Mạnh Mẽ Công Thủ

Chương 126: Điểm dừng

Trước Sau
Ceston nhạy bén nghiêng người muốn đột phá hàng phòng ngự của nhiếp Xuyên, Nhiếp Xuyên lại bám sát theo, mắt cá chân của cậu di chuyển vô cùng linh hoạt, nhưng vừa đạt đến tầm của Ceston, đối phương lại đột nhiên hạ thấp người, chuyển hướng về bên kia, Nhiếp Xuyên cùng cùng lúc dừng lại, đế giày bóng rổ ma sát với mặt sân phát ra một tiếng chói tai, Ceston duỗi tay, dùng nhịp điệu độc đáo của riêng mình kéo bóng trở về, Nhiếp Xuyên một lần nữa bỏ lỡ cơ hội.

Relvin kêu lên một tiếng đầy tiếc nuối.

Nhiếp Xuyên không chút do sự, sải bước đuổi theo phía sau Ceston, không hề có ý định bỏ cuộc, tự như có một luồn sức mạnh bám sát theo sau Ceston, hơn nữa còn càng lúc càng gần, không cần biết có bao nhiêu người ngăn cản, Nhiếp Xuyên đều có thể thuận lợi xông qua, kiên trì đeo bám theo Ceston đến tận dưới giỏ.

Khản giả nín thở theo dõi, Ceston giơ tay muốn ném rổ, Reese đã chạy tới, cùng Carlo đồng thời nhảy lên ngăn cản, hai chân Ceston dẫm lên không khí, lợi dụng sức mạnh ở phần eo, chếch bóng chuyền về phía sau!

Ben đã chờ sẵn ở đó từ trước!

Nhiếp Xuyên đột ngột nhảy lên, bóng vừa rời ngón tay Ceston chưa đến mười cm đã bị Nhiếp Xuyên đập xuống từ trên không, Ben vọt lên, trên mặt là vẻ kinh ngạc khó nén, nhưng đáng tiếc đã chậm một bước, Nhiếp Xuyên vừa tiếp đất, trong nháy mắt đã quay người xông về phía giỏ của AZU.

Tầm mắt Ceston nhìn chằm chằm theo bóng lưng của Nhiếp Xuyên, đường chuyền chếch kia của anh ta phong độ hoàn toàn ổn định như thường, cũng vượt ngoài dự đoán của mọi người, vậy mà lại bị Nhiếp Xuyên cắt đứt!

Mà Reese đã từ bên cạnh Ceston chạy vọt qua, đi tiếp ứng cho Nhiếp Xuyên.

Trong đầu Nhiếp Xuyên lúc này hoàn toàn trống rỗng, cậu tiếp tục lao nhanh về phía trước, Edgar từ bên kia chạy tới, cùng Bracy thiết lập thế phòng thủ gọng kìm với Nhiếp Xuyên.

"Mơ đi!" Carlo chắn trước mặt Edgar, đối phương cố gắng dùng động tác giả đánh lừa Carlo, nhưng Carlo vẫn gắt gao bám chặt.

Carlo lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó chính là không cho Edgar có cơ hội liên thủ với Bracy!

Nếu chỉ có một người, lấy khả năng kiểm soát bóng của Nhiếp Xuyên thì có thể thoải mái vượt qua, nhưng nếu là hai người, Ceston sẽ có thời gian để truy cản Nhiếp Xuyên!

Bị Carlo kèm chặt khiến Edgar tức đến nghiến răng nghiến lợi, không làm được cái gì.

"Trước kia không phát hiện ra, năng lực phòng thủ của tiền phong hàng ngoài Carlo phía DK lại mạnh như vậy!"

"Đúng thế, chỉ biết năng lực dưới giỏ của cậu ta rất lợi hại thôi!"

Bracy chặn lại Nhiếp Xuyên, cậu ta xuất hiện quá đột ngột, thấy Nhiếp Xuyên như sắp sửa tông vào Bracy, khán giả đều toát mồ hôi hột, Bracy nhìn thẳng vào mắt Nhiếp Xuyên, trong lòng cũng hoài nghi không biết cậu có phải là định đụng bay mình hay không, bởi vì Nhiếp Xuyên hoàn toàn không có dấu hiệu nào là sẽ giảm bớt tốc độ, nhưng cố tình khi còn cách đối phương chỉ có nửa cánh tay, Nhiếp Xuyên lại đột nhiên nghiêng người tránh đi!

Tiếng hô ngạc nhiên nổi lên bốn phía, ngay cả Ceston đang đuổi theo sau lưng Nhiếp Xuyên cũng hơi há miệng, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Cái cảm giác mạo hiểm đó giống như khi sao chổi ma sát với tầng khí quyển của trái đát.

Tốc độ của Nhiếp Xuyên vẫn như cũ không giảm, thẳng một đường đến dưới giỏ, một chọi một với The Rock!

Khán giả duỗi dài cổ ngóng theo, ngay cả Robert cũng đứng bật dậy khỏi ghế bình luận viên.

Nhiếp Xuyên nhảy lên, The Rock cũng bật lên theo, Nhiếp Xuyên nghiêng người tránh sang, chuẩn bị làm một cú skyhook, dùng đầu ngón tay đẩy bóng vào rổ.

Nhưng Ceston cũng tới sát bên cạnh cậu nhảy lên, sức bật của anh ta vô cùng kinh người, chớp mắt đã đạt đến độ cao như của Nhiếp Xuyên, muốn chém bóng trong tay cậu xuống.

Hô hấp của Nhiếp Xuyên nghẹn ở cổ họng.

Không thể, không thể lại bị Ceston cắt đứt!



Đây vẫn chưa phải là kết thúc!

Nhiếp Xuyên dùng sức ở eo, xoay người đẩy quả bóng đã sắp rời tay mình về một hướng khác.

Reese nhảy lên, tay trái tiếp được đường chuyền của Nhiếp Xuyên, Bracy nhảy lên ngăn cản, Reese lại thuận thế chuyển bóng sang phía tay phải, một tay lên rổ!

Toàn bộ động tác liền mạch dứt khoát như nước chảy mấy trôi, cứ như là anh đã sớm đoán được Nhiếp Xuyên sẽ chuyền bóng sang cho mình vậy!

"Bóng đẹp!" Robert vỗ tay.

Nhóm cổ động viên của DK cao giọng hò hét.

Trên khán đài A Mao dùng cùi chỏ huých Chu Bân bên cạnh một cái: "Tuy người ghi bàn là Reese, nhưng sao tôi lại cảm giác A Xuyên chuyền bóng mới là đẹp trai nhất nhỉ!"

Đám lông mày vốn vì căng thẳng của Chu Bân mà nhăn tít lại chậm rãi giãn ra: "Còn đang lo A Xuyên bị cái tên Ceston kia đả kích sẽ không trụ nổi đây... Xem ra là tôi lo nghĩ nhiều rồi."

"Thật muốn thấy cảnh A Xuyên cắt bóng trong tay Ceston a a a!" A Mao nói

Tuy đường chuyền vừa rồi thực sự rất tuyệt, nhưng vừa nãy khi Nhiếp Xuyên đối đầu với Ceston, cậu vẫn không tài nào ngăn được anh ta lại.

"Nhiếp Xuyên đã biết mình không thể đối đầu trực diện, ngăn Ceston lại được. Nếu đã không làm được thì cũng không cần cố ép bản thân làm gì, dành sức làm những chuyện mà bản thân có thể làm tốt, đây cũng coi như tìm ra một cách khác, khiến Ceston không dễ chịu." Owen nói.

"Đúng thế, cậu ta cắt đứt đường chuyền của Ceston và Ben... Cho nên nếu không có cách nào cướp được bóng trong tay Ceston, thì có thể cắt đứt đường chuyền trong tay tên kia cũng không tồi!" Relvin cũng thấy phấn chấn hẳn lên.

Nhiếp Xuyên đập tay với Reese, nở một nụ cười tươi rói với anh.

Biểu cảm trên mặt Reese không có gì thay đổi, nhưng độ cong ở khóe môi nói rõ, tâm trạng lúc này của anh không tệ chút nào, điều này khiến Nhiếp Xuyên cảm thấy sức lực tràn đầy, mở màn cho cuộc phản công toàn diện của DK.

Ceston giữ bóng, đối mặt cùng sự truy cản trước sau của Reese và Nhiếp Xuyên, lần này Nhiếp Xuyên không đứng ở trước mặt anh ta nữa, mà đổi sang đứng ở phía sau.

Nhiếp Xuyên vẫn nhớ khi cậu và Reese cùng chặn ở hai phía trái phải của Ceston thì rất dễ bị anh ta dùng động tác giả đánh lừa, đến mức va chạm với nhau, hơn nữa căn cứ vào biểu hiện ở hiệp đầu tiên của Reese, cho dù chỉ có một mình, anh vẫn có thể phòng thủ không cho Ceston cắt về cả hai phía. Nếu đã có thể ngăn đối phương cắt bóng, Nhiếp Xuyên cảm thấy mục tiêu của mình không bằng cứ đơn giản một chút: Cướp bóng.

Ceston hai lần lắc vai, dùng động tác "Ceston crossover" mà anh ta am hiểu nhất, nghiêng người cắt về phía bên phải, sau đó lại trong nháy mắt kéo về bên trái, bóng vẫn chếch về phía kia, anh ta có vẻ biết Nhiếp Xuyên đang ở phía sau chờ thời cơ hành động, nên phạm vi động tác nhỏ hơn rất nhiều, thay vào đó là tăng tốc độ kéo về.

Tinh thần Nhiếp Xuyên tập trung cực độ, Reese rất ăn ý chặn hướng một bên khác, ép Ceston lâm thời chuyển hướng, mà Nhiếp Xuyên nhân lúc đối phương chuyển hướng, lập tức dẫn bóng chạy đi.

Ceston tức khắc xoay người đuổi theo, Bracy lại một lần nữa chắn ngay trước mặt Nhiếp Xuyên.

Nhiếp Xuyên biến hướng, chuyển bóng từ tay phải sang tay trái, muốn đưa bóng về cho Reese, Ceston nhanh chóng di chuyển, anh ta đã đuổi tới phía sau Nhiếp Xuyên, trọng tâm nghiêng về phía trước, duỗi tay muốn cướp bóng của Nhiếp Xuyên đi.

"Cẩn thận!" A Mao kích động đứng bật dậy, thiếu chút nữa lăn luôn từ trên ghế xuống, may mà còn có Chu Bân ở bên cạnh kéo cậu ta lại.

Nhưng Ceston lại bị Nhiếp Xuyên đánh lừa, cậu chuyển hướng ở cùng một bến, sau đó nghiêng người lùi về phía sau một bước, Ceston lập tức dừng lại, chắn giữa Nhiếp Xuyên và Reese, không cho họ có không gian chuyền bóng, nhưng Nhiếp Xuyên lại trực tiếp đưa bóng sang một bên khác, đón bóng chính là Ewing!

"Ném rổ đi!" Nhiếp Xuyên gào lên một tiếng.



Trái tim Ewing giống như bị đập cho một chùy, ánh mắt Nhiếp Xuyên rất lạnh, đóng băng hết thảy tâm tư hỗn loạn của cậu ta lúc này.

Ewing giữ bóng nhảy lấy đà, Ben nhanh chóng chạy đến, ngay cả Bracy vốn đang phòng thủ Nhiếp Xuyên cũng chạy về phía Ewing, Carlo thì phòng thủ Edgar, may mắn Black Mount kịp cản lại Bracy trước khi cậu ta đến gần Ewing.

Hô hấp của Ewing nghẹn trong cổ họng, cậu ta biết mình có thể lựa chọn đưa bóng chuyền ra ngoài, nhưng một khi đưa bóng ra cậu ta sẽ mất đi một cơ hội để ghi điểm!

Một cú ném xa ba điểm lúc này vô cùng quan trọng với DK!

Ewing hạ quyết tâm, cho dù trước mặt bây giờ là vực sâu thăm thẳm cậu ta cũng phải nhảy!

Ngay khi Ben chỉ còn cách Ewing có một bước, cậu ta nhảy lên ném rổ.

Cú ném dường như quá vội vàng không có sự chuẩn bị, khiến cho mọi người đều mở to hai mắt, dưới giỏ chỉ có The Rock của AZU! Nếu pha bóng này không vào rổ, vậy chính là dâng bóng tới tận tay AZU.

Ewing nhìn chằm chằm trái bóng, Black Mount đang vội phóng đến dưới giỏ, chỉ nghe "Rầm ——" một tiếng, bóng lọt vào khung lưới.

Tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía, tuy pha bóng bày không đặc sắc như cú ném từ giữa sân của Owen hay nhưng cú ném tốc độ của Ben, nhưng nó lại được ném ra trong vòng vây trùng trùng của đối thủ.

"Đây... Đây có thể cói là cú ném nhanh nhất của Ewing từ trước đến giờ đúng không?" Bình luận viên Ingrid nói.

"Nếu nói đây là nhờ may mắn, thì tư thế ném bóng của Ewing rất tiêu chuẩn. Nhưng nếu nói là thực lực, từ trước đến giờ Ewing ném rổ đều rất cứng nhắc, so với người được mệnh danh là tay ném thần sầu như Ben Robbins hay Owen Whishaw, thì còn thiếu tự tin khi ra tay." Robert nheo mắt lại, "Pha bóng này xem như là có cả may mắn cùng thực lực, nửa nọ nửa kia đi!"

Ewing không thể ngờ là mình thực sự ném vào, cậu ta chậm rãi siết tay thành nắm đấm, ngụm khí vẫn nghẹn ở cổ họng cuối cùng cũng có thể thở ra.

Carlo chạy lại, vỗ lên bả vai Ewing một cái: "Ném tốt lắm! Tốc độ ném rổ của ông so với tên Ben kia cũng không chậm há!"

Giống như có gì đó chợt lóe lên trong đầu rồi biến mất, Ewing đột nhiên có loại cảm giác vô cùng kích động.

Cậu nhớ đến cái cảm giác kia, nhớ tới độ cong của bóng, nhớ tới cảm giác khi nhảy lên, cậu muốn thử thêm một lần nữa! Muốn biết liệu mình còn có thể làm thế được nữa hay không!

Pha bóng này, thu hẹp khoảng cách dẫn trước của AZU xuống còn sáu điểm.

Nhưng rất nhanh, Ceston chuyền bóng sang cho Ben, trong nháy mắt Ben đón bóng, cậu ta mới nhận ra Nhiếp Xuyên đã tới sát chỗ mình từ bao giờ.

Đối mặt với bất cứ ai, Ben đều có thể dùng tốc độ nhanh nhất để ra tay, thế nhưng ở trước mặt Nhiếp Xuyên, cậu ta dường như không còn chính xác nữa. Thời điểm bóng rời khỏi tay mình, Ben rõ ràng cảm nhận được ngón tay Nhiếp Xuyên chạm vào bóng, cuối cùng bóng đập vào khung rổ bắn lên, The Rock và Black Mount đồng loạt nhảy lên, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Tay của hai người cùng lúc chạm vào bóng, Black Mount lại xoay eo, dùng sức toàn thân đè bóng xuống! Anh ta không suy nghĩ nhiều, lập tức chuyền bóng sang cho Nhiếp Xuyên!

Nhiếp Xuyên chưa chạy được hai bước, đã bị Ceston chặn lại.

"Cậu ta sẽ làm gì?" Owen siết chặt nắm đấm.

Nếu vẫn dùng phương pháp cũ, Nhiếp Xuyên chỉ có thể lặp lại thất bại trước đó.

Nhưng Nhiếp Xuyên lại đột nhiên lùi về phía sau một bước, tiếp đó không hề có lắc vai chuyển hướng hay là động tác giả nào, trực tiếp xông qua!

Tốc độ của cậu vô cùng nhanh, Ceston nghiêng người ngăn cản, lại đúng lúc bỏ qua cơ hội, lúc đó anh ta mới nhận ra Nhiếp Xuyên lùi một bước là để tiến hai bước, cách anh ta càng gần, khả năng bị cướp bóng lại càng lớn, cho nên cậu đơn giản lùi về phía sau!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau