Mắc Nợ Trăm Triệu, Văn Võ Bá Quan Cầu Xin Ta Đừng Chết
Chương 33:
Vương gia gần đây đều đang tính toán tài sản vương phủ, thế tử ngược lại không để chút nào trong lòng, tiền vẫn tiêu đều đều.
Hôm nay thế tử quả thật không ở trong phủ, bởi vì...
Thế tử bỏ ra một số tiền lớn, mang theo người đi tu sửa thôn trang rồi!
Kỳ hạn ba tháng...
Thế tử rốt cuộc muốn làm gì? Làm sao mới có thể không bán sản nghiệp vương phủ còn trả được tiền đây!
Tạ Hồng sầu muộn.
Nhưng rất nhanh lão liền không rảnh lo lắng, vương phủ có quá nhiều việc, vô số người tìm lão, trong nháy mắt liền bận rộn váng đầu.
…
Vinh thân vương phủ.
“An Khánh Vương thế tử muốn mở tiệc lớn, chúc mừng An Khánh Vương thân thể khôi phục khỏe mạnh?" Vinh thân vương nhướng mày, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi.
Ai bị thiệt còn có thể vui vẻ chứ?
Hắn đã cược hai vạn lượng trên tay thế tử An Khánh Vương phủ!
Hiện tại đối phương không chỉ không muốn trả tiền, lại còn muốn mở tiệc lớn?
Tứ đại thân vương ai nghe mà không tức giận!
“Vương gia chớ giận, đây chưa chắc là chuyện xấu." Thân tín mỉm cười vuốt râu.
Vinh thân vương nghi hoặc nhìn hắn.
Du thân vương phủ.
Thế tử Du thân vương rũ mắt, nhíu mày suy tư, một lát sau cười nói với Du thân vương đang nổi trận lôi đình: "Phụ thân đừng tức giận, tiền này có thể lấy lại rồi.”
“Tại sao lại nói vậy?" Du thân vương nhìn nhi tử.
Đứa con trai này của hắn là thanh niên tài tuấn vang dội trong kinh thành, cùng con trai thứ hai của Vinh thân vương Bùi Thừa Quyết xưng là kinh thành song kiệt, có chút danh tiếng, người cũng cực kỳ thông minh.
Bùi Quan Sơn: "Hành vi lúc trước của An Khánh Vương thế tử có thể xưng là 'Hiếu', hiện nay người hiếu thuận được xem trọng nhất, cho nên chúng ta không có cách nào gây khó dễ cho thế tử, nhưng thế tử muốn mở tiệc lớn chiêu đãi quyền quý trong kinh..."
Hắn cười ý vị thâm trường.
Du thân vương trong nháy mắt hiểu rõ, cũng cười theo.
Nhạc thân vương phủ.
Nhạc thân vương: "Ha ha ha, tuy nói Dung thế tử hứa hẹn qua ba tháng sẽ trả tiền, nhưng nếu ba tháng sau còn không trả, danh dự mất sạch, nhưng cũng miễn cưỡng xem như có thể tha thứ, thậm chí hoàng thượng có thể sẽ bỏ qua, bảo hắn không cần trả."
Nhạc thân vương phi cũng cười: "Đúng vậy, hoàng thượng thưởng thức hắn, có lẽ sẽ chờ thời gian ba tháng đến, bảo hắn không cần trả, hoặc là giúp hắn trả. Nhưng hiện tại hắn có tiền tổ chức yến hội lớn, đến lúc đó còn nói không trả được tiền, vậy thì không thể nào nói nổi.”
Lộc thân vương phủ.
Lộc thân vương: "Dung thế tử này đúng là biết bày trò, không bày trò không chịu được mà.”
Vương phi chỉ mong nhớ đến tiền: "Hai vạn lượng của chúng ta coi như có thể lấy lại rồi.”
Phủ Trương thừa tướng.
Đại công tử Trương Trường Tri nở nụ cười: “Dung Chiêu nắm được tâm tư hoàng thượng, còn tưởng hắn là người thông minh, nhưng nhìn hành động lần này, chỉ sợ trước đó chỉ là đánh bậy đánh bạ.”
Nhị công tử Trương Trường Hành: "Đây mới thật sự là tự đào mồ chôn mình.”
Trương thừa tướng gật đầu, khẳng định quan điểm của hai người: "Quả thật, hành vi lúc trước của Dung Chiêu đúng với tâm tư của hoàng thượng, trong khoảng thời gian này còn dương danh khắp nơi, ba tháng sau chỉ sợ hoàng thượng vẫn còn nhớ đến hắn, tám vạn lượng này sẽ không để cho hắn trả, nhưng hiện tại tiền này không trả cũng phải trả."
Trương Trường Tri: "Phụ thân, chúng ta có nên đi dự tiệc không?"
Trương thừa tướng cười cầm lấy thiệp mời, "Đương nhiên phải đi, còn phải chuẩn bị lễ, đường hoàng vấn an An Khánh Vương thân thể sắp khỏe mạnh.”
Tuy rằng lão tiếc nuối An Khánh Vương không chết được, lại còn trở về từ Quỷ Môn Quan.
Nhưng có đứa con trai điên cuồng gây chuyện hay cản trở kia, đoán chừng cũng sống không được bao lâu.
Trương Trường Hành: "Đúng vậy, thế tử mời, chúng ta nào có thể không đi? Cần phải đi xem quy mô yến hội như thế nào, nếu xa hoa lãng phí long trọng, vậy thật đúng là đào mộ cho mình.”
Trương Trường Tri: "Nếu sơ sài cũng là làm mất mặt An Khánh Vương phủ.”
Hôm nay thế tử quả thật không ở trong phủ, bởi vì...
Thế tử bỏ ra một số tiền lớn, mang theo người đi tu sửa thôn trang rồi!
Kỳ hạn ba tháng...
Thế tử rốt cuộc muốn làm gì? Làm sao mới có thể không bán sản nghiệp vương phủ còn trả được tiền đây!
Tạ Hồng sầu muộn.
Nhưng rất nhanh lão liền không rảnh lo lắng, vương phủ có quá nhiều việc, vô số người tìm lão, trong nháy mắt liền bận rộn váng đầu.
…
Vinh thân vương phủ.
“An Khánh Vương thế tử muốn mở tiệc lớn, chúc mừng An Khánh Vương thân thể khôi phục khỏe mạnh?" Vinh thân vương nhướng mày, sắc mặt trong nháy mắt trở nên khó coi.
Ai bị thiệt còn có thể vui vẻ chứ?
Hắn đã cược hai vạn lượng trên tay thế tử An Khánh Vương phủ!
Hiện tại đối phương không chỉ không muốn trả tiền, lại còn muốn mở tiệc lớn?
Tứ đại thân vương ai nghe mà không tức giận!
“Vương gia chớ giận, đây chưa chắc là chuyện xấu." Thân tín mỉm cười vuốt râu.
Vinh thân vương nghi hoặc nhìn hắn.
Du thân vương phủ.
Thế tử Du thân vương rũ mắt, nhíu mày suy tư, một lát sau cười nói với Du thân vương đang nổi trận lôi đình: "Phụ thân đừng tức giận, tiền này có thể lấy lại rồi.”
“Tại sao lại nói vậy?" Du thân vương nhìn nhi tử.
Đứa con trai này của hắn là thanh niên tài tuấn vang dội trong kinh thành, cùng con trai thứ hai của Vinh thân vương Bùi Thừa Quyết xưng là kinh thành song kiệt, có chút danh tiếng, người cũng cực kỳ thông minh.
Bùi Quan Sơn: "Hành vi lúc trước của An Khánh Vương thế tử có thể xưng là 'Hiếu', hiện nay người hiếu thuận được xem trọng nhất, cho nên chúng ta không có cách nào gây khó dễ cho thế tử, nhưng thế tử muốn mở tiệc lớn chiêu đãi quyền quý trong kinh..."
Hắn cười ý vị thâm trường.
Du thân vương trong nháy mắt hiểu rõ, cũng cười theo.
Nhạc thân vương phủ.
Nhạc thân vương: "Ha ha ha, tuy nói Dung thế tử hứa hẹn qua ba tháng sẽ trả tiền, nhưng nếu ba tháng sau còn không trả, danh dự mất sạch, nhưng cũng miễn cưỡng xem như có thể tha thứ, thậm chí hoàng thượng có thể sẽ bỏ qua, bảo hắn không cần trả."
Nhạc thân vương phi cũng cười: "Đúng vậy, hoàng thượng thưởng thức hắn, có lẽ sẽ chờ thời gian ba tháng đến, bảo hắn không cần trả, hoặc là giúp hắn trả. Nhưng hiện tại hắn có tiền tổ chức yến hội lớn, đến lúc đó còn nói không trả được tiền, vậy thì không thể nào nói nổi.”
Lộc thân vương phủ.
Lộc thân vương: "Dung thế tử này đúng là biết bày trò, không bày trò không chịu được mà.”
Vương phi chỉ mong nhớ đến tiền: "Hai vạn lượng của chúng ta coi như có thể lấy lại rồi.”
Phủ Trương thừa tướng.
Đại công tử Trương Trường Tri nở nụ cười: “Dung Chiêu nắm được tâm tư hoàng thượng, còn tưởng hắn là người thông minh, nhưng nhìn hành động lần này, chỉ sợ trước đó chỉ là đánh bậy đánh bạ.”
Nhị công tử Trương Trường Hành: "Đây mới thật sự là tự đào mồ chôn mình.”
Trương thừa tướng gật đầu, khẳng định quan điểm của hai người: "Quả thật, hành vi lúc trước của Dung Chiêu đúng với tâm tư của hoàng thượng, trong khoảng thời gian này còn dương danh khắp nơi, ba tháng sau chỉ sợ hoàng thượng vẫn còn nhớ đến hắn, tám vạn lượng này sẽ không để cho hắn trả, nhưng hiện tại tiền này không trả cũng phải trả."
Trương Trường Tri: "Phụ thân, chúng ta có nên đi dự tiệc không?"
Trương thừa tướng cười cầm lấy thiệp mời, "Đương nhiên phải đi, còn phải chuẩn bị lễ, đường hoàng vấn an An Khánh Vương thân thể sắp khỏe mạnh.”
Tuy rằng lão tiếc nuối An Khánh Vương không chết được, lại còn trở về từ Quỷ Môn Quan.
Nhưng có đứa con trai điên cuồng gây chuyện hay cản trở kia, đoán chừng cũng sống không được bao lâu.
Trương Trường Hành: "Đúng vậy, thế tử mời, chúng ta nào có thể không đi? Cần phải đi xem quy mô yến hội như thế nào, nếu xa hoa lãng phí long trọng, vậy thật đúng là đào mộ cho mình.”
Trương Trường Tri: "Nếu sơ sài cũng là làm mất mặt An Khánh Vương phủ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất