Mạt Thế Chi Tra Thụ Trọng Sinh

Chương 51

Trước
Sau khi Tiết San Tĩnh rời khỏi Mạc gia, gương mặt của bà ta chỉ mang đầy sự kinh ngạc và sợ hãi.

"Sự việc hôm nay, hy vọng Tiết phu nhân sẽ quên sạch sẽ, nếu không thì... "

Mặc dù Mạc Dịch Phàm chưa ra tay nhưng lời uy hiếp của anh vẫn văng vẳng bên tai bà ta.

Tiết San Tĩnh luôn biết đứa con trai này chưa bao giờ thích bà, thế nhưng bà ta lại không ngờ được, những việc làm đáng ra không có một ai biết trong quá khứ, toàn bộ đều nằm trong lòng bàn tay của con trai bà. Anh biết hết toàn bộ, hơn nữa còn trơ mắt nhìn bà ta lén lút làm, nhưng một chữ cũng không hỏi đến.

Tiết San Tĩnh dùng sức lắc lắc đầu. Đến tận ngày hôm nay, bà ta mới hoàn toàn từ bỏ ý muốn khuyên Mạc Dịch Phàm 'quy phục' mình, cũng không dám dùng danh nghĩa mẹ ruột để yêu cầu anh làm cái gì.

Về phía Mạc Dịch Phàm, anh hiện tại vẫn ngồi yên ở phòng làm việc, ánh mắt đầy thưởng thức nhìn một chiếc túi trắng không có chút thu hút nào trong tay, hai mày nhướng lên.

Chiếc túi này..... Khi anh đem di vật của Tiểu Ninh chôn xuống hình như có một cái y hệt.

Lúc đó, anh còn tưởng rằng, Mạc gia chỉ có duy nhất một cái mà thôi, mà nó lại còn là thứ cha Mạc coi như báu vật truyền lại cho anh. Khi ấy Mạc Dịch Phàm vẫn đang nghĩ Kỳ Ninh đã mất ở thị trấn Z, cho nên anh dứt khoát đem những thứ mà Kỳ Ninh thích và chiếc túi được cha Mạc xem trọng này, gom lại một chỗ, cùng nhau chôn xuống. Về sau, lại bị người đàn ông mặc đồ đỏ, mang theo dù đen đột nhiên cướp mất.

Không ngờ rằng, cha Mạc cũng đưa cho người yêu mình một chiếc túi giống như vậy.

Ngón tay Mạc Dịch Phàm khẽ vuốt bề ngoài của chiếc túi. Chất vải rất thô ráp, nhưng miệng túi, anh dùng cách nào cũng không mở ra được.

"Bịch bịch."

Mạc Nhị tay không chạy đến phòng làm việc của Mạc Dịch Phàm.

Mạc Dịch Phàm khẽ nhíu mày.

Mạc Nhị lập tức lên tiếng.

"Cả hai chiếc hộp đều được Kỳ thiếu giữ lại."

Trái tim vốn dĩ đang đập rất nhanh của Mạc Dịch Phàm đột nhiên trở lại bình thường. Anh nhìn Mạc Nhị nói.

"Em ấy có bảo là sẽ mặc bộ màu trắng hay bộ màu đen không?"

Sau khi Mạc Dịch Phàm nói xong, cánh tay đang cầm chiếc túi nhỏ vô thức siết chặt, dường như có chút khẩn trương.

Anh không biết, Tiểu Ninh của anh có còn nhớ đến bộ phim điện ảnh mà cả hai người đã từng cùng xem hay không, có nhớ trong phim hai nhân vật chính trong lễ cưới đã mặc gì hay không, có đoán được hàm ý của anh giấu trong đó hay không.

Mạc Nhị đầy kì quái nhìn Mạc Dịch Phàm, hắn liếc mắt một cái, có chút lúng túng nói.

"Không có. Kỳ thiếu chỉ nói đồ rất đẹp, thay phiên mặc là được rồi. Sau đó liền kêu tôi đi đi."

Khoé miệng Mạc Dịch Phàm giật giật.

Cũng đúng, đây quả thật là tác phong của Tiểu Ninh nhà anh.

Chỉ tiếc là, quần áo có thể thay phiên mặc, nhưng mà về vị trí của hai người... Tiểu Ninh của anh có chịu nằm dưới không?

"Người mặc áo đỏ kia, tìm kiếm thế nào rồi?"

Mạc Dịch Phàm tạm thời đem vấn đề trên dưới bỏ qua một bên, hỏi Mạc Nhị chuyện khác.

"Vẫn chưa tìm được hắn."

Mạc Nhị lắc đầu nói.

"Có điều, chúng tôi tìm được một người đã từng ở trong đội của người áo đỏ đó. Hắn ta nói, một tháng trước, khi hắn gia nhập vào đội ngũ của người áo đỏ, chỉ nói hắn rằng kêu người đó là Hồng Y, không hề nói ra tên thật của mình. Chẳng qua, tên Hồng Y đó dường như rất quan tâm đến một bên tai đã bị cắn mất của mình, hắn ta vẫn luôn hỏi thăm nơi nào có dị năng giả chữa trị."

"Dị năng giả chữa trị?"



Ngón trỏ Mạc Dịch Phàm đều đặn gõ lên mặt bàn.

"Tôi có nhớ, hình như ở thành phố A không hề xuất hiện dị năng giả chữa trị."

Mạc Nhị lại gật đầu.

"Ở thành phố A quả thực không có, những căn cứ ở gần chúng ta nhất, nếu có dị năng giả chữa trị, thì cũng là ở thành phố J, căn cứ Tây Bắc."

"Lại là căn cứ Tây Bắc sao."

Mạc Dịch Phàm thấp giọng lặp lại cái tên này, sau đó phân phó nói.

"Tiếp tục tìm kiếm đi."

Mạc Dịch Phàm tiếp tục phân công thêm một vài sự việc, sau đó lấy ra hai miếng tinh hạch cấp ba đưa cho Mạc Nhị, kêu hắn chăm chỉ luyện tập thăng cấp, rồi đứng dậy, cầm theo chiếc túi nhỏ khi nãy đi đến phòng của Kỳ Ninh.

Cho dù là thế nào đi nữa, anh cũng phải vì phúc lợi tương lai chuẩn bị một chút.

Mạc Dịch Phàm đẩy cửa ra, lúc đi vào trong vô tình ngay lúc Kỳ Ninh đang ở trong phòng tắm.

Tiếng nước từ trong ào ào truyền ra, hai mắt Mạc Dịch Phàm lập tức như keo 502 dán chặt vào cánh cửa thủy tinh trong suốt của phòng tắm. Thân hình nhỏ nhắn của Kỳ Ninh xuyên thấu qua cửa, chiếu thẳng vào trong mắt Mạc Dịch Phàm.

Hầu kết Mạc Dịch Phàm lập tức mất tự nhiên di chuyển lên xuống.

Kể từ lần anh đem quần áo Kỳ Ninh sạch sẽ cởi ra, hung hăng khi dễ cậu, Kỳ Ninh liền trốn vào không gian tránh mặt anh, trong suốt bảy ngày liền anh chưa từng gặp qua Kỳ Ninh. Mà anh và tiểu Tiểu Ninh kia, cũng đã bảy ngày chưa gặp nhau.

Mạc Dịch Phàm vừa nghĩ, liền nhanh chân bước đi, không chút khách khí đẩy cửa phòng tắm ra. Hai mắt anh xuyên thấu qua làn nước, thẳng tắp dừng trên thân ảnh mảnh mai trắng nõn trước mặt, thật lâu cũng không thể dời đi.

Kỳ Ninh trừng mắt nhìn người đàn ông da mặt dày này.

Lấy tinh thần lực hiện tại của cậu, Mạc Dịch Phàm vừa mở cửa cậu đã nhận ra, có điều lại không ngờ được, cái tên vốn dĩ từ trước đến nay đều chỉ đứng nhìn chăm chăm cửa phòng tắm, lần này lại tùy tiện đẩy cửa xông vào, hai mắt còn dính trên người cậu, ngay cả chớp lấy một cái cũng không có.

Ban đầu Kỳ Ninh còn có chút phiền lòng, Mạc Dịch Phàm dùng quần áo để ám chỉ hỏi cậu là ai trên ai dưới.... Đối với việc Mạc Dịch Phàm muốn biết ý kiến của cậu, Kỳ Ninh cảm thấy rất vừa lòng. Nhưng mà, về những việc đó, cậu thực sự không có một tí khái niệm nào cả.

Vào đêm hôm đó, ai ở trên ai ở dưới, thật sự Kỳ Ninh cũng không có bao nhiêu để ý. Bởi vì cậu vẫn luôn cho rằng, hai người đàn ông ở bên nhau, chắc hẳn ai cũng sẽ có lúc phải ở phía dưới thôi, chẳng qua số lần là nhiều hay ít ấy mà.

Còn việc cậu thấy phiền lòng, là bởi vì cậu cảm thấy ngày hôm đó, đều là lần đầu tiên của hai người.... Ai ở trên ai ở dưới có gì khác nhau hay sao?

Trong lòng Kỳ Ninh không thoải mái, liền khiến những người bên cạnh cũng phải không thoải mái theo.

Đặc biệt là người khởi xướng đang ở trước mặt cậu, cậu càng không muốn để cho anh thoải mái đâu.

Cho nên lúc nãy, Kỳ Ninh mới đem nước trong không gian đổ vào ấm nước đun lên, cố ý kéo dài thời gian tắm của mình, đơn giản là muốn tên Mạc Dịch Phàm này sẽ đứng ở bên ngoài sốt ruột nhìn cửa phòng tắm.

"Tiểu Ninh.... "

Mạc Dịch Phàm không hề biết được suy nghĩ của Kỳ Ninh, anh chỉ biết, thiếu niên xinh đẹp đang đứng trước mặt mình, khiến anh nhịn không được. Mạc Dịch Phàm lập tức nhào đến, đem cậu ấn lên tường khoá lại, bàn tay to lớn giống như lửa nóng, chậm rãi vuốt ve khắp nơi trên người thiếu niên, xoa nắn, niết, giống như đang giám định, lại giống như thưởng thức một trân bảo quý giá.

Sai lầm mà Kỳ Ninh phạm phải chính là kinh nghiệm. Trước mạt thế, Mạc Dịch Phàm chưa từng được cậu cho phép, đương nhiên không dám xông vào phòng tắm, nhưng hiện tại, Mạc Dịch Phàm đã được cậu đồng ý, hai người còn đang chuẩn bị kết hôn, làm sao anh có thể chịu nổi dụ hoặc được? Vừa nghe được mùi thịt, liền lập tức xông vào.

Kỳ Ninh đảo đảo tròng mắt, vừa định đẩy người đàn ông đang bám dính trên người mình ra, lại nghe được Mạc Dịch Phàm khàn giọng thì thầm vào tai cậu.

"Tiểu Ninh, em chọn màu trắng hay là màu đen?"

Cái người đàn ông này!

Kỳ Ninh trợn trắng mắt. Từ trước đến giờ cậu không hề biết Mạc Dịch Phàm sẽ biến thành một người đàn ông chu đáo như vậy, lúc này còn có tâm tư hỏi cậu cái vấn đề kia?

Kỳ Ninh mím môi, ngón tay nhẹ nhàng đảo qua hầu kết của Mạc Dịch Phàm, giống như chuồn chuồn nước lướt qua một cái, khiến cho Mạc Dịch Phàm không nhịn được nuốt nước miếng.



"Màu trắng màu đen gì? Em không hiểu ý của anh."

Kỳ Ninh nghiêm mặt nói, xong lại nhớ đến Mạc Dịch Phàm từng từ chối cậu một lần, cho nên lên tiếng lần nữa.

"Nhưng mà hiện tại, hai chúng ta vẫn chưa kết hôn, em nghĩ tốt hơn hết chúng ta nên giữ khoảng cách với nhau."

Vừa nói xong, Kỳ Ninh liền vươn tay, đẩy người đàn ông trước mặt ra.

Mạc Dịch Phàm trầm thấp cười một tiếng. Nếu lúc nãy anh còn cho rằng Tiểu Ninh không hiểu được ý tứ của mình, thì hiện tại anh đã chắc chắn, Tiểu Ninh vẫn luôn hiểu, chỉ là không muốn lựa chọn mà thôi.

Nếu cậu đã không muốn chọn, như vậy đừng nên trách anh a.

Mạc Dịch Phàm một bên nghĩ, một bên lấy tay xoa xoa bờ mông đĩnh kiều của Kỳ Ninh, một đạo lôi điện màu tím nhỏ từ ngón tay anh truyền lên người Kỳ Ninh.

Trên người đột nhiên nổi lên một trận tê dại, Kỳ Ninh không khỏi run người, cậu quả thực không thể ngờ được người đàn ông này lại dùng dị năng trên người cậu. Vừa có ý định phản kháng, nụ hôn của Mạc Dịch Phàm đột ngột hạ xuống, ban đầu còn có chút ôn hoà, về sau lại như mưa rền gió cuốn từng chút xâm nhập.

……

Hai tay Kỳ Ninh bị cố định trên đầu, phía trước bị ép lên bức tường lạnh băng, phía sau lại dán vào bờ ngực nóng bỏng, mà nơi thầm kín kia từng chút từng chút một bị chạm đến, chậm rãi phác hoạ, có điều ngón tay đang vẽ loạn đó không hề đi vào trong, mặc cho cậu có ám chỉ như thế nào, cũng không chịu đi vào.

"Tiểu Ninh! Em thích màu trắng hay là màu đen, hửm?"

Thanh âm của Mạc Dịch Phàm lần nữa vang lên bên tai, giọng nói khàn khàn, mang theo một tia dụ hoặc, cũng mang theo một chút uy hiếp.

Kỳ Ninh vẫn như cũ không hề trả lời.

Mạc Dịch Phàm cũng không giận, chỉ là ngón tay anh thản nhiên xâm nhập vào mật đạo. Cảm giác tê dạo truyền đến, Kỳ Ninh không tự giác ưm một tiếng. Nơi đó từ sớm đã trở nên ướt đẫm, nhưng Mạc Dịch Phàm cố tình chỉ trêu chọc mà không tiến vào thăm dò, cũng không có ý muốn an ủi, hiện tại khi ngón tay của anh vừa động, lập tức liền giảm bớt một tia khó chịu của cậu.

Có điều, không đợi Kỳ Ninh thoải mái bao lâu, ngón tay kia liền nhanh chóng rời đi.

"Đừng..... "

Kỳ Ninh cắn cắn môi, không nhịn được mở miệng nói ra.

Mạc Dịch Phàm ở phía sau cậu cười nhẹ một tiếng, lần nữa đầy dụ dỗ nói.

"Tiểu Ninh, nơi đó của em đã ướt như vậy.... Thật sự không muốn anh giúp em sao? Chỉ cần Tiểu Ninh trả lời anh, em thích màu trắng hay màu đen thôi, anh sẽ để cho Tiểu nInh thoải mái, có được không hửm?"

Không nói đến việc lúc bình thường Kỳ Ninh sẽ trả lời thế nào, hiện tại cả cơ thể cậu đều cảm thấy khó chịu, giống như một người đang khát nước rất lâu, đột nhiên nhìn thấy bình nước, mà bình nước này có yêu cầu để mở, cậu đành phải xấu xa nói.

"Màu đen! Em muốn mặc màu đen."

"À..... "

Mạc Dịch Phàm gật đầu một cái, ngón tay lại bắt đầu vẽ loạn xung quanh miệng huyệt, từng chút miêu tả hình dáng của nơi đó, dứt khoát đem lời nói khi nãy của mình quên sạch không còn một mảnh.

Kỳ Ninh hận đến nghiến răng nghiến lợi. Cậu cũng chỉ mới 18 tuổi, cố tình vẫn luôn tránh né tìm hiểu việc hai người đàn ông ba ba ba với nhau, cho nên không biết những người khác có giống cậu hay không.... Phía sau ướt đến như vậy. Hiện tại cậu chỉ có một suy nghĩ, cậu đang cầu hoan với người đàn ông đứng sau lưng mình.

Cậu chỉ là người bình thường, có loại d*c vọng này, cũng không có gì mất mặt. Nhưng mà người ở phía sau cậu lại rất đáng ghét, rõ ràng muốn cậu chọn màu trắng, lại còn giả vờ hào phóng đưa ra hai lựa chọn cho cậu, vấn đề này vốn dĩ đã sớm có đáp án, cái mà cậu phải chọn chỉ có một mà thôi.

"Màu trắng."

Kỳ Ninh nhỏ giọng nói.

"Em chọn màu trắng, Mạc Dịch Phàm, anh... "

Không đợi Kỳ Ninh nói thêm, người đàn ông phía sau đã nhanh chóng cho ngón tay vào, mạnh mẽ an ủi cậu.

Chỉ là, trong lúc đó, người đàn ông kia lại cố ý không muốn để Kỳ Ninh "ăn" no. Mạc Dịch Phàm còn đang tính toán, trước khi tổ chức kết hôn, mỗi ngày anh phải lăn lộn Tiểu Ninh của mình một chút mới được, mà mỗi lần không được "đút" cho em ấy no, để đến ngày hôm đó, Mạc Dịch Phàm sẽ mạnh mẽ xâm nhập vào huyệt động, chân chính "đút" no cậu, khiến cho cậu không thể rời khỏi anh, cũng khiến cho cậu không bao giờ nãy ra ý nghĩ muốn "ở trên".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước