Chương 114: QUYỂN KẾTLập Xuân
Đêm qua phòng động gió xuân vương,
Xa nhớ giai nhân tận bến Tuơng.
Một khắc mơ xuân trên gối chiếc,
Giang Nam đi suốt vạn thôi đường.
(Xuân mộng - Sầm Tham, bản dịch của Nguyễn Lưu Anh).
Có những mùa xuân, phải thấm đượm nước mắt và nhuốm bằng màu đỏ của máu mới là mùa xuân đáng nhớ nhất.........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất