Chương 36: Make a heartbeat 4
Tại Trung nghĩ, không biết đây là lần thứ mấy mình phải lo lắng như vậy rồi, hóa ra tình yêu cũng không thống khổ như vậy.
Nhưng không lâu sau, tình địch thực sự xuất hiện, cậu mới phát giác, thì ra đau lòng có tồn tại thật.
*********************
Không biết ban giám hiệu nhà trường nghĩ cái gì mà đại hội thể thao mùa thu lại nhất định phải kéo dài tới tận mùa đông. Tại Trung muốn làm biếng nhưng bởi vì nam sinh trong lớp quá ít, cho nên cậu có muốn trốn cũng không thoát nổi Cuối cùng chỉ có thể báo danh vào mục thi chạy ngắn, nghĩ rằng đơn giản chỉ là chuyện 20 giây thôi, chớp mắt là qua thôi ấy mà. Xoay người nhìn thử mục đăg kí của Xương Mân, không ngờ y lại báo danh ở mục nhảy cao.
Tại Trung nhìn y như nhìn người ngoài hành tinh, sau đó “Thiết” một tiếng.
Xương Mân cũng không để ý tới cậu, lau lau mắt kính của mình, chậm rãi nói, “Ít nhất tao còn có ưu thế chiều cao.”
“…” Mẹ nó, miệng thực độc.
“A a a a a a! Tại Trung Tại Trung Tại Trung!!” Đồng Lôi lỗ mãng từ bên ngoài vọt vào, kéo cậu chạy thẳng ra ngoài.
Tại Trung rất ít khi thấy Đồng Lôi không để ý đến hình tượng như vậy, kinh ngạc hỏi, “Bà bị kích thích cái gì thế hả?”
“Không phải tôi!” Đồng Lôi rống lớn, “Trịnh Duẫn Hạo của cậu lén lút với đứa con gái khác!”
Cái gì? Nhắc tới đến Duẫn Hạo, Tại Trung lập tức hăng hái, “Lén lút?”
Đồng Lôi đi nhanh hơn, cũng không quay đầu lại nói, “Là con nhỏ chết tiệt mới chuyển đến lớp bên cạnh chúng ta a!”
Tại Trung không quan tâm đến mấy chuyện mới mẻ gì gì đó trong trưởng, cho nên căn bản không biết Đồng Lôi đang nói cái gì. Đồng Lôi tựa hồ cũng biết chuyện này, vừa chạy vừa giảng giải cho Tại Trung nghe, “Con nhỏ chết tiệt kia tên là Lâm Khả Khả, tuần trước mới chuyển đến đây, không phải là người tốt đâu, cả ngày mặc y như hoa hồ điệp*…”
(* xem lại chú thích chương 6.part 26 ^^)
“Còn có thể có người so được với bà sao?” Tại Trung kinh ngạc hỏi.
Sau đó liền trúng một đấm rắn chắc của Đồng Lôi đại nhân.
“Tôi đang giúp cậu đấy, cậu còn ở đó mà xỏ xiên!Nhớ kĩ này, lát nữa phải tách họ ra, nghe không hả?”
“…”
Mơ mơ hồ hồ, Tại Trung đã bị kéo đến con đường của thiên sứ. Sở dĩ gọi là con đường của thiên sứ là vì hai bên đường trồng đầy cây ngô đồng Pháp [1], bởi vậy có rất nhiều loài chim làm tổ ở đây. Bạn bè tới đây rất đông, Tại Trung liếc mắt một cái liền thấy Duẫn Hạo.
Thân hình cao ngất, trên cổ choàng một chiếc khăn quàng cổ màu vàng, trên mặt còn mang theo nụ cười nhàn nhạt. Tại Trung háo sắc nghĩ, Duẫn Hạo như vậy quả thực rất đẹp trai… Quả thực đúng là quang mang vạn trượng (ánh sáng từ trai đẹp tỏa ra khắp nơi ^^).
[1] Cây ngô đồng Pháp: tên la tinh (Platanus orientalis). Các bạn nào thích thì có thể tìm hiểu thêm. Nói chung đó là cây gỗ, cao khoảng 30m, vỏ cây màu xám, bong thành từng mảng, được trồng nhiều ở hè phố, từ nam xuống bắc TQ.
Cây trồng thành hàng trên vỉa hè
Lá và trái của cây
Nhưng không lâu sau, tình địch thực sự xuất hiện, cậu mới phát giác, thì ra đau lòng có tồn tại thật.
*********************
Không biết ban giám hiệu nhà trường nghĩ cái gì mà đại hội thể thao mùa thu lại nhất định phải kéo dài tới tận mùa đông. Tại Trung muốn làm biếng nhưng bởi vì nam sinh trong lớp quá ít, cho nên cậu có muốn trốn cũng không thoát nổi Cuối cùng chỉ có thể báo danh vào mục thi chạy ngắn, nghĩ rằng đơn giản chỉ là chuyện 20 giây thôi, chớp mắt là qua thôi ấy mà. Xoay người nhìn thử mục đăg kí của Xương Mân, không ngờ y lại báo danh ở mục nhảy cao.
Tại Trung nhìn y như nhìn người ngoài hành tinh, sau đó “Thiết” một tiếng.
Xương Mân cũng không để ý tới cậu, lau lau mắt kính của mình, chậm rãi nói, “Ít nhất tao còn có ưu thế chiều cao.”
“…” Mẹ nó, miệng thực độc.
“A a a a a a! Tại Trung Tại Trung Tại Trung!!” Đồng Lôi lỗ mãng từ bên ngoài vọt vào, kéo cậu chạy thẳng ra ngoài.
Tại Trung rất ít khi thấy Đồng Lôi không để ý đến hình tượng như vậy, kinh ngạc hỏi, “Bà bị kích thích cái gì thế hả?”
“Không phải tôi!” Đồng Lôi rống lớn, “Trịnh Duẫn Hạo của cậu lén lút với đứa con gái khác!”
Cái gì? Nhắc tới đến Duẫn Hạo, Tại Trung lập tức hăng hái, “Lén lút?”
Đồng Lôi đi nhanh hơn, cũng không quay đầu lại nói, “Là con nhỏ chết tiệt mới chuyển đến lớp bên cạnh chúng ta a!”
Tại Trung không quan tâm đến mấy chuyện mới mẻ gì gì đó trong trưởng, cho nên căn bản không biết Đồng Lôi đang nói cái gì. Đồng Lôi tựa hồ cũng biết chuyện này, vừa chạy vừa giảng giải cho Tại Trung nghe, “Con nhỏ chết tiệt kia tên là Lâm Khả Khả, tuần trước mới chuyển đến đây, không phải là người tốt đâu, cả ngày mặc y như hoa hồ điệp*…”
(* xem lại chú thích chương 6.part 26 ^^)
“Còn có thể có người so được với bà sao?” Tại Trung kinh ngạc hỏi.
Sau đó liền trúng một đấm rắn chắc của Đồng Lôi đại nhân.
“Tôi đang giúp cậu đấy, cậu còn ở đó mà xỏ xiên!Nhớ kĩ này, lát nữa phải tách họ ra, nghe không hả?”
“…”
Mơ mơ hồ hồ, Tại Trung đã bị kéo đến con đường của thiên sứ. Sở dĩ gọi là con đường của thiên sứ là vì hai bên đường trồng đầy cây ngô đồng Pháp [1], bởi vậy có rất nhiều loài chim làm tổ ở đây. Bạn bè tới đây rất đông, Tại Trung liếc mắt một cái liền thấy Duẫn Hạo.
Thân hình cao ngất, trên cổ choàng một chiếc khăn quàng cổ màu vàng, trên mặt còn mang theo nụ cười nhàn nhạt. Tại Trung háo sắc nghĩ, Duẫn Hạo như vậy quả thực rất đẹp trai… Quả thực đúng là quang mang vạn trượng (ánh sáng từ trai đẹp tỏa ra khắp nơi ^^).
[1] Cây ngô đồng Pháp: tên la tinh (Platanus orientalis). Các bạn nào thích thì có thể tìm hiểu thêm. Nói chung đó là cây gỗ, cao khoảng 30m, vỏ cây màu xám, bong thành từng mảng, được trồng nhiều ở hè phố, từ nam xuống bắc TQ.
Cây trồng thành hàng trên vỉa hè
Lá và trái của cây
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất