Luận Kết Cục Của Việc Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 112: Mọi sự cẩn thận
“Bộp!” Reyes tức giận đến đập cái ly trong tay, gương mặt tuấn mỹ phong lưu của hắn bởi vì phẫn nộ mà trở nên vặn vẹo, những người khác trong phòng thấy hắn giận thành như vậy, một đám ngồi không nói lời nào. Bộ dạng này của bọn họ rơi vào trong mắt Reyes, càng kích thích hắn nổi trận lôi đình, không hề có phong độ mà mắng to.
“Cậu nói chúng tôi có ích lợi gì, không phải cậu cũng không nói thắng được hai người bọn họ sao?” Một cha sứ râu mép hoa râm không quá vui vẻ nói, “Phẫn nộ cũng không thể khiến cậu càng thêm lợi hại, Reyes tiên sinh, cậu thất thố.”
Hơn mười người bọn họ là quan hệ đội hữu, chứ không phải quan hệ cấp trên cấp dưới, dù sau lưng Reyes có quốc gia làm chỗ dựa, điều này cũng không có nghĩa là bọn họ phải chịu Reyes quát lớn. Những người ở đây, ai mà không phải đại nhân vật được người ta tôn trọng, chỗ nào chịu được thái độ Reyes như vậy.
“Lúc này mấy người ngược lại ghét bỏ tôi thất thố, ” Reyes cười lạnh, “Chư vị ở quốc nội đều là tiên sinh và nữ sĩ làm người ta tôn kính, hôm nay sao lại bị hai người trẻ tuổi khiến cho chật vật như vậy? Long mạch của Hoa Hạ chúng ta còn chưa mò ra rõ ràng, đã bị bọn họ phát hiện động tác của chúng ta. An bài mấy phế vật đó ở Hoa Hạ ngoại trừ giết chết vài thuật sĩ trẻ không có nhiều tác dụng lắm, thì chuyện gì cũng không hoàn thành, còn bị Hoa Hạ khống chế. Mà ngay cả thiên sư chúng ta tiêu phí sức lực lớn mời đến, hiện giờ cũng bởi vì phản phệ ở trạng thái hôn mê, với cái bộ dạng chúng ta hiện tại, lấy cái gì để đối phó giới huyền thuật Hoa Hạ?”
“Không, Reyes, thủ đoạn như vậy cũng không sáng sủa, ” cha sứ lắc đầu nói, “Dùng âm mưu thủ đoạn công kích thuật sĩ nước khác, trong mắt tôi, loại phương pháp này một chút cũng không thân sĩ.”
“Thân sĩ?” Reyes cười lạnh, ánh mắt giống như dao nhỏ ném lên trên người cha sứ, “Loại thời điểm này ông còn chú ý thân sĩ phong độ, thật sự là buồn cười.”
Hoa Hạ cũng sắp đạp lên trên đầu bọn họ rồi, còn muốn chú ý thân sĩ. Tính lên mấy trăm năm về trước, ai cũng không phải là thân sĩ gì đó, đến lúc này thì ngược lại nhớ rõ cái gọi là thân sĩ phong độ.
Mọi người bên trong an tĩnh lại, bọn họ có người đồng ý Reyes, cũng có người cảm thấy làm như vậy không tốt lắm, có điều chuyện đã đến tình trạng này, có cãi nữa cũng không có ý nghĩa. Trận biện luận hôm nay, người bên Hoa Hạ vô cùng rõ ràng là nhằm vào bọn họ, làm cho bọn họ mất hết thể diện.
Cơn giận trong lòng bọn họ, đến bây giờ còn chưa tan đâu.
Cũng không biết người Hoa Hạ sao lại nói có sách, mách có chứng như vậy, không chỉ lấy sự tích về lịch sử Hoa Hạ nêu ví dụ, ngay cả lịch sử của mấy nước bọn họ cũng hiểu biết nhất thanh nhị sở, chẳng lẽ bình thường mấy người đó không có việc gì làm đều lén lút nghiên cứu lịch sử nước khác à?
“Một ngày sau chính là trận đấu pháp, ” ánh mắt Reyes đảo qua chư vị đội hữu trong phòng, “Mục tiêu chúng ta muốn đối phó chỉ có một.”
“Thuật sĩ Hoa Hạ tên Kỳ Yến kia, nghe nói là thuật sĩ trẻ tuổi vô cùng có tiền đồ của Hoa Hạ, dù chúng ta không thể lấy mạng cậu ta, cũng phải phế đi bản lĩnh của cậu ta.”
“Nhưng…” Cha sứ lời còn chưa nói hết, đã bị Reyes cắt ngang.
“Không có nhưng, ” Reyes vẻ mặt tàn nhẫn, “Vì quốc vương chúng ta, vì quốc dân chúng ta. Chư vị, chúng ta nhất định phải làm như vậy.”
“Được, được rồi, ” trong phòng im lặng một hồi, rốt cuộc có người ra tiếng, “Lỡ như chúng ta đấu không lại cậu ta thì làm thế nào?”
“Chư vị đều là thuật sĩ vô cùng lợi hại, sao lại không có biện pháp với một người trẻ tuổi?” Reyes thiếu chút nữa bị những người này làm giận đến cười, “Nếu thật sự là như vậy, mấy người cũng không còn mặt mũi trở về gặp quốc vương bệ hạ.”
Dưới cái nhìn của Reyes, thuật sĩ tên Kỳ Yến đó quả thật có vài phần bản lĩnh, có điều cũng chỉ là cái loại tương đối ưu tú trong đám thuật sĩ trẻ tuổi đồng lứa mà thôi, chờ đến lúc tỷ thí, lỡ như xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì không đúng dịp, đó cũng là chuyện không có cách nào. Đến lúc đó nếu không được thì bọn họ bồi thường một khoản phí tổn thất, có thể hủy diệt một hy vọng lớn của giới thuật sĩ Hoa Hạ, dù tốn một khoảng tiền, cũng không tính thiệt.
Ngày kế tiếp, đại biểu các quốc gia đều không có đi loạn xung quanh, mà là ở trong phòng thảo luận các loại sách lược. Kỳ Yến làm thuật sĩ trẻ tuổi nhất trong đoàn đại biểu Hoa Hạ, theo lý thuyết hẳn là trở thành đối tượng bảo hộ trọng điểm, nhưng bởi vì cậu sư môn bất phàm, ngay cả sư phụ cũng là đại nhân vật đã từng oanh động toàn quốc, mà bản thân cậu cũng có thực lực bất phàm, cho nên đã thành một trong những chủ lực của đoàn đại biểu Hoa Hạ.
“Lúc này đây, nước La Sam khẳng định sẽ nhân cơ hội nhằm vào chúng ta, Kỳ đại sư có khả năng là đối tượng công kích chủ yếu của bọn họ, ” Triệu đại sư nhìn Kỳ Yến, “Chỗ tôi có mấy thứ pháp khí tùy tay mang theo phòng ngự, Kỳ đại sư nếu không chê, đấu pháp ngày mai vẫn là mang theo cho tốt.”
Những đại sư khác cũng sôi nổi tỏ vẻ, nguyện ý đem pháp khí phòng ngự của mình cho Kỳ Yến mượn sử dụng.
“Ý tốt của chư vị đại sư lòng tôi nhận, chỉ là các vị tiền bối đang ngồi đây đều là đại sư đức cao vọng trọng, nước La Sam dã tâm bừng bừng, sao lại không nhìn chằm chằm mọi người?” Kỳ Yến cảm kích mỉm cười với những đại sư đó, “Vãn bối lần này đến, cũng mang theo pháp khí phòng ngự, nhưng dù sao kinh nghiệm của tôi cũng không đủ, ngày mai còn xin các vị đại sư nhắc nhở tôi nhiều hơn.”
Các đại sư cũng không có bởi vì Kỳ Yến cự tuyệt mà cảm thấy buồn bực, ngược lại cảm thấy Kỳ Yến thực tri kỷ, sau khi bọn họ thảo luận với nhau một phen, cảm thấy Kỳ Yến tính toán như vậy là đúng, nếu chính đám lão già bọn họ cũng không bảo vệ nổi mình, lại làm thế nào bảo vệ hậu bối?
“Vậy ngày mai chúng ta cứ như vậy… rồi như vậy.” Mọi người chụm vào nhau, rốt cuộc định ra một kế hoạch.
Kỳ Yến trở lại phòng, thấy Sầm Bách Hạc lại đang xem văn kiện, cậu đi đến bên cạnh hắn, hôn trên mặt hắn một cái, giọng mang áy náy nói: “Vốn dĩ em muốn ở trên đảo này đi chơi với anh đàng hoàng một chút, nào biết chuyện nhiều như vậy, để một mình anh ở trong phòng, có phải thực nhàm chán hay không?”
“Đừng nghĩ nhiều, ” Sầm Bách Hạc quay đầu đưa tay sờ sờ đầu Kỳ Yến, cười nói, “Nơi này không khí rất tốt, anh xử lý văn kiện cũng có tinh thần hơn nhiều. Lại nói, chính sự làm trọng, chờ sau khi hội giao lưu kết thúc, chúng ta lại chậm rãi chơi hai ngày.”
“Được, ” Kỳ Yến vươn tay vòng lấy cổ hắn, đầu cọ cọ trên cổ hắn, “Đến lúc đó chúng ta đi bắt cua, lại tìm chút hải sản gì đó, để đầu bếp giúp chúng ta làm từ từ ăn.”
“Được, ” Sầm Bách Hạc dịu dàng hôn hôn đỉnh đầu cậu, “Có thể đi cùng với em, khiến tất cả đại sư giới huyền thuật đều biết anh là bạn trai em, trong lòng anh thật vui vẻ.”
“Thật sự à?” Kỳ Yến cười tủm tỉm nắm lỗ tai Sầm Bách Hạc, cũng không biết là từ lúc nào dưỡng thành thói quen, lúc cậu nhàm chán liền thích nắm lỗ tai Sầm Bách Hạc, bởi vì lỗ tai hắn lành lạnh mềm mềm, hơi nắm một chút còn sẽ hồng hồng, đặc biệt tương phản manh với bản thân hắn.
“Thật sự, ” Sầm Bách Hạc nắm chặt cái tay tác loạn của cậu, “Chờ sau khi trở về, anh cũng dẫn em đến trường hợp công khai để lộ diện, có được không?”
Hắn hận không thể chiêu cáo cho toàn thế giới biết, Kỳ Yến đã ở bên hắn.
“Anh không sợ sau khi quan hệ của chúng ta công khai, sẽ ảnh hưởng việc làm ăn của công ty hả?” Kỳ Yến cười khanh khách, “Có điều nghĩ đến Sầm ngũ gia mà ở đế đô vô số người e ngại, muốn lấy lòng, lại trở thành thần tử dưới gấu quần em, em còn rất có cảm giác hành công.”
“Không sợ, ” Sầm Bách Hạc nghĩ nghĩ, “Nếu việc làm ăn không tốt, để anh chị nuôi chúng ta, huống chi em xem phong thuỷ xem bói lợi hại như vậy, khẳng định sẽ không bị đói.”
“Vậy về sau mấy công tử bạn hữu đế đô nhắc tới anh, liền biến thành Sầm ngũ gia ăn cơm mềm kia, ” Kỳ Yến nghĩ đến trường hợp như vậy, khó hiểu mà cảm thấy như vậy dường như cũng rất không tồi.
“Anh ăn cơm mềm người đàn ông của anh, không phải là thiên kinh địa nghĩa sao?” Sầm Bách Hạc cúi đầu nhìn Kỳ Yến, “Em nói có đúng hay không, hửm?”
Từ “hửm” này vừa gợi cảm lại mê người, mũi Kỳ Yến có chút ngứa, lấy đi máy tính trước mặt Sầm Bách Hạc, lang tính đại phát nhào tới.
Trước mặt sắc đẹp lam nhan như thế, nếu cậu còn có thể cầm giữ nổi, vậy liền không phải là đàn ông.
Cùng người mình thích làm một hồi vận động hữu hảo hài hòa, là hưởng thụ cực lạc nhân gian, nếu có cái gì càng hưởng thụ hơn cái này, thì chính là làm hai lần.
Thời gian cả một buổi chiều, hai người đều vượt qua ở trên giường. Nếu không phải có điện thoại kiên trì không ngừng gọi vào, Kỳ Yến nằm ở trong ổ chăn còn không muốn động đậy. Sầm Bách Hạc thấy bộ dạng cậu lười biếng, giúp cậu đem di động cầm lại, “Là điện thoại của bạn em.”
Kỳ Yến tiếp nhận di động nhìn, hiển thị cuộc gọi là lão tam.
“Lão tam, ” cậu nhận nghe điện thoại, âm thanh còn có chút khàn khàn.
“Ôi, Tiền Tiền, giọng cậu nghe như… không phải là ở trên giường mỹ nhân nào đi?”
Kỳ Yến nhìn Sầm Bách Hạc, cười nói: “Đúng, ở trên giường một bạch phú mỹ.”
“Thiệt hay giả? Tiền Tiền à, cậu sống thật đúng là thoải mái nha, cũng không biết loại mỹ nhân nào có thể kéo cậu lên giường, ” Vương Hàng nhất thời kích động lên, “Quen bạn gái cũng không nói với bọn tớ, cái này không phúc hậu nha, tìm thời gian mấy người chúng ta cùng ăn bữa cơm đi.”
“Được, ” Kỳ Yến cười tủm tỉm sờ sờ xương quai xanh Sầm Bách Hạc, “Qua một thời gian ngắn hẹn ngày cùng ăn bữa cơm, tớ mời khách.”
“Đương nhiên là cậu mời khách, đến lúc đó nhớ rõ dẫn theo mỹ nhân đó.” Vương Hàng nói thẳng, “Nếu mỹ nhân không đến, cậu cũng đừng đến.” Hắn muốn xem chính là bạn gái Tiền Tiền, cũng chẳng phải Tiền Tiền.
Kỳ Yến lấy mắt ngắm trộm Sầm Bách Hạc, Sầm Bách Hạc cười gật gật đầu, thuận tiện nhân cơ hội hôn trộm một cái trên mặt cậu.
Đem gương mặt không thành thật này đẩy sang một bên, Kỳ Yến nói với di động, “Được, chờ tớ trở lại liền dẫn người đó tới gặp cậu.”
“Hiện tại cậu không ở đế đô sao?” Vương Hàng nhớ tới một thân bản lĩnh của Kỳ Yến, cũng không có hỏi Kỳ Yến hiện tại ở nơi nào, “Tớ còn có chuyện muốn phiền toái cậu này.”
“Chuyện gì?” Cả người Kỳ Yến đều dựa vào trên người Sầm Bách Hạc, tâm tình thực tốt nói, “Xem bói, xem phong thuỷ hay là tìm long điểm huyệt?”
“Khụ khụ, đúng là muốn tìm cậu hỗ trợ xem phong thủy hạ âm trạch, ” Vương Hàng cũng không khách khí với Kỳ Yến, nói thẳng, “Trưởng bối trong nhà thân thích bên phía mẹ của tớ tạ thế, trước khi bà chết muốn vãn bối mang bà về quê cũ an táng. Hiện tại người đã hoả táng, hũ tro cốt còn đặt trên linh đường. Bên kia muốn mời một đại sư phong thuỷ có bản lĩnh thật sự giúp đỡ nhìn xem, phí dụng gì đó hết thảy đều dễ nói, tớ liền nghĩ việc này giao cho ai làm, cũng không yên tâm bằng giao cho cậu làm. Cho nên nghĩ tới việc hỏi xem, gần đây cậu có thời gian giúp đỡ đi một chuyến hay không.”
Kỳ Yến biết Vương Hàng có ý tốt, cảm thấy đem tiền cho người khác kiếm còn không bằng cho anh em nhà mình kiếm, cậu nghĩ nghĩ, nhân tiện nói, “Vài ngày gần đây có khả năng tớ không có thời gian, nếu thân thích cậu không có ý kiến, mười ngày sau tớ có thể theo bọn họ đi một chuyến.”
“Được, cái này không thành vấn đề, ” Vương Hàng cười hì hì nói, “Người nhà này cái khác không có, chỉ là có tiền, đến lúc đó cậu nên chém cứ chém, ngàn vạn lần đừng khách khí với tớ, cũng không cần nói giá hữu nghị cái gì, cậu từ trong tay hắn kiếm tiền càng nhiều, tớ càng vui vẻ.”
“Đây là thân thích cậu hay là kẻ thù cậu vậy?” Kỳ Yến cảm thấy giọng điệu này của Vương Hàng, như thế nào cũng không giống thái độ phân ưu vì thân thích.
“Cũng không coi là kẻ thù, dù sao chỉ là chút chuyện xưa thóc mục vừng thối, hiện tại lại nói nữa cũng không có ý nghĩa gì, ” Vương Hàng nghĩ đến bên cạnh Kỳ Yến còn có một mỹ nhân, nhân tiện nói, “Được rồi, tớ cũng không quấy rầy cậu và mỹ nhân ở chung, lỡ như vắng vẻ mỹ nhân làm cho cô ấy không vui, tớ liền có lỗi, gặp ở đế đô, bai bai.”
Nghe trong di động truyền đến tiếng báo bận, Kỳ Yến bỏ di động qua một bên, ngoắc ngón tay với Sầm Bách Hạc: “Mỹ nhân, còn không lại đây hầu hạ gia?”
Sầm Bách Hạc cúi người ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng nói: “Vậy xin hỏi gia muốn tôi hầu hạ như thế nào?”
“Thổi kéo đàn hát gì đó, biết cái gì làm cái đấy, ” Kỳ Yến bị hơi nóng từ miệng Sầm Bách Hạc thở ra khiến cho lỗ tai có chút ngứa, nhịn không được sờ sờ lỗ tai, “Anh cách em xa một chút.”
Ngón trỏ Sầm Bách Hạc búng búng bên hông cậu, trên mặt lộ ra tươi cười: “Là đàn như thế này sao? Hửm?” (“đạn” vừa có nghĩa là “đàn” vừa có nghĩa là “búng”)
Kỳ Yến nhịn không được che lỗ tai, loại âm thanh khêu gợi này, thật là muốn chết.
Rốt cuộc cậu hiểu vì sao cổ đại có quân vương từ nay không tảo triều rồi, loại sắc dụ này, quả thực khiến người ta cầm giữ không nổi mà! Nếu cậu là hoàng đế, gặp được sủng phi như Bách Hạc, không chừng đã sớm mất nước.
Sủng phi Bách Hạc cười một cái, từ đó về sau quân vương Tiền Tiền không tảo triều.
Hai người ăn mặc chỉnh tề, lúc đi xuống lầu ăn bữa tối, trời đã tối sầm xuống. Hai người vai sóng vai chọn đồ ăn mình thích, tìm một cái bàn không người ngồi xuống, mới vừa ăn không được hai đũa, trên bàn bên cạnh liền có thêm một người. Kỳ Yến quay đầu nhìn qua, đối phương vừa vặn cũng nhìn lại đây, bốn mắt nhìn nhau, lập tức liền song song xoay đầu đi.
Tâm tình Lữ Cương thực không xong, gã làm thế nào cũng nghĩ không rõ, rõ ràng gã đã tận lực tránh đi giờ cao điểm dùng bữa tối, vì sao còn có thể đụng phải Kỳ Yến?
Người trong phòng ăn rất ít, cũng thực an tĩnh, Lữ Cương thậm chí có thể nghe được tiếng chiếc đũa của Kỳ Yến đụng tới bát đĩa.
“Em không muốn ăn rau cần.”
“Cho anh.”
Lữ Cương: không phải chỉ là rau cần sao, có cái gì không thể ăn?
“Lúc chúng ta mới vừa quen biết, anh kiêng ăn bao nhiêu, hiện tại tật xấu này rốt cuộc cũng bị em trị hết.”
Lữ Cương: đúng vậy, Sầm ngũ gia đế đô vô số người đều e ngại, bị cậu dụ dỗ thành gay không nói, ngay cả cơm trong bát người khác cũng không chê, cũng không biết Sầm Thu Sinh biết con trai bảo bối nhà mình nhặt đồ ăn người khác không cần mà ăn, có thể tức giận đến mức già đi năm sáu tuổi hay không?
Một bữa cơm, Lữ Cương căn bản không nhớ rõ mình ăn cái gì, nhưng mà trong lòng tràn ngập phun tào với Kỳ Yến.
Quả nhiên mặc kệ gã nhìn thế nào, vẫn không cách nào sinh ra thiện cảm với Kỳ Yến.
Lúc vào thang máy, ba người lại đụng nhau ở cửa thang máy, Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc đứng ở góc bên trái, Lữ Cương đứng ở góc bên phải, ba người phân biệt rõ ràng, nước giếng không phạm nước sông. Một khắc cửa thang máy đóng lại, Lữ Cương âm dương quái khí nói, “Đã ngu ngốc thì đừng có ai cũng tin tưởng, nước La Sam từng có ý đồ mua chuộc tôi, bảo tôi ở sau lưng ám toán cậu, tôi không đồng ý. Nhưng mà cái này không có nghĩa là người khác cũng không động lòng, phải biết là người biết mặt không biết lòng. Một tên nít ranh vắt mũi chưa sạch như cậu, đừng có cái gì cũng đều không hiểu mà đi làm anh hùng, đến lúc đó chết cũng sẽ không có bao nhiêu người khen cậu là đại thiện nhân cứu khổ cứu nạn, làm việc phải có thêm chút đầu óc, đừng chỉ có một cái mặt có thể nhìn.”
Kỳ Yến nhướn mày: “Anh lo lắng cho tôi cứ việc nói thẳng, không cần không được tự nhiên như vậy, tôi sẽ không cười nhạo anh.”
“Ai lo lắng cho cậu?” Lữ Cương cười nhạo một tiếng, “Tôi chỉ bất quá là không muốn cậu thua ở trong tay những người khác, ném thể diện người Hoa Hạ chúng ta mà thôi.”
“Đinh.” Thang máy tới tầng năm, cửa thang máy mở ra, Lữ Cương đi ra ngoài trước Kỳ Yến một bước.
“Đồ của sư phụ tôi còn ở chỗ cậu, cậu chết tôi tìm ai đòi.”
Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc đi ra khỏi thang máy, nhìn Lữ Cương ngẩng đầu ưỡn ngực vội vàng rời đi, nhịn không được nói với Sầm Bách Hạc: “Thiếu niên hơn mười tuổi ngạo kiều lên gọi là manh, tên đàn ông gần bốn mươi ngạo kiều lên, gọi là gì?”
Sầm Bách Hạc bật cười: “Nếu em đã biết tính cách của hắn, hà tất ồn ào với hắn?”
“Em chỉ không quen cái tính tình rách nát của hắn, ” Kỳ Yến hừ một tiếng, có điều giọng điệu vẫn là mềm xuống, “Thật không biết cái tính cách rách nát như hắn, về sau phải lăn lộn ở giới huyền thuật như thế nào.”
Trước kia có Tiền đại sư, dù tính tình gã có kém nữa, người khác cũng phải nhìn trên mặt mũi Tiền đại sư nhường nhịn vài phần, hiện tại Tiền đại sư cũng đã không còn, tính tình gã không tốt, bản lĩnh lại bình thường, ai còn cho gã mặt mũi?
“Em hà tất quan tâm hắn?” Sầm Bách Hạc nắm tay cậu trở về phòng, “Nhập gia tùy tục, nếu hắn không hiểu đạo lý này, chờ đến ngày sau, tự nhiên sẽ có người dạy hắn.”
Kỳ Yến lắc lắc đầu, thở dài nói: “Phí bảo hộ của Tiền đại sư em đã nhận, làm sao cũng không thể tùy ý hắn bị những người khác ăn hiếp đi.”
Sầm Bách Hạc muốn nói, ăn hiếp hắn vô cùng tàn nhẫn có khả năng chính là em đó.
“Tính tình hắn không tốt, còn cần tôi luyện, ” Kỳ chắp tay sau lưng, dùng giọng điệu cảm khái nói, “Nhìn tới nhìn lui, vẫn là tiểu đồ đệ Tiền đại sư bớt lo nhất.”
Sầm Bách Hạc cúi đầu, giọng điệu thản nhiên nói: “Xem ra ấn tượng của em với cô ấy ngược lại là rất sâu.”
“Anh đừng nghĩ quá nhiều.”
“Anh cái gì cũng không có nghĩ.”
Kỳ Yến: …
Ngày đấu pháp, thời tiết tốt phá lệ, trên bầu trời xanh lam mây trắng nõn bay bay, giống như kẹo bông mềm mại ngon miệng, khiến nhiều người nhìn vài lần tâm tình cũng có thể tốt lên.
Kỳ Yến thay bộ áo choàng bát quái sư phụ để lại cho cậu, cùng với một ít pháp khí tinh xảo tiện tay, khi vào sân đấu, cậu đem kính hộ thân lớn bằng nắm tay trẻ con đặt ở trên người Sầm Bách Hạc.
“Tiền Tiền, ” Sầm Bách Hạc gọi Kỳ Yến lại, vươn tay thay cậu chỉnh chỉnh pháp bào, “Mọi sự cẩn thận.”
Kỳ Yến nhìn thấy, khi Sầm Bách Hạc nói ra những lời này, một đám mây tía lớn giống như vâng theo tâm ý của chủ nhân, tiến vào trong thân thể cậu.
“Anh ngay ở nơi này, ” Sầm Bách Hạc vươn tay ôm cậu, ghé vào lỗ tai cậu nhỏ giọng nói, “Đi đi.”
“Ừm…” Kỳ Yến gật gật đầu, hôn hôn khóe môi Sầm Bách Hạc, xoay người đi đến đài đấu pháp.
Lữ Cương tới trễ sau khi nhìn thấy pháp bào trên người Kỳ Yến, sắc mặt nhất thời thay đổi.
Kỳ Yến ngay cả pháp bào trân quý như vậy cũng có, làm sao sẽ hiếm lạ mấy thứ pháp khí của sư phụ gã chứ?
Đây chính là pháp bào từng được ghi lại trong sách của giới huyền thuật, hơn nữa chỉ tồn tại trong truyền thuyết…
“Cậu nói chúng tôi có ích lợi gì, không phải cậu cũng không nói thắng được hai người bọn họ sao?” Một cha sứ râu mép hoa râm không quá vui vẻ nói, “Phẫn nộ cũng không thể khiến cậu càng thêm lợi hại, Reyes tiên sinh, cậu thất thố.”
Hơn mười người bọn họ là quan hệ đội hữu, chứ không phải quan hệ cấp trên cấp dưới, dù sau lưng Reyes có quốc gia làm chỗ dựa, điều này cũng không có nghĩa là bọn họ phải chịu Reyes quát lớn. Những người ở đây, ai mà không phải đại nhân vật được người ta tôn trọng, chỗ nào chịu được thái độ Reyes như vậy.
“Lúc này mấy người ngược lại ghét bỏ tôi thất thố, ” Reyes cười lạnh, “Chư vị ở quốc nội đều là tiên sinh và nữ sĩ làm người ta tôn kính, hôm nay sao lại bị hai người trẻ tuổi khiến cho chật vật như vậy? Long mạch của Hoa Hạ chúng ta còn chưa mò ra rõ ràng, đã bị bọn họ phát hiện động tác của chúng ta. An bài mấy phế vật đó ở Hoa Hạ ngoại trừ giết chết vài thuật sĩ trẻ không có nhiều tác dụng lắm, thì chuyện gì cũng không hoàn thành, còn bị Hoa Hạ khống chế. Mà ngay cả thiên sư chúng ta tiêu phí sức lực lớn mời đến, hiện giờ cũng bởi vì phản phệ ở trạng thái hôn mê, với cái bộ dạng chúng ta hiện tại, lấy cái gì để đối phó giới huyền thuật Hoa Hạ?”
“Không, Reyes, thủ đoạn như vậy cũng không sáng sủa, ” cha sứ lắc đầu nói, “Dùng âm mưu thủ đoạn công kích thuật sĩ nước khác, trong mắt tôi, loại phương pháp này một chút cũng không thân sĩ.”
“Thân sĩ?” Reyes cười lạnh, ánh mắt giống như dao nhỏ ném lên trên người cha sứ, “Loại thời điểm này ông còn chú ý thân sĩ phong độ, thật sự là buồn cười.”
Hoa Hạ cũng sắp đạp lên trên đầu bọn họ rồi, còn muốn chú ý thân sĩ. Tính lên mấy trăm năm về trước, ai cũng không phải là thân sĩ gì đó, đến lúc này thì ngược lại nhớ rõ cái gọi là thân sĩ phong độ.
Mọi người bên trong an tĩnh lại, bọn họ có người đồng ý Reyes, cũng có người cảm thấy làm như vậy không tốt lắm, có điều chuyện đã đến tình trạng này, có cãi nữa cũng không có ý nghĩa. Trận biện luận hôm nay, người bên Hoa Hạ vô cùng rõ ràng là nhằm vào bọn họ, làm cho bọn họ mất hết thể diện.
Cơn giận trong lòng bọn họ, đến bây giờ còn chưa tan đâu.
Cũng không biết người Hoa Hạ sao lại nói có sách, mách có chứng như vậy, không chỉ lấy sự tích về lịch sử Hoa Hạ nêu ví dụ, ngay cả lịch sử của mấy nước bọn họ cũng hiểu biết nhất thanh nhị sở, chẳng lẽ bình thường mấy người đó không có việc gì làm đều lén lút nghiên cứu lịch sử nước khác à?
“Một ngày sau chính là trận đấu pháp, ” ánh mắt Reyes đảo qua chư vị đội hữu trong phòng, “Mục tiêu chúng ta muốn đối phó chỉ có một.”
“Thuật sĩ Hoa Hạ tên Kỳ Yến kia, nghe nói là thuật sĩ trẻ tuổi vô cùng có tiền đồ của Hoa Hạ, dù chúng ta không thể lấy mạng cậu ta, cũng phải phế đi bản lĩnh của cậu ta.”
“Nhưng…” Cha sứ lời còn chưa nói hết, đã bị Reyes cắt ngang.
“Không có nhưng, ” Reyes vẻ mặt tàn nhẫn, “Vì quốc vương chúng ta, vì quốc dân chúng ta. Chư vị, chúng ta nhất định phải làm như vậy.”
“Được, được rồi, ” trong phòng im lặng một hồi, rốt cuộc có người ra tiếng, “Lỡ như chúng ta đấu không lại cậu ta thì làm thế nào?”
“Chư vị đều là thuật sĩ vô cùng lợi hại, sao lại không có biện pháp với một người trẻ tuổi?” Reyes thiếu chút nữa bị những người này làm giận đến cười, “Nếu thật sự là như vậy, mấy người cũng không còn mặt mũi trở về gặp quốc vương bệ hạ.”
Dưới cái nhìn của Reyes, thuật sĩ tên Kỳ Yến đó quả thật có vài phần bản lĩnh, có điều cũng chỉ là cái loại tương đối ưu tú trong đám thuật sĩ trẻ tuổi đồng lứa mà thôi, chờ đến lúc tỷ thí, lỡ như xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì không đúng dịp, đó cũng là chuyện không có cách nào. Đến lúc đó nếu không được thì bọn họ bồi thường một khoản phí tổn thất, có thể hủy diệt một hy vọng lớn của giới thuật sĩ Hoa Hạ, dù tốn một khoảng tiền, cũng không tính thiệt.
Ngày kế tiếp, đại biểu các quốc gia đều không có đi loạn xung quanh, mà là ở trong phòng thảo luận các loại sách lược. Kỳ Yến làm thuật sĩ trẻ tuổi nhất trong đoàn đại biểu Hoa Hạ, theo lý thuyết hẳn là trở thành đối tượng bảo hộ trọng điểm, nhưng bởi vì cậu sư môn bất phàm, ngay cả sư phụ cũng là đại nhân vật đã từng oanh động toàn quốc, mà bản thân cậu cũng có thực lực bất phàm, cho nên đã thành một trong những chủ lực của đoàn đại biểu Hoa Hạ.
“Lúc này đây, nước La Sam khẳng định sẽ nhân cơ hội nhằm vào chúng ta, Kỳ đại sư có khả năng là đối tượng công kích chủ yếu của bọn họ, ” Triệu đại sư nhìn Kỳ Yến, “Chỗ tôi có mấy thứ pháp khí tùy tay mang theo phòng ngự, Kỳ đại sư nếu không chê, đấu pháp ngày mai vẫn là mang theo cho tốt.”
Những đại sư khác cũng sôi nổi tỏ vẻ, nguyện ý đem pháp khí phòng ngự của mình cho Kỳ Yến mượn sử dụng.
“Ý tốt của chư vị đại sư lòng tôi nhận, chỉ là các vị tiền bối đang ngồi đây đều là đại sư đức cao vọng trọng, nước La Sam dã tâm bừng bừng, sao lại không nhìn chằm chằm mọi người?” Kỳ Yến cảm kích mỉm cười với những đại sư đó, “Vãn bối lần này đến, cũng mang theo pháp khí phòng ngự, nhưng dù sao kinh nghiệm của tôi cũng không đủ, ngày mai còn xin các vị đại sư nhắc nhở tôi nhiều hơn.”
Các đại sư cũng không có bởi vì Kỳ Yến cự tuyệt mà cảm thấy buồn bực, ngược lại cảm thấy Kỳ Yến thực tri kỷ, sau khi bọn họ thảo luận với nhau một phen, cảm thấy Kỳ Yến tính toán như vậy là đúng, nếu chính đám lão già bọn họ cũng không bảo vệ nổi mình, lại làm thế nào bảo vệ hậu bối?
“Vậy ngày mai chúng ta cứ như vậy… rồi như vậy.” Mọi người chụm vào nhau, rốt cuộc định ra một kế hoạch.
Kỳ Yến trở lại phòng, thấy Sầm Bách Hạc lại đang xem văn kiện, cậu đi đến bên cạnh hắn, hôn trên mặt hắn một cái, giọng mang áy náy nói: “Vốn dĩ em muốn ở trên đảo này đi chơi với anh đàng hoàng một chút, nào biết chuyện nhiều như vậy, để một mình anh ở trong phòng, có phải thực nhàm chán hay không?”
“Đừng nghĩ nhiều, ” Sầm Bách Hạc quay đầu đưa tay sờ sờ đầu Kỳ Yến, cười nói, “Nơi này không khí rất tốt, anh xử lý văn kiện cũng có tinh thần hơn nhiều. Lại nói, chính sự làm trọng, chờ sau khi hội giao lưu kết thúc, chúng ta lại chậm rãi chơi hai ngày.”
“Được, ” Kỳ Yến vươn tay vòng lấy cổ hắn, đầu cọ cọ trên cổ hắn, “Đến lúc đó chúng ta đi bắt cua, lại tìm chút hải sản gì đó, để đầu bếp giúp chúng ta làm từ từ ăn.”
“Được, ” Sầm Bách Hạc dịu dàng hôn hôn đỉnh đầu cậu, “Có thể đi cùng với em, khiến tất cả đại sư giới huyền thuật đều biết anh là bạn trai em, trong lòng anh thật vui vẻ.”
“Thật sự à?” Kỳ Yến cười tủm tỉm nắm lỗ tai Sầm Bách Hạc, cũng không biết là từ lúc nào dưỡng thành thói quen, lúc cậu nhàm chán liền thích nắm lỗ tai Sầm Bách Hạc, bởi vì lỗ tai hắn lành lạnh mềm mềm, hơi nắm một chút còn sẽ hồng hồng, đặc biệt tương phản manh với bản thân hắn.
“Thật sự, ” Sầm Bách Hạc nắm chặt cái tay tác loạn của cậu, “Chờ sau khi trở về, anh cũng dẫn em đến trường hợp công khai để lộ diện, có được không?”
Hắn hận không thể chiêu cáo cho toàn thế giới biết, Kỳ Yến đã ở bên hắn.
“Anh không sợ sau khi quan hệ của chúng ta công khai, sẽ ảnh hưởng việc làm ăn của công ty hả?” Kỳ Yến cười khanh khách, “Có điều nghĩ đến Sầm ngũ gia mà ở đế đô vô số người e ngại, muốn lấy lòng, lại trở thành thần tử dưới gấu quần em, em còn rất có cảm giác hành công.”
“Không sợ, ” Sầm Bách Hạc nghĩ nghĩ, “Nếu việc làm ăn không tốt, để anh chị nuôi chúng ta, huống chi em xem phong thuỷ xem bói lợi hại như vậy, khẳng định sẽ không bị đói.”
“Vậy về sau mấy công tử bạn hữu đế đô nhắc tới anh, liền biến thành Sầm ngũ gia ăn cơm mềm kia, ” Kỳ Yến nghĩ đến trường hợp như vậy, khó hiểu mà cảm thấy như vậy dường như cũng rất không tồi.
“Anh ăn cơm mềm người đàn ông của anh, không phải là thiên kinh địa nghĩa sao?” Sầm Bách Hạc cúi đầu nhìn Kỳ Yến, “Em nói có đúng hay không, hửm?”
Từ “hửm” này vừa gợi cảm lại mê người, mũi Kỳ Yến có chút ngứa, lấy đi máy tính trước mặt Sầm Bách Hạc, lang tính đại phát nhào tới.
Trước mặt sắc đẹp lam nhan như thế, nếu cậu còn có thể cầm giữ nổi, vậy liền không phải là đàn ông.
Cùng người mình thích làm một hồi vận động hữu hảo hài hòa, là hưởng thụ cực lạc nhân gian, nếu có cái gì càng hưởng thụ hơn cái này, thì chính là làm hai lần.
Thời gian cả một buổi chiều, hai người đều vượt qua ở trên giường. Nếu không phải có điện thoại kiên trì không ngừng gọi vào, Kỳ Yến nằm ở trong ổ chăn còn không muốn động đậy. Sầm Bách Hạc thấy bộ dạng cậu lười biếng, giúp cậu đem di động cầm lại, “Là điện thoại của bạn em.”
Kỳ Yến tiếp nhận di động nhìn, hiển thị cuộc gọi là lão tam.
“Lão tam, ” cậu nhận nghe điện thoại, âm thanh còn có chút khàn khàn.
“Ôi, Tiền Tiền, giọng cậu nghe như… không phải là ở trên giường mỹ nhân nào đi?”
Kỳ Yến nhìn Sầm Bách Hạc, cười nói: “Đúng, ở trên giường một bạch phú mỹ.”
“Thiệt hay giả? Tiền Tiền à, cậu sống thật đúng là thoải mái nha, cũng không biết loại mỹ nhân nào có thể kéo cậu lên giường, ” Vương Hàng nhất thời kích động lên, “Quen bạn gái cũng không nói với bọn tớ, cái này không phúc hậu nha, tìm thời gian mấy người chúng ta cùng ăn bữa cơm đi.”
“Được, ” Kỳ Yến cười tủm tỉm sờ sờ xương quai xanh Sầm Bách Hạc, “Qua một thời gian ngắn hẹn ngày cùng ăn bữa cơm, tớ mời khách.”
“Đương nhiên là cậu mời khách, đến lúc đó nhớ rõ dẫn theo mỹ nhân đó.” Vương Hàng nói thẳng, “Nếu mỹ nhân không đến, cậu cũng đừng đến.” Hắn muốn xem chính là bạn gái Tiền Tiền, cũng chẳng phải Tiền Tiền.
Kỳ Yến lấy mắt ngắm trộm Sầm Bách Hạc, Sầm Bách Hạc cười gật gật đầu, thuận tiện nhân cơ hội hôn trộm một cái trên mặt cậu.
Đem gương mặt không thành thật này đẩy sang một bên, Kỳ Yến nói với di động, “Được, chờ tớ trở lại liền dẫn người đó tới gặp cậu.”
“Hiện tại cậu không ở đế đô sao?” Vương Hàng nhớ tới một thân bản lĩnh của Kỳ Yến, cũng không có hỏi Kỳ Yến hiện tại ở nơi nào, “Tớ còn có chuyện muốn phiền toái cậu này.”
“Chuyện gì?” Cả người Kỳ Yến đều dựa vào trên người Sầm Bách Hạc, tâm tình thực tốt nói, “Xem bói, xem phong thuỷ hay là tìm long điểm huyệt?”
“Khụ khụ, đúng là muốn tìm cậu hỗ trợ xem phong thủy hạ âm trạch, ” Vương Hàng cũng không khách khí với Kỳ Yến, nói thẳng, “Trưởng bối trong nhà thân thích bên phía mẹ của tớ tạ thế, trước khi bà chết muốn vãn bối mang bà về quê cũ an táng. Hiện tại người đã hoả táng, hũ tro cốt còn đặt trên linh đường. Bên kia muốn mời một đại sư phong thuỷ có bản lĩnh thật sự giúp đỡ nhìn xem, phí dụng gì đó hết thảy đều dễ nói, tớ liền nghĩ việc này giao cho ai làm, cũng không yên tâm bằng giao cho cậu làm. Cho nên nghĩ tới việc hỏi xem, gần đây cậu có thời gian giúp đỡ đi một chuyến hay không.”
Kỳ Yến biết Vương Hàng có ý tốt, cảm thấy đem tiền cho người khác kiếm còn không bằng cho anh em nhà mình kiếm, cậu nghĩ nghĩ, nhân tiện nói, “Vài ngày gần đây có khả năng tớ không có thời gian, nếu thân thích cậu không có ý kiến, mười ngày sau tớ có thể theo bọn họ đi một chuyến.”
“Được, cái này không thành vấn đề, ” Vương Hàng cười hì hì nói, “Người nhà này cái khác không có, chỉ là có tiền, đến lúc đó cậu nên chém cứ chém, ngàn vạn lần đừng khách khí với tớ, cũng không cần nói giá hữu nghị cái gì, cậu từ trong tay hắn kiếm tiền càng nhiều, tớ càng vui vẻ.”
“Đây là thân thích cậu hay là kẻ thù cậu vậy?” Kỳ Yến cảm thấy giọng điệu này của Vương Hàng, như thế nào cũng không giống thái độ phân ưu vì thân thích.
“Cũng không coi là kẻ thù, dù sao chỉ là chút chuyện xưa thóc mục vừng thối, hiện tại lại nói nữa cũng không có ý nghĩa gì, ” Vương Hàng nghĩ đến bên cạnh Kỳ Yến còn có một mỹ nhân, nhân tiện nói, “Được rồi, tớ cũng không quấy rầy cậu và mỹ nhân ở chung, lỡ như vắng vẻ mỹ nhân làm cho cô ấy không vui, tớ liền có lỗi, gặp ở đế đô, bai bai.”
Nghe trong di động truyền đến tiếng báo bận, Kỳ Yến bỏ di động qua một bên, ngoắc ngón tay với Sầm Bách Hạc: “Mỹ nhân, còn không lại đây hầu hạ gia?”
Sầm Bách Hạc cúi người ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng nói: “Vậy xin hỏi gia muốn tôi hầu hạ như thế nào?”
“Thổi kéo đàn hát gì đó, biết cái gì làm cái đấy, ” Kỳ Yến bị hơi nóng từ miệng Sầm Bách Hạc thở ra khiến cho lỗ tai có chút ngứa, nhịn không được sờ sờ lỗ tai, “Anh cách em xa một chút.”
Ngón trỏ Sầm Bách Hạc búng búng bên hông cậu, trên mặt lộ ra tươi cười: “Là đàn như thế này sao? Hửm?” (“đạn” vừa có nghĩa là “đàn” vừa có nghĩa là “búng”)
Kỳ Yến nhịn không được che lỗ tai, loại âm thanh khêu gợi này, thật là muốn chết.
Rốt cuộc cậu hiểu vì sao cổ đại có quân vương từ nay không tảo triều rồi, loại sắc dụ này, quả thực khiến người ta cầm giữ không nổi mà! Nếu cậu là hoàng đế, gặp được sủng phi như Bách Hạc, không chừng đã sớm mất nước.
Sủng phi Bách Hạc cười một cái, từ đó về sau quân vương Tiền Tiền không tảo triều.
Hai người ăn mặc chỉnh tề, lúc đi xuống lầu ăn bữa tối, trời đã tối sầm xuống. Hai người vai sóng vai chọn đồ ăn mình thích, tìm một cái bàn không người ngồi xuống, mới vừa ăn không được hai đũa, trên bàn bên cạnh liền có thêm một người. Kỳ Yến quay đầu nhìn qua, đối phương vừa vặn cũng nhìn lại đây, bốn mắt nhìn nhau, lập tức liền song song xoay đầu đi.
Tâm tình Lữ Cương thực không xong, gã làm thế nào cũng nghĩ không rõ, rõ ràng gã đã tận lực tránh đi giờ cao điểm dùng bữa tối, vì sao còn có thể đụng phải Kỳ Yến?
Người trong phòng ăn rất ít, cũng thực an tĩnh, Lữ Cương thậm chí có thể nghe được tiếng chiếc đũa của Kỳ Yến đụng tới bát đĩa.
“Em không muốn ăn rau cần.”
“Cho anh.”
Lữ Cương: không phải chỉ là rau cần sao, có cái gì không thể ăn?
“Lúc chúng ta mới vừa quen biết, anh kiêng ăn bao nhiêu, hiện tại tật xấu này rốt cuộc cũng bị em trị hết.”
Lữ Cương: đúng vậy, Sầm ngũ gia đế đô vô số người đều e ngại, bị cậu dụ dỗ thành gay không nói, ngay cả cơm trong bát người khác cũng không chê, cũng không biết Sầm Thu Sinh biết con trai bảo bối nhà mình nhặt đồ ăn người khác không cần mà ăn, có thể tức giận đến mức già đi năm sáu tuổi hay không?
Một bữa cơm, Lữ Cương căn bản không nhớ rõ mình ăn cái gì, nhưng mà trong lòng tràn ngập phun tào với Kỳ Yến.
Quả nhiên mặc kệ gã nhìn thế nào, vẫn không cách nào sinh ra thiện cảm với Kỳ Yến.
Lúc vào thang máy, ba người lại đụng nhau ở cửa thang máy, Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc đứng ở góc bên trái, Lữ Cương đứng ở góc bên phải, ba người phân biệt rõ ràng, nước giếng không phạm nước sông. Một khắc cửa thang máy đóng lại, Lữ Cương âm dương quái khí nói, “Đã ngu ngốc thì đừng có ai cũng tin tưởng, nước La Sam từng có ý đồ mua chuộc tôi, bảo tôi ở sau lưng ám toán cậu, tôi không đồng ý. Nhưng mà cái này không có nghĩa là người khác cũng không động lòng, phải biết là người biết mặt không biết lòng. Một tên nít ranh vắt mũi chưa sạch như cậu, đừng có cái gì cũng đều không hiểu mà đi làm anh hùng, đến lúc đó chết cũng sẽ không có bao nhiêu người khen cậu là đại thiện nhân cứu khổ cứu nạn, làm việc phải có thêm chút đầu óc, đừng chỉ có một cái mặt có thể nhìn.”
Kỳ Yến nhướn mày: “Anh lo lắng cho tôi cứ việc nói thẳng, không cần không được tự nhiên như vậy, tôi sẽ không cười nhạo anh.”
“Ai lo lắng cho cậu?” Lữ Cương cười nhạo một tiếng, “Tôi chỉ bất quá là không muốn cậu thua ở trong tay những người khác, ném thể diện người Hoa Hạ chúng ta mà thôi.”
“Đinh.” Thang máy tới tầng năm, cửa thang máy mở ra, Lữ Cương đi ra ngoài trước Kỳ Yến một bước.
“Đồ của sư phụ tôi còn ở chỗ cậu, cậu chết tôi tìm ai đòi.”
Kỳ Yến và Sầm Bách Hạc đi ra khỏi thang máy, nhìn Lữ Cương ngẩng đầu ưỡn ngực vội vàng rời đi, nhịn không được nói với Sầm Bách Hạc: “Thiếu niên hơn mười tuổi ngạo kiều lên gọi là manh, tên đàn ông gần bốn mươi ngạo kiều lên, gọi là gì?”
Sầm Bách Hạc bật cười: “Nếu em đã biết tính cách của hắn, hà tất ồn ào với hắn?”
“Em chỉ không quen cái tính tình rách nát của hắn, ” Kỳ Yến hừ một tiếng, có điều giọng điệu vẫn là mềm xuống, “Thật không biết cái tính cách rách nát như hắn, về sau phải lăn lộn ở giới huyền thuật như thế nào.”
Trước kia có Tiền đại sư, dù tính tình gã có kém nữa, người khác cũng phải nhìn trên mặt mũi Tiền đại sư nhường nhịn vài phần, hiện tại Tiền đại sư cũng đã không còn, tính tình gã không tốt, bản lĩnh lại bình thường, ai còn cho gã mặt mũi?
“Em hà tất quan tâm hắn?” Sầm Bách Hạc nắm tay cậu trở về phòng, “Nhập gia tùy tục, nếu hắn không hiểu đạo lý này, chờ đến ngày sau, tự nhiên sẽ có người dạy hắn.”
Kỳ Yến lắc lắc đầu, thở dài nói: “Phí bảo hộ của Tiền đại sư em đã nhận, làm sao cũng không thể tùy ý hắn bị những người khác ăn hiếp đi.”
Sầm Bách Hạc muốn nói, ăn hiếp hắn vô cùng tàn nhẫn có khả năng chính là em đó.
“Tính tình hắn không tốt, còn cần tôi luyện, ” Kỳ chắp tay sau lưng, dùng giọng điệu cảm khái nói, “Nhìn tới nhìn lui, vẫn là tiểu đồ đệ Tiền đại sư bớt lo nhất.”
Sầm Bách Hạc cúi đầu, giọng điệu thản nhiên nói: “Xem ra ấn tượng của em với cô ấy ngược lại là rất sâu.”
“Anh đừng nghĩ quá nhiều.”
“Anh cái gì cũng không có nghĩ.”
Kỳ Yến: …
Ngày đấu pháp, thời tiết tốt phá lệ, trên bầu trời xanh lam mây trắng nõn bay bay, giống như kẹo bông mềm mại ngon miệng, khiến nhiều người nhìn vài lần tâm tình cũng có thể tốt lên.
Kỳ Yến thay bộ áo choàng bát quái sư phụ để lại cho cậu, cùng với một ít pháp khí tinh xảo tiện tay, khi vào sân đấu, cậu đem kính hộ thân lớn bằng nắm tay trẻ con đặt ở trên người Sầm Bách Hạc.
“Tiền Tiền, ” Sầm Bách Hạc gọi Kỳ Yến lại, vươn tay thay cậu chỉnh chỉnh pháp bào, “Mọi sự cẩn thận.”
Kỳ Yến nhìn thấy, khi Sầm Bách Hạc nói ra những lời này, một đám mây tía lớn giống như vâng theo tâm ý của chủ nhân, tiến vào trong thân thể cậu.
“Anh ngay ở nơi này, ” Sầm Bách Hạc vươn tay ôm cậu, ghé vào lỗ tai cậu nhỏ giọng nói, “Đi đi.”
“Ừm…” Kỳ Yến gật gật đầu, hôn hôn khóe môi Sầm Bách Hạc, xoay người đi đến đài đấu pháp.
Lữ Cương tới trễ sau khi nhìn thấy pháp bào trên người Kỳ Yến, sắc mặt nhất thời thay đổi.
Kỳ Yến ngay cả pháp bào trân quý như vậy cũng có, làm sao sẽ hiếm lạ mấy thứ pháp khí của sư phụ gã chứ?
Đây chính là pháp bào từng được ghi lại trong sách của giới huyền thuật, hơn nữa chỉ tồn tại trong truyền thuyết…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất