Lục Địa Kiện Tiên

Chương 84: Phượng Dục Cửu Sồ (1)

Trước Sau
Đây chính là dị thú Đại Phong trong thần thoại Trung Quốc thượng cổ?

Kiếp trước thân là một anh hùng bàn phím, các loại bí kíp như Sơn Hải Kinh là môn bắt buộc, bên trong nói tới Đại Phong Thần Thú tựa hồ chính là như vậy.

Bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động, hắn nhớ tới trong thần thoại truyền thuyết, ngoại trừ Long sinh cửu tử, Phượng cũng có chín con, lão đại Khổng Tước, lão nhị Kim Sí Đại Bằng, lão tam Hỏa Phượng, lão tứ Kim Phượng, lão ngũ Thanh Loan, lão lục Tuyết Hoàng, lão thất Bách Minh, lão bát Lam Phù, lão cửu chính là Đại Phong!

Ngươi hỏi vì sao hắn nhớ rõ ràng như vậy, nói đến đều là nước mắt nha, năm đó trò chơi NetEase có môn thi viết, loại đề mục loạn thất bát tao này khắp nơi đều có, so với Long sinh cửu tử, Phượng sinh chín con dễ nhớ hơn nhiều.

Bất quá Phượng sinh chín con có rất nhiều loại thuyết pháp, cũng không biết cái nào là chính bản.

Tổ An nghĩ đến mình tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh, bây giờ tu luyện tới Nhị phẩm đại viên mãn, xuất hiện đồ án Đại Phong, sẽ không hoàn toàn là trùng hợp chứ?

Xem ra sau này mỗi một tầng đại viên mãn, hẳn sẽ xuất hiện một phượng sồ mới, chỉ là cái đồ chơi này đến cùng có tác dụng gì? Tổng không đến mức chỉ dùng để dọa người chứ?

Lúc trước hắn đã vụng trộm thí nghiệm qua, những người khác căn bản không nhìn thấy pháp trận trên người hắn, tự nhiên cũng không nhìn thấy đồ án Đại Phong, cho nên nói lấy ra dọa người là căn bản không thể thực hiện được.

Bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, nguyên lực trong cơ thể quán chú về phía Đại Phong, khi nguyên lực chảy khắp toàn thân Đại Phong, bỗng nhiên đôi mắt của Đại Phong sáng rực, ngay sau đó một hư ảnh Đại Phong hiện lên ở trước người hắn.

Tổ An mừng rỡ, quả nhiên hữu dụng!

Bất quá cái đồ chơi này đến cùng có uy lực gì? Sẽ không giống như phi kiếm đó chứ?

Nghĩ nghĩ ý niệm của hắn khẽ động, hạ lệnh để Đại Phong đánh tới vách tường, thử xem uy lực như thế nào.

Chỉ thấy hai cánh của Đại Phong mở ra, trong phòng hiện lên cuồng phong, bàn ghế bị thổi ngã trái ngã phải, cơ hồ là trong nháy mắt đụng lên vách tường.

Mắt Tổ An trợn tròn quan sát uy lực như thế nào, một phương diện lo lắng uy lực quá nhỏ để hắn thất vọng, một phương diện khác lại lo lắng uy lực quá lớn dẫn tới cao nhân trong Công Tước Phủ.

Kết quả hắn còn chưa thấy rõ chuyện gì xảy ra, cả người bỗng nhiên có một cỗ lực lượng truyền đến, sau đó hắn không tự chủ được bay đi, cơ hồ cũng trong nháy mắt, cả người hắn đụng lên vách tường.



Ầm!

Tổ An chậm rãi từ trên vách tường trượt xuống, trên vách tường xuất hiện một đồ án hình người, đồng thời lưu lại hai vết máu đỏ tươi, là máu mũi dán vào tường.

Con mẹ nó!

Tổ An vừa chửi mẹ vừa hưng phấn, nguyên lai cái đồ chơi này là thuấn di! Nếu thi triển thoả đáng, chính là lợi khí đánh lén hoặc chạy trốn nha.

Bất quá không biết mỗi lần có thể di động bao xa, hắn không để ý tới máu mũi chảy đầy mặt, lại bắt đầu quán chú nguyên lực vào trong đồ án Đại Phong, ý đồ triệu hoán nó ra lần nữa.

Nhưng vừa rót vào không bao lâu, hắn liền cảm giác trong đầu mê muội, nguyên lai nguyên lực trong thân thể hắn đã thấy đáy.

Xem ra cái đồ chơi này mỗi ngày chỉ có thể thi triển một lần, về sau đẳng cấp cao, nguyên khí trong cơ thể dồi dào, hẳn là sẽ nhiều hơn.

Hắn chậm rãi bò lên giường nằm xuống, chú ý tới trong pháp trận thứ nhất nhiều chút vật chất kim sắc, nghĩ đến vừa rồi không có phòng bị tiếp xúc vách tường, bị tổn thương không nhẹ, để pháp trận có thể thu tập được vật chất nhất định.

Trước đó nghe Kỷ Tiểu Hi đề cập, Nhị phẩm là để làn da đối mặt đao kiếm phàm nhân khó thương, đến Tam phẩm có thể vận khí thành khải chống cự công kích, bây giờ mặc dù hắn là Tam phẩm cấp một, nhưng nói thế nào cũng là Tam phẩm đường đường chính chính.

Hắn cố gắng vận chút nguyên khí còn lại, rốt cục ở trên thân thể tụ tập một mảnh áo giáp lớn không đến bàn tay, sau đó bởi vì nguyên lực chống đỡ hết nổi, áo giáp lập tức tiêu tán.

Mặc dù như thế, Tổ An cũng rất mừng rỡ, bây giờ đột phá Tam phẩm, trên lý luận có lực lượng của 88 người bình thường, nếu ở kiếp trước, nói thế nào cũng là tiểu siêu nhân, dù ở thế giới Marvel kém Hulk, nhưng treo đánh một vài siêu anh hùng bình thường vấn đề hẳn không lớn.

Ngoài ra còn có át chủ bài Dao Găm Có Độc, cộng thêm Đại Phong, mặc kệ trong phủ này là ai muốn giết hắn, hắn cũng có lực lượng sống sót.

Trước một giây tinh thần Tổ An dâng trào, một giây sau sắc mặt đại biến, không ngừng xoa toàn thân:

- Vừa rồi va chạm thật đau.

Tổn thương lúc trước còn chưa khỏi, hiện tại thương thế lại tăng lên.

Hắn cũng không dám làm loạn, lẳng lặng nằm ở trên giường nghỉ ngơi, chờ thuốc chữa thương của Kỷ Đăng Đồ triệt để phát huy tác dụng.



Ngày thứ hai tỉnh lại, Tổ An phát hiện trải qua một đêm tu dưỡng, dù thân thể còn có chút suy yếu, nhưng thương thế đã tốt hơn nửa, chỉ là trong lòng hắn lại không vừa ý, xem ra thuốc của Kỷ Đăng Đồ vẫn kém xa Tin Xuân Ca nha.

Nếu lời này của hắn bị những người khác trong thành biết, nói không chừng sẽ có người cầm đao tới chém hắn, thánh dược chữa thương Bách Hoa Vô Thường Đan bao nhiêu người mong mà không được, lại bị hắn coi thành rác rưởi, có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.

Lúc này Tổ An lại nhớ tới một chuyện khác, hôm qua sự tình quá nhiều, hắn đã quên rút thưởng, triệu hồi ra bàn phím tính toán, trước đó rút thưởng xong còn lại 69 điểm nộ khí, hôm qua lại từ chỗ vợ chồng Sở thị và Bùi Miên Mạn kiếm được chút điểm nộ khí, cộng lại tổng cộng là 3273 điểm.

Hắn không khỏi nhướng mày, hôm qua mình vẫn quá nương tay, bằng không từ chỗ Bùi Miên Mạn kiếm được điểm nộ khí tuyệt đối không chỉ ngần ấy, bất quá hắn cũng rõ ràng, đối mặt vưu vật thiên kiều bá mị như thế, là nam nhân bình thường đều không nỡ lạt thủ tồi hoa.

Nghĩ tới đây hắn không khỏi hoài niệm Mai Hoa Thập Nhị và đám người Hắc Phong Trại, hiện tại sao lại cảm giác dáng dấp của bọn hắn khả ái như vậy chứ?

Thương thiên, nhanh ban thưởng ta một nhân vật phản diện đi!

Ầm!

Bỗng nhiên cửa phòng bị đẩy ra, một người trẻ tuổi dáng dấp anh tuấn, tóc chải chỉnh tề xông vào, đi tới bên giường từ trên cao nhìn xuống hắn:

- Thương thế của ngươi khôi phục như thế nào, hôm nay có thể đi học được chưa?

Đến từ Hồng Tinh Ứng, điểm nộ khí +299!

- Tạm được.

Tổ An vô ý thức đáp.

- Không phải, ngươi là ai nha?

- Vậy là tốt rồi.

Người trẻ tuổi này cũng không trả lời hắn, trực tiếp xoay người rời đi, thời điểm hắn trông thấy dấu vết trên vách tường cũng sững sờ, bất quá chỉ trong chốc lát liền khôi phục tự nhiên, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau