Lung Linh Ảnh

Chương 3

Trước Sau
Mười ngày sau đó tất cả đều bình yên vô sự, lại cũng chưa từng gặp lại cảm giác kì quái kia thêm lần nào nữa.

Vừa đúng dịp đoàn ngựa thồ tới giao trà, lại phải bận rộn một phen.

Thật vất vả được nghỉ ngơi, Vân Dịch lúc rửa ráy ở suối nước nóng không nhịn được mà ngủ một giấc, sau đó kéo lê cơ thể mềm xốp hồng hồng mơ mơ màng màng trở lại phòng, ngả đầu liền ngủ tiếp, tóc còn ướt cũng mặc kệ.

Sau khi chìm vào giấc ngủ, y mơ hồ thấy có cảm giác động chạm da thịt.

Từ sau lưng tràn đến một loại hơi vừa nóng vừa cay cay phủ kín tầm mắt.

Nhịp tim Vân Dịch đột nhiên đập rộn, tựa như vừa bước hụt một bậc thang, bỗng nhiên bừng tỉnh.

Kỳ quái, vì sao trước mắt là một khoảng đen.

Về nguyên tắc, trong phòng lấp đầy dạ minh châu, tại sao lại tối đen như vậy? Cử động mí mắt một chút, rõ ràng có lớp vải phủ kín đôi mắt.

Muốn ngồi dậy, nhưng căn bản không nhúc nhích được, hoặc là nói tứ chi đã bị khống chế, thật giống như mình không phải là mình.

Lại chợt phát hiện thân thể đang trong tư thế nằm sấp nhoài về phía trước, phần eo được lót một tấm chăn mềm mại, tuy không thể cử động, cảm giác nằm trên giường vẫn rất rõ ràng.

Mùi hương quanh quẩn bên chóp mũi, dưới người là chiếc tháp mềm mại, như vậy có lẽ vẫn còn ở trong phòng.

Trong nháy mắt y lại mơ hồ, đây chẳng lẽ là một giấc mộng, nếu tỉnh lại mọi thứ có phải sẽ lại trở về như cũ không?

Vân Dịch lần này hoàn toàn tỉnh táo lại.

Một bàn tay khô ráo vuốt ve một đường dọc theo gò mông, lực đạo ôn nhu.

Lướt qua eo, đè trên đoạn xương sống lõm xuống, bụng ngón tay di chuyển không dứt.

Đừng thấy Vân Dịch đã hai mươi tuổi, nhưng thực ra vì nguyên nhân thân thể mà chưa bao giờ có tiếp xúc tay chân cùng người khác, sau khi hiểu chuyện lại một mực chuyên chú vào phương diện làm ăn, chưa từng chú ý đến phương diện khác.

Bây giờ đột nhiên bị người xa lạ dùng tay chạm tới với đầy vẻ tình sắc, Vân Dịch chợt thấy khủng hoảng, có người xông vào phòng, sau khi đối diện với sợ hãi y đưa ra phỏng đoán, Vân Dịch trước kia chưa bao rơi vào tình huống khiến y phải hoảng hốt.

Hiện giờ nếu không phải không nhúc nhích được, y đã sợ đến run rẩy toàn thân.

Đôi tay kia, rõ ràng là tay nam nhân, đem y từ đầu đến chân sờ một lượt, thỉnh thoảng còn dùng lực rất nhỏ mà bóp một cái, cuối cùng dừng lại trên cặp mông trắng nõn cùng đôi chân trơn nhẵn.

Đụng phải địa phương khá nhạy cảm, thân thể Vân Dịch bắt đầu đỏ lên như tôm luộc.

Y thuộc loại rất dễ bị hằn vết trên da, bởi vậy giờ không cần nhìn cũng biết, nhiệt độ này, làn da y khẳng định hoàn toàn biến thành màu hồng.

Bàn tay kia nâng eo lên, hai chân từ từ bị tách ra, cái miệng nhỏ luôn được che giấu phía dưới cảm nhận được không khí cùng nhiệt độ đến từ tầm mắt nóng cháy.

Vân Dịch dường như nghe được âm thanh nuốt nước miếng.

Không, không thể nào.

Một tay kẻ kia xoa xoa bờ mông trắng như tuyết, một tay khác dọc theo đùi trong đi lên, ngừng ại trước khe hở vốn đóng chặt.

Ngón tay mô tả miệng thịt mềm bên ngoài, Vân Dịch muốn khép chân lại chạy thoát, cảm giác quá mức xa lạ, y chỉ muốn lập tức kêu ngừng.

Nơi bị đầu ngón tay đụng qua run lên, từ sâu trong khe nhỏ bắt đầu ngưng tụ một dòng nước ấm, đầy dần lên, hướng cửa khe muốn trào ra.

Y xấu hổ phát hiện chất lỏng nhớp nhúa rỉ ra một chút, có chút giống cảm giác tiểu không kiềm chế, lại không hoàn toàn đúng. Ngón tay cũng không có ngừng lại động tác trêu chọc, ngược lại bắt đầu cạ cạ nơi mẫn cảm hơn, ngay giữa miệng khe hở.

Một ngón tay từ từ đẩy vào bên trong khe nhỏ mà lục lọi, cảm giác căng đau ập đến, Vân Dịch thiếu chút nữa kinh hô thành tiếng----- nếu như có thể phát ra được âm thanh.

Ngón tay khuấy động linh hoạt bên trong tường thịt, chọc bên này cọ bên kia, bên trong cảm giác đau trướng lại xen chút quái dị.

Cũng may không được bao lâu, ngón tay tàn phá bừa bãi bên trong rốt cuộc lui ra ngoài.

Vân Dịch vừa mới thở phào một cái, lại nhạy cảm phát hiện có hơi thở ngắn kề sát miệng huyệt.

Không thể nào đâu...

Ngón tay tách lớp thịt nộn nộn mềm mềm ra, một đạo hơi thở truyền vào bên trong khe, tường thịt khe khẽ co rụt, không khí cùng với đó truyền vào, cảm giác một tia lạnh lẽo cùng xông vào.

Hắn lại tiếp tục thổi khí vào bên trong...

Còn không chờ Vân Dịch nghĩ ngợi thêm, một thứ so với ngón tay to ngắn mà mềm mại hơn đè sát miệng huyệt, hạ thể bị địa phương ấm áp hút vào. Thịt non e ấp bên trong khe hở cùng lớp môi thịt mềm mại bên ngoài đều bị thứ gì đó ngậm vào, nơi đó nhạy cảm vô cùng, xốp xốp ngứa ngáy, khiến cho eo y nhũn ra.

Vân Dịch vừa sợ vừa ngơ ngác, hắn thế mà lại dùng miệng...

Đầu lưỡi liếm thịt non, hàm răng thi thoảng khẽ gặm cắn, từ sâu trong thân thể dâng lên một luồng nước ấm xa lạ.

Bụng dưới chua xót, thậm chí cảm nhận được bên trong tường thịt đang co rút.

Vừa hút vừa liếm, chóp mũi cứng rắn cùng chọc vào vị trí mềm mại.

Miệng huyệt cảm giác được một lực đạo nhỏ khẽ tách ra, đầu lưỡi trơn trượt béo mập luồn vào từ khe hở, chìm ngập bên trong, hâm nóng mật huyệt.

Chiều dài lưỡi có hạn, chỉ có thể tiến vào không quá sâu. Đầu lưỡi bắt chước động tác rút ra cắm vào, lại cùng bên ngoài dây dưa lưu luyến, chọc cho địa phương không được chiếu cố đến sinh ra cảm giác trống rỗng.

Vân Dịch đoán mặt mình đã đỏ thành màu gan heo.

Tim đập nhanh, toàn thân chìm trong hưng phấn kích động, mà cây thịt phía dưới kia vào thời điểm bị liếm huyệt liền không nghe lời mà đứng lên, ngạnh ngạnh chèn ép vào chăn rất khó chịu.

Cái tay còn ụp lên hông eo tăng thêm lực đạo, chuyển xuống mân mê cặp mông.



Đầu lưỡi vẫn chưa buông tha huyệt thịt, đi ra đi vào, làm cho phái dưới ướt nhẹp, mật dịch trong khe hở chảy ra, hòa cùng nước bọt chiếc lưỡi kia truyền đến.

Tường thịt thi thoảng lại co rút một cái, thật giống như muốn cái gì đó, mà lại không muốn nói ra.

Lúc này, lòng bàn tay vòng qua eo y bao trùm lên ngọc hành đang phồng lên, vuốt lên vuốt xuống.

Vân Dịch vốn trời sinh mẫn cảm làm sao chịu được loại phục vụ này, dương cụ trướng hồng run một cái, chỉ chốc lát chất lỏng từ chóp đỉnh liền văng tung tóe.

Điều này cũng khiến hai cái miệng huyệt phía dưới đồng loạt có rút kịch liệt, đầu lưỡi đang cắm trong âm huyệt dầm dề nước liền bị hút vào sâu hơn nữa.

Hạ thể nhiễm đầy dục niệm, âm đ*o co lại mãnh liệt lại nhả thêm chất lỏng tanh ngọt.

Đầu óc Vân Dịch lúc này đã thành một mảng mơ hồ, cảm giác sảng khoái sau cao trào chiếm trọn ý thức.

Chờ thần trí hồi trở về, mới phát hiện miệng lưỡi rời đi hạ thể, thay vào đó ngón tay lại đến.

Bởi vì vừa bị liếm qua, âm huyệt tương đối thả lỏng, huống chi tên nam nhân kia cũng chỉ cắm vào hời hợt, cũng không có quá nhiều cảm giác khó chịu.

Cũng bởi vì ra vào trơn tru, một ngón tay liền tăng thành hai ngón tay, nhẹ nhàng thọc rút một chút, rồi lại tăng thành ba ngón.

Có chút đau, nhưng vẫn trong phạm vi tiếp nhận được.

Dần dần thích ứng cảm giác này xong, tất cả ngón tay lui ra ngoài.

Ngay sau đó phần lưng Vân Dịch được bao trùm bởi một thân thể ấm áp, nhiệt độ thuộc về một người khác, chạm vào y lại làm dấy lên cảm giác nóng bỏng.

Nam nhân kia không có cởi y phục, nhiệt độ là xuyên qua một lớp vải vóc truyền tới.

Một bàn tay đặt bên hông y, miệng huyệt cảm nhận được vật lạ đến gần.

Vật to tròn nóng bỏng kề sát khe nhỏ.

Cảm nhận được gậy th*t cứng rắn cà cà dọc theo khe hở, đem d*m thủy rải đầy khắp nơi.

Nội tâm Vân Dịch nuốt nước miếng, đây là tới thật.

Trực giác mách bảo chuyện đối phương làm kế tiếp tương đối nguy hiểm, trong đầu y dấy lên cảm giác căng thẳng.

Tại sao? Tại sao phải bị nam nhân cường bạo dưới tình huống không thấy được? Người này rốt cuộc là ai? Tại sao hắn lẻn vào Tửu Tuyết viện mà không phát hiện ra chút dấu vết gì? Rốt cuộc là vì tiền? Hay đơn thuần là dục niệm? Những kẻ được gọi là cao thủ ngoài kia tại sao không ngăn được người này? Thậm chí ngay cả bọn Tế Tuyết cũng không từng phát hiện?

Một chuỗi câu hỏi liên tiếp ập đến trong lòng, Vân Dịch không cam lòng đến cực điểm.

Nhưng mà, y hiện tại không thể than thở một câu.

Đầu thịt bắt đầu chậm rãi đẩy vào khe nhỏ, đem địa phương đóng chặt mở toang.

Cảm giác bị xé rách từ miệng huyệt lan truyền, vật kia không có ý định buông tha, vẫn từng chút từng chút chèn ép đẩy vào bên trong.

Cảm giác bị áp bách ngày càng nặng nề, đau nhói trở nên vô cùng rõ ràng.

Vân Dịch đột nhiên có chút muốn khóc.

Tựa như nội tâm một mực bảo vệ thứ gì đó sắp mất đi, mà mất đi, y mất đi còn chưa đủ nhiều sao?

Nhìn như hưởng hết vinh hoa phú quý, nhưng nói đến cùng vẫn chỉ đơn độc một mình.

Thỉnh thoảng cô đơn chán chường, nghĩ về song thân đã mất, quãng thời gian vui vẻ hạnh phúc từng có được cũng theo đó rời đi. Trên đời không còn lại ai chảy cùng huyết thống, sau này bất luận chuyện gì xảy ra, đau khổ thế nào, rốt cuộc cũng chỉ có thể tự bản thân gánh lấy.

Mặc dù Vân Dịch không nhúc nhích, nam nhân sát trên người y lại có lẽ cảm nhận được sự kháng cự, tạm thời ngừng tấn công.

Động tác hắn giống như an ủi, bắt đầu tỉ mỉ hôn dọc xương sống, đôi môi khẽ lướt trên làn da mỏng.

Hắn đưa tay chạm vào mặt y, đầu ngón tay động tới lớp vải che mắt ươn ướt.

"Thật xin lỗi."

Thanh âm rõ ràng được ngụy trang qua, khàn khàn trầm thấp, lời nói ra lại là lời xin lỗi.

Chỉ cần tùy tiện một câu xin lỗi là có thể thay đổi hết thảy? Đáy lòng Vân Dịch cười lạnh.

Cần cổ được đặt xuống một nụ hôn triền miên.

Hành động ấy không giải thích được trong chớp mắt khiến lòng y mềm lại.

"Thật xin lỗi."

Nói lần thứ hai, bàn tay bắt đầu tìm chỗ mẫn cảm mà vuốt ve.

dương v*t bởi đau đớn mà trở nên mềm nhuyễn được hắn đặt trong lòng bàn tay vuốt ve, dần dần khôi phục nguyên khí, thân thể cũng không còn căng cứng như trước.

Miệng huyệt nhỏ bé còn ngâm quy đầu cũng từ từ thích ứng, thịt mềm vốn căng chặt thả lỏn hơn chút, không còn kẹp chặt.

"Thật xin lỗi."

Lần thứ ba nói xin lỗi, là lúc gậy th*t nóng bỏng tiến quân thần tốc đâm thẳng vào.

côn th*t dài tựa như món đồ chơi càng thọt càng sâu, chạm đến bí khu chưa bao giờ được khai phá.

Đau đớn nổ tung, hạ thân mềm mại chống đỡ bị phá mở.



Đau quá...

Giống như bị chém thành hai khúc, trước mắt Vân Dịch tối sầm, nơi cổ họng không tiếng động kêu đau, nước mắt sinh lý không cầm được mà rơi xuống.

Có chất lỏng dọc theo bắp đùi chảy xuống.

Thời gian đau khổ dài đằng đẵng như không có điểm dừng, cho đến khi hai túi trứng nặng trĩu vỗ bên ngoài âm hộ, vật kia mới tính là hoàn toàn cắm vào bên trong huyệt.

Có chút mùi máu tanh nhàn nhạt xen lẫn bên trong mùi xông hương, thị lực tạm thời mất đi khiến khứu giác trở nên nhạy bén.

Nam nhân trên người phát ra tiếng thở dốc bị kiềm nén đã lâu.

Tiếp đó, một lớp vải vóc mềm mại hướng phía bắp đùi y lau chùi.

Y hi vọng hết thảy những thứ này chỉ là do lạc vào một cơn ác mộng, nhưng có thứ nóng bỏng như vậy nằm sâu trong cơ thể, hoàn toàn không có cách nào coi nhẹ đi sự tồn tại của nó.

Nam nhân cũng không lập tức động thân, hắn dùng bàn tay mang vết chai vuốt ve lên người y, khơi dậy một ngọn lửa nho nhỏ.

Không biết đã qua bao lâu, đau nhức bị phá thân đã không còn mãnh liệt như ban đầu.

Tường thịt đang ngậm vật lạ bên trong nhẫn nhục chịu đựng, khe khẽ mấp máy.

Ngừng thêm một hồi, dương v*t thô to lui ra ngoài một chút xíu, kéo vào vết thương, lại khiến Vân Dịch đau vô cùng.

Sau đó hắn lần nữa lấp trở về, lút cán một phát, mấy cọng lông rối bời mài đến bên ngoài âm vật.

Lúc đầu dương cụ ra vào không thuận lợi lắm, động tác cực kì chậm chạp, nhàn nhạt rút ra rồi cắm trở về, cảm giác khó chịu vẫn chưa có cách nào rút đi.

Nhưng dần dần, vị trí bị nứt ra không còn cảm giác, ngược lại tường thịt mềm mại trướng đầy được ma sát lại cảm giác được dễ chịu.

côn th*t to béo từ trong cơ thể rút ra, không cho Vân Dịch cơ hội thở dốc liền lập tức cắm vào, dị vật nóng hổi mài bên trong huyệt thịt nhạy cảm, cảm giác quái dị không nói ra lời.

Đợi âm đ*o hoàn toàn hóa mềm, dương v*t đột nhiên rút ra toàn bộ, chỉ còn lại quy đầu nằm bên trong huyệt, rồi lại lập tức thúc mạnh vào toàn bộ.

Vân Dịch chỉ thấy đầu gối mềm nhũn, vật nóng kia không biết mài qua vị trí nào, cảm giác thật tê ngứa, mang lại khoái cảm như bị côn trùng gặm nhấm bên trong.

Tay nam nhân áp bên hông y, năm ngón tay bóp lên mông, vật kia liên tục đỉnh thật sâu thật sâu, không biết vô tình hay hữu ý mà đụng qua địa phương nhạy cảm nhất bên trong.

Một chút đau trướng xen lẫn sảng khoái nhờ ma sát, y chưa từng trải nghiệm cảm giác bị thâm nhập sâu vào, này có chút mùi vị thơm ngọt mà cũng lại đáng sợ.

Nếu như chỉ đau không, còn có thể dùng ý chí khắc chế, mà không phải giống như bây giờ, dần dần, chậm rãi sa vào trong biển sâu.

Hưng phấn len lỏi đến từng ngõ ngách trong cơ thể, cảm giác thoải mái khó nói tràn ngập đầu óc, tầng tầng tích lũy, ý thức bắt đầu lơ lửng.

Tầm mắt một mảnh đen nhánh, thân thể không thể nhúc nhích, chỉ cảm giác được bên trong có đồ vật không ngừng ra vào.

To dài cứng rắn, bề ngoài còn có chút gân xanh phồng lên.

Mỗi lần nặng nề cắm vào, túi trứng sẽ vỗ mạnh vào mông y, lông thô cũng theo sát đến miệng huyệt, cọ bên ngoài âm huyệt cọ đến ngứa ngáy.

Chẳng biết từ lúc nào, tính khí trước bụng cũng bị kích thích lại đứng lên. Bên trong âm huyệt càng không cần nói, từng đợt nước sốt nóng hổi cọ rửa âm đ*o.

Hai bộ phận gắn kết phát ra tiếng nước nhộn nhạo, cộng thêm âm thanh của da thịt đụng chạm, đặc biệt nổi bật giữa không gian đầy vẻ an tĩnh.

Vân Dịch rất nhanh không còn biết hô hấp kiểu gì, nam nhân rõ ràng đang tăng nhanh tốc độ va chạm, quy đầu lớn dù là lúc rút ra hay thọc vào đều nhất định phải cạ qua nơi đó, chỉ là thay đổi góc độ nghiền áp.

Lực đạo ra vào vừa vặn khiến người eo mỏi chân mềm, hận không thể bị thao mạnh hơn, miễn là giải ngứa được nơi thật sâu phía trong, như thế nào cũng được.

Giống như càng leo lên cao hơn, cách điểm cuối ngày càng gần.

Động tác rút ra cắm vào bộc phát cuồng dã, toàn bộ tường thịt non đều phải bị thiêu cháy, ê ẩm sưng, lầy lội ẩm ướt.

Rốt cuộc sau khi chịu đựng va chạm tàn bạo, trong đầu Vân Dịch chợt lóe lên một đạo bạch quang, dương v*t dưới tình hình không có bất kì tiếp xúc nào trực tiếp bắn ra, kéo theo âm huyệt co rút kịch liệt.

Lần cao trào này mãnh liệt gấp mấy lần trước đó, đồ vật vùi lấp trong cơ thể ngày càng thúc vừa sâu vừa mạnh.

Dư âm cao trào bởi vì động tác này trở nên càng lâu, dương v*t xâm nhập như càng tiến sâu hơn, thậm chí còn muốn đi hết vào trong.

Hai chân bị buộc mở rộng, quy đầu cuối cùng đỉnh đến một cái miệng nhỏ, cậy mạnh muốn vọt vào.

Sẽ hỏng mất---- một tia khủng hoảng tràn đầy trong suy nghĩ Vân Dịch, không thể ngăn lại ý đồ muốn phá vỡ cánh cửa cuối cùng của nam nhân kia.

Đâm rút cực nhanh mấy lượt nữa, rốt cuộc cũng chen vào được nửa cái quy đầu. Bụng dưới xót muốn chết, Vân Dịch cảm thấy bụng dưới sắp bị chọc thủng, dương v*t trong bụng đột nhiên run một cái, chất lỏng nóng bỏng phun đến vách thịt sâu bên trong.

Mấy tiếng thở dốc thỏa mãn vang lên bên tai, nam nhân vẫn giữ tư thế bắn vào, từ phía sau ôm lấy Vân Dịch, dính sát y đến mức gió thổi không lọt.

Thứ to béo nón hổi vẫn tràn đầy trong mật huyệt, cũng chưa hoàn toàn mềm đi.

Một cái hôn ấm áp đặt trên mặt y.

Chờ đến lúc tỉnh táo lại, Vân Dịch mệt đến không muốn cử động nữa.

Huyệt đạo được giải khai lúc nào cũng không biết, toàn thân nhuyễn thành bãi nước mềm mại nằm trên giường nhỏ.

Cây thịt cắm bên dưới dường như lại khôi phục oai phong, bắt đầu đánh vòng quấy phá bên trong.

Vân Dịch rất muốn có cốt khí chống người dậy cách xa nam nhân, lại nhìn thêm chút nữa xem hắn là thần thánh phương nào, nhưng thân thể hoàn toàn không nghe theo ý muốn, ngược lại bị câu lên lửa dục, một hồi hoàn toàn chìm đắm bên trong khoái cảm.

(ủa chương này dài vậy...)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau