Mạt Thế Tái Khởi Động

Chương 62

Trước Sau
Kho quốc gia tương đương với một di tích cỡ nhỏ.

Từ xưa đến nay, trong kho quốc gia có chứa một lượng lớn báu vật. Những báu vật này muôn hình vạn trạng, có nhiều thứ là đồ do các nước chư hầu cổ đại tiến cống, nhiều thứ là đồ con người thời hiện đại khai quật ra từ mộ cổ, có cả đồ thám hiểm được từ ngoài vũ trụ, tất cả chúng đều là những báu vật quý giá cấp độ tuyệt mật mà truyền thông không được phép tiết lộ!

Lâm Siêu từng nghe nói trong kho quốc gia của Viêm Hoàng có một loại kim loại cực kỳ quý giá được tàu vũ trụ phóng lên mặt trăng thu thập được ở ngoài vũ trụ, nó là tư liệu cấp A giống vật liệu chế tạo cánh rồng cải tạo của anh, có thể chế tạo ra vật phẩm di tích cấp A.

Nghĩ tới đây, Lâm Siêu hơi dao động, nếu có hai vật phẩm di tích cấp A ở giai đoạn hiện tại thì anh gần như có thể một mình chống lại cả một khu căn cứ địa!

Phải biết rằng dựa theo phân loại vật phẩm di tích thì xe tăng chỉ là vật phẩm cấp D mà thôi.

...

Trên sân huấn luyện, vây cánh của tư lệnh Hà và người phe tư lệnh Hứa chia ra đứng riêng ở hai khu đất. Sân huấn luyện rộng lớn trông giống một bàn cờ tướng được chia làm hai bởi một con sông, hoàn toàn tách bạch.

Nhóm Lâm Siêu đứng bên phía phe tư lệnh Hứa.

Người bên phe tư lệnh Hứa cực kỳ vui mừng trước sự gia nhập của nhóm Lâm Siêu. Kể từ khi căn cứ địa được thành lập, tất cả các năng lực giả từ nơi khác tới đều bị vây cánh của tư lệnh Hà lôi kéo, một số ít người gia nhập phe bọn họ đều bị âm thầm sát hại. Vậy nên mới dẫn tới tình trạng toàn bộ hơn một trăm năng lực giả đều là chiến sĩ từ trước, không có một ai là năng lực giả từ ngoài vào như Lâm Siêu.

“Tôi là lão Đường, mọi người chuyển qua ở gần phòng ký túc xá của tôi đi, bọn ranh con đó không dám động tới mọi người đâu.”

“Cậu có tầm nhìn đấy, tôi nói cho cậu biết, mặc dù chúng tôi chỉ có hơn một trăm người nhưng tất cả đều là chiến sĩ có kinh nghiệm, từng thực sự chém giết, một người bằng hai người. Mặc dù phe họ đông nhưng trước đây phần lớn đều là người bình thường, không có khả năng tác chiến.”

“Đúng vậy, gia nhập với bọn tôi chắc chắn là lựa chọn đúng đắn!”

Người phe tư lệnh Hứa vây quanh nhóm Lâm Siêu, hưng phấn nói không ngừng.

Lâm Siêu mỉm cười.



Đúng là những người lính có kinh nghiệm này có khả năng tác chiến mạnh nhưng quân số của phe đối phương gấp bọn họ hơn 6 lần. Nếu thực sự đánh nhau thì có lẽ họ sẽ bị nhấn chìm ngay lập tức.

Lý do anh gia nhập phe của tư lệnh Hứa hoàn toàn không phải dựa trên việc cân nhắc quân số hay thực lực của hai phe mà chủ yếu là do Sở Sơn Hà là một trong số các thuộc hạ của tư lệnh Hứa. Tuy vị tư lệnh Hứa này đã nhiều tuổi nhưng là một người cực kỳ mẫn tiệp. Dựa theo ghi chép của đời sau thì chẳng những cuối cùng ông ta là người giành được thế độc tôn mà còn đuổi sạch vây cánh của tư lệnh Hà ra khỏi căn cứ địa.

Cùng lúc này, ở bên phía vây cánh của tư lệnh Hà, mấy người đứng giữa nhóm đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nhóm Lâm Siêu. Một thanh niên trong số họ nói: “Anh Tăng, mấy người mới đó không đơn giản đâu, vừa rồi Trác Tình quan sát bằng mắt Cảm Tri phát hiện ra trong bốn người này chỉ có hai người có thể chất gấp khoảng 3 lần, con bé mặc váy voan mỏng màu đen có thể chất gấp người bình thường những 6 lần, ngang ngửa với sĩ quan huấn luyện, còn thằng vừa rồi nói chuyện thì Trác Tình nói cô ta không nhìn ra được, có lẽ thể chất phải gấp ít nhất 8 lần!”

Ánh mắt Tăng Phong sắc lẹm, lạnh lùng nhìn chằm chằm nhóm Lâm Siêu được phe họ Hứa vây quanh, nói: “Xem ra bọn họ cũng có nhân vật lớn âm thầm đứng sau trợ giúp, cung cấp thuốc tăng cường gen cho. Cuối cùng lão già tư lệnh Hứa cũng không ngồi yên nổi nữa, phải phái vài tên lính ngầm tới. Có điều cứ coi như thằng đó có thể chất gấp 10 lần đi nữa thì đã sao. Lát nữa tôi sẽ xin bên trên phê chuẩn lô thuốc tăng cường gen tiếp theo, đợi hai hôm nữa đánh thực chiến, chúng ta sẽ xử gọn hết bọn chúng!”

“Ừm, cứ để cho mấy kẻ tôm tép này nhảy nhót một lát đi.”

“Coi như Chu Tín xui, vấp phải đinh ngầm.”

Tăng Phong lạnh lùng nói: “Huấn luyện cho đàng hoàng đi, tranh thủ thời gian nâng cao thuật cận chiến thêm một chút.”

“Rõ.” Mọi người xung quanh nghe lệnh gật đầu.

...

Giờ nghỉ trưa, Lâm Siêu vừa cơm nước xong xuôi thì bỗng thấy lão Tôn thuộc phe họ Hứa chạy tới nói có nhân vật lớn muốn gặp anh. Anh thầm suy tính, ngoài mặt vẫn tươi cười đi theo lão Tôn rời khỏi quân doanh tới một khách sạn có dịch vụ vui chơi giải trí ở bên ngoài.

Tới một căn phòng riêng đúng theo chỉ định, trong phòng có ba người, trong đó có hai người Lâm Siêu quen, chính là Sở Sơn Hà và thuộc hạ thân tín của anh ta, sĩ quan Tiểu Tống. Thân phận của người còn lại hình như cũng tương tự sĩ quan Tiểu Tống, là một người tiến hóa trẻ tuổi.

Sở Sơn Hà thấy Lâm Siêu tới, lập tức đứng dậy ra đón, cười to: “Cuối cùng người anh em cũng tới rồi. Nếu không phải nghe nói năng lực doanh có mấy người tiến hóa biến mất thì tôi không biết người mới gia nhập năng lực doanh chính là anh. Dọc đường anh đến đây thuận lợi chứ hả?”

Lâm Siêu gật đầu, thoải mái ngồi xuống, nói: “Tôi gia nhập năng lực doanh chủ yếu là để gặp anh, có việc cần anh hỗ trợ.”

“Hỗ trợ?” Sở Sơn Hà nhìn anh một cái đầy kỳ lạ, lập tức nghĩ ngay ra gì đó, sự nhiệt tình trên mặt hơi nhạt đi một chút, mỉm cười nói: “Yên tâm đi, với năng lực của anh thì chỉ cần được tôi và tư lệnh Hứa tiến cử, nhất định có thể giành được quân hàm thiếu tá. Anh cố gắng tiếp thêm chút nữa, tích lũy đủ chiến công, chắc chắn có thể lên tới cấp tướng.”



Lâm Siêu liếc mắt nhìn anh ta, nói: “Tôi gặp anh không phải vì chuyện này.”

“Ồ?” Sở Sơn Hà ngẩn ra, thắc mắc hỏi: “Vậy là vì chuyện gì?”

“Lần trước tôi cũng có nói rồi.” Lâm Siêu nhìn thẳng vào anh ta, nói: “Tôi có một người chị gái. Tôi hy vọng anh có thể chăm sóc cho chị giúp tôi. Tôi sợ sau này khi tôi ra ngoài đi săn, lỡ như có chết thì chị cũng sẽ không một mình bơ vơ không nơi nương tựa.”

“Là chuyện này à…” Sở Sơn Hà hiểu ra, khuôn mắt thoáng đôi chút xấu hổ, anh ta nói: “Xin lỗi người anh em, vừa rồi tôi đoán sai, tôi tự phạt ba chén, không, một chai!” Nói rồi, mở một chai rượu đế, ngửa cổ lên tu như uống nước máy.

Lâm Siêu lẳng lặng xem anh ta uống tới hết, hoàn toàn không ngăn cản, sĩ quan Tiểu Tống cũng có phần xấu hổ: “Tôi cũng uống một chai coi như chào mừng anh Lâm tới!”

Sở Sơn Hà tu hết chai rượu đế, mặt ửng hồng, ợ một tiếng, cười bảo Lâm Siêu: “Với thân thủ của người anh em thì chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

“Ai nói trước được chứ, chơi dao lắm rồi cũng có ngày đứt tay.” Lâm Siêu bình tĩnh nói: “Anh có thể giúp được không?”

“Yên tâm, cứ để tôi lo!” Sở Sơn Hà vỗ ngực, mặt mũi đầy hào sảng, nói: “Tôi nhất định sẽ bảo vệ chị anh thật tốt, tốt như với chị gái mình vậy, anh yên tâm đi!”

Lâm Siêu gật nhẹ đầu, theo hiểu biết của anh về Sở Sơn Hà thì người này nói được là làm được, anh mở miệng hỏi: “Trước mắt, tình hình trong căn cứ địa thế nào?”

Sở Sơn Hà ngẩn ra, nụ cười trên mặt vụt tắt, anh ta ngồi xuống, khẽ thở dài nói: “Lúc tai họa xảy ra, có rất nhiều nhân vật chủ chốt trong quân đội thiệt mạng, chỉ còn lại vài người ít ỏi sống sót. Điều đầu tiên họ nghĩ đến không phải là cứu người hay giết quái vật mà là tranh giành quyền lực và lợi ích!” Nói đến đây, trên mặt anh ta toát lên đôi chút căm hận.

“Trong số đó, có một số lãnh đạo cấp cao không thể tranh giành được quyền lực bèn mang quân của mình bỏ đi xây căn cứ địa riêng, tự xưng vua. Hiện tại, trong căn cứ địa chỉ còn hai đại tư lệnh chính là tư lệnh Hứa và tư lệnh Hà, tư lệnh Hà xảo trá âm hiểm lôi kéo được rất nhiều người tiến hóa, chuẩn bị đuổi tư lệnh Hứa đi, tình hình không mấy lạc quan.”

Lâm Siêu khẽ gật đầu, nói: “Phía bên viện khoa học kỹ thuật thì sao, tư lệnh Hứa kiểm soát nó phải không?”

“Viện khoa học kỹ thuật?” Sở Sơn Hà ngẩn ra, không ngờ Lâm Siêu lại hỏi chuyện liên quan đến phương diện này, anh ta không hiểu hỏi: “Sao anh biết? Viện trưởng của Viện khoa học kỹ thuật là bạn thâm giao nhiều năm của tư lệnh Hứa. Có điều nếu tư lệnh Hà làm cứng thì phía Viện khoa học kỹ thuật hoàn toàn không có tác dụng gì. Xưa nay, việc xưng hùng xưng bá đều phải dựa vào nắm đấm. Chỉ có vũ lực mới là sức mạnh tuyệt đối. Những thứ khác chỉ là thủ đoạn mềm dẻo, quyền lực mềm.”

Lâm Siêu bình tĩnh nói: “Nếu như tôi nói cho anh biết có một biện pháp có thể tạo ra rất nhiều người tiến hóa thì sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau