Luyện Khí Mười Vạn Năm(Dịch)

Chương 120: Nhân Kiếm Hợp Nhất

Trước Sau
Đối diện với mấy tên địch tự cho là đúng, Từ Dương kiểu gì cũng sẽ biểu hiện ra khí thế của một kẻ thống trị đáng sợ như ma vương!

Khi hồn lực của hắn cường thế xông vào thế giới tinh thần của Vô Tình Sư Thái, từng đoạn ký ức dần dần hiện lên.

Ngón tay Từ Dương không ngừng xẹt qua quang mang trong suốt, mỗi khi hắn chém ra một nhát, đoạn ký ức kia sẽ hoàn toàn biến mất trong linh hồn Vô Tình Sư Thái, trở thành một vùng hư vô.

“Từ Dương, tên khốn nạn nhà ngươi, mau cút khỏi đầu ta!”

Từ Dương cười ha ha nói: “Gấp cái gì? Ta muốn nhìn xem, khi tước đoạt bảo ngọc của Linh Dao, ngươi có thái độ như thế nào.”

Rất nhanh, Từ Dương đã ngược dòng tìm hiểu đến đoạn ký ức từ nhiều năm trước kia.

Khi đó Linh Dao vẫn chỉ là một bé nữ đồng non nớt, bị đại trưởng lão cướp đi dâng lên cho Thập Lão.

“Trời ạ! Khí tức sinh mệnh tích chứa trong bảo ngọc cường đại đến mức này sao? Nếu có thể dùng nó để uẩn dưỡng Thiên Kiếm Chi hồn, nói không chừng có thể làm cho tu vi kiếm đạo của ta nâng cao một bước, chân chính lĩnh ngộ Thiên Kiếm Chi Cảnh!”

Lúc này Từ Dương mới phát hiện, thì ra trước kia người đề nghị cướp đoạt bảo ngọc chính là Vô Tình Sư Thái.

“Khốn khiếp, đều là chuyện tốt ngươi làm!”

Dưới cơn thịnh nộ, trong lòng bàn tay Từ Dương dấy lên liệt hỏa vô biên, điên cuồng thiêu đốt ký ức trong thức hải Vô Tình Sư Thái, cả những đoạn kí ức mang tình cảm chân thành với người trong mộng của nàng ta cũng đang dần biến mất.

“Không, không được, cầu xin ngươi thả ta ra, Từ Dương, ta biết sai rồi!” Vô Tình Sư Thái cuối cùng vẫn không muốn quên đoạn tình cảm chân thành của mình, bị thúc ép đành phải cầu xin tha thứ.

Từ Dương cũng không quá mức tuyệt tình, nên cũng muốn cho lão thái bà này một cơ hội.

“Quỳ gối trước mặt Linh Dao, xin nàng tha thứ, đây là cách duy nhất để ngươi chuộc tội.”

Từ Dương vừa dứt lời, Vô Tình Sư Thái lập tức trợn tròn mắt. Muốn một lão thái bà coi trọng thể diện hơn ai hết, phải quỳ gối trước mặt một hậu sinh vãn bối, đây là cách làm nhục nhã lớn nhất đối với nàng ta!

Nhưng cũng chỉ còn cách này thì sai lầm và tội ác nàng phạm phải năm đó mới nhận được sự khoan dung!



Sư thái do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn lựa chọn thỏa hiệp, ngay trước mặt mọi người, nàng ta quỳ sụp xuống trước mặt Linh Dao.

Trong ánh mắt nàng quả thật có ý sám hối.

“Đều là ta sai! Nguyên khí những năm nay ta cướp đoạt từ trong bảo ngọc, tất cả đều trả lại cho ngươi!”

Vô Tình Sư Thái vừa dứt lời, lập tức một chỉ điểm vào chính mi tâm của mình, sau đó lấy kiếm khí cường đại liên thông tới cơ thể Linh Dao, kiếm khí tuyệt cường tràn ngập toàn bộ thân thể.

Nha đầu kia là một kiếm si, vốn đã có thiên phú tu luyện kiếm đạo trác tuyệt, bây giờ được Vô Tình Sư Thái truyền hết hơn tám phần mười công lực, lập tức một bước lao thẳng tới Nguyên Thần cảnh đỉnh phong, vượt qua sư tôn của nàng, hoàn toàn xứng đáng trở thành nữ kiếm tu đệ nhất cùng cảnh giới!

Có một điều Từ Dương không ngờ là, thực lực của Linh Dao tăng lên lại vô tình làm cho Bạch Liên Tuyết khôi phục thực lực!

“Rất tốt! Lão thái bà, ngươi đã hối lỗi, ta cũng sẽ giữ lại ký ức xưa của ngươi, thế nhưng sinh linh vạn chúng chết trong tay ngươi sẽ không bao giờ từ bỏ giày vò ngươi!”

Từ Dương thoát ra khỏi thức hải Vô Tình Sư Thái, cũng chính là từ giờ khắc này, những vong linh đã từng vô cớ chết oan dưới kiếm của nàng đang bắt đầu kêu khóc!

Nguyên nhân rất đơn giản, Từ Dương lưu lại một chấp niệm báo thù khó mà xóa đi trong đầu Vô Tình Sư Thái, làm cho sư thái lúc nào cũng đắm chìm trong huyễn tưởng có người tới báo thù, vĩnh viễn không cách nào thoát ra được.

“Không!”

Sư thái vứt bỏ bảo kiếm của mình, kêu khóc điên cuồng, phát điên mà ôm đầu xông ra ngoài. . .

Nàng thật sự điên rồi!

Thiên kiếm Thập Lão còn chưa thực sự động thủ, đã bị Từ Dương phế bỏ mất hai người.

Lão Cửu choáng váng, lão Ngũ phát điên, còn lại tám người, tất cả đều đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, chuẩn bị chém Từ Dương thành muôn mảnh!

Người mạnh nhất trong Thập Lão mặc áo choàng màu trắng, cũng là người khống chế hạch tâm Thiên Kiếm Cổ Trận, Kiếm Thánh Vô Tâm lạnh lùng quát: “Uy nghiêm của Thập Lão không được phép xâm phạm, ngươi đã phạm vào tội chết!”

“Tội chết? Tùy các ngươi thôi, ta chỉ muốn các ngươi hiểu rõ một điều, bằng vào đám rác rưởi các ngươi, còn chưa đủ tư cách phán tội Từ Dương ta đâu! Hôm nay ngay trước mặt các ngươi, ta còn sẽ hủy đi kiếm trận này, đoạt lại những gì thuộc về Linh Dao.”



Đánh tới tận lúc này, Từ Dương và Thiên Kiếm Thánh Địa đã kết xuống cừu oán không chết không thôi.

Vô Tâm hít một hơi thật dài, ngay sau đó bay vào thiên kiếm trận khổng lồ.

Nhân kiếm hợp nhất!

Lấy việc hy sinh ý chí của mình làm đại giá, kích hoạt kiếm hồn ngủ say trong thiên kiếm.

“Chư vị sư đệ, cùng ta dẫn Thiên Kiếm chi uy, giết chết Từ Dương!”

“Hây!” Bảy người còn lại cũng đồng thời phát công, hội tụ bản nguyên linh lực cường đại vào thiên kiếm để cùng kích hoạt thứ lực lượng nghịch thiên này.

“Không tốt! Tuyệt đối không nên để bọn họ đắc thủ, nếu để Thiên Kiếm chi hồn khôi phục được, thực lực cường đại tới mấy cũng sẽ bị chết!”

Thiên kiếm là đại sát khí cuối cùng của Thiên Kiếm Thánh Địa, cũng là căn cơ của thế lực này. Một khi thiên kiếm khôi phục, toàn bộ đại Tề đều sẽ lâm vào trong một hồi hạo kiếp! Lực lượng hủy thiên diệt địa như thế, không phải lực lượng một người có thể chống lại.

Bản thân Từ Dương cũng hiểu rõ, mình còn chưa thể đột phá bước cuối cùng của Luyện Khí kỳ để đạt trạng thái viên mãn, nếu phải trực tiếp đối kháng đòn mạnh nhất của Thiên Kiếm Thánh Địa, cũng không chắc có thể thắng được.

Nhưng Từ Dương chính là Từ Dương, chuyện hắn đã muốn làm thì dù có là thiên đạo cũng không thể ngăn cản!

“Mệnh ta do ta, không do trời! Hôm nay, ta muốn xem, Thiên Kiếm chi uy khoán cổ tuyệt kim có thể làm gì được ta!”

Sưu sưu sưu! Ngay khi Từ Dương chuẩn bị động thủ, Thập Lão đồng thời phóng bảy thanh thần kiếm lên trời, tự động diễn hóa ra kiếm trận cường đại ngăn cản Từ Dương, cũng để tranh thủ chút thời gian cuối cùng để thiên kiếm có thể khôi phục hoàn mỹ.

Từ Dương cười lạnh, vung tay lên tạo thành một kết giới phòng hộ khổng lồ, cản hết bảy thanh thần kiếm, hắn vừa lấy lực lượng một người, cùng lúc đối kháng bảy đại cường giả Nguyên Thần cảnh đỉnh phong!

Mỗi một thanh kiếm chính là một loại truyền thừa kiếm đạo hoàn toàn khác nhau, Từ Dương có thể đồng thời chống đỡ bảy cỗ sức mạnh, đủ thấy thực lực của hắn đã áp đảo Nguyên Thần cảnh từ lâu!

Người mạnh thứ ba trong Thập Lão, Cuồng Kiếm Tiên khó tin kêu lên: “Không thể tưởng tượng nổi. . . Nếu không phải ta được tận mắt nhìn thấy, ta thật sự không dám tin trên đời này còn có tu sĩ Luyện Khí kỳ đáng sợ như vậy!”

“Đúng vậy. Người này chỉ mở ra khí khổng, chứng minh tu vi của hắn đúng là Luyện Khí kỳ, nhưng hắn có thể khống chế linh lực chư thiên như các vị chí tôn cổ đại. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau