Chương 62: Kia là Mặc thiếu phu nhân của nhà họ Mặc
Mặc Đình Thiệu gằn giọng xuống, vẫn biết ý tứ chỉ nói nhỏ đủ cho người trong nhà nghe thấy:"Giang Yên Nhiên, tôi nói cho cô biết, ở trước mặt người khác không được gọi chúng tôi một tiếng ba mẹ, cô nghe rõ không? Hiện giờ chúng ta chỉ là nể tình nể nghĩa cô là con ruột của Giang Hoàng mới cho cô ở lại có chốn nương chân, mong cô đừng ảo tưởng vị trí của mình"
"À, mà nếu cô cứ cố tỏ ra cao thượng như thế, vậy thì cho đến chót, cô giúp chị gái của mình yên bề gia thất, chẳng phải là ra dáng con người hay sao?"
Mặc Đình Quân hít một hơi quát lên:"Mặc Đình Thiệu, con câm miệng!!"
Lần này ông nội thật sự nổi giận rồi, tiếng quát lớn khiến cho toàn trường xung quanh cũng nghe thấy, không hẹn mà cùng hướng mắt về phía họ, bắt đầu bàn tán.
Mặc Đình Thiệu cũng biết đang chốn đông người, không muốn phá hình ảnh Mặc gia nên cũng không nói gì thêm.
Vợ ông ta ngồi một bên cũng cau có nói:"Anh nhịn nói một chút là chết sao? Đại tiệc của ba cũng muốn làm ầm ĩ, còn ra thể thống gì nữa chứ?"
Mặc Đình Quân thấy con trai mình cuối cùng cũng chịu ngồi yên, lúc này mới nguôi ngoai quay sang Giang Yên Nhiên, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình. Điều này khiến cho tất cả mọi người xung quanh càng thêm náo nhiệt.
"Ây, tại sao lại cùng lúc xuất hiện hai người con gái được nhà họ Mặc coi trọng như vậy"
"Có phải sắp có kịch hay rồi không?"
Lúc này Giang Hạ Vũ cũng cố tìm cho mình cách ứng phó. Cô ta hít một hơi, quay sang nói với các vị tiểu thư khác:"Xin lỗi mọi người. Lúc khác sẽ nói chuyện, bây giờ tôi phải qua bên kia rồi"
Những vị tiểu thư này từ nhỏ đều được nuông chiều, không làm gì chỉ được cái nhiều chuyện. Quyết không để Giang Hạ Vũ đi mà vây quay cô ta hỏi:"Giang tiểu thư, người vừa mới đến kia cô có quen biết sao?"
"Cô gái kia trông cũng có vẻ thân thiết với nhà họ Mặc, nhan sắc lại khinh diễm như vậy, không biết rốt cuộc bọn họ có quan hệ gì"
"Mọi người hỏi từ từ thôi! Giang tiểu thư là Mặc thiếu phu nhân tương lai, chuyện trong Mặc gia có gì mà không rõ chứ, tôi nói phải không?"
Có vài người nói nhỏ với nhau:"Này, có phải hay không nhưng mà tôi thấy người vừa đến kia lại thích hợp với Mặc tổng hơn nhiều, cô thấy tôi nói đúng không?"
"Phải, có khí chất hơn cô gái họ Giang kia nhiều. Này, tôi nói những người kia cũng chỉ muốn lấy lòng Mặc thiếu phu nhân tương lai để kiếm chỗ dựa, nhưng mà nói thật bốc đại một tiểu thư trong đám người chúng ta cũng xinh đẹp hơn cô ta"
"Hừ, không biết mặt mũi Mặc Tử Hàng để đâu, mĩ nhân ngay cạnh lại không để vào mắt, lại chọn cô gái họ Giang này! Tại sao trước kia chúng ta không thử tiếp cận Mặc Tử Hàng, biết đâu giờ vị trí Mặc thiếu phu nhân đã thuộc về chúng ta rồi!"
Mặc dù bọn họ nói nhỏ nhưng cũng đủ để Giang Hạ Vũ nghe thấy. Cô ta nghiến răng ghi nhớ từng gương mặt một, đợi đến khi cô ta thành Mặc thiếu phu nhân rồi sẽ tìm từng người tính sổ một thể!
Giang Hạ Vũ cố nuốt cơn tức giận vào trong, cười lạnh xua tay:"Làm sao không quen biết được, cô gái vừa đến chính là em gái của tôi"
…
Chẳng trách cô gái vừa đến kia lại cũng thân thiết với nhà họ Mặc như thế, hoá ra là em gái của Mặc thiếu phu nhân tương lai.
Chuyện này hình như cũng chẳng có gì là lạ.
Giang Hạ Vũ cuối cùng cũng tìm được cớ thoát khỏi đám đông, bước về phía nhà họ Mặc, trên gương mặt lúc nào cũng duy trì một nụ cười đoan trang, đến bên cạnh Giang Yên Nhiên một cách thân thiết:"Yên Nhiên, cuối cùng em cũng đến rồi. Cả nhà đã chờ em rất lâu"
Thấy Giang Yên Nhiên hình như cũng không định tiếp lời mình, Giang Hạ Vũ liếc mắt nhìn hộp quà mà Giang Yên Nhiên đem đến, nhanh chóng tìm chủ đề:"Xem ra em gái cháu vẫn rất hiểu chuyện, không quên chuẩn bị quà dành cho ông nội. Ông nội, em cháu có lòng hiếu như vậy, ông mau mở ra xem con bé đã cất công chuẩn bị món đồ gì, chắc là rất đáng giá"
Lúc này Giang Yên Nhiên mới có nhã hứng mà đáp lại:"Cũng không có gì đáng giá. Mặc gia cái gì cũng không thiếu, nên cháu chỉ có lòng thành của mình thôi ạ"
Ông nội Mặc gật đầu cười:"Phải, cháu đến với ta là vui rồi, quà cáp thật sự không quan trọng. Như cháu nói, đây là lòng thành của cháu, vậy nên ta sẽ nhận"
Giang Yên Nhiên cười hài hoà gật đầu một cái, rồi dưới con mắt của tất cả mọi người, ông nội Mặc mở hộp gỗ ra. Lúc này Giang Hạ Vũ cũng hướng mắt về, xem cô ta sẽ lại giở trò gì.
Trông thấy vật trong hộp là một cuốn sách cũ, trong lòng cô ta cũng chỉ biết bật cười. Cô ta liếc nhìn ông nội Mặc, xem ông ta gượng gạo nhận quà như thế nào!
Vậy mà đâu ngờ hai mắt ông nội Mặc bỗng sáng rực lên sau khi nhìn thấy quyển sách. Ông cụ Mặc ngạc nhiên như không dám tin, Sau khi lấy lại tinh thần thì ông mừng rỡ đưa tay nhận lấy, mở ra, vừa xem vừa vui vẻ gật đầu: "Con bé này quả là có lòng, đây đúng là quyển sách mà vài năm trước ông đã muốn sưu tầm, còn là đồ tốt cầu mãi không được! Không ngờ trước khi chết lại thật sự có được nó!"
Người bạn của ông nội Mặc lại lần nữa tiến đến, trầm giọng đánh giá:"Chà, Mặc Đình Quân ông thật là có phước khi có đám dâu cháu biết chọn đồ như thế! Cuốn sách dạy đánh cờ cổ này trước kia tôi gặp
Hứa Minh Thành, thương lượng đến năm trăm triệu cũng không sang tay, đoán chừng dùng cả gia sản để đổi cũng không được. Vị tiểu thư này thật cao tay, không biết cô là… à chẳng qua tôi chỉ muốn biết chút danh tính, xin được thỉnh giáo hà hà"
Giang Hạ Vũ không nhịn được, sắc mặt tái nhợt đi. Chỉ là một cuốn sách bình thường, năm trăm triệu cũng không sang tay?? Cứ cho là cuốn sách ấy đặc biệt như vậy, tại sao Giang Yên Nhiên lại dễ dàng có được nó? Một trăm triệu, cô ta sợ Giang Yên Nhiên còn chưa có từng đó!
Giang Yên Nhiên thật không biết giới thiệu bản thân như nào cho phải. Bởi vì cô biết lúc này, cả ba mẹ và Mặc Tử Hàng đang nhìn cô cho ý cảnh cáo, nếu cô nói sai một câu, cô thật sự nghĩ mình sẽ không yên thân ở bữa tiệc này.
Vậy mà, ông nội Mặc lại trực tiếp đứng dậy, kéo lấy tay cô nói lớn:"Nhân lúc ông Tần hỏi, thì tôi cũng muốn trả lời. Mọi người, nhìn về phía tôi một chút, tôi xin giới thiệu.."
Mặc Đình Thiệu như hiểu ra vấn đề, đứng bật dậy khỏi bàn kêu lên:"Ba.."
Nhưng vợ ông ta ngồi một bên thì hiểu chuyện, cau có kéo ông ta ngồi xuống:"Tốt nhất là anh đừng có làm ầm ĩ. Bây giờ ba muốn làm gì, chúng ta không ai cản được"
".. đây chính là cháu dâu của nhà họ Mặc ta, Giang Yên Nhiên"
Đến cả Giang Yên Nhiên cũng vô cùng bất ngờ khi ông nội Mặc lại trực tiếp công khai cô trước toàn thể các quan khách quan trọng của Mặc thị và Mặc gia.
Tất cả mọi người ban đầu còn chưa suy nghĩ kịp, mất năm giây sau mới hoảng hốt, kêu lên:"Chủ tịch Mặc không nói nhầm chứ, kia là.. Mặc thiếu phu nhân của nhà họ Mặc sao?!!"
"À, mà nếu cô cứ cố tỏ ra cao thượng như thế, vậy thì cho đến chót, cô giúp chị gái của mình yên bề gia thất, chẳng phải là ra dáng con người hay sao?"
Mặc Đình Quân hít một hơi quát lên:"Mặc Đình Thiệu, con câm miệng!!"
Lần này ông nội thật sự nổi giận rồi, tiếng quát lớn khiến cho toàn trường xung quanh cũng nghe thấy, không hẹn mà cùng hướng mắt về phía họ, bắt đầu bàn tán.
Mặc Đình Thiệu cũng biết đang chốn đông người, không muốn phá hình ảnh Mặc gia nên cũng không nói gì thêm.
Vợ ông ta ngồi một bên cũng cau có nói:"Anh nhịn nói một chút là chết sao? Đại tiệc của ba cũng muốn làm ầm ĩ, còn ra thể thống gì nữa chứ?"
Mặc Đình Quân thấy con trai mình cuối cùng cũng chịu ngồi yên, lúc này mới nguôi ngoai quay sang Giang Yên Nhiên, kéo cô ngồi xuống bên cạnh mình. Điều này khiến cho tất cả mọi người xung quanh càng thêm náo nhiệt.
"Ây, tại sao lại cùng lúc xuất hiện hai người con gái được nhà họ Mặc coi trọng như vậy"
"Có phải sắp có kịch hay rồi không?"
Lúc này Giang Hạ Vũ cũng cố tìm cho mình cách ứng phó. Cô ta hít một hơi, quay sang nói với các vị tiểu thư khác:"Xin lỗi mọi người. Lúc khác sẽ nói chuyện, bây giờ tôi phải qua bên kia rồi"
Những vị tiểu thư này từ nhỏ đều được nuông chiều, không làm gì chỉ được cái nhiều chuyện. Quyết không để Giang Hạ Vũ đi mà vây quay cô ta hỏi:"Giang tiểu thư, người vừa mới đến kia cô có quen biết sao?"
"Cô gái kia trông cũng có vẻ thân thiết với nhà họ Mặc, nhan sắc lại khinh diễm như vậy, không biết rốt cuộc bọn họ có quan hệ gì"
"Mọi người hỏi từ từ thôi! Giang tiểu thư là Mặc thiếu phu nhân tương lai, chuyện trong Mặc gia có gì mà không rõ chứ, tôi nói phải không?"
Có vài người nói nhỏ với nhau:"Này, có phải hay không nhưng mà tôi thấy người vừa đến kia lại thích hợp với Mặc tổng hơn nhiều, cô thấy tôi nói đúng không?"
"Phải, có khí chất hơn cô gái họ Giang kia nhiều. Này, tôi nói những người kia cũng chỉ muốn lấy lòng Mặc thiếu phu nhân tương lai để kiếm chỗ dựa, nhưng mà nói thật bốc đại một tiểu thư trong đám người chúng ta cũng xinh đẹp hơn cô ta"
"Hừ, không biết mặt mũi Mặc Tử Hàng để đâu, mĩ nhân ngay cạnh lại không để vào mắt, lại chọn cô gái họ Giang này! Tại sao trước kia chúng ta không thử tiếp cận Mặc Tử Hàng, biết đâu giờ vị trí Mặc thiếu phu nhân đã thuộc về chúng ta rồi!"
Mặc dù bọn họ nói nhỏ nhưng cũng đủ để Giang Hạ Vũ nghe thấy. Cô ta nghiến răng ghi nhớ từng gương mặt một, đợi đến khi cô ta thành Mặc thiếu phu nhân rồi sẽ tìm từng người tính sổ một thể!
Giang Hạ Vũ cố nuốt cơn tức giận vào trong, cười lạnh xua tay:"Làm sao không quen biết được, cô gái vừa đến chính là em gái của tôi"
…
Chẳng trách cô gái vừa đến kia lại cũng thân thiết với nhà họ Mặc như thế, hoá ra là em gái của Mặc thiếu phu nhân tương lai.
Chuyện này hình như cũng chẳng có gì là lạ.
Giang Hạ Vũ cuối cùng cũng tìm được cớ thoát khỏi đám đông, bước về phía nhà họ Mặc, trên gương mặt lúc nào cũng duy trì một nụ cười đoan trang, đến bên cạnh Giang Yên Nhiên một cách thân thiết:"Yên Nhiên, cuối cùng em cũng đến rồi. Cả nhà đã chờ em rất lâu"
Thấy Giang Yên Nhiên hình như cũng không định tiếp lời mình, Giang Hạ Vũ liếc mắt nhìn hộp quà mà Giang Yên Nhiên đem đến, nhanh chóng tìm chủ đề:"Xem ra em gái cháu vẫn rất hiểu chuyện, không quên chuẩn bị quà dành cho ông nội. Ông nội, em cháu có lòng hiếu như vậy, ông mau mở ra xem con bé đã cất công chuẩn bị món đồ gì, chắc là rất đáng giá"
Lúc này Giang Yên Nhiên mới có nhã hứng mà đáp lại:"Cũng không có gì đáng giá. Mặc gia cái gì cũng không thiếu, nên cháu chỉ có lòng thành của mình thôi ạ"
Ông nội Mặc gật đầu cười:"Phải, cháu đến với ta là vui rồi, quà cáp thật sự không quan trọng. Như cháu nói, đây là lòng thành của cháu, vậy nên ta sẽ nhận"
Giang Yên Nhiên cười hài hoà gật đầu một cái, rồi dưới con mắt của tất cả mọi người, ông nội Mặc mở hộp gỗ ra. Lúc này Giang Hạ Vũ cũng hướng mắt về, xem cô ta sẽ lại giở trò gì.
Trông thấy vật trong hộp là một cuốn sách cũ, trong lòng cô ta cũng chỉ biết bật cười. Cô ta liếc nhìn ông nội Mặc, xem ông ta gượng gạo nhận quà như thế nào!
Vậy mà đâu ngờ hai mắt ông nội Mặc bỗng sáng rực lên sau khi nhìn thấy quyển sách. Ông cụ Mặc ngạc nhiên như không dám tin, Sau khi lấy lại tinh thần thì ông mừng rỡ đưa tay nhận lấy, mở ra, vừa xem vừa vui vẻ gật đầu: "Con bé này quả là có lòng, đây đúng là quyển sách mà vài năm trước ông đã muốn sưu tầm, còn là đồ tốt cầu mãi không được! Không ngờ trước khi chết lại thật sự có được nó!"
Người bạn của ông nội Mặc lại lần nữa tiến đến, trầm giọng đánh giá:"Chà, Mặc Đình Quân ông thật là có phước khi có đám dâu cháu biết chọn đồ như thế! Cuốn sách dạy đánh cờ cổ này trước kia tôi gặp
Hứa Minh Thành, thương lượng đến năm trăm triệu cũng không sang tay, đoán chừng dùng cả gia sản để đổi cũng không được. Vị tiểu thư này thật cao tay, không biết cô là… à chẳng qua tôi chỉ muốn biết chút danh tính, xin được thỉnh giáo hà hà"
Giang Hạ Vũ không nhịn được, sắc mặt tái nhợt đi. Chỉ là một cuốn sách bình thường, năm trăm triệu cũng không sang tay?? Cứ cho là cuốn sách ấy đặc biệt như vậy, tại sao Giang Yên Nhiên lại dễ dàng có được nó? Một trăm triệu, cô ta sợ Giang Yên Nhiên còn chưa có từng đó!
Giang Yên Nhiên thật không biết giới thiệu bản thân như nào cho phải. Bởi vì cô biết lúc này, cả ba mẹ và Mặc Tử Hàng đang nhìn cô cho ý cảnh cáo, nếu cô nói sai một câu, cô thật sự nghĩ mình sẽ không yên thân ở bữa tiệc này.
Vậy mà, ông nội Mặc lại trực tiếp đứng dậy, kéo lấy tay cô nói lớn:"Nhân lúc ông Tần hỏi, thì tôi cũng muốn trả lời. Mọi người, nhìn về phía tôi một chút, tôi xin giới thiệu.."
Mặc Đình Thiệu như hiểu ra vấn đề, đứng bật dậy khỏi bàn kêu lên:"Ba.."
Nhưng vợ ông ta ngồi một bên thì hiểu chuyện, cau có kéo ông ta ngồi xuống:"Tốt nhất là anh đừng có làm ầm ĩ. Bây giờ ba muốn làm gì, chúng ta không ai cản được"
".. đây chính là cháu dâu của nhà họ Mặc ta, Giang Yên Nhiên"
Đến cả Giang Yên Nhiên cũng vô cùng bất ngờ khi ông nội Mặc lại trực tiếp công khai cô trước toàn thể các quan khách quan trọng của Mặc thị và Mặc gia.
Tất cả mọi người ban đầu còn chưa suy nghĩ kịp, mất năm giây sau mới hoảng hốt, kêu lên:"Chủ tịch Mặc không nói nhầm chứ, kia là.. Mặc thiếu phu nhân của nhà họ Mặc sao?!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất