Chương 28
sau khi thấy Tiêu Bạch chật vật trên giường do vết thương hành kia thì Cửu Thiên thấy bản thân mình rất có lỗi 1 người có tính bao che tổ đội của mình vậy mà để đàn em bị thương anh không phục liền đi đề cao vảnh giới của bản thân gom hết tinh thạch mà bản thân có để hấp thu còn để một mình Ngôn Quân chạy xe cùng bưng bê dọn đồ ăn để cho mọi người ở trên xe tự mình đi thu thập vật tư đợi anh mạnh anh mới có thể bảo vệ hết thẩy người đi chung với mình.
Đến lúc Tiêu Bạch khỏe lại sắc mặt cậu cũng kém đi vài phần vì cậu bị hành sốt xuốt 4 ngày ở lì trên xe nên không ai biết cả đến lúc tỉnh xe cũng đã đi tới khu căn cứ của quân đội ở T thị cách với mục tiêu của mộ người đặt ra còn nửa chặng đường.
Ra ngòai thấy mọi người đang ngồi bàn tán xem có nên ở lại căn cứ không dù sao đây cũng là căn vứ của quân đội vẫn an tòan hơn đi theo mọi Cửu Thiên. Mấy nay Cửu Thiên cũng ít lộ diện làm mọi người ở đây càng hoang mang hơn hết thẩy nhĩwng vật tư họ đang dùng cũng là do bản thân họ kiếm được không phải nhờ vả gì bọn cậu.
Tiêu Bạch nghe xong chỉ có cười nhẹ cuộc sống hồi trước đã không tin tưởng nhau thì mạc thế này có ai mà dám tin người khác 100% được. Cậu vô xe đi thẳng vào không gian dùng tinh thần lực của bản thân thu họach hết tất cả những trái cây cùng lúa gạo của thân mình lại,cậu ra sau nhà múc nước giếng rót ra từng chai nhỏ để đưa cho mấy người Cửu Thiên uống. Phân phối xong hết cậu mang nước ra thấy Cửu Thiên đã tu luyện dị năng xong cậu đưa nước cho anh uống 'mấy người bọn họ muốn ở lại căn cứ kìa'
Cửu Thiên nghe xong cũng chẳng xa lạ gì anh quyết định cho họ đi xe cũng vì anh là lính quân đội nên giúp người dân vậy thôi ai đồng ý theo anh anh nguuện ý bảo vệ ai muốn rời đi thì anh cho ít vật tư để họ đi 'ừ để mai anh nói hó'noi xong anh mở nắp uống hết nửa bình nước thấy bản thân bao nhiêu mệt mỏi đều tan đi hết để lại trong người anh 1 khóai cảm man mát hơi ngòn ngọt trong miệng anh khẽ cười khìn cậu xong lại tiếp tục đề cao dị năng bản thân.
Tiêu Bạch đi ra ngòai đưa nước hết cho mọi người trong nhóm dị năng uống xong bản thân vẫn đi về xe 'Mai chúng ta có vô thành của quân đội khu T không'
Cửu Thiên suy nghĩ 1 hồi lại lắc đầu 'chúng ta cần lên phương bắc xây dựng căn cứ càng nhanh càng tốt để đi kiếm thêm nhiên liệu để đốt qua mùa đông nữa'
Sáng hôm sau Cửu Thiên đứng trước mặt mọi người tuyên bố ai muốn vào khu T thì cứ vào anh xẽ cho 1 ít vật tư coi như giúp đỡ họ, mọi người thường nghe xong mừng lắm nên hầu hết phân nửa đã theo vào khu T.
Thu xếp xong suôi cho mọi người khu T xe Cửu Thiên vẫn tiếp tục lên đừơng nhưng vẫn không quên thu vật liệu lẫn đồ ăn để dự trữ.
Vì mới đầu mạc thế nên tang thi còn rất chậm chạp nên mọi người tranh thủ đi nhanh hơn chỉ lâu lâu gặp mấy cái cây biến dị cấp 2 cấp 3 gì đó do đất ô nhiễm nên cây biến dị càng nhanh nên kọi ngừơi tránh đi đường rừng cây đi trên đường đi có rất nhiều căn cứ lớn có nhỏ có để tập chung những ngừơi sống sót ở cùng nhau hợp tác kiếm lương thực cùng nhau đánh tang thi. Cũng có nhiều căn cứ ỷ mình có dị năng ăn hiếp những người bình thường sức yếu Tiêu Bạch nhìn khung cảnh dị năng giả nghênh ngang đi vào nhà dân thường đập phá cướp bóc cậu tính giúp nhưng Cửu Thiên ngăn nói 'căn cứ người ta chúng ta chỉ đi ngang qua giúp họ là hại họ sau này ' Tiêu Bạch cũng không đành nhìn nên chui tọt vào không gian mà tu luyện.
Đi hòai cũng tới khu đất phương bắc mà mọi người muốn tới Tiêu Bạch dẫn mọi người tới khu sản xuất nhà cậu ở đấy tuy chỉ có nhưng căn nhà nho nhỏ 2 tầng tầm trung ở trong vẫn còn đầy đủ đồ dùng cũng không có dấu vết đánh nhau hay máu me gì của tang thi Tiêu Bạch nhìn những ngôi nhà của mình bỏ công thiết kế cùng sắm xửa cho những người dân ở và làm còn y nguyên thì hơi sửng sốt bước chân nhanh về căn biệt thự cậu để mọi người tụ họp bàn công chuyện vừa mở cửa thấy bên trong có rất nhiều người đang ngồi nói chuyện ở đó.
Thấy cửa mở mọi người nhìn ra thấy cậu chủ nhỏ nhà mình vẫn bình an mạnh khỏe liền đứng lên ngơ ngác nhìn cậu như cậu là ảo giác của họ vậy bỗng có 1 cô gái đứng dậy chạy lại ôm cậu 'Bạch ca anh chở về rồi mọi người ở đây nghe tin tức đài rất lo cho anh nha' Cô gái vừa nói vừa thút thít khóc lúc này mọi người mới sực tỉnh đi lại chỗ cậu hỏi han thấy ra ngòai thấy Ngôn Quân đang tứu ta tứu tớn chạy nhảy nhìn ngó xung quanh có người con trai trong làng đi lại túm áo Ngôn Quân lại nói 'còn sống à được cậu chủ nuôi tốt nhờ'
Đến lúc Tiêu Bạch khỏe lại sắc mặt cậu cũng kém đi vài phần vì cậu bị hành sốt xuốt 4 ngày ở lì trên xe nên không ai biết cả đến lúc tỉnh xe cũng đã đi tới khu căn cứ của quân đội ở T thị cách với mục tiêu của mộ người đặt ra còn nửa chặng đường.
Ra ngòai thấy mọi người đang ngồi bàn tán xem có nên ở lại căn cứ không dù sao đây cũng là căn vứ của quân đội vẫn an tòan hơn đi theo mọi Cửu Thiên. Mấy nay Cửu Thiên cũng ít lộ diện làm mọi người ở đây càng hoang mang hơn hết thẩy nhĩwng vật tư họ đang dùng cũng là do bản thân họ kiếm được không phải nhờ vả gì bọn cậu.
Tiêu Bạch nghe xong chỉ có cười nhẹ cuộc sống hồi trước đã không tin tưởng nhau thì mạc thế này có ai mà dám tin người khác 100% được. Cậu vô xe đi thẳng vào không gian dùng tinh thần lực của bản thân thu họach hết tất cả những trái cây cùng lúa gạo của thân mình lại,cậu ra sau nhà múc nước giếng rót ra từng chai nhỏ để đưa cho mấy người Cửu Thiên uống. Phân phối xong hết cậu mang nước ra thấy Cửu Thiên đã tu luyện dị năng xong cậu đưa nước cho anh uống 'mấy người bọn họ muốn ở lại căn cứ kìa'
Cửu Thiên nghe xong cũng chẳng xa lạ gì anh quyết định cho họ đi xe cũng vì anh là lính quân đội nên giúp người dân vậy thôi ai đồng ý theo anh anh nguuện ý bảo vệ ai muốn rời đi thì anh cho ít vật tư để họ đi 'ừ để mai anh nói hó'noi xong anh mở nắp uống hết nửa bình nước thấy bản thân bao nhiêu mệt mỏi đều tan đi hết để lại trong người anh 1 khóai cảm man mát hơi ngòn ngọt trong miệng anh khẽ cười khìn cậu xong lại tiếp tục đề cao dị năng bản thân.
Tiêu Bạch đi ra ngòai đưa nước hết cho mọi người trong nhóm dị năng uống xong bản thân vẫn đi về xe 'Mai chúng ta có vô thành của quân đội khu T không'
Cửu Thiên suy nghĩ 1 hồi lại lắc đầu 'chúng ta cần lên phương bắc xây dựng căn cứ càng nhanh càng tốt để đi kiếm thêm nhiên liệu để đốt qua mùa đông nữa'
Sáng hôm sau Cửu Thiên đứng trước mặt mọi người tuyên bố ai muốn vào khu T thì cứ vào anh xẽ cho 1 ít vật tư coi như giúp đỡ họ, mọi người thường nghe xong mừng lắm nên hầu hết phân nửa đã theo vào khu T.
Thu xếp xong suôi cho mọi người khu T xe Cửu Thiên vẫn tiếp tục lên đừơng nhưng vẫn không quên thu vật liệu lẫn đồ ăn để dự trữ.
Vì mới đầu mạc thế nên tang thi còn rất chậm chạp nên mọi người tranh thủ đi nhanh hơn chỉ lâu lâu gặp mấy cái cây biến dị cấp 2 cấp 3 gì đó do đất ô nhiễm nên cây biến dị càng nhanh nên kọi ngừơi tránh đi đường rừng cây đi trên đường đi có rất nhiều căn cứ lớn có nhỏ có để tập chung những ngừơi sống sót ở cùng nhau hợp tác kiếm lương thực cùng nhau đánh tang thi. Cũng có nhiều căn cứ ỷ mình có dị năng ăn hiếp những người bình thường sức yếu Tiêu Bạch nhìn khung cảnh dị năng giả nghênh ngang đi vào nhà dân thường đập phá cướp bóc cậu tính giúp nhưng Cửu Thiên ngăn nói 'căn cứ người ta chúng ta chỉ đi ngang qua giúp họ là hại họ sau này ' Tiêu Bạch cũng không đành nhìn nên chui tọt vào không gian mà tu luyện.
Đi hòai cũng tới khu đất phương bắc mà mọi người muốn tới Tiêu Bạch dẫn mọi người tới khu sản xuất nhà cậu ở đấy tuy chỉ có nhưng căn nhà nho nhỏ 2 tầng tầm trung ở trong vẫn còn đầy đủ đồ dùng cũng không có dấu vết đánh nhau hay máu me gì của tang thi Tiêu Bạch nhìn những ngôi nhà của mình bỏ công thiết kế cùng sắm xửa cho những người dân ở và làm còn y nguyên thì hơi sửng sốt bước chân nhanh về căn biệt thự cậu để mọi người tụ họp bàn công chuyện vừa mở cửa thấy bên trong có rất nhiều người đang ngồi nói chuyện ở đó.
Thấy cửa mở mọi người nhìn ra thấy cậu chủ nhỏ nhà mình vẫn bình an mạnh khỏe liền đứng lên ngơ ngác nhìn cậu như cậu là ảo giác của họ vậy bỗng có 1 cô gái đứng dậy chạy lại ôm cậu 'Bạch ca anh chở về rồi mọi người ở đây nghe tin tức đài rất lo cho anh nha' Cô gái vừa nói vừa thút thít khóc lúc này mọi người mới sực tỉnh đi lại chỗ cậu hỏi han thấy ra ngòai thấy Ngôn Quân đang tứu ta tứu tớn chạy nhảy nhìn ngó xung quanh có người con trai trong làng đi lại túm áo Ngôn Quân lại nói 'còn sống à được cậu chủ nuôi tốt nhờ'
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất