập Thiên Ma cung Thiên Ma tử cầm Đế Ma kiếm trực tiếp cắt ngang định ngọn núi, sau đó mới bắt đầu xây dựng cung điện. Cho dù là ta cũng không có thực lực này, Thiên Ma cung một đời không bằng một đời, sóng sau yếu hơn sóng trước đúng là xấu hổ với các bậc tiền bối." Triệu Thanh Vân thở dài cảm khái.

Chỉ một kiếm cắt ngang ngọn núi đã chứng minh thực lực Thiên Ma tử kinh khủng hơn Triệu Thanh Vân nhiều lắm, người này ít nhất cũng là nhân vật nổi bật tại cảnh giới Thông Thiên cảnh.

Long Thần ngập tràn cảm khái đối với Thiên Ma từ, hai người đi hồi lâu dần dần nhìn thấy bóng dáng Thiên Ma cung. Cả tòa cung điện xây dựng nguy nga, tráng lệ, chung quanh là rừng cây bạt ngạt tựa như nhân gian tiên cảnh. Long Thần nhìn không ra điểm nào liên hệ với đám người cùng hung cực ác mà hoàng tộc thường nhắc tới.

"Cảm thấy ngoài dự liệu đúng không?" Triệu Thanh Vân cười nói.

"Cái gì gọi là ma? Ma không phải là thích giết chóc, ma không phải là cuồng bạo, ma sẽ không bị thế tục ràng buộc, ma sẽ có con đường tu hành tự do, nghịch thiên hành đạo. Đây chính là bản ý của Thiên Ma cung, nếu nói về giết chóc thì hoàng tộc mới đúng là ma."

Triệu Thanh Vân nói câu này khiến cho Long Thần chấn động.



Nói như vậy, Long Thần chính là ma đầu rồi, mà còn là ma trong ma.

"Được rồi, ta sẽ đi triệu tập mọi người, người chuẩn bị tinh thần sẵn sàng!"

Long Thần tiến vào Thiên Ma cung, cảnh sắc bên trong trang nhã, hoa cỏ cây cối mỹ lệ tưởng như nhân gian tiên cảnh. Thiên Ma cung chiếm diện tích rất lớn nhưng người trong đó lại không nhiều. Long Thần đi đường hồi lâu chỉ thấy được bóng dáng vài người vội vội vàng vàng đi trên hành lang.

Những người này thấy Triệu Thanh Vân đều lộ vẻ kính sợ, sau khi hành lễ lập tức xoay người chạy đi. Dĩ nhiên, ánh mắt bọn họ vẫn tập trung vào Long Thần. Thiếu niên này là người xa lạ, vừa nhìn là biết không phải là thành viên Thiên Ma cung.

"Tại sao thiếu niên này đi theo cung chủ, bình thường cung chủ chỉ thích cuộc sống nhân vận dã hạc, rất ít khi giao tiếp với bên ngoài."

"Ta không biết, đó là chuyện của cung chủ. Chúng ta không nên đoán bậy rồi mang họa vào thân."

Hai người nọ bàn luận xôn xao, đến khi gần khuất sau hành lang vẫn quay đầu lại nhìn kỹ thân ảnh Long Thần.

"Chỉ là võ giả Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng, hẳn là nhân vật tầm thường, không cần để ý."

Long Thần nghe thấy chỉ biết lắc đầu bất đắc dĩ.

"Xem ra Thiên Ma cung chỉ có một mình sư tôn hành sự phóng khoáng, những kẻ khác vẫn còn ở trong vòng vây thế tục, ghen tỵ, oán hận, tranh đoạt địa vị là chuyện không thể tránh khỏi.

Cuộc sống sau này đoán chừng sẽ sôi động ngoài dự liệu rồi." Long Thần âm thầm cảm thán.

Triệu Thanh Vân vẫn bình thản đi trước dẫn đường, chốc lát sau Long Thần nhìn thấy một tòa điện phủ thật lớn hiện ra trong tầm mắt, phía trên có hai chữ Ma Điện tràn đầy khí phách.

Nhóm thủ vệ cung kính hành lễ, Triệu Thanh Vân tiếp tục cất bước đi vào Ma Điện.

"Các ngươi đi mời ba đại lão ma, bát đại hộ pháp, còn có mười sáu trưởng lão chấp pháp, hình phạt và các điện chủ tới đây. Ta có việc cần tuyên bố! Thời điểm bước qua đại môn, Triệu Thanh Vân ra lệnh cho nhóm thủ vệ.

"Vâng!" Mấy gã thủ vệ gật đầu nhận lệnh, sau đó phân tán ra chạy đi thông báo các nhân viên cao tầng

Thiên Ma cung. "Long Thần, Thiên Ma cung chúng ta có hệ thống thành viên nghiêm mật, mỗi người đều có vai trò của mình. Người chỉ cần nhớ ba Đại lão ma là được rồi, đôi khi ta cũng phải tôn trọng ý kiến của bọn họ. Dù sao bọn họ cũng đã quản lý Thiên Ma cung nhiều năm, các phương diện nhân lực, vật lực không hề yếu hơn ta."

Triệu Thanh Vân ngồi vào vị trí của mình, sau đó lựa lời giải thích với Long Thần nội tình Ma cung.

Long Thần là người mới dĩ nhiên không có chỗ ngồi.

"Thực lực ba Đại lão ma đều là Thiên Hà cảnh đệ cửu trọng, chính là chiến lực trọng yếu của Thiên Ma cung. Hơn nữa, bọn họ nắm giữ rất nhiều nhân mạch, không ít đệ tử Thiên Ma cung chỉ nghe theo bọn họ phân phối." Triệu Thanh Vân nói.

"Nói cách khác, trước kia bọn họ không phục người rất có thể sẽ chuyển hướng nhằm vào ta?" Long Thần trực tiếp đi vào vấn đề.

"Không sao cả, một số chuyện lớn thì bọn họ vẫn phải nghe theo lệnh của ta." Triệu Thanh Vân cười cười nói.

Không bao lâu sau đã có vài người chạy tới trình diện, thân phận càng thấp tốc độ càng nhanh. Thoáng cái bên trong Ma Điện tụ tập một đám trưởng lão, hộ pháp và điện chủ cười nói náo nhiệt. Về phần ba Đại lão ma vẫn chưa chịu xuất hiện.

Lúc này tất cả mọi người đều quan sát Long Thần đứng phía sau Triệu Thanh Vân. Hiển nhiên là bọn họ cảm thấy người này xa lạ, trong lòng có dự đoán ngày hôm nay Triệu Thanh Vân tuyên bố chuyện gì đó phải có quan hệ với Long Thần. Chỉ có điều Thiên Ma cung chủ đang ở nơi này, bọn họ không tiện lớn tiếng thảo luận.

Có vài người lặng lẽ lùi vào một góc nhỏ giọng bàn tán:

"Cung chủ triệu tập chúng ta là vì thiếu niên này?"

"Ta cũng thấy thế nhưng mà thiếu niên này có chỗ nào đặc thù?"

"Thực lực là Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng, chỉ miễn cưỡng xem như hợp cách trong đám cao thủ đồng lứa. Nhưng hắn nhìn thấy chúng ta mặt không đổi sắc, hô hấp bình thường hẳn là hạng người tâm tư kiên định."

"Tâm tư kiên định hay không đợi chút nữa là biết."

Thời gian dần dần trôi qua, Triệu Thanh Vân vẫn im lặng chờ đợi mọi người đến đông đủ. Mãi đến khi ba lão giả chậm rãi đi vào Ma Điện, Long Thần vội vàng nhìn tới ba Đại lão ma nổi danh khắp chốn.

Ba Đại lão ma niên kỉ đã cao, vừa nhìn cũng phải lớn hơn tám mươi. Thân hình gầy gò, nếp nhăn vô số, chỉ có cặp mắt phá lệ sáng ngời.



Ở giữa là một lão giả khí chất bất phàm, bên trái hắn là một phụ nhân trẻ hơn chút ít. Thần sắc nàng cao ngạo, bước đi rất chậm tựa hồ là loại người hành sự cẩn thận.

Cuối cùng là một lão giả mập lùn, đầu tóc đen nhánh, bộ dạng dữ tợn hung thần ác sát.

Người ở giữa chính là Đại lão ma, phụ nhân bên trái là Nhị lão ma, về phần lão gia mập lùn chính là Tam lão ma.

Dựa theo ánh mắt thế tục, bộ dáng ba người này đúng là quá xấu. Chỉ có Triệu Thanh Vân khí khái hơn người, tuy già nhưng thần thái vẫn thong dong, nhẹ nhàng như lúc còn trẻ.

Ba Đại lão ma ngồi xuống vị trí của mình, quét mắt một vòng lập tức phát hiện người mới

Long Thần. Chỉ là bọn họ không hiểu tại sao một võ giả Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng lại có thể làm phiền tới mình. Thế là trong lòng ba người đã có ấn tượng xấu đối với Long Thần.

"Hôm nay ta triệu tập mọi người là muốn tuyên bố một chuyện." Thấy mọi người đã đến, Triệu Thanh Vân mở mắt ra nhìn một vòng quanh đại điện.

"Cung chủ, thỉnh giảng." Đám người phía dưới đồng thanh nói.

Mặc dù bình thường Triệu Thanh Vân rất ít lộ diện nhưng địa vị hắn vẫn là chí cao vô thượng. Nếu không có hắn tồn tại sợ rằng Thiên Ma cung đã bị hoàng tộc san bằng từ lâu rồi.

Trăm ngàn năm qua, hoàng tộc và Thiên Ma cung vẫn luôn duy trì trạng thái cân bằng, song phương chỉ có một cường giả Thông Thiên cảnh duy nhất. Vì thế hai phe thế lực mới giằng co lẫn nhau không bên nào làm gì được bên kia.

Lúc này Triệu Thanh Vân chỉ chỉ Long Thần, trầm giọng nói: "Không phải là đại sự gì, chủ yếu là muốn các vị quen biết tiểu tử này. Đây là đệ tử thân truyền thứ chín của ta."

Triệu Thanh Vân vừa mới nói xong, đám người phía dưới nhất thời ồ lên kinh ngạc. Trên thực tế, Triệu Thanh Vân đã thu nhận rất nhiều đệ tử, mỗi một lần đều diễn ra rất bình thường, chưa bao giờ triệu tập mọi người long trọng như vậy. Hơn nữa, hắn chiêu thu đệ tử thần truyền nằm trong nhóm đệ tử Thiên Ma cung. Bây giờ không biết nghĩ thế nào trực tiếp kéo về một tiểu tử Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng.

Nói thật ra cảnh giới Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng cũng tạm chấp nhận được, Thiên Ma cung chủ trước giờ hành tung xuất quỷ nhập thần, mọi người ở nơi này đã biết tính cách gàn dở của hắn. Nhưng mà bọn họ cảm thấy cung chủ cái gì cũng tốt, chỉ có nhãn lực đúng là quá kém rồi. Các đệ tử của hắn vẫn luôn xếp hạng dưới năm mươi tại Thiên Ma cung, còn đệ tử ba Đại lão ma lại nắm giữ phần lớn xếp hạng trước mười.

Bởi vậy có thể thấy được, nhãn lực nhìn người của Triệu Thanh Vân dở tệ, bản lĩnh dạy dỗ lại càng thua kém ba Đại lão ma. Bây giờ hắn biểu hiện càng thêm hoang đường, trực tiếp triệu tập mọi người tới Ma Điện tuyên bố đệ tử thần truyền thứ chín.

Mà tên tiểu tử này không có chỗ nào nổi bật, hành động lần này quả thật giống như là trò đùa vậy.

Dĩ nhiên, Triệu Thanh Vân cũng đã quyết định rồi, những người khác chỉ dám phỉ báng trong lòng mà thôi. Thế nhưng, vẫn có vài người tỏ vẻ bất mãn, đó là ba Đại lão ma. Tam lão ma giả bộ ho khan một tiếng rồi nói: "Cung chủ, người đang nói đùa đúng không?"

"Lời ta nói giống như là đùa giỡn sao?" Ánh mắt Triệu Thanh Vân trợn trừng, hắn biết cái tên mập mạp chết bầm này chuẩn bị quấy rối rồi.

"Thiếu niên này không phải là đệ tử Thiên Ma cung, tu vi chỉ là Thiên Hà cảnh đệ tứ trọng, thiên phú tầm thường như thế làm sao có tư cách trở thành đệ tử thần truyền của cung chủ. Vì thế ta nghĩ rằng cung chủ muốn đùa giỡn một chút mà thôi, ngài cố ý trêu chọc huynh đệ chúng ta đúng không?". Sau khi nói xong, Tam lão ma cười phá lên.

"Không cần nhiều lời, ta đã quyết định rồi. Long Thần, ngươi tới bái kiến các vị trưởng bối. Đây là ba Đại lão ma, bọn họ chịu trách nhiệm quản lý sự vụ trong Thiên Ma cung."

Triệu Thanh Vân cũng lười phản ứng Tam lão ma, trực tiếp giới thiệu Long Thần với mọi người.

"Vãn bối Long Thần bái kiến ba vị tiền bối." Long Thần biết đây chỉ là hình thức mà thôi, hắn tùy tiện dựa theo quy củ chào hỏi một câu, sau đó không hề lên tiếng.

Dĩ nhiên hắn biết trong lòng ba Đại lão ma vô cùng khó chịu.

Ba lão gia hỏa này không phải là nhân vật dễ trêu, ở trước mặt mọi người lại dám đối nghịch Triệu Thanh Vân đã cho thấy quan hệ giữa bốn người không thật sự hòa hợp như vẻ bề ngoài.

"Bây giờ đến nghi lễ bái sư." Triệu Thanh Vân mỉm cười hài lòng nói với Long Thần.

"Chậm đã!"

Tam lão ma bỗng nhiên kêu lên một tiếng: "Cung chủ, chẳng lẽ ngươi thật sự thu hắn làm đệ tử thần truyền? Cung chủ cần phải thận trọng a...aa, người này rốt cuộc có lai lịch gì?"

"Hắn tên là Long Thần, chẳng lẽ người chưa từng nghe nói sao?" Trên mặt Triệu Thanh Vân lộ vẻ không vui, lạnh giọng nói.

"Long Thần?"

Lúc này tất cả mọi người mới giật mình một cái, sau đó chợt nhớ tới cái tên Long Thần truyền kỳ kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau