Chương 11: Sương mù
Editor: Muội
Tại văn phòng điều tra hình sự G thị, Dương Duyên Nhạc nhìn tư liệu mới nhất vừa được gửi tới, cau mày lại, cả người lâm vào vụ án.
Đàm gia gần đây cứ như bị vận rủi quấn lấy, chỉ nửa tháng sau khi cô con gái lớn Đàm Tuyết bị phát hiện chết thảm trong nhà, đứa con trai duy nhất còn lại cũng được tìm thấy bị người nghiền nát và bỏ rơi trên đường. Cách gây án nhìn thì có vẻ là nhằm vào Đàm gia, nhưng chỉ cần xem kỹ trường hợp của hai vụ tử án này, sẽ phát hiện cả hai đều xuất hiện một nhân vật liên quan —— Lam Chính Bình.
Hiện tại làm Dương Duyên Nhạc rối rắm chính là liệu đây có phải là bom khói của kẻ giết người hay không.
"Nhóc Dương, tử án mới thế nào rồi?"
Lúc này một sĩ quan cảnh sát trung niên đi tới. Dương Duyên Nhạc lấy lại tinh thần, thấy người tới là ai, liền đem nghi hoặc trong lòng nói ra.
"Lưu đội trưởng, tôi có phỏng đoán thế này. Ngay từ đầu có thể hung thủ đã hướng về phía Đàm Tuyết và người nhà của cô, Lam Chính Bình chỉ là đạn khói dùng để đánh lạc hướng chúng ta. Thời điểm chúng ta nhìn chằm chằm hắn, hung thủ đã nhắm vào Đàm Khải Chính."
Vị Lưu đội trưởng này chính là sĩ quan lúc trước phụ trách thẩm vấn Lam Chính Bình. Ông nghe Dương Duyên Nhạc nói xong, trên mặt lộ ra ý cười. Sau đó liền lật đổ suy đoán của Dương Duyên Nhạc: "Cậu đoán đúng một chút rồi, hung thủ đã cố tình đánh lừa chúng ta. Nhưng đạn khói này không phải Lam Chính Bình, mà là Đàm Khải Chính."
"Hả?!" Dương Duyên Nhạc trừng lớn đôi mắt, rất là mông lung.
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì mục tiêu kế tiếp của hung thủ hẳn là đến phiên Diêu Mỹ Tĩnh." Lưu đội trưởng vẫn chưa giải thích, chỉ là nói: "Sắp tới chúng ta sẽ phái người bảo đảm an toàn cho Diêu Mỹ Tĩnh. Lam Chính Bình bên kia cũng cần có người lưu ý. Hung thủ không đơn giản, chỉ sợ là tội phạm có IQ cao."
Dương Duyên Nhạc thấy ông nói xong liền chuẩn bị đi, nhanh chóng truy vấn nói: "Từ từ! Đội trưởng, tại sao ông lại nói Đàm Khải Chính là đạn khói?"
Lưu đội trưởng dừng bước chân, nói: "Nếu cậu nghiêm túc xem kết quả giám nghiệm tử thi hẳn sẽ biết. Nạn nhân không phải bị phanh thây bình thường, trên cơ thể còn có những vết đập, xương cốt bên trong đều đã vỡ nứt. Sau đó hắn mới bị hung thủ giết hại rồi phanh thây."
Dương Duyên Nhạc hơi há miệng. Còn muốn hỏi thêm cái gì đó, đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, buột miệng thốt ra: "Cho hả giận?!"
Trên mặt Lưu đội trưởng lần thứ hai hiện lên tươi cười. Vẫn không giải thích nhiều, xoay người trở về văn phòng. Mà Dương Duyên Nhạc trong nháy mắt hiểu ra.
Liên hệ với việc Lam Chính Bình bị đánh không lâu trước đây. Đám lưu manh mang theo côn sắt cùng vũ khí đi giáo huấn hắn, lại nghĩ đến phương thức tử vong của Đàm Khải Chính. Hung thủ hiển nhiên là lấy một loại phương thức cực đoan để báo thù cho Lam Chính Bình. Sau đó hắn lại nghĩ tới Đàm Tuyết, người phụ nữ kia bởi vì cào thương Lam Chính Bình, cho nên móng tay cô cuối cùng đều bị hung thủ rút hết.
Một mặt, Dương Duyên Nhạc kinh hoàng vì sự điên rồ và cực đoan của kẻ giết người, nhưng mặt khác, cậu ta lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào vì lý do tương tự.
......
Lam Chính Bình lên mạng tra, hắn dường như đang trong giai đoạn Thủy nghịch của tháng này.
Mấy thứ chòm sao này trước kia chỉ là để có đề tài nói chuyện cùng nữ sinh nên hắn mới đi tìm hiểu. Nhưng hiện tại không thể không thừa nhận, chòm sao học lưu hành nhiều năm như vậy quả nhiên đã có hơi khô khan.
Nhìn trang web giới thiệu về Thủy nghịch, Lam Chính Bình cảm thấy mình nằm không cũng trúng đạn nghiêm trọng. Đóng trang, Lam Chính Bình cầm lấy điện thoại mở WeChat, dựa vào ký ức nhanh chóng tìm được Diêu Mỹ Tĩnh, gửi một cái tin nhắn qua, chuẩn bị cùng cô lải nhải thuận tiện tâm sự môt chút.
Diêu Mỹ Tĩnh không có công tác, ngày thường chính là ăn nhậu chơi bời. Mỗi tháng đúng hạn lãnh gia tộc chia hoa hồng, cho nên cô có rất nhiều thời gian, cũng thực rãnh rỗi.
Thông thường Lam Chính Bình mỗi lần tìm cô đều được hồi đáp rất nhanh. Nhưng hôm nay tựa hồ ngoại lệ, Lam Chính Bình đợi thật lâu, di động cũng không có âm thanh "Tích tích tích" nhắc nhở.
Chẳng lẽ còn chưa rời giường?
Lam Chính Bình nhìn đồng hồ, hiện tại mới hơn giữa trưa một chút. Nhưng ngẫm lại cũng không phải không có khả năng. Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Diêu Mỹ Tĩnh từ trước đến nay vẫn luôn hỗn loạn, đôi khi chơi đến rạng sáng 3, 4 giờ mới trở về. Có ngủ đến chiều cũng không có gì kỳ quái. Cho nên Lam Chính Bình cũng không để ý lắm, trực tiếp giăng lưới, trong list những ai quen mắt đều gửi câu thăm hỏi ân cần.
Không bao lâu, điện thoại hắn liền bắt đầu bận rộn lu bù lên.
Trong kỳ Thủy nghịch, mọi việc đều không thích hợp. Khoảng thời gian trước Lam Chính Bình đã trải qua nhiều sự việc xui xẻo như vậy. Hiện tại tuy nói không thừa nhận số phận của mình, nhưng cũng không thể không tin vài phần. Cho nên sau đó cũng ít ra cửa. Hơn nữa trên người còn có thương tích, hắn cũng không muốn ra ngoài hoạt động.
Vì thế liền như vậy, Lam Chính Bình khó được ở nhà làm trạch nam ba ngày.
Cùng lúc đó, ở đội điều tra hình sự G thị, Lưu đội trưởng hỏi cấp dưới: "Đã tìm được ba tên lưu manh kia chưa?"
"Hiện tại đã tra được một hướng đi, người theo dõi ở nhà ga đã chụp được hắn đi nhờ xe buýt kế bên thành phố." Tên cảnh viên báo cáo nói.
Lưu đội trưởng xoa xoa huyệt Thái Dương, hiển nhiên đang rất đau đầu.
Lúc đầu bọn họ chỉ là nhắc nhở Diêu Mỹ Tĩnh về khả năng sẽ bị hung thủ theo dõi, kết quả chưa từng nghĩ đến kẻ có tiền lại tích mệnh như vậy.
Diêu Mỹ Tĩnh vừa nghe nói mình có khả năng nguy hiểm đến tính mạng, cả người sợ tới mức khuôn mặt xinh đẹp trở nên hoảng hốt, sau đó liền nói cho người trong nhà biết.
Ngược lại đây cũng không phải vấn đề lớn gì. Nhưng cố tình mấy gia tộc này quan hệ đều là đằng xách dưa, dưa xách đằng. Không bao lâu, việc này liền phát tán đến tai người dượng làm quan kia của cô.
Sau đó, phía trên bắt đầu tạo áp lực, yêu cầu bọn họ phải bắt giữ kẻ giết người trong vòng một tuần. Việc này xem như đã phá vỡ nhịp độ ban đầu. Quan trọng hơn là chỉ sợ đã kinh động đến hung thủ. Hiện giờ chỉ hy vọng chấp niệm của hung thủ đối với Lam Chính Bình đủ sâu, đủ để hắn xem nhẹ lý trí.
Một khu nhà dân cư đối diện với ban công nhà Lam Chính Bình.
Dương Duyên Nhạc đang điều chỉnh kính viễn vọng và vị trí camera.
Bởi vì mệnh lệnh phía trên, hiện giờ những người khác trong đội đều tạm dừng nhiệm vụ, đặt việc giải quyết cái án kiện này lên đầu.
Dương Duyên Nhạc chủ động xin phụ trách theo dõi Lam Chính Bình bên này, mà cộng sự của cậu như cũ là Hứa Kiệt.
......
Liên tục hai ngày không thấy Diêu Mỹ Tĩnh hồi đáp, Lam Chính Bình hiện tại đã có thể đại khái cho rằng, Diêu Mỹ Tĩnh muốn chia tay với hắn.
Chia tay mà thôi, kỳ thật cũng không có gì. Giữa người với người vốn dĩ chính là không ngừng ly ly hợp hợp. Chẳng qua khi ý thức được chuyện này, đáy lòng Lam Chính Bình vẫn không khỏi có chút mất mát. Tuy rằng thời gian Diêu Mỹ Tĩnh quen biết với hắn không phải lâu nhất, nhưng lại hòa hợp với hắn nhất. Mặc kệ là hứng thú hay là quan niệm, hai người đều rất hợp nhau. Lam Chính Bình từng có thoáng qua một ý nghĩ, nếu tương lai hai người tới tuổi không thể không yên ổn, sẽ dứt khoát chắp vá ở bên nhau.
Đương nhiên, cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi. Cha mẹ đối với Lam Chính Bình mà nói không có bao nhiêu phân lượng, cho nên hắn khẳng định sẽ không chịu áp lực lập gia đình từ cha mẹ. Mà lấy cá tính của hắn, chính mình có thể tỉnh ngộ hồi tâm dưỡng tính chỉ sợ phải chờ đến kiếp sau.
Lam Chính Bình mất vài phút để tưởng nhớ một chút quá khứ tình nghĩa cùng Diêu Mỹ Tĩnh, sau đó lấy lại tinh thần, thần thái sáng láng như cũ.
Nhưng cũng không biết mọi người hẹn nhau hay sao mà ba ngày kế tiếp, Lam Chính Bình nhanh chóng phát hiện, một đám kim chủ của hắn, gần đây đều bắt đầu xa cách hắn, hoặc dứt khoát chặt đứt liên lạc. Khiến cho Lam Chính Bình bị chấn động, cho dù truy vấn các cô thế nào cũng không chịu nói nguyên nhân, làm Lam Chính Bình cũng không biết là nơi nào xảy ra vấn đề.
Cuối cùng, Lam Chính Bình không thể không đi tìm người bạn tâm giao Lục Nhu Nhu của hắn.
Bên trong list WeChat của Lam Chính Bình, 99% người đều từng cùng hắn có giao lưu hữu nghị, mà dư lại 1% kia, hoặc là giới tính nam, hoặc là vì nguyên nhân nào đó không dám khóa Lôi Trì. Lục Nhu Nhu chính là thuộc về 1% người kia.
Lục Nhu Nhu là một cô gái may mắn, cô sinh ra trong một gia đình học giả, cha mẹ đều là giáo sư trường Đại Học nổi danh, từ nhỏ đã được nhận sự giáo dục tốt đẹp. Có lẽ bởi vì cha mẹ đều làm giáo viên, quản giáo cô cực kỳ nghiêm khắc. Loại nghiêm khắc này không chỉ trong học tập, mà còn bao gồm cả sinh hoạt. Vẫn luôn trưởng thành trong môi trường nhà kính như vậy, thế nên mặc dù hơn hai mươi tuổi nhưng cô vẫn còn ngây thơ giống một đứa con nít. Cho nên không thể không cảm khái. Chồng của cô là con trai của một ông vua về thuyền ở địa phương. Ngoài việc mở một xưởng đóng tàu, gia đình còn tham gia vào ngành đánh bắt cá đại dương, dù sao cũng khá giàu có. Người như vậy ngày thường bên người hẳn là không thiếu oanh oanh yến yến, nhưng cố tình hắn chỉ chung tình với mỗi cô, những người phụ nữ khác đều không xem vào mắt.
Bởi vì chưa từng trải qua biến cố suy sụp, Lục Nhu Nhu đơn thuần đến nay, cơ hồ không có cảnh giác với người khác. Thậm chí cảm thấy tin tức giết người, cướp của sẽ không xảy ra trong cuộc sống hiện thực.
Lam Chính Bình năm đó cùng Đàm Tuyết tham dự tiệc rượu quen biết với Lục Nhu Nhu. Nói một cách công bằng, nếu không phải tận mắt nhìn thấy hắn thật sự khó mà tin được, xã hội hôm nay thế nhưng lại có người hơn hai mươi tuổi mà vẫn còn ngây thơ như thế. Ước chừng là mang theo tâm thái vây xem động vật quý hiếm, Lam Chính Bình liền thông đồng với Lục Nhu Nhu.
Đương nhiên, hắn cùng Lục Nhu Nhu vẫn luôn dừng lại ở quan hệ nam nữ thuần khiết. Chung quy hắn vẫn không muốn bị người ta ném cho cá mập ăn.
Chưa từng nghĩ đến, hiện tại hắn có chuyện, người chịu nói chân tướng cho hắn cũng chỉ có Lục Nhu Nhu.
"Khẳng định chỉ là hiểu lầm,làm sao lại có người đáng sợ như vậy được."
Lam Chính Bình xem xong tin nhắn của Lục Nhu Nhu, rốt cuộc biết nguyên nhân mấy ngày gần đây một đám phụ nữ mà hắn quen biết đoạn giao với hắn—— hắn bị biến thái theo dõi.
Chuyện này là từ Diêu Mỹ Tĩnh lộ ra, Diêu Mỹ Tĩnh hiện tại đang được cảnh sát bảo vệ.
Từ án kiện lần trước của Đàm Tuyết cho tới án kiện lần này của Đàm Khải Chính, hung thủ tựa hồ cố ý diệt trừ những người kết giao thân thiết với hắn, hoặc những người làm hại hắn.
Giới thượng lưu nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, nhưng trên cơ bản giữa các gia tộc đều có thể được kết nối thông qua mối quan hệ huyết thống phức tạp. Cho nên khi Diêu Mỹ Tĩnh chỉ mới bắt đầu lộ ra một chút khủng hoảng của cô với người thân, thì không lâu sau, tin tức này đã nhanh chóng được truyền đi khắp giới.
Trong lúc nhất thời, những người phụ nữ lúc trước từng có quan hệ với Lam Chính Bình đều đều cảm thấy bất an, lo sợ chính mình sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp của hung thủ, vội vàng phủi sạch quan hệ cùng Lam Chính Bình còn không kịp, càng miễn bàn cùng hắn nói chuyện phiếm trên WeChat.
Tình trạng này càng ngày càng lên men, tin tức lại truyền đến tầng tiếp theo. Rất nhanh những người thường xuyên đến vũ trường cũng biết việc này.
Ngắn ngủi vài ngày như vậy, Lam Chính Bình liền từ dĩ vãng đào hoa phong nhã biến thành người ai thấy cũng phải tránh xa.
Tại văn phòng điều tra hình sự G thị, Dương Duyên Nhạc nhìn tư liệu mới nhất vừa được gửi tới, cau mày lại, cả người lâm vào vụ án.
Đàm gia gần đây cứ như bị vận rủi quấn lấy, chỉ nửa tháng sau khi cô con gái lớn Đàm Tuyết bị phát hiện chết thảm trong nhà, đứa con trai duy nhất còn lại cũng được tìm thấy bị người nghiền nát và bỏ rơi trên đường. Cách gây án nhìn thì có vẻ là nhằm vào Đàm gia, nhưng chỉ cần xem kỹ trường hợp của hai vụ tử án này, sẽ phát hiện cả hai đều xuất hiện một nhân vật liên quan —— Lam Chính Bình.
Hiện tại làm Dương Duyên Nhạc rối rắm chính là liệu đây có phải là bom khói của kẻ giết người hay không.
"Nhóc Dương, tử án mới thế nào rồi?"
Lúc này một sĩ quan cảnh sát trung niên đi tới. Dương Duyên Nhạc lấy lại tinh thần, thấy người tới là ai, liền đem nghi hoặc trong lòng nói ra.
"Lưu đội trưởng, tôi có phỏng đoán thế này. Ngay từ đầu có thể hung thủ đã hướng về phía Đàm Tuyết và người nhà của cô, Lam Chính Bình chỉ là đạn khói dùng để đánh lạc hướng chúng ta. Thời điểm chúng ta nhìn chằm chằm hắn, hung thủ đã nhắm vào Đàm Khải Chính."
Vị Lưu đội trưởng này chính là sĩ quan lúc trước phụ trách thẩm vấn Lam Chính Bình. Ông nghe Dương Duyên Nhạc nói xong, trên mặt lộ ra ý cười. Sau đó liền lật đổ suy đoán của Dương Duyên Nhạc: "Cậu đoán đúng một chút rồi, hung thủ đã cố tình đánh lừa chúng ta. Nhưng đạn khói này không phải Lam Chính Bình, mà là Đàm Khải Chính."
"Hả?!" Dương Duyên Nhạc trừng lớn đôi mắt, rất là mông lung.
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì mục tiêu kế tiếp của hung thủ hẳn là đến phiên Diêu Mỹ Tĩnh." Lưu đội trưởng vẫn chưa giải thích, chỉ là nói: "Sắp tới chúng ta sẽ phái người bảo đảm an toàn cho Diêu Mỹ Tĩnh. Lam Chính Bình bên kia cũng cần có người lưu ý. Hung thủ không đơn giản, chỉ sợ là tội phạm có IQ cao."
Dương Duyên Nhạc thấy ông nói xong liền chuẩn bị đi, nhanh chóng truy vấn nói: "Từ từ! Đội trưởng, tại sao ông lại nói Đàm Khải Chính là đạn khói?"
Lưu đội trưởng dừng bước chân, nói: "Nếu cậu nghiêm túc xem kết quả giám nghiệm tử thi hẳn sẽ biết. Nạn nhân không phải bị phanh thây bình thường, trên cơ thể còn có những vết đập, xương cốt bên trong đều đã vỡ nứt. Sau đó hắn mới bị hung thủ giết hại rồi phanh thây."
Dương Duyên Nhạc hơi há miệng. Còn muốn hỏi thêm cái gì đó, đột nhiên trong đầu linh quang chợt lóe, buột miệng thốt ra: "Cho hả giận?!"
Trên mặt Lưu đội trưởng lần thứ hai hiện lên tươi cười. Vẫn không giải thích nhiều, xoay người trở về văn phòng. Mà Dương Duyên Nhạc trong nháy mắt hiểu ra.
Liên hệ với việc Lam Chính Bình bị đánh không lâu trước đây. Đám lưu manh mang theo côn sắt cùng vũ khí đi giáo huấn hắn, lại nghĩ đến phương thức tử vong của Đàm Khải Chính. Hung thủ hiển nhiên là lấy một loại phương thức cực đoan để báo thù cho Lam Chính Bình. Sau đó hắn lại nghĩ tới Đàm Tuyết, người phụ nữ kia bởi vì cào thương Lam Chính Bình, cho nên móng tay cô cuối cùng đều bị hung thủ rút hết.
Một mặt, Dương Duyên Nhạc kinh hoàng vì sự điên rồ và cực đoan của kẻ giết người, nhưng mặt khác, cậu ta lại cảm thấy nhiệt huyết sôi trào vì lý do tương tự.
......
Lam Chính Bình lên mạng tra, hắn dường như đang trong giai đoạn Thủy nghịch của tháng này.
Mấy thứ chòm sao này trước kia chỉ là để có đề tài nói chuyện cùng nữ sinh nên hắn mới đi tìm hiểu. Nhưng hiện tại không thể không thừa nhận, chòm sao học lưu hành nhiều năm như vậy quả nhiên đã có hơi khô khan.
Nhìn trang web giới thiệu về Thủy nghịch, Lam Chính Bình cảm thấy mình nằm không cũng trúng đạn nghiêm trọng. Đóng trang, Lam Chính Bình cầm lấy điện thoại mở WeChat, dựa vào ký ức nhanh chóng tìm được Diêu Mỹ Tĩnh, gửi một cái tin nhắn qua, chuẩn bị cùng cô lải nhải thuận tiện tâm sự môt chút.
Diêu Mỹ Tĩnh không có công tác, ngày thường chính là ăn nhậu chơi bời. Mỗi tháng đúng hạn lãnh gia tộc chia hoa hồng, cho nên cô có rất nhiều thời gian, cũng thực rãnh rỗi.
Thông thường Lam Chính Bình mỗi lần tìm cô đều được hồi đáp rất nhanh. Nhưng hôm nay tựa hồ ngoại lệ, Lam Chính Bình đợi thật lâu, di động cũng không có âm thanh "Tích tích tích" nhắc nhở.
Chẳng lẽ còn chưa rời giường?
Lam Chính Bình nhìn đồng hồ, hiện tại mới hơn giữa trưa một chút. Nhưng ngẫm lại cũng không phải không có khả năng. Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Diêu Mỹ Tĩnh từ trước đến nay vẫn luôn hỗn loạn, đôi khi chơi đến rạng sáng 3, 4 giờ mới trở về. Có ngủ đến chiều cũng không có gì kỳ quái. Cho nên Lam Chính Bình cũng không để ý lắm, trực tiếp giăng lưới, trong list những ai quen mắt đều gửi câu thăm hỏi ân cần.
Không bao lâu, điện thoại hắn liền bắt đầu bận rộn lu bù lên.
Trong kỳ Thủy nghịch, mọi việc đều không thích hợp. Khoảng thời gian trước Lam Chính Bình đã trải qua nhiều sự việc xui xẻo như vậy. Hiện tại tuy nói không thừa nhận số phận của mình, nhưng cũng không thể không tin vài phần. Cho nên sau đó cũng ít ra cửa. Hơn nữa trên người còn có thương tích, hắn cũng không muốn ra ngoài hoạt động.
Vì thế liền như vậy, Lam Chính Bình khó được ở nhà làm trạch nam ba ngày.
Cùng lúc đó, ở đội điều tra hình sự G thị, Lưu đội trưởng hỏi cấp dưới: "Đã tìm được ba tên lưu manh kia chưa?"
"Hiện tại đã tra được một hướng đi, người theo dõi ở nhà ga đã chụp được hắn đi nhờ xe buýt kế bên thành phố." Tên cảnh viên báo cáo nói.
Lưu đội trưởng xoa xoa huyệt Thái Dương, hiển nhiên đang rất đau đầu.
Lúc đầu bọn họ chỉ là nhắc nhở Diêu Mỹ Tĩnh về khả năng sẽ bị hung thủ theo dõi, kết quả chưa từng nghĩ đến kẻ có tiền lại tích mệnh như vậy.
Diêu Mỹ Tĩnh vừa nghe nói mình có khả năng nguy hiểm đến tính mạng, cả người sợ tới mức khuôn mặt xinh đẹp trở nên hoảng hốt, sau đó liền nói cho người trong nhà biết.
Ngược lại đây cũng không phải vấn đề lớn gì. Nhưng cố tình mấy gia tộc này quan hệ đều là đằng xách dưa, dưa xách đằng. Không bao lâu, việc này liền phát tán đến tai người dượng làm quan kia của cô.
Sau đó, phía trên bắt đầu tạo áp lực, yêu cầu bọn họ phải bắt giữ kẻ giết người trong vòng một tuần. Việc này xem như đã phá vỡ nhịp độ ban đầu. Quan trọng hơn là chỉ sợ đã kinh động đến hung thủ. Hiện giờ chỉ hy vọng chấp niệm của hung thủ đối với Lam Chính Bình đủ sâu, đủ để hắn xem nhẹ lý trí.
Một khu nhà dân cư đối diện với ban công nhà Lam Chính Bình.
Dương Duyên Nhạc đang điều chỉnh kính viễn vọng và vị trí camera.
Bởi vì mệnh lệnh phía trên, hiện giờ những người khác trong đội đều tạm dừng nhiệm vụ, đặt việc giải quyết cái án kiện này lên đầu.
Dương Duyên Nhạc chủ động xin phụ trách theo dõi Lam Chính Bình bên này, mà cộng sự của cậu như cũ là Hứa Kiệt.
......
Liên tục hai ngày không thấy Diêu Mỹ Tĩnh hồi đáp, Lam Chính Bình hiện tại đã có thể đại khái cho rằng, Diêu Mỹ Tĩnh muốn chia tay với hắn.
Chia tay mà thôi, kỳ thật cũng không có gì. Giữa người với người vốn dĩ chính là không ngừng ly ly hợp hợp. Chẳng qua khi ý thức được chuyện này, đáy lòng Lam Chính Bình vẫn không khỏi có chút mất mát. Tuy rằng thời gian Diêu Mỹ Tĩnh quen biết với hắn không phải lâu nhất, nhưng lại hòa hợp với hắn nhất. Mặc kệ là hứng thú hay là quan niệm, hai người đều rất hợp nhau. Lam Chính Bình từng có thoáng qua một ý nghĩ, nếu tương lai hai người tới tuổi không thể không yên ổn, sẽ dứt khoát chắp vá ở bên nhau.
Đương nhiên, cũng chỉ là ngẫm lại mà thôi. Cha mẹ đối với Lam Chính Bình mà nói không có bao nhiêu phân lượng, cho nên hắn khẳng định sẽ không chịu áp lực lập gia đình từ cha mẹ. Mà lấy cá tính của hắn, chính mình có thể tỉnh ngộ hồi tâm dưỡng tính chỉ sợ phải chờ đến kiếp sau.
Lam Chính Bình mất vài phút để tưởng nhớ một chút quá khứ tình nghĩa cùng Diêu Mỹ Tĩnh, sau đó lấy lại tinh thần, thần thái sáng láng như cũ.
Nhưng cũng không biết mọi người hẹn nhau hay sao mà ba ngày kế tiếp, Lam Chính Bình nhanh chóng phát hiện, một đám kim chủ của hắn, gần đây đều bắt đầu xa cách hắn, hoặc dứt khoát chặt đứt liên lạc. Khiến cho Lam Chính Bình bị chấn động, cho dù truy vấn các cô thế nào cũng không chịu nói nguyên nhân, làm Lam Chính Bình cũng không biết là nơi nào xảy ra vấn đề.
Cuối cùng, Lam Chính Bình không thể không đi tìm người bạn tâm giao Lục Nhu Nhu của hắn.
Bên trong list WeChat của Lam Chính Bình, 99% người đều từng cùng hắn có giao lưu hữu nghị, mà dư lại 1% kia, hoặc là giới tính nam, hoặc là vì nguyên nhân nào đó không dám khóa Lôi Trì. Lục Nhu Nhu chính là thuộc về 1% người kia.
Lục Nhu Nhu là một cô gái may mắn, cô sinh ra trong một gia đình học giả, cha mẹ đều là giáo sư trường Đại Học nổi danh, từ nhỏ đã được nhận sự giáo dục tốt đẹp. Có lẽ bởi vì cha mẹ đều làm giáo viên, quản giáo cô cực kỳ nghiêm khắc. Loại nghiêm khắc này không chỉ trong học tập, mà còn bao gồm cả sinh hoạt. Vẫn luôn trưởng thành trong môi trường nhà kính như vậy, thế nên mặc dù hơn hai mươi tuổi nhưng cô vẫn còn ngây thơ giống một đứa con nít. Cho nên không thể không cảm khái. Chồng của cô là con trai của một ông vua về thuyền ở địa phương. Ngoài việc mở một xưởng đóng tàu, gia đình còn tham gia vào ngành đánh bắt cá đại dương, dù sao cũng khá giàu có. Người như vậy ngày thường bên người hẳn là không thiếu oanh oanh yến yến, nhưng cố tình hắn chỉ chung tình với mỗi cô, những người phụ nữ khác đều không xem vào mắt.
Bởi vì chưa từng trải qua biến cố suy sụp, Lục Nhu Nhu đơn thuần đến nay, cơ hồ không có cảnh giác với người khác. Thậm chí cảm thấy tin tức giết người, cướp của sẽ không xảy ra trong cuộc sống hiện thực.
Lam Chính Bình năm đó cùng Đàm Tuyết tham dự tiệc rượu quen biết với Lục Nhu Nhu. Nói một cách công bằng, nếu không phải tận mắt nhìn thấy hắn thật sự khó mà tin được, xã hội hôm nay thế nhưng lại có người hơn hai mươi tuổi mà vẫn còn ngây thơ như thế. Ước chừng là mang theo tâm thái vây xem động vật quý hiếm, Lam Chính Bình liền thông đồng với Lục Nhu Nhu.
Đương nhiên, hắn cùng Lục Nhu Nhu vẫn luôn dừng lại ở quan hệ nam nữ thuần khiết. Chung quy hắn vẫn không muốn bị người ta ném cho cá mập ăn.
Chưa từng nghĩ đến, hiện tại hắn có chuyện, người chịu nói chân tướng cho hắn cũng chỉ có Lục Nhu Nhu.
"Khẳng định chỉ là hiểu lầm,làm sao lại có người đáng sợ như vậy được."
Lam Chính Bình xem xong tin nhắn của Lục Nhu Nhu, rốt cuộc biết nguyên nhân mấy ngày gần đây một đám phụ nữ mà hắn quen biết đoạn giao với hắn—— hắn bị biến thái theo dõi.
Chuyện này là từ Diêu Mỹ Tĩnh lộ ra, Diêu Mỹ Tĩnh hiện tại đang được cảnh sát bảo vệ.
Từ án kiện lần trước của Đàm Tuyết cho tới án kiện lần này của Đàm Khải Chính, hung thủ tựa hồ cố ý diệt trừ những người kết giao thân thiết với hắn, hoặc những người làm hại hắn.
Giới thượng lưu nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, nhưng trên cơ bản giữa các gia tộc đều có thể được kết nối thông qua mối quan hệ huyết thống phức tạp. Cho nên khi Diêu Mỹ Tĩnh chỉ mới bắt đầu lộ ra một chút khủng hoảng của cô với người thân, thì không lâu sau, tin tức này đã nhanh chóng được truyền đi khắp giới.
Trong lúc nhất thời, những người phụ nữ lúc trước từng có quan hệ với Lam Chính Bình đều đều cảm thấy bất an, lo sợ chính mình sẽ trở thành mục tiêu kế tiếp của hung thủ, vội vàng phủi sạch quan hệ cùng Lam Chính Bình còn không kịp, càng miễn bàn cùng hắn nói chuyện phiếm trên WeChat.
Tình trạng này càng ngày càng lên men, tin tức lại truyền đến tầng tiếp theo. Rất nhanh những người thường xuyên đến vũ trường cũng biết việc này.
Ngắn ngủi vài ngày như vậy, Lam Chính Bình liền từ dĩ vãng đào hoa phong nhã biến thành người ai thấy cũng phải tránh xa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất