Mạt Thế Lạt Văn Nam Xứng Nghịch Tập Ký
Chương 60
“Chính là những chiếc du thuyền này?” Diệp Thần nhìn Sakiko Suziki ở phía sau, bọn họ ẩn nấp trên cây, nơi này có thể quan sát toàn cảnh chiếc du thuyền, chỉ là một con thuyền bình thường, nhưng bên ngoài của nó có thể đã được cải tạo qua. Du thuyền cải tạo ngoại trừ chở khách ra còn có thể chở vật.
Chiếc du thuyền này so với các chiếc khác thì ít chức năng hơn một chút nhưng vẫn có thể xem là đầy đủ.
Sakiko Suziki gật đầu, nói: “Đúng vậy, tôi từ trong văn kiện mật của Thiên Hoàng đã trông thấy ảnh chụp của chiếc thuyền này.”
“Điều đó không phải có nghĩa là đám người Chân Hàn Tử đã có mặt ở làng chài Lý gia?” Diệp Thần nói, quay đầu…nhìn Diệp Cẩn.
“Takamoto, Takamoto Watano…tôi gọi hắn là Takamoto Watano, Chân Hàn Tử là tên giả của hắn.” Sakiko Suziki khàn giọng mở miệng, thân mình nhỏ gầy, sắc mặt tái nhợt do thiếu dinh dưỡng.
“Bộ tộc Yamato!” Diệp Thần nói.
Sakiko Suziki nói: “Phải”
“Mông Lương Đống cùng bọn họ hợp tác?” Tư Tu Ngạn nhíu mi hỏi, liên minh áp dụng thái độ mặc kệ đối với chủng loại biến dị, không nhúng tay, mặc kệ họ, nhưng cũng không nói là không muốn diệt trừ liên minh chủng loại biến dị. Đối với liên minh mà nói, chủng loại biến dị không phải người, là tang thi, bọn họ vẫn lấy máu thịt của nhân loại làm đồ ăn.
“Anh sẽ liên hệ với Hoàng Thạch, tìm hiểu mục đích Mông Lương Đống xuất hiện ở làng chài Lý gia.” Diệp Cẩn nói, sắc mặt tái xanh lộ ra sự nghiêm túc trước nay chưa từng có, y từ nơi Hoàng Thạch biết được một số tin tức, liên minh chủng loại biến dị không tính liên thủ cùng Địa Ngục…nhưng mà, sự tình tựa hồ đã vượt qua dự tính của Hoàng Thạch, hiển nhiên có người bằng mặt không bằng lòng.
“Chiếc du thuyền này từng cải tạo qua, tuy rằng nhỏ hơn so với bình thường, nhưng trọng lượng không hề giảm bớt.” Diệp Thần nói, chuyện liên minh chủng loại biến dị ở chốn đào nguyên, cậu không có cách nào nhúng tay, chuyện Hoàng Thạch cậu tự nhiên sẽ không hỏi đến.
“Khẳng định có kẻ giở trò từ bên trong!” Diệp Cẩn nói.
“Tinh lực của bọn họ thật dư thừa, không phải sao?” Tư Tu Ngạn nhún vai, mặc kệ chủng loại biến dị là ai đều phải ôm chút lòng phòng bị, bởi vì ai cũng không biết, giây tiếp theo bọn họ có thể cắn đứt cổ đối phương không.
“Thực huyết tinh! Thực hung tàn!” Diệp Cẩn nói thẳng: “Tiểu Thần, có lẽ chúng ta nên tìm thời gian thử mấy tư thế này!” Diệp Cẩn vuốt cằm, vừa nói chuyện vừa dùng ánh mắt nóng rực quan sát Diệp Thần, đáy mắt không hề che dấu cảm tình.
“Bọn họ vận động cường độ cao như vậy, thật là vất vả!” Tư Tu Ngạn không nói không lạnh nói, hiển nhiên hắn đối với ba ‘người’ trên chiếc du thuyền kia không có cảm giác gì, chỉ có cảm thấy bực mình với Tống Tiểu Ngọc ở bên cạnh thôi.
“Chậm đã…” Diệp Thần nói, đứng ở trên tán cây, xoay người nhìn về phương hướng làng chài Lý gia, vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Làng chài Lý gia xảy ra chuyện? Trong gió truyền đến tiếng kêu gào…thanh âm rất tạp, có lẽ chúng ta đã tới chậm! Chiếc du thuyền này không phải chờ để đi đến hải cảng, mà là đã trở về điểm xuất phát là làng chài Lý gia.”
“Có ý gì?” Tư Tu Ngạn nghi hoặc không thôi, đánh vào tay Tống Tiểu Ngọc, ý bảo tay của anh ở bên hông hắn thả lỏng một chút, ôm chặt như vậy làm hắn không thể nhúc nhích.
Diệp Cẩn nói: “Ý là có thể Fujino Uemura đã mang theo vài tên lợi hại trở về đây, đám người kia không chịu thua kém, trước tiên hưởng thụ thịnh yến cho đã…” Nói xong, đồng thời chạm đến súng sinh hóa bên hông, trào phúng liếc mấy tên còn đang hưởng lạc trên du thuyền.
“Mấy tên lợi hại?” Tư Tu Ngạn hỏi.
“Thực nghiệm trên cơ thể sống, nhiệm vụ của bác sĩ Fujino là ở tầng 19 hải cảng lấy được tiêu bản của thực nghiệm trên cơ thể sống, tiện đà hoàn thiện những chỗ thiếu hụt của thực nghiệm đó, cuối cùng phá hủy căn cứ hải cảng.” Sakiko Suziki nhẹ giọng nói, này là cơ mật tối cao của bộ tộc Yamato, chuyện này có lẽ ngay cả Takamoto Watano cũng không biết.
“Cô như thế nào biết được?” Diệp Cẩn lạnh lẽo nói, ánh mắt nhìn về phía Sakiko Suziki mang theo chút sát ý.
Hải cảng là căn cứ vô cùng đặc thù của liên minh, bên trong ngư long hỗn tạp, ảnh hưởng đến thế lực khắp nơi. Nhưng có câu nói là rút dây động rừng, nếu căn cứ hải cảng thật sự bị hủy, đến lúc đó liên minh sẽ một bước khó dời trong liên bang quốc tế.
“Tôi là người có năng lực mạnh nhất trong gia tộc Takamoto, không có thứ gì có thể qua được ánh mắt của tôi.” Sakiko Suziki nghiêm túc nói, ngôn ngữ tràn ngập tự tin, ánh mắt kiên định nhìn về phía Diệp Thần.
“Trước xác định bọn họ có rời cảng hay không, sau đó thảo luận chuyện khác.” Diệp Thần nhanh chóng nói, tiện đà nhảy xuống cây, sau đó ra hiệu bằng mắt cho Diệp Cẩn, đi về hướng làng chài Lý gia.
“Việc cấp bách, trước xử lý chuyện của Fujino Uemura trước, chuyện của Mông Lương Đống và liên minh chủng loại biến dị sẽ giải quyết sau.” Diệp Cẩn thản nhiên nói, nếu Mông Lương Đống thật sự phản bội chốn đào nguyên, đến lúc đó đừng nói là liên minh chủng loại biến dị mà ngay cả liên minh cũng sẽ không cho hắn sống yên ổn.
Tư Tu Ngạn cái gì cũng không nói, chỉ vỗ lưng Tống Tiểu Ngọc, ý bảo anh đuổi kịp.
“Là cái gì?” Tư Tu Ngạn hỏi.
Diệp Thần lắc đầu, nói: “Quá xa, không có biện pháp cảm giác rõ ràng, có lẽ chúng ta phải đến gần thêm chút nữa.” Tiếng kêu thảm thiết ngày càng gần bên tai, ngay cả trên không của làng chài Lý gia cũng đều bao phủ một tầng mây đen.
Nhưng những thứ này hoàn toàn không ảnh hưởng đến ba người trên du thuyền!
“Không thể đến gần nữa!” Diệp Cẩn lắc đầu nói. Còn đến gần nữa thì sẽ bị phát hiện, dưới tình huống địch tối ta sáng của khu hoang dã, không có nắm chắc mười phần thì không cần mạo hiểm đi đến nơi này! Đây là nguyên tắc an toàn thứ nhất của khu hoang dã.
“Không được, chúng ta cần biết rõ đã có chuyện gì xảy ra ở làng chài Lý gia.” Diệp Thần nói.
“Còn chưa biết Fujino Uemura nắm giữ thứ gì trong tay, chúng ta không thể mạo hiểm tiến vào làng chài Lý gia.” Diệp Cẩn ngăn lại Diệp Thần, tiến vào nữa là vô cùng nguy hiểm, y không muốn để cậu gặp chuyện gì, bọn người Mạc Phong còn đang trên đường đến, rất nhanh có thể hội họp.
“Đàn tang thi…sao có thể?” Tư Tu Ngạn thất thần nhìn lối vào làng chài Lý gia, chỉ thấy nơi đó có từng đàn tang thi lay động, hoặc là dữ tợn, hoặc là kéo lê nội tạng.
“Tại sao lại là tang thi triều?” Diệp Thần cũng kinh ngạc, cậu đã từng đoán nguyên nhân tập kích làng chài Lý gia nếu không phải là dị thú thì chính là trí thi, như thế nào cũng không đoán được là tang thi triều, chúng nó đang chen chúc ở làng chài Lý gia.
Mọi người đều mang vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên bị tình hình trước mắt dọa sợ!
“Trong không khí có mùi gì rất lạ…mùi rất lạ…” Sakiko Suziki ngửa đầu, ngửi mùi hương kỳ lại trong gió, biểu tình trên mặt vô cùng nghiêm túc, hiển nhiên, này không phải là một điềm tốt!
“Chúng nó tựa hồ rất táo bạo…” Tư Tu Ngạn chần chờ nói.
“Ở trong làng chài Lý gia có thứ hấp dẫn bọn nó.” Diệp Thần nói, bỏ xuống thanh thép trên tay, nắm súng sinh hóa, leo lên sườn núi nhỏ cách đó không xa, từ nói đó quan sát khung cảnh ồn ào của làng chài Lý gia.
Chiếc du thuyền này so với các chiếc khác thì ít chức năng hơn một chút nhưng vẫn có thể xem là đầy đủ.
Sakiko Suziki gật đầu, nói: “Đúng vậy, tôi từ trong văn kiện mật của Thiên Hoàng đã trông thấy ảnh chụp của chiếc thuyền này.”
“Điều đó không phải có nghĩa là đám người Chân Hàn Tử đã có mặt ở làng chài Lý gia?” Diệp Thần nói, quay đầu…nhìn Diệp Cẩn.
“Takamoto, Takamoto Watano…tôi gọi hắn là Takamoto Watano, Chân Hàn Tử là tên giả của hắn.” Sakiko Suziki khàn giọng mở miệng, thân mình nhỏ gầy, sắc mặt tái nhợt do thiếu dinh dưỡng.
“Bộ tộc Yamato!” Diệp Thần nói.
Sakiko Suziki nói: “Phải”
“Mông Lương Đống cùng bọn họ hợp tác?” Tư Tu Ngạn nhíu mi hỏi, liên minh áp dụng thái độ mặc kệ đối với chủng loại biến dị, không nhúng tay, mặc kệ họ, nhưng cũng không nói là không muốn diệt trừ liên minh chủng loại biến dị. Đối với liên minh mà nói, chủng loại biến dị không phải người, là tang thi, bọn họ vẫn lấy máu thịt của nhân loại làm đồ ăn.
“Anh sẽ liên hệ với Hoàng Thạch, tìm hiểu mục đích Mông Lương Đống xuất hiện ở làng chài Lý gia.” Diệp Cẩn nói, sắc mặt tái xanh lộ ra sự nghiêm túc trước nay chưa từng có, y từ nơi Hoàng Thạch biết được một số tin tức, liên minh chủng loại biến dị không tính liên thủ cùng Địa Ngục…nhưng mà, sự tình tựa hồ đã vượt qua dự tính của Hoàng Thạch, hiển nhiên có người bằng mặt không bằng lòng.
“Chiếc du thuyền này từng cải tạo qua, tuy rằng nhỏ hơn so với bình thường, nhưng trọng lượng không hề giảm bớt.” Diệp Thần nói, chuyện liên minh chủng loại biến dị ở chốn đào nguyên, cậu không có cách nào nhúng tay, chuyện Hoàng Thạch cậu tự nhiên sẽ không hỏi đến.
“Khẳng định có kẻ giở trò từ bên trong!” Diệp Cẩn nói.
“Tinh lực của bọn họ thật dư thừa, không phải sao?” Tư Tu Ngạn nhún vai, mặc kệ chủng loại biến dị là ai đều phải ôm chút lòng phòng bị, bởi vì ai cũng không biết, giây tiếp theo bọn họ có thể cắn đứt cổ đối phương không.
“Thực huyết tinh! Thực hung tàn!” Diệp Cẩn nói thẳng: “Tiểu Thần, có lẽ chúng ta nên tìm thời gian thử mấy tư thế này!” Diệp Cẩn vuốt cằm, vừa nói chuyện vừa dùng ánh mắt nóng rực quan sát Diệp Thần, đáy mắt không hề che dấu cảm tình.
“Bọn họ vận động cường độ cao như vậy, thật là vất vả!” Tư Tu Ngạn không nói không lạnh nói, hiển nhiên hắn đối với ba ‘người’ trên chiếc du thuyền kia không có cảm giác gì, chỉ có cảm thấy bực mình với Tống Tiểu Ngọc ở bên cạnh thôi.
“Chậm đã…” Diệp Thần nói, đứng ở trên tán cây, xoay người nhìn về phương hướng làng chài Lý gia, vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Làng chài Lý gia xảy ra chuyện? Trong gió truyền đến tiếng kêu gào…thanh âm rất tạp, có lẽ chúng ta đã tới chậm! Chiếc du thuyền này không phải chờ để đi đến hải cảng, mà là đã trở về điểm xuất phát là làng chài Lý gia.”
“Có ý gì?” Tư Tu Ngạn nghi hoặc không thôi, đánh vào tay Tống Tiểu Ngọc, ý bảo tay của anh ở bên hông hắn thả lỏng một chút, ôm chặt như vậy làm hắn không thể nhúc nhích.
Diệp Cẩn nói: “Ý là có thể Fujino Uemura đã mang theo vài tên lợi hại trở về đây, đám người kia không chịu thua kém, trước tiên hưởng thụ thịnh yến cho đã…” Nói xong, đồng thời chạm đến súng sinh hóa bên hông, trào phúng liếc mấy tên còn đang hưởng lạc trên du thuyền.
“Mấy tên lợi hại?” Tư Tu Ngạn hỏi.
“Thực nghiệm trên cơ thể sống, nhiệm vụ của bác sĩ Fujino là ở tầng 19 hải cảng lấy được tiêu bản của thực nghiệm trên cơ thể sống, tiện đà hoàn thiện những chỗ thiếu hụt của thực nghiệm đó, cuối cùng phá hủy căn cứ hải cảng.” Sakiko Suziki nhẹ giọng nói, này là cơ mật tối cao của bộ tộc Yamato, chuyện này có lẽ ngay cả Takamoto Watano cũng không biết.
“Cô như thế nào biết được?” Diệp Cẩn lạnh lẽo nói, ánh mắt nhìn về phía Sakiko Suziki mang theo chút sát ý.
Hải cảng là căn cứ vô cùng đặc thù của liên minh, bên trong ngư long hỗn tạp, ảnh hưởng đến thế lực khắp nơi. Nhưng có câu nói là rút dây động rừng, nếu căn cứ hải cảng thật sự bị hủy, đến lúc đó liên minh sẽ một bước khó dời trong liên bang quốc tế.
“Tôi là người có năng lực mạnh nhất trong gia tộc Takamoto, không có thứ gì có thể qua được ánh mắt của tôi.” Sakiko Suziki nghiêm túc nói, ngôn ngữ tràn ngập tự tin, ánh mắt kiên định nhìn về phía Diệp Thần.
“Trước xác định bọn họ có rời cảng hay không, sau đó thảo luận chuyện khác.” Diệp Thần nhanh chóng nói, tiện đà nhảy xuống cây, sau đó ra hiệu bằng mắt cho Diệp Cẩn, đi về hướng làng chài Lý gia.
“Việc cấp bách, trước xử lý chuyện của Fujino Uemura trước, chuyện của Mông Lương Đống và liên minh chủng loại biến dị sẽ giải quyết sau.” Diệp Cẩn thản nhiên nói, nếu Mông Lương Đống thật sự phản bội chốn đào nguyên, đến lúc đó đừng nói là liên minh chủng loại biến dị mà ngay cả liên minh cũng sẽ không cho hắn sống yên ổn.
Tư Tu Ngạn cái gì cũng không nói, chỉ vỗ lưng Tống Tiểu Ngọc, ý bảo anh đuổi kịp.
“Là cái gì?” Tư Tu Ngạn hỏi.
Diệp Thần lắc đầu, nói: “Quá xa, không có biện pháp cảm giác rõ ràng, có lẽ chúng ta phải đến gần thêm chút nữa.” Tiếng kêu thảm thiết ngày càng gần bên tai, ngay cả trên không của làng chài Lý gia cũng đều bao phủ một tầng mây đen.
Nhưng những thứ này hoàn toàn không ảnh hưởng đến ba người trên du thuyền!
“Không thể đến gần nữa!” Diệp Cẩn lắc đầu nói. Còn đến gần nữa thì sẽ bị phát hiện, dưới tình huống địch tối ta sáng của khu hoang dã, không có nắm chắc mười phần thì không cần mạo hiểm đi đến nơi này! Đây là nguyên tắc an toàn thứ nhất của khu hoang dã.
“Không được, chúng ta cần biết rõ đã có chuyện gì xảy ra ở làng chài Lý gia.” Diệp Thần nói.
“Còn chưa biết Fujino Uemura nắm giữ thứ gì trong tay, chúng ta không thể mạo hiểm tiến vào làng chài Lý gia.” Diệp Cẩn ngăn lại Diệp Thần, tiến vào nữa là vô cùng nguy hiểm, y không muốn để cậu gặp chuyện gì, bọn người Mạc Phong còn đang trên đường đến, rất nhanh có thể hội họp.
“Đàn tang thi…sao có thể?” Tư Tu Ngạn thất thần nhìn lối vào làng chài Lý gia, chỉ thấy nơi đó có từng đàn tang thi lay động, hoặc là dữ tợn, hoặc là kéo lê nội tạng.
“Tại sao lại là tang thi triều?” Diệp Thần cũng kinh ngạc, cậu đã từng đoán nguyên nhân tập kích làng chài Lý gia nếu không phải là dị thú thì chính là trí thi, như thế nào cũng không đoán được là tang thi triều, chúng nó đang chen chúc ở làng chài Lý gia.
Mọi người đều mang vẻ mặt kinh ngạc, hiển nhiên bị tình hình trước mắt dọa sợ!
“Trong không khí có mùi gì rất lạ…mùi rất lạ…” Sakiko Suziki ngửa đầu, ngửi mùi hương kỳ lại trong gió, biểu tình trên mặt vô cùng nghiêm túc, hiển nhiên, này không phải là một điềm tốt!
“Chúng nó tựa hồ rất táo bạo…” Tư Tu Ngạn chần chờ nói.
“Ở trong làng chài Lý gia có thứ hấp dẫn bọn nó.” Diệp Thần nói, bỏ xuống thanh thép trên tay, nắm súng sinh hóa, leo lên sườn núi nhỏ cách đó không xa, từ nói đó quan sát khung cảnh ồn ào của làng chài Lý gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất