Chương 129: Eweth (2)
Joe chà xát mặt, "Nói từ đâu mới tốt đây... Cố?"
Hắn ta nhìn thoáng qua chỗ Cố Yến, lại lắc đầu nói: "Được rồi, tôi cũng không nhớ rõ mấy năm đó có nhắc tới cái gì với cậu không, những vấn đề kia không có cách nào đề cập, tôi nghĩ đến chỗ nào thì nói chỗ đó nhé. Nhà tôi và Manson có quan hệ, chắc hẳn hai người đều biết rồi nhỉ?”
"Đương nhiên." Yên Tuy Chi gật đầu, "Chỉ sợ cả Liên Minh không có mấy ai là không biết. Nếu như nội dung của mấy bài báo kia có 30% là thật... hai nhà các cậu có quan hệ đến đời thứ ba rồi?”
Joe nói: "Không tính tôi thì là ba đời, tính cả quan hệ biến đổi bất ngờ của tôi và George• Manson, miễn cưỡng có thể tính là nửa đời thứ ba. Quan hệ thời của cụ nội rất tốt, nhà tôi vốn dựa vào ngành nghề kim loại, dựna vào việc đổi mới xe trang bị của quân đội Liên Minh để làm giàu."
Thời kì đó hải tặc vũ trụ hung hăng ngang ngược, lại có thêm một bộ phận tổ chức hành tinh ồn ào chia tách, xung đột và chiến tranh trong 100 năm đó không từng đứt đoạn, tiêu hao lớn, nhu cầu cũng lớn. Cụ nội của Joe cùng với em trai mình đã trở thành người có tốc độ làm giàu nhanh nhất, được gọi là anh em Eweth mọi người đều biết.
Trong mười năm chiến tranh xung đột kịch liệt, bọn họ không chỉ cung cấp tài nguyên, còn đưa vũ khí trang bị cho Decama vào lúc nguy hiểm nhất, dùng ngân hàng tư nhân để vận chuyển quân nhu, theo một ý nghĩa nào đó mà nói là đã giúp Liên Minh không ít việc.
Trong khoảng thời gian đó, anh em Eweth đi thẳng qua tiền tuyến chiến tranh, căn bản là dẫn đầu sinh hoạt, khó tránh khỏi gặp được một chút nguy hiểm.
"Nghe nói cụ nội tôi cực kì để ý tình cảm và đạo nghĩa, rất ngay thẳng, nhưng em trai cụ thì khôn khéo đưa đẩy, cũng nhiều ý tưởng. Cho nên mấy lần phiền phức đều có thể tránh được. Chỉ có hai lần, trên chuyến tàu bay từ hành tinh Hách Lan đến Decama, tí nữa bị nổ thành pháo hoa. Cũng coi là duyên phận đi, hai lần đều được một nhóm người lưu lạc cứu." Chắc từ nhỏ Joe đã nghe thấy những điều này không ít, nói cứ như học thuộc lòng.
Khi đó bởi vì chiến tranh, vài hành tinh đều gặp nạn, người dân trên hành tinh đó căn bản không ở được, có ý di cư đến những hành tinh khác. Trong đó có một vài người không tìm được điểm dừng chân như ý, lại thích mạo hiểm, liền trở thành “người lưu lạc” giữa từng hành tinh, nhặt nhạnh vật tư trong hài cốt để buôn đi bán lại, ngoại trừ việc không ngừng bôn ba thì thì cuộc sống cũng không tệ.
Người cứu được hai anh em Eweth là thủ lĩnh của đám người lưu lạc, chính là cụ nội nhà Manson.
"À tôi nhớ ra rồi, cụ nội nhà Manson, lúc mấy tờ báo nhỏ nhắc đến, hình như toàn trực tiếp viết tên đầy đủ nhỉ?" Chân đạp xe của Joe chậm rãi hãm tốc độ, cẩn thận nhớ lại.
Cố Yến vốn cũng không phải là người thích đọc mấy loại báo lá cải, chỉ là sẽ có chút giao tiếp với những người đó trong công việc, cho nên có biết một chút nội dung trên báo, nhưng có hạn.
Yên Tuy Chi cũng không hay để ý báo chí, nhưng bởi vì chuyện của cha mẹ, anh đã nuôi được thói quen thấy tin tức gì đều nhìn lướt qua một lần.
Hai người nhớ lại một chút, nói: "Đúng vậy, còn có gì khác?"
Joe gật đầu nói: "Tôi sinh ra quá muộn, chưa được thấy cụ nội, khi còn bé chị tôi đã từng gặp. Theo lời quý cô Younis nói, khi còn bé thỉnh thoảng bả sẽ về quê ở cùng với cụ một tuần, khi đó cụ đã già đến mức hành động bất tiện, tư duy cũng không rõ ràng, ký ức có chút hỗn loạn. Có hai lần, chị nàng nghe thấy cụ hàm hàm hồ hồ nhắc về cụ nhà Manson, gọi là lão K. Tôi và Younis đã từng nghĩ, đây hẳn là biệt hiệu thời lưu lạc của vị lão gia kia."
Về sau anh em Eweth nhớ ơn, đáp cầu dắt mối, lão K cũng có mối làm ăn với quân đội.
Bọn họ vốn sắp xếp tại hành tinh Thiên Cầm, nhưng cũng có thể là lão K là một kẻ lưu lạc, trong lòng không ngừng rối loạn, cực kì để ý đến chiến loạn, cho nên rất nhiều năm đã đến hành tinh Hách Lan có xung đột nhiều nhất, thu được một nhóm quặng mỏ vào tay, thanh thế cũng dần lớn.
Như vậy, anh em Eweth và lão K đi hai con đường phát triển khác nhau —
Anh em Eweth bởi vì đã giúp Liên Minh trong chiến loạn, đều có liên quan đến những khu vực xung quanh, ít nhiều có cả quan hệ với quân đội hoặc chính phủ.
Mà đường đi của lão K còn ngang ngược hơn, lão làm tất cả mọi chuyện đều lấy đám quặng mỏ kia làm cơ sở, đồng thời, lão còn có quan hệ chỗ đám dân lưu lạc, ở trình độ nào đó mà nói, cũng có chút quan hệ vi diệu với hải tặc vũ trụ, chân đạp hai đạo hắc bạch.
"Nói tóm lại, lão K tiên sinh kia là một người vừa nghĩa khí lại khôn khéo, cộng thêm từng có ơn hoạn nạn và cứu mạng, cho nên vẫn luôn có quan hệ tốt với hai anh em cụ tôi. Lúc trước còn hẹn nhau cho đời sau kết hôn mà.” Joe chậc chậc hai tiếng, "Không có chút ý mới nào hết. Sau đó lão K cố gắng sinh ba đứa, đều là nam, bên nhà tôi thì giỏi hơn, hai anh em sinh được năm người, ngược lại có một cô con gái, là cô út. Nhưng bà ấy sinh quá muộn, tuổi tác chênh lệch quá lớn, đám con trai của lão K cũng không phải biến thái, cho nên không thành."
Đây chính là bối phận của ông nội Joe, chắc nhà Manson có truyền thống nội đấu, ba người con trai của lão K vụng trộm phân cao thấp không ít lần, lão K thì như thành tinh, căn cứ vào đặc điểm của từng người con mà đưa ba con đường vào tay bọn họ, thế là so sánh kết quả minh tranh ám đấu, mỗi người đều rất liều mạng, phát triển cũng không tệ.
Ba con đường kia, một là mỏ kim loại thông minh, hệ thống thông minh trải rộng khắp ngõ ngách sinh hoạt trong Liên Minh đều có quan hệ với loại mỏ này. Một đường là mỏ năng lượng, có chút cùng loại với suối phun phản vật chất, một trong những nguồn năng lượng chủ yếu cung cấp cho tàu con thoi. Cái còn lại là mỏ đá thuốc.
Ba con đường này đều phát triển rất tốt, nhà Manson nhảy lên, thậm chí thanh thế dần vượt qua gia tộc Eweth.
"Mặc dù phát triển không tệ, nhưng so với kim loại thông minh và mỏ năng lượng, mỏ đá thuốc có chút kém hơn. Về sau cũng không biết thế nào —" Joe duỗi ra ba ngón tay, sau đó uốn cong một ngón trong đó, "Vị Manson làm đá thuốc kia không thể theo kịp, nghe nói lúc lớn tuổi tinh thần không quá bình thường. Đường thuốc của nhà Manson cũng bị cắt đứt. Nhưng tôi cũng nghe được một tin, nói vị Manson kia có ý đồ lợi dụng mỏ đá thuốc phát triển chất độc, lợi nhuận kinh người, nhưng cũng rất nguy hiểm, hai vị khác nhà Manson liền thừa cơ đánh rớt ông ta."
Về sau không ai trong nhà Manson đụng đến mỏ thuốc nữa.
Đến đời cha của Joe - Dvor • Eweth, nhà Manson sinh được một đám. Người cầm quyền về sau – Ken . Manson xếp hàng thứ ba từ dưới lên, trên dưới không có ai để dựa vào, không cẩn thận sẽ bị quên lãng.
"Nghe nói lão Manson khi còn bé là người không được coi trọng nhất, mỗi lần gia tộc tụ họp, lão đều lẻ loi trơ trọi, còn luôn bị anh chị em bắt nạt, bởi vì khi còn bé lão bị nói lắp." Joe nói, "Tôi thấy báo chí toàn thổi phồng lão là người thừa kế được định sẵn trong nhà, quá giả."
Ngay từ đầu Dvor • Eweth cũng chướng mắt Ken • Manson, nói một câu mà lắp bắp nửa này, mệt mỏi thì cứ như sắp chết đến nơi. Nhưng ông ta càng không thích anh chị em của Ken • Manson hơn, vì để làm trái lại với bọn họ, ông ta đã giúp Ken mấy lần.
Cho nên hai người này có quan hệ tốt, ban đầu đều nhờ người khác giúp đỡ.
Rất khó nói là bản tính của ai ảnh hưởng tới ai, tóm lại Dvor • Eweth thường xuyên qua lại với Ken • Manson, cũng chậm rãi lớn lên thành lão hồ ly khẩu Phật tâm xà.
Về sau Ken • Manson vì để sửa tật nói lắp khi còn bé, khi nói chuyện sẽ thả tốc độ rất chậm, chậm đến mức gần như thành một đặc điểm của lão. Khi nhà Manson tranh đấu gay gắt nhất, tốc độ nói này của Ken • Manson đã cho lão thêm không ít uy nghiêm.
Trong nhiều năm Ken • Manson làm chủ nhà, nhà Manson vẫn chú trọng vào nguồn kim loại và năng lượng, thuận tiện tập trung vào kim loại thông minh, hay vận chuyển giữa các hành tinh, phát triển ra một mạng lưới, người trên mạng liền thành liên minh tụ hội lợi ích định kỳ của nhà Manson.
Nhưng cho dù phát triển như thế nào, nhà Manson cũng không động vào mỏ thuốc.
"Không biết bọn họ cảm thấy không có lợi nhuận cho nên không động vào, hay là bởi vì bóng ma thế hệ trước nữa." Joe nói, "Tôi không hiểu lắm, nhưng đây đúng là một định luật bất thành văn của lão Manson. Về sau Brewer . Manson và Miro . Manson lần lượt trưởng thành, lão Manson bắt đầu để bọn họ tiếp xúc với việc làm ăn của gia tộc. Bọn họ lớn hơn chị tôi một chút. Hai người cũng biết họ rồi đấy… ông anh có vẻ không dễ chọc, ông em thì cực kì huênh hoang. Nghe nói từ nhỏ hai người bọn họ đã mưa dầm thấm đất chuyện của tổ tông, cực kì sùng bái cụ mình là lão K. Chỉ là quá nham hiểm, bỏ qua những thứ này một bên không nói, năng lực của hai người này vẫn rất lợi hại, mấy năm qua, cảm giác một nửa nhà Manson đều do hai người bọn họ định đoạt."
"Chắc là chị Younis của tôi vừa tốt nghiệp đại học đã tham gia vào chuyện trong nhà, lúc đó chắc tôi tầm 2-3 tuổi đi, lão Manson sinh bệnh một trận, lặp đi lặp lại, vẫn không thấy đỡ hơn. Kéo dài chừng một năm mới chậm rãi hồi phục, sau đó nhà Manson đột nhiên chuyển thái độ, bắt đầu cảm thấy hứng thú với mỏ thuốc. Thật ra lúc đó điều này khiến người ta rất kinh ngạc, ngay cả lão hồ ly cũng cảm thấy bất ngờ, bởi vì nó đến quá đột nhiên. Chữa bệnh là việc chính của nhà tôi, nhân mạch cũng đủ, nhà Manson chỉ hy vọng được lão hồ ly giới thiệu, quen biết vài người ở phương diện này, nhất là khu vực hành tinh Hách Lan.”
Joe chống tay lái nghĩ nghĩ, chìa ngón tay ra đếm số: "Từ khi tôi 3-4 tuổi, đến khi 8-9 tuổi, trong 4,5 năm kia, những buổi tụ họp gia tộc bắt đầu xuất hiện một vài khuôn mặt xa lạ, trong ấn tượng của tôi có vài người có giọng điệu cực kì ẻo lả… chắc không đến nỗi, dù sao cũng là nhã nhặn, cảm giác rất dễ nghe, nhìn không giống thương nhân lắm, hai người hiểu đó, cơ bản đều là đặc sản của hành tinh Hách Lan. Chị tôi nói đó cũng là do lão hồ ly mời tới để mở đường giúp Manson. Chính những người này đã khiến tôi và chị ý thức được có vấn đề…”
Hắn ta nói, rồi như nhớ tới cái gì đó mà dựng thẳng người, mở màn hình máy thông minh ra nói: “Tối qua chị tôi còn lôi ra mấy bức ảnh, đều được chụp khi đó, nó cũng lâu rồi. Bởi vì tôi không rõ tên của những người kia, nên cảm thấy đưa ảnh cho hai người sẽ rõ ràng hơn."
"Đây…"
Joe thay đổi màn hình, đổi thành giao diện lớn rồi phát ra.
Hắn ta nhìn thoáng qua chỗ Cố Yến, lại lắc đầu nói: "Được rồi, tôi cũng không nhớ rõ mấy năm đó có nhắc tới cái gì với cậu không, những vấn đề kia không có cách nào đề cập, tôi nghĩ đến chỗ nào thì nói chỗ đó nhé. Nhà tôi và Manson có quan hệ, chắc hẳn hai người đều biết rồi nhỉ?”
"Đương nhiên." Yên Tuy Chi gật đầu, "Chỉ sợ cả Liên Minh không có mấy ai là không biết. Nếu như nội dung của mấy bài báo kia có 30% là thật... hai nhà các cậu có quan hệ đến đời thứ ba rồi?”
Joe nói: "Không tính tôi thì là ba đời, tính cả quan hệ biến đổi bất ngờ của tôi và George• Manson, miễn cưỡng có thể tính là nửa đời thứ ba. Quan hệ thời của cụ nội rất tốt, nhà tôi vốn dựa vào ngành nghề kim loại, dựna vào việc đổi mới xe trang bị của quân đội Liên Minh để làm giàu."
Thời kì đó hải tặc vũ trụ hung hăng ngang ngược, lại có thêm một bộ phận tổ chức hành tinh ồn ào chia tách, xung đột và chiến tranh trong 100 năm đó không từng đứt đoạn, tiêu hao lớn, nhu cầu cũng lớn. Cụ nội của Joe cùng với em trai mình đã trở thành người có tốc độ làm giàu nhanh nhất, được gọi là anh em Eweth mọi người đều biết.
Trong mười năm chiến tranh xung đột kịch liệt, bọn họ không chỉ cung cấp tài nguyên, còn đưa vũ khí trang bị cho Decama vào lúc nguy hiểm nhất, dùng ngân hàng tư nhân để vận chuyển quân nhu, theo một ý nghĩa nào đó mà nói là đã giúp Liên Minh không ít việc.
Trong khoảng thời gian đó, anh em Eweth đi thẳng qua tiền tuyến chiến tranh, căn bản là dẫn đầu sinh hoạt, khó tránh khỏi gặp được một chút nguy hiểm.
"Nghe nói cụ nội tôi cực kì để ý tình cảm và đạo nghĩa, rất ngay thẳng, nhưng em trai cụ thì khôn khéo đưa đẩy, cũng nhiều ý tưởng. Cho nên mấy lần phiền phức đều có thể tránh được. Chỉ có hai lần, trên chuyến tàu bay từ hành tinh Hách Lan đến Decama, tí nữa bị nổ thành pháo hoa. Cũng coi là duyên phận đi, hai lần đều được một nhóm người lưu lạc cứu." Chắc từ nhỏ Joe đã nghe thấy những điều này không ít, nói cứ như học thuộc lòng.
Khi đó bởi vì chiến tranh, vài hành tinh đều gặp nạn, người dân trên hành tinh đó căn bản không ở được, có ý di cư đến những hành tinh khác. Trong đó có một vài người không tìm được điểm dừng chân như ý, lại thích mạo hiểm, liền trở thành “người lưu lạc” giữa từng hành tinh, nhặt nhạnh vật tư trong hài cốt để buôn đi bán lại, ngoại trừ việc không ngừng bôn ba thì thì cuộc sống cũng không tệ.
Người cứu được hai anh em Eweth là thủ lĩnh của đám người lưu lạc, chính là cụ nội nhà Manson.
"À tôi nhớ ra rồi, cụ nội nhà Manson, lúc mấy tờ báo nhỏ nhắc đến, hình như toàn trực tiếp viết tên đầy đủ nhỉ?" Chân đạp xe của Joe chậm rãi hãm tốc độ, cẩn thận nhớ lại.
Cố Yến vốn cũng không phải là người thích đọc mấy loại báo lá cải, chỉ là sẽ có chút giao tiếp với những người đó trong công việc, cho nên có biết một chút nội dung trên báo, nhưng có hạn.
Yên Tuy Chi cũng không hay để ý báo chí, nhưng bởi vì chuyện của cha mẹ, anh đã nuôi được thói quen thấy tin tức gì đều nhìn lướt qua một lần.
Hai người nhớ lại một chút, nói: "Đúng vậy, còn có gì khác?"
Joe gật đầu nói: "Tôi sinh ra quá muộn, chưa được thấy cụ nội, khi còn bé chị tôi đã từng gặp. Theo lời quý cô Younis nói, khi còn bé thỉnh thoảng bả sẽ về quê ở cùng với cụ một tuần, khi đó cụ đã già đến mức hành động bất tiện, tư duy cũng không rõ ràng, ký ức có chút hỗn loạn. Có hai lần, chị nàng nghe thấy cụ hàm hàm hồ hồ nhắc về cụ nhà Manson, gọi là lão K. Tôi và Younis đã từng nghĩ, đây hẳn là biệt hiệu thời lưu lạc của vị lão gia kia."
Về sau anh em Eweth nhớ ơn, đáp cầu dắt mối, lão K cũng có mối làm ăn với quân đội.
Bọn họ vốn sắp xếp tại hành tinh Thiên Cầm, nhưng cũng có thể là lão K là một kẻ lưu lạc, trong lòng không ngừng rối loạn, cực kì để ý đến chiến loạn, cho nên rất nhiều năm đã đến hành tinh Hách Lan có xung đột nhiều nhất, thu được một nhóm quặng mỏ vào tay, thanh thế cũng dần lớn.
Như vậy, anh em Eweth và lão K đi hai con đường phát triển khác nhau —
Anh em Eweth bởi vì đã giúp Liên Minh trong chiến loạn, đều có liên quan đến những khu vực xung quanh, ít nhiều có cả quan hệ với quân đội hoặc chính phủ.
Mà đường đi của lão K còn ngang ngược hơn, lão làm tất cả mọi chuyện đều lấy đám quặng mỏ kia làm cơ sở, đồng thời, lão còn có quan hệ chỗ đám dân lưu lạc, ở trình độ nào đó mà nói, cũng có chút quan hệ vi diệu với hải tặc vũ trụ, chân đạp hai đạo hắc bạch.
"Nói tóm lại, lão K tiên sinh kia là một người vừa nghĩa khí lại khôn khéo, cộng thêm từng có ơn hoạn nạn và cứu mạng, cho nên vẫn luôn có quan hệ tốt với hai anh em cụ tôi. Lúc trước còn hẹn nhau cho đời sau kết hôn mà.” Joe chậc chậc hai tiếng, "Không có chút ý mới nào hết. Sau đó lão K cố gắng sinh ba đứa, đều là nam, bên nhà tôi thì giỏi hơn, hai anh em sinh được năm người, ngược lại có một cô con gái, là cô út. Nhưng bà ấy sinh quá muộn, tuổi tác chênh lệch quá lớn, đám con trai của lão K cũng không phải biến thái, cho nên không thành."
Đây chính là bối phận của ông nội Joe, chắc nhà Manson có truyền thống nội đấu, ba người con trai của lão K vụng trộm phân cao thấp không ít lần, lão K thì như thành tinh, căn cứ vào đặc điểm của từng người con mà đưa ba con đường vào tay bọn họ, thế là so sánh kết quả minh tranh ám đấu, mỗi người đều rất liều mạng, phát triển cũng không tệ.
Ba con đường kia, một là mỏ kim loại thông minh, hệ thống thông minh trải rộng khắp ngõ ngách sinh hoạt trong Liên Minh đều có quan hệ với loại mỏ này. Một đường là mỏ năng lượng, có chút cùng loại với suối phun phản vật chất, một trong những nguồn năng lượng chủ yếu cung cấp cho tàu con thoi. Cái còn lại là mỏ đá thuốc.
Ba con đường này đều phát triển rất tốt, nhà Manson nhảy lên, thậm chí thanh thế dần vượt qua gia tộc Eweth.
"Mặc dù phát triển không tệ, nhưng so với kim loại thông minh và mỏ năng lượng, mỏ đá thuốc có chút kém hơn. Về sau cũng không biết thế nào —" Joe duỗi ra ba ngón tay, sau đó uốn cong một ngón trong đó, "Vị Manson làm đá thuốc kia không thể theo kịp, nghe nói lúc lớn tuổi tinh thần không quá bình thường. Đường thuốc của nhà Manson cũng bị cắt đứt. Nhưng tôi cũng nghe được một tin, nói vị Manson kia có ý đồ lợi dụng mỏ đá thuốc phát triển chất độc, lợi nhuận kinh người, nhưng cũng rất nguy hiểm, hai vị khác nhà Manson liền thừa cơ đánh rớt ông ta."
Về sau không ai trong nhà Manson đụng đến mỏ thuốc nữa.
Đến đời cha của Joe - Dvor • Eweth, nhà Manson sinh được một đám. Người cầm quyền về sau – Ken . Manson xếp hàng thứ ba từ dưới lên, trên dưới không có ai để dựa vào, không cẩn thận sẽ bị quên lãng.
"Nghe nói lão Manson khi còn bé là người không được coi trọng nhất, mỗi lần gia tộc tụ họp, lão đều lẻ loi trơ trọi, còn luôn bị anh chị em bắt nạt, bởi vì khi còn bé lão bị nói lắp." Joe nói, "Tôi thấy báo chí toàn thổi phồng lão là người thừa kế được định sẵn trong nhà, quá giả."
Ngay từ đầu Dvor • Eweth cũng chướng mắt Ken • Manson, nói một câu mà lắp bắp nửa này, mệt mỏi thì cứ như sắp chết đến nơi. Nhưng ông ta càng không thích anh chị em của Ken • Manson hơn, vì để làm trái lại với bọn họ, ông ta đã giúp Ken mấy lần.
Cho nên hai người này có quan hệ tốt, ban đầu đều nhờ người khác giúp đỡ.
Rất khó nói là bản tính của ai ảnh hưởng tới ai, tóm lại Dvor • Eweth thường xuyên qua lại với Ken • Manson, cũng chậm rãi lớn lên thành lão hồ ly khẩu Phật tâm xà.
Về sau Ken • Manson vì để sửa tật nói lắp khi còn bé, khi nói chuyện sẽ thả tốc độ rất chậm, chậm đến mức gần như thành một đặc điểm của lão. Khi nhà Manson tranh đấu gay gắt nhất, tốc độ nói này của Ken • Manson đã cho lão thêm không ít uy nghiêm.
Trong nhiều năm Ken • Manson làm chủ nhà, nhà Manson vẫn chú trọng vào nguồn kim loại và năng lượng, thuận tiện tập trung vào kim loại thông minh, hay vận chuyển giữa các hành tinh, phát triển ra một mạng lưới, người trên mạng liền thành liên minh tụ hội lợi ích định kỳ của nhà Manson.
Nhưng cho dù phát triển như thế nào, nhà Manson cũng không động vào mỏ thuốc.
"Không biết bọn họ cảm thấy không có lợi nhuận cho nên không động vào, hay là bởi vì bóng ma thế hệ trước nữa." Joe nói, "Tôi không hiểu lắm, nhưng đây đúng là một định luật bất thành văn của lão Manson. Về sau Brewer . Manson và Miro . Manson lần lượt trưởng thành, lão Manson bắt đầu để bọn họ tiếp xúc với việc làm ăn của gia tộc. Bọn họ lớn hơn chị tôi một chút. Hai người cũng biết họ rồi đấy… ông anh có vẻ không dễ chọc, ông em thì cực kì huênh hoang. Nghe nói từ nhỏ hai người bọn họ đã mưa dầm thấm đất chuyện của tổ tông, cực kì sùng bái cụ mình là lão K. Chỉ là quá nham hiểm, bỏ qua những thứ này một bên không nói, năng lực của hai người này vẫn rất lợi hại, mấy năm qua, cảm giác một nửa nhà Manson đều do hai người bọn họ định đoạt."
"Chắc là chị Younis của tôi vừa tốt nghiệp đại học đã tham gia vào chuyện trong nhà, lúc đó chắc tôi tầm 2-3 tuổi đi, lão Manson sinh bệnh một trận, lặp đi lặp lại, vẫn không thấy đỡ hơn. Kéo dài chừng một năm mới chậm rãi hồi phục, sau đó nhà Manson đột nhiên chuyển thái độ, bắt đầu cảm thấy hứng thú với mỏ thuốc. Thật ra lúc đó điều này khiến người ta rất kinh ngạc, ngay cả lão hồ ly cũng cảm thấy bất ngờ, bởi vì nó đến quá đột nhiên. Chữa bệnh là việc chính của nhà tôi, nhân mạch cũng đủ, nhà Manson chỉ hy vọng được lão hồ ly giới thiệu, quen biết vài người ở phương diện này, nhất là khu vực hành tinh Hách Lan.”
Joe chống tay lái nghĩ nghĩ, chìa ngón tay ra đếm số: "Từ khi tôi 3-4 tuổi, đến khi 8-9 tuổi, trong 4,5 năm kia, những buổi tụ họp gia tộc bắt đầu xuất hiện một vài khuôn mặt xa lạ, trong ấn tượng của tôi có vài người có giọng điệu cực kì ẻo lả… chắc không đến nỗi, dù sao cũng là nhã nhặn, cảm giác rất dễ nghe, nhìn không giống thương nhân lắm, hai người hiểu đó, cơ bản đều là đặc sản của hành tinh Hách Lan. Chị tôi nói đó cũng là do lão hồ ly mời tới để mở đường giúp Manson. Chính những người này đã khiến tôi và chị ý thức được có vấn đề…”
Hắn ta nói, rồi như nhớ tới cái gì đó mà dựng thẳng người, mở màn hình máy thông minh ra nói: “Tối qua chị tôi còn lôi ra mấy bức ảnh, đều được chụp khi đó, nó cũng lâu rồi. Bởi vì tôi không rõ tên của những người kia, nên cảm thấy đưa ảnh cho hai người sẽ rõ ràng hơn."
"Đây…"
Joe thay đổi màn hình, đổi thành giao diện lớn rồi phát ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất