Mạt Thế Thiên Tai: Ta Mang Theo Không Gian Trồng Trọt

Chương 38: Nội Thất

Trước Sau
Tiêu Minh Nguyệt dự định mỗi loại rau dưa giữ lại một phần nhỏ không thu hoạch, giữ lại sau này gây trồng hạt giống, thử xem có thể thành công hay không, như vậy cô không cần lo chuyện dùng hết hạt giống bản thân mua rồi.

[Chủ nhân, nhiệm vụ mới đến đây: Quét dọn cái sân sạch sẽ. Mời chủ nhân lựa chọn đồng ý nhiệm vụ hay không, đếm ngược ba giây…]

“Đồng ý.”

Cô đã học được giành quyền trả lời.

Tiêu Minh Nguyệt vào trong không gian, ngay lập tức thấy mồm Phú Quý toàn là lông gà, gà mái dưới chân nó kêu khạc khạc khạc không dứt, ánh mắt vừa hoảng sợ vừa tủi hờn.

“Phú Quý, mi lại bắt nạt gà.”

Tiêu Minh Nguyệt giải cứu gà mái ra ngoài, gà mái cả đường chạy như điên, chui vào trong ổ gà không ra.

Phú Quý đi dạo nhàn nhã trong sân, dường như đang tìm đối tượng bắt nạt tiếp theo, đàn gà run bần bật. Tiêu Minh Nguyệt không nhìn được, mở hàng rào đuổi nó ra ngoài, đồng thời xé gói cá mực tùy ý nó gặm, chỉ cần đừng đến bắt nạt gà là được.

Phú Quý tung ta tung tăng rời đi.

Hai tay Tiêu Minh Nguyệt chống nạnh, cô nhìn sân lộn xộn, khắp nơi toàn là lông gà và phân gà, không biết bắt đầu quét dọn từ đâu.

Cô vén tay áo, cầm cây chổi to bắt đầu quét dọn.



Bởi vì phân gà dính trên mặt đất, trông rất buồn nôn, cho nên sau đó cô lấy một thùng nước suối, cọ rửa cái sân một lượt.

Hơn một tiếng sau, cuối cùng cũng sạch sẽ.

[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ, khen thưởng một bộ nội thất cao cấp.]

Nội thất cao cấp?

Tiêu Minh Nguyệt đi về phía nhà gỗ, nhà cửa vốn trống không bày biện các loại đồ dùng trong nhà, bộ ấm trà, giường đôi, thảm trải sàn, rèm cửa…

Ngay cả bàn chải đánh răng cũng có, tất cả đồ dùng đều làm bằng gỗ, đơn giản đồng thời không mất sự tinh xảo, Tiêu Minh Nguyệt nhìn thoáng qua một cái đã thích.

Sô pha này, là gỗ tử đàn?

Nội thất này, là gỗ lim vàng?

Chiếc giường đôi rộng này, là gỗ giáng hương?

Còn bức tranh ba chiều rộng ba mét trên tường, là được chạm khắc từ gỗ trầm hương?

Phòng khách, phòng ngủ, phòng trà nước, phòng chứa đồ cái gì cần có đều có, phòng trên tầng cũng được trang trí đầy đủ.

“Không tệ, thật sự không tệ.”



Tiêu Minh Nguyệt lộ vẻ vô cùng hài lòng, ngay cả người đầy phân gà cũng thấy xứng đáng.

Nhưng mà cô vẫn chưa làm việc xong, Tiêu Minh Nguyệt sớm đã không chịu nổi cái sân bừa bãi.

Cô tìm mấy cái hàng rào không dùng để không, vây xung quanh vị trí ổ gà, chừa là một không gian nhỏ cho đàn gà hoạt động.

Như vậy khắp sân sẽ không còn đầy phân gà của chúng nó, khi quét dọn cũng thuận tiện rất nhiều.

Tiêu Minh Nguyệt còn để lại cho bản thân một cái cửa, cô vào trong ổ gà kiểm tra trên dưới, nhìn xem có còn lỗ hổng ở đâu hay không, sau khi kiểm tra xong hết, bấy giờ mới yên tâm.

Gà mái sinh sản rất nhiều, hôm nay lại có rất nhiều trứng gà.

Tiêu Minh Nguyệt đếm một chút, ước chừng có tám quả.

Trứng gà đẻ ra trong không gian tốt hơn so với trứng gà bình thường, mấy hôm nay Tiêu Minh Nguyệt lấy trứng gà ra, lén bỏ vào hộp trong tủ lạnh trong nhà, bồi bổ thân thể cho cha mẹ.

May còn có trứng gà và sương sớm trong lành trong không gian, nếu không thân thể của cha Tiêu đã sớm suy sụp, cha Tiêu chịu đả kích lớn, Tiêu Minh Nguyệt chỉ hi vọng cha mau chóng hồi phục, lấy tinh thần và thể lực dồi dào nghênh đón mạt thế sắp đến.

Tám quả trứng gà này, vừa hay làm món trứng xào cà chua cho cha.

Cô tìm một cái rổ, bắt đầu nhặt trứng gà, gà mẹ rất bất mãn với hành vi ăn cắp của Tiêu Minh Nguyệt, lập tức vẫy cánh lao tới mổ cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau