Mạt Thế Chi Khô Lâu Nắm Quyền

Chương 2: Dị năng thăng cấp

Trước Sau
Edit: Cu

Beta: Cu

Cao sóc mơ một giấc mơ, giấc mơ rất dài, trong mơ hắn bị kẻ mà hắn coi là anh em ruột Lục Cẩm Thành đánh lén, một đao chém vào lưng, vết đao rất sâu, chém đứt luôn tình anh em của hai người, hắn bàng hoàng không thể tin hỏi tại sao, Lục Cẩm Thành chỉ cười lạnh một tiếng, mang theo kẻ thù của hắn vây bắt hắn.

Cũng may thực lực của hắn mạnh mẽ, cho dù đầu tiên bị đánh lén, cuối cùng vẫn trốn thoát, không bị anh em tốt hại chết, lúc suy yếu nhất lại bị một đám zombie vây đánh, hắn cứ ngỡ mình sẽ cứ thế mà chết, nào ngờ đám zombie cứ như bù nhìn rơm đồng thời ngã xuống đất.

Sau khi tất cả zombie đều biến mất không còn tăm hơi, chỉ còn dư lại một bộ xương khô, một bộ xương cả người có ánh vàng rực rỡ, xương khô đạp hắn một đạp làm hắn ngã thẳng vào hồ, hồ nước ấy thế mà không lạnh,  trái lại ấm áp cực kì, bốn phía có một ít chấm nhỏ tỏa ra ánh sáng lấp lánh trôi nổi bồng bềnh, chầm chậm hòa vào thân thể hắn.

Cảm giác ấm áp kia làm hắn không nhịn được muốn phát ra tiếng rên rỉ, hắn đâm thẳng vào trong hồ, vui sướng bơi qua bơi lại, vừa lúc đó, một bộ xương khô lấp lánh đột nhiên từ trong nước hiện ra, móng vuốt sắc bén hướng thẳng tới ngực hắn mà đâm…..

Cao Sóc đột nhiên từ dưới đất ngồi dậy, ánh mặt trời chói chang chiếu xuống cơ hồ làm hắn không mở được mắt ra, theo phản xạ giơ tay che lên mắt, xuyên qua kẽ hở của những ngón tay, hắn phát hiện ra mình vẫn còn nằm ở chỗ ngày hôm qua té xỉu. Bây giờ cũng không thấy bóng dáng của bộ xương khô, hắn liền cúi đầu sờ ngực một chút, may mắn hoàn toàn không có miệng vết thương, hóa ra chỉ là một giấc mơ.

E rằng ngày hôm qua mình quá mệt mỏi nên xuất hiện ảo giác, Cao Sóc từ dưới đất đứng lên, hắn hoạt động thân thể, chỉ cảm thấy toàn thân thư thái, cả người tràn đầy sức lực sử dụng không hết, duỗi tay sờ vết thương sau lưng, ngay cả vết thương bị đao chém sâu đến tận xương cũng tốt hơn nhiều.

Quan trọng nhất là, dị năng của hắn tăng lên một cấp, từ cấp ba biến thành cao thủ cấp bốn, đây là điều mà Cao Sóc không hề nghĩ tới, tận thế đến lâu như vậy, trong căn cứ Quang Minh chỉ xuất hiện một vị dị năng giả cấp bốn, người khác cũng chỉ ở khoảng cấp hai cấp ba.

Cảm nhận được thân thể tràn đầy năng lượng, trong lòng Cao Sóc vui vẻ, giơ tay hướng không trung vung lên, ba chiếc đao băng như tên rời cung, bay về phía xa nhanh như chớp, rơi trên mặt đất, phát ra tiếng vang giòn giã, mặt đất lập tức xuất hiện vô số vết nứt, sau đó sụp xuống một cái hố to.

Hắn xòe tay ra trước mắt, cũng không biết thế nào mà mình lại thăng cấp, dù sao trước đó một chút dấu hiệu đột phá cũng không có, nghĩ tới nghĩ lui đều chỉ có thể nghĩ đến thời điểm nguy cấp nhất kia, ánh sáng vàng từ trên trời giáng xuống, tuy rằng lúc đó rất nguy hiểm, nhưng hắn cảm thấy rõ ràng có thứ gi đó tiến vào thân thể hắn, lúc này, sau lưng truyền đến những tiếng bước chân kỳ quái, kèm theo tiếng xương cốt ma sát với nhau.

Cao Sóc quay đầu nhìn lại, liền thấy một bộ xương khô từ đường lớn đối diện đi tới, trên xương sọ có một quả bóng nhỏ, là loại bóng cho trẻ em chơi, lớn chừng hai nắm tay, theo bước chân đi lại của xương nhỏ lung lay, xương nhỏ thấy hắn tỉnh rồi, há miệng phát ra âm thanh kèn kẹt, xương khô màu vàng kim tắm dưới ánh mặt trời, càng làm cho Cao Sóc nhớ đến cái từ thánh khiết mặc dù phong cách hoàn toàn không liên quan gì tới nhau.



Khóe miệng Cao Sóc không nhịn được giật giật, hắn cảnh giác nhìn bộ xương khô này, hóa ra ngày hôm qua không phải là ảo giác, nghĩ như thế sắc mặt Cao Sóc trở nên nghiêm trọng, trong tay âm thầm ngưng tụ sức mạnh, ngay lúc bộ xương lạch cạch đi đến cách chỗ hắn ba trượng*, Cao Sóc bỗng nhiên chuyển động.

*1 trượng = 3,33m

Tay vừa nhấc, lập tức có một cái băng trùy cỡ lớn xuất hiện trên không trung, tản ra từng luồng khí lạnh, hướng đến phía bộ xương tập kích, tốc độ của xương nhỏ linh hoạt vô cùng, chỉ nhẹ nhàng nhảy một cái, bay thẳng ra ba trượng phía bên trái, quả bóng trên đỉnh đầu rơi xuống mặt đất lăn tới bên cạnh chân Cao Sóc.

Bé xương vừa thấy quả bóng rơi xuống đất đã muốn vội vàng đi nhặt, căn bản không chú ý đến động tác của Cao Sóc, một giây sau Cao Sóc nhảy lên một cái, chân phải mạnh mẽ giơ lên đạp về phía nó.

Xương nhỏ bị Cao Sóc cho ăn nguyên một đạp tàn nhẫn bay thẳng ra ngoài, rơi xuống đất lập tức vỡ vụn, thành từng mảnh từng mảnh, xương sọ bay thật xa, đập vào một cây cột đá ở xa xa, sau đó bất động.

Thành công? Cao Sóc có chút nghi ngờ, dường như quá dễ dàng, hắn nhìn chằm chằm bộ xương rơi nát trên mặt đất, hồi lâu cũng không thấy xương khô nhúc nhích, rốt cục thở phào nhẹ nhõm, lau đi mồ hôi bị mặt trời phơi ra trên trán, ngẩng đầu nhìn không trung, rõ ràng nửa tháng trước còn tuyết rơi, bây giờ lại biến thành ngày hè chói chang, không biết tận thế đến khi nào mới có thể kết thúc.

Liếc nhìn xe ở trạm xăng dầu, Cao Sóc thở dài một tiếng, ngày hôm qua hắn đã kiểm tra qua, đều không có dầu, ngay cả bên trong trạm xăng, cũng bị cướp hết sạch, xem ra chỉ có thể đi đến nơi khác tìm.

Mới vừa đi được hai bước, bên tai bỗng truyền đến một chút âm thanh, Cao Sóc quay mạnh người lại, tức khắc nhìn thấy một màn làm hắn tê cả da đầu, chỉ thấy bộ xương khô bị hắn đạp chia năm xẻ bảy đang đứng lên.

Những cái xương bị vỡ vụn tự chuyển động, xương tay chân rơi trên đất di động qua lại, bày ra động tác kỳ quái, ngay cả xương ngực ở nửa người trên cũng nhảy tới nhảy lui trên đất, cảnh kia có bao nhiêu đáng sợ liền có bấy nhiêu đáng sợ.

Sau đó chúng tự động bay lên, tự mình lắp thành một khung xương hoàn chỉnh, xương đầu bị bay ở rất xa cũng tự động bay về vị trí cái cổ, phát ra tiếng xương cốt lắp ráp, xoay xoay vài vòng, trở lại vị trí ban đầu, đối với Cao Sóc phát ra tiếng “kèn kẹt”.

Rõ ràng không có đôi mắt, mà không biết tại sao, Cao sóc nhìn cái đầu lâu trống trơn kia, nhìn thấy một biểu cảm ghét bỏ, đây là ghét bỏ hắn, Cao Sóc cảm thấy hình như mình xuất hiện ảo giác, nếu không, làm sao nhìn ra được biểu cảm của một bộ xương khô, không, xương khô có biểu cảm, đây là câu chuyện buồn cười nhất trong những câu chuyện cười.

Xương nhỏ chạy hai ba bước đến bên người hắn, tốc độ nhanh đến nỗi Cao Sóc còn chưa phản ứng lại được.

Xương nhỏ ghét bỏ nhìn boss, thực lực yếu đi thì thôi, tính khí còn tệ hơn, là một đàn em tốt, boss không vui muốn đạp người thì nên ngoan ngoãn đứng tại chỗ cho đạp, nhưng một lúc sau boss vẫn không cho nó tới gần là chuyện gì đây? Lẽ nào muốn vứt bỏ nó?



Chắc vẫn tức giận nó không tìm được bảo bối kia về, bé xương gãi gãi xương sọ, suy nghĩ một chút rồi nhặt lên quả bóng nhỏ trên đất đưa cho Cao Sóc, trong miệng phát ra tiếng “kèn kẹt”.

[Boss đừng tức giận, bảo bối không còn tui còn cái lớn hơn cho anh nha.]

Đáng tiếc Cao Sóc không hiểu xương nhỏ đang nói gì, thấy đối phương duỗi tay về phía hắn liền nhanh chóng lùi về sau một bước, cảnh giác nhìn xương nhỏ, tốc độ này, nếu zombie sở hữu, thì có bao nhiêu đáng sợ.

Boss tại sao vẫn còn tức giận? Xương nhỏ không có hiểu, thôi, đi cùng boss trước đã, đỡ cho hắn bị đám tạp nham thấp kém giết mất, trước đây boss cũng từng che chở nó, nhưng mà nếu boss không có khôi phục lại được thực lực, chờ một ngày nào đó nó không nhịn được, liền đem boss giết chết còn mình trở thành boss tiếp theo.

Xương nhỏ bước về phía trước một bước, kiên trì muốn cho lão đại nhận lấy chiến lợi phẩm của mình.

“…” Cao Sóc lùi một bước.

” Kèn kẹt kèn kẹt! ” Boss ơi tui sai rồi, anh không tức giận có được không?

Tiếp tục lùi!

” Kèn kẹt kèn kẹt!” Được rồi, boss anh thắng, tui cố gắng chờ anh thêm một quãng thời gian nữa, cùng lắm là sau này tui sẽ không giết anh, cho anh làm đàn em của tui, như vậy là được rồi đúng không, dù sao bây giờ anh cũng yếu như con gà giò vậy.

Gà? Đó là thứ gì? Xương nhỏ ngẩng đầu nghi ngờ, từ khi đến nơi kì quái này, trong đầu của nó thỉnh thoảng không tự chủ được thoát ra một số đồ vật nó không biết.

Cao Sóc rốt cục dừng bước lại, nhìn xương nhỏ đang đứng trước mặt, hắn thế mà phát hiện ra đối phương không có chút ác ý nào với hắn, trái lại lại giống như đang lấy lòng mình, hắn chần chờ tiếp nhận quả bóng trên móng vuốt của xương nhỏ.

Boss cuối cùng cũng không tức giận, xương nhỏ vui vẻ khoa tay múa chân, chỉ là một bộ xương khô làm ra cái động tác này, thoạt nhìn kinh khủng cực kì, là người bình thường đã sợ đến ngất đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau