Mạt Thế Chi Khô Lâu Nắm Quyền

Chương 67: Trận quyết đấu cuối cùng [2]

Trước Sau
Edit: Cu

Cao Sóc mới nhảy lên không trung, thì ở giữa bầy zombie, cũng có một con zombie cấp chín xông ra vung tay, hai luồng gió xoáy lao thẳng tới trước mặt, xé ra tiếng gió giữa không trung, cản lại đường đi của Cao Sóc.

Cao Sóc nhấc tay vung ra, một lá chắn băng to lớn chặn trước người, đao gió xẹt qua, đánh vào lá chắn băng, phát ra tiếng ầm ầm, đồng thời lộn một vòng giữa trời, người như đại bàng giương cánh rơi xuống đất, tay phải nắm thành quyền, sương mù nhàn nhạt tỏa ra xung quanh tay, nện một đấm thật mạnh xuống đất, vô số vết nứt trào lên.

Đi cùng vết nứt, làn băng lạnh cứng cáp, như là đến từ giữa ngày đông giá rét, không khí đông lại trong nháy mắt, băng lạnh nhanh chóng lan ra bốn phương tám hướng, hắn nhảy vô cùng xa, như là một nhảy là đi ngàn dặm, chờ rơi xuống đất, là đã đứng ở giữa bầy zombie, khi băng tràn ra xung quanh, giống như là đóng băng cả ngàn dặm, đem tất cả zombie xung quanh đông thành cục đá.

Hắn hơi giậm chân một cái, zombie bị đóng băng như là có một bàn tay vô hình bóp lấy, bỗng nhiên tự mình nổ tung, vụn thi thể và tinh hạch rơi trên đất, máu tươi biến sương thành sương máu, zombie cấp chín dẫn đầu không nghĩ rằng Cao Sóc lại mạnh như vậy.

Hơi ngẩn ra một chút, sau đó nổi giận gầm lên, hai tay vung ra, cuốn lên gió lốc mãnh liệt, nhào về phía Cao Sóc, Phương Lập Hiên thả người tiến lên, một tia chớp thật lớn cản lại đường đi của zombie cấp chín, lười biếng nói: “Đối thủ của mày là tao, đừng có lầm chứ.”

Khắp toàn thân hắn đều tràn đầy sấm sét màu tím, bỗng bước về phía trước một bước, vung hai tay lên, trong không khí xuất hiện lưới điện chằng chịt, đánh về phía con zombie cấp chín.

Cuối cùng thì quân đoàn zombie cũng xông lên đánh nhau với dị năng giả của loài người, vô số zombie cao cấp xông lên trước, với ý định tiêu diệt chút dị năng giả cấp thấp trước, để zombie vọt vào trong căn cứ cuối cùng của loài người này, thành viên của đoàn lính đánh thuê Long Ngạo Thiên cũng tiến lên, nhanh chóng tìm kiếm đối thủ.

Một ít zombie cấp thấp thấy không có dị năng giả ngăn mình, liền chạy đến chỗ tường phòng ngự, chúng mới đến gần, còn chưa kịp tấn công, liền thấy tường thành nhìn như bình thường này sống lại, bốc lên vô số lỗ nhỏ.

Từ những cái lỗ này, xuất hiện những ta sáng đỏ, chằng chịt khắp nơi, hình thành một chiếc võng phòng ngự, những con zombie kia vừa bị bắn trúng, toàn thân đã bị đâm thành cái sàng, ánh sáng nhìn bình thường, hóa ra đều là laser cả.

Một vài con zombie cao cấp xuyên qua được lưới laser, lập tức bị dị năng giả đứng trên tường thành giết chết.

Cao Sóc và vua zombie cuối cùng cũng đối mặt với nhau, một người một zombie vọt lên, dùng dị năng so đấu nhanh như chớp giữa không trung, năng lượng màu trắng và năng lượng màu đen đụng vào nhau, va chạm làm phát ra tiếng nổ “Ầm” vang giữa không trung.

Vua zombie rơi trên mặt đất, chỉ hơi hơi lùi về sau một bước, mà Cao Sóc, lùi về phía sau những ba bước mới dừng lại được, hắn nhàn nhạt liếc nhìn vua zombie một cái, lặng lẽ thả tay về phía sau lưng, hắn cảm giác được bàn tay phải của mình đã bị dị năng của đối phương làm bị thương, toàn bộ cánh tay tê đi, thấy sấm sét trùm lên toàn bộ cánh tay vua zombie, không khỏi hơi nhíu mày một chút, chẳng phải vua zombie có tất cả các dị năng hay sao, sao lại có dị năng hệ sấm sét mạnh như thế?

“Nhìn thực lực của cậu cũng không tệ lắm, nhưng mà vẫn kém cao thủ số một một chút, ngay cả cậu ta cũng chẳng phải đối thủ của ta, cậu thì lại càng không thể, cao thủ số một đâu, chẳng lẽ ra trận rồi bỏ chạy.” Đôi mắt đỏ tối tăm nhìn trong đám người mấy lần, không thấy An Tử Lâu.

Lại nhìn nhìn về phía Cao Sóc một cái, bác sĩ Lạc Cơ lộ ra một nụ cười tà ác, nói: “Ta nhớ cậu, lần trước gặp cậu phá hỏng một cái xác của ta, phá hỏng toàn bộ kế hoạch ban đầu.”

“Bây giờ thấy ông, tôi cũng muốn giết chết ông như vậy thôi, tiếp chiêu đi.” Cao Sóc đột nhiên đi về phía trước một bước, hai tay nắm vào giữa không trung, một cái băng trùy khổng lồ chui từ dưới đất lên, đánh về phía bác sĩ Lạc Cơ nhanh như chớp.

Bác sĩ Lạc Cơ ngay cả chớp mắt cũng không thèm, khi băng trùy bắn trúng hắn, cả người hắn bỗng nhiên biến thành lỏng như nước, băng trùy xuyên qua thân thể hắn, rơi xuống đất, nổ tung dưới bùn, bác sĩ Lạc Cơ uốn một cái, khôi phục lại bộ dáng như lúc ban đầu.

Hắn giơ tay phải lên, sấm sét phun trào, điện tím lấp lóe, ẩn chứa năng lượng khổng lồ, từ từ hình thành một quả cầu sét vô cùng lớn, Cao Sóc hơi di chuyển chân trái một chút, cảm nhận được sự nguy hiểm từ quả cầu sét, xung quanh hắn bắt đầu có sương trắng bay bay, sương dần trở nên nồng nặc, bao hắn vào giữa trong chớp mắt.

Vua zombie bỗng nhiên xông về phía Cao Sóc, quả cầu sét trong tay bay nhanh, đập thẳng về phía mặt Cao Sóc, lúc này Cao Sóc nhảy một cái thật nhanh về bên trái, nhảy khỏi phạm vi tấn công của quả cầu sét, đồng thời xung quanh hắn cũng xuất hiện một loạt kiếm băng lóe ánh sáng lạnh.

Những kiếm băng kia vừa mới xuất hiện đã tấn công về phía bác sĩ Lạc Cơ ở những góc độ khác nhau, tốc độ của hắn không hề chậm lại, sau khi đánh chiêu ra, lập tức lùi về sau một cái, tránh khỏi quả cầu sét đang bay đến, quả cầu sét hắn vốn đã tránh được rồi, khi bay đến giữa chừng, lại đột ngột nôt tung ra, hình thành những quả cầu sét mini.

Khi Cao Sóc rời khỏi mặt đất, liền nhanh chóng lùi ra, nhưng tốc độ của hắn vẫn hơi chậm một chút, cầu sét nhiều chi chít, chỉ cần hơi quẹt vào là bị thương, bị một quả cầu sét quẹt qua, dòng điện mạnh mẽ lập tức chạy qua cơ thể hắn, Cao Sóc rên lên một tiếng, lung lay một chút, mới cố gắng ổn định lại bản thân.



Dị năng hệ sấm sét, không hổ là dị năng tấn công mạnh nhất, phạm vi tấn công cũng mạnh nhất trong số tất cả các dị năng.

Băng kiếm được bắn ra tiếp tục cắt ngang không khí, sau khi bắn trúng vua zombie, liền bị vua zombie dùng dị năng hóa lỏng tránh mất, bác sĩ Lạc Cơ hừ nhẹ một tiếng, giơ tay phải lên, đang định thừa cơ Cao Sóc bị thương, tấn công hắn lần nữa, thì sắc mặt bỗng biến đổi, chỉ cảm thấy người tê rần, cúi đầu nhìn mấy chiếc băng kiếm xuyên qua người mình.

Hóa ra Cao Sóc dùng góc độ xảo diệu, sau khi bác sĩ Lạc Cơ tránh được, kiếm băng va vào nhau rồi lộn ngược trở lại, vì thế Cao Sóc mới có thể khiến bác sĩ Lạc Cơ bị thương.

Hắn phân tích tỉ mỉ sức mạnh của bác sĩ Lạc Cơ, có kết luận giống với kết luận của An Tử Lâu, chỉ cần tốc độ của mình nhanh hơn tốc độ hóa lỏng cơ thể của dị năng, thì mới có thể khiến đối phương bị thương, quả nhiên là như vậy.

“Nhân loại đáng chết, dám làm tao bị thương, tao muốn mày phải trả giá thật lớn!” trong đôi mắt tối tăm đỏ lửa của bác sĩ Lạc Cơ chợt lóe lên sắc màu khát máu, khí thế cả người nhanh chóng dâng lên, uy thế dời núi lấp biển tuôn ra ào ào, trong không khí đột nhiên xuất hiện những giọt mưa tinh tế, sau đó, vô số sấm sét đập xuống ầm ầm.

Tố lốc gào thét, mưa rơi ào ào, sấm sét vờn quanh, phát ra những tiếng ầm ầm, trong giây phút này, như là ông trời đang nổi giận, cuồng lôi thiên hàng, tử quang lấp lóe.

Uy lực của chiêu này thực sự quá lớn, phạm vi cũng khổng lồ, dị năng giả và zombie đang chiến đấu chung quanh, bị sấm sét đánh trúng, lại thêm cả tố lốc và mưa độc, ngay cả một tiếng kêu cũng không phát ra được, hóa thành than tro hết.

Quanh thân Cao Sóc bao một tầng băng thật dày, nhanh chóng chạy trên đất bằng, lá chắn băng của hắn chỉ có thể cản được tố lốc và mưa độc, nhưng không thể nào cản được sấm sét, chỉ có thể không ngừng tránh né chỗ sét đang ùn ùn kéo đến kia, mấy lần suýt nữa thì bị sét đánh, sét vẫn cứ tàn phá trong mưa, càng ngày càng tiến về phía trước.

Bác sĩ Lạc Cơ đã lên cơn điên thì không thèm quan tâm trước mặt mình là thuộc hạ hay là dị năng giả, tất cả đều phải hứng chịu sự tấn công, trong nháy mắt, có vô số dị năng giả hi sinh, hay cả xương cốt cũng không còn.

Không thể cứ như thế, Cao Sóc hít một hơi thật sâu, uống một ống thuốc nâng cao dị năng, sắc mặt hắn càng trở nên nghiêm trọng, tuy trước mắt này đây sức mạnh của hắn gần với sức mạnh của vua zombie nhất, nhưng, dị năng hệ băng của hắn, đối đầu với dị năng hệ sấm sét là bị khắc chế, không có cách nào phát huy sức mạnh lớn nhất.

Ánh mắt hắn bỗng lóe lên, bỗng nhiên biến thành một ngôi sao băng, nhanh chóng đánh về phía vua zombie, tốc độ quá nhanh khiến không trung hiện ra một cái bóng mờ, một tia sét lớn đánh lên người Cao Sóc, khóe miệng hắn tràn ra vết máu, nếu không phải cơ thể dị năng giả cấp mười mạnh mẽ, thì đã hóa thành than từ lâu.

Nhưng mà, ngay khi hắn gần tới được chỗ bác sĩ Lạc Cơ, hắn bỗng nhiên giang rộng hai tay, vung mạnh lên, tạo ra một nhà tù băng kiên cố vây bác sĩ Lạc Cơ vào bên trong, nhà tù kín đến mức gió thổi cũng không lọt bao đối phương lại, Cao Sóc lại dùng sức, nhà tù thu lại càng ngày càng nhỏ, chỉ hận không thể ép bác sĩ Lạc Cơ thành phấn vụn.

Sấm sét cuối cũng cũng dừng tàn phá, chiến trường phía xa hỗn loạn tưng bừng, hai bên đều chết nhiều đến mức đếm cũng không xuể, thi thể nằm đầy trên đất, có thi thể là của zombie tiến hóa, cũng có thi thể là của dị năng giả, dù khi còn sống họ không thể chống lại kẻ địch, mà khi chết rồi vẫn chỉ là một bộ thi thể lạnh như băng.

“Ầm ầm!”

Một tiếng nổ tung cực lớn vang lên giữa trời, nhà tù băng kiên cố nổ tung ra, mảnh vỡ rơi đầy đất, sức mạnh màu đen bao lấy bác sĩ Lạc Cơ, hắn mạnh mẽ phá tan băng cứng, một giây sau, Cao Sóc cầm băng kiếm đâm xuyên đầu bác sĩ Lạc Cơ.

“Gào! Gào!”

Bác sĩ Lạc Cơ kêu thảm một tiếng, quanh thân bùng ra thứ sát khí ngập trời, hắn không nghĩ đến Cao Sóc lại có tốc độ nhanh bực này, trong cơn giận dữ hắn tóm được cánh tay Cao Sóc, sức mạnh màu đen quấn quanh tay Cao Sóc, một tay khác ôm đầu quát lên: “Loài người đáng chết, dám đâm vào đầu của tao, tao muốn giết mày.”

Khi sức mạnh đen bao lấy mình, Cao Sóc chỉ cảm thấy sức mạnh của hắn trôi dần đi, tay phải bị vua zombie tóm chặt, có làm cách nào cũng không thoát, ngay khi hắn định chặt đứt tay giữa mạng, thì một cây kiếm được ngưng tụ từ sét tím giáng từ trên trời xuống.

Tốc độ của chiêu kiếm này, như là xuyên qua cả thời gian, chém đứt cánh tay đang tóm lấy tay Cao Sóc của bác sĩ Lạc Cơ, Phương Lập Hiên lôi Cao Sóc nhanh chóng lùi về sau, vừa lùi vừa cười nói: “Cao thủ số một như mày thật chẳng ra sao, thế mà lại bị ép cho dẹp lép.”

Dáng vẻ của Phương Lập Hiên bây giờ siêu chật vật, máu me đầm đìa trên người, dị năng hệ gió gây ra vết thương vừa nhiều vừa sâu, hắn sắp thành người máu rồi, có thể nhanh chóng phóng ra kiếm kia, đã là giới hạn của hắn.

Cao Sóc đứng lại, lại uống thêm một ống thuốc nữa, chỉ là, dị năng giả cấp mười, thuốc này đã không còn tác dụng quá lớn, tay hắn cầm kiếm băng, xông về phía bác sĩ Lạc Cơ lần hai, thừa dịp hắn bị thương lấy mạng hắn.



“Grào!” bác sĩ Lạc Cơ ôm tay mình, rống lên một tiếng kinh thiên động địa, trong giây lát, ngay cả mặt đất cũng chấn động, giữa lúc đất trời rung chuyển, nghênh tiếp hắn là đống kiếm băng của Cao Sóc đang ùn ùn kéo tới.

Sau khi dùng dị năng hóa lỏng tránh khỏi kiếm băng, bác sĩ Lạc Cơ lập tức sử dụng teleport đến trước mặt Cao Sóc, dùng tay trái vỗ một chưởng vào vai Cao Sóc, Cao Sóc hơi nghiêng người, ngưng tụ một nắm đấm băng đánh về phía bác sĩ Lạc Cơ.

Bác sĩ Lạc Cơ ăn nguyên một đấm của Cao Sóc, sau đó, thuận theo cú đấm này xông về phía Phương Lập Hiên, móng vuốt sắc bén xuyên qua không khí, lập lòe ánh sáng lạnh, Phương Lập Hiên biến sắc, dù hắn có thể thấy động tác của vua zombie, mà cơ thể lại không kịp chuyển động.

“Cẩn thận!” Cao Sóc cưỡng ép bản thân uốn mình một cái giữa không trung, sau khi rơi xuống đất, giẫm mạnh một giẫm lên đất, xông về phía Phương Lập Hiên.

Bác sĩ Lạc Cơ lại trong nháy mắt này, xoay ngược người lại, sử dụng teleport lần hai, một giây sau, hắn đã xuất hiện trước mặt Cao Sóc, tay trái đâm mạnh vào ngực Cao Sóc, xuyên qua cả xương sườn.

“Cao Sóc!” Phương Lập Hiên gào lên một tiếng thảm thiết.

“…” Cảm giác nhói đau truyền đến từ ngực, trước mắt dần biến thành màu đen, Cao Sóc há miệng, môi hơi động, mà không thể nói nên lời, thân thể hắn nặng nề ngã xuống đất, ánh mắt vẫn cứ hướng về phía căn cứ Quang Minh.

“Boss, nếu anh mà nói yêu em, thì sau này em nói gì anh cũng phải nghe ha?” Thanh niên dựa vào ngực hắn, trong đôi mắt hẹp dài đào hoa long lánh đầy nước sau khi làm chuyện sắc tình, trong âm thanh lười biếng mang theo cả sự hồn nhiên.

“Đương nhiên, em nói gì anh cũng nghe.”

“Vậy chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời sao?”

“Ừm, tất nhiên là cả đời rồi.”

“Tốt quá, chắc chắn rồi, anh phải nghe em cả đời, cả đời.”

Có vẻ như là anh không thể giữ trọn lời hứa bên em cả đời được rồi…

An Tử Lâu… Xương nhỏ của anh…

Trong không gian, An Tử Lâu ngồi giữa ánh sáng vàng đang lên cấp, sau lưng cậu, ánh sáng vàng kim lấp lóe không ngừng, theo ánh sáng đang dần ngưng tụ thành cánh, một đôi cánh xương không ngừng mở rộng, dần dần giống với ba đôi cánh đã có sẵn.

Đồng thời trên đầu cậu, có một cặp sừng nhọn như của ác ma đang dần nhô ra, hoa văn màu đen đang không ngừng vờn quanh.

Ngay khi cậu sắp kết thúc, An Tử Lâu chỉ cảm thấy cả người chấn động, như đã mất đi thứ gì cực kỳ quan trọng, trong đầu truyền đến cảm giác đau thấu tim gan, chỉ dừng lại chút như thế, ánh sáng vàng quanh người cậu đột nhiên mờ dần, sức mạnh ít đi làm cậu lên cấp thất bại.

Cánh dần hình thành rụt trở lại, sừng ác ma cũng biến mất, An Tử Lâu không còn hơi sức đâu mà quan tâm đến chuyện thất bại, cậu sờ ngực, rõ ràng là chưa biến về hình người, nhưng cậu lại cảm nhận được nỗi đau giày xéo tâm can.

Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Boss!

Nhất định boss đã gặp chuyện rồi, boss và mình có mối liên kết tinh thần, lần đầu tiên An Tử Lâu hoảng sợ đến mức này, biến về hình người, lao khỏi biệt thự

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau