Mạt Thế Đến Cũng Không Sợ, Tích Trữ Lương Thực Trước Rồi Đến Súng
Chương 32:
Thậm chí đến cả một vài khoản vay một vạn, những sàn vay siêu thâm độc khấu trừ phí xử lý thực tế xong cũng chỉ nhận được chưa đến năm nghìn tệ cũng không bỏ qua.
Nói ngắn gọn chính là, có thể vay thì cô đều vay cả.
Cuối cùng cô còn liên hệ tới mấy công ty lãi suất cao của địa phương vay rất nhiều tiền.
Tiền vay cũng được hơn bảy mươi vạn.
Một tuần sau, Khương Vưu gặp lại Lý Cường một lần nữa.
Sau khi kiểm tra chất lượng nỏ và cung tên mình định chế xong thì cô lập tức thanh toán khoản cuối cùng.
Hiện tại vẫn còn hai ngày nữa mới đến mạt thế, tiền có thể tiêu thì đều đã tiêu rồi, hàng nên nhận cũng đều đã nhận rồi.
Trong túi Khương Vưu vẫn còn lại hơn hai trăm tệ, cô quyết định đi dạo siêu thị.
Bốn giờ chiều, mặt trời trên bầu trời vẫn rất chói mắt.
Khương Vưu vừa ra khỏi phòng điều hòa đã lập tức cảm nhận được một luồng sóng nhiệt đập vào mặt, giống y như đi vào lồng hấp vậy.
Ra ngoài chưa được năm phút, quần áo cả người đều đã bị mồ hôi thấm ướt.
Có một trung tâm mua sắm mô hình lớn chỉ cách vài trăm mét, tầng một chính là siêu thị.
Khương Vưu cầm ô bước nhanh đến siêu thị.
Dọc đường đi, hai bên đường xanh mướt đều bị nắng chiếu đến úa vàng, hai hàng cây xanh mướt lúc đầu đã khô héo, ủ rũ sang hai bên.
Bãi cỏ ven đường thì càng không phải nói nữa, khô héo hết cả một mảng.
Có hoa trong một vài bồn hoa thậm chí đã trở thành hoa khô khi liên tục ở dưới nhiệt độ cao.
Vừa tiến vào siêu thị, nghe thấy có mấy bà bác đang than phiền.
“Cái thời tiết quỷ quái, thật sự là nóng chết người rồi.”
“Còn không phải sao? Ban ngày nhiệt độ cao nhất cũng đã bốn mươi lăm độ rồi! Tối hôm qua tiểu khu chỗ chúng tôi còn cắt điện, điều hòa cũng không dùng được, nóng đến mức người cũng sắp tan ra rồi!”
“Còn nói sao, cháu trai tôi ở dưới quê trồng mười mấy mẫu bắp cải, nhưng trong nhà kính nóng quá, bắp cải đều thối hết ở bên trong!”
“Còn có cháu ngoại trai nuôi cá ở dưới quê tôi, mười mấy hồ cá lớn, toàn bộ cá đều ngửa bụng nổi lềnh bềnh trên nước cũng sắp khóc chết rồi kia!”
"..."
Mùa hè năm nay đã được các chuyên gia đánh giá là mùa hè có nhiệt độ cao nhất từ trước đến nay.
Các nơi trên toàn quốc đều liên tiếp xảy ra cảnh báo nhiệt độ cao.
Hiện tại các tòa cao ốc đang trong quá trình xây dựng cũng đều đã dừng lại toàn bộ, dù sao thì dưới nhiệt độ cao như vậy, ở trong công trường thật sự sẽ nóng chết người.
Trên đường lớn gần như không có người nào, có người đi đường khác thì cũng cúi đầu bước chân vội vã.
Hoặc là võ trang đầy đủ, ô che nắng, kính râm, áo chống nắng bao chùm toàn thân.
Khương Vưu đẩy xe mua hàng đi dạo trong siêu thị không có mục đích, không phải vì để mua thứ gì, mà chỉ là cô muốn hưởng thụ cảm giác đi dạo trong siêu thị người tới người lui này lần cuối cùng.
Khu bán thịt giá thịt tăng vọt, bởi vì nhiệt độ cao khiến rất nhiều trang trại nuôi ở các nơi đều bùng phát các loại dịch bệnh truyền nhiễm, có rất nhiều trang trại nuôi có thể nói là toàn quân chết sạch.
Bình thường chín tệ nửa cân thịt, bây giờ ba mươi tám tệ nửa cân.
Thịt bò thì lại càng tăng vọt lên hơn tám mươi tệ nửa cân.
Giá cả của khu rau cũng tăng đến dọa người, bình thường bắp cải năm hào nửa cân, bây giờ thành tám tệ nửa cân.
Dưa hấu bảy tệ nửa cân, cà chua tám tệ, cọng hoa tỏi ba mươi năm, chuối mười tệ nửa cân...
Nói ngắn gọn chính là, có thể vay thì cô đều vay cả.
Cuối cùng cô còn liên hệ tới mấy công ty lãi suất cao của địa phương vay rất nhiều tiền.
Tiền vay cũng được hơn bảy mươi vạn.
Một tuần sau, Khương Vưu gặp lại Lý Cường một lần nữa.
Sau khi kiểm tra chất lượng nỏ và cung tên mình định chế xong thì cô lập tức thanh toán khoản cuối cùng.
Hiện tại vẫn còn hai ngày nữa mới đến mạt thế, tiền có thể tiêu thì đều đã tiêu rồi, hàng nên nhận cũng đều đã nhận rồi.
Trong túi Khương Vưu vẫn còn lại hơn hai trăm tệ, cô quyết định đi dạo siêu thị.
Bốn giờ chiều, mặt trời trên bầu trời vẫn rất chói mắt.
Khương Vưu vừa ra khỏi phòng điều hòa đã lập tức cảm nhận được một luồng sóng nhiệt đập vào mặt, giống y như đi vào lồng hấp vậy.
Ra ngoài chưa được năm phút, quần áo cả người đều đã bị mồ hôi thấm ướt.
Có một trung tâm mua sắm mô hình lớn chỉ cách vài trăm mét, tầng một chính là siêu thị.
Khương Vưu cầm ô bước nhanh đến siêu thị.
Dọc đường đi, hai bên đường xanh mướt đều bị nắng chiếu đến úa vàng, hai hàng cây xanh mướt lúc đầu đã khô héo, ủ rũ sang hai bên.
Bãi cỏ ven đường thì càng không phải nói nữa, khô héo hết cả một mảng.
Có hoa trong một vài bồn hoa thậm chí đã trở thành hoa khô khi liên tục ở dưới nhiệt độ cao.
Vừa tiến vào siêu thị, nghe thấy có mấy bà bác đang than phiền.
“Cái thời tiết quỷ quái, thật sự là nóng chết người rồi.”
“Còn không phải sao? Ban ngày nhiệt độ cao nhất cũng đã bốn mươi lăm độ rồi! Tối hôm qua tiểu khu chỗ chúng tôi còn cắt điện, điều hòa cũng không dùng được, nóng đến mức người cũng sắp tan ra rồi!”
“Còn nói sao, cháu trai tôi ở dưới quê trồng mười mấy mẫu bắp cải, nhưng trong nhà kính nóng quá, bắp cải đều thối hết ở bên trong!”
“Còn có cháu ngoại trai nuôi cá ở dưới quê tôi, mười mấy hồ cá lớn, toàn bộ cá đều ngửa bụng nổi lềnh bềnh trên nước cũng sắp khóc chết rồi kia!”
"..."
Mùa hè năm nay đã được các chuyên gia đánh giá là mùa hè có nhiệt độ cao nhất từ trước đến nay.
Các nơi trên toàn quốc đều liên tiếp xảy ra cảnh báo nhiệt độ cao.
Hiện tại các tòa cao ốc đang trong quá trình xây dựng cũng đều đã dừng lại toàn bộ, dù sao thì dưới nhiệt độ cao như vậy, ở trong công trường thật sự sẽ nóng chết người.
Trên đường lớn gần như không có người nào, có người đi đường khác thì cũng cúi đầu bước chân vội vã.
Hoặc là võ trang đầy đủ, ô che nắng, kính râm, áo chống nắng bao chùm toàn thân.
Khương Vưu đẩy xe mua hàng đi dạo trong siêu thị không có mục đích, không phải vì để mua thứ gì, mà chỉ là cô muốn hưởng thụ cảm giác đi dạo trong siêu thị người tới người lui này lần cuối cùng.
Khu bán thịt giá thịt tăng vọt, bởi vì nhiệt độ cao khiến rất nhiều trang trại nuôi ở các nơi đều bùng phát các loại dịch bệnh truyền nhiễm, có rất nhiều trang trại nuôi có thể nói là toàn quân chết sạch.
Bình thường chín tệ nửa cân thịt, bây giờ ba mươi tám tệ nửa cân.
Thịt bò thì lại càng tăng vọt lên hơn tám mươi tệ nửa cân.
Giá cả của khu rau cũng tăng đến dọa người, bình thường bắp cải năm hào nửa cân, bây giờ thành tám tệ nửa cân.
Dưa hấu bảy tệ nửa cân, cà chua tám tệ, cọng hoa tỏi ba mươi năm, chuối mười tệ nửa cân...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất