Luân Hồi Chi Dạ (Đêm Luân Hồi)
Chương 7: Tân thủ thôn (7)
Nơi ở của trưởng thôn được bố trí tại nơi cao nhất của Tĩnh Mịch thôn, không chỉ cao mà còn chông chênh như thể tùy thời có thế trực tiếp rơi xuống, lại còn bị rất nhiều cành lá lộn xộn che khuất, vừa nhìn liền biết là cố ý thiết kế như vậy, mục đích chính là để cho người mới rèn luyện kỹ năng phi hành.
Ngô Dĩ có hai con đường để lựa chọn, thứ nhất là trực tiếp bay lên, thứ hai chính là men theo những cầu thang được dựng bằng cành cây trong thôn để leo lên. Ngô Dĩ đương nhiên thuận lý thành chương mà dứt khoát chọn cái thứ nhất, cậu loay hoay mất một khoảng thời gian bên trong đám cây lá chằng chịt, rốt cục cũng đặt chân đến chỗ ở của trưởng thôn.
Nơi ở của thôn trưởng được treo trên mấy cành cây nhìn qua thực mảnh khảnh, dùng từng mảng lớn lá cây làm mái, các loại dây leo quấn thành vách tường. Phía trước có một thứ nhìn như hàng rào chắn, phía trên treo đèn lồng lộ ra sắc xanh u ám, cạnh bên có một cái biển số nhà, mặt trên khắc một chuỗi tiếng Anh, đại khái chính là dòng họ của mỗi cá nhân, phiên dịch sang chính là "Trác Lôi".
Ngô Dĩ thông qua bảng số nhà biết được họ thôn trưởng gọi là Trác Lôi, cho nên có thể xưng hô là thôn trưởng Trác Lôi.
Phía trước nơi ở của thôn trưởng phi thường vắng vẻ, cơ bản không hề nhìn thấy bóng dáng của bất cứ người chơi nào khác, khung cảnh ồn ào náo động bên dưới dường như hoàn toàn không truyền được đến đây. Nơi này hoàn toàn yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có những chiếc đèn lồng lộ ra trên rào chắn, phía dưới có gắn chuông gió, theo gió đung đưa phát ra tiếng động.
Ngô Dĩ vừa định đi vào nơi ở của thôn trưởng, lại đột nhiên phát hiện phía trước nơi này còn có một người đang đứng. Kỳ quái là người này vừa nhìn đã biết là không phái tộc nhân của Tinh linh tộc.
Vì sao lại nói vậy? Bởi vì Ngô Dĩ liếc mắt liền thấy được, người này không có cánh tinh linh. Chính là loại cánh mà khi bay sẽ để lại vệt sáng như các tinh linh.
Nhìn ngoại hình, người này có điểm giống với bộ dáng của Nhân tộc, nhưng lại rất cao, ước chừng cao khoảng 2 thước. Người này có mái tóc đen, dài đến thắt lưng, thân hình thoạt nhìn có chút giống cây khô cỏ khô.
Hắn đưa lưng về phía Ngô Dĩ, cho nên Ngô Dĩ không thể nhìn thấy mặt hắn, chỉ thấy trên vai hắn khoác một chiếc áo choàng đen viền vàng, chân đi giày bó màu đen, trên tay cũng là đôi găng tay cùng màu, tóm lại, chính là một thân đen đặc.
Hắn dường như hoàn toàn không thể hòa hợp với khung cảnh mộng ảo của Tinh linh tộc, trên người tựa hồ tỏa ra một tầng hắc khí mông lung. Đồng thời, quanh thân hắn tựa hồ cũng tồn tại một luồng hơi thở kỳ quái, không biết phải hình dung thế nào mới đúng. Đại khái chính là Ngô Dĩ cảm thấy hơi thở của người này phi thường áp lực cùng bất thiện.
Người kỳ quái như vậy khiến Ngô Dĩ ý thức được đây có lẽ không phải người chơi, mà có lẽ là một NPC nào đó. Cái chính là, không biết hắn vì cái gì lại xuất hiện ở thôn tân thủ của Tinh linh tộc.
Dựa trên chỉ dẫn của Tiểu Nhất, Ngô Dĩ hiện tại đại khái có thể phân biệt được sự khác nhau giữa người chơi và NPC. Tiểu Nhất nói, Ngô Dĩ chỉ cần nghĩ trong lòng hai chữ "kiểm tra", sau đó tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm vào người chơi hoặc NPC bất kỳ, tức thì trên đầu người chơi hoặc NPC đó sẽ xuất hiện một cột thông tin, tỷ như khi Ngô Dĩ tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm Tiểu Nhất, trên đầu tinh linh dẫn đường liền hiện ra một khung giả thuyết với nội dung "tinh linh dẫn đường: Tiểu Nhất".
Nếu có người chơi khác kiểm tra thông tin của Ngô Dĩ, cũng có thể nhìn thấy trên đầu Ngô Dĩ viết "Diệc Vô: người chơi Tinh linh tộc." đồng thời còn thể nhìn thấy thanh máu và thanh kỹ năng của cậu. Nếu Ngô Dĩ sau khi lên cấp 10 chuyển sang chức nghiệp đạo tặc, thì trên thanh thông tin của cậu cũng sẽ xuất hiện thông tin về chức nghiệp, đồng thời, giả như Ngô Dĩ ở trong trò chơi có được danh hiệu gì đó, thì thông tin này cũng sẽ được thêm vào cột thông tin trên đỉnh đầu.
Cho nên hiện tại Ngô Dĩ có thể dựa vào kỹ năng kiểm tra này để kiểm tra vị nam nhân nhìn không quá giống Tinh linh tộc trước mặt, kết quả hiển thị chính là "Khách tới thăm Tinh linh tộc, không rõ danh tính, NPC Ma tộc."
What the...! Ma tộc.
Ngô Dĩ nhất thời cảm thấy cả người đều dại ra.
Cậu trước đây cũng có chút hiểu biết về bối cảnh của Luân hồi chi dạ, cho nên hiện tại liền biết, hiện tại trong trò chơi này, Ma tộc chính là chủng tộc bị phong ấn, người chơi đều không được quyền chọn chủng tộc cũng như chức nghiệp này.
Hơn nữa dựa trên bối cảnh chuyện xưa, Ma tộc chính là một chủng tộc tàn nhẫn máu lạnh, đại biểu cho vai phản diện, trên cơ bản ngoại trừ Vong linh tộc, những tộc khác đều là trong thế thù địch, chính là loại hễ nhìn thấy ở đầu là phải giết ngay ở đó.
Chủng tộc bị toàn thể công kích vậy mà lại xuất hiện ngay bên ngoài nơi ở của thôn trưởng thôn tân thủ của Tinh linh tộc.
Ngô Dĩ cũng không biết chính mình có nên đi sang bên đó hay không, cậu đứng ở một nơi xa, ở trên một phiến lá cây nhìn về phía NPC Ma tộc kia, cẩn thận quan sát một phen. Nhìn kỹ mới phát hiện, NPC Ma tộc này dường như có chút nghèo nàn, quần áo cũ nát, đầu tóc cũng có vẻ khô sơ, nhờ vào một cố khí tức hắc ám vô hình vờn quanh thân mới khiến cho khí tràng của hắn trở nên cường đại.
Ngô Dĩ do dự một hồi lâu, lúc này mới ý thức được chính mình bị NPC Ma tộc dọa đến nỗi ngay cả nhà của trưởng thôn cũng không dám vào.
Cậu quay đầu hỏi tinh linh dẫn đường đi bên cạnh, "Đó là NPC phải không? Sẽ không có trường hợp là BOSS của thôn trang này đâu phải không?"
Cậu nghe nói trong trò chơi này, mặc kệ là thôn trang, dã ngoại, lãnh địa chủng tộc hay điểm sinh ra hay thậm chí là một địa điểm bất kỳ nào đó đều có thể tùy thời xuất hiện BOSS hoặc là quái vật gì đó đại loại, đánh chết được sẽ có phần thưởng kếch xù. Đương nhiên, xác suất của việc này cũng không phải quá cao.
Tiểu Nhất nhìn thoáng qua Ma tộc kia, sau đó nhanh chóng quay đầu mỉm cười nói với Ngô Dĩ, "Trong nhà đều là NPC, xin người chơi không cần lo lắng."
Ngô Dĩ không ý thức được điểm mù trong lời nói của Tiểu Nhất, theo bản năng thở dài một hơi, khẽ động cánh bay qua trước cửa nhà của thôn trưởng, cũng là ngay phía sau lưng NPC Ma tộc kia. NPC kia tựa hồ như cảm giác được gì, bỗng nhiên xoay người lại liếc mắt nhìn Ngô Dĩ một cái.
Ngô Dĩ bị hắn làm cho hoảng sợ, tên kia cư nhiên lại có một đôi mắt đỏ như máu.
Đôi mắt như dồng tử của dã thú, con ngươi đỏ tươi như máu, tròng trắng ánh lên sắc xám, thoạt nhìn phi thường quỷ dị, phía dưới khóe mắt đầy tơ máu, cùng với màu da tái nhợt dị thường, khiến cho đôi mắt hắn càng thêm thập phần quỷ dị.
Ma tộc này bộ dáng không tính là khó coi, tuy nhiên cặp mắt quỷ dị cùng với các vết sẹo chằng chịt trên mặt trên cổ lại khiến cho nhan sắc của hắn bị hủy đến không còn một mảnh. Hơn nữa, hắn một thân đồ đen, hơi thở tản ra xung quanh thập phần áp lực khiến Ngô Dĩ cảm thấy trên mặt hắn viết to rõ mấy chữ "Ta là nhân vật phản diện".
Ma tộc kia quay đầu nhìn Ngô Dĩ, cũng không nói chuyện, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm cậu, khiến cho Ngô Dĩ toàn thân một trận da gà da vịt, chỉ có thể tận lực nghiêng người, cách hắn càng xa càng tốt,dự tính lách người qua tên Ma tộc này, thuận lợi đi vào trong nơi ở của thôn trưởng.
Chính tại lúc này, Ma tộc kia đột nhiên cất tiếng nói chuyện với Ngô Dĩ, hắn nói, "Ngươi nhìn thấy ta?"
Ngô Dĩ thật lâu cũng chưa đáp lời tên kia, cũng không kịp hiểu được ý tứ của hắn là gì thì đã bước qua cổng vào trong nhà của thôn trưởng. Ngô Dĩ lúc này mới kìm lòng không được mà thở dài một hơi, nhịn không được quay đầu nhìn Ma tộc kia, kết quả vừa quay đầu, Ngô Dĩ mới kinh ngạc phát hiện Ma tộc đứng trước cửa cư nhiên đã không thấy tăm hơi.
Ma tộc nọ cứ như vậy mà biến mất, nơi hắn đứng vừa nãy giờ chỉ còn sắc xanh của mấy phiến lá.
Ngô Dĩ còn chưa hết nghi hoặc về chuyện vừa xảy ra thì đã nghe trong nhà truyền đến âm thanh của một lão nhân, "Cậu bạn trẻ, cậu là tân sinh của Tinh linh tộc ta sao?"
Ngô Dĩ quay đầu lại, phát hiện trên chiếc ghế được bện từ cành cây trong phòng, có một ông lão râu bạc đang ngồi.
Lão nhân này có quả đầu bóng lưỡng cùng chòm râu phi thường dài, mặc một thân áo bào trắng, trên lưng là một đôi cánh tương đối héo rũ. Ngô Dĩ tập trung lực chú ý kiểm tra thông tin, biết được đây đích xác là thôn trưởng Tĩnh Mịch thôn.
Lúc này, lão nhân râu bạc lại nói, "Ngươi vừa rồi có phải đã thấy cái gì ha không?"
Ngô Dĩ trong lòng cảm thán, NPC này IQ cũng quá là cao đi, khi cậu đang chuẩn bị nói chính mình đã nhìn thấy một Ma tộc ở trước nhà thì lão nhân kia lại đánh gãy lời của Ngô Dĩ, "Thôn này trải qua nhiều năm lịch sử, từng là nơi có vô số truyền thuyết về thượng cổ thần minh, vì vậy sẽ luôn có một ít sinh mệnh xa lạ xâm nhập, hy vọng không đem đến phiền phức cho người chơi."
Ngô Dĩ nói, "Tôi vừa rồi..."
Cậu còn chưa nói xong, thôn trưởng đã híp mắt, lạnh nhạt tiếp tục đánh gãy lời cậu, "Cậu chính là sinh mệnh mới được sinh ra trong tổ chim bên kia, ta nói a, sinh mệnh đúng là thật tốt, nhớ năm đó ta và ngươi cũng giống nhau, đại khái là rất lâu rồi, chắc cũng đã mấy trăm năm có lẻ rồi,..."
Ngô Dĩ có chút xấu hổ, "Cái đó..."
Thôn trưởng vẫn không hề có tự giác mà đánh gãy cậu, "A, nhớ tói khoảng thời gian đó, phải nói đó chính là lúc tươi đẹp nhất trong sinh mệnh của ta, năm đó ta cùng đồng bạn cùng nhau lập đội, hiện tại người còn ở lại cũng đã..."
Ngô Dĩ khóe miệng muốn rút gân tới nơi, "Tôi biết, nhưng mà cái kia..."
Thôn trưởng tiếp tục cố ý như vô tình mà thao thao bất tuyệt, "Là một sinh mệnh mới của Tinh linh tộc, ngươi hẳn là có rất nhiều điều cần học tập, giống như ta năm đó..."
Được rồi, Ngô Dĩ quyết định buông tha, không tìm cách chen ngang nữa, cậu đánh giá NPC này có trí thông minh thực cao, ít nhất có thể thấy NPC này vốn không phải muốn cùng Ngô Dĩ tán gẫu, mà luôn một mực tự biên tự diễn, nói cả một tràng vô nghĩa khiến Ngô Dĩ buồn ngủ không chịu được. Ngô Dĩ chỉ có thể yên lặng thở dài, trầm mặc chờ đợi thôn trưởng nói hết mấy lời vô nghĩa này.
May mắn là thôn trưởng cũng không lãng phí nhiều thời gian lắm, rất nhanh đã nói tới trọng điểm, ý của thôn trưởng chính là muốn Ngô Dĩ đi tìm NPC trong cả cái thôn này nói chuyện, xem như để quen thuộc hoàn cảnh, thuận tiện phân cho Ngô Dĩ một ngôi nhà nhỏ trên cây.
Ở trong Luân hồi chi dạ, người chơi có nhà của chính mình, xem như lãnh địa cá nhân, người ngoài không thể vào được. Thời điểm còn là một người mới, người chơi chỉ có thể lấy được một nơi ở tạm thời trong tân thủ thôn. Người mới tử vong ở bên ngoài sẽ tự động sống lại trong nơi ở lâm thời này, không có trừng phạt khi tử vong, cũng không hạ điểm kinh nghiệm. Đến sau khi người chơi đạt cấp 10, nơi ở lâm thời này sẽ bị xóa bỏ, cũng sẽ bắt đầu có trừng phạt khi tử vong.
Vượt qua cấp 10 cùng với chuyển chức nghiệp, người chơi nếu muốn có nơi ở cần dùng tiền của chính mình để mua, nếu không bình thường chỉ có thể ngủ tại khách sạn, dã ngoại qua đêm phải đem theo lều trại, xem như cưỡng chế người chơi logout. Bởi vì người khai phá trò chơi này tựa hồ không muốn thấy người chơi một ngày 24 tiếng đều đắm chìm trong trò chơi, thậm chí hô vang khẩu hiệu vui chơi lành mạnh tận hưởng cuộc sống với người chơi.
Người chơi ở trong trò chơi này sau khi trải qua hết "ban ngày" sẽ tới "đêm tối", lúc này, người chơi phải về nhà ngủ. Bởi vì nếu không ngủ, đánh quái hay làm nhiệm vụ cũng không tích được kinh nghiệm, thể lực của nhân vật trong trò chơi còn xuất hiện tình trạng xuống thấp, tình trạng này kéo dài quá ba ngày, sẽ tự động bị phán tử vong. Hơn nữa sau khi sống lại, trạng thái thể lực thấp cũng không bị tiêu trừ, trừ phi bạn đi ngủ.
Tuy nhiên, thời gian trong Luân hồi chi dạ và thời gian thực không quá giống nhau, một ngày trong hiện thực sẽ tương đương ba ngày trong trò chơi.
Ngô Dĩ có hai con đường để lựa chọn, thứ nhất là trực tiếp bay lên, thứ hai chính là men theo những cầu thang được dựng bằng cành cây trong thôn để leo lên. Ngô Dĩ đương nhiên thuận lý thành chương mà dứt khoát chọn cái thứ nhất, cậu loay hoay mất một khoảng thời gian bên trong đám cây lá chằng chịt, rốt cục cũng đặt chân đến chỗ ở của trưởng thôn.
Nơi ở của thôn trưởng được treo trên mấy cành cây nhìn qua thực mảnh khảnh, dùng từng mảng lớn lá cây làm mái, các loại dây leo quấn thành vách tường. Phía trước có một thứ nhìn như hàng rào chắn, phía trên treo đèn lồng lộ ra sắc xanh u ám, cạnh bên có một cái biển số nhà, mặt trên khắc một chuỗi tiếng Anh, đại khái chính là dòng họ của mỗi cá nhân, phiên dịch sang chính là "Trác Lôi".
Ngô Dĩ thông qua bảng số nhà biết được họ thôn trưởng gọi là Trác Lôi, cho nên có thể xưng hô là thôn trưởng Trác Lôi.
Phía trước nơi ở của thôn trưởng phi thường vắng vẻ, cơ bản không hề nhìn thấy bóng dáng của bất cứ người chơi nào khác, khung cảnh ồn ào náo động bên dưới dường như hoàn toàn không truyền được đến đây. Nơi này hoàn toàn yên tĩnh không một tiếng động, chỉ có những chiếc đèn lồng lộ ra trên rào chắn, phía dưới có gắn chuông gió, theo gió đung đưa phát ra tiếng động.
Ngô Dĩ vừa định đi vào nơi ở của thôn trưởng, lại đột nhiên phát hiện phía trước nơi này còn có một người đang đứng. Kỳ quái là người này vừa nhìn đã biết là không phái tộc nhân của Tinh linh tộc.
Vì sao lại nói vậy? Bởi vì Ngô Dĩ liếc mắt liền thấy được, người này không có cánh tinh linh. Chính là loại cánh mà khi bay sẽ để lại vệt sáng như các tinh linh.
Nhìn ngoại hình, người này có điểm giống với bộ dáng của Nhân tộc, nhưng lại rất cao, ước chừng cao khoảng 2 thước. Người này có mái tóc đen, dài đến thắt lưng, thân hình thoạt nhìn có chút giống cây khô cỏ khô.
Hắn đưa lưng về phía Ngô Dĩ, cho nên Ngô Dĩ không thể nhìn thấy mặt hắn, chỉ thấy trên vai hắn khoác một chiếc áo choàng đen viền vàng, chân đi giày bó màu đen, trên tay cũng là đôi găng tay cùng màu, tóm lại, chính là một thân đen đặc.
Hắn dường như hoàn toàn không thể hòa hợp với khung cảnh mộng ảo của Tinh linh tộc, trên người tựa hồ tỏa ra một tầng hắc khí mông lung. Đồng thời, quanh thân hắn tựa hồ cũng tồn tại một luồng hơi thở kỳ quái, không biết phải hình dung thế nào mới đúng. Đại khái chính là Ngô Dĩ cảm thấy hơi thở của người này phi thường áp lực cùng bất thiện.
Người kỳ quái như vậy khiến Ngô Dĩ ý thức được đây có lẽ không phải người chơi, mà có lẽ là một NPC nào đó. Cái chính là, không biết hắn vì cái gì lại xuất hiện ở thôn tân thủ của Tinh linh tộc.
Dựa trên chỉ dẫn của Tiểu Nhất, Ngô Dĩ hiện tại đại khái có thể phân biệt được sự khác nhau giữa người chơi và NPC. Tiểu Nhất nói, Ngô Dĩ chỉ cần nghĩ trong lòng hai chữ "kiểm tra", sau đó tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm vào người chơi hoặc NPC bất kỳ, tức thì trên đầu người chơi hoặc NPC đó sẽ xuất hiện một cột thông tin, tỷ như khi Ngô Dĩ tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm Tiểu Nhất, trên đầu tinh linh dẫn đường liền hiện ra một khung giả thuyết với nội dung "tinh linh dẫn đường: Tiểu Nhất".
Nếu có người chơi khác kiểm tra thông tin của Ngô Dĩ, cũng có thể nhìn thấy trên đầu Ngô Dĩ viết "Diệc Vô: người chơi Tinh linh tộc." đồng thời còn thể nhìn thấy thanh máu và thanh kỹ năng của cậu. Nếu Ngô Dĩ sau khi lên cấp 10 chuyển sang chức nghiệp đạo tặc, thì trên thanh thông tin của cậu cũng sẽ xuất hiện thông tin về chức nghiệp, đồng thời, giả như Ngô Dĩ ở trong trò chơi có được danh hiệu gì đó, thì thông tin này cũng sẽ được thêm vào cột thông tin trên đỉnh đầu.
Cho nên hiện tại Ngô Dĩ có thể dựa vào kỹ năng kiểm tra này để kiểm tra vị nam nhân nhìn không quá giống Tinh linh tộc trước mặt, kết quả hiển thị chính là "Khách tới thăm Tinh linh tộc, không rõ danh tính, NPC Ma tộc."
What the...! Ma tộc.
Ngô Dĩ nhất thời cảm thấy cả người đều dại ra.
Cậu trước đây cũng có chút hiểu biết về bối cảnh của Luân hồi chi dạ, cho nên hiện tại liền biết, hiện tại trong trò chơi này, Ma tộc chính là chủng tộc bị phong ấn, người chơi đều không được quyền chọn chủng tộc cũng như chức nghiệp này.
Hơn nữa dựa trên bối cảnh chuyện xưa, Ma tộc chính là một chủng tộc tàn nhẫn máu lạnh, đại biểu cho vai phản diện, trên cơ bản ngoại trừ Vong linh tộc, những tộc khác đều là trong thế thù địch, chính là loại hễ nhìn thấy ở đầu là phải giết ngay ở đó.
Chủng tộc bị toàn thể công kích vậy mà lại xuất hiện ngay bên ngoài nơi ở của thôn trưởng thôn tân thủ của Tinh linh tộc.
Ngô Dĩ cũng không biết chính mình có nên đi sang bên đó hay không, cậu đứng ở một nơi xa, ở trên một phiến lá cây nhìn về phía NPC Ma tộc kia, cẩn thận quan sát một phen. Nhìn kỹ mới phát hiện, NPC Ma tộc này dường như có chút nghèo nàn, quần áo cũ nát, đầu tóc cũng có vẻ khô sơ, nhờ vào một cố khí tức hắc ám vô hình vờn quanh thân mới khiến cho khí tràng của hắn trở nên cường đại.
Ngô Dĩ do dự một hồi lâu, lúc này mới ý thức được chính mình bị NPC Ma tộc dọa đến nỗi ngay cả nhà của trưởng thôn cũng không dám vào.
Cậu quay đầu hỏi tinh linh dẫn đường đi bên cạnh, "Đó là NPC phải không? Sẽ không có trường hợp là BOSS của thôn trang này đâu phải không?"
Cậu nghe nói trong trò chơi này, mặc kệ là thôn trang, dã ngoại, lãnh địa chủng tộc hay điểm sinh ra hay thậm chí là một địa điểm bất kỳ nào đó đều có thể tùy thời xuất hiện BOSS hoặc là quái vật gì đó đại loại, đánh chết được sẽ có phần thưởng kếch xù. Đương nhiên, xác suất của việc này cũng không phải quá cao.
Tiểu Nhất nhìn thoáng qua Ma tộc kia, sau đó nhanh chóng quay đầu mỉm cười nói với Ngô Dĩ, "Trong nhà đều là NPC, xin người chơi không cần lo lắng."
Ngô Dĩ không ý thức được điểm mù trong lời nói của Tiểu Nhất, theo bản năng thở dài một hơi, khẽ động cánh bay qua trước cửa nhà của thôn trưởng, cũng là ngay phía sau lưng NPC Ma tộc kia. NPC kia tựa hồ như cảm giác được gì, bỗng nhiên xoay người lại liếc mắt nhìn Ngô Dĩ một cái.
Ngô Dĩ bị hắn làm cho hoảng sợ, tên kia cư nhiên lại có một đôi mắt đỏ như máu.
Đôi mắt như dồng tử của dã thú, con ngươi đỏ tươi như máu, tròng trắng ánh lên sắc xám, thoạt nhìn phi thường quỷ dị, phía dưới khóe mắt đầy tơ máu, cùng với màu da tái nhợt dị thường, khiến cho đôi mắt hắn càng thêm thập phần quỷ dị.
Ma tộc này bộ dáng không tính là khó coi, tuy nhiên cặp mắt quỷ dị cùng với các vết sẹo chằng chịt trên mặt trên cổ lại khiến cho nhan sắc của hắn bị hủy đến không còn một mảnh. Hơn nữa, hắn một thân đồ đen, hơi thở tản ra xung quanh thập phần áp lực khiến Ngô Dĩ cảm thấy trên mặt hắn viết to rõ mấy chữ "Ta là nhân vật phản diện".
Ma tộc kia quay đầu nhìn Ngô Dĩ, cũng không nói chuyện, chỉ gắt gao nhìn chằm chằm cậu, khiến cho Ngô Dĩ toàn thân một trận da gà da vịt, chỉ có thể tận lực nghiêng người, cách hắn càng xa càng tốt,dự tính lách người qua tên Ma tộc này, thuận lợi đi vào trong nơi ở của thôn trưởng.
Chính tại lúc này, Ma tộc kia đột nhiên cất tiếng nói chuyện với Ngô Dĩ, hắn nói, "Ngươi nhìn thấy ta?"
Ngô Dĩ thật lâu cũng chưa đáp lời tên kia, cũng không kịp hiểu được ý tứ của hắn là gì thì đã bước qua cổng vào trong nhà của thôn trưởng. Ngô Dĩ lúc này mới kìm lòng không được mà thở dài một hơi, nhịn không được quay đầu nhìn Ma tộc kia, kết quả vừa quay đầu, Ngô Dĩ mới kinh ngạc phát hiện Ma tộc đứng trước cửa cư nhiên đã không thấy tăm hơi.
Ma tộc nọ cứ như vậy mà biến mất, nơi hắn đứng vừa nãy giờ chỉ còn sắc xanh của mấy phiến lá.
Ngô Dĩ còn chưa hết nghi hoặc về chuyện vừa xảy ra thì đã nghe trong nhà truyền đến âm thanh của một lão nhân, "Cậu bạn trẻ, cậu là tân sinh của Tinh linh tộc ta sao?"
Ngô Dĩ quay đầu lại, phát hiện trên chiếc ghế được bện từ cành cây trong phòng, có một ông lão râu bạc đang ngồi.
Lão nhân này có quả đầu bóng lưỡng cùng chòm râu phi thường dài, mặc một thân áo bào trắng, trên lưng là một đôi cánh tương đối héo rũ. Ngô Dĩ tập trung lực chú ý kiểm tra thông tin, biết được đây đích xác là thôn trưởng Tĩnh Mịch thôn.
Lúc này, lão nhân râu bạc lại nói, "Ngươi vừa rồi có phải đã thấy cái gì ha không?"
Ngô Dĩ trong lòng cảm thán, NPC này IQ cũng quá là cao đi, khi cậu đang chuẩn bị nói chính mình đã nhìn thấy một Ma tộc ở trước nhà thì lão nhân kia lại đánh gãy lời của Ngô Dĩ, "Thôn này trải qua nhiều năm lịch sử, từng là nơi có vô số truyền thuyết về thượng cổ thần minh, vì vậy sẽ luôn có một ít sinh mệnh xa lạ xâm nhập, hy vọng không đem đến phiền phức cho người chơi."
Ngô Dĩ nói, "Tôi vừa rồi..."
Cậu còn chưa nói xong, thôn trưởng đã híp mắt, lạnh nhạt tiếp tục đánh gãy lời cậu, "Cậu chính là sinh mệnh mới được sinh ra trong tổ chim bên kia, ta nói a, sinh mệnh đúng là thật tốt, nhớ năm đó ta và ngươi cũng giống nhau, đại khái là rất lâu rồi, chắc cũng đã mấy trăm năm có lẻ rồi,..."
Ngô Dĩ có chút xấu hổ, "Cái đó..."
Thôn trưởng vẫn không hề có tự giác mà đánh gãy cậu, "A, nhớ tói khoảng thời gian đó, phải nói đó chính là lúc tươi đẹp nhất trong sinh mệnh của ta, năm đó ta cùng đồng bạn cùng nhau lập đội, hiện tại người còn ở lại cũng đã..."
Ngô Dĩ khóe miệng muốn rút gân tới nơi, "Tôi biết, nhưng mà cái kia..."
Thôn trưởng tiếp tục cố ý như vô tình mà thao thao bất tuyệt, "Là một sinh mệnh mới của Tinh linh tộc, ngươi hẳn là có rất nhiều điều cần học tập, giống như ta năm đó..."
Được rồi, Ngô Dĩ quyết định buông tha, không tìm cách chen ngang nữa, cậu đánh giá NPC này có trí thông minh thực cao, ít nhất có thể thấy NPC này vốn không phải muốn cùng Ngô Dĩ tán gẫu, mà luôn một mực tự biên tự diễn, nói cả một tràng vô nghĩa khiến Ngô Dĩ buồn ngủ không chịu được. Ngô Dĩ chỉ có thể yên lặng thở dài, trầm mặc chờ đợi thôn trưởng nói hết mấy lời vô nghĩa này.
May mắn là thôn trưởng cũng không lãng phí nhiều thời gian lắm, rất nhanh đã nói tới trọng điểm, ý của thôn trưởng chính là muốn Ngô Dĩ đi tìm NPC trong cả cái thôn này nói chuyện, xem như để quen thuộc hoàn cảnh, thuận tiện phân cho Ngô Dĩ một ngôi nhà nhỏ trên cây.
Ở trong Luân hồi chi dạ, người chơi có nhà của chính mình, xem như lãnh địa cá nhân, người ngoài không thể vào được. Thời điểm còn là một người mới, người chơi chỉ có thể lấy được một nơi ở tạm thời trong tân thủ thôn. Người mới tử vong ở bên ngoài sẽ tự động sống lại trong nơi ở lâm thời này, không có trừng phạt khi tử vong, cũng không hạ điểm kinh nghiệm. Đến sau khi người chơi đạt cấp 10, nơi ở lâm thời này sẽ bị xóa bỏ, cũng sẽ bắt đầu có trừng phạt khi tử vong.
Vượt qua cấp 10 cùng với chuyển chức nghiệp, người chơi nếu muốn có nơi ở cần dùng tiền của chính mình để mua, nếu không bình thường chỉ có thể ngủ tại khách sạn, dã ngoại qua đêm phải đem theo lều trại, xem như cưỡng chế người chơi logout. Bởi vì người khai phá trò chơi này tựa hồ không muốn thấy người chơi một ngày 24 tiếng đều đắm chìm trong trò chơi, thậm chí hô vang khẩu hiệu vui chơi lành mạnh tận hưởng cuộc sống với người chơi.
Người chơi ở trong trò chơi này sau khi trải qua hết "ban ngày" sẽ tới "đêm tối", lúc này, người chơi phải về nhà ngủ. Bởi vì nếu không ngủ, đánh quái hay làm nhiệm vụ cũng không tích được kinh nghiệm, thể lực của nhân vật trong trò chơi còn xuất hiện tình trạng xuống thấp, tình trạng này kéo dài quá ba ngày, sẽ tự động bị phán tử vong. Hơn nữa sau khi sống lại, trạng thái thể lực thấp cũng không bị tiêu trừ, trừ phi bạn đi ngủ.
Tuy nhiên, thời gian trong Luân hồi chi dạ và thời gian thực không quá giống nhau, một ngày trong hiện thực sẽ tương đương ba ngày trong trò chơi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất