Manh Sủng Mạnh Nhất Vạn Người Mê

Chương 19: Công tước tinh tế và thiếu niên tai mèo

Trước
Tác giả: Thủy Sâm Sâm

Edit + beta: Rindoll

_______________________

Cũng thật trùng hợp, ngày đó hình ảnh chú mèo xả thân cứu Tước vừa khéo bị fan chụp lại, quay thành video. Với tâm trạng tức giận và biết ơn, người đó đã đăng vedeo quý giá này lên mạng chỉ ngắn ngủn vài ngày.

Fanboy fangirl thảo luận tổ hợp giữa Tước gia và mèo, hò hét mèo con thật đáng yêu, Tước gia ngầu bá cháy.

Hiện giờ sức nóng vẫn không thay đổi, đã gây ra làn sóng che trời lấp đất.

"Oa! Thần mèo của tui thật dũng mãnh! Bảo bối mèo thật khí phách!"

"Cảm ơn mèo nhỏ đã cứu trụ cột của đế quốc, cảm ơn. Thần linh ơi, hãy cho mèo nhỏ sống lại đi."

"Thấy cảnh này, mắt tui đỏ hoe, rõ ràng nhỏ yếu như vậy, nhưng lại vĩ đại như thế. Đừng chết! Cố lên! Chúng tôi sẽ cầu nguyện cho em, em là bé mèo giỏi nhất!!"

"Có Tước gia ở đó, chắc chắn mèo nhỏ sẽ không sao, mọi người tin tưởng Tước gia và tin chú mèo thần kỳ này!"

Video này thổi quét toàn bộ đế quốc, hầu như ảnh hưởng tất cả mọi người, tuy có vài người có suy nghĩ xấu, cho rằng mèo con chỉ là súc vật, không đáng giá được mọi người cúng bái như tổ tiên. Nhưng ngay sau đó bình luận này nhanh chóng bị hàng ngàn hàng vạn tiếng nói công khai lên án đè ép xuống.

Người kế vị đế quốc bị tập kích không bao lâu, quốc vương bệ hạ nhận được tin, vội chạy đến Tước phủ, biết Tước gia không sao, ngược lại là chú mèo xả thân cứu cháu trai, trong lòng ông xúc động. Hơn nữa sau khi mèo con xảy ra chuyện, sự lãnh khốc của cháu trai liên tiếp sụp đổ khiến ông vô cùng đau đớn.

Quốc vương hoàn toàn từ bỏ giãy giụa, con mèo này xứng đáng để cháu trai đào tim đào phổi¹.

Nếu có thể tỉnh lại, ông sẽ giúp đỡ. Dù cháu trai muốn tổ chức hôn lễ với mèo, ông cũng có thể chấp nhận.

Bảy ngày, cuối cùng mèo con cũng tỉnh lại.

Bảy ngày này, toàn bộ người dân đế quốc đều im lặng chúc phúc, im lặng cầu nguyện.

Nhận được tin mèo con tỉnh lạ, quốc vương bệ hạ nhìn những dòng tin nhắn vô tận trên mạng, vừa vui mừng vừa cạn lời. Vui vì đế quốc chưa từng đoàn kết như vậy, cạn lời vì nguyên nhân đoàn kết là một con mèo nổi tiếng trên internet.

Được rồi, cũng có thể là vợ của cháu trai ông.

Với tư cách là vị vua của một đất nước, quốc vương phát thông báo từ phía chính phủ —— Mèo, tỉnh rồi.

Chỉ ngắn ngủn ba chữ, hoàn toàn thổi bùng điểm sôi trào của đế quốc, bảy ngày nay không biết có bao nhiêu người bị bé con ảnh hưởng, nó tỉnh lại rồi!!

Do có quá nhiều bình luận, trang web chính thức rơi vào tình trạng kẹt cứng, quốc vương cười nói: "Độ nổi tiếng của mèo nhỏ cũng cao thật."

Mấy ngày nay, người hâm mộ mèo anh hùng nhiều tựa như quả cầu tuyết, nhanh chóng tìm hiểu về chú mèo của trụ cột đế quốc, khi biết mèo nhỏ tỉnh lại, có càng nhiều người bị bắt giữ bởi sự tích anh dũng và sự đáng yêu của mèo nhỏ, mèo nhỏ lại chiếm được rất nhiều tình cảm của mọi người lần nữa.

Mạc Vân Thịnh tỉnh lại do bụng kêu vang, ngồi trên đệm nhung nhỏ độc quyền, hai móng vuốt nhỏ bám lên bàn tay, liếm muỗng canh cá.

Lạc Hàn Diễn cố tình thổi nguội rồi mới cho ăn, sợ đầu lưỡi non nớt phấn hồng mèo nhỏ bị nóng.

Hai người ấm áp ăn cơm, quốc vương thì... Bùng nổ.

Trong bữa ăn, Lạc Hàn Diễn nói về những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày qua.

Chiến tranh thắng lợi vang dội, Liên Văn Vân bị bắt giam trở thành thứ vứt đi của Liên bang, một mình hắn cõng nồi⁰ vì tội xâm lược đất nước. Liên bang cũng bồi thường tiền chiến tranh với số lượng lớn, chiến tranh hai nước coi như kết thúc. Tiền chuộc những tù binh bị quân đội Tước gia bắt khiến Liên bang phải đổ máu rất nhiều, có thể tưởng tượng mấy năm sau, Liên bang yếu kém không thể gây thêm sóng gió, khoáy động rắc rối.

Vị tướng quân bán nước cầu vinh vừa bước ra khỏi ngục tối, chưa kịp khóc vì được nhìn thấy thế giới lần nữa thì đã bị kéo lên tòa án quân sự, phán tội phản quốc và bị tịch thu hết mọi thứ, không những vậy còn bị tống vào hầm mỏ tăm tối không có ánh mặt trời làm lao động cải tạo, mùi hầm mỏ khó ngửi, môi trường không tốt thiếu hụt tài nguyên, sẽ bị tù phạm gian xảo hành hạ. Tướng quân từng lừng lẫy một thời sẽ phải trải qua nửa cuộc đời đã được viết nên.

Mạc Vân Thịnh không biết kết cục của tên sát thủ, nhưng cậu có dự cảm có lẽ sẽ không tốt đẹp.

Cậu chỉ cảm thấy Thiên Đạo tuần hoàn, Thiên Đạo không tha cho ai.

Lúc trước Boss bị Liên Văn Vân hãm hại, bị ép cõng nồi trở thành người bị vứt bỏ, giờ tình cảnh hoàn toàn ngược lại. Boss trở thành anh hùng đế quốc, quốc vuơng cũng không bệnh nguy kịch, đế quốc vẫn hùng mạnh như xưa, thậm chí sắp phát triển hơn.

Liên bang không cướp được con chip, thất bại thảm hại.

Mất nhiều người lãnh đạo, lưng đeo gánh nặng tiền chuộc và bồi thường khổng lồ, những năm gần đây kinh tế rơi vào tình trạng suy giảm, thậm chí xuất hiện rối loạn. Ngược lại đế quốc nhận được số lượng lớn bồi thường thiệt hại do chiến tranh, đế quốc sẽ nâng cao một bước.

Vận mệnh Boss hoàn toàn được viết lại, những quý tộc đã từng ngang ngược, không lâu sau sẽ bị loại bỏ. Còn về nguyên nhân...

Thái tử suýt bị ám sát.



Trên thực tế, Mạc Vân Thịnh nhờ hệ thống nên mới biết được sự thật, kế hoạch ám sát là do quý tộc đế quốc bày ra.

Mạc Vân Thịnh im lặng thấp nến cho vị quý tộc kia, rồi nghiến răng tố cáo. "Mieo mieo!"

Lạc Hàn Diễn: "Sao vậy?"

Mèo con đang ăn ngon lành, bỗng tức giận đứng lên.

Boss nghe không hiểu ngôn ngữ của mèo. Mạc Vân Thịnh mềm mại kêu vài tiếng, xòe chân nhảy lên ghế, luồng ánh sáng trắng chợt lóe, cậu biến thành người.

Biến thành dáng vẻ con người, Lạc Hàn Diễn vẫn say mê không đổi.

Cùng xem khung cảnh thần kỳ này còn có bác quản gia hiền từ. Vẻ mặt hòa ái luôn không đổi sắc của ông nứt ra.

Thiếu niên xinh đẹp quen thuộc này...

Chẳng phải là phu nhân ư?!

Thiếu gia mèo đáng yêu vừa nãy của họ chính là phu nhân!

Cả đời quản gia vượt qua nhiều gian khổ, trường hợp nào cũng từng gặp phải, giờ hoàn toàn sa vào kinh ngạc

Xâu chuỗi mọi việc xảy ra vừa qua, vẻ mặt quản cuối cùng cũng dịu lại. Đúng là có dự báo từ trước, nhưng chuyện này quá mức làm người nghe kinh sợ.

Phu nhân bị bệ hạ kiên quyết nhét vào Tước phủ có hành xử không tốt, quản gia không thích thiếu niên tùy tiện này. Nhưng khi so sánh với mèo con, quản gia chỉ còn lại cảm động.

Gì mà trốn tội, thay đổi thất thường, toàn là bịa đặt!

Mấy ngày nay cậu ấy vẫn luôn làm bạn với Tước gia!

Mèo nhỏ dựa dẫm Tước gia, thậm chí sẵn sàng hi sinh mạng sống vì ngài, nếu không phải vì yêu thì ai có thể làm việc nghĩa không chút do dự như thế?

Hồi trước chỉ cảm thấy phu nhân và phó quan là cá mè một lứa, hiện giờ xem ra, phu nhân vô cùng đáng yêu.

Với vỏ bọc loài mèo, quản gia không còn nảy sinh bất cứ ác cảm gì nữa, ngược lại cảm thấy vừa thú vị vừa vui vẻ. Tính cách mèo nhỏ vốn tò mò hiếu động và hơi kiêu ngạo, căn bản không phải phu nhân sai, mà là do di truyền chủng tộc! Còn nhớ rõ hình ảnh mèo con ngậm quả cầu lông không?

Cuối cùng sóng to gió lớn cũng qua đi, quản gia thầm nghĩ vài phút sau mới trở lại bình thường.

Mèo con tin tưởng ông như vậy. Hay ông làm thêm bánh pudding² dinh dưỡng cho ngài ấy nhỉ? Quản gia vừa cười vừa rời đi.

Bên kia, Mạc Vân Thịnh đã tức giận báo cáo xong.

Lạc Hàn Diễn ôn hòa nói: "Được, giao cho anh." Yêu tinh luôn có năng lực kỳ lạ, có thể dễ dàng biết được sự thật, Tước gia thấy nhưng không sợ.

Mạc Vân Thịnh không bị nghi ngờ, tâm trạng rất tốt, dùng sức gặm một miếng cá, trong miệng lập tức tràn đầy mùi thơm muốn ngừng mà không được.

Sau khi tố cáo, Mạc Vân Thịnh vô cùng yên tâm.

Lạc Hàn Diễn cũng không làm cậu thất vọng, chỉ trong vòng hai ngày, một vị công tước quý tộc nào đó không may gặp nạn, bị giết không còn mảnh xương. Lần này, không may còn có một trong hai đứa con của hắn và một đứa con riêng.

Vị công tước có tổng cộng ba người con trai, tất cả đều chết hết.

Ban đêm, sau khi Tước gia bận rộn nguyên ngày mới nói cho Mạc Vân Thịnh biết tin này, cậu kinh ngạc đến đơ người: "Tước gia, thật lợi hại!"

Lạc Hàn Diễn xoay người đè thiếu niên xuống, hôn ngay khóe miệng.

Mạc Vân Thịnh đỏ mặt, gò má nóng hổi, đôi mắt ướt át ngượng ngùng, trông vô cùng ngon miệng.

Không cưỡng lại được sự quyến rũ của thiếu niên, Lạc Hàn Diễn hạ cánh môi, hôn sâu hơn, hôn đến mức làm thiếu niên mơ mơ màng màng: "Gả cho anh nhé? Đồng ý với anh đi.

Đầu Mạc Vân Thịnh nhão như keo dán, theo bản năng "Hưm" một tiếng, coi như trả lời.

Nhận được câu trả lời chắc chắn, Lạc Hàn Diễn hài lòng. Không ép mèo nhỏ tiếp nhận quá nhiều, chỉ hôn nhẹ, sờ chỗ này xoa chỗ kia bóp chỗ nọ rồi tha cho cậu.

Chờ đến khi Mạc Vân Thịnh hết thở dốc mới hoảng hốt nhớ lại rồi há hốc mồm.

Hình như cậu đã chấp nhận lời cầu hôn của Boss?!

Cậu là một con mèo giống đực đẹp trai! Đồng ý gả cho một người đàn ông!



Sau khi kiên quyết không thừa nhận, hậu quả cậu nhận được là nụ hôn càng nồng cháy và mang tính xâm lược hơn, giọt nước mắt thấm ướt bộ lông xù, mèo con chịu thua.

Hôn thì hôn.

Khi mọi người trên khắp thế giới biết mèo con tỉnh lại thì rất vui mừng, Tước gia đăng bản tuyên bố: Tôi sắp kết hôn.

"Phắc! Tước gia ngài còn nhớ con mèo bên hồ Đại Minh³ không?!"

"Chuyện này quả thật là tiết tấu có mẹ kế nè, một giây ngược luyến tình thâm, lời nói thâm tình dành cho mèo nhỏ sẽ không bao giờ thay đổi đâu rồi?!"

"Tước gia, không ngờ ngài lại tra như vậy, nếu ngài không thể đối xử tốt với mèo nhỏ, hãy buông tay để cho chúng tôi!"

"Rốt cuộc là tên trà xanh nào dám nhè ngay lúc trống mà vào, nhân lúc cháy nhà đi hôi của! Tôi tuyệt đối không chấp nhận công tước phu nhân!"

Khi mọi người đang tức giận, vẻ mặt quốc vương như trời sập: Cháu ngoại trai của ta thật biến thái! Nó muốn kết hôn với mèo!

Thế là hôn lễ được tổ chức trong bầu không khí kỳ lạ tại đế quốc.

Lúc nhìn thấy bánh bao mèo đứng trên lễ đài, cả thế giới đều im lặng.

"Phắc, đây không phải thật."

"Thì ra phu nhân là tròn tròn, cảm giác càng bị ngược nhiều hơn."

Hôn lễ diễn ra suôn sẻ, chú rể ôm mèo với vẻ mặt hạnh phúc, nói lời thề: "Mèo nhỏ, anh yêu em. Anh tuyên bố với trời và toàn thế giới, em là của anh, anh nguyện ý dùng sinh mạng để chứng minh trái tim của mình!"

Mạc Vân Thịnh hơi lúng túng xấu hổ, nhưng cũng có chút ngọt ngào.

Hệ thống: "... Thật trâu bò." Làm mèo công lược Boss, thành công làm Boss yêu mình, thành tựu này không ai sánh bằng.

Sau hôn lễ, mèo con xem như đã rõ đường⁴, lúc ở nhà thỉnh thoảng cậu sẽ biến thân, quản gia thấy nhưng không kinh ngạc. Sáng sớm khi quản gia thấy vẻ mặt phu nhân xuân ý nồng nàn cùng với hai lỗ tai mèo, ông im lặng thầm chuẩn bị đồ bổ tráng dương cho phu nhân và Tước gia.

Yêu tinh có tai mèo gì đó, quá nghịch thiên.

Quản gia cho rằng chắc chắn Tước gia sẽ không chịu đựng được, còn mấy chuyện khác, ồ, ông đã quen rồi.

Ngay cả khóa học nuôi mèo, Tước gia vẫn không rời mèo nhỏ. Nhưng thật ra bệ hạ bên cạnh bị ngược không biết bao nhiêu lần, ôm Mỹ Nhân bi phẫn không thôi.

Cách đây không lâu, ông đã biết được thân phận vợ của cháu trai, chính mắt chứng kiến dáng vẻ thiếu niên của cậu, cả người ông đều không ổn. Lúc này này thấy hai đứa nó đang trong giờ học mà còn thân mật dính nhau, ông dữ tợn nghĩ: Nếu là vợ chồng, còn học nuôi mèo chi nữa, mau cút về lăn giường cho ônggggg!

Xong chương 19.

__________________________

(0) Cõng nồi: Nghĩa đen là "Mang cái nồi trên lưng", nghĩa bóng "Chịu lỗi thay người khác" {Nguồn hiểu biết Baike baidu}

(1) Đào tim đào phổi: Chỉ tim và phổi cho đối phương chứng tỏ tình cảm của một người dành cho người khác là chân thành, không giả dối, có thể chịu được thử thách, điều đó cũng cho thấy người này sẵn sàng vì người đó mà cống hiến mọi thứ. {Nguồn hiểu biết zhidao.baidu)

(2) Pudding: Thật ra chỗ này tác giả viết nhầm bánh Pudding (布丁 → bùdīng) thành Miếng dán (补丁 → bǔdīng). Lúc mị edit tới khúc này mà muốn rớt não =))

(3) Hồ Đại Minh: Ai có xem Hoàng Châu Cách Cách thì sẽ biết hồ Đại Minh là gì. Trong phim Tử Vy đã nhờ Tiểu Yến Tử hỏi hoàng đế: Rằng Càn Long còn nhớ Hạ Vũ Hà bên Hồ Đại Minh không? Tức mẹ của Tử Vy tên Hạ Vũ Hà sống ven hồ Đại Minh, Càn Long từ Kinh Thành trên đường đến vùng Giang Nam, trùng hợp đi qua hồ Đại Minh và quen được mẹ của Tử Vy. Thế là 2 người bén duyên, abcxyz rồi Càn Long phủi mông bỏ đi =)), Tử Vy lọt lòng.

(4) Rõ đường: Con đường tươi sáng. Ý nói thân phận mèo con đã được sáng tỏ, nên muốn làm gì thì làm.

________________________

Tác giả có lời muốn nói: Đổi chăn bông, lấy ra một cái mới, sau đó... Bị Hắc Cầu làm hư.

Giống như một mũi khoan nhỏ, nó hung ác chui vào chăn bông, mút mạnh, hút hết đầu này đến đầu kia, làm rụng lông mền!

Của tui!

Muốn tìm Hắc Cầu, đẩy chăn ra là tìm được, cảm giác nó sẽ hít thở không thông nên muốn cho nó ra ngoài.

Nhưng ngược lại, hôm nay Đản Đản thế mà liếm Cầu Cầu mà không liếm tui!

________________________

Rindoll: Kết thúc thế giới 1 rồi nhá ^ w ^ ♥. Thật ra tui edit hơn 60 chương rồi, nhưng mấy bản edit sau này nó phèn quá nên tui không đăng, tui đang sửa lại á. Chừng nào sửa xong sẽ đăng lên 0 w 0 ♥ Cảm ơn mọi người vẫn luôn quan tâm đến bộ truyện ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước