Lý Tính Bá Tổng Tại Tuyến Truy Thê

Chương 107: Bị nhận ra

Trước Sau
Sau một hồi nô đùa, tới 4 giờ Lạc Vân Sam và Từ Bân liền tách ra, mỗi ngày lái một xe đi đón người yêu.

Xuất phát từ sự ăn ý của hai người, Lạc Vân Sam và Từ Bân ai cũng không nói là muốn cùng đi ăn cơm, dù sao đêm cũng dài, ở bên người mình thích còn thú vị hơn.

Lạc Vân Sam đã chọn thời gian rất chính xác, khi nàng cầm chìa khóa xe tới văn phòng, Phùng Liễu vừa mới dạy xong cầm sách giáo khoa cũng về tới.

- Vợ!

Lạc Vân Sam nhỏ giọng nói, nhân cơ hội nắm lấy tay Phùng Liễu.

Phùng Liễu khẽ ậm ừ và mang theo Lạc Vân Sam tới văn phòng.

Lúc này đã sắp tan học, văn phòng khá vắng vẻ, Lạc Vân Sam nói chuyện phiếm với mấy người ở trong văn phòng, sau đó lại kéo Phùng Liễu rời đi.

Mọi người đều biết, tôm hùm đất ăn khuya là ngon nhất, hai người ăn cơm chiều ở một nhà hàng Nhật rồi đi xem phim.

Bước vào kỳ nghỉ hè, trong rạp phim có khá nhiều người, Lạc Vân Sam xếp hàng trước quầy lễ tân để mua nước trái cây và bỏng ngô cần thiết, khi nàng quay lại đã nhìn thấy có hai người quen mắt cũng tới gần.

- Vợ ơi, chị nhìn bên kia kìa.

Lạc Vân Sam nhéo nhéo lòng bàn tay của Phùng Liễu, nàng nhỏ giọng chỉ vào một góc khuất, nơi đó có hai người phụ nữ cao gầy đeo kính râm và khẩu trang.

- Các cô ấy là...

Phùng Liễu nhìn theo hướng Lạc Vân Sam chỉ, một hồi lâu mới nhận ra hai người kia là ai.

- Phong Hi và Mộ Thanh?

- Vâng, xem ra là hai người đó cũng tới đây hẹn hò, chị nói xem hai người họ có xem phim giống chúng ta không?

Lạc Vân Sam nhỏ giọng nói.

Nhiều người như vậy, nếu có người nghe thấy tên của Phong Hi thì không hay.

- Thật là trùng hợp.

- Vợ ơi, chị chưa đọc giới thiệu à? Nữ chính phim này là Phong Hi.

Phùng Liễu nghe vậy thì sững sờ, cô chỉ biết hôm nay mình sẽ đi xem phim, ở trường, đầu óc cô chỉ toàn là học sinh và dạy kiến ​​thức trọng tâm, làm gì có thời gian rảnh mà xem nữ chính phim hôm nay là ai.

Sự thật chứng minh, có một số việc trùng hợp tới không ngờ được.

Phùng Liễu yên lặng nhìn Phong Hi, cô ấy cách cô một ghế trống bên trái, cô đặt bắp rang trong tay xuống vẫy tay.

- Chào cô Phong!

- Chào cô Phùng!

Phong Hi nhìn thấy Phùng Liễu cũng kinh ngạc không kém, cô ấy thấy cô nhận ra mình dễ như vậy không khỏi lo lắng với lớp ngụy trang hôm nay.

Rạp chiếu phim đã khá kín người, Phong Hi và Mộ Thnah lần này vội vàng đi ra, chỉ là cố gắng mua chỗ khuất tầm mắt không nghĩ là gặp được người quen.

Quảng cáo phát xong, phim điện ảnh liền bắt đầu chiếu, Phong Hi và Phùng Liễu đều không nói gì thêm, các cô đều là chăm chú nhìn màn hình lớn.

Là diễn viên chính, Phong Hi tất nhiên biết nội dung của bộ phim này, lần này tới đây chỉ là muốn đi cùng Mộ Thanh, khó có dịp rảnh rỗi đi hẹn hò.

Sự chú ý của Phùng Liễu và Lạc Vân Sam đều bị màn hình hấp dẫn, kỹ thuật diễn của Phong Hi vẫn luôn được khen ngợi, so với mấy tiểu thịt tươi hay minh tinh lưu lượng đều tốt hơn ngàn lần.

Diễn xuất của diễn viên chính tốt, tình tiết thăng trầm, hầu hết mọi người trong rạp đều bị tình tiết suy diễn trong phim hấp dẫn, đặc biệt là khi nữ chính gặp nguy hiểm, họ không khỏi nín thở nhìn chằm chằm.

Vì sợ bị nhận ra, Phong Hi và Mộ Thanh đã rời đi trước khi kết thúc bộ phim.



- Kỹ năng diễn xuất của Phong Hi thực sự rất tốt.

Nhìn bộ phim bắt đầu phát danh sách diễn viên, Phùng Liễu không thể không cảm thán.

- Vậy có nghĩa là vợ hâm mộ Phong Hi không hề sai.

Lạc Vân Sam nói.

- Nếu vợ muốn tiếp xúc gần hơn với Phong Hi, đợi hôm nào rảnh chúng ta tới phim trường chơi.

Trước mắt Lạc Vân Sam dần tiếp nhận sản nghiệp trong nước của nhà họ Lạc, Phong Hi ký hợp đồng với công ty giải trí dướng trướng Lạc thị, muốn xem lịch trình của Phong Hi hay gì đó đều đơn giản.

- Phải xem có thời gian không đã.

Trong lòng Phùng Liễu cũng dao động, nhưng cô không phải người cuồng theo dõi động thái của thần tượng, sẽ không cố ý đi thăm ban mà bỏ việc. Nếu Phong Hi đóng phim gần đây, có lẽ Phùng Liễu sẽ bỏ thời gian đi xem.

- Vâng ạ.

Lạc Vân Sam và Phùng Liễu đi ra khỏi rạp chiếu phim cùng với đám đông, và ngay khi họ chuẩn bị mua sắm trong trung tâm thương mại, họ nghe thấy một tiếng gọi.

- Phong Hi! Là Phong Hi ở đây!

Mức độ nổi tiếng của Phong Hi rất cao, một tiếng hô này khiến phần lớn người chú ý.

Đột nhiên bị gọi làm Phong Hi thầm chửi tục một tiếng, sau đó cô ấy lập tức kéo Mộ Thanh chạy như bay.

- Hình như Phong Hi bị nhận ra rồi.

Phùng Liễu chớp chớp mắt, cô nhìn thấy trung tâm thương mại đột nhiên trống không liền không biết nói gì.

- Phong Hi, sao chị lại muốn chạy, chúng ta không phải yêu đương vụng trộm, cùng lắm thì ký tên cho mấy người đó thôi mà.

Mộ Thanh đã ở quân doanh huấn luyện ba tháng, cô lập tức tìm chỗ khuất ôm Phong Hi vào đó.

Phong Hi mím môi suy nghĩ ba giây

- Tôi quên mất...

Mộ Thanh:...

“T... quả nhiên mình không có địa vị trong lòng Phong Hi, bị phát hiện thì phản ứng đầu tiên là chạy trốn, vậy còn không phải yêu đương vụng trộm thì là gì?”

- Nhanh gọi người đại diện đến đây đi.

Mộ Thanh bất đắc dĩ nói.

- Nhanh lên nếu không fan của chị liền lấp kín cửa trung tâm thương mại bây giờ.

Phong Hi gật đầu, cô lấy điện thoại di động ra.

- Hình như hết pin rồi...

Ngữ khí của Phong Hi không tốt lắm.

- Mà người đại điện của tôi hiện tại ở nơi khác, có gọi cũng không tới được.

Mộ Thanh yên lặng, nhà họ Mộ cũng không ở thành phố Ninh, nếu muốn người tới cứu cũng chỉ phí công.

- Chị đợi chút, em thử gọi cho Lạc Vân Sam.

Mộ Thanh chợt nghĩ ra một cách.

Mộ Thanh, Từ Bân và Lạc Vân Sam đều cùng nhau hợp tác xử lý trong chuyện của tập đoàn Đông Nhuận, quan hệ cũng không tệ.



Khi Lạc Vân Sam nhận được cuộc gọi của Mộ Thanh liền đồng ý, nàng gọi điện cho Lâm Nghi rồi nhanh chóng sắp xếp để hai người rời khỏi nơi này.

Người hâm mộ Phong Hi tìm cả tiếng đồng hồ cũng không tìm được người liền tiếc hận rời đi.

Cùng lúc đó, chuyện này đã bay tới hot search, bởi vì hành động của Phong Hi hơi lạ ên có mấy tài khoản marketing bắt đầu lên bài, nội dung là Phong Hi đồng tính, fan cũng lập tức nhảy vào đại chiến.

Lạc Vân Sam và Phùng Liễu vốn dĩ chỉ là người tới hóng chuyện, không biết tại sao hình ảnh Phùng Liễu vẫy tay với Phong Hi trong rạp chiếu phim bị khơi ra.

Trùng hợp là nơi Phùng Liễu và Lạc Vân Sam đi ăn tôm hùm đất cách trung tâm thương mại không xa, một vài người không chặn được Phong Hi nhưng thấy hai người họ đều xinh đẹp liền chụp ảnh, cứ vậy, Phùng Liễu và Phong Hi lên hot search.

Lạc Vân Sam cũng rất ngạc nhiên khi thấy vợ mình lên hot search, sau khi xem thêm vài bài viết, nàng liền thấy có ảnh chụp và video ngắn hiện lên.

Nhìn thấy vậy Lạc Vân Sam nhíu mày, biểu cảm khó chịu.

- Sếp, tới giờ họp rồi.

Lâm Nghi nhắc nhở.

- Được! Chuyện trên Weibo nhanh chóng xử lý đi, xóa hot search của tôi và cô Phùng ngay lập tức, xóa hết toàn bộ cho tôi!

Lạc Vân Sam ra lệnh.

- Đã rõ!

Tất cả mọi người đều chú ý tới Phong Hi, một vài giáo viên ở Nhất Trung thấy hot search cũng phát hiện nhân vật quen thuộc trong đó.

- Cô Phùng, người trong hình là cô à?

Một giáo viên trong văn phòng không nhịn được liền tới hỏi, còn đưa cả ảnh cho cô xem.

- Hả?

Phùng Liễu ngẩng đầu, có chút nghi hoặc tiếp nhận di động, cô nhìn thấy ảnh chụp thì rất bất ngờ.

- Cô Phùng, người bên cạnh cô là cô Lạc đúng không?

Giáo viên hỏi chuyện lại hỏi.

Phùng Liễu gật đầu.

- Ừm, người trong ảnh là tôi.

Chuyện này không có gì phải giấu giếm.

- Ôi, cô Phùng biết Phong Hi hả?

Giáo viên kia ngạc nhiên, ánh mắt sáng lên nhìn Phùng Liễu.

- Coi như là vậy đi, tôi chỉ gặp Phong Hi mấy lần thôi.

Phùng Liễu thành thật đáp.

- Vậy khi nào cô Phùng gặp Phong Hi có thể xin chữ ký giúp tôi được không?

- Được!

Phùng Liễu gật đầu đồng ý.

Có một thì có hai, giáo viên khác trong văn phòng nghe thấy Phùng Liễu cũng là fan của Phong Hi liền mặt dày tới hỏi Phùng Liễu.

Phùng Liễu hường sẽ không từ chối những thứ trong khả năng của mình, vì vậy cô đồng ý với từng người một, đáp ứng họ lần sau gặp Phong Hi sẽ xin chữ ký cho họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau