Mang Theo Bánh Bao Đi Tróc Quỷ

Quyển 1Chương 108: Biệt thự nhà họ Thẩm

Trước Sau
Địch Hạo vỗ vai Ackerman, "Yên tâm, chúng tôi đi rồi về sau, Bành Vũ sẽ để ý Thẩm Thư Kỳ."

" Được, cảm ơn anh." Ackerman chân thành nói lời cảm ơn.

Ngày hôm sau, ba người tính toán đi kiểm tra lại, tuy rằng Bành Vũ nói Thẩm Thư Kỳ đã tỉnh lại không có chuyện gì, nhưng bọn họ vẫn muốn qua đó xem cho thỏa đáng.

"Thư Kỳ!"

"Ackerman......" Thẩm Thư Kỳ dựa ngồi ở trên giường, thần sắc còn có chút suy yếu, nhưng cũng không thể che giấu sự vui sướng trên khuôn mặt.

Địch Hạo nhìn phòng bệnh, đặt đầy quà, xem ra ban ngày đã có người lại đây thăm Thẩm Thư Kỳ.

Chờ Ackerman cùng Thẩm Thư Kỳ tâm tình bình phục, Địch Hạo hỏi, "Hôm nay người nhà cậu lại đây thăm?"

Thẩm Thư Kỳ gật đầu, "Vốn dĩ họ muốn ở lại tới tối với tôi, nhưng mà bác sĩ Bành nói tối nay có thể mọi người sẽ đến, nên tôi để họ về."

Địch Hạo gật đầu, có chút do dự.

Thẩm Thư Kỳ hiểu ý nói, "Tôi giúp anh hỏi về anh họ của tôi rồi."

"Hửm?" Địch Hạo kinh ngạc nhìn Thẩm Thư Kỳ, hiển nhiên không nghĩ tới Thẩm Thư Kỳ lại có thể hỏi về chuyện này.

Thẩm Thư Kỳ cười nói, "Mọi ngươi giúp tôi tỉnh lại, nếu không phải mọi ngươi nói, chỉ sợ tôi và Ackerman......" Thẩm Thư Kỳ nhìn thoáng qua Ackerman, cầm tay anh ta, "Cho nên chuyện của ân nhân, tôi nhớ rất rõ, nhưng mà tôi không hỏi quá nhiều...... Đợi sau khi tôi xuất viện, tôi sẽ giúp mọi người điều tra một chút."

Địch Hạo gật đầu, nếu Thẩm Thư Kỳ lập tức hỏi quá nhiều, rất có thể khiến người hoài nghi.

"Vậy hiện tại cậu có thể nói chuyện lúc cậu hôn mê không?" Địch Hạo hỏi.

"Đương nhiên có thể." Thẩm Thư Kỳ gật đầu, "Thân thể của tôi chỉ có chút suy yếu thôi, không có gì đáng ngại."

Theo lời Thẩm Thư Kỳ, trước khi cậu ta hôn mê có gặp Vạn Tứ, không bao lâu liền mất ý thức, mà lúc ấy cậu ta đang ở biệt thự ngoại thành của Thẩm gia.

Trên đường trở về.

"Chúng ta đi tới biệt thự kia xem thử đi." Địch Hạo đề nghị nói.

"Em nghi ngờ Vạn Tứ sẽ về đó sao?" Tần Chí hỏi.

"Mặc kệ hắn có trở về hay không, nơi đó có lẽ sẽ có dấu vết gì để lại." Địch Hạo nghĩ một chút rồi nói, "Có thể sẽ phát hiện điều gì."

"Được, vậy đi xem." Tần Chí trả lời, "Anh về tra thử đường đi."



Nói tới đây, ánh mắt Tần Chí nhìn Địch Hạo, có điểm muốn nói lại thôi.

"Sao vậy?"

"Hạo Hạo, khi nào em mới về cùng anh?" Tần Chí hỏi.

Địch Hạo nghiêng đầu nhìn về phía ven đường, "Nói sau đi."

"Vậy em có để ý nếu anh nói với ba mẹ......"

"Tùy anh." Địch Hạo chọc chọc Tần Chí, "Chúng ta cũng ở bên nhau, như vậy Thất Thất cũng là con của anh, người nhà anh cũng có quyền biết sự tồn tại của Thất Thất, em không phải người không nói lý lẽ, anh muốn nói thì nói đi."

Tần Chí ôn nhu ôm Địch Hạo, nhẹ nhàng hôn một cái lên trán Địch Hạo "Cảm ơn em, Hạo Hạo."

Chở Địch Hạo về nhà, lại cùng Thất Thất thân thiết một chút, Tần Chí lúc này mới đi về nhà.

Lúc ăn cơm chiều, Tần Chí ăn xong liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Về con của con......"

Lập tức hấp dẫn chú ý của cả nhà, thấy mọi người đều ngẩng đầu nhìn mình, trong mắt tràn ngập chờ mong, Tần Chí cảm thấy có chút không được tự nhiên, hắn thanh thanh giọng nói, "Nếu không mọi người ăn trước đi rồi con nói sau."

"Ăn xong rồi, bà ăn xong rồi!" Tần nãi nãi nói, buông đũa trong tay xuống, tay còn lại chọc Tần gia gia, cho ông ánh mắt ra hiệu.

Tần gia gia ho khan một tiếng, rụt rè buông đũa xuống, thấy hai vị nhiều tuổi nhất trong nhà đều buông đũa, cha Tần, mẹ Chu cũng đều buông đũa, chỉ có Tần tiểu đệ một người ăn vui sướng.

"Khụ khụ." Tần gia gia bất mãn nhìn Tần Hiểu.

"Con đã sớm...... Ách." Nhìn bộ dáng bức thiết của mọi người, Tần Hiểu đúng lúc ngừng nói, ngoan ngoãn nghe anh trai nói.

Tần Chí bất đắc dĩ nhìn người nhà, có chút hối hận bản thân nói quá sớm, nhưng mà chuyện đã rồi, Tần Chí vẫn là dùng cách ngắn gọn nhất nói ra, trong đó bao gồm chuyện Địch Hạo sinh Thất Thất cũng không giấu, đây là yêu cầu của Địch Hạo, bởi vì nếu muốn cho người nhà họ Tần biết Thất Thất là con của Tần Chí, đầu tiên phải nói cho họ biết, Thất Thất cũng là con trai của Địch Hạo, ai cũng không thể lấy cớ đưa Thất Thất rời khỏi cậu, hơn nữa Địch Hạo không cảm thấy chuyện mình là nam nhân sinh hài tử có gì lạ lùng, cậu cũng không để bụng, thứ duy nhất cậu để ý là Thất Thất là do cậu sinh.

Tuy rằng Tần Chí biết cho dù người nhà hắn không đồng ý, muốn đem Thất Thất về, thì hắn nhất định sẽ đứng về phía Địch Hạo, hơn nữa cho dù khả năng người nhà của hắn làm chuyện này là rất nhỏ, nhưng Tần Chí vẫn là đặc biệt cường điệu quan hệ giữa Thất Thất và Địch Hạo, hơn nữa nghiêm túc nói rõ Địch Hạo và Thất Thất đối với hắn rất quan trọng.

Sau khi nói xong, một nhà ngoại trừ Tần Hiểu, đều lâm vào im lặng.

Sau một lúc lâu, Tần gia gia mới mở miệng, "Chuyện này...... Nam nhân sinh con, khụ, thật đúng là không thể tưởng tượng, nhưng mà, A Chí, con xác định đứa trẻ đó......"

"Ông nội,con xác định, Thất Thất thật sự là con của con." Tần Chí khẳng định nói.

"Được rồi, con làm việc trước giờ đều cẩn thận, loại chuyện này cũng sẽ không lấy để nói bậy." Tần gia gia gật đầu nói, "Ngay từ đầu ông đã cảm thấy đứa trẻ đó giống con, khi nào đưa hai người họ về đây."

"Vâng, ông nội." Tần Chí thở phào nhẹ nhõm một hơi.



"Nhưng mà, Tiểu Chí, con và đứa nhỏ sao nhận thức nhau, tại sao sau 5 năm con mới biết mình có con trai? Giữa hai đứa đã xảy ra chuyện gì sao? Con cũng không nhận ra cái gì à?" Vẻ mặt Chu mẫu giống như nói con trai của tôi không có khả năng ngu như vậy.

"Ách......" Tần Chí có chút xấu hổ sờ mũi, "Mẹ, chúng ta đừng nói chuyện này, dù sao đều đã qua."

"Phốc......" Tần tiểu đệ cuống quít che miệng lại.

Tần Chí trừng mắt nhìn Tần Hiểu, sau đó nói, "Con lên phòng trước, mọi người từ từ ăn."

Chờ Tần Chí rời khỏi, ánh mặt mọi người đều tập trung vào người Tần Hiểu, bắt lấy cậu dò hỏi chuyện cháu trai.

Tần Chí đưa Địch Hạo tới biệt thự ngoại thành của nhà họ Thẩm, nơi này hiện tại không có người ở, nhưng hai người cũng không thể đi vào vô duyên vô cớ được, cũng may Thẩm Thư Kỳ chẩn đoán chính xác thân thể không có việc gì, chỉ là cần thêm dinh dưỡng, cho nên đã xuất viện, không biết Thẩm Thư Kỳ dùng cách gì khiến cho người trông biệt thự đi hết, tóm lại, nơi này có Thẩm Thư Kỳ tiếp ứng, bọn họ rất dễ đi vào biệt thự.

"Cậu nói lúc ấy cậu thấy Vạn Tứ ở biệt thự này?" Địch Hạo quan sát biệt thự tráng lệ, bên trong trang trí hết sức tinh xảo.

"Ân, đây là biệt thự mà người nhà họ Thẩm tụ hội, có đôi khi cũng sẽ có người tới đây ở một thời gian, lúc ấy, tôi bởi vì chuyện với Ackerman có chút khó chịu, vì thế liền tới biệt thự tính ở vài hôm, không ngờ lại thấy anh họ." Thẩm Thư Kỳ nói.

"Không ngờ? Cậu thấy anh họ cậu ở biệt thự có vẻ rất kinh ngạc." Tần Chí mở miệng hỏi.

"Ân, bởi vì...... Nói như thế nào nhỉ?" Thẩm Thư Kỳ có chút khó xử nói, "Anh họ tôi, từ nhỏ đã rất...... Tự bế đi, hơn nữa cũng không thân với chúng tôi, đến cả cha mẹ anh ấy cũng không thân, mỗi lần chúng tôi tụ hội, anh ấy đều đứng một góc, ngoại trừ những lúc tụ họp, thời gian khác sẽ không thấy anh ấy tới biệt thự, cho nên thấy anh ấy xuất hiện ở đây ngoài thời gian tụ họp rất kinh ngạc."

"Như vậy a......" Địch Hạo như suy tư gì gật đầu, sau đó đi tới đi lui quan sát biệt thự, đột nhiên hỏi, "Biệt thự này thường xuyên không có người ở?"

Thẩm Thư Kỳ sửng sốt một chút, sau đó nghĩ, lắc đầu nói, "Không thường có người ở, từ khi xây dựng tới nay, nơi này cũng chưa bao nhiêu người tới ở, cho dù ở một đoạn thời gian, cũng sẽ rời đi, tuy rằng nơi này cảnh sắc rất đẹp, nhưng mà...... Không biết vì sao, giống như không có người nguyện ý định cư ở đây. Nhưng mà trước kia tôi được nghe kể, trước khi tôi sinh ra, kỳ thật có người của Thẩm gia ở nơi này, nơi này trước đây là nhà tổ của Thẩm gia, bởi vì nơi này phong thủy không tốt, cho nên sau khi Thẩm gia phát đạt, liền dọn đi rồi, biệt thự này cũng được xây sau khi Thẩm gia phất lên."

Địch Hạo gật đầu, mở miệng nói, "Chỉ sợ lúc đó người Thẩm gia cũng không phải vì phong thủy không tốt mà rời đi."

"Vì sao nói như vậy?" Thẩm Thư Kỳ nghi hoặc hỏi.

Địch Hạo đồ vật trang trí trong biệt thự, "Đồ vật trong này bài trí theo phong thủy bên ngoài, hay là nói đồ vật trong này để tăng thêm phong thủy cho bên ngoài, mà phong thuỷ bên ngoài cũng không tốt, tuy rằng phong cảnh đẹp, nhưng lại là chỗ nhiều âm khí, nhân khí loãng, hơi nước lại quá đầy, nói cách khác, đây là thế cục âm thủy, đối với con người mà nói, thường xuyên ở chỗ như vậy rất không tốt, nhưng mà nhà của cậu cũng không cần bố trí đồ vật theo phong thủy bên ngoài đi? Hay là nói, những thứ này ban đầu không phải bài trí như vậy?"

Nghe Địch Hạo nói xong, Thẩm Thư Kỳ kinh ngạc nhìn Địch Hạo chỉ ra mấy thứ, nhìn kỹ mới phát hiện, những thứ này được bài trí xác thật không giống nhau, "Đồ vật ở đây thực sự đã bị thay đổi vị trí, chẳng lẽ là, lúc ấy Vạn Tứ tới đây, là để sửa lại thế cục của biệt thự?"

"Chỉ sợ là như vậy, hắn muốn lợi dụng thế cục của biệt thự để làm gì đó, chẳng qua không nghĩ tới lúc ấy cậu cũng ở đây." Nói tới đây, Địch Hạo ngẩng đầu, "Cậu vẫn khá may mắn, ít nhất hắn không trực tiếp giết cậu."

Thẩm Thư Kỳ lòng còn sợ hãi gật đầu, có chút buồn bã, tuy rằng Vạn Tứ cho cậu ta cảm giác khó có thể nắm lấy, cũng không thân cận, nhưng đột nhiên phát hiện một mặt khác của hắn ta như vậy, chỉ sợ cũng khó mà tiếp nhận.

"Vậy Vạn Tứ tới đây muốn làm gì?" Thẩm Thư Kỳ tò mò hỏi.

Địch Hạo cùng Tần Chí liếc nhau, cùng nghĩ tới thứ Vạn Tứ muốn có, hiện tại huyết mạch hồn lực đã thu thập xong, thiếu chỉ là một nơi để làm ra nó, chỉ sợ......

Nghĩ đến đây, Địch Hạo nheo mắt, lại lần nữa quan sát biệt thự, bọn họ tới nơi này thời gian dài như vậy, đã xác định này đống biệt thự không có người, như vậy, nếu Vạn Tứ thực sự chọn nơi này để rèn Long Hồn Đao, hắn hiện tại đang ở nơi nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau