Chương 114: Chiến thắng chung cuộc
"Sự ăn ý như vậy, ở trong giải bóng rổ sinh viên thực sự rất hiếm thấy! Phán đoán ý đồ của nhau, nắm chắc thời cơ, cùng với hiểu biết về đối thủ, hai người này giống như hai bánh răng ăn khớp từng tấc một, đang cùng nhau xoay tròn, một khi chuyển động tăng tốc, CBU chỉ có thể vội vàng chạy theo, hoàn toàn mất đi trận thế của chính mình!" Ingrid kích động nói.
Espenson nhíu mày: "Nhưng kể cả vậy, chênh lệch điểm của CBU và UDK cũng không quá nhiều, bây giờ cách lúc kết giờ vẫn còn đủ thời gian, cái CBU cần làm lúc này chính là khiến hậu vệ ghi điểm Owen Whishaw thoát được vòng kiềm tỏa của Reese."
Vì để rút ngắn khoảng cách điểm số, CBU điên cuồng phản kích, khoảng cách chuyền bóng trở nên ngắn hơn, giảm bớt sai sót, phạm vi hoạt động của hậu vệ dẫn bóng Wright cũng tăng mạnh, cậu ta dường như dốc toàn bộ tinh lực còn lại của mình vào mấy phút cuối cùng này. Động tác giả quyết đoán, gọn ghẽ, dưới sự kiểm soát của cậu ta, mọi người không tài nào phán đoán được phương hướng của bóng, cậu ta vượt qua Ewing và Carlo, cố ý tránh khỏi người am hiểu cướp bóng là Nhiếp Xuyên, chuyền sang cho Owen.
Owen nhận bóng, nhanh chóng lùi lại, Reese lập tức bám sát.
Nhưng khiến Nhiếp Xuyên không thể ngờ lại, Christen vốn đang theo kèm cậu, lại đột nhiên chạy về phía Reese, trong nháy mắt cậu hiểu ra ý đồ của đối phương, cậu không theo truy cản Christen, thay vào đó lại xông về phía Owen.
Quả nhiên Christen muốn đi ngăn cản Reese, Owen vừa thoát ra đã chạy đi như điên, nhằm thẳng về phía giỏ của DK.
Fan của Owen hò reo cổ vũ.
Vẻ mặt Owen rất bình tĩnh, anh ta biết Nhiếp Xuyên đang bám theo phía sau mình, mà trước mặt chính là hàng phòng ngự của Carlo và Black Mount.
Owen bật người nhảy lên, anh ta biết rõ năng lực của Carlo và Black Mount nhưng vẫn buộc mình dẫn bóng lên rổ, khán giả nhìn mà không khỏi lo lắng pha bóng này của anh ta sẽ bị đập phá.
Mà Nhiếp Xuyên đuổi theo tới cũng hiểu được mục đích của Owen. Cậu vọt về phía cánh trái của đối phương, quả nhiên Owen nhanh chóng chuyển bóng từ tay phải sang tay trái, tránh được Carlo, sau đó lập tức muốn đưa bóng sang cho tiền phong hàng trong Thomas!
Chỉ là Nhiếp Xuyên đã nhảy lấy đà, mắt thấy tức khắc sẽ chém bóng trong tay Owen xuống.
Owen nghiêng mặt sang, ánh mắt khẽ liếc thoáng qua Nhiếp Xuyên, đột nhiên nhấc tay trái lên, eo căng chặt, trong giây cuối cùng chuyển thành úp bóng vào rổ!
"Rầm ——" một tiếng, thần kinh Nhiếp Xuyên dường như cũng theo đó mà rung động.
Mấy vị bình luận viên đồng loạt vỗ tay.
"Pha bóng này thực sự quá tuyệt! Thể hiện được toàn bộ lực bật nhảy cùng năng lực ứng biến của Owen Whishaw. Là kết hợp của cả sức mạnh và kỹ xảo!" Robert vỗ tay.
Ngay cả Ceston ở trên khán đài cũng vỗ tay nói: "Quả thực là lợi hại."
Khi Owen rơi xuống đất, anh ta nhìn Nhiếp Xuyên, trong mắt mang theo ý chế giễu, tự như đang nói: Nhóc con, cậu hãy còn xanh và non lắm.
Nhiếp Xuyên liếc mắt nhìn thời gian, còn lại hai phút bốn mươi giây nữa, DK chỉ dẫn trước CBU có bốn điểm, bốn điểm này chưa cần đến ba mươi giây là họ có thể đoạt lại được rồi.
Nếu lúc đó người cản Christen lại là cậu thì tốt rồi, như vậy Reese có thể đuổi kịp Owen! Lấy tốc độ cùng lực bộc phát của anh, nhất định có thể ngăn lại pha đổi tay úp rổ của Owen.
Đúng lúc đó, sau gáy Nhiếp Xuyên bị người khẽ đẩy một cái.
"Tập trung tinh thần, không được suy nghĩ lung tung." Giọng nói lạnh lẽo của Reese truyền vào trong tai, tất cả tâm tư tạp nham trong đầu Nhiếp Xuyên, vào thời khắc ấy tụ thành dòng, không còn hỗn loạn nữa.
Bọn họ nhất định phải nhanh chóng kéo giãn chênh lệch điểm số giữa hai đội.
Nhiếp Xuyên quẹt mồ hôi chảy trên má, nhìn về phía huấn luyện viên Gordon, ông đang khoanh hai tay ở trước ngực, tựa như muốn ra hiệu cho Nhiếp Xuyên cái gì đó, nhưng thời gian quá ngắn, Christen cùng Owen đã phối hợp, cắt đến khu vực cấm địa của DK rồi.
Reese mạnh tay ngăn trở, đập bóng của Christen xuống, quay lại nhằm thẳng về phía dưới giỏ của CBU, trong nháy mắt toàn bộ thành viên của DK cũng xông theo.
Carlo và Black Mount bám sát theo sau.
Nhưng tốc độ của Owen quá nhanh, Reese vượt qua Wright và Thomas, vừa tới được rổ, Owen cũng đã đuổi đến, nhanh chóng nhảy lấy đà, gần như dính chùm chung một chỗ với Reese. Khí thế của Owen quá mạnh, Reese chuyền bóng sang cho Black Mount, Black Mount đón bóng muốn úp rổ, Christen và Thomas lại chặn kín phía trước, Black Mount đành phải chuyền bóng về cho Nhiếp Xuyên.
Nhiếp Xuyên đón bóng, tư thế xông về phía trước.
Ai cũng biết, độ cao khi Nhiếp Xuyên nhảy đánh không hề thua kém tiền phong hàng trong như Carlo hay Thomas, khán giả đều mong chờ có thể nhìn thấy cậu thực hiện cú slam dunk thêm một lần nữa, nhưng Wright đã kịp tới ngăn cản.
Nhiếp Xuyên đột ngột dừng lại, Wright tức điên đầu, dù sao dừng động tác đột ngột có thể nói là sở trường của Nhiếp Xuyên, thực sự khiến người ta khó mà phòng bị.
Wright không tài nào phán đoán được Nhiếp Xuyên bây giờ là muốn ném rổ luôn hay là muốn dẫn bóng vượt qua mình?
Nếu tới gần ném bóng, một khi Nhiếp Xuyên ra tay, tỉ lệ ném bóng thành công còn rất cao là đằng khác.
Nếu Nhiếp Xuyên muốn cắt bóng qua, vậy cậu sẽ cắt về bên trái hay bên phải đây?
Vừa rơi xuống đất, Owen quay người lập tức muốn đi tới chỗ của Nhiếp Xuyên, nhưng Reese lại bước lướt một bước, chặn ngay trước mặt anh ta.
Nhiếp Xuyên chuyền bóng về phía sau, người nhận bóng chính là Ewing!
Wright vội vàng thay đổi phương hướng, nhưng Nhiếp Xuyên vẫn kín kẽ chặn trước mặt cậu ta.
Ewing nhảy lấy đà, ném bóng ra, ánh mắt cậu ta nhìn theo hướng bóng, tự nói với mình: Nhất định sẽ vào!
Cho dù khả năng khống chế bóng, tốc độ hay là lực bộc phát của cậu có kém Nhiếp Xuyên, nhưng vẫn có chuyện cậu có thể làm tốt, đó chính là vị trí chạy không bóng cùng ném rổ!
Giữa cậu ta và Nhiếp Xuyên, mặc dù không có sự ăn ý như với Reese, nhưng cậu ta rất rõ, Nhiếp Xuyên cần mình đứng ở chỗ nào!
Một bóng vào rổ, tư thế của Ewing rất xinh đẹp, nhẹ nhàng tựa như lông ngỗng, toàn bộ thế giới xung quanh dường như cũng chìm vào tĩnh lặng.
Pha bóng chuẩn xác đi qua khung lưới, lúc bóng chạm đất, một tiếng "Binh ——" vang lên, Ewing nở nụ cười, nắm chặt nắm đấm.
Quá tốt rồi! Nhiếp Xuyên mừng thầm trong lòng: Thời gian còn hai phút, bọn họ dẫn trước CBU sáu điểm rồi!
Ngay trong nháy mắt đó, một bóng người dẫn bóng vọt ra, Reese sải bước đuổi theo.
"Nhiếp Xuyên —— Phòng thủ!"
Tiếng gào của Reese truyền đến, Owen đã nhân cơ hội dẫn bóng nhằm về phía DK!
Mắt cá chân của Nhiếp Xuyên linh hoạt di động, nhanh chóng tiếp cận Owen.
Bên trái Owen là Nhiếp Xuyên, bên phải là Reese, anh ta dẫn bóng, thân thể dao động trong phạm vi lớn, là động tác bước chạy Châu Âu mà Owen am hiểu nhất.
Đùa gì thế! Muốn qua à, không có cửa đâu!
Nhiếp Xuyên trước sau bám sát theo Owen, mà một bên khác Reese đã sắp cướp được bóng trong tay anh ta rồi, đúng lúc đó Owen lại thay đổi nhịp bước, ngay trước khi mất thăng bằng ngã xuống thì đưa bóng chuyền sang cho Wright.
Ewing duỗi tay muốn cắt bóng của Wright xuống, Wright lại chuyền bóng cho Christen!
Christen dẫn bóng, đối mặt với hàng phòng ngự của Black Mount và Carlo, tới gần làm một cú xoay người 360ᴼ mạnh mẽ úp rổ!
Chênh lệch điểm số lại bị kéo xuống còn bốn điểm, thời gian còn một phút hai mươi giây.
"Pha phối hợp vừa rồi của CBU thực sự quá đặc sắc! Từ pha tấn công nhanh do Owen Whishaw khởi xướng, đến khi cậu ta đối mặt với gọng kìm của cả Reese và Nhiếp Xuyên mà vẫn có thể chuyền bóng thành công, tiếp đó là phối hợp dưới giỏ của CBU, cuối cùng là pha quay người úp rổ 360ᴼ của Christen nữa! Quá tuyệt vời!"
"Hơn nữa, so với CBU vững vàng lấy lại từng điểm một, áp lực mà DK phải chịu có khi còn lớn hơn nữa kìa, bởi vì họ phải nhanh chóng kéo giãn khoảng cách điểm với CBU!"
Lúc này, Nhiếp Xuyên cuối cùng đã rõ ý mà huấn luyện viên Gordon muốn nói. Khi Reese tập trung ghi điểm, Nhiếp Xuyên phải kèm Owen thật chặt.
Việc phòng thủ đối phương có thể luân phiên thay đổi giữa cậu và Reese bất cứ lúc nào, không chỉ là đối tượng phòng thủ, mà người chịu trách nhiệm ghi điểm cũng vậy!
Luận về kỹ xảo khống chế bóng, trong DK người có thể so tài với Owen ngoại trừ Reese thì cũng chỉ có Nhiếp Xuyên cậu nữa thôi. Tự tin như vậy khiến Nhiếp Xuyên hiểu rõ, trong những phút cuối cùng của trận đấu, cậu sẽ không để Owen có không gian thi triển thân thủ của mình!
Nhiếp Xuyên và Wright đồng thời lao về phía bóng, tuy là Nhiếp Xuyên cách xa hơn so với Wright, nhưng có Ewing ở giữa quấy nhiễu đối phương, cuối cùng Nhiếp Xuyên thuận lợi lấy được bóng, nhưng vừa quay người lại, cánh tay Thomas đã xẹt qua, Nhiếp Xuyên ngửa về phía sau, may mắn khả năng giữ thăng bằng của cậu tốt, nếu không bóng đã bị Thomas cướp mất.
Nhiếp Xuyên chuyền bóng sang cho Reese, Reese tựa như tia chớp, lao thẳng vào giữa khu vực sân của CBU, Owen đuổi bám sát sao.
Nhưng Reese đột nhiên dừng bước, ở cách xa vạch ném ba điểm bất thình lình nhảy lên lấy đà, ném bóng ra, Owen bật lên chặn lại, đầu ngón tay sượt qua bóng.
"Bóng bật bảng ——" Owen hét to.
Một khắc đó, trong mắt anh ta là khóe môi mang ý cười rất nhạt của Reese.
Một bóng người vọt qua sát bên cạnh Owen, không khí dường như cũng bị người này cuốn theo, tốc độ như vậy, không phải Reese, là Nhiếp Xuyên!
Black Mount ghim chặt trung phong đối phương ở rìa ngoài, không cho cậu ta tiếp cận giỏ, Nhiếp Xuyên nhảy lên thật cao, đón bóng trên không, chuẩn bị úp rổ. Nhưng Christen lại vọt tới, Nhiếp Xuyên giữa bóng bằng cả hai tay, cong người lên, mạo hiểm tránh được Christen, "Rầm ——" một tiếng, chụp bóng vào rổ!
"Ặc ——" Khán giả đồng loạt ồ lên.
Trong nháy mắt đó, Nhiếp Xuyên tựa như một cánh cung đã kéo căng, tràn đầy sức mạnh, động một cái là bùng nổ, một kích trí mạng.
Bóng rơi xuống, Black Mount tiếp được, nhưng Owen lại đột nhiên xuất hiện, lắc người cướp bóng mang đi, Nhiếp Xuyên lập tức chặn lại trước mặt đối phương.
Cậu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Owen, bước nện dưới chân vô cùng nhanh nhạy, ánh mắt cậu dường như đâm thẳng vào trong đầu đối phương, Owen thử thay đổi tốc độ một lần nữa, vẫn không thể vượt qua được Nhiếp Xuyên.
"Bước lót phòng ngự của Nhiếp Xuyên quả thực rất lợi hại." Ben mở miệng nói.
"Không chỉ có bước lót, mà khả năng khống chế đầu gối và mắt cá chân của cậu ta cũng vậy." Ceston híp mắt nhìn bóng lưng Nhiếp Xuyên ở trên sân, "Tốc độ tiến bộ của người này quá nhanh."
Owen đột nhiên chuyền bóng ra thật mạnh, Nhiếp Xuyên duỗi tay nhưng không kịp ngăn lại, trong nháy mắt Christen đón được bóng, Owen rố cuộc đột phá được hàng phòng ngự của Nhiếp Xuyên, thế nhưng khi Christen đưa bóng về cho Owen thì lại bị Reese đánh gãy.
Owen trừng to hai mắt, nhìn Reese chuyển vai hai lần, xuyên qua Wright rồi đột nhiên nhảy lên lấy đà, anh ở trên không một bước, tiền phong hàng trong Thomas cùng trung phong của CBU đồng thời nhảy lên, độ cao của Reese vẫn không hề giảm bớt, trong nháy mắt kia dường như còn tăng cao thêm, đưa bóng vào trong rổ!
Cánh tay của anh tràn đầy sức mạnh, bả vai cuộn lên như sóng trào, cuốn lấy tầm mắt của Nhiếp Xuyên, bóng vào rổ, ngay cả Owen cũng chỉ có thể bất lực, ngửa mặt nhìn lên.
Khán giả điên rồi!
Cách lúc trận đấu kết thúc chỉ còn mười giây, DK đã dẫn trước tám điểm! DK đã nắm chắc được chiến thắng chung cuộc trong tay.
Espenson nhíu mày: "Nhưng kể cả vậy, chênh lệch điểm của CBU và UDK cũng không quá nhiều, bây giờ cách lúc kết giờ vẫn còn đủ thời gian, cái CBU cần làm lúc này chính là khiến hậu vệ ghi điểm Owen Whishaw thoát được vòng kiềm tỏa của Reese."
Vì để rút ngắn khoảng cách điểm số, CBU điên cuồng phản kích, khoảng cách chuyền bóng trở nên ngắn hơn, giảm bớt sai sót, phạm vi hoạt động của hậu vệ dẫn bóng Wright cũng tăng mạnh, cậu ta dường như dốc toàn bộ tinh lực còn lại của mình vào mấy phút cuối cùng này. Động tác giả quyết đoán, gọn ghẽ, dưới sự kiểm soát của cậu ta, mọi người không tài nào phán đoán được phương hướng của bóng, cậu ta vượt qua Ewing và Carlo, cố ý tránh khỏi người am hiểu cướp bóng là Nhiếp Xuyên, chuyền sang cho Owen.
Owen nhận bóng, nhanh chóng lùi lại, Reese lập tức bám sát.
Nhưng khiến Nhiếp Xuyên không thể ngờ lại, Christen vốn đang theo kèm cậu, lại đột nhiên chạy về phía Reese, trong nháy mắt cậu hiểu ra ý đồ của đối phương, cậu không theo truy cản Christen, thay vào đó lại xông về phía Owen.
Quả nhiên Christen muốn đi ngăn cản Reese, Owen vừa thoát ra đã chạy đi như điên, nhằm thẳng về phía giỏ của DK.
Fan của Owen hò reo cổ vũ.
Vẻ mặt Owen rất bình tĩnh, anh ta biết Nhiếp Xuyên đang bám theo phía sau mình, mà trước mặt chính là hàng phòng ngự của Carlo và Black Mount.
Owen bật người nhảy lên, anh ta biết rõ năng lực của Carlo và Black Mount nhưng vẫn buộc mình dẫn bóng lên rổ, khán giả nhìn mà không khỏi lo lắng pha bóng này của anh ta sẽ bị đập phá.
Mà Nhiếp Xuyên đuổi theo tới cũng hiểu được mục đích của Owen. Cậu vọt về phía cánh trái của đối phương, quả nhiên Owen nhanh chóng chuyển bóng từ tay phải sang tay trái, tránh được Carlo, sau đó lập tức muốn đưa bóng sang cho tiền phong hàng trong Thomas!
Chỉ là Nhiếp Xuyên đã nhảy lấy đà, mắt thấy tức khắc sẽ chém bóng trong tay Owen xuống.
Owen nghiêng mặt sang, ánh mắt khẽ liếc thoáng qua Nhiếp Xuyên, đột nhiên nhấc tay trái lên, eo căng chặt, trong giây cuối cùng chuyển thành úp bóng vào rổ!
"Rầm ——" một tiếng, thần kinh Nhiếp Xuyên dường như cũng theo đó mà rung động.
Mấy vị bình luận viên đồng loạt vỗ tay.
"Pha bóng này thực sự quá tuyệt! Thể hiện được toàn bộ lực bật nhảy cùng năng lực ứng biến của Owen Whishaw. Là kết hợp của cả sức mạnh và kỹ xảo!" Robert vỗ tay.
Ngay cả Ceston ở trên khán đài cũng vỗ tay nói: "Quả thực là lợi hại."
Khi Owen rơi xuống đất, anh ta nhìn Nhiếp Xuyên, trong mắt mang theo ý chế giễu, tự như đang nói: Nhóc con, cậu hãy còn xanh và non lắm.
Nhiếp Xuyên liếc mắt nhìn thời gian, còn lại hai phút bốn mươi giây nữa, DK chỉ dẫn trước CBU có bốn điểm, bốn điểm này chưa cần đến ba mươi giây là họ có thể đoạt lại được rồi.
Nếu lúc đó người cản Christen lại là cậu thì tốt rồi, như vậy Reese có thể đuổi kịp Owen! Lấy tốc độ cùng lực bộc phát của anh, nhất định có thể ngăn lại pha đổi tay úp rổ của Owen.
Đúng lúc đó, sau gáy Nhiếp Xuyên bị người khẽ đẩy một cái.
"Tập trung tinh thần, không được suy nghĩ lung tung." Giọng nói lạnh lẽo của Reese truyền vào trong tai, tất cả tâm tư tạp nham trong đầu Nhiếp Xuyên, vào thời khắc ấy tụ thành dòng, không còn hỗn loạn nữa.
Bọn họ nhất định phải nhanh chóng kéo giãn chênh lệch điểm số giữa hai đội.
Nhiếp Xuyên quẹt mồ hôi chảy trên má, nhìn về phía huấn luyện viên Gordon, ông đang khoanh hai tay ở trước ngực, tựa như muốn ra hiệu cho Nhiếp Xuyên cái gì đó, nhưng thời gian quá ngắn, Christen cùng Owen đã phối hợp, cắt đến khu vực cấm địa của DK rồi.
Reese mạnh tay ngăn trở, đập bóng của Christen xuống, quay lại nhằm thẳng về phía dưới giỏ của CBU, trong nháy mắt toàn bộ thành viên của DK cũng xông theo.
Carlo và Black Mount bám sát theo sau.
Nhưng tốc độ của Owen quá nhanh, Reese vượt qua Wright và Thomas, vừa tới được rổ, Owen cũng đã đuổi đến, nhanh chóng nhảy lấy đà, gần như dính chùm chung một chỗ với Reese. Khí thế của Owen quá mạnh, Reese chuyền bóng sang cho Black Mount, Black Mount đón bóng muốn úp rổ, Christen và Thomas lại chặn kín phía trước, Black Mount đành phải chuyền bóng về cho Nhiếp Xuyên.
Nhiếp Xuyên đón bóng, tư thế xông về phía trước.
Ai cũng biết, độ cao khi Nhiếp Xuyên nhảy đánh không hề thua kém tiền phong hàng trong như Carlo hay Thomas, khán giả đều mong chờ có thể nhìn thấy cậu thực hiện cú slam dunk thêm một lần nữa, nhưng Wright đã kịp tới ngăn cản.
Nhiếp Xuyên đột ngột dừng lại, Wright tức điên đầu, dù sao dừng động tác đột ngột có thể nói là sở trường của Nhiếp Xuyên, thực sự khiến người ta khó mà phòng bị.
Wright không tài nào phán đoán được Nhiếp Xuyên bây giờ là muốn ném rổ luôn hay là muốn dẫn bóng vượt qua mình?
Nếu tới gần ném bóng, một khi Nhiếp Xuyên ra tay, tỉ lệ ném bóng thành công còn rất cao là đằng khác.
Nếu Nhiếp Xuyên muốn cắt bóng qua, vậy cậu sẽ cắt về bên trái hay bên phải đây?
Vừa rơi xuống đất, Owen quay người lập tức muốn đi tới chỗ của Nhiếp Xuyên, nhưng Reese lại bước lướt một bước, chặn ngay trước mặt anh ta.
Nhiếp Xuyên chuyền bóng về phía sau, người nhận bóng chính là Ewing!
Wright vội vàng thay đổi phương hướng, nhưng Nhiếp Xuyên vẫn kín kẽ chặn trước mặt cậu ta.
Ewing nhảy lấy đà, ném bóng ra, ánh mắt cậu ta nhìn theo hướng bóng, tự nói với mình: Nhất định sẽ vào!
Cho dù khả năng khống chế bóng, tốc độ hay là lực bộc phát của cậu có kém Nhiếp Xuyên, nhưng vẫn có chuyện cậu có thể làm tốt, đó chính là vị trí chạy không bóng cùng ném rổ!
Giữa cậu ta và Nhiếp Xuyên, mặc dù không có sự ăn ý như với Reese, nhưng cậu ta rất rõ, Nhiếp Xuyên cần mình đứng ở chỗ nào!
Một bóng vào rổ, tư thế của Ewing rất xinh đẹp, nhẹ nhàng tựa như lông ngỗng, toàn bộ thế giới xung quanh dường như cũng chìm vào tĩnh lặng.
Pha bóng chuẩn xác đi qua khung lưới, lúc bóng chạm đất, một tiếng "Binh ——" vang lên, Ewing nở nụ cười, nắm chặt nắm đấm.
Quá tốt rồi! Nhiếp Xuyên mừng thầm trong lòng: Thời gian còn hai phút, bọn họ dẫn trước CBU sáu điểm rồi!
Ngay trong nháy mắt đó, một bóng người dẫn bóng vọt ra, Reese sải bước đuổi theo.
"Nhiếp Xuyên —— Phòng thủ!"
Tiếng gào của Reese truyền đến, Owen đã nhân cơ hội dẫn bóng nhằm về phía DK!
Mắt cá chân của Nhiếp Xuyên linh hoạt di động, nhanh chóng tiếp cận Owen.
Bên trái Owen là Nhiếp Xuyên, bên phải là Reese, anh ta dẫn bóng, thân thể dao động trong phạm vi lớn, là động tác bước chạy Châu Âu mà Owen am hiểu nhất.
Đùa gì thế! Muốn qua à, không có cửa đâu!
Nhiếp Xuyên trước sau bám sát theo Owen, mà một bên khác Reese đã sắp cướp được bóng trong tay anh ta rồi, đúng lúc đó Owen lại thay đổi nhịp bước, ngay trước khi mất thăng bằng ngã xuống thì đưa bóng chuyền sang cho Wright.
Ewing duỗi tay muốn cắt bóng của Wright xuống, Wright lại chuyền bóng cho Christen!
Christen dẫn bóng, đối mặt với hàng phòng ngự của Black Mount và Carlo, tới gần làm một cú xoay người 360ᴼ mạnh mẽ úp rổ!
Chênh lệch điểm số lại bị kéo xuống còn bốn điểm, thời gian còn một phút hai mươi giây.
"Pha phối hợp vừa rồi của CBU thực sự quá đặc sắc! Từ pha tấn công nhanh do Owen Whishaw khởi xướng, đến khi cậu ta đối mặt với gọng kìm của cả Reese và Nhiếp Xuyên mà vẫn có thể chuyền bóng thành công, tiếp đó là phối hợp dưới giỏ của CBU, cuối cùng là pha quay người úp rổ 360ᴼ của Christen nữa! Quá tuyệt vời!"
"Hơn nữa, so với CBU vững vàng lấy lại từng điểm một, áp lực mà DK phải chịu có khi còn lớn hơn nữa kìa, bởi vì họ phải nhanh chóng kéo giãn khoảng cách điểm với CBU!"
Lúc này, Nhiếp Xuyên cuối cùng đã rõ ý mà huấn luyện viên Gordon muốn nói. Khi Reese tập trung ghi điểm, Nhiếp Xuyên phải kèm Owen thật chặt.
Việc phòng thủ đối phương có thể luân phiên thay đổi giữa cậu và Reese bất cứ lúc nào, không chỉ là đối tượng phòng thủ, mà người chịu trách nhiệm ghi điểm cũng vậy!
Luận về kỹ xảo khống chế bóng, trong DK người có thể so tài với Owen ngoại trừ Reese thì cũng chỉ có Nhiếp Xuyên cậu nữa thôi. Tự tin như vậy khiến Nhiếp Xuyên hiểu rõ, trong những phút cuối cùng của trận đấu, cậu sẽ không để Owen có không gian thi triển thân thủ của mình!
Nhiếp Xuyên và Wright đồng thời lao về phía bóng, tuy là Nhiếp Xuyên cách xa hơn so với Wright, nhưng có Ewing ở giữa quấy nhiễu đối phương, cuối cùng Nhiếp Xuyên thuận lợi lấy được bóng, nhưng vừa quay người lại, cánh tay Thomas đã xẹt qua, Nhiếp Xuyên ngửa về phía sau, may mắn khả năng giữ thăng bằng của cậu tốt, nếu không bóng đã bị Thomas cướp mất.
Nhiếp Xuyên chuyền bóng sang cho Reese, Reese tựa như tia chớp, lao thẳng vào giữa khu vực sân của CBU, Owen đuổi bám sát sao.
Nhưng Reese đột nhiên dừng bước, ở cách xa vạch ném ba điểm bất thình lình nhảy lên lấy đà, ném bóng ra, Owen bật lên chặn lại, đầu ngón tay sượt qua bóng.
"Bóng bật bảng ——" Owen hét to.
Một khắc đó, trong mắt anh ta là khóe môi mang ý cười rất nhạt của Reese.
Một bóng người vọt qua sát bên cạnh Owen, không khí dường như cũng bị người này cuốn theo, tốc độ như vậy, không phải Reese, là Nhiếp Xuyên!
Black Mount ghim chặt trung phong đối phương ở rìa ngoài, không cho cậu ta tiếp cận giỏ, Nhiếp Xuyên nhảy lên thật cao, đón bóng trên không, chuẩn bị úp rổ. Nhưng Christen lại vọt tới, Nhiếp Xuyên giữa bóng bằng cả hai tay, cong người lên, mạo hiểm tránh được Christen, "Rầm ——" một tiếng, chụp bóng vào rổ!
"Ặc ——" Khán giả đồng loạt ồ lên.
Trong nháy mắt đó, Nhiếp Xuyên tựa như một cánh cung đã kéo căng, tràn đầy sức mạnh, động một cái là bùng nổ, một kích trí mạng.
Bóng rơi xuống, Black Mount tiếp được, nhưng Owen lại đột nhiên xuất hiện, lắc người cướp bóng mang đi, Nhiếp Xuyên lập tức chặn lại trước mặt đối phương.
Cậu lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Owen, bước nện dưới chân vô cùng nhanh nhạy, ánh mắt cậu dường như đâm thẳng vào trong đầu đối phương, Owen thử thay đổi tốc độ một lần nữa, vẫn không thể vượt qua được Nhiếp Xuyên.
"Bước lót phòng ngự của Nhiếp Xuyên quả thực rất lợi hại." Ben mở miệng nói.
"Không chỉ có bước lót, mà khả năng khống chế đầu gối và mắt cá chân của cậu ta cũng vậy." Ceston híp mắt nhìn bóng lưng Nhiếp Xuyên ở trên sân, "Tốc độ tiến bộ của người này quá nhanh."
Owen đột nhiên chuyền bóng ra thật mạnh, Nhiếp Xuyên duỗi tay nhưng không kịp ngăn lại, trong nháy mắt Christen đón được bóng, Owen rố cuộc đột phá được hàng phòng ngự của Nhiếp Xuyên, thế nhưng khi Christen đưa bóng về cho Owen thì lại bị Reese đánh gãy.
Owen trừng to hai mắt, nhìn Reese chuyển vai hai lần, xuyên qua Wright rồi đột nhiên nhảy lên lấy đà, anh ở trên không một bước, tiền phong hàng trong Thomas cùng trung phong của CBU đồng thời nhảy lên, độ cao của Reese vẫn không hề giảm bớt, trong nháy mắt kia dường như còn tăng cao thêm, đưa bóng vào trong rổ!
Cánh tay của anh tràn đầy sức mạnh, bả vai cuộn lên như sóng trào, cuốn lấy tầm mắt của Nhiếp Xuyên, bóng vào rổ, ngay cả Owen cũng chỉ có thể bất lực, ngửa mặt nhìn lên.
Khán giả điên rồi!
Cách lúc trận đấu kết thúc chỉ còn mười giây, DK đã dẫn trước tám điểm! DK đã nắm chắc được chiến thắng chung cuộc trong tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất