Mài Giũa

Chương 1

Sau
Ở hậu trường buổi lễ trao giải, Trần Trác và Tống Lãng Huy khó mà tránh được việc giáp mặt nhau trên lối hành lang chật hẹp.

Trợ lý Giả An An mới theo Trần Trác không lâu, không hề hay biết tí gì về những chuyện xưa cũ. “Lính mới” không rành đạo lý đối nhân xử thế, bao nhiêu cảm xúc đều phơi hết ra mặt. Giả An An vốn là fan của Trần Trác, anti của Tống Lãng Huy, giờ gặp Tống Lãng Huy cũng bàu bạu cái mặt, nhưng Tống Lãng Huy thì lại lịch sự mỉm cười với họ.

Thật ra Trần Trác với Tống Lãng Huy không chung trường phái diễn xuất nên không có quan hệ cạnh tranh. Một người hằng mấy năm trời kiên định học diễn xuất chính quy để đi con đường này; một người thì xuất thân con nhà nghệ thuật, trong tay giữ cả bộn tài nguyên, từ độ một tuổi đã được quay quảng cáo sữa bột trẻ em. Nhưng hai người trạc tuổi nhau, kiểu gì chẳng bị giới truyền thông đem ra so sánh. Hồi Trần Trác mới ra mắt thì vẫn còn bình thường, vào giới giải trí mấy năm thì cũng quen được nhiều người bạn thân cùng tuổi, thỉnh thoảng có chung khung hình ở những buổi tiệc tùng hoặc là tương tác với nhau trên Weibo. Nhưng chỉ có cậu với Tống Lãng Huy thì suốt mấy năm vẫn như hai đường thẳng song song không có giao điểm.

Thi thoảng lại có mấy người trong showbiz tung tin hai người tuy ở chung một nơi nhưng cũng không chào nhau lấy một câu, biểu cảm hết sức lạnh nhạt. Thành thử, fan tra được thân phận bên còn lại thì càng muốn bảo vệ thần tượng nhà mình, xem người kia như địch thủ, chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng đủ khiến hai bên chém giết nhau đổ máu. Một bên bảo “Trác công tử nhà chúng tôi là quân tử nhã nhặn, không thèm đứng cạnh cái tên con ông cháu cha chỉ biết dựa vào cha mẹ tính tình quái gở không có kỹ năng diễn xuất của mấy người đâu”, một bên thì nói “Huy thiếu gia là tấm gương minh tinh điển hình trời sinh, không thèm quen biết hạng người qua đường mới nổi đâu”.

Lễ trao giải hôm nay cũng khá trọng đại, bộ phim điện ảnh Trần Trác diễn năm ngoái đạt danh tiếng tốt, nhờ đó mà cậu cũng bắt đầu phất lên, vinh hạnh được đề cử trong lễ trao giải này. An An đã theo cậu vào phòng trang điểm cá nhân rồi mà vẫn không quên bôi nhọ Tống Lãng Huy:

– Sếp à, anh đường đường chính chính được đề cử trong buổi trao giải hôm nay, còn tên Tống Lãng Huy kia tới ké được cái thảm đỏ làm gì không biết, cả năm trời không có được tác phẩm nào, vậy mà không thấy ngại.

Một năm rưỡi qua Tống Lãng Huy gần như đã “nhạt” dần trong mắt công chúng, giới giải trí thay đổi từng ngày, đến cả một cô trợ lý bé mọn cũng có thể chỉ trích anh cũng là điều dễ hiểu.

Trần Trác không tiếp lời cô, chỉ bảo là mình muốn chợp mắt một lúc trước khi thợ trang điểm tới.

Trước giờ Trần Trác nổi tiếng là tính tình hòa nhã, chưa khi nào bị đánh giá tiêu cực về chuyện xử sự với mọi người. Đến ngay cả lời xua đuổi cũng vô cùng lịch sự, khi An An đóng cửa cũng chỉ nghĩ “Sếp mình lại quyến rũ hơn rồi”. Cô đi sang bên hông hành lang gọi cho thợ trang điểm thì thấy Tống Lãng Huy vẫn chưa đi xa, đang đứng dựa tường thong dong hút thuốc. Giả An An vờ như không thấy, chỉ chửi thầm người ta trong lòng, hút thuốc trong nhà đáng lẽ phải bị phạt tiền ngay mới đúng.

Cô thậm chí còn không định chào hỏi với Tống Lãng Huy, nhưng người ta đã gọi giật cô lại:

– Tiểu Giả, dạo này Trần Trác còn hay đau đầu không?

Nếu như không phải cả khúc hành lang này chỉ có hai người họ thì Giả An An còn tưởng anh ta không phải đang gọi mình, và Trần Trác cũng là một người cùng họ cùng tên mà thôi.

Câu này nhiều “bom” quá, Giả An An vừa hồ nghi không hiểu tại sao một người nổi đình nổi đám như Tống Lãng Huy lại biết tên của người trợ lý mới nhậm chức nhỏ bé như mình, vừa không rõ mục đích của anh ta là gì mà lại đi quan tâm đến đối thủ cạnh tranh không quen không biết của mình. Nhưng Tống Lãng Huy lịch sự tắt thuốc, nhìn cô bằng ánh mắt ngập tràn chân thành, làm cho một anti “cứng” cũng không thể nói nên câu “Ai cần anh lo”. Cô chỉ biết tần ngần đáp:

– … Gần đây đỡ hơn nhiều rồi.



Tống Lãng Huy nghe thế thì khẽ thả lỏng hàng mày, nói cảm ơn rồi quay gót bỏ đi. Giả An An thấy anh lại rút một điếu từ trong gói thuốc ra, nhưng mà chưa châm lửa.

Quả nhiên, tính cách cổ quái y như lời đồn, Giả An An nhủ bụng.

Ở trong phòng nghỉ, Trần Trác không mấy chờ mong mình đoạt giải. Lí do ban đầu cậu vào giới giải trí cũng đã khá hoang đường, xét đến cùng bản thân cậu cũng chẳng tham vọng gì lắm với nghề nghiệp này, được đề cử là đã đủ sức báo cáo kết quả với công ty quản lý rồi. Mấy năm nay cậu cũng chỉ hoàn thành tốt bổn phận, không tranh giành tài nguyên, được nhận vai gì thì diễn tốt vai nấy, khi nào không có việc thì nghỉ ngơi. Nhưng vì thế mà cậu cũng để lại ấn tượng tốt cho nhiều nhà sản xuất, mọi người đều đánh giá cậu lễ phép, biết giới hạn, là một người kiên định hiếm có khó tìm trong giới giải trí đầy rẫy những kiêu căng và nông nổi.

Trần Trác ngả lưng ra ghế, nhắm mắt lại. Trước giây phút sượt vai nhau lúc nãy, đã rất lâu rồi cậu chưa gặp Tống Lãng Huy. Mấy năm trước là cậu cố ý, cậu không biết thái độ của Tống Lãng Huy thế nào, nhưng cậu thì luôn cố gắng tranh thủ tìm kiếm cơ hội để hai người cùng xuất hiện.

Hơn một năm trước đây, cậu gặp phải một tai nạn xe không nghiêm trọng lắm, khi quay lại sau một thời gian tĩnh dưỡng thì trong giới đồn Tống Lãng Huy “quy ẩn giang hồ” sang châu Âu học lịch sử nghệ thuật, còn có người đồn là anh lén cưới vợ rồi dẫn vợ đi du lịch vòng quanh thế giới. Mọi người đều nói công tử nhà họ Tống sống buông thả, dù sao người ta cũng là người có chống lưng thâm hậu, biến mất một hai năm trời rồi quay lại vẫn có chỗ đứng.

Và rồi cậu cứ như thế suốt năm sáu năm nay, cậu cũng không rõ hôm nay là trùng hợp hay cố tình nữa, cũng chẳng muốn suy đoán nụ cười của đối phương có ý đồ gì.

Vai diễn trong bộ phim hôm nay cậu được đề cử vốn là của Tống Lãng Huy, ngờ đâu chàng công tử sống buông thả kia lại vi phạm hợp đồng, đòi quy ẩn tạm thời. Mới đầu khi Trần Trác vào thay còn bị mọi người chửi xối xả, tính cách của nhân vật trong phim được “đo ni đóng giày” cho Tống Lãng Huy, người hâm mộ của anh và cư dân mạng đều cho rằng Trần Trác không thể diễn được cá tính này. Mấy ai ngờ, Trần Trác hoàn thành vô cùng xuất sắc. Thế là các tạp chí giải trí và diễn đàn của người hâm mộ lại lôi Tống Lãng Huy ra so sánh phen nữa, đại khái là anh được trời phú cho số hưởng nhưng không biết trân trọng nên để cho người ta giành mất. Còn có một blogger còn thòng thêm suy đoán Trần Trác “nhặt” được vai diễn Tống Lãng Huy bỏ rơi rồi vô tình nổi tiếng, chỉ e hai người sẽ trở mặt.

Quả thật lần này Trần Trác đã hoàn thành xuất sắc vượt ngoài dự kiến của phần đông mọi người, biên kịch còn khen cậu nức lời trong lễ đóng máy, không ngại ăn ngay nói thật:

– Kỹ năng diễn xuất của Tiểu Trác không có gì để chê, mới đầu vai diễn này chị viết cho Tống Lãng Huy, khi mới đổi sang cậu chị cũng chưa yên tâm lắm, nhưng không ngờ cậu lại diễn rất sống động. Nếu không phải trước giờ hai đứa không hợp nhau, chị còn tưởng thằng bé Lãng Huy kia âm thầm chỉ dạy cậu diễn ấy chứ.

Trần Trác chỉ cạn hết ly rượu mà biên kịch mời, chứ không nhận những lời có liên quan tới Tống Lãng Huy.

Trần Trác không cần Tống Lãng Huy phải chỉ dạy, nhưng cậu không thể giải thích với biên kịch rằng: Tống Lãng Huy và cậu, đã từng kè kè bên nhau, thì thầm âu yếm. Thậm chí Trần Trác còn quá quen với biểu cảm của Tống Lãng Huy mỗi khi anh lên đỉnh, thì có gì mà không diễn được một nhân vật được “may đo” sẵn cho anh chứ.

Giả An An dẫn thợ trang điểm tới gõ cửa, Trần Trác mở mắt ra, đáp “Mời vào”.

Chợp mắt cũng không giúp cậu thư giãn hơn được. Mọi suy nghĩ có liên quan tới Tống Lãng Huy chỉ khiến cậu thêm nhọc lả mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Sau