Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

Chương 24: Cô Nông Dân Đang Làm Ruộng

Trước Sau
Thật ra Tiêu Minh Nguyệt thật sự khá bội phục người chị dâu họ này, có thể điều khiển con hàng anh họ trong lòng bàn tay, cũng là người phụ nữ có thủ đoạn. Có điều, việc này chả liên quan gì đến cô cả.

Chờ nhân công sửa nhà tan việc rồi, Tiêu Minh Nguyệt tiến vào không gian như thường lệ, bắt đầu gieo hạt giống trồng cây ăn quả.

Ở trước mỗi một khoảnh đất trồng rau được phân ra đều có một chiếc biển hiệu bằng nhựa, trên đó viết tên loại rau. Đây là món đồ Tiêu Minh Nguyệt đặc biệt làm ra, tránh tới lúc đó không biết đồ ăn mọc ra từ đất trồng là cái gì.

Lúc trồng rau, Tiêu Minh Nguyệt lần lượt tra Baidu xem mỗi loại hạt giống rau củ nên gieo thế nào. Để tiệm quan sát, cô còn đến tiệm sách mua sách trồng rau củ quả, chất thành một chồng.

Ví dụ như loại rau cải thìa này, chỉ cần gieo xuống đất là được, nhưng nếu là rau thơm thì phải nghiền hạt giống mấy lần, sau khi phá vỡ lớp vỏ hạt giống thì tỷ lệ nảy mầm cao hơn.

Dưa leo, ớt chuông, cà tím, đậu đũa, hành lá, rau hẹ, rau cần tây, củ cải trắng…

Một ô trồng rau nhỏ gieo một loại hạt giống rau củ, Tiêu Minh Nguyệt vừa làm vừa vui. Đây toàn là khẩu phần lương thực sau mạt thế của cô!

Cô không muốn ăn côn trùng lần nào nữa.

Loại rau quả phát triển dây bò trên mặt đất như bí đỏ, bí đao, Tiêu Minh Nguyệt không trồng trong vườn rau chia ô mà sẽ trồng trên đồng cỏ bên cạnh.

Nếu trồng chúng với rau xanh, thân dây leo và lá của những loại rau quả này nhất định sẽ xâm lấn sang rau quả khác, gây trở ngại cho sự phát triển của rau quả khác. Vì vậy, không bằng tách chúng nó ra một mảnh đất trống trồng riêng, để mặc chúng phát triển.

Sau khi trồng xong phần lớn số hạt giống, Tiêu Minh Nguyệt đạp xe ba bánh chở đầy cây giống ăn trái đi về phía xa hơn.

Xe ba bánh được cô cố tình mua hồi chiều, thuận tiện cho việc di chuyển trong không gian, nếu không mang cây giống chạy tới chạy lui, không mệt chết cô mới lạ?



Cô làm vườn Tiêu Minh Nguyệt đang làm lụng vất vả, chủ nhân Phú Quý lại quấn quýt bên cạnh gây cản trở chứ không giúp được gì, ngoạm lấy mầm cây kéo chạy đi, Tiêu Minh Nguyệt vội đuổi theo, tóm lấy xách chủ nhân Phú Quý lên.

Phú Quý bị túm giữ điểm yếu sau gáy, đôi mắt to đen nhánh tràn đầy vô tội.

“Phú Quý, không được cắn mấy mầm cây giống này, còn hạt giống trong đất cũng không được đào. Bằng không mi sẽ bị cho ăn đòn, hiểu không?”

Tiêu Minh Nguyệt chỉ tay vào mầm cây bị nó phá hỏng rồi lại chỉ sang phía đồng ruộng, vỗ lên cái mông hổ mềm mềm. Cô không trông mong nó có thể nghe hiểu, đánh thêm mấy cái là được.

Phú Quý giơ bốn chân bay nhảy tới lui, cái hiểu cái không nhìn chằm chằm vào Tiêu Minh Nguyệt.

Tiêu Minh Nguyệt đặt nó trên mặt đất, nó ngửi ngửi mầm cây giống, phát hiện chơi chẳng có gì thú vị, còn bị vỗ vào mông.

Phú Quý đá mầm cây một đá, quay đầu chạy đi tìm đàn gà chơi.

Tiêu Minh Nguyệt cười bất đắc dĩ, gà trong sân lại sắp gặp xui xẻo rồi.

Các loại cây giống khác nhau có phương pháp trồng khác nhau, phần rễ chôn xuống sâu hay cạn cũng có điều chú trọng riêng, đến cả cách tưới nước thế nào cũng là một môn học.

Đừng nói là đến thụ phấn hoa và cắt sửa nhánh cây sau khi cây ăn quả lớn.

Tiêu Minh Nguyệt cầm sách trồng trọt đọc đến say mê, cảm khái một mầm cây nho nhỏ như vậy mà nhiều kiến thức tới thế. Hoa quả bỏ vào miệng đúng là chẳng dễ dàng gì, khó trách hoa quả tiệm trái cây bán đắt như vậy.

Sau khi bận rộn xong, Tiêu Minh Nguyệt quay về phòng xem điện thoại, ồ, đã rạng sáng rồi, cô vội vàng rửa mặt sau đó lên giường nằm.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau