Luân Hồi Chi Dạ (Đêm Luân Hồi)
Chương 3: Tân thủ thôn (3)
Ngô Dĩ chọn đăng nhập, rất nhanh, cậu liền cảm thấy bên trong không gian nhỏ hẹp của khoang trò chơi tựa hồ tràn đầy một hương vị kỳ quái, khiến cậu cảm thấy tinh thần thả lỏng hơn nữa thân thể cũng bắt đầu tiến vào trạng thái tương tự. Bởi vậy, cậu rất nhanh liền ngủ mất, ý thức hoảng hốt như rơi vào một màn sương mù của bóng tối.
Giống như linh hồn được giải thoát khỏi trói buộc của cơ thể, mạnh mẽ rời khỏi nhân gian.
Sau đó trước mắt Ngô Dĩ xuất hiện một luồng hào quang, dường như chiếu sáng cả linh hồn cậu. Khi cậu hoàn toàn khôi phục được ý thức đã phát hiện chính mình đang trôi dạt trên một biển mây.
Không sai, cậu chính là đang phiêu dạt trên một tảng lại một tảng mây lớn. Dưới chân là đám mây dày nặng theo gió trôi dạt lơ lửng, ngẫu nhiên, những đám mây này còn sẽ vượt quá mắt cá chân cậu, thậm chí cả thân thể cậu.
Ngô Dĩ nhịn không được vươn tay xem xét cơ thể mình, đây tuyệt đối chính là thân thể của cậu, quen thuộc từ ngón tay đến tận vân tay, trên người vẫn đang mặc bộ quần áo khi cậu tiến vào khoang trò chơi, chân còn trần trụi khiến cậu thậm chí còn cảm nhận được sự ướt át của những đám mây bên dưới.
Da cậu cảm nhận được đầy đủ những xúc cảm từ đám mây, ướt át lại lạnh như băng.
Cậu hít sâu một hơi, ngập tràn trong không khí chính là hương vị tươi mát vô cùng tự nhiên.
Vì thế, cậu không kiềm lòng được mà tự véo vào tay mình, đau đớn lập tức truyền tới đại não, chân thật đến mức khiến cho cả người cậu cũng phát run.
Ngay sau đó, cậu nhìn thấy phía xa xa có một quầng sáng đỏ tựa như mặt trời, rặng mây màu trắng cũng bị quầng sáng này nhuộm đỏ, không trung một màu xanh lam trầm. Xa xôi thậm chí còn nhìn thấy dải ngân hà trong vũ trụ, quanh thân một mảnh mây mù mờ ảo, ý vị vờn quanh.
Đây là cảnh tượng đẹp nhất mà Ngô Dĩ từng thấy qua trong đời.
Xinh đẹp đến mức làm cho cậu không tìm được bất kỳ từ ngữ nào để tán thưởng, cậu chỉ có thể phiêu dạt trong biển mây, ngắm nhìn cảnh vật xinh đẹp ở phía xa xa, cảm giác được rõ ràng một sự rung động trong tận linh hồn.
"Chào mừng đến với "Luân hồi chi dạ", Ngô Dĩ tiên sinh. Tôi là tinh linh dẫn đường cá nhân của ngài, số hiệu 108."Trong lúc Ngô Dĩ đang cảm thán về quang cảnh khó gặp trong đời thì ở phía sau cậu bỗng vang lên một giọng nói trung tính, không biệt được nam nữ, ngữ khí bình thản.
Ngô Dĩ lúc này mới bất giác xoay người lại, cậu quá mức chấn động trước cảnh đẹp, quả thực giống như lạc vào một cảnh giới kỳ lạ, tất cả các cảm quan trên thân thể đều vô cùng chân thực, đến cả cảm giác mất trọng lực khi phiêu bồng trên những đám mây, cũng vô cùng hoàn mỹ mô phỏng ra.
Tất cả làm cho Ngô Dĩ vừa mang cảm giác sợ hãi lại đồng thời cảm nhận được sự tuyệt diệu khi được tự do phiêu đãng giữa đất trời.
Hắn quá mức kinh ngạc, trong lúc nhất thời tinh thần còn chưa khôi phục lại bình thường, lúc quay đầu lại cư nhiên phát hiện sau lưng mình có một người cũng đang trôi lơ lửng. Người này nhìn qua là một cô gái khoảng chừng 20 tuổi, có gương mặt thanh tú cùng thân hình nóng bỏng. Trên người mặc một bộ nhuyễn giáp váy ngắn thêu hoa văn phức tạp, đeo găng tay cùng với giày bó, có đôi tai dài của tinh linh và mái tóc dài xoăn màu đỏ.
Ờm, thật giống như mấy cái poster lúc trước cậu thường thấy, các công ty trò chơi thường nhờ họa sĩ vẽ mấy bức vẽ các em gái theo dạng mặt baby "tâm hồn" khủng, sau đó làm thành poster, dùng để nói một số lời thoại trong cốt truyện, chuyên môn dùng để thu hút ánh nhìn của các nam người chơi.
Có lẽ tinh linh dẫn đường này tựa hồ cũng biết Ngô Dĩ không thích hình tượng này của mình, cô mỉm cười, vẫn như cũ dùng một chất giọng bình đạm không có lấy một điểm dao động cũng nghe không rõ giọng nam nữ mà nói với Ngô Dĩ, "Là tinh linh dẫn đường của ngài, tôi có nhiệm vụ bầu bạn với ngài trong suốt hành trình trò chơi cũng như giúp ngài giải quyết các vấn dề mà ngài gặp phải. Vì vậy, ngài có thể tùy ý dặt nick name cũng như thiết lập hình tượng cho tôi. Hình tượng hiện tại của tôi là dựa trên sở thích của đại bộ phận các nam người chơi, tùy ý thiết lập thôi."
Ngô Dĩ cảm thấy trò chơi này đúng là đặc biệt cao cấp, tinh linh dẫn đường cá nhân không những được tùy ý gọi tên, lại còn có thể biến thành bất cứ hình tượng nào người chơi thích, hơn nữa cách nói chuyện cũng... mang đầy cảm giác AI trí tuệ cao.
Lấy nền tảng khoa học hiện tại để nói, cũng không phải không thể tạo ra được trí tuệ nhân tạo, nhưng có thể tự do cùng người chơi đối thoại mà không gặp chút chướng ngại nào thì Ngô Dĩ vẫn là lần đầu tiên được nhìn thấy, việc này làm cậu ngoài ý muốn mà có chút kinh hãi.
"Hình tượng của em có thể sửa được sao?" Ngô Dĩ nhịn không được hỏi, cậu kỳ thật không hề thích loại hình này. Nhưng thật sự, loại hình muội muội mặt mũi thanh thuần dáng người nóng bỏng này quả đúng là thẩm mỹ chung của những người chơi nam trong các game online.
"Ngài có thể sửa hình tượng của tôi, có thể biến tôi thành sinh vật mà ngài nghĩ đến, bất kể là nhân loại hay động vật, thậm chí là hình tượng giả thuyết trong tác phẩm nào đó đều được." Tinh linh dẫn đường thập phần kiên nhẫn, mỉm cười trả lời Ngô Dĩ.
Ngô Dĩ nói, "Có phải nếu tôi nghĩ đến Doraemon em cũng có thể biến ra không?"
Tinh linh dẫn đường vẫn mỉm cười, "Đúng vậy, ngài muốn tôi biến thành Doraemon sao?"
Ngô Dĩ đương nhien không thể thật sự bảo dẫn đường của mình biến thành một em mèo xanh lam mập mạp được, cậu nghĩ nghĩ, nói, "Vẫn là biến thành tiểu tinh linh có cánh bướm và bàn tay to như trong cổ tích đi. Giới tính và những thứ khác tùy ý em là được. Tôi cảm thấy như vậy mới hợp với tên gọi tinh linh dẫn đường này của em."
"Yêu cầu chỉnh sửa đã được tiếp nhận, đang lựa chọn hình tượng..." Dẫn đường máy móc nói, sau đó thân thể của cô bỗng nhiên phát sinh biến hóa, cảm giác như xé rách không gian ba chiều.
Nháy mắt sau đó, tinh linh dẫn đường liền thật sự biến thành hình tượng tinh linh như lời Ngô Dĩ miêu tả. Tiểu tinh linh với bàn tay lớn, đôi cánh bướm dài màu tím tỏa sáng, nhỏ nhỏ đáng yêu, lại còn dùng lá cây cùng đóa hoa biến thành quần áo.
Tiểu tinh linh thật sự đáng yêu cực kỳ, khiến Ngô Dĩ trong phút chốc bị manh đến ngộp thở muốn chết, nhịn không được đến gần sờ sờ tinh linh nhỏ, rồi lại cảm thấy động tác của mình có hơi tùy tiện, lại do do dự dự mà thu tay lại. Ngay lúc Ngô Dĩ rút tay về, tiểu tinh linh liền trong chớp mắt bay đến trong lòng bàn tay của cậu.
Khi cô bé bay đến chỗ Ngô Dĩ, đôi cánh còn hơi hơi động đậy, đôi cánh màu tím bán trong suốt lấp lánh sáng lên trong không trung, thời điểm tung cánh bay còn kéo theo một dải sáng màu tím, xinh đẹp cực kỳ.
Cô bé đứng trong lòng bàn tay Ngô Dĩ, trông phi thường sống động. Ngô Dĩ chưa bao giờ nghĩ tới chính mình nhưng lại có thể ở tại thời điểm này, chính mắt chứng kiến một sinh vật chỉ có trong tưởng tượng của con người. Một tiểu tinh linh hàng thật giá thật cứ như vậy mà đứng giữa lòng bàn tay cậu.
Tiểu tinh linh đứng trên lòng bàn tay Ngô Dĩ, hơi hơi nghiêng đầu, mắt to long lanh, mái tóc dài bung xõa còn kèm theo một đóa hoa nhỏ làm trang sức, tuy rằng âm thanh vẫn như cũ không chút gợn sóng nhưng vẫn đáng yêu hết sức, cô bé nói, "Sửa chữa hình tượng đã hoàn thành, xin hãy chú ý, trong ba mươi ngày tới không thể tiếp tục sửa chữa, ba mươi ngày sau sẽ có thể tiến hành sửa chữa lần tiếp theo. Đồng thời, ngài hiện tại có thể tùy ý định nick name của tôi, nick name này chỉ có thể đổi một lần, nếu một có thêm lượt đổi, ngài phải đến thương thành mua thẻ đổi tên tinh linh dẫn đường."
Ngô Dĩ yên lặng nghe tiểu tinh linh trong tay mình nói chuyện. Đến lúc này cậu mới ý thức được nơi này quả thật là một game online, ngay cả mấy cái sửa chữa linh tinh như là nick name của dẫn đường cũng phải đến thương thành mua card mới thực hiện được. Có thể thấy vẫn là hình thức kiếm tiền từ người chơi như các trò chơi khác vẫn làm.
Nhưng mà bé tinh linh thật sự đáng yêu quá đi.
Ngô Dĩ nhìn chằm chằm tiểu tinh linh trong tay, bị sự manh của cô bé làm cho sắp không xong rồi. Ngô Dĩ nghĩ nghĩ muốn tìm một cái tên thích hợp cho cô bé, cuối cùng quyết định, "Cứ gọi em là Tiểu Nhất đi."
Ngô Dĩ đối với việc đặt tên đúng là không được mấy phần phẩm vị, ngay cả khi hắn viết tiểu thuyết, đối với các nhân vật chính, nhân vật phụ trong đó đều là lấy tên từ mấy phần mềm để đặt, tiêu chí lựa chọn cũng chỉ dừng lại ở việc dễ nghe là được.
Sau khi vào trong trò chơi, phẩm vị cũng chẳng tốt hơn được là bao, cậu chỉ là cảm thấy, cái tên Tiểu Nhất này dễ nhớ lại dễ gọi, về sau muốn gọi dẫn đường, chỉ cần hô một tiếng, tiểu tinh linh sẽ nhanh chóng xuất hiện trước mặt cậu.
"Nick name [Tiểu Nhất] đã được xác định." Tiểu tinh linh đứng ở trong lòng bàn tay Ngô Dĩ, lúc nói chuyện cánh cũng theo đó mà run run, cô bé ngẩng đầu nhỏ nhìn Ngô Dĩ, nói: "Ngô Dĩ tiên sinh tôn kính, tôi xin giới thiệu một lần nữa, tôi là tinh linh dẫn đường cá nhân của ngài – Tiểu Nhất, hoan nghênh ngài tham gia vào thế giới trò chơi "Luân hồi chi dạ", sau này ở trong trò chơi, nếu ngài gặp vấn đề gì có thể tìm tôi đến cố vấn, tôi sẽ nói cho ngài biết những thao tác chính cũng như giáo trình dành cho người mới. Hiện tại, xin cho phép tôi sáng tạo hình tượng giả thuyết cho ngài trong trò chơi này!"
Sáng tạo một nhân vật chuyên chức cho chính bản thân mình, cơ hồ là bước cố định mà tất cả các người chơi đều phải thực hiện. Đây cũng là bước hết sức quan trọng, bởi lẽ nhưng gì người chơi gặp được về sau đều là lấy vai diễn giả lập này làm trung tâm.
Tiểu Nhất nói với Ngô Dĩ, muốn sáng tạo nhân vật, trước hết cần đi đến một nơi.
Ngô Dĩ cũng không biết là phải đi đâu, liền ngoan ngoãn đi theo tiểu tinh linh. Tiểu Nhất vẫy cánh bay lên giữa biển mây, dải sáng màu tím ở phía sau liền trở thành vật dẫn đường cho Ngô Dĩ. Ngô Dĩ theo quán tính nhích người muốn đuổi theo cô bé, nhưng cậu rất nhanh ý thức được rằng, chính mình dường như không hề bay a.
Ngô Dĩ trôi dạt trong biển mây, trên người vẫn còn mặc bộ trang phục ở nhà, nên tự nhiên sẽ không giống với tiểu tinh linh có đôi cánh trên lưng, nhưng thực thần kỳ chính là, hắn chỉ tùy ý cử động thân thể, nghĩ muốn đi theo Tiểu Nhất, thân thể liền rất tự nhiên mà nhẹ nhàng đi theo Tiểu Nhất, hơn nữa tốc độ cư nhiên rất nhanh, gắt gao theo sát sau lưng tiểu tinh linh.
Bọn họ xuyên qua biển mây, xuyên qua sương mù mông lung, xuyên qua dải ảnh sáng đỏ. Ngô Dĩ ở trong biển mây cùng sương mù, cố gắng tìm kiếm dải sáng tím, sau khi lao ra khỏi biển mây, liền phát hiện cách đó không xa phía trước nổi lên một hòn đảo nhỏ giữa không trung.
Một hòn đảo rất nhỏ, với bãi cỏ màu xanh biếc, bên trên nhiều nhất có thể đứng được năm đến sáu người, còn có một khối bia đá không lớn không nhỏ. Chờ Ngô Dĩ cùng tiểu tinh linh đi đến trên đảo, liền thấy phía trên tấm bia đá có khắc một hàng chữ: Phiêu Phù đảo - nơi hồi sinh tạm thời của các linh hồn
Nơi hồi sinh tạm thời của linh hồn...?
Ngô Dĩ không thể hiểu được ý tứ của những lời này, Tiểu Nhất bên cạnh đã bắt đầu nói chuyện. Tiểu tinh linh bay đến trên vai Ngô Dĩ, lần lượt bay qua bay lại hai bên gò má cậu, đôi cánh mỏng lay động tạo nên một dòng khí nhỏ, chạm vào mặt Ngô Dĩ khiến má cậu có chút ngưa ngứa.
Tiểu Nhất ở bên tai cậu nói, "Nơi này là nơi đại bộ phận người chơi sinh ra, chính là nơi sáng tạo nhân vật cho người chơi. Ở chỗ này, ngài có thể lựa chọn chủng tộc, chức nghiệp cũng như ID cho nhân vật của ngài trong trò chơi."
"Mong ngài chú ý, "Luân hồi chi dạ" không tồn tại khái niệm thay đổi tài khoản, mỗi người chơi cả đời chỉ được sử dụng một nhân vật cũng như một tài khoản duy nhất, tuy rằng ngài có thể đến thương thành mua thẻ đổi tên hoặc thẻ thay đổi trang phục để thay đổi tên cũng như vẻ ngoài, nhưng chủng tộc cùng chức nghiệp của nhân vật là không thể thay đổi. Xin ngài lựa chọn một cách thận trọng. Nếu ngài cảm thấy do dự, chúng tôi có thể thông qua phân tích và kiểm tra đo lường cấc yếu tố thể chất cũng như tinh thần của ngài, tiến hành đề cử một chủng tộc và chức nghiệp phù hợp cho ngài."
Ngô Dĩ vốn vấn nghĩ muốn trực tiếp chọn giống như nam thần của mình, chính là Tinh linh tộc cùng chức nghiệp cung thủ. Nhưng sau khi nghe tiểu tinh linh nói, trong lòng lại có điểm do dự, nghĩ đến lỡ như mình vạn nhất chơi chức nghiệp cung thủ không thuận tay, đến lúc đó có khi còn kéo chân sau của học trưởng, nhất thời không biết làm sao mới tốt.
Vì thế Ngô Dĩ nói, "Cái đó... có thể đề cử cho tôi một chủng tộc và chức nghiệp phù hợp được không?"
"Tiếp nhận thỉnh cầu của người chơi, kiểm tra đo lường tố chất thân thể và chất lượng tinh thần.... Kiểm tra đo lường hoàn thành. Chủng tộc phù hợp với ngài nhất là Nhân tộc, chức nghiệp thích hợp nhất là mục sư."
Ngô Dĩ vừa nghe những lời này, nhất thời cảm thấy có chút bi kịch.
"Tinh linh tộc cùng cung thủ thì sao, tôi một chút cũng không thích hợp sao?" Ngô Dĩ ôm một tia hy vọng mà hỏi Tiểu Nhất.
Tiểu Nhất nói, "Nếu người chơi nhất định muốn chọn Tinh linh tộc, đề nghị nên chọn chức nghiệp đạo tặc, nó phù hợp với tố chất thân thể của ngài hơn cung thủ. Tuy nhiên tôi vẫn không khuyến khích ngài chọn Tinh linh tộc, vì trong tất cả các chủng tộc, đây là chủng tộc không phù hợp với ngài nhất."
Giống như linh hồn được giải thoát khỏi trói buộc của cơ thể, mạnh mẽ rời khỏi nhân gian.
Sau đó trước mắt Ngô Dĩ xuất hiện một luồng hào quang, dường như chiếu sáng cả linh hồn cậu. Khi cậu hoàn toàn khôi phục được ý thức đã phát hiện chính mình đang trôi dạt trên một biển mây.
Không sai, cậu chính là đang phiêu dạt trên một tảng lại một tảng mây lớn. Dưới chân là đám mây dày nặng theo gió trôi dạt lơ lửng, ngẫu nhiên, những đám mây này còn sẽ vượt quá mắt cá chân cậu, thậm chí cả thân thể cậu.
Ngô Dĩ nhịn không được vươn tay xem xét cơ thể mình, đây tuyệt đối chính là thân thể của cậu, quen thuộc từ ngón tay đến tận vân tay, trên người vẫn đang mặc bộ quần áo khi cậu tiến vào khoang trò chơi, chân còn trần trụi khiến cậu thậm chí còn cảm nhận được sự ướt át của những đám mây bên dưới.
Da cậu cảm nhận được đầy đủ những xúc cảm từ đám mây, ướt át lại lạnh như băng.
Cậu hít sâu một hơi, ngập tràn trong không khí chính là hương vị tươi mát vô cùng tự nhiên.
Vì thế, cậu không kiềm lòng được mà tự véo vào tay mình, đau đớn lập tức truyền tới đại não, chân thật đến mức khiến cho cả người cậu cũng phát run.
Ngay sau đó, cậu nhìn thấy phía xa xa có một quầng sáng đỏ tựa như mặt trời, rặng mây màu trắng cũng bị quầng sáng này nhuộm đỏ, không trung một màu xanh lam trầm. Xa xôi thậm chí còn nhìn thấy dải ngân hà trong vũ trụ, quanh thân một mảnh mây mù mờ ảo, ý vị vờn quanh.
Đây là cảnh tượng đẹp nhất mà Ngô Dĩ từng thấy qua trong đời.
Xinh đẹp đến mức làm cho cậu không tìm được bất kỳ từ ngữ nào để tán thưởng, cậu chỉ có thể phiêu dạt trong biển mây, ngắm nhìn cảnh vật xinh đẹp ở phía xa xa, cảm giác được rõ ràng một sự rung động trong tận linh hồn.
"Chào mừng đến với "Luân hồi chi dạ", Ngô Dĩ tiên sinh. Tôi là tinh linh dẫn đường cá nhân của ngài, số hiệu 108."Trong lúc Ngô Dĩ đang cảm thán về quang cảnh khó gặp trong đời thì ở phía sau cậu bỗng vang lên một giọng nói trung tính, không biệt được nam nữ, ngữ khí bình thản.
Ngô Dĩ lúc này mới bất giác xoay người lại, cậu quá mức chấn động trước cảnh đẹp, quả thực giống như lạc vào một cảnh giới kỳ lạ, tất cả các cảm quan trên thân thể đều vô cùng chân thực, đến cả cảm giác mất trọng lực khi phiêu bồng trên những đám mây, cũng vô cùng hoàn mỹ mô phỏng ra.
Tất cả làm cho Ngô Dĩ vừa mang cảm giác sợ hãi lại đồng thời cảm nhận được sự tuyệt diệu khi được tự do phiêu đãng giữa đất trời.
Hắn quá mức kinh ngạc, trong lúc nhất thời tinh thần còn chưa khôi phục lại bình thường, lúc quay đầu lại cư nhiên phát hiện sau lưng mình có một người cũng đang trôi lơ lửng. Người này nhìn qua là một cô gái khoảng chừng 20 tuổi, có gương mặt thanh tú cùng thân hình nóng bỏng. Trên người mặc một bộ nhuyễn giáp váy ngắn thêu hoa văn phức tạp, đeo găng tay cùng với giày bó, có đôi tai dài của tinh linh và mái tóc dài xoăn màu đỏ.
Ờm, thật giống như mấy cái poster lúc trước cậu thường thấy, các công ty trò chơi thường nhờ họa sĩ vẽ mấy bức vẽ các em gái theo dạng mặt baby "tâm hồn" khủng, sau đó làm thành poster, dùng để nói một số lời thoại trong cốt truyện, chuyên môn dùng để thu hút ánh nhìn của các nam người chơi.
Có lẽ tinh linh dẫn đường này tựa hồ cũng biết Ngô Dĩ không thích hình tượng này của mình, cô mỉm cười, vẫn như cũ dùng một chất giọng bình đạm không có lấy một điểm dao động cũng nghe không rõ giọng nam nữ mà nói với Ngô Dĩ, "Là tinh linh dẫn đường của ngài, tôi có nhiệm vụ bầu bạn với ngài trong suốt hành trình trò chơi cũng như giúp ngài giải quyết các vấn dề mà ngài gặp phải. Vì vậy, ngài có thể tùy ý dặt nick name cũng như thiết lập hình tượng cho tôi. Hình tượng hiện tại của tôi là dựa trên sở thích của đại bộ phận các nam người chơi, tùy ý thiết lập thôi."
Ngô Dĩ cảm thấy trò chơi này đúng là đặc biệt cao cấp, tinh linh dẫn đường cá nhân không những được tùy ý gọi tên, lại còn có thể biến thành bất cứ hình tượng nào người chơi thích, hơn nữa cách nói chuyện cũng... mang đầy cảm giác AI trí tuệ cao.
Lấy nền tảng khoa học hiện tại để nói, cũng không phải không thể tạo ra được trí tuệ nhân tạo, nhưng có thể tự do cùng người chơi đối thoại mà không gặp chút chướng ngại nào thì Ngô Dĩ vẫn là lần đầu tiên được nhìn thấy, việc này làm cậu ngoài ý muốn mà có chút kinh hãi.
"Hình tượng của em có thể sửa được sao?" Ngô Dĩ nhịn không được hỏi, cậu kỳ thật không hề thích loại hình này. Nhưng thật sự, loại hình muội muội mặt mũi thanh thuần dáng người nóng bỏng này quả đúng là thẩm mỹ chung của những người chơi nam trong các game online.
"Ngài có thể sửa hình tượng của tôi, có thể biến tôi thành sinh vật mà ngài nghĩ đến, bất kể là nhân loại hay động vật, thậm chí là hình tượng giả thuyết trong tác phẩm nào đó đều được." Tinh linh dẫn đường thập phần kiên nhẫn, mỉm cười trả lời Ngô Dĩ.
Ngô Dĩ nói, "Có phải nếu tôi nghĩ đến Doraemon em cũng có thể biến ra không?"
Tinh linh dẫn đường vẫn mỉm cười, "Đúng vậy, ngài muốn tôi biến thành Doraemon sao?"
Ngô Dĩ đương nhien không thể thật sự bảo dẫn đường của mình biến thành một em mèo xanh lam mập mạp được, cậu nghĩ nghĩ, nói, "Vẫn là biến thành tiểu tinh linh có cánh bướm và bàn tay to như trong cổ tích đi. Giới tính và những thứ khác tùy ý em là được. Tôi cảm thấy như vậy mới hợp với tên gọi tinh linh dẫn đường này của em."
"Yêu cầu chỉnh sửa đã được tiếp nhận, đang lựa chọn hình tượng..." Dẫn đường máy móc nói, sau đó thân thể của cô bỗng nhiên phát sinh biến hóa, cảm giác như xé rách không gian ba chiều.
Nháy mắt sau đó, tinh linh dẫn đường liền thật sự biến thành hình tượng tinh linh như lời Ngô Dĩ miêu tả. Tiểu tinh linh với bàn tay lớn, đôi cánh bướm dài màu tím tỏa sáng, nhỏ nhỏ đáng yêu, lại còn dùng lá cây cùng đóa hoa biến thành quần áo.
Tiểu tinh linh thật sự đáng yêu cực kỳ, khiến Ngô Dĩ trong phút chốc bị manh đến ngộp thở muốn chết, nhịn không được đến gần sờ sờ tinh linh nhỏ, rồi lại cảm thấy động tác của mình có hơi tùy tiện, lại do do dự dự mà thu tay lại. Ngay lúc Ngô Dĩ rút tay về, tiểu tinh linh liền trong chớp mắt bay đến trong lòng bàn tay của cậu.
Khi cô bé bay đến chỗ Ngô Dĩ, đôi cánh còn hơi hơi động đậy, đôi cánh màu tím bán trong suốt lấp lánh sáng lên trong không trung, thời điểm tung cánh bay còn kéo theo một dải sáng màu tím, xinh đẹp cực kỳ.
Cô bé đứng trong lòng bàn tay Ngô Dĩ, trông phi thường sống động. Ngô Dĩ chưa bao giờ nghĩ tới chính mình nhưng lại có thể ở tại thời điểm này, chính mắt chứng kiến một sinh vật chỉ có trong tưởng tượng của con người. Một tiểu tinh linh hàng thật giá thật cứ như vậy mà đứng giữa lòng bàn tay cậu.
Tiểu tinh linh đứng trên lòng bàn tay Ngô Dĩ, hơi hơi nghiêng đầu, mắt to long lanh, mái tóc dài bung xõa còn kèm theo một đóa hoa nhỏ làm trang sức, tuy rằng âm thanh vẫn như cũ không chút gợn sóng nhưng vẫn đáng yêu hết sức, cô bé nói, "Sửa chữa hình tượng đã hoàn thành, xin hãy chú ý, trong ba mươi ngày tới không thể tiếp tục sửa chữa, ba mươi ngày sau sẽ có thể tiến hành sửa chữa lần tiếp theo. Đồng thời, ngài hiện tại có thể tùy ý định nick name của tôi, nick name này chỉ có thể đổi một lần, nếu một có thêm lượt đổi, ngài phải đến thương thành mua thẻ đổi tên tinh linh dẫn đường."
Ngô Dĩ yên lặng nghe tiểu tinh linh trong tay mình nói chuyện. Đến lúc này cậu mới ý thức được nơi này quả thật là một game online, ngay cả mấy cái sửa chữa linh tinh như là nick name của dẫn đường cũng phải đến thương thành mua card mới thực hiện được. Có thể thấy vẫn là hình thức kiếm tiền từ người chơi như các trò chơi khác vẫn làm.
Nhưng mà bé tinh linh thật sự đáng yêu quá đi.
Ngô Dĩ nhìn chằm chằm tiểu tinh linh trong tay, bị sự manh của cô bé làm cho sắp không xong rồi. Ngô Dĩ nghĩ nghĩ muốn tìm một cái tên thích hợp cho cô bé, cuối cùng quyết định, "Cứ gọi em là Tiểu Nhất đi."
Ngô Dĩ đối với việc đặt tên đúng là không được mấy phần phẩm vị, ngay cả khi hắn viết tiểu thuyết, đối với các nhân vật chính, nhân vật phụ trong đó đều là lấy tên từ mấy phần mềm để đặt, tiêu chí lựa chọn cũng chỉ dừng lại ở việc dễ nghe là được.
Sau khi vào trong trò chơi, phẩm vị cũng chẳng tốt hơn được là bao, cậu chỉ là cảm thấy, cái tên Tiểu Nhất này dễ nhớ lại dễ gọi, về sau muốn gọi dẫn đường, chỉ cần hô một tiếng, tiểu tinh linh sẽ nhanh chóng xuất hiện trước mặt cậu.
"Nick name [Tiểu Nhất] đã được xác định." Tiểu tinh linh đứng ở trong lòng bàn tay Ngô Dĩ, lúc nói chuyện cánh cũng theo đó mà run run, cô bé ngẩng đầu nhỏ nhìn Ngô Dĩ, nói: "Ngô Dĩ tiên sinh tôn kính, tôi xin giới thiệu một lần nữa, tôi là tinh linh dẫn đường cá nhân của ngài – Tiểu Nhất, hoan nghênh ngài tham gia vào thế giới trò chơi "Luân hồi chi dạ", sau này ở trong trò chơi, nếu ngài gặp vấn đề gì có thể tìm tôi đến cố vấn, tôi sẽ nói cho ngài biết những thao tác chính cũng như giáo trình dành cho người mới. Hiện tại, xin cho phép tôi sáng tạo hình tượng giả thuyết cho ngài trong trò chơi này!"
Sáng tạo một nhân vật chuyên chức cho chính bản thân mình, cơ hồ là bước cố định mà tất cả các người chơi đều phải thực hiện. Đây cũng là bước hết sức quan trọng, bởi lẽ nhưng gì người chơi gặp được về sau đều là lấy vai diễn giả lập này làm trung tâm.
Tiểu Nhất nói với Ngô Dĩ, muốn sáng tạo nhân vật, trước hết cần đi đến một nơi.
Ngô Dĩ cũng không biết là phải đi đâu, liền ngoan ngoãn đi theo tiểu tinh linh. Tiểu Nhất vẫy cánh bay lên giữa biển mây, dải sáng màu tím ở phía sau liền trở thành vật dẫn đường cho Ngô Dĩ. Ngô Dĩ theo quán tính nhích người muốn đuổi theo cô bé, nhưng cậu rất nhanh ý thức được rằng, chính mình dường như không hề bay a.
Ngô Dĩ trôi dạt trong biển mây, trên người vẫn còn mặc bộ trang phục ở nhà, nên tự nhiên sẽ không giống với tiểu tinh linh có đôi cánh trên lưng, nhưng thực thần kỳ chính là, hắn chỉ tùy ý cử động thân thể, nghĩ muốn đi theo Tiểu Nhất, thân thể liền rất tự nhiên mà nhẹ nhàng đi theo Tiểu Nhất, hơn nữa tốc độ cư nhiên rất nhanh, gắt gao theo sát sau lưng tiểu tinh linh.
Bọn họ xuyên qua biển mây, xuyên qua sương mù mông lung, xuyên qua dải ảnh sáng đỏ. Ngô Dĩ ở trong biển mây cùng sương mù, cố gắng tìm kiếm dải sáng tím, sau khi lao ra khỏi biển mây, liền phát hiện cách đó không xa phía trước nổi lên một hòn đảo nhỏ giữa không trung.
Một hòn đảo rất nhỏ, với bãi cỏ màu xanh biếc, bên trên nhiều nhất có thể đứng được năm đến sáu người, còn có một khối bia đá không lớn không nhỏ. Chờ Ngô Dĩ cùng tiểu tinh linh đi đến trên đảo, liền thấy phía trên tấm bia đá có khắc một hàng chữ: Phiêu Phù đảo - nơi hồi sinh tạm thời của các linh hồn
Nơi hồi sinh tạm thời của linh hồn...?
Ngô Dĩ không thể hiểu được ý tứ của những lời này, Tiểu Nhất bên cạnh đã bắt đầu nói chuyện. Tiểu tinh linh bay đến trên vai Ngô Dĩ, lần lượt bay qua bay lại hai bên gò má cậu, đôi cánh mỏng lay động tạo nên một dòng khí nhỏ, chạm vào mặt Ngô Dĩ khiến má cậu có chút ngưa ngứa.
Tiểu Nhất ở bên tai cậu nói, "Nơi này là nơi đại bộ phận người chơi sinh ra, chính là nơi sáng tạo nhân vật cho người chơi. Ở chỗ này, ngài có thể lựa chọn chủng tộc, chức nghiệp cũng như ID cho nhân vật của ngài trong trò chơi."
"Mong ngài chú ý, "Luân hồi chi dạ" không tồn tại khái niệm thay đổi tài khoản, mỗi người chơi cả đời chỉ được sử dụng một nhân vật cũng như một tài khoản duy nhất, tuy rằng ngài có thể đến thương thành mua thẻ đổi tên hoặc thẻ thay đổi trang phục để thay đổi tên cũng như vẻ ngoài, nhưng chủng tộc cùng chức nghiệp của nhân vật là không thể thay đổi. Xin ngài lựa chọn một cách thận trọng. Nếu ngài cảm thấy do dự, chúng tôi có thể thông qua phân tích và kiểm tra đo lường cấc yếu tố thể chất cũng như tinh thần của ngài, tiến hành đề cử một chủng tộc và chức nghiệp phù hợp cho ngài."
Ngô Dĩ vốn vấn nghĩ muốn trực tiếp chọn giống như nam thần của mình, chính là Tinh linh tộc cùng chức nghiệp cung thủ. Nhưng sau khi nghe tiểu tinh linh nói, trong lòng lại có điểm do dự, nghĩ đến lỡ như mình vạn nhất chơi chức nghiệp cung thủ không thuận tay, đến lúc đó có khi còn kéo chân sau của học trưởng, nhất thời không biết làm sao mới tốt.
Vì thế Ngô Dĩ nói, "Cái đó... có thể đề cử cho tôi một chủng tộc và chức nghiệp phù hợp được không?"
"Tiếp nhận thỉnh cầu của người chơi, kiểm tra đo lường tố chất thân thể và chất lượng tinh thần.... Kiểm tra đo lường hoàn thành. Chủng tộc phù hợp với ngài nhất là Nhân tộc, chức nghiệp thích hợp nhất là mục sư."
Ngô Dĩ vừa nghe những lời này, nhất thời cảm thấy có chút bi kịch.
"Tinh linh tộc cùng cung thủ thì sao, tôi một chút cũng không thích hợp sao?" Ngô Dĩ ôm một tia hy vọng mà hỏi Tiểu Nhất.
Tiểu Nhất nói, "Nếu người chơi nhất định muốn chọn Tinh linh tộc, đề nghị nên chọn chức nghiệp đạo tặc, nó phù hợp với tố chất thân thể của ngài hơn cung thủ. Tuy nhiên tôi vẫn không khuyến khích ngài chọn Tinh linh tộc, vì trong tất cả các chủng tộc, đây là chủng tộc không phù hợp với ngài nhất."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất