Chương 9: Tiêu tùng
Khi chắc chắn được Hạ Trân Dao đã rời đi, mẹ con Trần Ý Yên mới dám hành động. Thím Vương đang pha chế một loại thuốc gì đó có màu đen kịt, bốc mùi hắc kinh khủng.
Duke đang ở trong lồng thì bị Trần Ý Yên thò tay vào giữ chặt rồi lôi ra, cô ta chỉ hận không thể bóp chết nó luôn. Con chim cố giãy giụa nhưng không thành. Mỏ của nó bị người phụ nữ kia ép mở ra. Thứ thuốc độc kia đang dần được đưa đến miệng nó.
Nhưng một tiếng động đã khiến bọn họ giật mình. Một nhóm người mặc áo cảnh sát ập tới, bọn họ ngay lập tức còng tay của Trần Ý Yên và thím Vương lại.
“Cô đã bị bắt vì tội đột nhập trái phép vào nhà người người khác. Còn bà là đồng phạm tiếp tay, cũng bị tạm giam. Ngoài ra, hai người còn bị nghi ngờ tội ngược đãi động vật! Mời theo chúng tôi về đồn! Giữ nguyên hiện trường, hãy thu thập và xét nghiệm mẫu nước này!”
Trần Ý Yên và mẹ bị hai viên cảnh sát đưa đi. Khi hai người bọn họ ra ngoài thì đã đụng mặt với Hoàng Hải Lưu. Thím Vương biết rất rõ anh ta, vội lên tiếng nài nỉ:
“Trợ lý Hoàng, mau nói với cảnh sát giúp tôi. Tôi là bảo mẫu của nhà này, đây là con gái tôi. Nó là diễn viên rất nổi tiếng, làm sao có thể đột nhập nhà trái phép của cậu Tạ chứ?’’
“Xin lỗi bà, bảo với tôi cũng vô dụng. Đây là lệnh của ông chủ, nếu bà muốn thì có thể liên lạc với Tạ thiếu!”
“Tạ thiếu đã từng thấy con gái tôi. Ngày nhỏ còn chơi với nhau rất nhiều. Xin cậu gọi báo với Tạ thiếu một tiếng tha cho chúng tôi đi!” - Bà ta chưa kịp nói xong đã bị hai viên cảnh sát đẩy đi.
Trần Ý Yên được đưa ra khỏi biệt thự của Tạ gia, cô ta không ngờ được, khi vừa bước ra khỏi cánh cổng, một đám phóng viên đã ập tới dí máy quay về phía cô ta, liên tục đặt câu hỏi:
“Cô Trần, tại sao cô lại bị bắt vậy?’’
“Cô Trần, xin hãy trả lời câu hỏi của chúng tôi!”
“Tránh ra, các người gây ảnh hưởng tới người thi hành công vụ!” - Viên cảnh sát gắt lên và đưa hai người bọn họ rời khỏi hiện trường.
Bình thường, khu biệt thự của Tạ Cảnh Nghị được nằm cách biệt ở riêng một khu phố, muốn vào thì phải xuất trình giấy tờ hoặc có người đưa vào. Lần này, đám phóng viên kia đến được là do Hoàng Hải Lưu dẫn đến. Đây là lệnh của Tạ Cảnh Nghị, anh ta chỉ có thể làm theo.
Chỉ vài phút sau, thông tin Trần Ý Yên bị bắt đã lan truyền khắp cõi mạng và các trang báo mạng.
Tất cả bài báo đều đưa một nội dung: “Trần Ý Yên bị bắt do tự ý đột nhập nhà của một ông chủ lớn!” Nhưng ông chủ lớn ở đây là ai thì các nhà báo đều không dám nhắc tới.
Tiếp theo đó, loạt ảnh và video Trần Ý Yên cùng mẹ “hạ độc” và ép buộc chú chim uống thuốc độc đã bị đăng lên mạng xã hội. Số người chia sẻ, tương tác và bình luận tăng lên chóng mặt. Nhóm fan hâm mộ của Trần Ý Yên gần nửa triệu người theo dõi của cô ta đã đồng loạt xin thoát fan. Bọn họ không thể chấp nhận được thần tượng mình ngược đãi động vật, và làm điều phạm pháp.
Chỉ chưa đầy hai tiếng, sự nghiệp của Trần Ý Yên đã tiêu tùng theo mây gió. Không chỉ bị fan quay lưng, các nhà đầu tư và nhãn hàng đều đồng loạt hủy hợp đồng với cô ta.
Hai mẹ con Trần Ý Yên lúc này như đang ngồi ở trên đống lửa, bị bắt tạm giam chờ ngày xét xử.
Hạ Trân Dao về nhà với mẹ nhưng cô không thấy mẹ đâu. Bà chỉ để lại cho cô một lá thư tay nhắn nhủ: “Mẹ về ngoại có chút việc. Ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ, thức ăn đều ở trong tủ lạnh!”
Cô không nói không rằng, ngã phịch một cái xuống ghế sofa ngoài phòng khách để đánh một giấc ngủ ngon.
Đến 7 giờ tối, cô mới tỉnh lại. Hạ Trân Dao trở về phòng ngủ tắm rửa và thay bộ đồ mới. Đến khi xong thì đã đến 8 giờ, cô lười biếng nằm trên giường lăn qua lăn lại rồi lại ngồi dậy lướt điện thoại.
Vừa mở mạng xã hội, các trang báo mạng mà cô theo dõi đều đưa tin về Trần Ý Yên, chính là người phụ nữ đáng ghét đã tự nhận mình là vị hôn thê của Tạ Cảnh Nghị. Tấm mặt lạ của cô ta đã bị xé rách bởi… Tạ Cảnh Nghị.
Hạ Trân Dao xem rất kỹ toàn bộ video đã được tung lên mạng vài giờ trước. Và cô chắc chắn rằng, chính Tạ Cảnh Nghị là người đã ra tay xử đẹp Trần Ý Yên. Cô vui vẻ cười khoái chí, cô còn chưa đích thân ra tay thì ả đã bay màu rồi.
*****
Sáng sớm ngày hôn sau.
Hạ Trân Dao dậy từ rất sớm, hôm nay, cô thấy trời dường như đẹp hơn mọi khi. Lần này, cô đến biệt thự riêng của Tạ Cảnh Nghị thì không bị bất kỳ kẻ nào ngăn cản. Cô đi qua tòa “lâu đài” của hắn để đến được căn nhà gỗ phía sau. Người làm trong nhà đều rất tích cực lau dọn, không ồn ào, không người sai bảo và họ cũng chẳng giao tiếp với nhau.
Cô cứ im lặng mà đi qua đó.
Cô lo lắng nhìn Ngu Ngốc vẫn đang ngủ say. Hôm qua chắc hẳn nó sợ lắm, cô đã nhìn thấy nó cố gắng giãy giụa đến nhường nào.
“Ngu ngốc, chắc mày sợ lắm đúng không? Sau này tao sẽ lo cho mày thật tốt, không để mày phải trải qua chuyện này lần nào nữa đâu!”
Có thể ngày hôm qua bị tác động quá mạnh, Ngu Ngốc không thể cử động mạnh! Nó không bay mà chỉ đi qua lại trong lồng.
“Trông mày thật tội nghiệp! Theo tao đi làm xét nghiệm đi, nếu cứ như này có khi ngày mai mày chết cũng không ai hay! Mày mà có mệnh hệ gì thì tao cũng tiêu đời theo đó.”
Duke đang ở trong lồng thì bị Trần Ý Yên thò tay vào giữ chặt rồi lôi ra, cô ta chỉ hận không thể bóp chết nó luôn. Con chim cố giãy giụa nhưng không thành. Mỏ của nó bị người phụ nữ kia ép mở ra. Thứ thuốc độc kia đang dần được đưa đến miệng nó.
Nhưng một tiếng động đã khiến bọn họ giật mình. Một nhóm người mặc áo cảnh sát ập tới, bọn họ ngay lập tức còng tay của Trần Ý Yên và thím Vương lại.
“Cô đã bị bắt vì tội đột nhập trái phép vào nhà người người khác. Còn bà là đồng phạm tiếp tay, cũng bị tạm giam. Ngoài ra, hai người còn bị nghi ngờ tội ngược đãi động vật! Mời theo chúng tôi về đồn! Giữ nguyên hiện trường, hãy thu thập và xét nghiệm mẫu nước này!”
Trần Ý Yên và mẹ bị hai viên cảnh sát đưa đi. Khi hai người bọn họ ra ngoài thì đã đụng mặt với Hoàng Hải Lưu. Thím Vương biết rất rõ anh ta, vội lên tiếng nài nỉ:
“Trợ lý Hoàng, mau nói với cảnh sát giúp tôi. Tôi là bảo mẫu của nhà này, đây là con gái tôi. Nó là diễn viên rất nổi tiếng, làm sao có thể đột nhập nhà trái phép của cậu Tạ chứ?’’
“Xin lỗi bà, bảo với tôi cũng vô dụng. Đây là lệnh của ông chủ, nếu bà muốn thì có thể liên lạc với Tạ thiếu!”
“Tạ thiếu đã từng thấy con gái tôi. Ngày nhỏ còn chơi với nhau rất nhiều. Xin cậu gọi báo với Tạ thiếu một tiếng tha cho chúng tôi đi!” - Bà ta chưa kịp nói xong đã bị hai viên cảnh sát đẩy đi.
Trần Ý Yên được đưa ra khỏi biệt thự của Tạ gia, cô ta không ngờ được, khi vừa bước ra khỏi cánh cổng, một đám phóng viên đã ập tới dí máy quay về phía cô ta, liên tục đặt câu hỏi:
“Cô Trần, tại sao cô lại bị bắt vậy?’’
“Cô Trần, xin hãy trả lời câu hỏi của chúng tôi!”
“Tránh ra, các người gây ảnh hưởng tới người thi hành công vụ!” - Viên cảnh sát gắt lên và đưa hai người bọn họ rời khỏi hiện trường.
Bình thường, khu biệt thự của Tạ Cảnh Nghị được nằm cách biệt ở riêng một khu phố, muốn vào thì phải xuất trình giấy tờ hoặc có người đưa vào. Lần này, đám phóng viên kia đến được là do Hoàng Hải Lưu dẫn đến. Đây là lệnh của Tạ Cảnh Nghị, anh ta chỉ có thể làm theo.
Chỉ vài phút sau, thông tin Trần Ý Yên bị bắt đã lan truyền khắp cõi mạng và các trang báo mạng.
Tất cả bài báo đều đưa một nội dung: “Trần Ý Yên bị bắt do tự ý đột nhập nhà của một ông chủ lớn!” Nhưng ông chủ lớn ở đây là ai thì các nhà báo đều không dám nhắc tới.
Tiếp theo đó, loạt ảnh và video Trần Ý Yên cùng mẹ “hạ độc” và ép buộc chú chim uống thuốc độc đã bị đăng lên mạng xã hội. Số người chia sẻ, tương tác và bình luận tăng lên chóng mặt. Nhóm fan hâm mộ của Trần Ý Yên gần nửa triệu người theo dõi của cô ta đã đồng loạt xin thoát fan. Bọn họ không thể chấp nhận được thần tượng mình ngược đãi động vật, và làm điều phạm pháp.
Chỉ chưa đầy hai tiếng, sự nghiệp của Trần Ý Yên đã tiêu tùng theo mây gió. Không chỉ bị fan quay lưng, các nhà đầu tư và nhãn hàng đều đồng loạt hủy hợp đồng với cô ta.
Hai mẹ con Trần Ý Yên lúc này như đang ngồi ở trên đống lửa, bị bắt tạm giam chờ ngày xét xử.
Hạ Trân Dao về nhà với mẹ nhưng cô không thấy mẹ đâu. Bà chỉ để lại cho cô một lá thư tay nhắn nhủ: “Mẹ về ngoại có chút việc. Ở nhà nhớ ăn uống đầy đủ, thức ăn đều ở trong tủ lạnh!”
Cô không nói không rằng, ngã phịch một cái xuống ghế sofa ngoài phòng khách để đánh một giấc ngủ ngon.
Đến 7 giờ tối, cô mới tỉnh lại. Hạ Trân Dao trở về phòng ngủ tắm rửa và thay bộ đồ mới. Đến khi xong thì đã đến 8 giờ, cô lười biếng nằm trên giường lăn qua lăn lại rồi lại ngồi dậy lướt điện thoại.
Vừa mở mạng xã hội, các trang báo mạng mà cô theo dõi đều đưa tin về Trần Ý Yên, chính là người phụ nữ đáng ghét đã tự nhận mình là vị hôn thê của Tạ Cảnh Nghị. Tấm mặt lạ của cô ta đã bị xé rách bởi… Tạ Cảnh Nghị.
Hạ Trân Dao xem rất kỹ toàn bộ video đã được tung lên mạng vài giờ trước. Và cô chắc chắn rằng, chính Tạ Cảnh Nghị là người đã ra tay xử đẹp Trần Ý Yên. Cô vui vẻ cười khoái chí, cô còn chưa đích thân ra tay thì ả đã bay màu rồi.
*****
Sáng sớm ngày hôn sau.
Hạ Trân Dao dậy từ rất sớm, hôm nay, cô thấy trời dường như đẹp hơn mọi khi. Lần này, cô đến biệt thự riêng của Tạ Cảnh Nghị thì không bị bất kỳ kẻ nào ngăn cản. Cô đi qua tòa “lâu đài” của hắn để đến được căn nhà gỗ phía sau. Người làm trong nhà đều rất tích cực lau dọn, không ồn ào, không người sai bảo và họ cũng chẳng giao tiếp với nhau.
Cô cứ im lặng mà đi qua đó.
Cô lo lắng nhìn Ngu Ngốc vẫn đang ngủ say. Hôm qua chắc hẳn nó sợ lắm, cô đã nhìn thấy nó cố gắng giãy giụa đến nhường nào.
“Ngu ngốc, chắc mày sợ lắm đúng không? Sau này tao sẽ lo cho mày thật tốt, không để mày phải trải qua chuyện này lần nào nữa đâu!”
Có thể ngày hôm qua bị tác động quá mạnh, Ngu Ngốc không thể cử động mạnh! Nó không bay mà chỉ đi qua lại trong lồng.
“Trông mày thật tội nghiệp! Theo tao đi làm xét nghiệm đi, nếu cứ như này có khi ngày mai mày chết cũng không ai hay! Mày mà có mệnh hệ gì thì tao cũng tiêu đời theo đó.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất