Chương 5
Một đường không khí vô hình xuyên qua cửa kính, đánh thẳng vào giữa vầng trán đen.
“A!”
Một tiếng hét chói tai quỷ dị đột nhiên vang lên, cái đầu trên cửa sổ xe như không thể chống lại trận công kích, đột nhiên biến mất.
Đánh lui một bên, khóe môi Cổ Sơ Tinh nhếch lên, liếc nhìn qua cửa sổ xe bên phải.
Trên cửa kính ô tô tối đen, một khuôn mặt trắng xanh vặn vẹo treo trên đó, phía trên cằm trống rỗng, cái miệng há rộng như một cái động không đáy, dữ tợn tối đen.
Cổ Sơ Tinh rũ mi, thu tầm mắt lại, lấy tốc độ cực bắn một đạo thuật pháp vào cửa sổ bên phải của chiếc xe.
Mới vừa bắn ra, khuôn mặt dán trên cửa sổ đã bị đập xuống dưới bánh xe kèm theo một tiếng hét.
Cổ Sơ Tinh thở dài.
Lão tặc thiên*, không thể nhìn cô sống tốt đến thế sao.
*Lão Tặc Thiên, một tồn tại mạnh nhất trong tiểu thuyết Đế Bá.
Quăng một tên, lại tới hai, hơn nữa, cả hai đều hung ác vô cùng, bắt nạt cô không thể ra tay được phải không!
Xem ra, ba ngày cuối cùng này, cô phải lên tinh thần phòng bị mới được, nếu sơ suất mà lật thuyền trong mương, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được.
Tạm thời đã đánh lui hai tên ác quỷ, nhưng Cổ Sơ Tinh không dám thiếu cảnh giác. Dù sao hiện tại cô đang trong thời kỳ đặc biệt, không thể kinh thường được.
Vẻ mặt Cổ Sơ Tinh lặng ngắt, nín thở nhìn về con đường phía trước, âm thầm đề phòng bốn phía.
Hai con quỷ vừa rồi có lệ khí rất nặng, hình như mới chết không bao lâu, mắt mờ mịt, có vẻ như không phải thèm nhỏ dãi thân thể cô mà cố ý tìm tới cô.
Linh hồn mới chết sẽ có ký ức mơ hồ về bảy năm đầu tiên, mọi hành động đều dựa trên cảm tính, trường hợp của hai con quỷ hiện giờ cũng giống như vậy...
Kỳ lạ, cho dù là quỷ hồn, dù lúc chết đi có oán chết cũng không thể nào lại biến thành lệ quỷ nhanh như vậy được.
Chẳng lẽ, hai con quỷ này, trước khi chết dính sát khí?
Nghĩ đến đây, Cổ Sơ Tinh khẽ cau mày, cô đưa tay lấy ra một đống bùa từ trong hộp đựng găng tay rồi chộp trong tay.
Cổ gia khá nổi tiếng trong giới đạo thuật, nhưng thuật chuyên tấn công, thuật Cổ gia tu là Chúc Do Thuật, chuyên giao tiếp với thi thể. Sở trường là kungfu và trấn thi, phù thuật, trận pháp. Xét về trừ tà truyền thống thì thua kém một chút so với các Thiên Sư bắt quỷ khác
Lại nói tiếp, xưa nay Cổ gia không bắt quỷ, chỉ biết đuổi tà ma, vừa ra tay đã đánh quỷ đến hồn phi phách tán, ngay cả việc làm sao để hóa giải lệ khí của lệ quỷ cũng không biết làm.
Thật ra theo tác phòng của người Cổ gia, dù là chơi với thi thể hay chơi với quỷ, bọn họ đều không hề sợ.
Tình huống Cổ Sơ Tinh đặc thù, chơi với quỷ, cực kì có khả năng bị quỷ chiếm xác… Trừ phi không cần thiết, Cổ Sơ Tinh sẽ không bao giờ cầm kiếm gỗ đào đối đầu với quỷ, bình thường chỉ dùng bùa trực tiếp đánh tan đối phương.
Mưa càng lúc càng nặng hạt, hạt mưa đập vào trước kính chắn gió, khiến cho khung cảnh trước mắt càng trở nên mờ ảo.
Trên cây cầu êm đềm, một cơn lốc đen bất ngờ quét qua.
Xe đang chuẩn bị chạy về cuối cầu thì đèn đường trên cầu nhấp nháy, xèo xèo như bị hỏng mạch.
Mặt cầu vốn dĩ vẫn còn chút ánh sáng đã chìm vào bóng tối ngay khi âm thanh này vang lên, chỉ còn lại hai ánh đèn ô tô cực kì bắt mắt.
Ngay khi Cổ Sơ Tinh nhìn thấy mặt trận trên cầu thì đã biết hai con quỷ đuổi theo.
Cô cau mày, nhanh chóng lấy ra năm lá bùa rồi gấp chúng thành hình tam giác.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
“A!”
Một tiếng hét chói tai quỷ dị đột nhiên vang lên, cái đầu trên cửa sổ xe như không thể chống lại trận công kích, đột nhiên biến mất.
Đánh lui một bên, khóe môi Cổ Sơ Tinh nhếch lên, liếc nhìn qua cửa sổ xe bên phải.
Trên cửa kính ô tô tối đen, một khuôn mặt trắng xanh vặn vẹo treo trên đó, phía trên cằm trống rỗng, cái miệng há rộng như một cái động không đáy, dữ tợn tối đen.
Cổ Sơ Tinh rũ mi, thu tầm mắt lại, lấy tốc độ cực bắn một đạo thuật pháp vào cửa sổ bên phải của chiếc xe.
Mới vừa bắn ra, khuôn mặt dán trên cửa sổ đã bị đập xuống dưới bánh xe kèm theo một tiếng hét.
Cổ Sơ Tinh thở dài.
Lão tặc thiên*, không thể nhìn cô sống tốt đến thế sao.
*Lão Tặc Thiên, một tồn tại mạnh nhất trong tiểu thuyết Đế Bá.
Quăng một tên, lại tới hai, hơn nữa, cả hai đều hung ác vô cùng, bắt nạt cô không thể ra tay được phải không!
Xem ra, ba ngày cuối cùng này, cô phải lên tinh thần phòng bị mới được, nếu sơ suất mà lật thuyền trong mương, vậy thì sẽ mất nhiều hơn được.
Tạm thời đã đánh lui hai tên ác quỷ, nhưng Cổ Sơ Tinh không dám thiếu cảnh giác. Dù sao hiện tại cô đang trong thời kỳ đặc biệt, không thể kinh thường được.
Vẻ mặt Cổ Sơ Tinh lặng ngắt, nín thở nhìn về con đường phía trước, âm thầm đề phòng bốn phía.
Hai con quỷ vừa rồi có lệ khí rất nặng, hình như mới chết không bao lâu, mắt mờ mịt, có vẻ như không phải thèm nhỏ dãi thân thể cô mà cố ý tìm tới cô.
Linh hồn mới chết sẽ có ký ức mơ hồ về bảy năm đầu tiên, mọi hành động đều dựa trên cảm tính, trường hợp của hai con quỷ hiện giờ cũng giống như vậy...
Kỳ lạ, cho dù là quỷ hồn, dù lúc chết đi có oán chết cũng không thể nào lại biến thành lệ quỷ nhanh như vậy được.
Chẳng lẽ, hai con quỷ này, trước khi chết dính sát khí?
Nghĩ đến đây, Cổ Sơ Tinh khẽ cau mày, cô đưa tay lấy ra một đống bùa từ trong hộp đựng găng tay rồi chộp trong tay.
Cổ gia khá nổi tiếng trong giới đạo thuật, nhưng thuật chuyên tấn công, thuật Cổ gia tu là Chúc Do Thuật, chuyên giao tiếp với thi thể. Sở trường là kungfu và trấn thi, phù thuật, trận pháp. Xét về trừ tà truyền thống thì thua kém một chút so với các Thiên Sư bắt quỷ khác
Lại nói tiếp, xưa nay Cổ gia không bắt quỷ, chỉ biết đuổi tà ma, vừa ra tay đã đánh quỷ đến hồn phi phách tán, ngay cả việc làm sao để hóa giải lệ khí của lệ quỷ cũng không biết làm.
Thật ra theo tác phòng của người Cổ gia, dù là chơi với thi thể hay chơi với quỷ, bọn họ đều không hề sợ.
Tình huống Cổ Sơ Tinh đặc thù, chơi với quỷ, cực kì có khả năng bị quỷ chiếm xác… Trừ phi không cần thiết, Cổ Sơ Tinh sẽ không bao giờ cầm kiếm gỗ đào đối đầu với quỷ, bình thường chỉ dùng bùa trực tiếp đánh tan đối phương.
Mưa càng lúc càng nặng hạt, hạt mưa đập vào trước kính chắn gió, khiến cho khung cảnh trước mắt càng trở nên mờ ảo.
Trên cây cầu êm đềm, một cơn lốc đen bất ngờ quét qua.
Xe đang chuẩn bị chạy về cuối cầu thì đèn đường trên cầu nhấp nháy, xèo xèo như bị hỏng mạch.
Mặt cầu vốn dĩ vẫn còn chút ánh sáng đã chìm vào bóng tối ngay khi âm thanh này vang lên, chỉ còn lại hai ánh đèn ô tô cực kì bắt mắt.
Ngay khi Cổ Sơ Tinh nhìn thấy mặt trận trên cầu thì đã biết hai con quỷ đuổi theo.
Cô cau mày, nhanh chóng lấy ra năm lá bùa rồi gấp chúng thành hình tam giác.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất