Mạt Thế: Tôi Dựa Vào Bạn Trai Để Làm Giàu
Chương 33: Hợp đồng
Lương Học Ngu đưa Hứa Kình đi xem đất cùng nhà muốn thuê.
Hai mẫu đất mà Lương Học Ngu cho Hứa Kình thuê là ở phía tây bắc của cơ sở sản xuất, gần chân núi có một con sông chảy qua cách đó không xa, nó được nối liền với con kênh nên rất tiện khi lấy nước.
Hai mẫu đất khá vuông vắn gần giống với hình chữ nhật, đất đai tương đối màu mỡ phần đất bên dưới vẫn có màu sẫm hơn, nhìn qua đất này đã được trồng trọt và độ phì nhiêu cũng rất tốt.
Hứa Kình đứng ở trên bờ ruộng, nhìn hai mảnh đất cảm thấy khá hài lòng.
Lương Học Ngu ở bên cạnh nói: "Một mảnh là một mẫu một, một mảnh hơn tám phần cộng lại khoảng hai mẫu, đây đều là ruộng tốt nếu ngươi thuê sẽ không thể lỗ."
Hứa Kình gật đầu nói: "Chuyện này cháu biết, cám ơn ông Lương đã quan tâm, hiện tại có tiện đưa cháu đi xem nhà luôn không?"
"Ta cũng định đưa ngươi đến đó." Lương Học Ngu nhấc chân đi dọc theo bờ ruộng ra khỏi cơ sở sản xuất, Hứa Kình vội vàng đi theo.
Căn nhà mà Lương Học Ngu cho thuê thực ra là của con trai cả, hiện tại con trai cả của ông làm việc bên ngoài mỗi năm rất ít khi trở về nhà. Căn nhà này cách nhà Lương Học Ngu khá xa, nên số lần ông đến đây chăm sóc nhà cửa cũng rất ít.
Ngôi nhà đã lâu không có người ở nên lúc đẩy cửa bước vào thấy có chút hoang tàn, Hứa Kình nhìn xung quanh phát hiện một nước trong nhà bị rò rỉ, gạch trên mái nhà bị hư hỏng.
Lương Học Ngu nhìn theo ánh mắt của hắn, thản nhiên nói: "Ngôi nhà này từ khi xây xong đến giờ vẫn chưa có người ở, ngói ở phía trên có lẽ là bị con mèo gỡ ra, nếu cháu thuê thì ta sẽ sửa lại."
"Vâng."
Lương Học Ngu đưa hắn đi tham quan khảo nơi, căn nhà này cũng không quá lớn bên trong có một phòng khách và ba phòng ngủ, bếp nằm bên tay trái phòng khách, phòng chứa đồ vật nằm phía sau phòng khách, còn có thang để đi lên tầng hai.
Đây là nhà gạch, lầu hai chỉ có vài tấm ván gỗ làm xà ngang nhìn rất đơn sơ.
Hứa Kình rất hài lòng về căn nhà này, khoảng cách với các nhà khác cũng xa, phía trước và sau căn nhà đều có một mảnh đất nhỏ nếu trồng một ít cây xanh thì phong cảnh rất đẹp.
Nhìn biểu hiện của Hứa Kình, Lương Học Ngu có chút tự hào nói: "Thế nào, không lừa cháu đi, vậy có thuê hay không?"
Hứa Kình cười đáp: "Thuê chứ ạ, không biết tiền thuê nhà ông Ngu tính như thế nào?"
"Mấy năm nay đất của nhà ta luôn cho thuê với giá 40 khối một mẫu trong một năm, nếu không có tiền trả thì đưa cho nhà ta 30% sản lượng thu được." Lương Học Ngu gõ tay vào bàn nói tiếp: "Căn nhà thì tám khối một tháng, một năm chín mươi sáu khối, nếu muốn thuê thì phải chuẩn bị tiền phải trước ta sẽ không cho nợ tiền."
Hứa Kình sợ hắn đổi ý, lập tức trả lời: "Được, giá tiền này cháu có thể chấp nhận, nếu ông Ngu không bận chuyện gì, chúng ta hiện tại đi qua nhà trưởng khu ký hợp đồng đi?"
Mặc dù khu Nhân Nguyên là một khu sinh tồn, nhưng chỉ là một khu vực nhỏ giống như một thôn, trưởng khu sinh tồn tên Lương Thành năm nay đã hơn năm mươi tuổi.
Khi Lương Học Ngu và Hứa Kình đến nhà ông, bên trong nhà có vài người đang ngồi nói chuyện uống trà.
Lương Học Ngu nói ngắn gọn ý định của mình khi đến đây, "Ta định cho Hứa Kình thuê hai mẫu đất cùng nhà của đứa con trai cả, đến nhờ ông làm nhân chứng để chúng ta ký hợp đồng."
Lương Thành rót trà cho bọn họ, xong nhìn Hứa Kình chỉ cao tới eo mình ông hơi do dự: "Này không thích hợp cho lắm? Học Ngu, nếu ngươi muốn cho đứa nhỏ này thuê nhà, hãy nói chuyện với người lớn trong nhà của hắn trước đi, không thì sau khi ký hợp đồng xong rồi ta sợ về sau sẽ có rắc rối."
Hứa Kình sợ Lương Học Ngu sẽ đổi ý, vội vàng đưa cho Lương Thành Hiện xem giấy tờ cùng bản thỏa thuận đã được ký trước đó, khẽ nói: "Ông đừng lo lắng, tuy cháu còn nhỏ nhưng luật pháp cũng không quy định cháu không được thuê nhà hay đất đai, việc của cháu do tự làm chủ còn thuê đất với nhà là muốn nhờ ông làm nhân chứng giúp cháu."
Lương Học Ngu hừ một tiếng nói: "Sao lại không thích hợp? Ta giấy tờ cho thuê, trên đó ghi điều kiện giá cả cũng rõ ràng, người nào có thể làm gì được ta."
Lương Thành thấy bọn họ đều đã thỏa thuận xong, còn ông chỉ là làm chứng để bọn họ ký hợp đồng mà thôi nên cũng đồng ý.
Lương Học Ngu trong lòng vui vẻ, cầm lấy bản hợp đồng đã ký nói: "Tiểu tử nhà họ Hứa, tiền thuê nhà và đất tổng cộng là 166 khối, ta cho ngươi số lẻ chỉ cần đưa 160 khối là được."
"Vâng, cháu cảm ơn ông Ngu." Hứa Kình bỏ hết những giấy tờ sau khi đã ký xong vào trong túi, lấy ra 160 khối đưa cho Lương Học Ngu.
Lương Thành nhìn thấy hai người họ xử lý nhanh chóng như vậy, ông cũng rất ngạc nhiên và bất đắc dĩ mà ngồi uống trà, Lương Học Ngu cùng Hứa Kình rời đi thì ông vội vàng bảo đứa con trai út của mình đến nhà Lương Quốc Đào để nói chi họ biết.
Hứa Kình sau khi lấy được chìa khóa nhà, liền cõng giỏ lên lưng đi vào nhà mới thuê để sắp xếp đồ đạc.
Lương Học Ngu trong miệng ngâm nga hát lắc lư đi về nhà, Tha Kim Phượng đang đợi ở nhà nhìn thấy ông đi vào một mình, liền hỏi: "Tiểu Hòa đã về nhà rồi sao?"
"Ừm."
Tha Kim Phượng thở phào nhẹ nhõm, nói thầm: "Này, ông nói xem bọn nhỏ bây giờ thật lớn gan, chưa đến mười hai tuổi mà đã dám tự mình nói chuyện thuê nhà thuê đất với chúng ta."
"Đứa nhỏ này không giống với người bình thường? Bà có thể hỏi thăm, cả khu Nhân Nguyên này đã được thành lập trong mấy chục năm, đã có ai thi đều đạt điểm tối đa chưa?"
Tha Kim Phượng nói: "Sao có thể giống nhau?"
"Tại sao không giống? Hắn thành tích tốt, điều này cho thấy hắn là người có năng lực." Lương Học Ngu ngồi xuống ghế nhấp một ngụm trà, "Bà nhìn xem, đứa nhỏ này tuyệt đối sẽ khác với mọi người."
Tha Kim Phượng lắc đầu, "Quên đi, có không giống thì cũng không liên quan đến chúng ta."
"Sao lại không liên quan đến chúng ta? Ta đã cho hắn thuê nhà của thằng cả, đất cũng cho thuê hai mẫu."
Tha Kim Phượng ngẩn người một lúc, sau đó chỉ vào mũi của Lương Học Ngu tức giận nói: "Hắn còn nhỏ như vậy? Ông đem nhà cùng đất của Hoằng Lượng cho hắn thuê, chuyện này nếu người khác biết sẽ nghĩ gì về chúng ta?"
"Quản bọn họ nghĩ gì." Lương Học Ngu không quan tâm, "Chúng ta cũng không mất gì."
"Ông không muốn mặt mũi nhưng mà thằng ca chẳng lẽ cũng không cần mặt mũi sao?" Tha Kim Phượng đen mặt nói, "Không được, ta muốn đi nói cho nhà Quốc Đào biết."
"Bà muốn nói cái gì?" Lương Học ngu cười lạnh, "Bà không thấy nhà họ Hứa cũng không nói gì sao?"
Tha Kim Phượng phản ứng lại, nghi ngờ nhìn Lương Học Ngu: "Ông sẽ không phải vì chọc tức Quốc Đào, mà cố ý đem đất cùng nhà ở cho tiểu Hòa thuê chứ?"
Lương Dịch Ngu nhàn nhã uống trà, không thừa nhận cũng không phủ nhận, "Dù sao bà cũng không được phép đi đến nhà Lương Quốc Đào, dù có đi cũng vô ích bởi vì ta đã ký hợp đồng, tiền cũng đã nhận đủ."
Tha Kim Phượng tức giận, đem đồ đang cầm trên tay ném mạnh xuống bàn, "Lương Học Ngu, ông thật giỏi! Loại chuyện này mà ông cũng tự chủ trương được, ta đây không quản được ông vậy ta sẽ nhờ người viết thư nói cho thằng cả biết, xem hắn có ý kiến gì hay không?"
Hứa Kình không biết gia đình Lương Học Ngu cãi nhau, hắn và Tề Vân Chi đang cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, chỉ hơn một giờ mà bên trong lẫn bên ngoài đã hoàn toàn rực rỡ hẳn lên.
Hứa Kình kiểm tra một chút, đồ đạc trong nhà vẫn còn sử dụng tốt, chỉ có nồi, xoong, bát đũa cùng chăn mền thì cần phải mua mới hết.
Mọi người đều không thể nhìn thấy Tề Vân Chi, nên Hứa Kình đã đi cùng hắn đến căn cứ bí mật của họ mang những thứ cần thiết trở về, dùng đồ ăn được tích trữ nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn.
Sau khi đóng cửa, Hứa Kình và Tề Vân Chi lần đầu tiên quang minh chính đại mà ngồi ăn cơm như vậy, hai người nhìn nhau trong mắt đều là ý cười.
Hứa Kình buổi chiều cũng không nhàn rỗi mà cùng Tề Vân Chi đi xới đất trong ruộng mới thuê, sau khi xới đất xong liền phân ra một khối đất nhỏ để gieo hạt củ cải cùng bắp cải, sau đó tưới thêm ít nước cho hạt giống mới gieo.
Hắn cùng Tề Vân Chi đi dọc theo bờ ruộng, không lâu liền gặp phải Lương Lương Tử cùng Lương Ái Quang lén lút đi tới ở đối diện.
Hứa Kình kinh ngạc, "Các ngươi làm sao vậy?"
Lương Ái Quang nhìn xung quanh, "Ta còn có thể làm gì? Đang đi tìm ngươi! Nhanh lên, trở về nhà của ngươi chúng ta đóng cửa lại nói chuyện."
Hứa Kình bật cười, "Chuyện gì?"
"Về nhà rồi nói." Lương Lương Tử cũng thúc giục, "Ngươi không biết, chuyện của ngươi đã truyền khắp toàn bộ khu Nhân Nguyên rồi sao."
Hai mẫu đất mà Lương Học Ngu cho Hứa Kình thuê là ở phía tây bắc của cơ sở sản xuất, gần chân núi có một con sông chảy qua cách đó không xa, nó được nối liền với con kênh nên rất tiện khi lấy nước.
Hai mẫu đất khá vuông vắn gần giống với hình chữ nhật, đất đai tương đối màu mỡ phần đất bên dưới vẫn có màu sẫm hơn, nhìn qua đất này đã được trồng trọt và độ phì nhiêu cũng rất tốt.
Hứa Kình đứng ở trên bờ ruộng, nhìn hai mảnh đất cảm thấy khá hài lòng.
Lương Học Ngu ở bên cạnh nói: "Một mảnh là một mẫu một, một mảnh hơn tám phần cộng lại khoảng hai mẫu, đây đều là ruộng tốt nếu ngươi thuê sẽ không thể lỗ."
Hứa Kình gật đầu nói: "Chuyện này cháu biết, cám ơn ông Lương đã quan tâm, hiện tại có tiện đưa cháu đi xem nhà luôn không?"
"Ta cũng định đưa ngươi đến đó." Lương Học Ngu nhấc chân đi dọc theo bờ ruộng ra khỏi cơ sở sản xuất, Hứa Kình vội vàng đi theo.
Căn nhà mà Lương Học Ngu cho thuê thực ra là của con trai cả, hiện tại con trai cả của ông làm việc bên ngoài mỗi năm rất ít khi trở về nhà. Căn nhà này cách nhà Lương Học Ngu khá xa, nên số lần ông đến đây chăm sóc nhà cửa cũng rất ít.
Ngôi nhà đã lâu không có người ở nên lúc đẩy cửa bước vào thấy có chút hoang tàn, Hứa Kình nhìn xung quanh phát hiện một nước trong nhà bị rò rỉ, gạch trên mái nhà bị hư hỏng.
Lương Học Ngu nhìn theo ánh mắt của hắn, thản nhiên nói: "Ngôi nhà này từ khi xây xong đến giờ vẫn chưa có người ở, ngói ở phía trên có lẽ là bị con mèo gỡ ra, nếu cháu thuê thì ta sẽ sửa lại."
"Vâng."
Lương Học Ngu đưa hắn đi tham quan khảo nơi, căn nhà này cũng không quá lớn bên trong có một phòng khách và ba phòng ngủ, bếp nằm bên tay trái phòng khách, phòng chứa đồ vật nằm phía sau phòng khách, còn có thang để đi lên tầng hai.
Đây là nhà gạch, lầu hai chỉ có vài tấm ván gỗ làm xà ngang nhìn rất đơn sơ.
Hứa Kình rất hài lòng về căn nhà này, khoảng cách với các nhà khác cũng xa, phía trước và sau căn nhà đều có một mảnh đất nhỏ nếu trồng một ít cây xanh thì phong cảnh rất đẹp.
Nhìn biểu hiện của Hứa Kình, Lương Học Ngu có chút tự hào nói: "Thế nào, không lừa cháu đi, vậy có thuê hay không?"
Hứa Kình cười đáp: "Thuê chứ ạ, không biết tiền thuê nhà ông Ngu tính như thế nào?"
"Mấy năm nay đất của nhà ta luôn cho thuê với giá 40 khối một mẫu trong một năm, nếu không có tiền trả thì đưa cho nhà ta 30% sản lượng thu được." Lương Học Ngu gõ tay vào bàn nói tiếp: "Căn nhà thì tám khối một tháng, một năm chín mươi sáu khối, nếu muốn thuê thì phải chuẩn bị tiền phải trước ta sẽ không cho nợ tiền."
Hứa Kình sợ hắn đổi ý, lập tức trả lời: "Được, giá tiền này cháu có thể chấp nhận, nếu ông Ngu không bận chuyện gì, chúng ta hiện tại đi qua nhà trưởng khu ký hợp đồng đi?"
Mặc dù khu Nhân Nguyên là một khu sinh tồn, nhưng chỉ là một khu vực nhỏ giống như một thôn, trưởng khu sinh tồn tên Lương Thành năm nay đã hơn năm mươi tuổi.
Khi Lương Học Ngu và Hứa Kình đến nhà ông, bên trong nhà có vài người đang ngồi nói chuyện uống trà.
Lương Học Ngu nói ngắn gọn ý định của mình khi đến đây, "Ta định cho Hứa Kình thuê hai mẫu đất cùng nhà của đứa con trai cả, đến nhờ ông làm nhân chứng để chúng ta ký hợp đồng."
Lương Thành rót trà cho bọn họ, xong nhìn Hứa Kình chỉ cao tới eo mình ông hơi do dự: "Này không thích hợp cho lắm? Học Ngu, nếu ngươi muốn cho đứa nhỏ này thuê nhà, hãy nói chuyện với người lớn trong nhà của hắn trước đi, không thì sau khi ký hợp đồng xong rồi ta sợ về sau sẽ có rắc rối."
Hứa Kình sợ Lương Học Ngu sẽ đổi ý, vội vàng đưa cho Lương Thành Hiện xem giấy tờ cùng bản thỏa thuận đã được ký trước đó, khẽ nói: "Ông đừng lo lắng, tuy cháu còn nhỏ nhưng luật pháp cũng không quy định cháu không được thuê nhà hay đất đai, việc của cháu do tự làm chủ còn thuê đất với nhà là muốn nhờ ông làm nhân chứng giúp cháu."
Lương Học Ngu hừ một tiếng nói: "Sao lại không thích hợp? Ta giấy tờ cho thuê, trên đó ghi điều kiện giá cả cũng rõ ràng, người nào có thể làm gì được ta."
Lương Thành thấy bọn họ đều đã thỏa thuận xong, còn ông chỉ là làm chứng để bọn họ ký hợp đồng mà thôi nên cũng đồng ý.
Lương Học Ngu trong lòng vui vẻ, cầm lấy bản hợp đồng đã ký nói: "Tiểu tử nhà họ Hứa, tiền thuê nhà và đất tổng cộng là 166 khối, ta cho ngươi số lẻ chỉ cần đưa 160 khối là được."
"Vâng, cháu cảm ơn ông Ngu." Hứa Kình bỏ hết những giấy tờ sau khi đã ký xong vào trong túi, lấy ra 160 khối đưa cho Lương Học Ngu.
Lương Thành nhìn thấy hai người họ xử lý nhanh chóng như vậy, ông cũng rất ngạc nhiên và bất đắc dĩ mà ngồi uống trà, Lương Học Ngu cùng Hứa Kình rời đi thì ông vội vàng bảo đứa con trai út của mình đến nhà Lương Quốc Đào để nói chi họ biết.
Hứa Kình sau khi lấy được chìa khóa nhà, liền cõng giỏ lên lưng đi vào nhà mới thuê để sắp xếp đồ đạc.
Lương Học Ngu trong miệng ngâm nga hát lắc lư đi về nhà, Tha Kim Phượng đang đợi ở nhà nhìn thấy ông đi vào một mình, liền hỏi: "Tiểu Hòa đã về nhà rồi sao?"
"Ừm."
Tha Kim Phượng thở phào nhẹ nhõm, nói thầm: "Này, ông nói xem bọn nhỏ bây giờ thật lớn gan, chưa đến mười hai tuổi mà đã dám tự mình nói chuyện thuê nhà thuê đất với chúng ta."
"Đứa nhỏ này không giống với người bình thường? Bà có thể hỏi thăm, cả khu Nhân Nguyên này đã được thành lập trong mấy chục năm, đã có ai thi đều đạt điểm tối đa chưa?"
Tha Kim Phượng nói: "Sao có thể giống nhau?"
"Tại sao không giống? Hắn thành tích tốt, điều này cho thấy hắn là người có năng lực." Lương Học Ngu ngồi xuống ghế nhấp một ngụm trà, "Bà nhìn xem, đứa nhỏ này tuyệt đối sẽ khác với mọi người."
Tha Kim Phượng lắc đầu, "Quên đi, có không giống thì cũng không liên quan đến chúng ta."
"Sao lại không liên quan đến chúng ta? Ta đã cho hắn thuê nhà của thằng cả, đất cũng cho thuê hai mẫu."
Tha Kim Phượng ngẩn người một lúc, sau đó chỉ vào mũi của Lương Học Ngu tức giận nói: "Hắn còn nhỏ như vậy? Ông đem nhà cùng đất của Hoằng Lượng cho hắn thuê, chuyện này nếu người khác biết sẽ nghĩ gì về chúng ta?"
"Quản bọn họ nghĩ gì." Lương Học Ngu không quan tâm, "Chúng ta cũng không mất gì."
"Ông không muốn mặt mũi nhưng mà thằng ca chẳng lẽ cũng không cần mặt mũi sao?" Tha Kim Phượng đen mặt nói, "Không được, ta muốn đi nói cho nhà Quốc Đào biết."
"Bà muốn nói cái gì?" Lương Học ngu cười lạnh, "Bà không thấy nhà họ Hứa cũng không nói gì sao?"
Tha Kim Phượng phản ứng lại, nghi ngờ nhìn Lương Học Ngu: "Ông sẽ không phải vì chọc tức Quốc Đào, mà cố ý đem đất cùng nhà ở cho tiểu Hòa thuê chứ?"
Lương Dịch Ngu nhàn nhã uống trà, không thừa nhận cũng không phủ nhận, "Dù sao bà cũng không được phép đi đến nhà Lương Quốc Đào, dù có đi cũng vô ích bởi vì ta đã ký hợp đồng, tiền cũng đã nhận đủ."
Tha Kim Phượng tức giận, đem đồ đang cầm trên tay ném mạnh xuống bàn, "Lương Học Ngu, ông thật giỏi! Loại chuyện này mà ông cũng tự chủ trương được, ta đây không quản được ông vậy ta sẽ nhờ người viết thư nói cho thằng cả biết, xem hắn có ý kiến gì hay không?"
Hứa Kình không biết gia đình Lương Học Ngu cãi nhau, hắn và Tề Vân Chi đang cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, chỉ hơn một giờ mà bên trong lẫn bên ngoài đã hoàn toàn rực rỡ hẳn lên.
Hứa Kình kiểm tra một chút, đồ đạc trong nhà vẫn còn sử dụng tốt, chỉ có nồi, xoong, bát đũa cùng chăn mền thì cần phải mua mới hết.
Mọi người đều không thể nhìn thấy Tề Vân Chi, nên Hứa Kình đã đi cùng hắn đến căn cứ bí mật của họ mang những thứ cần thiết trở về, dùng đồ ăn được tích trữ nấu một bữa cơm trưa thịnh soạn.
Sau khi đóng cửa, Hứa Kình và Tề Vân Chi lần đầu tiên quang minh chính đại mà ngồi ăn cơm như vậy, hai người nhìn nhau trong mắt đều là ý cười.
Hứa Kình buổi chiều cũng không nhàn rỗi mà cùng Tề Vân Chi đi xới đất trong ruộng mới thuê, sau khi xới đất xong liền phân ra một khối đất nhỏ để gieo hạt củ cải cùng bắp cải, sau đó tưới thêm ít nước cho hạt giống mới gieo.
Hắn cùng Tề Vân Chi đi dọc theo bờ ruộng, không lâu liền gặp phải Lương Lương Tử cùng Lương Ái Quang lén lút đi tới ở đối diện.
Hứa Kình kinh ngạc, "Các ngươi làm sao vậy?"
Lương Ái Quang nhìn xung quanh, "Ta còn có thể làm gì? Đang đi tìm ngươi! Nhanh lên, trở về nhà của ngươi chúng ta đóng cửa lại nói chuyện."
Hứa Kình bật cười, "Chuyện gì?"
"Về nhà rồi nói." Lương Lương Tử cũng thúc giục, "Ngươi không biết, chuyện của ngươi đã truyền khắp toàn bộ khu Nhân Nguyên rồi sao."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất