Chương 30
Cô ta không kịp tránh né, bất ngờ đến mức không kịp đề phòng rồi bị đâm.
Một cú liền trúng, Cổ Sơ Tình đảo mắt, lúc này lại thêm đâm thêm một nhát kiếm nữa lên.
Kiếm quang trái ngược với bóng kiếm, một kiếm xuyên qua sau lưng cô ta. Cổ Sơ Tình bớt chút thời gian mà cúi đầu nhìn thoáng qua trước ngực. Thời gian một buổi chiều cũng không phải là mất trắng, có ngọc phù hộ thân, cô hoàn toàn không lo lắng quỷ đến gần người. Dám tới gần, vậy trực tiếp chém, còn tiết kiệm thời gian đuổi đánh của cô.
“A...”
Lại là một tiếng quỷ thét chói tai vang lên.
Một trận âm thanh xì xèo vang lên, cô ta chạy tới ngăn cản Cổ Sơ Tình đang định ra tay, sau lưng bốc lên một luồng khói đặc.
Khói đặc xen lẫn một luồng mùi lạ, xông vào mũi, rất khó ngửi.
Kiếm gỗ đào rất cứng rắn cũng tràn đầy dương khí, hai con lệ quỷ bị dương khí mạnh mẽ này làm bị thương, tiết ra mùi, khó ngửi đến cực điểm.
Cô ta kêu thảm thiết, mặt quỷ càng dữ tợn khủng bố.
Cổ Sơ Tình ghét bỏ mà nhíu mày, lập tức nín thở.
Đậu má, nữ quỷ này mới chết còn không đến hai ngày, cô ta rốt cuộc là nuốt thứ đồ linh tinh gì ở trong sông, luồng khí âm sát này, sao lại thối như vậy.
Lệ quỷ ngàn năm cũng chưa chắc thối như nó.
Thế này cũng không kén ăn quá rồi.
Không được, chịu không nổi, mau giết thứ này đi. Thối như vậy, cũng đừng làm tổ tông của cô bị ngạt thở luôn.
Cổ Sơ Tình thở hắt ra, cổ tay đột nhiên dùng sức, định nhanh chóng đâm thêm hai nhát kiếm, tiễn nữ quỷ này đi luôn.
Cô ta gào thét, thừa dịp ngay lúc kiếm gỗ đào rời khỏi cơ thể, giãy dụa thoát khỏi gông cùm xiềng xích, kiễng chân vội vàng lui về phía sau. Cùng lúc đó, nam quỷ bị đánh ra nguyên hình ngay từ đầu cũng giãy dụa bò dậy từ trên mặt đất.
Hai con lệ quỷ vừa thoát khỏi nguy hiểm lập tức muốn ẩn thân.
Nhưng bọn họ đã bị kiếm gỗ đào đánh trúng, sát khí trên thân thể bị tán ra, làm sao còn trốn được.
Bọn họ mới vừa ẩn núp trong bóng tối, đã bị một luồng khí màu bạc đánh ra.
Cổ Sơ Tình có thể chất đặc thù, cực kỳ mẫn cảm với khí tức âm sát. Sát khí của Lệ quỷ tán ra khỏi cơ thể, đã hoàn toàn bại lộ hành tung, bất luận bọn họ trốn ở đâu, Cổ Sơ Tình đều có thể tìm được bọn họ một cách chính xác.
Rốt cuộc thì hai con lệ quỷ vừa mới chết không lâu, lệ khí mặc dù hiếm thấy, nhưng còn chưa đạt được thành tựu gì. Ngoại trừ biết bóp cổ, thì không có thủ đoạn công kích nào khác.
Loại tình huống này của bọn họ, chống lại những Thiên sư nổi tiếng về đạo thuật thì còn được, sát khí cùng đạo thuật chống lại nhau, xem bên nào lực lượng mạnh mẽ hơn. Nhưng chống lại Cổ Sơ Tình thuộc về công phu tay chân hạng nhất, lại làm một vật chuyên khắc âm tà để hộ thân, thì cũng chỉ có phần bị ngược.
Chạy, chạy không thoát Cổ Sơ Tình.
Đánh... Đánh cái rắm, công phu tay chân kia của cô, đều đã đến trình độ vượt nóc xuyên tường rồi, nếu là đặt ở giang hồ thời cổ đại, vậy chắc chắn là nữ hiệp một phương không thể nào sai được.
Nhưng mà, lệ khí của hai con lệ quỷ này quả thực quá mức khổng lồ. Cổ Sơ Tình chỉ đánh một lát, cũng đánh không tan hết lệ khí của bọn họ.
Giằng co một hồi lâu, chém bọn họ rất nhiều nhát kiếm, lệ khí trên người cũng không thấy tán loạn, chỉ hơi hơi yếu đi vài phần.
Một cú liền trúng, Cổ Sơ Tình đảo mắt, lúc này lại thêm đâm thêm một nhát kiếm nữa lên.
Kiếm quang trái ngược với bóng kiếm, một kiếm xuyên qua sau lưng cô ta. Cổ Sơ Tình bớt chút thời gian mà cúi đầu nhìn thoáng qua trước ngực. Thời gian một buổi chiều cũng không phải là mất trắng, có ngọc phù hộ thân, cô hoàn toàn không lo lắng quỷ đến gần người. Dám tới gần, vậy trực tiếp chém, còn tiết kiệm thời gian đuổi đánh của cô.
“A...”
Lại là một tiếng quỷ thét chói tai vang lên.
Một trận âm thanh xì xèo vang lên, cô ta chạy tới ngăn cản Cổ Sơ Tình đang định ra tay, sau lưng bốc lên một luồng khói đặc.
Khói đặc xen lẫn một luồng mùi lạ, xông vào mũi, rất khó ngửi.
Kiếm gỗ đào rất cứng rắn cũng tràn đầy dương khí, hai con lệ quỷ bị dương khí mạnh mẽ này làm bị thương, tiết ra mùi, khó ngửi đến cực điểm.
Cô ta kêu thảm thiết, mặt quỷ càng dữ tợn khủng bố.
Cổ Sơ Tình ghét bỏ mà nhíu mày, lập tức nín thở.
Đậu má, nữ quỷ này mới chết còn không đến hai ngày, cô ta rốt cuộc là nuốt thứ đồ linh tinh gì ở trong sông, luồng khí âm sát này, sao lại thối như vậy.
Lệ quỷ ngàn năm cũng chưa chắc thối như nó.
Thế này cũng không kén ăn quá rồi.
Không được, chịu không nổi, mau giết thứ này đi. Thối như vậy, cũng đừng làm tổ tông của cô bị ngạt thở luôn.
Cổ Sơ Tình thở hắt ra, cổ tay đột nhiên dùng sức, định nhanh chóng đâm thêm hai nhát kiếm, tiễn nữ quỷ này đi luôn.
Cô ta gào thét, thừa dịp ngay lúc kiếm gỗ đào rời khỏi cơ thể, giãy dụa thoát khỏi gông cùm xiềng xích, kiễng chân vội vàng lui về phía sau. Cùng lúc đó, nam quỷ bị đánh ra nguyên hình ngay từ đầu cũng giãy dụa bò dậy từ trên mặt đất.
Hai con lệ quỷ vừa thoát khỏi nguy hiểm lập tức muốn ẩn thân.
Nhưng bọn họ đã bị kiếm gỗ đào đánh trúng, sát khí trên thân thể bị tán ra, làm sao còn trốn được.
Bọn họ mới vừa ẩn núp trong bóng tối, đã bị một luồng khí màu bạc đánh ra.
Cổ Sơ Tình có thể chất đặc thù, cực kỳ mẫn cảm với khí tức âm sát. Sát khí của Lệ quỷ tán ra khỏi cơ thể, đã hoàn toàn bại lộ hành tung, bất luận bọn họ trốn ở đâu, Cổ Sơ Tình đều có thể tìm được bọn họ một cách chính xác.
Rốt cuộc thì hai con lệ quỷ vừa mới chết không lâu, lệ khí mặc dù hiếm thấy, nhưng còn chưa đạt được thành tựu gì. Ngoại trừ biết bóp cổ, thì không có thủ đoạn công kích nào khác.
Loại tình huống này của bọn họ, chống lại những Thiên sư nổi tiếng về đạo thuật thì còn được, sát khí cùng đạo thuật chống lại nhau, xem bên nào lực lượng mạnh mẽ hơn. Nhưng chống lại Cổ Sơ Tình thuộc về công phu tay chân hạng nhất, lại làm một vật chuyên khắc âm tà để hộ thân, thì cũng chỉ có phần bị ngược.
Chạy, chạy không thoát Cổ Sơ Tình.
Đánh... Đánh cái rắm, công phu tay chân kia của cô, đều đã đến trình độ vượt nóc xuyên tường rồi, nếu là đặt ở giang hồ thời cổ đại, vậy chắc chắn là nữ hiệp một phương không thể nào sai được.
Nhưng mà, lệ khí của hai con lệ quỷ này quả thực quá mức khổng lồ. Cổ Sơ Tình chỉ đánh một lát, cũng đánh không tan hết lệ khí của bọn họ.
Giằng co một hồi lâu, chém bọn họ rất nhiều nhát kiếm, lệ khí trên người cũng không thấy tán loạn, chỉ hơi hơi yếu đi vài phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất