Ma Đạo Tình Kiếp (P1)

Chương 66: Nan cầu (cửu)

Trước Sau
Bọn họ bị câu nói này của Bắc Đường Lạc Vi làm cho ngạc nhiên hết cỡ, riêng Ngụy Vô Tiện bật cười "Há há, chẳng lẽ vị Ma Quân đó bị đoạn tụ? Lam Trạm, hắn giống chúng ta đó. Không ngờ làm tới cả ma nhân mà cũng có đoạn tụ nha".

Lam Vong Cơ lắc đầu , đang muốn kéo tay hắn đi thì bị kéo trở lại, Nguỵ Vô Tiện nói "Ngươi đi đâu chứ ? Hiếm lắm mới nghe có người giống chúng ta, ngươi không tò mò sao? Giang Trừng, ngươi thấy ta nói đúng không?".

Giang Trừng nhăn mặt "Im miệng".

Ngụy Vô Tiện không bận tâm hắn, lại hướng Bắc Đường Lạc Vi nói "Công chúa, vị Ma Quân đó đích thị là thích nam nhân?".

Bắc Đường Lạc Vi tủm tỉm "Ừm, ngoài ra có thể nói là rất chung tình".

Ngụy Vô Tiện nói "Vậy vị Đông Phương Ma Quân đó rốt cuộc là người thế nào?".

Bắc Đường Lạc vi tấm tắc kể lại một tràng sự việc.

Đầu tiên, Ma giới kể từ khi chia thành bốn tộc thì do Tứ Quân mỗi người cai quản một tộc. Lớn tuổi nhất là Ma Quân của Nam Cung chi tộc là Nam Cung Hiệt, tức phụ thân của Nam Cung Nguyên Khang. Một người rất lạnh nhạt, không thích tiếp xúc với ai.

Tiếp theo là Bắc Đường Ma Quân, Bắc Đường Duật, cha của Bắc Đường Lạc Vi làm chủ Bắc Đường chi tộc, là một người tính tình trầm ổn.

Kế đó là ma quân đời thứ hai của Tây Môn chi tộc, quân chủ vừa đăng cơ cách đây sáu trăm năm Tây Môn Úc Khanh, vốn là một người tiêu sái bất ky*.

*tiêu sái bất ky : phóng khoáng không bị ràng buộc.

Cuối cùng là quân chủ của Đông Phương chi tộc, đệ nhị ma quân và ngầm được xem như người đứng đầu Tứ Quân, nắm giữ toàn bộ sức mạnh và quân lực Ma giới mặc dù tuổi nhỏ nhất so với ba Ma Quân còn lại, Đông Phương Trường Nhật. Một người có tính tình ngạo mạn, bề ngoài sắc sảo, thâm trầm khó dò, sát phạt quyết đoán không ngại đổ máu và cực kỳ lãnh khốc vô tình. Tuy nhiên hắn làm việc cũng không kém phần nghiêm túc công minh. Tiếng tăm của hắn khiến cho Thần tộc ở Thiên Đình cũng phải kiêng dè năm phần.

Còn nhớ một vạn mấy trăm năm trước, ma giới vẫn còn do Vạn Cổ Ma Thần cai quản thì giống như một nơi thâm sơn cùng cốc. Ngày thì hẻo lánh, tối thì âm u đáng sợ. Một nơi chỉ toàn sự chết chóc gắn liền với cả tin đồn một khi đã vô tình bước vào sẽ chẳng thể toàn thây mà trở ra, thần dân nơi đó luôn phải nhận lấy ánh mắt khinh thường của cõi Thượng giới cũng như sự dè chừng của tứ giới: Thần - Yêu- Quỷ - Minh và mất mát hơn cả, chính là tang lễ lớn nhất của Vạn Cổ Ma Thần sau khi trận chiến giữa hai tộc Thần - Ma diễn ra không lâu.

Ma tộc sau trận đại chiến kinh thiên động địa với Thần tộc năm đó tưởng chừng như sụp đổ, cũng may vào thờ điểm cuối cùng, Ma tộc đem ra Thí Thần Thương, vũ khí tối thượng có thể gϊếŧ được cả Hỗn Nguyên Thánh Nhân của Ma tổ La Hầu, mới có thể tạm tránh được kiếp nạn diệt tộc. Cho đến một ngày, có bốn Ma Thần đứng ra chủ trì, phân chia lãnh địa Ma giới, sau đó xưng quân lên ngôi trị vì, chỉ vọn vẹn một năm ngắn ngủi, Ma Tộc vực dậy với thành quả đáng kinh ngạc cả về binh lực lẫn sự thịnh vượng. Bốn Ma Thần chính là Tứ Quân đời thứ nhất, gồm có:Nam Cung Hiệt, Bắc Đường Duật, Tây Môn Hoát và Đông Phương Lãm. Cả bốn vị đều là ma tướng khi xưa ở dưới trướng của La Hầu Ma tổ, nhưng vì trận đánh giữa La Hầu và Hồng Quân khi xưa là độc đấu một mất một còn chứ không có binh lực như những năm về sau, đệ nhất Tứ Quân mới còn tồn tại.

Sự thịnh vượng và uy danh của Ma tộc lại càng được đẩy lên đỉnh điểm khi người con trai của Đông Phương Lãm lên ngôi. Hắn lập ra chính sách cho phép mở rộng giao lưu buôn bán cùng Yêu Tộc, lập một phòng tuyến kiên cố ở địa phận Ma giới và Minh giới cũng như dám đứng lên buộc Thần tộc phải ký vào hiệp ước nước sông không phạm nước giếng với Ma tộc. Thần tộc khi đó dù đã có Tứ Vị Thánh Nhân là Lão Tử, Nguyên Thỉ, Thông Thiên và Nữ Oa đứng sau nhưng cả bốn người đều rất kiêng dè Thí Thần Thương, sau lại còn vì Thông Thiên Giáo Chủ phạm sai lầm trong việc lập bảng Phong Thần nên Hồng Quân Đạo Tổ đã giao lại Tru Tiên tứ kiếm cho Ma tộc, dù La Hầu Ma tổ không còn nhưng cũng tạm coi như vật hoàn chủ cũ. Nắm giữ hai đại Hỗn độn thần khí trong tay, Thần tộc không thể làm gì được Ma tộc nên buộc phải ký vào bản Hiệp ước.

Các ma nhân lưu lạc mọi nơi nghe tin đó lần lượt kéo về, Ma giới từ vẻ hoang vu ban đầu trở thành nơi phồn hoa bậc nhất vang vọng khắp tứ hải bát hoang khiến nơi xa lánh hồng trần như Tây Phương cũng phải kinh ngạc với sự vực dậy không thể ngờ này, khiến cho Tứ giới nhìn Đông Phương Trường Nhật bằng một con mắt không thể tin được.



Đông Phương Trường Nhật khiến tất cả con dân Ma Tộc đều kính trọng hắn, khiến họ một lòng một dạ xem hắn như vị thần tối cao nhất, có người còn cho rằng hắn là sự tái sinh của La Hầu Ma Tổ cũng là tín ngưỡng duy nhất của họ, đó là điều mà từ thuở hỗn độn đến nay chưa một Ma Thần nào có thể làm được. Điều tự hào nhất của họ chính là làm con dân Ma Tộc đặc biệt là Đông Phương chi tộc, có được một vị quân vương như Đông Phương Trường Nhật cai trị.

Chuyện thế sự Đông Phương Trường Nhật có thể làm tốt như vậy, chỉ tiếc chuyện riêng của bản thân lại không mấy êm thấm, đặc biệt là tâm tư của hắn không biết như thế nào lại đặt lên người một nam nhân.

Nói đến chuyện Đông Phương Trường Nhật thích nam nhân là chuyện xảy ra cách đây hơn ba mươi năm trước nếu tính theo thời gian ở Nhân giới, thời điểm đó đối với Tu Chân giới khá là lâu, trước khi sóng gió Kỳ Sơn Ôn thị ập đến. Khi đó Đông Phương Trường Nhật chưa kế nhiệm Ma Quân, chỉ là một thiếu quân mười ba ngàn tuổi, nhưng khi ấy hắn đã cực kỳ có tiếng tăm cộng thêm dung mạo tuấn mỹ bậc nhất và là niềm hãnh diện cho cả Ma tộc, khiến biết bao nữ nhân của Ma tộc và Thần tộc đem lòng si mê, mong muốn được kết duyên và ngồi vào vị trí Đông Phương Ma Hậu tương lai, trong đó nổi bật nhất là một vị nữ thần đến từ biển cả. Cô gái ấy là Ngao Thục Tâm, trưởng nữ của Nam Hải Long Vương Ngao Khâm.

Ngao Thục Tâm tình cờ gặp Đông Phương Trường Nhật trong một lần theo cha tới Tây Phương cảnh giới dự Long Hoa đại hội do Thích Ca Phật chủ trì. Nàng vừa gặp đã yêu, trái lại hắn lại lạnh lùng không quan tâm, xem nàng như bao nữ nhân khác không để vào mắt. Nàng thấy hắn không quan tâm đâm ra ốm tương tư một trận rất nặng, Nam Hải Long vương lo cho con gái, quyết định đến nhờ Ngọc Đế Hạo Thiên chỉ hôn.

Thần tộc vốn kiêng dè vị Ma Quân tương lai này, muốn dùng việc liên hôn để thiết lập mối quan hệ đồng minh nên đồng ý với thỉnh cầu của Ngao Khâm ngay. Mới đầu Đông Phương Trường Nhật rất kiên quyết từ chối. Đông Phương Ma Quân tiền nhiệm là Đông Phương Lãm nhận thấy Ngao Khâm là Long vương đứng đầu Tứ Hải, thông gia là chỗ tốt, bèn khuyên con trai chấp nhận mối liên hôn này. Mặc dù trước đó, Đông Phương Trường Nhật đã có một vị trắc phi là Đông Phương Chân Ninh vốn là biểu muội của hắn, hai người họ còn có với nhau hai người con gái song sinh, vẫn còn đang đợi nàng nếu sinh được con trai thì sẽ lập làm chính phi. Chỉ là khí vận của vị trắc phi này không tốt, sau khi sinh hai vị công chúa thì đã không còn khả năng sinh nở. Mà Đông Phương Trường Nhật đối với nàng tình cảm cũng không mấy mặn nồng, chỉ gọi là tương đối kính trọng nên để có được trữ quân là chuyện rất khó. Để có trữ quân, lập thêm trắc phi là một lựa chọn cần thiết. Dù Đông Phương Trường Nhật không yêu Ngao Thục Tâm, nhưng vì tộc nhân nói chung và tiền đồ bản thân nói riêng, hắn đành miễn cưỡng chấp nhận.

Cứ tưởng mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ, cho đến khi trước lúc hôn lễ diễn ra ba ngày, Đông Phương Trường Nhật phát hiện vật cưỡi của hắn vừa mới thuần phục trong một trận đánh với Quỷ tộc cách đây không lâu đã mất tích. Hắn bấm tay thì biết là nó tới Nhân giới liền cùng thuộc hạ đi bắt về, nhân tiện bản thân cũng muốn đến Nhân giới du ngoạn mở rộng tầm mắt. Ai ngờ đến Nhân giới chưa bao lâu, Đông Phương Trường Nhật không biết làm thế nào lại trở về nói là đã gặp được người trong mộng.

Nghe nói ngay từ lần gặp ấy, Đông Phương Trường Nhật trái tim sắt lạnh như đá liền đã tan chảy, một hai nói với Đông Phương thái quân phải hủy bỏ hôn sự với Ngao Thục Tâm, chỉ muốn lập người trong mộng làm chính phi duy nhất.

Đông Phương thái quân khi đó tưởng còn tưởng con mình nói đùa, nhưng khi thuộc hạ của Đông Phương Trường Nhật xác nhận, càng bất ngờ hơn, đó chỉ là một tiểu mỹ nam vừa tròn mười hai tuổi thì lão mới tin Đông Phương Trường Nhật không phải đang đùa, mà hắn giống như bị điên rồi. Đông Phương thái quân phản đối kịch liệt vì cho rằng người kia chỉ là một đứa bé. Nhưng Đông Phương Trường Nhật đã phản bác lại một câu khiến cả Ma tộc đều đứng hình, đó là "Cưới trước rồi sẽ tính. Nếu còn không mau cưới, hắn thuộc về người khác thì ta phải làm sao?".

Thật ra chuyện hôn sự của Ma tộc không gò bó như Thần tộc. Không phân biệt nam nữ, già hay trẻ, phàm nhân hay thần tiên. Nhưng khi ấy hôn sự với Long tộc đã như đinh đóng cột, không thể nói hủy bỏ là hủy bỏ.

Đông Phương Trường Nhật lần đầu tiên nổi loạn, phản kháng quyết liệt, không phải nam nhi đó thì không cưới ai hết. Vụ việc truyền ra nhanh như một tia chớp, phút chốc từ Thần tộc đến Yêu Tộc đều biết hết. Ngao Thục Tâm nghe tin hôn phu muốn hủy hôn, khóc hết nước mắt, bỏ cả tự tôn chạy tới cầu xin hắn, thậm chí còn muốn tự tử vũ hóa ngay trước mặt hắn, nhưng hắn nổi tiếng tàn nhẫn máu lạnh, không thèm đếm xỉa tới nàng, suốt ngày chỉ biết uống rượu ngồi ngắm bức tranh vẽ tiểu mỹ nam ấy. Có một lần đến Yêu tộc dự tiệc, do đau buồn mà uống quá nhiều rượu đến nỗi không phân biệt được trời đất, hắn liền làm ra chuyện bừa bãi, cùng Ngao Thục Tâm động phòng.

Mặc dù Đông Phương Trường Nhật lên tiếng phủ nhận, nhưng Nam Hải Long Vương và Thần tộc đâu có để yên, bức bách Đông Phương thái quân hết cỡ. Sự căng thẳng giữa hai tộc lúc ấy tưởng chừng như một giọt nước sẽ làm tràn ly. Đông Phương thái quân vì danh tiếng Ma tộc và quan hệ hai cõi bèn lựa lời khuyên can, rốt cuộc Đông Phương Trường Nhật cũng chấp nhận thành hôn, nhưng với một điều kiện: Ngao Thục Tâm về Đông Phương chi tộc cho dù có sinh được con trai thì vẫn sẽ chỉ làm trắc phi, tức Ma Phi tương lai, vĩnh viễn không thể hơn được. Ngao Thục Tâm lúc đó yêu quá hóa cuồng liền chấp nhận ngay không do dự.

Ngao Thục Tâm coi như may mắn. Đông Phương Trường Nhật cùng nàng làm loạn có một lần, nàng liền mang thai. Đủ ngày đủ tháng, Ngao Thục Tâm đã hạ sinh một nam hài, trữ quân của Đông Phương chi tộc. Nhưng khiến nàng chưa kịp vui mừng đã vội đau khổ chính là, Đông Phương Trường Nhật không cho phép nàng đích thân nuôi dưỡng con mình. Đứa nhỏ ngay từ lúc lọt lòng đã giao cho muội muội hắn là Đông Phương Trường Nguyệt nuôi dưỡng, và còn ra lệnh cấm túc mẫu tử hai người gặp nhau. Nguyên nhân ra sao, chỉ có mỗi hắn biết.

Không lâu sau, Đông Phương Trường Nhật chính thức lên ngôi Ma Quân, trở thành vị Ma Quân uy dũng không ai không nể sợ thì việc lập hậu lập phi của hắn càng được nhiều con mắt nhìn vào.

Ma tộc có một tục lệ gọi là "thượng hạ chi trướng". Ma hậu được gọi là chính cung thượng trướng, bên dưới sẽ có Tả trướng Ma phi và Hữu trướng Ma phi còn gọi chung Tả Hữu hạ trướng, dưới nữa là thiếp thất nếu có. Ngoài ra, không giống như Thần tộc mỗi một người đều có phong hiệu riêng. Ở Ma tộc, ngoại trừ Ma hậu nguyên phối của tiên quân và tân quân mới được dùng họ của Ma Quân làm phong hiệu ra, còn lại thì các ma phi vì qua đời, phi thiếp của tiên quân, kế hậu và Ma phi đương nhiệm đều có phong hiệu riêng để phân biệt. Tất nhiên, nếu như là Ma phi được sủng ái thì vẫn có ngoại lệ. Chỉ là nó không xuất hiện ở hậu cung của Đông Phương Trường Nhật

Đúng như điều kiện ngày trước đặt ra, Ngao Thục Tâm dù có sinh ra trữ quân thì vẫn chỉ được lập làm Ma Phi tọa vị tả trướng, phong hiệu Cung Cẩn, ngồi ngang hàng với Đông Phương Chân Ninh người tọa vị hữu trướng, còn gọi là Cung Túc Ma phi.

Hậu cung của Đông Phương Trường Nhật từ đó chỉ có hai người, ngoài ra chiếc ghế Ma Hậu vẫn còn bỏ trống nhiều năm. Đông Phương Trường Nhật trừ bỏ đối với Cung Túc Ma phi còn một chút quan tâm vì là người cùng tộc ra thì vô cùng lạnh nhạt, không để mắt tới bất kỳ nữ nhân nào để đưa vào hậu cung. Ngay cả người ngốc nhìn vào cũng biết rằng, Đông Phương Trường Nhật nhất định muốn lập nam nhân chốn Nhân gian làm chính cung. Hơn nữa lúc đó cũng được mười năm kể từ khi Đông Phương Trường Nhật đến Nhân giới, người đó cũng đã tầm hai mươi, nắm chắc mười phần sẽ ngồi vào vị trí Đông Phương Ma Hậu.



Tuy nhiên sau đó Quỷ tộc nổi loạn, Đông Phương Trường Nhật phải tạm gác lại chuyện lập hậu, dẫn quân chinh phạt Quỷ tộc một thời gian dài.

Ngụy Vô Tiện nghe đến đây thì vuốt cằm "Chà! Hóa ra vị Ma Quân này cũng si tình đấy chứ? Nhưng mà ta tò mò, nam nhân trong mộng của hắn rốt cuộc là ai, đẹp đến mức nào lại khiến cho Đông Phương Ma Quân mê mẩn tới như vậy? Công chúa có biết không?".

Nhiếp Minh Quyết đột nhiên cựa quậy, ba cây ngân châm ghim vào trên người hắn cũng từ từ tan chảy. Bắc Đường Lạc Vi ghim vào ba cây ngân châm khác, hắn liền nằm im bất động.

Bắc Đường Lạc Vi nói "Không biết, ngay cả bức tranh hắn vẽ mỹ nam đó ta còn chưa từng thấy qua, mà nghe nói đến cả họ tên của hắn Đông Phương Ma Quân cũng không biết".

Giang Trừng nói "Ngay cả họ tên cũng không biết? Thế mà đòi một mực lấy. Nhân giới này biển người mênh mông, hắn định mò mẫm cả đời chắc?".

Bắc Đường Lạc Vi nói "Ai biết được? Nhưng mà ta nghe trưởng công chúa nói, hình như Đông Phương Ma Quân có giữ một chiếc khăn tay, là vật mà nam nhân kia làm rơi".

Nếu là một thanh kiếm, một cây bút hay một miếng ngọc bội thì còn nghe được đằng này vật làm rơi lại là một chiếc khăn tay. Khăn tay? Vật này tuy bọn họ đều có bên người nhưng không hiểu sao tự dưng lại liên tưởng tới một nam nhân có tính khí giống như thật giống nữ nhân.

Giang Trừng nhịn không được khẽ nói "Vớ vẩn".

Ngụy Vô Tiện nói "Nhưng mà kia là một nam nhân đó, tính toán thời gian cũng đã rất lâu rồi, nếu như bây giờ người đó đã thành thân, vậy Đông Phương Ma Quân không phải sẽ phí công đợi chờ sao?".

Bắc Đường Lạc Vi nói "Vậy thì thật không may! Chỉ mong nam nhân đó tốt nhất đừng có thành thân với ai, là hòa thượng cũng không sao. Nếu không, với tính khí của Đông Phương Ma Quân, máu nhuộm một cái gia đình để đoạt người thì có là gì với hắn?".

Bắc Đường Lạc Vi nhìn Lam Vong Cơ, tủm tỉm cười "Ta thấy có khi nào là ngươi không nhỉ? Trông ngươi thật đẹp đi, có thể là người trong mộng của Đông Phương Ma Quân chăng?".

Ngụy Vô Tiện vội ôm lấy cánh tay Lam Vong Cơ khẳng định "Đương nhiên là không! Nam nhân đó không phải Lam Trạm của ta. Hơn nữa trừ ta ra y ghét nhất người có ma khí, chắc chắn vừa gặp đã chém chết hắn rồi ".

Bắc Đường Lạc Vi nhướn mày "Ma khí? Bộ người của Ma giới bọn ta có Ma khí sao?".

Ngụy Vô Tiện chớp mắt, xác thực cả nàng và Nam Cung Nguyên Khang đều không có Ma khí, trái lại là một luồng tiên khí mạnh mẽ, không thể cho rằng cứ là người Ma giới gì đó thì sẽ có Ma khí. Nhưng hắn nhất quyết không muốn chấp nhận khả năng Lam Vong Cơ là người trong mộng của Ma đầu kia. Hắn nhăn mặt tức tối không biết nói gì, Lam Vong Cơ ôm lấy hắn, vỗ vỗ lưng tỏ ý an ủi.

Bắc Đường Lạc Vi cũng không để ý bọn họ, nàng than đau vai nhức đầu, bảo bọn họ giữ im lặng cho nàng nghỉ một lát. Ngụy Vô Tiện đột nhiên thấy đói bèn kéo tay Lam Vong Cơ đi ăn trưa, bọn họ quá nữa nói chuyện cũng đã muốn ngọ, đương nhiên cái bụng của Ngụy Vô Tiện không thể nhịn được nữa.

Giang Trừng thấy Nhiếp Hoài Tang ngồi thẫn thờ bên Nhiếp Minh Quyết như vậy, lắc đầu đi ra ngoài. Lam Hi Thần cũng không có phản ứng. Phút chốc trong Đao Các chỉ còn lại ba người một thi, cực kỳ yên ắng, cũng là ngột ngạt. Bắc Đường Lạc Vi không chịu được, chống tay lên bàn nhìn ra bên ngoài quan sát, đôi mắt hoa đào xinh đẹp lúc khép lúc mở, thỉnh thoảng nàng lại thay ngân châm cho Nhiếp Minh Quyết.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau